Chương 10: Thế nào mới thật sự là nịnh hót
Vô luận là ở đâu cũng đều không thiếu mỹ nhân, nhưng rất nhiều người đều nhận định ngành giải trí mới là nơi tụ tập nhiều mỹ nhân nhất, về phần trong giới hào môn, phần lớn nhan sắc đều không đến mức cay con mắt, nhưng chân chính là mỹ nhân đẹp đến mức lật trời chính là ít đến thương cảm.
Một vài người trong giới nhà giàu rất thích nữ minh tinh, Khương Mạt Lỵ nghĩ rằng, những người này chính là hi vọng mang được mỹ nhân tiến vào nhà mình, dùng cách này để cải thiện nhan sắc của thế hệ con cháu sau này.
Đương nhiên, trong vòng hào môn nhị đại vẫn có người có giá trị nhan sắc ở mức cao.
Lúc mà Khương Mạt Lỵ chưa đạt được hệ thống làm đẹp, ở tiểu học cũng đã từng nhận qua thư tình cùng sô cô la. Mấy năm nay, cô cố gắng xoát điểm hảo cảm, sau đó dựa vào sự kiên trì không ngừng cố gắng đã đem chính mình biến thành một tiểu mỹ nữ thanh thuần rực rỡ, như vậy thì càng không thiếu người theo đuổi.
Có ai mà không thích một cô gái có dung mạo xinh đẹp đâu, đám người phú nhị đại đương nhiên cũng sẽ cùng tiểu minh tinh, tiểu võng hồng* thông đồng, chẳng qua nếu như trong hội này có người xinh đẹp, đó nhất định là bánh trái thơm ngon.
* Tiểu võng hồng: Những người có chút nổi tiếng trên mạng.
Cũng giống như cô bây giờ.
Có gia thế, có bối cảnh, từng này đã đủ điều kiện, lại thêm mấy năm nay cô luôn thiết lập cho mình trở thành người lương thiện, thử hỏi ngoại trừ những người mắt mù, lại có mấy người sẽ không thích cô chứ?
Không phải người nào Khương Mạt Lỵ cũng sẽ trả lời tin nhắn. Hiện tại cô cũng không cần phí hết tâm tư đi cân nhắc đối tượng kết hôn, dù sao cô còn nhỏ, trước mắt cũng không có mục tiêu thích hợp, cho nên, lúc suy nghĩ tổng hợp tố chất người khác, cô vẫn sẽ thuận theo nội tâm của mình, ai đẹp trai, cô liền cho người đó cơ hội. Còn những người có giá trị nhan sắc thấp hơn thì trừ khi nhà họ quá giàu mà nhà cô không thể so được thì cô cũng chỉ có thể lấy lệ mà ứng phó.
Hiện nay, bên trong nhóm người theo đuổi cô, người đẹp trai nhất là con trai của ông chủ công ty giải trí Tinh Khải, ba thì mở công ty giải trí, cưới vợ cũng là ảnh hậu, tướng mạo khí chất tự nhiên là quá tốt, đều nói con trai thì giống mẹ, cho nên người này dáng dấp rất đẹp trai, mặc dù so ra kém Hoắc Tự Hàn, nhưng cũng coi như tương đối khá.
Nếu bây giờ Khương Mạt Lỵ muốn nói chuyện yêu đương thì cô đều tìm người trong vòng tròn giới nhà giàu, như vậy sau này lúc nói chuyện cưới gả, thì lịch sử yêu đương trong quá khứ mới không quá đen.
* * *//--------
Đã muốn ra cửa ăn tối, đương nhiên phải ăn mặc thật xinh đẹp. Cô dùng điểm hảo cảm hôm nay kiếm được ở nhà họ Hoắc vào hệ thống mua một mặt nạ cho đôi tay. Một đôi tay xinh đẹp chân chính nên là cái dạng gì, chính là nhìn như thân cây hành, trắng nõn non mịn.
Nhóm chị em plastic đều nói, Khương Mạt Lỵ có ba điều tuyệt nhất, một là làn da, nhìn gần cũng không thấy lỗ chân lông thô to, da cũng không bị tối màu, cô để mặt mộc còn có khí sắc tốt hơn so với sau khi bọn họ đã trang điểm. Để cho người ta ghen ghét đến mức muốn biến thành người đàn bà chanh chua vài phút mà chửi đổng. Thứ hai là mái tóc đen dài, suông mượt. Thứ ba chính là một đôi bàn tay, hoàn toàn có thể đi làm người mẫu tay.
Khương Mạt Lỵ thở dài, bao giờ cô mới trở thành người giàu có đây, điểm hảo cảm chính là thu mà không đủ dùng nha.
Cô có cái hệ thống này đã nhiều năm, đã sớm mò được rõ ràng quy củ trong đó, trên cơ bản, trong cuộc sống hiện thực rất khó thu được điểm hảo cảm của người khác, cho nên điểm hảo cảm lại càng thêm quý giá, giống như bác dâu cả, điểm hảo cảm của bác ấy có thể đổi điểm thành điểm tích lũy gấp mười lần của người khác, lại giống như Hoắc Tự Hàn..
Hầu như Khương Mạt Lỵ mỗi ngày đều muốn chăm sóc, dưỡng da mặt và cả người nữa, bằng không thì cũng sẽ không ngắn ngủi trong mấy năm, lại có thể làm giá trị nhan sắc thăng hạng như bây giờ, hiện tại nhu cầu của cô càng ngày càng nhiều, muốn cải thiện nhan sắc cũng cần thời gian rất lâu cho nên cô cần càng nhiều điểm hảo cảm.
Kỳ thật nếu như yêu đương, từ trên người đối phương thu hoạch điểm hảo cảm cao hơn nhiều so với người bình thường. Được rồi, không cần lại xoắn xuýt, đã cô đơn quá lâu, thời gian quá dài không có nói chuyện yêu đương, luôn cảm thấy khả năng trêu chọc đều đã rút lui. Xịt lên người món đồ mà cô đã tốn một mớ tiền để mua trong hệ thống, đó là nước hoa trảm nam, xịt một cái, ngọt đến tận tim, cô liền vui vẻ mang túi ra cửa.
* * *//--------
Nhậm Tu Dương cũng không nghĩ tới nữ thần sẽ đáp lại lời mời của mình, cho nên anh ta lập tức cự tuyệt lời mời của bạn bè, bắt đầu tràn đầy phấn khởi chuẩn bị đặt bàn ăn ở nhà hàng nổi tiếng.
Bạn bè còn cố ý gọi điện thoại tới hỏi: "Cậu đây là làm sao, không phải nói vừa về nước rất nhàm chán sao, tôi cố ý giúp cậu tìm cô người mẫu xinh đẹp Chi Chi, còn là võng hồng đâu, gần nhất còn có chút nổi tiếng, dáng dấp đặc biệt thanh thuần, là loại hình mà cậu thích, hôm qua không phải đã đồng ý rồi sao, làm sao hôm nay liền lật lọng?"
Nhậm Tu Dương xem như là một phú nhị đại lý tưởng, người cũng vô cùng đẹp trai, lấy tướng mạo và khí chất này của anh ta đều có thể xông vào ngành giải trí, ba anh ta còn là lão đại trong ngành giải trí, cho nên nếu vào giới giải trí anh ta hoàn toàn có thể đi ngang.
Nhưng mà bản thân anh ta không có hứng thú đối với giới giải trí này, chính là có không ít nghệ sĩ nghĩ muốn dựa vào anh ta, thành công liền có thể đến nhà họ Nhậm làm con dâu, không thành công cũng có thể dựa vào công ty Tinh Khải lấy cái kịch bản phim, nếu mà diễn tốt thì một lần liền có thể nổi tiếng.
Lúc trước cũng có một đoạn thời gian Nhậm Tu Dương theo đuổi Khương Mạt Lỵ, ngay tại khi chuẩn bị từ bỏ, muốn cùng tiểu võng hồng người mẫu yêu đương một chút giết thời gian, nào biết được Khương Mạt Lỵ lại trả lời tin nhắn của anh ta chứ!
Nhậm Tu Dương cũng không che giấu, "Tôi không Chi Chi nào, việc này coi như chưa từng xảy ra, cậu cũng đừng đi ra bên ngoài tuyên truyền."
Tại sao lại nói là bạn bè của nhau, chỉ nghe xong ngữ khí có chút nhộn nhạo này của Nhậm Tu Dương, hắn liền lập tức hiểu rõ đây là có chuyện gì, "Theo đuổi được nữ thần của cậu rồi?"
Nhậm Tu Dương mang theo cao hứng mà nói "Không có, chỉ là tối nay hẹn ăn cơm thôi, đúng rồi, tôi đã rất lâu cũng không có đi ra ngoài chơi, có những chổ nào thích hợp để đi chơi không, ngoại trừ quán bar với hội sở."
Người bạn bên kia đề cử mấy địa điểm tốt để hẹn hò xong lại nói: "Cậu thật sự là chờ được nha, trước đó có người anh em của tớ từ nhỏ đã cùng một chỗ chơi chung đến lớn theo đuổi Khương Mạt Lỵ một hai năm, nữ thần của cậu căn bản liền không có phản ứng hắn. Dáng dấp đẹp trai vẫn là tốt."
Nhóm nhị đại bọn họ cũng không có ngốc bạch ngọt*, trong lòng đều rất rõ ràng, tiểu người mẫu hay võng hồng gì đó chỉ là để nói chuyện yêu đương giết thời gian, còn thiên kim đại tiểu thư giống như Khương Mạt Lỵ mới thực sự thích hợp để đặt trong tâm.
* Ngốc bạch ngọt: Ngây thơ, không hiểu sự đời.
Tin tức đều rất linh thông, ngay lúc Khương Mạt Lỵ ngồi xe chuẩn bị đi đến nơi hẹn, liền đã có một nhóm người biết Nhậm Tu Dương sắp theo đuổi được cô.
Nơi ăn tối là một nhà hàng có danh tiếng rất tốt, cần phải đặt trước mới được, nhưng nhờ vào tên tuổi của ba Nhậm Tu Dương cho nên anh ta không chỉ đặt được bàn ăn mà còn đặt được ghế lô*.
* Ghế lô: Bàn ăn được tách riêng thành không gian độc lập. [Editor Huệ Lê Thị]
Khương Mạt Lỵ vừa cùng Nhậm Tu Dương chạm mặt, lúc này chỉ mới nói mấy câu mà đã thu hoạch được mười điểm hảo cảm của Nhậm Tu Dương.
"Em hôm nay thật xinh đẹp." Ánh mắt của Nhậm Tu Dương nóng rực mà ngắm nhìn cô, không chút nào keo kiệt nói ra lời tán dương.
"Cảm ơn." Khương Mạt Lỵ sững sờ, lập tức lễ phép lại không mất e lệ nói lời cảm ơn, trên thực tế trong lòng lại có chút thất vọng, Nhậm Tu Dương dáng dấp rất đẹp trai, thế nhưng không phải là người có tài ăn nói, lật qua lật lại cũng chính là mấy câu như vậy, ngươi thật xinh đẹp, ngươi thật đẹp, thật là không có chút mới mẻ nào, cô vẫn là càng ưa thích được người nịnh hót nha. Quên đi, Mạt Lỵ, mày không thể yêu cầu quá cao.
Người ta có gia thế, dáng dấp lại đẹp, tâm tư cũng đơn giản, còn thích mày.. Khương Mạt Lỵ cứ như vậy mà tự khuyên chính mình.
Ý cười trên mặt càng thêm rõ ràng, lúc cô cười lên liền lộ ra một cặp lúm đồng tiền nhàn nhạt, cô biết mình cười như thế nào thì sẽ xinh đẹp hơn.
Nhậm Tu Dương vô cùng tri kỷ mà chiếu cố Khương Mạt Lỵ, vắt hết óc để nghĩ ra chủ đề để trò chuyện, cũng may Khương Mạt Lỵ cũng có tâm tư muốn cùng anh ta tính toán tiến tới nói chuyện yêu đương, thuận tiện thu hoạch điểm hảo cảm, cho nên cũng vô cùng phối hợp, tâm tình rất tích cực. Cái này cũng liền dẫn tới ở trong mắt người khác, đây chính là một đôi nam nữ đang nói chuyện vui vẻ, ánh mắt đều như quấn lấy nhau, tại cái đêm hè như hôm nay liền tràn đầy không khí yêu đương ngọt ngào.
"Ăn cơm xong em muốn đi nơi nào?" Nhậm Tu Dương hỏi.
Trí nhớ của Khương Mạt Lỵ luôn luôn rất tốt.
Nếu muốn ở bên trong giới hào môn lăn lộn, nếu như không đem những mối quan hệ phức tạp nhớ kỹ, nếu như không có trí nhớ tốt, khẳng định sẽ gây ra trò cười, bắt đầu từ lúc tiểu học, Khương Mạt Lỵ liền đã nhớ rõ ràng quan hệ gia đình của bạn học cùng lớp, hiện tại tự nhiên cũng sẽ không lật xe.
Cô một tay chống cằm, ở dưới ánh đèn sáng ngời, nhan sắc vô cùng xinh đẹp, hơi hơi lộ ra lớp mồ hôi mỏng, lại càng tăng thêm sự xinh đẹp mỹ lệ, làn da trắng như sứ, đôi khuyên tai kim cương giống như ngôi sao lấp lánh, xinh đẹp đến mức thâm nhập vào trong lòng Nhậm Tu Dương.
"Không phải anh mở một quán bar sao?" Khương Mạt Lỵ có chút áy náy rủ xuống mí mắt, "Trước đó, lúc khai trương anh còn mời tôi, chỉ là tôi lúc ấy quá bận rộn, nếu như thuận tiện thì chúng ta liền đi qua đó xem một chút đi, không phải nói trang trí bên trong đều do chính anh thiết kế sao, tôi nghĩ nhất định rất đặc biệt đi." Nhậm Tu Dương ngẩn người. [Editor Huệ Lê Thị]
Lốp xe dự phòng đều biết chính mình là lốp xe dự phòng, anh ta cũng biết Khương Mạt Lỵ không có đáp ứng lời mời của mình là bởi vì cô không hoàn toàn coi trọng anh ta, nói trắng ra là, trong nội tâm cô chỉ coi anh ta là lốp xe dự phòng mà thôi, nhưng hôm nay nghe cô nói kiểu này, ngược lại anh ta có chút phản ứng không kịp, có lẽ trong nội tâm cô ấy vẫn luôn nhớ kỹ chuyện của anh ta, chỉ là thật sự rất bận cho nên liền không có ghé qua thôi?
Khương Mạt Lỵ biết, nếu như thế hệ trước quá mức ưu tú, liền sẽ làm cho thế hệ tiếp theo có áp lực rất lớn, tựa như nhóm nhị đại này, rất nhiều người đều là sống ở dưới ánh sáng của ba hoặc mẹ, mặc dù nói bọn họ bởi vì có ba mẹ mà đạt được rất nhiều, nhưng muốn nói trong lòng không bị áp lực đè nén là không có khả năng.
Giống như Nhậm Tu Dương, ba anh ta dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, nghe nói tính tình cũng rất cường thế, ở trong giới giải trí cũng rất có tiếng nói. Tuy rằng Nhậm Tu Dương cảm thấy vô cùng hứng thú đối với thiết kế nội thất, nhưng mà ba anh ta lại cảm thấy hắn đây là không làm việc đàng hoàng, chính anh ta cũng là người có tính tình ngoan cố, thế là ngoan cố đến cùng, dùng tiền tiêu vặt của chính mình đầu tư mở một quán bar, đều tự mình thiết kế, mặc dù sinh ý coi như không tệ, nhưng trong mắt lão đại như ba anh ta thì chính là chướng mắt, cho rằng chẳng khác nào trẻ con chơi đồ hàng.
Hiện tại Khương Mạt Lỵ đột nhiên nói muốn đến quán bar mà anh ta thiết kế để nhìn xem, trái tim Nhậm Tu Dương liền nóng lên, anh ta vô ý thức hỏi: "Em không cảm thấy tôi đây là không làm việc đàng hoàng sao?"
Khương Mạt Lỵ mặc dù cảm thấy Nhậm Tu Dương cũng là không có làm chuyện lớn gì, nhưng mà lời này không thể nào nói ra, cô lắc đầu cười, nhẹ nhàng nói: "Không đâu, làm chuyện mình thích, thế nào lại là không làm việc đàng hoàng đâu? Tôi cảm thấy anh rất lợi hại."
Kế tiếp cô ôn nhu mà không mất hài hước, lại khống chế tốt cường độ của chính mình ca ngợi Nhậm Tu Dương có ước mơ là chuyện đáng quý cỡ nào, cô nói một câu lại tiếp một câu, chính là muốn cho Nhậm Tu Dương biết, thế nào mới thật sự là nịnh hót.
Con trai ở cái tuổi này chính là như vậy, có gia thế tốt, lại chưa từng trải qua nửa điểm khó khăn trong sinh hoạt cho nên luôn lấy chủ nghĩa lý tưởng là tối cao, nếu như nói Khương Mạt Lỵ trước kia là nữ thần của Nhậm Tu Dương, như vậy hiện tại Khương Mạt Lỵ chính là soulmate* của anh ta.
*Soulmate: Tri kỷ.
Khương Mạt Lỵ nhìn thấy điểm hảo cảm liên tục tăng lên không ngừng, mặc dù không biết Nhậm Tu Dương lại đang bổ não thứ gì, nhưng mà không cần nghĩ cũng biết đó chắc chắn là một sự hiểu lầm xinh đẹp nha.
* * *
Một vài người trong giới nhà giàu rất thích nữ minh tinh, Khương Mạt Lỵ nghĩ rằng, những người này chính là hi vọng mang được mỹ nhân tiến vào nhà mình, dùng cách này để cải thiện nhan sắc của thế hệ con cháu sau này.
Đương nhiên, trong vòng hào môn nhị đại vẫn có người có giá trị nhan sắc ở mức cao.
Lúc mà Khương Mạt Lỵ chưa đạt được hệ thống làm đẹp, ở tiểu học cũng đã từng nhận qua thư tình cùng sô cô la. Mấy năm nay, cô cố gắng xoát điểm hảo cảm, sau đó dựa vào sự kiên trì không ngừng cố gắng đã đem chính mình biến thành một tiểu mỹ nữ thanh thuần rực rỡ, như vậy thì càng không thiếu người theo đuổi.
Có ai mà không thích một cô gái có dung mạo xinh đẹp đâu, đám người phú nhị đại đương nhiên cũng sẽ cùng tiểu minh tinh, tiểu võng hồng* thông đồng, chẳng qua nếu như trong hội này có người xinh đẹp, đó nhất định là bánh trái thơm ngon.
* Tiểu võng hồng: Những người có chút nổi tiếng trên mạng.
Cũng giống như cô bây giờ.
Có gia thế, có bối cảnh, từng này đã đủ điều kiện, lại thêm mấy năm nay cô luôn thiết lập cho mình trở thành người lương thiện, thử hỏi ngoại trừ những người mắt mù, lại có mấy người sẽ không thích cô chứ?
Không phải người nào Khương Mạt Lỵ cũng sẽ trả lời tin nhắn. Hiện tại cô cũng không cần phí hết tâm tư đi cân nhắc đối tượng kết hôn, dù sao cô còn nhỏ, trước mắt cũng không có mục tiêu thích hợp, cho nên, lúc suy nghĩ tổng hợp tố chất người khác, cô vẫn sẽ thuận theo nội tâm của mình, ai đẹp trai, cô liền cho người đó cơ hội. Còn những người có giá trị nhan sắc thấp hơn thì trừ khi nhà họ quá giàu mà nhà cô không thể so được thì cô cũng chỉ có thể lấy lệ mà ứng phó.
Hiện nay, bên trong nhóm người theo đuổi cô, người đẹp trai nhất là con trai của ông chủ công ty giải trí Tinh Khải, ba thì mở công ty giải trí, cưới vợ cũng là ảnh hậu, tướng mạo khí chất tự nhiên là quá tốt, đều nói con trai thì giống mẹ, cho nên người này dáng dấp rất đẹp trai, mặc dù so ra kém Hoắc Tự Hàn, nhưng cũng coi như tương đối khá.
Nếu bây giờ Khương Mạt Lỵ muốn nói chuyện yêu đương thì cô đều tìm người trong vòng tròn giới nhà giàu, như vậy sau này lúc nói chuyện cưới gả, thì lịch sử yêu đương trong quá khứ mới không quá đen.
* * *//--------
Đã muốn ra cửa ăn tối, đương nhiên phải ăn mặc thật xinh đẹp. Cô dùng điểm hảo cảm hôm nay kiếm được ở nhà họ Hoắc vào hệ thống mua một mặt nạ cho đôi tay. Một đôi tay xinh đẹp chân chính nên là cái dạng gì, chính là nhìn như thân cây hành, trắng nõn non mịn.
Nhóm chị em plastic đều nói, Khương Mạt Lỵ có ba điều tuyệt nhất, một là làn da, nhìn gần cũng không thấy lỗ chân lông thô to, da cũng không bị tối màu, cô để mặt mộc còn có khí sắc tốt hơn so với sau khi bọn họ đã trang điểm. Để cho người ta ghen ghét đến mức muốn biến thành người đàn bà chanh chua vài phút mà chửi đổng. Thứ hai là mái tóc đen dài, suông mượt. Thứ ba chính là một đôi bàn tay, hoàn toàn có thể đi làm người mẫu tay.
Khương Mạt Lỵ thở dài, bao giờ cô mới trở thành người giàu có đây, điểm hảo cảm chính là thu mà không đủ dùng nha.
Cô có cái hệ thống này đã nhiều năm, đã sớm mò được rõ ràng quy củ trong đó, trên cơ bản, trong cuộc sống hiện thực rất khó thu được điểm hảo cảm của người khác, cho nên điểm hảo cảm lại càng thêm quý giá, giống như bác dâu cả, điểm hảo cảm của bác ấy có thể đổi điểm thành điểm tích lũy gấp mười lần của người khác, lại giống như Hoắc Tự Hàn..
Hầu như Khương Mạt Lỵ mỗi ngày đều muốn chăm sóc, dưỡng da mặt và cả người nữa, bằng không thì cũng sẽ không ngắn ngủi trong mấy năm, lại có thể làm giá trị nhan sắc thăng hạng như bây giờ, hiện tại nhu cầu của cô càng ngày càng nhiều, muốn cải thiện nhan sắc cũng cần thời gian rất lâu cho nên cô cần càng nhiều điểm hảo cảm.
Kỳ thật nếu như yêu đương, từ trên người đối phương thu hoạch điểm hảo cảm cao hơn nhiều so với người bình thường. Được rồi, không cần lại xoắn xuýt, đã cô đơn quá lâu, thời gian quá dài không có nói chuyện yêu đương, luôn cảm thấy khả năng trêu chọc đều đã rút lui. Xịt lên người món đồ mà cô đã tốn một mớ tiền để mua trong hệ thống, đó là nước hoa trảm nam, xịt một cái, ngọt đến tận tim, cô liền vui vẻ mang túi ra cửa.
* * *//--------
Nhậm Tu Dương cũng không nghĩ tới nữ thần sẽ đáp lại lời mời của mình, cho nên anh ta lập tức cự tuyệt lời mời của bạn bè, bắt đầu tràn đầy phấn khởi chuẩn bị đặt bàn ăn ở nhà hàng nổi tiếng.
Bạn bè còn cố ý gọi điện thoại tới hỏi: "Cậu đây là làm sao, không phải nói vừa về nước rất nhàm chán sao, tôi cố ý giúp cậu tìm cô người mẫu xinh đẹp Chi Chi, còn là võng hồng đâu, gần nhất còn có chút nổi tiếng, dáng dấp đặc biệt thanh thuần, là loại hình mà cậu thích, hôm qua không phải đã đồng ý rồi sao, làm sao hôm nay liền lật lọng?"
Nhậm Tu Dương xem như là một phú nhị đại lý tưởng, người cũng vô cùng đẹp trai, lấy tướng mạo và khí chất này của anh ta đều có thể xông vào ngành giải trí, ba anh ta còn là lão đại trong ngành giải trí, cho nên nếu vào giới giải trí anh ta hoàn toàn có thể đi ngang.
Nhưng mà bản thân anh ta không có hứng thú đối với giới giải trí này, chính là có không ít nghệ sĩ nghĩ muốn dựa vào anh ta, thành công liền có thể đến nhà họ Nhậm làm con dâu, không thành công cũng có thể dựa vào công ty Tinh Khải lấy cái kịch bản phim, nếu mà diễn tốt thì một lần liền có thể nổi tiếng.
Lúc trước cũng có một đoạn thời gian Nhậm Tu Dương theo đuổi Khương Mạt Lỵ, ngay tại khi chuẩn bị từ bỏ, muốn cùng tiểu võng hồng người mẫu yêu đương một chút giết thời gian, nào biết được Khương Mạt Lỵ lại trả lời tin nhắn của anh ta chứ!
Nhậm Tu Dương cũng không che giấu, "Tôi không Chi Chi nào, việc này coi như chưa từng xảy ra, cậu cũng đừng đi ra bên ngoài tuyên truyền."
Tại sao lại nói là bạn bè của nhau, chỉ nghe xong ngữ khí có chút nhộn nhạo này của Nhậm Tu Dương, hắn liền lập tức hiểu rõ đây là có chuyện gì, "Theo đuổi được nữ thần của cậu rồi?"
Nhậm Tu Dương mang theo cao hứng mà nói "Không có, chỉ là tối nay hẹn ăn cơm thôi, đúng rồi, tôi đã rất lâu cũng không có đi ra ngoài chơi, có những chổ nào thích hợp để đi chơi không, ngoại trừ quán bar với hội sở."
Người bạn bên kia đề cử mấy địa điểm tốt để hẹn hò xong lại nói: "Cậu thật sự là chờ được nha, trước đó có người anh em của tớ từ nhỏ đã cùng một chỗ chơi chung đến lớn theo đuổi Khương Mạt Lỵ một hai năm, nữ thần của cậu căn bản liền không có phản ứng hắn. Dáng dấp đẹp trai vẫn là tốt."
Nhóm nhị đại bọn họ cũng không có ngốc bạch ngọt*, trong lòng đều rất rõ ràng, tiểu người mẫu hay võng hồng gì đó chỉ là để nói chuyện yêu đương giết thời gian, còn thiên kim đại tiểu thư giống như Khương Mạt Lỵ mới thực sự thích hợp để đặt trong tâm.
* Ngốc bạch ngọt: Ngây thơ, không hiểu sự đời.
Tin tức đều rất linh thông, ngay lúc Khương Mạt Lỵ ngồi xe chuẩn bị đi đến nơi hẹn, liền đã có một nhóm người biết Nhậm Tu Dương sắp theo đuổi được cô.
Nơi ăn tối là một nhà hàng có danh tiếng rất tốt, cần phải đặt trước mới được, nhưng nhờ vào tên tuổi của ba Nhậm Tu Dương cho nên anh ta không chỉ đặt được bàn ăn mà còn đặt được ghế lô*.
* Ghế lô: Bàn ăn được tách riêng thành không gian độc lập. [Editor Huệ Lê Thị]
Khương Mạt Lỵ vừa cùng Nhậm Tu Dương chạm mặt, lúc này chỉ mới nói mấy câu mà đã thu hoạch được mười điểm hảo cảm của Nhậm Tu Dương.
"Em hôm nay thật xinh đẹp." Ánh mắt của Nhậm Tu Dương nóng rực mà ngắm nhìn cô, không chút nào keo kiệt nói ra lời tán dương.
"Cảm ơn." Khương Mạt Lỵ sững sờ, lập tức lễ phép lại không mất e lệ nói lời cảm ơn, trên thực tế trong lòng lại có chút thất vọng, Nhậm Tu Dương dáng dấp rất đẹp trai, thế nhưng không phải là người có tài ăn nói, lật qua lật lại cũng chính là mấy câu như vậy, ngươi thật xinh đẹp, ngươi thật đẹp, thật là không có chút mới mẻ nào, cô vẫn là càng ưa thích được người nịnh hót nha. Quên đi, Mạt Lỵ, mày không thể yêu cầu quá cao.
Người ta có gia thế, dáng dấp lại đẹp, tâm tư cũng đơn giản, còn thích mày.. Khương Mạt Lỵ cứ như vậy mà tự khuyên chính mình.
Ý cười trên mặt càng thêm rõ ràng, lúc cô cười lên liền lộ ra một cặp lúm đồng tiền nhàn nhạt, cô biết mình cười như thế nào thì sẽ xinh đẹp hơn.
Nhậm Tu Dương vô cùng tri kỷ mà chiếu cố Khương Mạt Lỵ, vắt hết óc để nghĩ ra chủ đề để trò chuyện, cũng may Khương Mạt Lỵ cũng có tâm tư muốn cùng anh ta tính toán tiến tới nói chuyện yêu đương, thuận tiện thu hoạch điểm hảo cảm, cho nên cũng vô cùng phối hợp, tâm tình rất tích cực. Cái này cũng liền dẫn tới ở trong mắt người khác, đây chính là một đôi nam nữ đang nói chuyện vui vẻ, ánh mắt đều như quấn lấy nhau, tại cái đêm hè như hôm nay liền tràn đầy không khí yêu đương ngọt ngào.
"Ăn cơm xong em muốn đi nơi nào?" Nhậm Tu Dương hỏi.
Trí nhớ của Khương Mạt Lỵ luôn luôn rất tốt.
Nếu muốn ở bên trong giới hào môn lăn lộn, nếu như không đem những mối quan hệ phức tạp nhớ kỹ, nếu như không có trí nhớ tốt, khẳng định sẽ gây ra trò cười, bắt đầu từ lúc tiểu học, Khương Mạt Lỵ liền đã nhớ rõ ràng quan hệ gia đình của bạn học cùng lớp, hiện tại tự nhiên cũng sẽ không lật xe.
Cô một tay chống cằm, ở dưới ánh đèn sáng ngời, nhan sắc vô cùng xinh đẹp, hơi hơi lộ ra lớp mồ hôi mỏng, lại càng tăng thêm sự xinh đẹp mỹ lệ, làn da trắng như sứ, đôi khuyên tai kim cương giống như ngôi sao lấp lánh, xinh đẹp đến mức thâm nhập vào trong lòng Nhậm Tu Dương.
"Không phải anh mở một quán bar sao?" Khương Mạt Lỵ có chút áy náy rủ xuống mí mắt, "Trước đó, lúc khai trương anh còn mời tôi, chỉ là tôi lúc ấy quá bận rộn, nếu như thuận tiện thì chúng ta liền đi qua đó xem một chút đi, không phải nói trang trí bên trong đều do chính anh thiết kế sao, tôi nghĩ nhất định rất đặc biệt đi." Nhậm Tu Dương ngẩn người. [Editor Huệ Lê Thị]
Lốp xe dự phòng đều biết chính mình là lốp xe dự phòng, anh ta cũng biết Khương Mạt Lỵ không có đáp ứng lời mời của mình là bởi vì cô không hoàn toàn coi trọng anh ta, nói trắng ra là, trong nội tâm cô chỉ coi anh ta là lốp xe dự phòng mà thôi, nhưng hôm nay nghe cô nói kiểu này, ngược lại anh ta có chút phản ứng không kịp, có lẽ trong nội tâm cô ấy vẫn luôn nhớ kỹ chuyện của anh ta, chỉ là thật sự rất bận cho nên liền không có ghé qua thôi?
Khương Mạt Lỵ biết, nếu như thế hệ trước quá mức ưu tú, liền sẽ làm cho thế hệ tiếp theo có áp lực rất lớn, tựa như nhóm nhị đại này, rất nhiều người đều là sống ở dưới ánh sáng của ba hoặc mẹ, mặc dù nói bọn họ bởi vì có ba mẹ mà đạt được rất nhiều, nhưng muốn nói trong lòng không bị áp lực đè nén là không có khả năng.
Giống như Nhậm Tu Dương, ba anh ta dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, nghe nói tính tình cũng rất cường thế, ở trong giới giải trí cũng rất có tiếng nói. Tuy rằng Nhậm Tu Dương cảm thấy vô cùng hứng thú đối với thiết kế nội thất, nhưng mà ba anh ta lại cảm thấy hắn đây là không làm việc đàng hoàng, chính anh ta cũng là người có tính tình ngoan cố, thế là ngoan cố đến cùng, dùng tiền tiêu vặt của chính mình đầu tư mở một quán bar, đều tự mình thiết kế, mặc dù sinh ý coi như không tệ, nhưng trong mắt lão đại như ba anh ta thì chính là chướng mắt, cho rằng chẳng khác nào trẻ con chơi đồ hàng.
Hiện tại Khương Mạt Lỵ đột nhiên nói muốn đến quán bar mà anh ta thiết kế để nhìn xem, trái tim Nhậm Tu Dương liền nóng lên, anh ta vô ý thức hỏi: "Em không cảm thấy tôi đây là không làm việc đàng hoàng sao?"
Khương Mạt Lỵ mặc dù cảm thấy Nhậm Tu Dương cũng là không có làm chuyện lớn gì, nhưng mà lời này không thể nào nói ra, cô lắc đầu cười, nhẹ nhàng nói: "Không đâu, làm chuyện mình thích, thế nào lại là không làm việc đàng hoàng đâu? Tôi cảm thấy anh rất lợi hại."
Kế tiếp cô ôn nhu mà không mất hài hước, lại khống chế tốt cường độ của chính mình ca ngợi Nhậm Tu Dương có ước mơ là chuyện đáng quý cỡ nào, cô nói một câu lại tiếp một câu, chính là muốn cho Nhậm Tu Dương biết, thế nào mới thật sự là nịnh hót.
Con trai ở cái tuổi này chính là như vậy, có gia thế tốt, lại chưa từng trải qua nửa điểm khó khăn trong sinh hoạt cho nên luôn lấy chủ nghĩa lý tưởng là tối cao, nếu như nói Khương Mạt Lỵ trước kia là nữ thần của Nhậm Tu Dương, như vậy hiện tại Khương Mạt Lỵ chính là soulmate* của anh ta.
*Soulmate: Tri kỷ.
Khương Mạt Lỵ nhìn thấy điểm hảo cảm liên tục tăng lên không ngừng, mặc dù không biết Nhậm Tu Dương lại đang bổ não thứ gì, nhưng mà không cần nghĩ cũng biết đó chắc chắn là một sự hiểu lầm xinh đẹp nha.
* * *