Chương 42: Không ít
"Chúng ta đi Từ Ninh Cung." Khương Mạn không do dự nữa, lập tức xoay người đổi đường.
Liễm Thu cùng Vãn Đông sửng sốt một chút, nhận ra là chủ tử đang lo lắng cho Nhị Hoàng tử, cũng không nói gì, một người đốt đèn lồng chiếu sáng đường, một người đỡ Khương Mạn đi đến Từ Ninh Cung.
Cũng may dọc đường tới Từ Ninh Cung không xuất hiện nhóm cung nhân nào dọn đường nữa, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng đã dọn xong và rời đi rồi.
Chỉ có chính mắt nhìn thấy Nhị Hoàng tử bình an nàng mới có thể hoàn toàn yên tâm.
Lúc Khương Mạn đến Từ Ninh Cung, Chu Thái hậu đang được hai đại cung nữ bên người hầu hạ rửa mặt chải đầu, nghe tiểu cung nữ báo lại là Khương Mỹ nhân tới, Chu Thái hậu suy nghĩ một chút cũng biết tại sao lúc này Khương Mạn lại đến Từ Ninh Cung.
Nàng cũng không gặp Khương Mạn, trực tiếp để người dẫn Khương Mạn đến phòng ngủ của Nhị Hoàng tử.
Nhị Hoàng tử đã ngủ, Tần thị thấy Khương Mạn vội vàng tới liền nhẹ giọng thỉnh an, "Nô tỳ tham kiến Khương Mỹ nhân."
Khương Mạn đỡ Tần thị đứng dậy, cũng hạ giọng hỏi: "Nhị Hoàng tử ngủ rồi à?"
"Đúng vậy." Tần thị cung kính đáp: "Nhị Hoàng tử bình thường đến giờ tuất (1) sẽ đi ngủ, hôm nay ngủ hơi muộn một chút, trên đường từ Tuyên Minh Điện về mới ngủ."
(1) giờ tuất: 19h - 21h
Khương Mạn gật đầu: "Ta đi xem Nhị Hoàng tử một chút."
Khương Mạn đứng bên mép giường của Nhị Hoàng tử một hồi, nhìn Nhị Hoàng tử đang nhắm mắt, cái môi hồng đang dẩu lên ngủ say sưa, nàng lại đưa tay sờ gương mặt trắng nõn của Nhị Hoàng tử, nhìn Nhị Hoàng tử lưu luyến không rời rồi xoay người ra khỏi nội thất, hỏi Tần thị: "Trên đường trở về mọi người không gặp chuyện gì chứ?"
Tần thị lắc đầu, "Không có, Thái hậu nương nương dẫn chúng ta ra khỏi Tuyên Minh Điện liền trực tiếp trở về Từ Ninh Cung, trên đường cũng không gặp phải chuyện gì."
Nói xong, Tần thị lại đột nhiên nghĩ tới từ sau khi trở lại Từ Ninh Cung, Đại Cung nữ Lưu Huỳnh có nhỏ giọng bên tai Thái hậu nói gì đó, lúc đó sắc mặt Thái hậu cực kỳ khó coi, còn nói một câu: "Giao thừa mà lại xảy ra chuyện thế này, chỉ sợ năm nay sẽ trôi qua không yên ổn."
Tần thị đem tất cả chuyện này nói lại cho Khương Mạn, Khương Mạn nghe xong cũng không nói gì, chỉ cần Nhị Hoàng tử không có chuyện gì, vậy thì chuyện này không cũng không quá liên quan tới nàng.
Khương Mạn dặn dò Tần thị mấy câu chiếu cố Nhị Hoàng tử thật tốt, sau đó cầm lấy hai cái hà bao trong tay Liễm Thu đưa cho Tần thị, nói: "Cái hà bao màu đỏ này là tiền thưởng để ngươi ăn tết, còn trong cái màu xanh biếc là ngân phiếu hai trăm lượng, ngày thường nếu có nơi nào cần dùng tiền ngươi có thể dùng nó."
Tần thị muốn nói ở trong Từ Ninh Cung đồ ăn đồ mặc của Nhị Hoàng tử căn bản không có người dám ăn bớt, bình thường nàng chỉ cần một lòng chăm sóc Nhị Hoàng tử thật tốt là được, căn bản không cần dùng đến tiền đi hối lộ. Nhưng nghĩ lại một chút, Nhị Hoàng tử đến Từ Ninh Cung mới chỉ một thời gian ngắn, có thể bây giờ chưa cần dùng tới, nhưng nói không chừng sau này cần dùng đến thì sao? Khương Mỹ nhân không thể cứ mãi đến xem Nhị Hoàng tử, nàng cầm tiền có lẽ sẽ giúp Khương Mỹ nhân an tâm hơn, liền tạ ơn nhận lấy.
Sau khi đưa hà bao cho Tần thị Khương Mạn cũng không nán lại Từ Ninh Cung nữa, sau khi ra khỏi chỗ ở của Nhị Hoàng tử liền để cho người đến bẩm báo Chu Thái hậu một tiếng, sau khi biết Chu Thái hậu đã ngủ, Khương Mạn liền đem theo Liễm Thu cùng Vãn Đông trở về Ngọc Phù uyển.
Lúc này đã là giờ hợi (2), trong Ngọc Phù uyển vốn cũng không có nhiều người, Khương Mạn dứt khoát để Tiểu Đậu Tử cùng Tiểu Quả Tử vào bên trong sưởi ấm đón giao thừa cùng các nàng.
(2) giờ hợi: 21h - 23h
Tiểu Đậu Tử ngồi bên chậu lửa xoa xoa đôi tay có chút ngứa ngáy, hỏi: "Chủ tử, người nói tối nay là vị nào xảy ra chuyện?" Hắn đã nghe Liễm Thu kể qua chuyện tối nay các nàng gặp.
"Lúc chúng ta mới ra Tuyên Minh Điện thì thấy đó là đường đi tới Minh Sắt Cung." Khương Mạn cũng không dám khẳng định chính xác chuyện tối nay là nhắm vào Tống Tu nghi, nhưng nàng cảm thấy khả năng đó lớn hơn, chỉ là không biết Tống Tu nghi có tránh được không.
Bất quá, mặc dù nói đường kia là đi đến Minh Sắt Cung, nhưng cũng không phải chỉ một mình Minh Sắt Cung mà còn có Dục Tú Cung, Ung Hòa Cung cũng ở hướng đó.
Mà con đường nàng trở về Ngọc Phù uyển cũng là đường đến Phù Phong tạ, Khang Nhạc Cung.
Cho nên chuyện tối nay đến cuối cùng là nhắm vào ai, bây giờ nàng cũng không nói rõ được.
Liễm Thu một tay cầm gậy sắt đảo lửa trong chậu, ngẩng đầu lên nói: "Bất kể là ai, chậm nhất là sáng sớm ngày mai chúng ta cũng sẽ biết thôi."
Khương Mạn gật đầu, "Liễm Thu nói đúng, bất kể người xảy ra chuyện là ai, sáng sớm ngày mai chắc chắn chúng ta sẽ biết. Tối nay mọi người cũng không cần phải lo lắng chuyện này, đợi lát nữa phát tiền thưởng cho mọi người xong thì cũng về ngủ một giấc đi."
Mấy người Liễm Thu nghe vậy cũng vui mừng cười nói: "Cảm ơn chủ tử."
Tiền thưởng Khương Mạn chuẩn bị cho người trong Ngọc Phù uyển đề giống nhau, mỗi người một hà bao dày, trong đó có thêu văn nguyên bảo.
Vừa qua giờ hợi, Khương Mạn bắt đầu thấy buồn ngủ, cố gắng thức đến Tử Chính (3), Khương Mạn chia hà bao cho bốn người xong liền bò lên giường ngủ.
(3) Tử Chính: 12h đêm
Thật ra thì phần lớn phi tần trong cung sẽ không đón giao thừa ngày tất niên hàng năm, nhưng lúc Khương Mạn ở nhà đã quen cùng tỷ tỷ đón giao thừa, cho nên sau khi vào cung vẫn giữ thói quen này.
Kết quả của việc đón giao thừa chính là giờ thìn (4) sáng hôm sau Khương Mạn mới tỉnh lại.
(4) giờ thìn: 7h - 9h sáng
Lúc này chuyện tối qua về cơ bản cả hậu cung đã biết hết.
Hóa ra tối hôm qua không chỉ xảy ra chuyện ở hai con đường Khương Mạn đã biết, mà một đường khác cũng không biết vì sao lại có dầu mỡ trên đường. Mà tối hôm qua người xảy ra chuyện cũng không ít, đầu tiên là Tống Tu nghi, mặc dù lúc ấy cung nữ bên người nàng đã kịp thời lấy thân mình làm đệm, nhưng Tống Tu nghi vẫn bị kinh sợ mà động thai dẫn đến sinh non, nghe nói là sinh cả đêm mà bây giờ đứa bé vẫn chưa ra đời.
Một người nữa chính là Tô Sung viện cùng Bạch Tài nhân của Phù Phong tạ, Phùng Chiêu nghi và Mạnh Tiệp dư của Nhân Khánh Cung. Hai người Tô Sung viện và Phùng Chiêu nghi bị thương không nghiêm trọng, nhưng Bạch Tài nhân và Mạnh Tiệp dư thì không may mắn như vậy. Nghe nói Bạch Tài nhân bị thương ở mặt, trên mặt bị trầy một mảng lớn, cũng không biết có để lại sẹo không. Còn Mạnh Tiệp dư thì bị thương trực tiếp đến xương, ít nhất cũng phải nằm giường tu dưỡng ba tháng.
Liễm Thu vừa giúp Khương Mạn chải đầu, vừa nói với Khương Mạn: "Tiểu Đậu Tử nghe được tin tức rằng Mạnh Tiệp dư vì cứu Phùng Chiêu nghi nên mới để bản thân bị thương nặng như vậy, còn vết thương của Bạch Tài nhân, Tô Sung viện nói là Bạch Tài nhân kéo mình lúc nàng ta ngã, Bạch Tài nhân lại nói là mình bị Tô Sung viện hãm hại, bằng không người bị thương ở mặt vốn là Tô Sung viện.
Bạch Tài nhân muốn cho cung nữ bên người đi tìm Hoàng thượng cùng Quý phi nương nương để làm chủ cho mình, nhưng tối qua Hoàng thượng và Quý phi nương nương, Đức phi nương nương ngồi ở Minh Sắt Cung cả một đêm, buổi sáng Hoàng thượng đến miếu cúng tổ tiên xong lại quay về Minh Sắt Cung, căn bản không có thời gian giải quyết chuyện của nàng."
Khương Mạn mải nghe, vô ý làm đổ hộp trang sức.
"Chủ tử, hôm nay người muốn đeo một trong mấy cây trâm này sao?"
Nghe câu hỏi của Liễm Thu, Khương Mạn mới phát hiện nàng đã đem mấy cây trâm nạm ngọc bên trong hộp bày hết lên bàn.
Liễm Thu cùng Vãn Đông sửng sốt một chút, nhận ra là chủ tử đang lo lắng cho Nhị Hoàng tử, cũng không nói gì, một người đốt đèn lồng chiếu sáng đường, một người đỡ Khương Mạn đi đến Từ Ninh Cung.
Cũng may dọc đường tới Từ Ninh Cung không xuất hiện nhóm cung nhân nào dọn đường nữa, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng đã dọn xong và rời đi rồi.
Chỉ có chính mắt nhìn thấy Nhị Hoàng tử bình an nàng mới có thể hoàn toàn yên tâm.
Lúc Khương Mạn đến Từ Ninh Cung, Chu Thái hậu đang được hai đại cung nữ bên người hầu hạ rửa mặt chải đầu, nghe tiểu cung nữ báo lại là Khương Mỹ nhân tới, Chu Thái hậu suy nghĩ một chút cũng biết tại sao lúc này Khương Mạn lại đến Từ Ninh Cung.
Nàng cũng không gặp Khương Mạn, trực tiếp để người dẫn Khương Mạn đến phòng ngủ của Nhị Hoàng tử.
Nhị Hoàng tử đã ngủ, Tần thị thấy Khương Mạn vội vàng tới liền nhẹ giọng thỉnh an, "Nô tỳ tham kiến Khương Mỹ nhân."
Khương Mạn đỡ Tần thị đứng dậy, cũng hạ giọng hỏi: "Nhị Hoàng tử ngủ rồi à?"
"Đúng vậy." Tần thị cung kính đáp: "Nhị Hoàng tử bình thường đến giờ tuất (1) sẽ đi ngủ, hôm nay ngủ hơi muộn một chút, trên đường từ Tuyên Minh Điện về mới ngủ."
(1) giờ tuất: 19h - 21h
Khương Mạn gật đầu: "Ta đi xem Nhị Hoàng tử một chút."
Khương Mạn đứng bên mép giường của Nhị Hoàng tử một hồi, nhìn Nhị Hoàng tử đang nhắm mắt, cái môi hồng đang dẩu lên ngủ say sưa, nàng lại đưa tay sờ gương mặt trắng nõn của Nhị Hoàng tử, nhìn Nhị Hoàng tử lưu luyến không rời rồi xoay người ra khỏi nội thất, hỏi Tần thị: "Trên đường trở về mọi người không gặp chuyện gì chứ?"
Tần thị lắc đầu, "Không có, Thái hậu nương nương dẫn chúng ta ra khỏi Tuyên Minh Điện liền trực tiếp trở về Từ Ninh Cung, trên đường cũng không gặp phải chuyện gì."
Nói xong, Tần thị lại đột nhiên nghĩ tới từ sau khi trở lại Từ Ninh Cung, Đại Cung nữ Lưu Huỳnh có nhỏ giọng bên tai Thái hậu nói gì đó, lúc đó sắc mặt Thái hậu cực kỳ khó coi, còn nói một câu: "Giao thừa mà lại xảy ra chuyện thế này, chỉ sợ năm nay sẽ trôi qua không yên ổn."
Tần thị đem tất cả chuyện này nói lại cho Khương Mạn, Khương Mạn nghe xong cũng không nói gì, chỉ cần Nhị Hoàng tử không có chuyện gì, vậy thì chuyện này không cũng không quá liên quan tới nàng.
Khương Mạn dặn dò Tần thị mấy câu chiếu cố Nhị Hoàng tử thật tốt, sau đó cầm lấy hai cái hà bao trong tay Liễm Thu đưa cho Tần thị, nói: "Cái hà bao màu đỏ này là tiền thưởng để ngươi ăn tết, còn trong cái màu xanh biếc là ngân phiếu hai trăm lượng, ngày thường nếu có nơi nào cần dùng tiền ngươi có thể dùng nó."
Tần thị muốn nói ở trong Từ Ninh Cung đồ ăn đồ mặc của Nhị Hoàng tử căn bản không có người dám ăn bớt, bình thường nàng chỉ cần một lòng chăm sóc Nhị Hoàng tử thật tốt là được, căn bản không cần dùng đến tiền đi hối lộ. Nhưng nghĩ lại một chút, Nhị Hoàng tử đến Từ Ninh Cung mới chỉ một thời gian ngắn, có thể bây giờ chưa cần dùng tới, nhưng nói không chừng sau này cần dùng đến thì sao? Khương Mỹ nhân không thể cứ mãi đến xem Nhị Hoàng tử, nàng cầm tiền có lẽ sẽ giúp Khương Mỹ nhân an tâm hơn, liền tạ ơn nhận lấy.
Sau khi đưa hà bao cho Tần thị Khương Mạn cũng không nán lại Từ Ninh Cung nữa, sau khi ra khỏi chỗ ở của Nhị Hoàng tử liền để cho người đến bẩm báo Chu Thái hậu một tiếng, sau khi biết Chu Thái hậu đã ngủ, Khương Mạn liền đem theo Liễm Thu cùng Vãn Đông trở về Ngọc Phù uyển.
Lúc này đã là giờ hợi (2), trong Ngọc Phù uyển vốn cũng không có nhiều người, Khương Mạn dứt khoát để Tiểu Đậu Tử cùng Tiểu Quả Tử vào bên trong sưởi ấm đón giao thừa cùng các nàng.
(2) giờ hợi: 21h - 23h
Tiểu Đậu Tử ngồi bên chậu lửa xoa xoa đôi tay có chút ngứa ngáy, hỏi: "Chủ tử, người nói tối nay là vị nào xảy ra chuyện?" Hắn đã nghe Liễm Thu kể qua chuyện tối nay các nàng gặp.
"Lúc chúng ta mới ra Tuyên Minh Điện thì thấy đó là đường đi tới Minh Sắt Cung." Khương Mạn cũng không dám khẳng định chính xác chuyện tối nay là nhắm vào Tống Tu nghi, nhưng nàng cảm thấy khả năng đó lớn hơn, chỉ là không biết Tống Tu nghi có tránh được không.
Bất quá, mặc dù nói đường kia là đi đến Minh Sắt Cung, nhưng cũng không phải chỉ một mình Minh Sắt Cung mà còn có Dục Tú Cung, Ung Hòa Cung cũng ở hướng đó.
Mà con đường nàng trở về Ngọc Phù uyển cũng là đường đến Phù Phong tạ, Khang Nhạc Cung.
Cho nên chuyện tối nay đến cuối cùng là nhắm vào ai, bây giờ nàng cũng không nói rõ được.
Liễm Thu một tay cầm gậy sắt đảo lửa trong chậu, ngẩng đầu lên nói: "Bất kể là ai, chậm nhất là sáng sớm ngày mai chúng ta cũng sẽ biết thôi."
Khương Mạn gật đầu, "Liễm Thu nói đúng, bất kể người xảy ra chuyện là ai, sáng sớm ngày mai chắc chắn chúng ta sẽ biết. Tối nay mọi người cũng không cần phải lo lắng chuyện này, đợi lát nữa phát tiền thưởng cho mọi người xong thì cũng về ngủ một giấc đi."
Mấy người Liễm Thu nghe vậy cũng vui mừng cười nói: "Cảm ơn chủ tử."
Tiền thưởng Khương Mạn chuẩn bị cho người trong Ngọc Phù uyển đề giống nhau, mỗi người một hà bao dày, trong đó có thêu văn nguyên bảo.
Vừa qua giờ hợi, Khương Mạn bắt đầu thấy buồn ngủ, cố gắng thức đến Tử Chính (3), Khương Mạn chia hà bao cho bốn người xong liền bò lên giường ngủ.
(3) Tử Chính: 12h đêm
Thật ra thì phần lớn phi tần trong cung sẽ không đón giao thừa ngày tất niên hàng năm, nhưng lúc Khương Mạn ở nhà đã quen cùng tỷ tỷ đón giao thừa, cho nên sau khi vào cung vẫn giữ thói quen này.
Kết quả của việc đón giao thừa chính là giờ thìn (4) sáng hôm sau Khương Mạn mới tỉnh lại.
(4) giờ thìn: 7h - 9h sáng
Lúc này chuyện tối qua về cơ bản cả hậu cung đã biết hết.
Hóa ra tối hôm qua không chỉ xảy ra chuyện ở hai con đường Khương Mạn đã biết, mà một đường khác cũng không biết vì sao lại có dầu mỡ trên đường. Mà tối hôm qua người xảy ra chuyện cũng không ít, đầu tiên là Tống Tu nghi, mặc dù lúc ấy cung nữ bên người nàng đã kịp thời lấy thân mình làm đệm, nhưng Tống Tu nghi vẫn bị kinh sợ mà động thai dẫn đến sinh non, nghe nói là sinh cả đêm mà bây giờ đứa bé vẫn chưa ra đời.
Một người nữa chính là Tô Sung viện cùng Bạch Tài nhân của Phù Phong tạ, Phùng Chiêu nghi và Mạnh Tiệp dư của Nhân Khánh Cung. Hai người Tô Sung viện và Phùng Chiêu nghi bị thương không nghiêm trọng, nhưng Bạch Tài nhân và Mạnh Tiệp dư thì không may mắn như vậy. Nghe nói Bạch Tài nhân bị thương ở mặt, trên mặt bị trầy một mảng lớn, cũng không biết có để lại sẹo không. Còn Mạnh Tiệp dư thì bị thương trực tiếp đến xương, ít nhất cũng phải nằm giường tu dưỡng ba tháng.
Liễm Thu vừa giúp Khương Mạn chải đầu, vừa nói với Khương Mạn: "Tiểu Đậu Tử nghe được tin tức rằng Mạnh Tiệp dư vì cứu Phùng Chiêu nghi nên mới để bản thân bị thương nặng như vậy, còn vết thương của Bạch Tài nhân, Tô Sung viện nói là Bạch Tài nhân kéo mình lúc nàng ta ngã, Bạch Tài nhân lại nói là mình bị Tô Sung viện hãm hại, bằng không người bị thương ở mặt vốn là Tô Sung viện.
Bạch Tài nhân muốn cho cung nữ bên người đi tìm Hoàng thượng cùng Quý phi nương nương để làm chủ cho mình, nhưng tối qua Hoàng thượng và Quý phi nương nương, Đức phi nương nương ngồi ở Minh Sắt Cung cả một đêm, buổi sáng Hoàng thượng đến miếu cúng tổ tiên xong lại quay về Minh Sắt Cung, căn bản không có thời gian giải quyết chuyện của nàng."
Khương Mạn mải nghe, vô ý làm đổ hộp trang sức.
"Chủ tử, hôm nay người muốn đeo một trong mấy cây trâm này sao?"
Nghe câu hỏi của Liễm Thu, Khương Mạn mới phát hiện nàng đã đem mấy cây trâm nạm ngọc bên trong hộp bày hết lên bàn.