Chương : 27
Kỳ Tiểu Nguyên như được mở rộng tầm mắt. Thật không ngờ cái vị huấn luyện viên ma quỷ suốt ngày chỉ lãnh mặt, động bất thanh sắc liền sẽ đem binh lính lôi ra dạo bộ suốt đêm, rồi lại dùng khuôn mặt lạnh như sát tinh ra sức thao luyện, không ngờ sẽ có một mặt đáng yêu như thế. Kỳ Tiểu Nguyên giương to ánh mắt quan sát Cao Thừa Tử thật kỹ càng. Chỉ trong nháy mắt, cậu chợt cảm thấy một anh Thừa Tử như vậy lại trở nên đáng yêu hơn rất nhiều.
Vốn Cao Thừa Tử muốn cho Kỳ Tiểu Nguyên đi theo Mẫu hậu nương nương cùng quay vềthôn họ Cao, nhưng Kỳ Tiểu Nguyên nói để cha Kỳ một mình ở nhà cậu thật sự lo lắng.
Trong nhà việc không nhẹ, thân thể cha Kỳ lại không tốt, nên cậu chỉ có thể tạm thời đi về trước. Mà Tử Tử lại không thể rời khỏi ba mình, chỉ cần trong chốc lát nhìn không thấy người, bé đã bắt đầu thút thít từng tiếng như muốn khóc. Hết cách, Mẫu hậu nương nương đành phải nhịn đau, để Tử Tử trước đi theo Kỳ Tiểu Nguyên về với ông ngoại.
Mà bên này, ai kia lại lấy di động ra, vội vàng bẩm báo tình hình mới vừa cập nhật. Đầu tiên, hắn ta gọi điện thoại đem tin tức này nói cho Cao Bác, sau lại là Thẩm Kính Khiêm, tái sau nữa lại là Cao Đại Hải Cao Đại Giang, cuối cùng mới gọi cho Cao Cường.
Cao Cường hiện đang chịu trách nhiệm cho việc vận chuyển một ít trang bị. Bởi vì đây là việc tương đối khó giải quyết, có dính dáng tới một lượng lớn bảo vật, hắn sợ đám nhóc con phía dưới làm hỏng chuyện, cho nên mới quyết định tự mình đi một chuyến.
Khi nhận được tin tức mà bã xã yêu dấu gửi đến, hắn mất phản ứng hết nửa ngày, sau khi sửng sốt mấy chục giây lại cắt đứt điện thoại. Qua hai phút thu hồi lại chút suy nghĩ, hắn mới gọi trở về, vội vàng hỏi: “Cục cưng, em vừa mới nói cái gì?”
Hình phó tổng tựa hồ khá bất mãn với việc Cường ca cắt đứt điện thoại của mình, nên hét lên: “Cường ca, sao anh lại treo điện thoại của em? Em nói anh đã có cháu, bé con đã hơn hai tuổi rưỡi! Quả cam nhỏ ấy, tiểu tử thúi này còn nói với em không cho em nhận! Nói cái gì sợ gặp nguy hiểm! Nó nói một câu không thể nhận, em liền không thể thân thiết với cháu mình sao? Cho nên từ đây về sau, em sẽ thuần thục đem cháu ngoan nhận tới tay! Ai nha, Cường ca anh đợi em chút. Em gửi ảnh chụp cho anh xem!” Hình phó tổng cúp điện thoại, từ trong di động lựa ra tấm hình chụp Tử Tử, vội nhắn qua cho Cao Cường: “Thế nào hả Cường ca? Cháu trai của chúng ta có đẹp trai không nà?”
Cao Cường hiển nhiên vẫn còn chưa hồi thần hoàn toàn, hắn cầm ảnh chụp Tử Tử quan sát nửa ngày, mới lên tiếng: “Đây không phải là hình Quả cam nhỏ khi còn bé hả? Sao em lại gửi ảnh chụp của Quả cam nhỏ cho anh?”
Hình phó tổng hét lên: “Cái gì mà Quả cam nhỏ a! Ai nói với anh đó là ảnh chụp Quả cam nhỏ? Đứa nhỏ này bên má trái có một nốt ruồi nhỏ, Quả cam nhỏ có sao? Anh nhìn kỹ kỹ, đây chính là cháu của anh đó!”
Cao Cường rốt cục tin tưởng, bất quá hắn vẫn không tiêu hóa được chuyện này: “Khoan, em nói Quả cam nhỏ sinh con? Nó sinh khi nào? Sao một chút tin tức đều không có? Tiểu tử thúi này không phải gạt chúng ta một đường thu quân chớ? Bên tổ hành động có thời gian cho nó sinh con trai hả? Không nên không nên, anh phải gọi điện thoại hỏi nó cho rõ ràng.”
Mẫu hậu nương nương lập tức ngăn cản: “Đừng, em vừa nãy đã mắng thằng nhóc thối kia rồi. Chuyện này kỳ thật Quả cam nhỏ chẳng có lấy một chút công lao. Tất cả công lao đều thuộc về con dâu! Đứa nhỏ này em rất là thích nha! Thật sự là không phải người một nhà không vào chung cửa! Tiểu Nguyên đứa nhỏ này em càng nhìn càng thích, tiểu tử thúi Quả cam nhỏ này cũng không thể khi dễ con dâu. Không được, em phải dạy cho con dâu chút thủ thuật cai quản ông xã mới được!”
Cao Cường đầu đầy hắc tuyến: “Là con gái nhà nào vậy hả?” Này bà bà, chớ có đem con gái nhà người ta dọa cho sợ hãi đấy!
Hình phó tổng hỏi lại: “Hả? Cái gì mà con gái chớ! Là một cậu thiếu niên, nhìn qua trắng trẻo thuần khiết,sinh đứa con tính cách cũng giống như cậu ý, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, một tiếng cũng không khóc. Vừa nãy cùng em chơi đùa nửa ngày, hiện tại chúng em đang ở trên đường đến nhà ông ngoại của cháu. Cường ca anh có muốn qua đây không? Không được, anh đang có nhiệm vụ. Vậy khoảng vài ngày tới có thể hoàn thành không?”
Cao Cường nghe xong liền bảo: “Còn cái gì nhiệm vụ nữa! Anh liền kêu thêm vài nhóc con qua đây tiếp nhận! Chờ anh đi qua, em chậm rãi kể lại mọi chuyện cho anh nghe. Đây rốt cuộc là sao?”
Hình phó tổng lập tức nói: “Đừng Cường ca, chuyện này anh cứ giao cho em là được rồi! Một tên đàn ông qua quýt như anh mà đến, em lo anh sẽ làm cho người nhà của con dâu sợ hãi. Anh cứ an tâm áp giải hàng của anh, sau khi xong, em sẽ ôm cháu trai vềthôn họ Cao cho anh gặp! Haizz Cường ca, nhớ ăn cơm thật ngon, chiếu cố thân thể của chính mình cho tốt. Tử Tử muốn cùng em chơi trò chơi dây.Em cúp trước nha Cường ca, yêu anh ”
Khi Mẫu hậu nương nương nói chuyện điện thoại xong, ánh mắt của Kỳ Tiểu Nguyên đã muốn mở to đến không thể to hơn được nữa. Cậu quay sang nhìn Cao Thừa Tử đang lái xe, Cao Thừa Tử như an ủi mà vỗ vỗ cánh tay của cậu: “Chờ em quen là tốt thôi. Tính cách của cha cũng chỉ có mỗi Cường ca chịu được.”
Kỳ Tiểu Nguyên nuốt ngụm nước miếng: “Rất tốt, so với trong tưởng tượng của em còn dễ ở chung hơn. Em còn sợ chú nghiêm trang chững chạc, đến lúc đó em sẽ không biết làm thế nào để ở chung!”
Kết quả Kỳ Tiểu Nguyên vừa mới dứt lời, cánh tay Mẫu hậu nương nương liền với qua: “Gọi chú gì nữa Kêu cha!”
Kỳ Tiểu Nguyên há miệng thở dốc, Cao Thừa Tử lúc này bèn nói: “Cha, cũng quá nhanh rồi. Dù sao cũng phải để em ấy thích ứng chứ!”
Mẫu hậu nương nương đáp trả: “Còn thích ứng cái gì! Cha cho con biết, lần đầu tiên gặp ông nội của con, cha cũng khẩn trương muốn chết. Kết quả lão gia tử một chút cũng không khẩn trương, ba của con mang một người đàn ông đến trước mặt ông ấy nói đây là vợ của mình, vậy mà ông ấy còn thực bình tĩnh tiếp nhận. Chúng ta lúc ấy cũng không giống các con hiện tại, khi đó đồng tính luyến ái vẫn là từ ngữ rất cấm kỵ. Cũng không dễ dàng đối mặt như hiện giờ! Kỳ thật, nghĩ thông suốt là được, ai nói đồng tính luyến ái không thể sống với nhau cả đời? Con xem cha cùng Cường ca không phải vẫn vù vù du du qua hơn nửa đời người sao?”
Cao Thừa Tử nhắc nhở: “Cha, ngài còn chưa tới cả đời đâu! Ai có thể nghĩ đến có một ngày Cường ca có thể chán ngấy người hay không!?”
Mẫu hậu nương nương nổi máu vung một bàn tay vỗ mạnh: “Xú tiểu tử con câm miệng cho cha! Chuyện của con, cha còn chưa tính sổ con đâu! May mà Cường ca không cùng lại đây, nếu mà phụ thân bây cùng lại đây, còn không đánh gãy cái chân của con hả? Làm cái gì không tốt, học người khác đi làm nằm vùng? Ha ha ha, chú mày làm nằm vùng cũng rất ra dáng! Ngay cả bà xã và con trai hiện tại đều bại lộ ra hết! Cha xem bây làm thế nào cho xong việc.”
Cao Thừa Tử ngạo khí mười phần đáp trả: “Ha hả, ai dám động vào? Con cá hai lá gan của hắn cũng không dám!”
Mẫu hậu nương nương vừa lòng vỗ vỗ cái ót Cao Thừa Tử: “Không hổ là con của cha cùng Cường ca. Cha thích cái ý vị này của hai đứa tụi bây. A, đúng rồi Tiểu Nguyên, con còn chưa có kêu ba đâu!” Cái tính nói chuyện tùm lum tá lả này của Hình phó tổng, vĩnh viễn đều khiến người trở tay không kịp. Đang lúc Kỳ Tiểu Nguyên cho rằng hắn đã đem chuyện này quên đi, hắn thế nhưng lại thuận lợi đem đề tài đảo trở về.
Kỳ Tiểu Nguyên cúi đầu đỏ mặt, Tử Tử một bên liền thúc giục: “Ba ba, người mau gọi đi. Cha kêu rồi về sau chú Thừa Tử chính là của ba, mau gọi à!”
Kỳ Tiểu Nguyên nhăn tít lông mày, ở đây thế nhưng có một tiểu hỗn đản còn chưa e sợ thiên hạ bất loạn. Bất quá đang ở trước mặt trưởng bối, Kỳ Tiểu Nguyên vẫn không dám giáo huấn con trai.
Vì thế, cậu liền nhìn về phía Mẫu hậu nương nương đang cùng Tử Tử chơi trò xếp dây, thấp thấp kêu một tiếng: “Ba…”
Vốn Cao Thừa Tử muốn cho Kỳ Tiểu Nguyên đi theo Mẫu hậu nương nương cùng quay vềthôn họ Cao, nhưng Kỳ Tiểu Nguyên nói để cha Kỳ một mình ở nhà cậu thật sự lo lắng.
Trong nhà việc không nhẹ, thân thể cha Kỳ lại không tốt, nên cậu chỉ có thể tạm thời đi về trước. Mà Tử Tử lại không thể rời khỏi ba mình, chỉ cần trong chốc lát nhìn không thấy người, bé đã bắt đầu thút thít từng tiếng như muốn khóc. Hết cách, Mẫu hậu nương nương đành phải nhịn đau, để Tử Tử trước đi theo Kỳ Tiểu Nguyên về với ông ngoại.
Mà bên này, ai kia lại lấy di động ra, vội vàng bẩm báo tình hình mới vừa cập nhật. Đầu tiên, hắn ta gọi điện thoại đem tin tức này nói cho Cao Bác, sau lại là Thẩm Kính Khiêm, tái sau nữa lại là Cao Đại Hải Cao Đại Giang, cuối cùng mới gọi cho Cao Cường.
Cao Cường hiện đang chịu trách nhiệm cho việc vận chuyển một ít trang bị. Bởi vì đây là việc tương đối khó giải quyết, có dính dáng tới một lượng lớn bảo vật, hắn sợ đám nhóc con phía dưới làm hỏng chuyện, cho nên mới quyết định tự mình đi một chuyến.
Khi nhận được tin tức mà bã xã yêu dấu gửi đến, hắn mất phản ứng hết nửa ngày, sau khi sửng sốt mấy chục giây lại cắt đứt điện thoại. Qua hai phút thu hồi lại chút suy nghĩ, hắn mới gọi trở về, vội vàng hỏi: “Cục cưng, em vừa mới nói cái gì?”
Hình phó tổng tựa hồ khá bất mãn với việc Cường ca cắt đứt điện thoại của mình, nên hét lên: “Cường ca, sao anh lại treo điện thoại của em? Em nói anh đã có cháu, bé con đã hơn hai tuổi rưỡi! Quả cam nhỏ ấy, tiểu tử thúi này còn nói với em không cho em nhận! Nói cái gì sợ gặp nguy hiểm! Nó nói một câu không thể nhận, em liền không thể thân thiết với cháu mình sao? Cho nên từ đây về sau, em sẽ thuần thục đem cháu ngoan nhận tới tay! Ai nha, Cường ca anh đợi em chút. Em gửi ảnh chụp cho anh xem!” Hình phó tổng cúp điện thoại, từ trong di động lựa ra tấm hình chụp Tử Tử, vội nhắn qua cho Cao Cường: “Thế nào hả Cường ca? Cháu trai của chúng ta có đẹp trai không nà?”
Cao Cường hiển nhiên vẫn còn chưa hồi thần hoàn toàn, hắn cầm ảnh chụp Tử Tử quan sát nửa ngày, mới lên tiếng: “Đây không phải là hình Quả cam nhỏ khi còn bé hả? Sao em lại gửi ảnh chụp của Quả cam nhỏ cho anh?”
Hình phó tổng hét lên: “Cái gì mà Quả cam nhỏ a! Ai nói với anh đó là ảnh chụp Quả cam nhỏ? Đứa nhỏ này bên má trái có một nốt ruồi nhỏ, Quả cam nhỏ có sao? Anh nhìn kỹ kỹ, đây chính là cháu của anh đó!”
Cao Cường rốt cục tin tưởng, bất quá hắn vẫn không tiêu hóa được chuyện này: “Khoan, em nói Quả cam nhỏ sinh con? Nó sinh khi nào? Sao một chút tin tức đều không có? Tiểu tử thúi này không phải gạt chúng ta một đường thu quân chớ? Bên tổ hành động có thời gian cho nó sinh con trai hả? Không nên không nên, anh phải gọi điện thoại hỏi nó cho rõ ràng.”
Mẫu hậu nương nương lập tức ngăn cản: “Đừng, em vừa nãy đã mắng thằng nhóc thối kia rồi. Chuyện này kỳ thật Quả cam nhỏ chẳng có lấy một chút công lao. Tất cả công lao đều thuộc về con dâu! Đứa nhỏ này em rất là thích nha! Thật sự là không phải người một nhà không vào chung cửa! Tiểu Nguyên đứa nhỏ này em càng nhìn càng thích, tiểu tử thúi Quả cam nhỏ này cũng không thể khi dễ con dâu. Không được, em phải dạy cho con dâu chút thủ thuật cai quản ông xã mới được!”
Cao Cường đầu đầy hắc tuyến: “Là con gái nhà nào vậy hả?” Này bà bà, chớ có đem con gái nhà người ta dọa cho sợ hãi đấy!
Hình phó tổng hỏi lại: “Hả? Cái gì mà con gái chớ! Là một cậu thiếu niên, nhìn qua trắng trẻo thuần khiết,sinh đứa con tính cách cũng giống như cậu ý, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, một tiếng cũng không khóc. Vừa nãy cùng em chơi đùa nửa ngày, hiện tại chúng em đang ở trên đường đến nhà ông ngoại của cháu. Cường ca anh có muốn qua đây không? Không được, anh đang có nhiệm vụ. Vậy khoảng vài ngày tới có thể hoàn thành không?”
Cao Cường nghe xong liền bảo: “Còn cái gì nhiệm vụ nữa! Anh liền kêu thêm vài nhóc con qua đây tiếp nhận! Chờ anh đi qua, em chậm rãi kể lại mọi chuyện cho anh nghe. Đây rốt cuộc là sao?”
Hình phó tổng lập tức nói: “Đừng Cường ca, chuyện này anh cứ giao cho em là được rồi! Một tên đàn ông qua quýt như anh mà đến, em lo anh sẽ làm cho người nhà của con dâu sợ hãi. Anh cứ an tâm áp giải hàng của anh, sau khi xong, em sẽ ôm cháu trai vềthôn họ Cao cho anh gặp! Haizz Cường ca, nhớ ăn cơm thật ngon, chiếu cố thân thể của chính mình cho tốt. Tử Tử muốn cùng em chơi trò chơi dây.Em cúp trước nha Cường ca, yêu anh ”
Khi Mẫu hậu nương nương nói chuyện điện thoại xong, ánh mắt của Kỳ Tiểu Nguyên đã muốn mở to đến không thể to hơn được nữa. Cậu quay sang nhìn Cao Thừa Tử đang lái xe, Cao Thừa Tử như an ủi mà vỗ vỗ cánh tay của cậu: “Chờ em quen là tốt thôi. Tính cách của cha cũng chỉ có mỗi Cường ca chịu được.”
Kỳ Tiểu Nguyên nuốt ngụm nước miếng: “Rất tốt, so với trong tưởng tượng của em còn dễ ở chung hơn. Em còn sợ chú nghiêm trang chững chạc, đến lúc đó em sẽ không biết làm thế nào để ở chung!”
Kết quả Kỳ Tiểu Nguyên vừa mới dứt lời, cánh tay Mẫu hậu nương nương liền với qua: “Gọi chú gì nữa Kêu cha!”
Kỳ Tiểu Nguyên há miệng thở dốc, Cao Thừa Tử lúc này bèn nói: “Cha, cũng quá nhanh rồi. Dù sao cũng phải để em ấy thích ứng chứ!”
Mẫu hậu nương nương đáp trả: “Còn thích ứng cái gì! Cha cho con biết, lần đầu tiên gặp ông nội của con, cha cũng khẩn trương muốn chết. Kết quả lão gia tử một chút cũng không khẩn trương, ba của con mang một người đàn ông đến trước mặt ông ấy nói đây là vợ của mình, vậy mà ông ấy còn thực bình tĩnh tiếp nhận. Chúng ta lúc ấy cũng không giống các con hiện tại, khi đó đồng tính luyến ái vẫn là từ ngữ rất cấm kỵ. Cũng không dễ dàng đối mặt như hiện giờ! Kỳ thật, nghĩ thông suốt là được, ai nói đồng tính luyến ái không thể sống với nhau cả đời? Con xem cha cùng Cường ca không phải vẫn vù vù du du qua hơn nửa đời người sao?”
Cao Thừa Tử nhắc nhở: “Cha, ngài còn chưa tới cả đời đâu! Ai có thể nghĩ đến có một ngày Cường ca có thể chán ngấy người hay không!?”
Mẫu hậu nương nương nổi máu vung một bàn tay vỗ mạnh: “Xú tiểu tử con câm miệng cho cha! Chuyện của con, cha còn chưa tính sổ con đâu! May mà Cường ca không cùng lại đây, nếu mà phụ thân bây cùng lại đây, còn không đánh gãy cái chân của con hả? Làm cái gì không tốt, học người khác đi làm nằm vùng? Ha ha ha, chú mày làm nằm vùng cũng rất ra dáng! Ngay cả bà xã và con trai hiện tại đều bại lộ ra hết! Cha xem bây làm thế nào cho xong việc.”
Cao Thừa Tử ngạo khí mười phần đáp trả: “Ha hả, ai dám động vào? Con cá hai lá gan của hắn cũng không dám!”
Mẫu hậu nương nương vừa lòng vỗ vỗ cái ót Cao Thừa Tử: “Không hổ là con của cha cùng Cường ca. Cha thích cái ý vị này của hai đứa tụi bây. A, đúng rồi Tiểu Nguyên, con còn chưa có kêu ba đâu!” Cái tính nói chuyện tùm lum tá lả này của Hình phó tổng, vĩnh viễn đều khiến người trở tay không kịp. Đang lúc Kỳ Tiểu Nguyên cho rằng hắn đã đem chuyện này quên đi, hắn thế nhưng lại thuận lợi đem đề tài đảo trở về.
Kỳ Tiểu Nguyên cúi đầu đỏ mặt, Tử Tử một bên liền thúc giục: “Ba ba, người mau gọi đi. Cha kêu rồi về sau chú Thừa Tử chính là của ba, mau gọi à!”
Kỳ Tiểu Nguyên nhăn tít lông mày, ở đây thế nhưng có một tiểu hỗn đản còn chưa e sợ thiên hạ bất loạn. Bất quá đang ở trước mặt trưởng bối, Kỳ Tiểu Nguyên vẫn không dám giáo huấn con trai.
Vì thế, cậu liền nhìn về phía Mẫu hậu nương nương đang cùng Tử Tử chơi trò xếp dây, thấp thấp kêu một tiếng: “Ba…”