Chương 13: 13: Ẩn Môn Nhất Mạch Tố Tâm Từ- Xuất Thần Nhập Quỷ Sát Kình Ngư
Vốn định chỉ ở lại bốn năm, nhưng sự việc phát sinh là phải truyền dạy võ công cho tố tâm, nên phàm trần dứt khoát quyết định ở lại thêm một năm, từ sự cố tố tâm gặp bọn thổ phỉ và cuộc trò chuyện giữa nàng và phàm trần trong rừng.Nàng đã thay đổi hoàn toàn, bộc lộ tính cách mạnh mẽ, không còn mềm yếu nhu nhượcBuổi chiều sau giờ bán gạo phàm trần thường tranh thủ lên núi đón tố tâm, mục đích để truyền dạy cho nàng những điều mà một bậc tu hành giả cần có!Phàm trần đem Ẩn thế chân kinh giảng cho tố tâm ngheTổ Sư dạy: " Này là hỡi các nữ nhân chớ quá xem trọng ái tình mà khổ đau kinh khủng.Ơn cha mẹ làm đầu.Ráng bình tâm sống bước ra mau.Cơn nguy khốn sẽ qua chớ mà lo với nghĩ.Hai thứ quan trọng trong đời là bạc tiền và tình cảm.Nữ nhân cố gắng siêng năng để mà an ổn".Từng câu từng chữ được phàm trần diễn đạt khuyên tố tâm biến đau thương thành sức mạnh, lấy mục tiêu sống là bảo vệ người nhà, bảo vệ bản thân.Phàm trần lại truyền thụ cho tố tâm bôn lôi phích lịch kiếm.Hắn bỏ công rèn cho tố tâm một thanh đoản kiếm dài năm tất tức 50 cm.Bôn lôi phích lịch kiếm chú trọng tâm và thân.Miệng niệm thần ngôn, kiếm tới kẻ địch liền gục ngã.Thần ngôn viết: " chém ngang đâm dọc chặt xuôi- cúi lòn đâm hiểm mù đui kẻ thù- vào trong tử địa mịt mù- tìm ra sinh kế đại thù liền tan"Có thể thấy Bôn lôi phích lịch kiếm rất nguy hiểm, khi ra tay liền liều chết cùng kẻ thù.Mỗi buổi chiều tố tâm dành nữa canh giờ luyện kiếm trong rừng già, nàng ở trần luyện kiếm, rèn luyện tâm cảnh sắt đá, mà phàm trần là vi sư thụ huấn lòng đã gạt bỏ phàm tâm được nàng tin tưởng như thánh sốngĐể tránh nàng rơi vào ma đạo phàm trần truyền cho nàng Phật Mẫu Tâm Chú" Nam mô khai kinh kệ phật mẫu chuẩn đề thần chú, khể thủ quy y tô tất đế- đầu diện đảnh lễ thất câu chi- ngã kim xưng tán đại chuẩn đề- duy nguyện từ bi thùy gia hộ- nam mô tát đa nẫm tam miệu tam bồ đề câu chi nẫm đát điệt tha án chiếc lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha...."Trãi qua một năm toi luyện cực kỳ nghiêm khắc, phàm trần lại dành một tháng dạy nàng phù chú, hắn dạy nàng thuật ngự thủyNgự thủy thuật đơn giản chỉ có ba đạo bùa thần cách, sáu nét, thập nhị tổ sư, miệng niệm danh Tổ tay đốt phù lập tức xuống nước như đi trên mặt đất không có gì vướng bậnCâu chân ngôn niệm tổ : " Nam Mô Tổ Sư Đại Đức Vương Minh"Một buổi chiều sau khi đã nhận thấy nàng thuần thục tất cả, phàm trần nói cho tố tâm biết ngày mai sẽ có bài kiểm tra dành cho nàng, kêu nàng phải chuẩn bị tinh thần cho tốt!Ngày hôm sau vào giờ thân tức 3 giờ chiều phàm trần đã giao lại tiệm gạo cho hồ yêu bán, hắn nhanh chóng đến bìa rừng miệng niệm chân ngôn tay nắm chặt tố tâm trong nhất niệm hai người liền xuất hiện cách rừng già ba mươi dặm cạnh một khúc rẽ nối vào sông Thương chảy xuôi ra con rạch qua khu rừng.Phàm trần ngồi tĩnh tọa trên bờ sông nhỏ, miệng kêu tố tâm xuống đi, phàm trần giải thích rõ, phía dưới nhánh sông có thủy quỷ tên hà la ngư hay vào các làng lân cận bắt nữ nhân hãm hiếp rồi ăn sạch.Phàm trần cũng không muốn biết, nhưng do năng lực tĩnh tọa hành thiền minh sát mà phạm vi mười ngàn dặm không có gì không biết.Phàm trần vốn không muốn tạo sát nghiệp nhưng nhớ lời Tổ Sư di huấn " Giết con sâu độc cứu vạn dân".Ngăn chặn cái ác là trách nhiệm của bậc tu hành giả.Mà bây giờ phàm trần thân là vi sư thụ huấn đã có môn đồ là tố tâm sát thủ.Nàng sẽ là môn chủ khai tông Ẩn môn nhất mạch, chuyên giết tà hàng ma bảo vệ nhân sinh.Phàm trần cảm thấy tự hào, nếu nàng còn sống trong cuộc chiến này.Ngồi trên bờ sông phàm trần nhắm mắt trì niệm Phật Mẫu Tâm Chú, dặn dò kỹ lưỡng phân tích tình hình cụ thể, lúc này tố tâm nhanh gọn lẹ dứt khoát cưỡi áo để mình trần tay cầm đoản kiếm miệng niệm thần ngôn tay đốt bùa lập tức nhảy xuống nướcTuy ngồi trên bờ nhưng mọi động tĩnh của tố tâm phàm trần không bỏ xótVốn hà la ngư đang ngủ ngon nghe động tịnh liền ra cửa động xem xét thấy một mỹ nhân cưỡi trần đứng trước động làm hà la ngư còn tưởng tiên nhân.Nào ngờ trong phút chốc chết không kịp trăn trối, tố tâm ra tay dứt khoát, chưa đầy hai nhịp thở đã cắt lấy đầu hà la ngư mang lên bờ như cắt rau hẹCái mà phàm trần dạy nàng không phải là cảnh giới mà là đẳng cấp! Nhanh mạnh và dứt khoát trừ hại cho dân.Trên bờ phàm trần đem y phục khô ráo trong nguyệt quang bảo hạp cho tố tâm thay sau đó đốt lửa ngồi nướng đầu cá hà la ngư mới đánh bắt được.Ăn uống no nên xong kêu tố tâm đến bên cạnh rồi nói.Từ hôm nay trở đi cô nương là môn chủ khai sơn Ẩn Môn Nhất Mạch sẽ thay ta diệt ác trừ gian, đơn giản vì ta không thích giết chóc, ta không mong cô nương hiển danh thiên hạ, chỉ mong cô luôn giữ được mạng về gặp ta!Tố tâm quỳ xuống khóc nứt nở lạy tạ, cuối cùng nàng cũng làm được.Nàng đã không còn là thiếu phụ ngày nào bị người ức hiếp.Xuân đến thu đi đông tới lụi tàn.Cái gì đến cũng phải đến.Hôm nay sáng tinh mơ phàm trần quyết định rời đi, mọi người trong làng đưa tiển.Ai cũng quyến luyến không rời vì cái tính thật thà của phàm trần.Tiệm gạo phàm trần giao lại cho mẹ con tố tâm.Hồ yêu quyết lòng theo phàm trần nên phàm trần cũng không phản đốiTiền bán gạo bốn năm phàm trần không để lại mà toàn bộ mang theo.Nhưng hắn sai khô liên y đem đến ba mươi vạn lượng vàng ròng để cho tố tâm thành lập ẩn môn, lại nhờ khô liên y và hà ma trưởng lão phụ trách việc thành lập ẩn môn.Ra trước cổng trần thôn phàm trần quay đầu nhìn lại mọi người rồi dắt Vũ Ca và Sơ Không cùng Hồ Yêu lên đường..