Chương 15: Bị Thương
Bà Jenny nhìn khuôn mặt quan tâm của hai người, nhịn không nổi đành thở dài một hơi: “Là A Nghị đã xảy ra chuyện. Chúng ta vừa tiến vào khu tây thì may mắn thấy được một mảng Thiết Lê mộc khiến mọi người đều rất vui vẻ, Ryan thấy một mảng này đủ bà và A Nghị thu hoạch mấy tiếng, lại thấy bốn phía trống trải, cũng không có tinh thú lợi hại nào liền nói rằng cậu ta đi chỗ khác xem xét, chúng ta cũng nghĩ không có nguy hiểm gì nên để cho Ryan an tâm đi. Ai ngờ……”“Ai ngờ……” Vừa nói hốc mắt bà Jenny dần dần đỏ lên: “Ai ngờ Ryan rời đi chưa đến một giờ, đột nhiên xuất hiện mấy con Trường Chủy Trư, bà và A Nghị trở tay không kịp chỉ có thể bắt buộc nghênh chiến, trong khi chúng ta đang vật lộn, A Nghị chặn phần lớn số Trường Chủy Trư tập kích, nhưng cánh tay và đùi đều bị Trường Chủy Trư cắn bị thương, may mắn Ryan kịp thời chạy đến, bằng không hậu quả không giám tưởng tượng.”*** Trường Chủy Trư: lợn mõm dài.Trường Chủy trư là loại tinh thú thường thấy, vì miệng rất dài nên mới gọi như vậy, miệng của chúng dài khoảng trên dưới hai mét, chiều cao lại không đến nửa thước, cả thân mình đều phủ kín bộ lông màu nâu, miệng dài chứa bộ hàm răng đầy sắc nhọn chính là vũ khí tự nhiên của chúng, chúng am hiểu quần công, đứng ở khoảng cách xa dùng miệng và hàm răng tấn công kẻ thù. Nếu ở dã ngoại chỉ có một mình mà đột nhiên bị đám Trường Chủy trư vây lại, vậy nguy hiểm rồi.***Trường Chủy trư dài khoảng 2m, chiều cao chưa đến nửa thước (1 thước = 33cm, nửa thước = 16.2cm): ôi mẹ ơi, mọi người tưởng tượng được hình dáng của Trường Chủy Trư không? Tác giả có nhầm ở đâu không vậy? (@_@)Bà Jenny lau nước mắt, lắc lắc đầu thở dài: “Ai ~ Nên làm gì bây giờ? Hiện giờ A Nghị xảy ra chuyện rồi, nhà cậu ấy có hai đứa còn đi học, cậu ấy cũng không có nghề nào khác, về sau cả nhà sống thế nào đây?”Sầu.Bà Jenny rất buồn: “Bà cùng Ryan đưa cậu ấy đến bệnh viện khu 10, bác sĩ nói có khả năng muốn cắt chân……”Quý Dữu nghe xong lo lắng nói: “Bà Jenny, chẳng lẽ không thể đưa đến bệnh viện nào tốt hơn sao? Cháu nhớ rõ hiện tại kỹ thuật chữa bệnh rất phát triển, căn bản không cần phải cắt chân, dù có chặt đứt chân cũng có thể nối lại một cách hoàn hảo không tổn hao gì.”Leah nhìn Quý Dữu, thở dài rồi giải thích: “Bệnh viện tốt hơn thì nhà họ Tạ không đủ điều kiện đâu.”Quý Dữu: “…… Cũng đúng.”Thời đại hiện giờ kỹ thuật chữa bệnh cực kỳ phát triển, gãy chân đứt tay, thiếu tay thiếu chân gì căn bản không thành vấn đề, đến bệnh viện là nối lại được, không đến nửa tháng là có thể khôi phục như lúc đầu, dù cánh tay hay đùi bị mất cũng có thể lấy tế bào trên người mình tổ chức lại, sau đó nuôi cấy chân hoặc tay rồi tiếp nối…… Kỹ thuật phát triển thật nhưng giá cả đối với những người sống trên tinh cầu rác số 101 này đúng là rất đắt đỏ.Bà Jenny ở phòng khách tìm kiếm gì đó, thấy hành động của bà Leah nhịn không được hỏi: “bà ơi, bà tìm gì vậy?”Bà Jenny nói: “Bà tìm mấy hộp năng lượng mà trước đây hai bà cháu mình cất đi, lấy tới bán đổi thành tiền đưa sang nhà họ Tạ đi.”Kỳ thật Leah biết mấy hộp năng lượng này bà đã cất giữ từ lâu, tính tương lai để lại cho mình dùng, hiện tại lấy ra…… Leah nghe xong nhưng không có chút bất mãn nào, cô gật đầu đồng ý: “Được ạ.”***Hộp năng lượng: mọi người còn nhớ chương đầu tiên có cảnh bà Jenny nhặt được hộp năng lượng nhưng không biết đó là gì nên Ryan mới giải thích không? Chắc tác giả quên mất rồi (>_