Chương 43: Chuẩn bị
Trông thấy Trần Phong và Linh Nhi hai người xuất hiện, Đan Hà mới nhẹ nhõm thở phào một hơi. Năm ngày trước, Kim Sư Thánh hội gửi chiến thư, là bang chủ Dược bang, nàng không thể nào từ chối, nhưng chỉ vài ngày nữa là đến hạn mà hai thành viên quan trọng nhất của bọn họ lại không thấy đâu.
- Các ngươi bế quan cũng thật là lâu đó!
Đan Hà nhìn họ, cười nói. Nàng hiện tại không thể cảm nhận được sức mạnh của thiếu nữ hồ ly nữa, có lẽ tiểu muội này đã đột phá đến pháp tông cảnh giới; còn thanh niên cao gầy thì thật sự làm cho nàng phải kinh ngạc, tu vi pháp lực của cậu đã chính thức ngang ngửa nàng.
- Quả là tên biến thái!
Thủ lĩnh Dược bang nhận xét trong khi Trần Phong cười trừ. Lần này nếu không phải có mẫu thân Linh Nhi truyền Băng Tâm cho cậu, cùng lắm cậu đột phá đến thất tinh pháp quan là hết cỡ thôi. Thiếu nữ hồ ly hỏi:
- Trong bang có chuyện sao?
- Hoàng Thiên muốn tổ chức bang hội chiến!
- Ồ..
Linh Nhi nhướn mày cảm thán. Tên này hẳn đang nghĩ nếu chiến đấu số đông thì bọn họ không phải đối thủ của Kim Sư Thánh hội, thật là ngây thơ. Thanh niên cao gầy hỏi:
- Quy tắc của nó là gì?
- Về cơ bản sẽ có ba trận đánh giữa hai bang hội. Tất cả các đệ tử sẽ mang pháp cụ do tông phái giao cho, thứ này sẽ ngăn cản lượng sát thương mà người mang nhận phải, dĩ nhiên là nó có giới hạn, nếu như vượt quá thì đệ tử đó sẽ trực tiếp bị loại. Trận thứ nhất là đấu về tài cầm quân, tất cả các thành viên hai bang hội cùng tham gia, vì thế mà nó có thể kéo dài nhiều ngày. Trận này chỉ kết thúc khi một trong hai bên còn đúng năm thành viên, bên còn nhiều quân hơn đương nhiên sẽ giành chiến thắng. Ngay sau đó trận thứ hai sẽ diễn ra, bang hội vừa thắng sẽ chọn ra năm người mạnh nhất để tiếp tục giao chiến. Nếu như có một bên chỉ còn một thành viên, trận thứ hai sẽ kết thúc, mà bên thắng là bên còn nhiều người hơn. Nếu như có một bang hội thắng cả hai trận trước thì trận chiến sẽ khép lại, còn không thì trận cuối sẽ là đối đầu trực tiếp một đấu một.
Đan Hà giải thích cho Trần Phong xong thì thiếu nữ hồ ly hỏi:
- Địa điểm ở đâu?
- Khu vực phía Nam của Thiên Hoa Vũ giới!
Thanh niên cao gầy suy tính một lát rồi nói với bang chủ:
- Ta và Linh Nhi đi xem xét địa hình một chút!
Hai người rời tổng bộ Dược bang, đi thẳng đến địa điểm diễn ra bang hội chiến, trên đường gặp không ít đệ tử, ai cũng mỉm cười với họ. Không khí phía Đông ngoại tông Thiên Huyền những ngày này dĩ nhiên cực kỳ căng thẳng. Hai bang hội mạnh nhất cuối cùng đã chính thức trở mặt, tuyên chiến với nhau, khiến cho những việc tu luyện thường nhật gặp rất nhiều trở ngại.
Bình thường cho dù thỉnh thoảng cũng có chút mâu thuẫn, nhưng thành viên của hai bên vẫn là bằng mặt mà không bằng lòng. Giờ đây, bọn họ không còn kiêng nể gì nhau nữa mà là trực tiếp tranh cãi, thậm chí là có những màn ẩu đả. Những hôm trước chỉ có mình Đan Hà quán xuyến, người của Dược bang phải chịu thiệt khá nhiều, nhưng hôm nay cùng lúc thiếu nữ hồ ly và Trần Phong xuất hiện, đương nhiên có ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý bọn họ.
Đám người Kim Sư hội thấy hai người thì cũng là tránh đi, không dám cản đường. Câu chuyện Trần Phong chỉ bằng thực lực tứ tinh pháp quan một chiêu đánh bại ba vị phó thủ lĩnh bài danh đệ ngũ, lục, thất trên bảng xếp hạng tinh anh khiến cho thanh niên này trong mắt bọn họ chẳng khác nào hung thần. Linh Nhi khá buồn cười với câu chuyện đó, trong khi nhân vật chính thì không quan tâm gì lắm, càng đỡ đi kẻ làm phiền.
- Huynh giờ chính là nhân vật nổi tiếng hàng đầu ngoại tông rồi đó!
- Không chắc nên vui hay buồn nữa!
Hai người cứ vậy, vừa đi vừa trêu chọc nhau. Một giờ sau, họ tiến đến địa điểm sẽ diễn ra trận đấu, Trần Phong hỏi:
- Trước đây Dược bang đã từng tham gia bang hội chiến chưa?
- Chưa, nhưng ta đã từng quan sát khá nhiều trận, ta lớn lên trong tông mà, huynh biết đấy.
- Kim Sư Thánh hội đó trước giờ từng đánh trận nào chưa?
- Có một trận, thành tích tại đó lập tức giúp Hoàng Thiên nổi lên như cồn luôn. Hắn ta tính toán không tồi đâu, nhưng đánh giá công bằng thì chúng ta vẫn có thể thắng được. Bọn chúng thực lực từng người thì rất mạnh nhưng khả năng phối hợp lại không thể bằng chúng ta, đặc biệt là khả năng lãnh đạo của Đan Hà tỷ.
Nghe nhận xét của thiếu nữ hồ ly, thanh niên cao gầy hoàn toàn đồng tình, khi mà tại hội săn thú vừa qua cậu cũng đã được chứng kiến tận mắt. Có Đan Hà làm chỉ huy, Dược bang nhất định có lợi thế rất lớn. Hai người quan sát địa hình xung quanh rất cẩn thận, từng ngóc ngách đều là kiểm tra đầy đủ, không bỏ sót cái gì. Một lúc sau, Trần Phong hỏi:
- Muội nghĩ thế nào?
- Huynh nhìn thấy con sông kia chứ?
Linh Nhi chỉ về hướng Đông, đợi cậu xem xét một chút rồi mới nói:
- Các thành viên của Kim Sư Thánh hội về cơ bản có thể chia làm hai phần. Những người được xem là sức mạnh tổng lực đều được bài danh trong năm mươi hạng đầu bảng xếp hạng tinh anh. Mặt khác, những kẻ còn lại tuy thực lực có yếu hơn nhưng hầu hết cũng đã đạt tới pháp quan cảnh. Trong khi đó, Dược bang chúng ta tuy số lượng thành viên đông hơn rất nhiều nhưng thực lực lại chẳng có bao nhiêu. Mặc dù nói linh hồn lực lượng là một lợi thế to lớn bất quá khi đánh trận, bọn chúng sẽ là bên áp đảo. Chính vì thế mà nhất định chúng sẽ yên tâm tấn công phủ đầu. Cổ nhân từng nói: "Khi vượt sông thì nên hạ trại xa bờ, nếu địch vượt sông đánh ta, ta không nên giao chiến với địch ở dưới sông, chờ địch sang sông được phân nửa mới đánh thì được lợi. Nếu muốn quyết chiến với địch thì nên bày trận sát bờ sông. Hạ trại bên bờ sông cũng phải chiếm chỗ cao, đón ánh sáng, không được theo hướng ngược dòng sông công địch." Chúng ta cứ theo đó mà làm, sẽ thắng được trận đầu tiên.
- Vậy nếu như ban đầu bọn chúng không tấn công trước thì làm thế nào?
- Có hai lý do khiến bọn chúng sẽ làm thế. Thứ nhất, Hoàng Thiên cũng là biết một chút huyền cơ, bất quá hắn không phải kẻ đa nghi, lại quá tự tin, nhất định sẽ nghĩ chúng ta yếu hơn mà tấn công. Thứ hai chính là mặt mũi của bọn chúng. Trong cả phía Đông ngoại tông Thiên Huyền, bọn chúng chính là bang hội mạnh nhất, Dược bang nổi tiếng nhưng không thể nào bằng. Nếu như chúng cứ án binh bất động, tất sẽ nhận những lời lẽ khó nghe.
Thiếu nữ hồ ly cười:
- Còn nếu như chúng thực sự có thể ngồi không, chúng ta có thể dễ dàng nhử bọn chúng. Dược bang chúng ta quân số đông gấp năm lần bọn chúng, theo phép dụng binh thì hoàn toàn có thể tấn công mà không sợ thiệt, từ đó mà vừa đánh vừa rút, dụ địch vào bẫy.
Thanh niên cao gầy gật đầu, không khỏi kinh ngạc:
- Muội làm thế nào đối với binh thư cũng là thông hiểu đến vậy?
Linh Nhi nhìn cậu:
- Huynh bảo trong tông có nhiều sách như vậy, không ai đọc chẳng phải là rất lãng phí? Kiến thức của người xưa đều lưu lại trong đó, hồi bé ta hay phụ các đại thúc bảo quản, thỉnh thoảng lấy một quyển ra đọc, thấy có vẻ hay nên đọc hết tất cả một lượt, từ đó mà biết.
Trần Phong sợ hãi than thầm, cô gái trước mặt quả là thông minh tuyệt đỉnh. Cậu biết các binh pháp không phải là thứ dễ dàng học như vậy. Cậu hỏi:
- Này, rốt cuộc có cái gì là muội không biết không? Trước giờ những thứ muội làm đều không những biết mà còn rất chuyên sâu vậy?
Thiếu nữ hồ ly chống hông:
- Ta rất giỏi mà, những gì ta có hứng thú ta đều tìm hiểu hết!
- Muội hứng thú với nhiều thứ thế?
- Gần đây thì chỉ còn một thôi!
- Là gì vậy?
- Huynh đó!
Nàng cười, xinh đẹp đến mê hồn. Thanh niên cao gầy ngây người ra, không biết đáp lại thế nào, cậu vẫn là bị nàng trêu chọc như vậy. Linh Nhi hỏi:
- Mà thực ra thì cũng không phải là gần đây lắm. Huynh nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau chứ?
- Muội trốn ra ngoài chơi rồi bị Bạch Lang đoàn bắt. Có, ta nhớ.
- Ta nói dối đấy!
- Ơ..
Trần Phong hơi ngạc nhiên. Cậu khi đó chưa hiểu nhiều về nàng nên không nghi hoặc gì, giờ nghĩ lại thì quả là không bình thường. Thiếu nữ hồ ly nói:
- Huynh lần đó đã phá tan kế hoạch của ta không còn một mảnh, can thiệp trực tiếp vào kết quả trận đánh lớn đầu tiên của toàn bộ Dược bang.
- Ý muội là sao?
- Bạch Lang đoàn chính là lũ thổ phỉ bẩn thỉu, hoành hành đã nhiều năm ở Thiên Huyền lâm, mà chúng ta lại là danh môn chính phái, đương nhiên với bọn chúng không vừa mắt. Bất quá với thực lực cùng thân phận của mình, các vị đại sư không thể nào ra tay trực tiếp, bởi vậy những nhiệm vụ thảo phạt đều là để cho các đệ tử xử lý, đồng thời cũng là một phương pháp ma luyện. Bạch Lang đoàn khi đó vì muốn tranh đoạt bảo vật đấu giá hội triệt để mà đã mang gần như toàn bộ cao tầng đến Huyền thành, chiến lực những người ở lại chưa đạt đến một nửa. Sau khi nghe trinh sát của Dược bang báo về thông tin như vậy, ta đã nghĩ ra một kế hoạch. Chúng ta sẽ giả vờ bị bắt làm tù binh để đột nhập vào tổng bộ của bọn chúng. Sau đó, có lẽ huynh cũng đoán được.
Linh Nhi dừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Kế hoạch diễn ra rất suôn sẻ, không có bất cứ sai sót hay trở ngại nào. Gần một nửa thành viên Dược bang đã xâm nhập thành công, chỉ thêm chút nữa, chúng ta sẽ phối hợp trong đánh ra, ngoài đánh vào, triệt để phá đi tổng hành dinh Bạch Lang đoàn. Tuy nhiên cũng đúng lúc đó một tên người rừng xuất hiện, không những giải thoát cho ta mà còn đem chủ lực quân ở lại của Bạch Lang đoàn đánh bại hoàn toàn, khiến cho kế hoạch của chúng ta thành công mà thậm chí còn không có một ai bị thương.
Thanh niên cao gầy cười trừ:
- Như vậy không phải là tốt sao?
- Ta không nói là xấu, ngược lại còn vô cùng tốt. Chúng ta có thêm nhiều thời gian để thu dọn cái tổng bộ đó, tất cả tù nhân bên trong đều là được an toàn. Và cũng là lúc đó, ta bắt đầu để ý tới huynh.
- Tại sao?
- Phía Đông ngoại tông Thiên Huyền cần một chút tác nhân. Từ khi gia nhập, Hoàng Thiên hoàn toàn không bại lấy một trận, cứ như vậy mà vươn thẳng tới vị trí mạnh nhất trong các đệ tử. Với người khác thì không sao nhưng hắn ta thì lại không ổn. Hoàng Thiên mục đích sống chính là làm kẻ mạnh, lấy kẻ yếu làm tài liệu để mà tồn tại, không ai có quyền mạnh hơn hắn. Những năm qua vì sự tồn tại của hắn mà không biết bao nhiêu đệ tử đã bị bức chết, cho dù là có năng lực hay thậm chí là thiên tài, cũng chỉ sau một đêm liền trở thành phế vật. Người như vậy, hoàn toàn kìm hãm đi sự phát triển của người khác. Thế giới này thực lực vi tôn, nhưng ta không bao giờ chấp nhận chuyện như thế. Vì thế, ta muốn hắn ta bị đánh bại, lòng tự trọng của hắn, phải bị chà đạp lên. Huynh nói có biết Bạch Dĩnh phải không? Tỷ ấy cũng là bị hắn ta ức hiếp đến nỗi phải tự vẫn. Bạch Diệp vì muốn báo thù cho tỷ tỷ mà điên cuồng tu luyện, tuy nhiên với thiên phú của hắn thì không thể nào đuổi kịp được tên kia, chỉ biết cắn răng mà chịu nhục.
Trần Phong nhíu mày khó chịu, thật không ngờ Hoàng Thiên lại có tư tưởng như vậy. Mặt khác, phía Đông ngoại tông Thiên Huyền hóa ra lại tồn đọng những vấn đề trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài yên bình của nó, những xích mích bậc này cậu thật chưa từng nghĩ tới. Thiếu nữ hồ ly nói tiếp:
- Bất quá trong số những đệ tử khi ấy, người đối đầu được với hắn có lẽ chỉ có Khổng Thái và Đan Hà. Người thứ nhất tính tình hoàn toàn trái ngược với Hoàng Thiên, quá đỗi lương thiện, lại tránh đi phiền phức, một mực không muốn ra tay. Đan Hà tỷ thì lại là bang chủ của bang hội lớn, tương đương với hắn, nếu như chân chính trở mặt sẽ dẫn đến rất nhiều hệ lụy, thậm chí nếu như giao thủ, Dược bang còn phải chịu cái kết đắng. Việc hôm nay cũng là do hắn tạo ra chứ chắc chắn tỷ ấy không muốn bắt đầu chút nào đâu!
- Nói gì vậy, muội thừa sức thắng được hắn mà?
- Đúng, nhưng cũng không đúng. Nếu đánh toàn lực, ta đương nhiên là mạnh hơn hắn, nhưng thân phận của ta lại quá khác xa hắn, đương nhiên hắn sẽ lấy đó làm cớ để biện hộ, như thế không đủ để phá bỏ suy nghĩ của hắn. Mặt khác khi đó, nếu như diễn ra bang hội chiến, chúng ta không thể nào thắng được Kim Sư Thánh hội. Trận đầu thì có thể, nhưng hai trận sau chắc chắn sẽ thua.
Thanh niên cao gầy bắt đầu mơ hồ hiểu ra suy nghĩ của Linh Nhi. Nàng gật đầu với cậu, nói:
- Thứ nhất, thân phận của huynh trong tông chỉ có phụ thân và ta biết, còn đối với mọi người đều là rất mơ hồ, hắn ta có tài thánh cũng không thể nào mà phát giác ra. Mặt khác, kể cả có tìm hiểu được thì hắn cũng không bận tâm. Thanh Phong Đế Quốc đặt tại Đông Thần vực tuy là có danh tiếng, thậm chí còn bài danh đệ thập, nhưng so trên toàn cõi Pháp Linh lục địa lại chỉ được xếp vào các Vương triều trung cấp. Sức mạnh như vậy so với các gia tộc lâu đời căn bản không đáng nhắc tới. Thứ hai, theo suy nghĩ của Hoàng Thiên, huynh hoàn toàn ở thế yếu hơn, không phải nhân vật đáng để vào mắt. Thứ ba, tâm ý của huynh hoàn toàn không có ác niệm nhưng đồng thời cũng đủ cứng rắn để đối chọi với hắn ta.
Trần Phong nghe đến đây thì cau mày:
- Đợi chút, vậy có phải ngay từ khi gặp muội đã lên sẵn kế hoạch cho ta rồi?
- Đúng, ngay sau khi ta hay tin huynh đơn phương độc mã đánh bại ba tên đội trưởng của Bạch Lang đoàn.
- Vậy những chuyện sau đó mà ta gặp hoàn toàn là do sắp xếp của muội?
- Gần như thế.
Thanh niên cao gầy sững người nhìn thiếu nữ hồ ly, không thể tin nổi trên đời này lại có người như vậy. Một phần trong cậu không chấp nhận chuyện này, cho dù có là vì mục đích cao cả thế nào, cái này chính là lợi dụng cậu..
Trần Phong cảm xúc nhất thời hỗn loạn, không sao làm chủ được suy nghĩ của bản thân. Người cậu hơi run lên, vô số những nghi hoặc hiện lên trong đầu không thể khống chế. Cậu cố gắng dằn lòng mình lại, ngẩng lên nhìn trời, thở ra một hơi dài:
- Muội đem kế hoạch về nói cho Đan Hà, giờ ta chỉ muốn ở một mình.
Linh Nhi lo lắng nhìn cậu nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ quay đi, rời khỏi Thiên Hoa Vũ giới.
- Các ngươi bế quan cũng thật là lâu đó!
Đan Hà nhìn họ, cười nói. Nàng hiện tại không thể cảm nhận được sức mạnh của thiếu nữ hồ ly nữa, có lẽ tiểu muội này đã đột phá đến pháp tông cảnh giới; còn thanh niên cao gầy thì thật sự làm cho nàng phải kinh ngạc, tu vi pháp lực của cậu đã chính thức ngang ngửa nàng.
- Quả là tên biến thái!
Thủ lĩnh Dược bang nhận xét trong khi Trần Phong cười trừ. Lần này nếu không phải có mẫu thân Linh Nhi truyền Băng Tâm cho cậu, cùng lắm cậu đột phá đến thất tinh pháp quan là hết cỡ thôi. Thiếu nữ hồ ly hỏi:
- Trong bang có chuyện sao?
- Hoàng Thiên muốn tổ chức bang hội chiến!
- Ồ..
Linh Nhi nhướn mày cảm thán. Tên này hẳn đang nghĩ nếu chiến đấu số đông thì bọn họ không phải đối thủ của Kim Sư Thánh hội, thật là ngây thơ. Thanh niên cao gầy hỏi:
- Quy tắc của nó là gì?
- Về cơ bản sẽ có ba trận đánh giữa hai bang hội. Tất cả các đệ tử sẽ mang pháp cụ do tông phái giao cho, thứ này sẽ ngăn cản lượng sát thương mà người mang nhận phải, dĩ nhiên là nó có giới hạn, nếu như vượt quá thì đệ tử đó sẽ trực tiếp bị loại. Trận thứ nhất là đấu về tài cầm quân, tất cả các thành viên hai bang hội cùng tham gia, vì thế mà nó có thể kéo dài nhiều ngày. Trận này chỉ kết thúc khi một trong hai bên còn đúng năm thành viên, bên còn nhiều quân hơn đương nhiên sẽ giành chiến thắng. Ngay sau đó trận thứ hai sẽ diễn ra, bang hội vừa thắng sẽ chọn ra năm người mạnh nhất để tiếp tục giao chiến. Nếu như có một bên chỉ còn một thành viên, trận thứ hai sẽ kết thúc, mà bên thắng là bên còn nhiều người hơn. Nếu như có một bang hội thắng cả hai trận trước thì trận chiến sẽ khép lại, còn không thì trận cuối sẽ là đối đầu trực tiếp một đấu một.
Đan Hà giải thích cho Trần Phong xong thì thiếu nữ hồ ly hỏi:
- Địa điểm ở đâu?
- Khu vực phía Nam của Thiên Hoa Vũ giới!
Thanh niên cao gầy suy tính một lát rồi nói với bang chủ:
- Ta và Linh Nhi đi xem xét địa hình một chút!
Hai người rời tổng bộ Dược bang, đi thẳng đến địa điểm diễn ra bang hội chiến, trên đường gặp không ít đệ tử, ai cũng mỉm cười với họ. Không khí phía Đông ngoại tông Thiên Huyền những ngày này dĩ nhiên cực kỳ căng thẳng. Hai bang hội mạnh nhất cuối cùng đã chính thức trở mặt, tuyên chiến với nhau, khiến cho những việc tu luyện thường nhật gặp rất nhiều trở ngại.
Bình thường cho dù thỉnh thoảng cũng có chút mâu thuẫn, nhưng thành viên của hai bên vẫn là bằng mặt mà không bằng lòng. Giờ đây, bọn họ không còn kiêng nể gì nhau nữa mà là trực tiếp tranh cãi, thậm chí là có những màn ẩu đả. Những hôm trước chỉ có mình Đan Hà quán xuyến, người của Dược bang phải chịu thiệt khá nhiều, nhưng hôm nay cùng lúc thiếu nữ hồ ly và Trần Phong xuất hiện, đương nhiên có ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý bọn họ.
Đám người Kim Sư hội thấy hai người thì cũng là tránh đi, không dám cản đường. Câu chuyện Trần Phong chỉ bằng thực lực tứ tinh pháp quan một chiêu đánh bại ba vị phó thủ lĩnh bài danh đệ ngũ, lục, thất trên bảng xếp hạng tinh anh khiến cho thanh niên này trong mắt bọn họ chẳng khác nào hung thần. Linh Nhi khá buồn cười với câu chuyện đó, trong khi nhân vật chính thì không quan tâm gì lắm, càng đỡ đi kẻ làm phiền.
- Huynh giờ chính là nhân vật nổi tiếng hàng đầu ngoại tông rồi đó!
- Không chắc nên vui hay buồn nữa!
Hai người cứ vậy, vừa đi vừa trêu chọc nhau. Một giờ sau, họ tiến đến địa điểm sẽ diễn ra trận đấu, Trần Phong hỏi:
- Trước đây Dược bang đã từng tham gia bang hội chiến chưa?
- Chưa, nhưng ta đã từng quan sát khá nhiều trận, ta lớn lên trong tông mà, huynh biết đấy.
- Kim Sư Thánh hội đó trước giờ từng đánh trận nào chưa?
- Có một trận, thành tích tại đó lập tức giúp Hoàng Thiên nổi lên như cồn luôn. Hắn ta tính toán không tồi đâu, nhưng đánh giá công bằng thì chúng ta vẫn có thể thắng được. Bọn chúng thực lực từng người thì rất mạnh nhưng khả năng phối hợp lại không thể bằng chúng ta, đặc biệt là khả năng lãnh đạo của Đan Hà tỷ.
Nghe nhận xét của thiếu nữ hồ ly, thanh niên cao gầy hoàn toàn đồng tình, khi mà tại hội săn thú vừa qua cậu cũng đã được chứng kiến tận mắt. Có Đan Hà làm chỉ huy, Dược bang nhất định có lợi thế rất lớn. Hai người quan sát địa hình xung quanh rất cẩn thận, từng ngóc ngách đều là kiểm tra đầy đủ, không bỏ sót cái gì. Một lúc sau, Trần Phong hỏi:
- Muội nghĩ thế nào?
- Huynh nhìn thấy con sông kia chứ?
Linh Nhi chỉ về hướng Đông, đợi cậu xem xét một chút rồi mới nói:
- Các thành viên của Kim Sư Thánh hội về cơ bản có thể chia làm hai phần. Những người được xem là sức mạnh tổng lực đều được bài danh trong năm mươi hạng đầu bảng xếp hạng tinh anh. Mặt khác, những kẻ còn lại tuy thực lực có yếu hơn nhưng hầu hết cũng đã đạt tới pháp quan cảnh. Trong khi đó, Dược bang chúng ta tuy số lượng thành viên đông hơn rất nhiều nhưng thực lực lại chẳng có bao nhiêu. Mặc dù nói linh hồn lực lượng là một lợi thế to lớn bất quá khi đánh trận, bọn chúng sẽ là bên áp đảo. Chính vì thế mà nhất định chúng sẽ yên tâm tấn công phủ đầu. Cổ nhân từng nói: "Khi vượt sông thì nên hạ trại xa bờ, nếu địch vượt sông đánh ta, ta không nên giao chiến với địch ở dưới sông, chờ địch sang sông được phân nửa mới đánh thì được lợi. Nếu muốn quyết chiến với địch thì nên bày trận sát bờ sông. Hạ trại bên bờ sông cũng phải chiếm chỗ cao, đón ánh sáng, không được theo hướng ngược dòng sông công địch." Chúng ta cứ theo đó mà làm, sẽ thắng được trận đầu tiên.
- Vậy nếu như ban đầu bọn chúng không tấn công trước thì làm thế nào?
- Có hai lý do khiến bọn chúng sẽ làm thế. Thứ nhất, Hoàng Thiên cũng là biết một chút huyền cơ, bất quá hắn không phải kẻ đa nghi, lại quá tự tin, nhất định sẽ nghĩ chúng ta yếu hơn mà tấn công. Thứ hai chính là mặt mũi của bọn chúng. Trong cả phía Đông ngoại tông Thiên Huyền, bọn chúng chính là bang hội mạnh nhất, Dược bang nổi tiếng nhưng không thể nào bằng. Nếu như chúng cứ án binh bất động, tất sẽ nhận những lời lẽ khó nghe.
Thiếu nữ hồ ly cười:
- Còn nếu như chúng thực sự có thể ngồi không, chúng ta có thể dễ dàng nhử bọn chúng. Dược bang chúng ta quân số đông gấp năm lần bọn chúng, theo phép dụng binh thì hoàn toàn có thể tấn công mà không sợ thiệt, từ đó mà vừa đánh vừa rút, dụ địch vào bẫy.
Thanh niên cao gầy gật đầu, không khỏi kinh ngạc:
- Muội làm thế nào đối với binh thư cũng là thông hiểu đến vậy?
Linh Nhi nhìn cậu:
- Huynh bảo trong tông có nhiều sách như vậy, không ai đọc chẳng phải là rất lãng phí? Kiến thức của người xưa đều lưu lại trong đó, hồi bé ta hay phụ các đại thúc bảo quản, thỉnh thoảng lấy một quyển ra đọc, thấy có vẻ hay nên đọc hết tất cả một lượt, từ đó mà biết.
Trần Phong sợ hãi than thầm, cô gái trước mặt quả là thông minh tuyệt đỉnh. Cậu biết các binh pháp không phải là thứ dễ dàng học như vậy. Cậu hỏi:
- Này, rốt cuộc có cái gì là muội không biết không? Trước giờ những thứ muội làm đều không những biết mà còn rất chuyên sâu vậy?
Thiếu nữ hồ ly chống hông:
- Ta rất giỏi mà, những gì ta có hứng thú ta đều tìm hiểu hết!
- Muội hứng thú với nhiều thứ thế?
- Gần đây thì chỉ còn một thôi!
- Là gì vậy?
- Huynh đó!
Nàng cười, xinh đẹp đến mê hồn. Thanh niên cao gầy ngây người ra, không biết đáp lại thế nào, cậu vẫn là bị nàng trêu chọc như vậy. Linh Nhi hỏi:
- Mà thực ra thì cũng không phải là gần đây lắm. Huynh nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau chứ?
- Muội trốn ra ngoài chơi rồi bị Bạch Lang đoàn bắt. Có, ta nhớ.
- Ta nói dối đấy!
- Ơ..
Trần Phong hơi ngạc nhiên. Cậu khi đó chưa hiểu nhiều về nàng nên không nghi hoặc gì, giờ nghĩ lại thì quả là không bình thường. Thiếu nữ hồ ly nói:
- Huynh lần đó đã phá tan kế hoạch của ta không còn một mảnh, can thiệp trực tiếp vào kết quả trận đánh lớn đầu tiên của toàn bộ Dược bang.
- Ý muội là sao?
- Bạch Lang đoàn chính là lũ thổ phỉ bẩn thỉu, hoành hành đã nhiều năm ở Thiên Huyền lâm, mà chúng ta lại là danh môn chính phái, đương nhiên với bọn chúng không vừa mắt. Bất quá với thực lực cùng thân phận của mình, các vị đại sư không thể nào ra tay trực tiếp, bởi vậy những nhiệm vụ thảo phạt đều là để cho các đệ tử xử lý, đồng thời cũng là một phương pháp ma luyện. Bạch Lang đoàn khi đó vì muốn tranh đoạt bảo vật đấu giá hội triệt để mà đã mang gần như toàn bộ cao tầng đến Huyền thành, chiến lực những người ở lại chưa đạt đến một nửa. Sau khi nghe trinh sát của Dược bang báo về thông tin như vậy, ta đã nghĩ ra một kế hoạch. Chúng ta sẽ giả vờ bị bắt làm tù binh để đột nhập vào tổng bộ của bọn chúng. Sau đó, có lẽ huynh cũng đoán được.
Linh Nhi dừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Kế hoạch diễn ra rất suôn sẻ, không có bất cứ sai sót hay trở ngại nào. Gần một nửa thành viên Dược bang đã xâm nhập thành công, chỉ thêm chút nữa, chúng ta sẽ phối hợp trong đánh ra, ngoài đánh vào, triệt để phá đi tổng hành dinh Bạch Lang đoàn. Tuy nhiên cũng đúng lúc đó một tên người rừng xuất hiện, không những giải thoát cho ta mà còn đem chủ lực quân ở lại của Bạch Lang đoàn đánh bại hoàn toàn, khiến cho kế hoạch của chúng ta thành công mà thậm chí còn không có một ai bị thương.
Thanh niên cao gầy cười trừ:
- Như vậy không phải là tốt sao?
- Ta không nói là xấu, ngược lại còn vô cùng tốt. Chúng ta có thêm nhiều thời gian để thu dọn cái tổng bộ đó, tất cả tù nhân bên trong đều là được an toàn. Và cũng là lúc đó, ta bắt đầu để ý tới huynh.
- Tại sao?
- Phía Đông ngoại tông Thiên Huyền cần một chút tác nhân. Từ khi gia nhập, Hoàng Thiên hoàn toàn không bại lấy một trận, cứ như vậy mà vươn thẳng tới vị trí mạnh nhất trong các đệ tử. Với người khác thì không sao nhưng hắn ta thì lại không ổn. Hoàng Thiên mục đích sống chính là làm kẻ mạnh, lấy kẻ yếu làm tài liệu để mà tồn tại, không ai có quyền mạnh hơn hắn. Những năm qua vì sự tồn tại của hắn mà không biết bao nhiêu đệ tử đã bị bức chết, cho dù là có năng lực hay thậm chí là thiên tài, cũng chỉ sau một đêm liền trở thành phế vật. Người như vậy, hoàn toàn kìm hãm đi sự phát triển của người khác. Thế giới này thực lực vi tôn, nhưng ta không bao giờ chấp nhận chuyện như thế. Vì thế, ta muốn hắn ta bị đánh bại, lòng tự trọng của hắn, phải bị chà đạp lên. Huynh nói có biết Bạch Dĩnh phải không? Tỷ ấy cũng là bị hắn ta ức hiếp đến nỗi phải tự vẫn. Bạch Diệp vì muốn báo thù cho tỷ tỷ mà điên cuồng tu luyện, tuy nhiên với thiên phú của hắn thì không thể nào đuổi kịp được tên kia, chỉ biết cắn răng mà chịu nhục.
Trần Phong nhíu mày khó chịu, thật không ngờ Hoàng Thiên lại có tư tưởng như vậy. Mặt khác, phía Đông ngoại tông Thiên Huyền hóa ra lại tồn đọng những vấn đề trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài yên bình của nó, những xích mích bậc này cậu thật chưa từng nghĩ tới. Thiếu nữ hồ ly nói tiếp:
- Bất quá trong số những đệ tử khi ấy, người đối đầu được với hắn có lẽ chỉ có Khổng Thái và Đan Hà. Người thứ nhất tính tình hoàn toàn trái ngược với Hoàng Thiên, quá đỗi lương thiện, lại tránh đi phiền phức, một mực không muốn ra tay. Đan Hà tỷ thì lại là bang chủ của bang hội lớn, tương đương với hắn, nếu như chân chính trở mặt sẽ dẫn đến rất nhiều hệ lụy, thậm chí nếu như giao thủ, Dược bang còn phải chịu cái kết đắng. Việc hôm nay cũng là do hắn tạo ra chứ chắc chắn tỷ ấy không muốn bắt đầu chút nào đâu!
- Nói gì vậy, muội thừa sức thắng được hắn mà?
- Đúng, nhưng cũng không đúng. Nếu đánh toàn lực, ta đương nhiên là mạnh hơn hắn, nhưng thân phận của ta lại quá khác xa hắn, đương nhiên hắn sẽ lấy đó làm cớ để biện hộ, như thế không đủ để phá bỏ suy nghĩ của hắn. Mặt khác khi đó, nếu như diễn ra bang hội chiến, chúng ta không thể nào thắng được Kim Sư Thánh hội. Trận đầu thì có thể, nhưng hai trận sau chắc chắn sẽ thua.
Thanh niên cao gầy bắt đầu mơ hồ hiểu ra suy nghĩ của Linh Nhi. Nàng gật đầu với cậu, nói:
- Thứ nhất, thân phận của huynh trong tông chỉ có phụ thân và ta biết, còn đối với mọi người đều là rất mơ hồ, hắn ta có tài thánh cũng không thể nào mà phát giác ra. Mặt khác, kể cả có tìm hiểu được thì hắn cũng không bận tâm. Thanh Phong Đế Quốc đặt tại Đông Thần vực tuy là có danh tiếng, thậm chí còn bài danh đệ thập, nhưng so trên toàn cõi Pháp Linh lục địa lại chỉ được xếp vào các Vương triều trung cấp. Sức mạnh như vậy so với các gia tộc lâu đời căn bản không đáng nhắc tới. Thứ hai, theo suy nghĩ của Hoàng Thiên, huynh hoàn toàn ở thế yếu hơn, không phải nhân vật đáng để vào mắt. Thứ ba, tâm ý của huynh hoàn toàn không có ác niệm nhưng đồng thời cũng đủ cứng rắn để đối chọi với hắn ta.
Trần Phong nghe đến đây thì cau mày:
- Đợi chút, vậy có phải ngay từ khi gặp muội đã lên sẵn kế hoạch cho ta rồi?
- Đúng, ngay sau khi ta hay tin huynh đơn phương độc mã đánh bại ba tên đội trưởng của Bạch Lang đoàn.
- Vậy những chuyện sau đó mà ta gặp hoàn toàn là do sắp xếp của muội?
- Gần như thế.
Thanh niên cao gầy sững người nhìn thiếu nữ hồ ly, không thể tin nổi trên đời này lại có người như vậy. Một phần trong cậu không chấp nhận chuyện này, cho dù có là vì mục đích cao cả thế nào, cái này chính là lợi dụng cậu..
Trần Phong cảm xúc nhất thời hỗn loạn, không sao làm chủ được suy nghĩ của bản thân. Người cậu hơi run lên, vô số những nghi hoặc hiện lên trong đầu không thể khống chế. Cậu cố gắng dằn lòng mình lại, ngẩng lên nhìn trời, thở ra một hơi dài:
- Muội đem kế hoạch về nói cho Đan Hà, giờ ta chỉ muốn ở một mình.
Linh Nhi lo lắng nhìn cậu nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ quay đi, rời khỏi Thiên Hoa Vũ giới.