Chương : 42
Editor: Quỷ Quỷ
Bạch Ngọc Khiết đắc ý vênh mặt lên, quay lại hung dữ trừng mắt nhìn An Mộc liếc mắt một cái.
Xinh đẹp thì đã sao, ở làng giải trí này không thể chỉ dựa vào gương mặt đẹp để kiếm cơm!
An Mộc bị khiêu khích nhưng chẳng thèm để tâm, ánh mắt cô dừng lại ở quản lý Dương.
Quản lý Dương nhăn trán, vội vã giải thích:”Đạo diễn Hoàng, không phải như thế đâu, là do thời gian quay phim đã tới, nhưng diễn viên lại bỏ đi, mọi người đều đã chuẩn bị xong hết rồi, sao có thể chờ đợi diễn viên chứ? Về phần cô ….”
An Mộc lập tức mở miệng:”Đường Hạ.”
Quản lý Dương nói tiếp:”Đúng, Đường tiểu thư đây là do tôi tự mình để cô ấy lên diễn, sao lại trăm phương nghìn kế ở đây? Làm gì có ai đưa tiền cho tôi chứ?”
Đạo diễn Hoàng nghe vậy sửng sốt:”Anh nói thật chứ?”
Quản lý Dương vẻ mặt chính trực:”Đạo diễn Hoàng, nhân phẩm của tôi anh còn không tin sao?”
Đạo diễn Hoàng không nói gì.
Đúng lúc này, đối thủ vừa rồi diễn cùng với An Mộc là Tạ Nghi đi tới.
Tạ Nghi năm nay đã gần ba mươi, gương mặt không phải dạng đặc biệt tuấn tú, nhưng lại vô cùng thú vị, nhất là đôi mắt thâm thúy có thể nắm bắt được tâm lý phụ nữ.
Tính cách của anh rất tốt, đám truyền thông, phóng viên, bạn bè, không ai có thể không khen ngợi anh hết lời.
Tạ Nghi đi tới bên cạnh An Mộc, bỗng nhiên mở miệng:”Vừa rồi cô ta phăm phăm xông đến chỗ cô, ở góc độ của cô hẳn có thể nhìn thấy, vì sao cô không tránh?”
An Mộc sửng ốt, không ngờ Tạ Nghi lại hỏi như vậy, rất nhanh liền trả lời:”Bởi vì đạo diễn chưa kêu dừng.”
Một câu nói ra, mọi người xung quanh đều trầm mặc.
Tạ Nghi cũng nhíu mày, nhìn đạo diễn Hoàng, cười như không cười lắc đầu:”Thật là chăm chỉ đó!”
An Mộc thuận thế mở miệng:”Thân là diễn viên, đạo diễn còn chưa kêu dừng, phải tiếp tục nhập tâm vào nhân vật, đây không phải là điều mà một diễn viên phải rèn luyện hàng ngày sao?”
Giọng nói của cô, không nhanh không chậm, điềm tĩnh mà lạnh nhạt, làm cho ấn tượng về cô của đạo diễn Hoàng có chút chuyển biến.
Đạo diễn Hoàng nói:”Hóa ra cô….tôi xin thu hồi lại lời vừa rồi, là tôi nghĩ oan cho cô, cô diễn rất tốt.”
Ở trong mắt đạo diễn Hoàng, An Mộc nhìn thấy được sự tán thưởng.
Đây mới là cái mà cô muốn.
Ăn một cái tát thì tính là cái gì, được đạo diễn nổi tiếng khen ngợi, tương lai nghiệp diễn của cô sẽ càng thêm thuận lợi!
An Mộc cười cười nhưng không nói gì thêm.
Quản lý Dương bên cạnh đột nhiên nhìn về phía Bạch Ngọc Khiết:”Cô nói có người gọi điện thoại cho cô, cô có việc gấp phải ra ngoài, vậy tôi hỏi cô, cô có việc gì gấp?”
Bạch Ngọc Khiết sửng sốt, làm sao cô có thể nói rằng mình đi tìm kim chủ chứ?
“Cô thân là một diễn viên, một chút chuyên nghiệp cũng không có! Bỏ mặc cả tổ quay phim, không phải chuyện lớn gì ảnh hưởng đến tính mạnh mà cô cứ thế mà bỏ đi sao?” Lời nói của quản lý Dương làm sắc mặt Bạch Ngọc Khiết trắng bệch.
Bạch Ngọc Khiết cắn môi, không biết phải lấy lí do gì, bắt đầu nói năng bất chấp lý lẽ:”Vai diễn này là anh Phong cố ý để lại cho tôi! Các người thông đồng với nhau khinh thường tôi, là muốn để ép anh Phong rút vốn sao?”
Anh Phong mà cô nhắc đến, chính là Phong Tử Khiêm.
Lời này vừa thốt ra, quản lý Dương lập tức im lặng.
Quả thật quyết định sản xuất “Công chúa Đông Hoa”, dư luận phản ứng khá mạnh mẽ, dù sao cũng là tiểu thuyết mạnh thể loại tu tiên cũng không thích hợp để chuyển thể lên màn ảnh.
Nhưng đạo diễn Hoàng kiên trì muốn làm phim này, mọi người chỉ có thể đồng ý, chính là bên đầu tư cũng không thuận mắt, Phong Tử Khiêm đầu tư vào dự án này chỉ vì muốn lấy vai Quỳnh Hoa cho Bạch Ngọc Khiết.
Bạch Ngọc Khiết đắc ý vênh mặt lên, quay lại hung dữ trừng mắt nhìn An Mộc liếc mắt một cái.
Xinh đẹp thì đã sao, ở làng giải trí này không thể chỉ dựa vào gương mặt đẹp để kiếm cơm!
An Mộc bị khiêu khích nhưng chẳng thèm để tâm, ánh mắt cô dừng lại ở quản lý Dương.
Quản lý Dương nhăn trán, vội vã giải thích:”Đạo diễn Hoàng, không phải như thế đâu, là do thời gian quay phim đã tới, nhưng diễn viên lại bỏ đi, mọi người đều đã chuẩn bị xong hết rồi, sao có thể chờ đợi diễn viên chứ? Về phần cô ….”
An Mộc lập tức mở miệng:”Đường Hạ.”
Quản lý Dương nói tiếp:”Đúng, Đường tiểu thư đây là do tôi tự mình để cô ấy lên diễn, sao lại trăm phương nghìn kế ở đây? Làm gì có ai đưa tiền cho tôi chứ?”
Đạo diễn Hoàng nghe vậy sửng sốt:”Anh nói thật chứ?”
Quản lý Dương vẻ mặt chính trực:”Đạo diễn Hoàng, nhân phẩm của tôi anh còn không tin sao?”
Đạo diễn Hoàng không nói gì.
Đúng lúc này, đối thủ vừa rồi diễn cùng với An Mộc là Tạ Nghi đi tới.
Tạ Nghi năm nay đã gần ba mươi, gương mặt không phải dạng đặc biệt tuấn tú, nhưng lại vô cùng thú vị, nhất là đôi mắt thâm thúy có thể nắm bắt được tâm lý phụ nữ.
Tính cách của anh rất tốt, đám truyền thông, phóng viên, bạn bè, không ai có thể không khen ngợi anh hết lời.
Tạ Nghi đi tới bên cạnh An Mộc, bỗng nhiên mở miệng:”Vừa rồi cô ta phăm phăm xông đến chỗ cô, ở góc độ của cô hẳn có thể nhìn thấy, vì sao cô không tránh?”
An Mộc sửng ốt, không ngờ Tạ Nghi lại hỏi như vậy, rất nhanh liền trả lời:”Bởi vì đạo diễn chưa kêu dừng.”
Một câu nói ra, mọi người xung quanh đều trầm mặc.
Tạ Nghi cũng nhíu mày, nhìn đạo diễn Hoàng, cười như không cười lắc đầu:”Thật là chăm chỉ đó!”
An Mộc thuận thế mở miệng:”Thân là diễn viên, đạo diễn còn chưa kêu dừng, phải tiếp tục nhập tâm vào nhân vật, đây không phải là điều mà một diễn viên phải rèn luyện hàng ngày sao?”
Giọng nói của cô, không nhanh không chậm, điềm tĩnh mà lạnh nhạt, làm cho ấn tượng về cô của đạo diễn Hoàng có chút chuyển biến.
Đạo diễn Hoàng nói:”Hóa ra cô….tôi xin thu hồi lại lời vừa rồi, là tôi nghĩ oan cho cô, cô diễn rất tốt.”
Ở trong mắt đạo diễn Hoàng, An Mộc nhìn thấy được sự tán thưởng.
Đây mới là cái mà cô muốn.
Ăn một cái tát thì tính là cái gì, được đạo diễn nổi tiếng khen ngợi, tương lai nghiệp diễn của cô sẽ càng thêm thuận lợi!
An Mộc cười cười nhưng không nói gì thêm.
Quản lý Dương bên cạnh đột nhiên nhìn về phía Bạch Ngọc Khiết:”Cô nói có người gọi điện thoại cho cô, cô có việc gấp phải ra ngoài, vậy tôi hỏi cô, cô có việc gì gấp?”
Bạch Ngọc Khiết sửng sốt, làm sao cô có thể nói rằng mình đi tìm kim chủ chứ?
“Cô thân là một diễn viên, một chút chuyên nghiệp cũng không có! Bỏ mặc cả tổ quay phim, không phải chuyện lớn gì ảnh hưởng đến tính mạnh mà cô cứ thế mà bỏ đi sao?” Lời nói của quản lý Dương làm sắc mặt Bạch Ngọc Khiết trắng bệch.
Bạch Ngọc Khiết cắn môi, không biết phải lấy lí do gì, bắt đầu nói năng bất chấp lý lẽ:”Vai diễn này là anh Phong cố ý để lại cho tôi! Các người thông đồng với nhau khinh thường tôi, là muốn để ép anh Phong rút vốn sao?”
Anh Phong mà cô nhắc đến, chính là Phong Tử Khiêm.
Lời này vừa thốt ra, quản lý Dương lập tức im lặng.
Quả thật quyết định sản xuất “Công chúa Đông Hoa”, dư luận phản ứng khá mạnh mẽ, dù sao cũng là tiểu thuyết mạnh thể loại tu tiên cũng không thích hợp để chuyển thể lên màn ảnh.
Nhưng đạo diễn Hoàng kiên trì muốn làm phim này, mọi người chỉ có thể đồng ý, chính là bên đầu tư cũng không thuận mắt, Phong Tử Khiêm đầu tư vào dự án này chỉ vì muốn lấy vai Quỳnh Hoa cho Bạch Ngọc Khiết.