Chương : 33
̣ đậu mùa!
Giữa lúc Cuồng Nguyệt chạy ra ngoài tìm hiểu phủ đệ của các mục tiêu, Lâm Tử Uyển cũng bị chiêu tiến cung!
Hoàng đế vừa thấy dáng vẻ khuynh thành của Lâm Tử Uyển, kinh diễm một lúc mới để Lâm Tử Uyển chữa bệnh cho tiểu Thái tử.
“Lâm cô nương, bệnh này của Tuấn nhi...Có thể trị hết không?” hoàng đế lo âu hỏi, ánh mắt lại chăm chú dán lên người của Lâm Tử Uyển, Tử Uyển nhìn thấy rất không dễ chịu, lúc này nàng đặc biệt muốn Cuồng Nguyệt ở bên cạnh, có nàng ở đây, mình sẽ không bị ánh mắt nóng rực của hoàng đế quấy rầy!
“Hồi hoàng thượng, dân phụ chắc chắn sẽ chữa khỏi bệnh đậu mùa của Thái tử.” Lâm Tử Uyển tự tin mà nói, đồng thời cho hoàng đế thấy mình đã thành thân, hi vọng hoàng đế bỏ đi ý đồ không an phận.
“Dân phụ?” hoàng đế kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, lần này dân phụ vào kinh cùng với phu quân.” Lâm Tử Uyển chậm rãi nói.
“Nha, Lâm cô nương, chữa khỏi Thái tử, trẫm sẽ thưởng hậu hĩnh!” hoàng đế hoàn hồn lại phát hiện bản thân thất lễ, vội vã nói sang chuyện khác.
“Tạ ơn hoàng thượng!” Lâm Tử Uyển cũng không phí lời, xoay người đi hốt thuốc!
Hoàng đế lại thất thần nhìn bóng lưng của Lâm Tử Uyển, người tài ba kiêu ngạo như thế không ngờ là đã có phu quân!
̉ng bố!
Sau khi thấy mục tiêu là hai tiểu thư, lập tức Cuồng Nguyệt mất đi hứng thú? Gì đây? Thì ra sư phụ chọn người cũng không phải đều đẹp, cũng có nhan sắc loại trung đẳng a. Phải biết Cuồng Nguyệt ta nếu không phải là nhan sắc thượng đẳng thì sẽ không động a, ngoại trừ Diêm Lăng, mình yêu nàng, không có lý do gì. Nhớ tới Diêm Lăng liền nhớ lại đứa bé trong bụng của nàng, không biết bao lớn đây?
Cuồng Nguyệt không biết là bản thân nhận lầm, hai tiểu kia thư vốn là thanh mai trúc mã, lại thích trốn đi chơi, thường xuyên cùng nha hoàn trao đổi thân phận, vì vậy hai người mà Cuồng Nguyệt thấy là hai nha hoàn nhan sắc bình thường. Có điều cũng bởi vì như thế, hai cái tiểu thư trẻ tuổi kia tránh được một kiếp. (nếu ko là dàn harem của ẻm thành 9 người rồi =)))
Không có bao nhiêu hứng thú đi xem tiểu thư thứ ba, cũng chính là thiên kim của tể tướng đương triều, Diệp Thư Đồng. Oa, bộ dáng tiểu thư này không tệ. Khà khà! Hơn nữa lại là dáng vẻ yếu đuối mong manh, thực sự khiến người yêu thương a!
Cuồng Nguyệt thừa dịp nàng ngồi một mình bên trong đình viện uống trà liền nhảy vào, Diệp tiểu thư bị Cuồng Nguyệt trước mắt không mời mà tới làm cho sợ hết hồn, run lập cập nói: “Ngươi...Ngươi là ai?”
Cuồng Nguyệt khà khà cười khẩy hai tiếng, tới gần Diệp Thư Đồng nói: “Ta a, ta là phu quân tương lai của ngươi nha!”
“Ngươi, ngươi đừng tới đây, ngươi tới nữa ta sẽ gọi người!” Diệp tiểu thư run run rẩy rẩy mà nói.
Cuồng Nguyệt đưa tay điểm á huyệt* của nàng, khiến cho nàng muốn gọi cũng gọi không được, nàng đắc ý nâng Diệp Thư Đồng lên, nhảy tường ra ngoài!
*á huyệt: điểm huyệt này ko nói chuyện được
Đến rừng núi không người, Cuồng Nguyệt mới giải á huyệt của Diệp Thư Đồng á, cười nói: “Khà khà! Hiện tại ta liền muốn làm chuyện phu quân nên làm với ngươi!” nói liền đem bàn tay không an phận hướng về phía Diệp Thư Đồng, kết quả bị Diệp Thư Đồng đánh một cái, nàng không dám tin, một tiểu cô nương yếu đuối mong manh lại có thể đánh nàng đau như vậy. Nàng khiếp sợ nhìn Diệp Thư Đồng, chân mày Diệp Thư Đồng cau lại nói: “Ngươi cho rằng bổn tiểu thư vô dụng như vậy sao? Tên sắc lang chết tiệt ngươi, dám có ý đồ chiếm tiện nghi bổn tiểu thư, xem bổn tiểu thư làm sao giáo huấn ngươi!” nàng ra tay tấn công về phía Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt vội vã đánh trả, làm sao nàng tưởng tượng được thiên kim tiểu thư của tướng phủ trông có vẻ yểu điệu như vậy lại là một cao thủ võ lâm a!
Không được mấy chiêu đã bị Diệp Thư Đồng điểm huyệt đạo không thể động đậy, lần này đến lượt Cuồng Nguyệt nóng ruột, Diệp Thư Đồng này sẽ không giết mình chứ?
Ở trên đường Diệp Thư Đồng bị nàng khiêng đến khó chịu, tức giận mà mãnh liệt đập lên đầu Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt ảo não nghĩ chờ ngày nào đó nàng rơi vào tay mình, không cố gắng giáo huấn nàng thì không được mà, dám đánh đầu ta, đầu của Cuồng Nguyệt ta nơi để ngươi đánh sao?
Diệp tiểu thư đánh lên đầu của Cuồng Nguyệt xong dường như còn chưa hài lòng, ngược lại tấn công về phía ngực của Cuồng Nguyệt , tuy nói ngực được quấn chặt bằng vải trắng, thế nhưng bị Diệp Thư Đồng dùng sức đánh mạnh như vậy vẫn rất đau, Cuồng Nguyệt bị đánh đến đổ mồ hôi lạnh, thiên a, nàng thật hối hận! Lại rướt về một ma nữ!
Giữa lúc Cuồng Nguyệt chạy ra ngoài tìm hiểu phủ đệ của các mục tiêu, Lâm Tử Uyển cũng bị chiêu tiến cung!
Hoàng đế vừa thấy dáng vẻ khuynh thành của Lâm Tử Uyển, kinh diễm một lúc mới để Lâm Tử Uyển chữa bệnh cho tiểu Thái tử.
“Lâm cô nương, bệnh này của Tuấn nhi...Có thể trị hết không?” hoàng đế lo âu hỏi, ánh mắt lại chăm chú dán lên người của Lâm Tử Uyển, Tử Uyển nhìn thấy rất không dễ chịu, lúc này nàng đặc biệt muốn Cuồng Nguyệt ở bên cạnh, có nàng ở đây, mình sẽ không bị ánh mắt nóng rực của hoàng đế quấy rầy!
“Hồi hoàng thượng, dân phụ chắc chắn sẽ chữa khỏi bệnh đậu mùa của Thái tử.” Lâm Tử Uyển tự tin mà nói, đồng thời cho hoàng đế thấy mình đã thành thân, hi vọng hoàng đế bỏ đi ý đồ không an phận.
“Dân phụ?” hoàng đế kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, lần này dân phụ vào kinh cùng với phu quân.” Lâm Tử Uyển chậm rãi nói.
“Nha, Lâm cô nương, chữa khỏi Thái tử, trẫm sẽ thưởng hậu hĩnh!” hoàng đế hoàn hồn lại phát hiện bản thân thất lễ, vội vã nói sang chuyện khác.
“Tạ ơn hoàng thượng!” Lâm Tử Uyển cũng không phí lời, xoay người đi hốt thuốc!
Hoàng đế lại thất thần nhìn bóng lưng của Lâm Tử Uyển, người tài ba kiêu ngạo như thế không ngờ là đã có phu quân!
̉ng bố!
Sau khi thấy mục tiêu là hai tiểu thư, lập tức Cuồng Nguyệt mất đi hứng thú? Gì đây? Thì ra sư phụ chọn người cũng không phải đều đẹp, cũng có nhan sắc loại trung đẳng a. Phải biết Cuồng Nguyệt ta nếu không phải là nhan sắc thượng đẳng thì sẽ không động a, ngoại trừ Diêm Lăng, mình yêu nàng, không có lý do gì. Nhớ tới Diêm Lăng liền nhớ lại đứa bé trong bụng của nàng, không biết bao lớn đây?
Cuồng Nguyệt không biết là bản thân nhận lầm, hai tiểu kia thư vốn là thanh mai trúc mã, lại thích trốn đi chơi, thường xuyên cùng nha hoàn trao đổi thân phận, vì vậy hai người mà Cuồng Nguyệt thấy là hai nha hoàn nhan sắc bình thường. Có điều cũng bởi vì như thế, hai cái tiểu thư trẻ tuổi kia tránh được một kiếp. (nếu ko là dàn harem của ẻm thành 9 người rồi =)))
Không có bao nhiêu hứng thú đi xem tiểu thư thứ ba, cũng chính là thiên kim của tể tướng đương triều, Diệp Thư Đồng. Oa, bộ dáng tiểu thư này không tệ. Khà khà! Hơn nữa lại là dáng vẻ yếu đuối mong manh, thực sự khiến người yêu thương a!
Cuồng Nguyệt thừa dịp nàng ngồi một mình bên trong đình viện uống trà liền nhảy vào, Diệp tiểu thư bị Cuồng Nguyệt trước mắt không mời mà tới làm cho sợ hết hồn, run lập cập nói: “Ngươi...Ngươi là ai?”
Cuồng Nguyệt khà khà cười khẩy hai tiếng, tới gần Diệp Thư Đồng nói: “Ta a, ta là phu quân tương lai của ngươi nha!”
“Ngươi, ngươi đừng tới đây, ngươi tới nữa ta sẽ gọi người!” Diệp tiểu thư run run rẩy rẩy mà nói.
Cuồng Nguyệt đưa tay điểm á huyệt* của nàng, khiến cho nàng muốn gọi cũng gọi không được, nàng đắc ý nâng Diệp Thư Đồng lên, nhảy tường ra ngoài!
*á huyệt: điểm huyệt này ko nói chuyện được
Đến rừng núi không người, Cuồng Nguyệt mới giải á huyệt của Diệp Thư Đồng á, cười nói: “Khà khà! Hiện tại ta liền muốn làm chuyện phu quân nên làm với ngươi!” nói liền đem bàn tay không an phận hướng về phía Diệp Thư Đồng, kết quả bị Diệp Thư Đồng đánh một cái, nàng không dám tin, một tiểu cô nương yếu đuối mong manh lại có thể đánh nàng đau như vậy. Nàng khiếp sợ nhìn Diệp Thư Đồng, chân mày Diệp Thư Đồng cau lại nói: “Ngươi cho rằng bổn tiểu thư vô dụng như vậy sao? Tên sắc lang chết tiệt ngươi, dám có ý đồ chiếm tiện nghi bổn tiểu thư, xem bổn tiểu thư làm sao giáo huấn ngươi!” nàng ra tay tấn công về phía Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt vội vã đánh trả, làm sao nàng tưởng tượng được thiên kim tiểu thư của tướng phủ trông có vẻ yểu điệu như vậy lại là một cao thủ võ lâm a!
Không được mấy chiêu đã bị Diệp Thư Đồng điểm huyệt đạo không thể động đậy, lần này đến lượt Cuồng Nguyệt nóng ruột, Diệp Thư Đồng này sẽ không giết mình chứ?
Ở trên đường Diệp Thư Đồng bị nàng khiêng đến khó chịu, tức giận mà mãnh liệt đập lên đầu Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt ảo não nghĩ chờ ngày nào đó nàng rơi vào tay mình, không cố gắng giáo huấn nàng thì không được mà, dám đánh đầu ta, đầu của Cuồng Nguyệt ta nơi để ngươi đánh sao?
Diệp tiểu thư đánh lên đầu của Cuồng Nguyệt xong dường như còn chưa hài lòng, ngược lại tấn công về phía ngực của Cuồng Nguyệt , tuy nói ngực được quấn chặt bằng vải trắng, thế nhưng bị Diệp Thư Đồng dùng sức đánh mạnh như vậy vẫn rất đau, Cuồng Nguyệt bị đánh đến đổ mồ hôi lạnh, thiên a, nàng thật hối hận! Lại rướt về một ma nữ!