Chương 46: Giới Phát Sóng Trực Tiếp Trôi Cả Đất Đá
***Thực ra mình không hiểu tên chương này mấy. Có bạn nào biết góp ý mình với nhé!1 giây.2 giây.3 giây.……Cõi lòng của khán giả đầy chờ mong ---Trình Dục hơi há miệng, cứ cảm thấy mấy chữ cuối cùng trước sau hơi khó nói ra thành lời.“Anh muốn làm gì?”“Anh mau nói xem nào?”“A Đại, còn dong dong dài dài nữa thì ra nhận lấy cái chết đi!”Trình Dục hít sâu một hơi: “Các vị khán giả lớn tuổi, các vị kim chủ đang nóng lòng, chào mọi người, A Đại tôi phát sóng trực tiếp lâu như vậy vẫn luôn là người giữ lời hứa. Có một số lời nếu tôi nói ra đương nhiên phải làm đến. Có những lời hứa nếu tôi đã mở miệng đương nhiên phải thực hiện. Cho nên --- Hôm nay A Đại tôi phải làm trước mặt mọi người đó là --- Phát sóng trực tiếp mặc đồ nữ!”***Kim chủ: theo mình hiểu thì kim chủ là người có năng lực về tài chính, kim chủ thường chỉ những người đứng sau chi tiền cho ai đó và thường được hiểu theo ý không tốt là bao nuôi. Nhưng ở đây thì không phải bao nuôi rồi ^‿^Hí ---“Súc vật!”“Súc vật!”“Súc vật!”Lời Trình Dục vừa nói ra là cả màn hình đều là súc vật!Quá liều mạng.Thật sự quá liều mạng!Vì để phát sóng trực tiếp ngay cả mặt mũi cũng vứt bỏ a.Đây không phải súc vật thì là gì?“A Đại, đây là vì kiếm cơm nên đem mặt mũi xé đi hả?”“A Đại, đừng kiếm cơm nữa, hãy để em nuôi anh nào?”A Đại, nghĩ kỹ lại đi!”“A Đại, xin hãy tự trọng!”……Mặc kệ đám bông tuyết bắn như làn đạn ngay trước mắt, Trình Dục nói xong liền dùng vẻ mặt thấy chết không sờn mở ra một cái túi, trong túi này có để một bộ quần áo kiểu nữ, Trình Dục là chó độc thân, chó quý tộc độc thân nên đương nhiên trong nhà không có quần áo nữ, đây là nhân lúc nảy lòng tham quyết định nên Trình Dục đành phải lấy một bộ trang phục hầu gái từ chỗ người máy bảo mẫu của mình……Khán giả: “!!!”Trình Dục nhìn khắp bốn phía: “Các vị khán giả lớn tuổi, các vị kim chủ đang nóng lòng, A Đại tôi đi……”Chợt ---Màn hình tối sầm.Một lát sau, khi màn hình chầm chậm sáng lên thì hình ảnh chiếu vào mi mắt chính là một người đàn ông có chiều cao gần 2m, dáng người to lớn khỏe khoắn, gương mặt đẹp trai sáng sủa cứng cỏi đang mặc một bộ trang phục hầu gái chật chội so với thân hình của anh ta, bên hông có viền hoa điểm xuyết, trên hai chân thon dài thẳng tắp mặc một đôi tất chân màu đen, loáng thoáng có thể nhìn thấy lông chân…… Hình ảnh này…… Khản giả chỉ cảm thấy đôi mắt của mình sắp bị chọc mù rồi!“A Đại! Điên rồi!””A Đại, đừng hại tôi bị mù chứ!”“A Đại, đừng vội làm thương em!”“A Đại, nhanh nhanh lui đi!”“A a…… Mạng tôi xong rồi……”“Mọi người chạy mau! Mạng chó quan trọng hơn……”“Báo động phía trước có năng lượng cao xạ, chạy mau!”“Cứu mạng! Chú cảnh sát mau cứu mạng!”“Bán thuốc trợ tim hiểu quả nhanh chóng, 100 điểm tính dụng/cái, chỉ cần 100, toàn bộ 100……”Trình Dục: “……”Kẻ bôi nhọ: “!!! Muốn xong!”Lúc này hành động của Trình Dục khiến antifans không đỡ được, ngay lập tức nhân cơ hội lui lại……Khán giả nhất trí nói: “A Đại, mau đi thay quần áo đi, mọi người coi như không có việc gì xảy ra.”Trên mặt Trình Dục hiện lên sự do dự……Thực ra với phản ứng này của khán giả Trình Dục đã sớm đoán trước được, nhưng hiện tại không làm nữa khẳng định hiệu quả oanh động sẽ không lớn, nhỡ đâu đại sư thần bí không nhìn thấy hoặc không hài lòng thì phải làm sao?Khán giả khuyên nhủ: ‘A Đại! Đừng có mê muội không chịu tỉnh ngộ nữa!”***Mê muội không chịu tỉnh ngộ: Bản convert là ‘Chấp mê bất ngộ’. Ý nói cứ giữ sự quấy của mình mà không chịu sửa đổi.Trình Dục do dự.Khán giả lại khuyên: “A Đại, biển khổ không bờ, quay đầu lại là bờ ---”***Biển khổ không bờ: Bản convert là ‘Khổ hải vô nhai’.Trình Dục khẽ cắn môi, mặc đã mặc rồi, còn sợ cái búa a? Vì để đại sư chú ý, vì để đạt được sự ưu ái của đại sư, Trình Dục này vứt mặt mũi đi thì có làm sao?Khán giả thấy sắc mặt của Trình Dục từ không ngừng do dự đến kiên định không đổi…… Mọi người nghĩ tới chuyện gì lập tức kinh hoảng bối rối lên: “A Đại! Xin anh trở lại làm người đi!”Trình Dục nhìn khán giả đang bối rối, khóe miệng hiện ra ý cười:Tuy bản thân bị mất mặt nhưng cũng thành công khiến khán giả đang nóng lòng chịu tội theo.Giá trị!Lại nói ---Đây là vì lấy lòng đại sư, tất cả đều có ý nghĩa.Quá giá trị!“Khụ khụ……”Trình Dục hắng giọng, mặt hướng về bốn phía rồi nghiêm lại: “A Đại tôi có võng danh là ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’, hôm nay có thể nói lần phát sóng trực tiếp từ thời kỳ đầu đến giờ thì đây là buổi phát sóng trực tiếp về một người đàn ông mặc đồ nữ, tôi không cho rằng đó là sỉ nhục, ngược lại lại cho rằng đó là vinh dự! Bởi vì ---"Khán giả hí lên một hơi: “Súc vật im miệng ngay!”Trình Dục nhìn phản ứng của khán giả, khóe môi hơi mỉm cười: “Bởi vì --- Tôi muốn thực hiện hứa hẹn.”Khán giả: “Anh thực hiện hứa hẹn thì kéo chúng tôi đi chịu tội làm gì?”Hiện giờ trong giới phát sóng trực tiếp đầy kiểu hoa hòe lòe loẹt, nội dung lộn xộn thi nhau mọc lên như nấm, nhưng thật đúng là không có một người đàn ông nào phát sóng trực tiếp mà mặc đồ nữ cả, vụ mặc đồ nữ này là trước đó trong lúc Trình Dục phát sóng trực tiếp thuận miệng đưa ra lời thề độc, về sau vẫn luôn ồn ào vì chuyện này nhưng trước giờ vẫn chưa có hành động gì.Hôm nay hành động quấy nhiễu này, đúng là ---Khán giả thiếu chút nữa cùng nhau tự chọc mù mắt.Trình Dục tiệp tục nhìn xung quanh rồi nói với vẻ mặt trầm trọng: “A Đại tôi có mắt không tròng, sai lầm khi đem minh châu thành mắt cá, đúng là tội không thể tha thứ, sai lầm của tôi đã tạo thành ảnh hưởng cực kỳ lớn không thể tha thứ! Tại đây tôi muốn công khai gửi lời xin lỗi tới đại sư Thanh Dứu: Thật xin lỗi! Là tôi mắt mù!”Khán giả: “???”Đại sư Thanh Dứu?Đây là đại sư từ nơi nào nhả ra vậy?Đại sư cơ giáp?Đại sư hồn khí?Đại sư nông nghiệp?……Khi khán giả không hiểu ngọn ngành thì Trình Dục bắt đầu giả thích: “Vào lúc hơn 8 giờ ngày 21 tháng 08 năm 1307, A Đại tôi vô tình tiến vào trong cửa tiệm của đại sư Thanh Dứu phát hiện có 9 vòng cổ mặt dây làm bằng hạt Thảo Quả. Mà tôi lại có mắt không tròng nhìn sai mặt dây trị giá 1.000.000 trở thành 1000 điểm tín dụng, tôi phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy, đúng là tôi không phải người! A Đại tôi cũng không xứng làm người, cho nên --- Tôi tuyên bố: Sau này tôi chính là ngựa con của đại sư Thanh Dứu để đi theo làm tùy tùng của đại sư Thanh Dứu, sẽ không tiếc!”Khán giả: “!!!”Cái quái gì thế này?Việc này, việc này……Quả thực làm khán giả hôn mê.Đặc biệt là một tên đàn ông vạm vỡ mặc trang phục hầu gái, bên hông đeo tạp dề ren, trên đầu đeo nơ và dùng một khuôn mặt đáng thương vì phạm sai lầm nên hối cải đi nói những lời không biết xấu hổ đó ---Thiếu chút nữa khán giả hộc cả máu!Thế nên mọi người đều không nghe rõ Trình Dục nói cái gì.Còn có ---Mặt dây hạt Thảo Quả?Hình như là có chuyện như vậy.Trình Dục còn đang đắm chìm trong đau đớn nghĩ lại bản thân: “Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi quyết định sau này đánh bóng đôi mắt và không bao giờ mù mờ đi đào bảo, đi giám bảo nữa, năng lực của tôi không đủ để xứng với danh hiệu Đào Tiểu Bảo này……”Khán giả: “Gì?”Khán giả hồi tỉnh lại rồi thi nhau nhắn: “A Đại, anh nói một tràng còn chưa giải thích rõ ràng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra đâu?”Trình Dục: “Sau này A Đại chính là A Đại, trên đời này không còn Đào Tiểu Bảo nữa.”Khán giả: “???”Hộc máu ---Thực ra lúc trước Trình Dục không trực tiếp công khai tin tức hạt Thảo Quả là hồn khí vì tính toán đang không ai chú ý thì mình ‘thông đồng’ với đại sư trước, tranh thủ để trở thành người được đại sư yêu thích đến trên đầu quả tim, trở thành cậu bé đáng yêu…… Nhưng hiện tại tâm tư nhỏ này hiển nhiên không thể thực hiện được, hơn nữa lúc trước Trình Dục cho rằng đại sư thần bí là người không màng danh lợi, mở tiệm nhỏ như vậy mục đích chính là không muốn cho người chú ý tới, không muốn công khai thân phận……Nhưng ---Trải qua sự chỉ điểm của antifans, Trình Dục của hiện tại đang chui rúc vào trong sừng trâu, anh ta cho rằng nhất định chính mình đem hồn khí 1.000.000 nói thành 1000 điểm tín dụng khiến cho đại sư tức giận……Cho nên bây giờ anh ta cần thiết làm gì đó để đính chính danh tiếng giúp đại sư! Giúp đại sư tạo thế……Nhìn số người vào phòng phát sóng trực tiếp càng lúc càng tăng, phạm vi xem càng ngày càng rộng ---1.500.000 ---2.000.000 ---3.000.000 ---5.000.000 ---7.000.000 ---10.000.000 ---Khóe miệng Trình Dục cong lên cười vui sướng:[Đại sư thấy được nhất định sẽ vui vẻ chứ?]