Chương : 27
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tặng: Nguyetnhi456
———————————————
Đại hội học viện đến gần, các lớp đều tấp nập chuẩn bị nhưng lớp nàng lại khác, sân tập luyện không bóng ngừoi các thành viên đều tự tập ở phòng, ai đi ngang qua cũng đều thấy lạ, nhưng các nàng chẳng quan tâm mấy, các nàng cũng luyện tập mà? Có gì sai sao? Càng đến gần đại hội, học viện càng tấp nập, nàng chẳng bước chân ra ngoài một ngày nào vậy mà Tống Lạc Nhiên nữ nhi Tống gia, tuy không phải một gia tộc lớn nhưng Tống gia vẫn là một trong gia tộc lâu đời trong những gia tộc tại Thanh Lam Quốc, Tống Lạc Nhiên cũng được xem là một thiên tài đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng học viên thiên tài nhưng trong lòng nàng ta chưa bao giờ phục Thiên Hoa! Luôn luôn nghĩ mình là nhất và nghĩ người khác chỉ là do may mắn và có tiền bạc, thay vì nghĩ họ làm bằng chính sức lực của họ
Mấy hôm nay, ai đi ngang qua nơi ở của nàng ta đều nghe thấy tiếng cười của nàng ta, cứ nghĩ nàng ta bệnh nhưng thật không phải vậy, nàng ta đã cố gắng tập luyện tà công chờ ngày này để hạ gục Thiên Hoa ( t/g: nếu hạ gục nữ chính dễ vậy thù cái danh nữ chính vứt đi là vừa), có hôm nàng ta vì tà công mà thổ huyết hôn mê mấy hôm liền làm Tống gia hoảng sợ, vậy mà mấy hôm nay còn cừoi như bệnh làm ai cũng sợ mà né nàng ta, sợ nàng ta lên cơn mà giết a. Thế là cho dù sớm hay không đại hội học viện đã đến, đúng như dự đoán ban đầu Tống Lạc Nhiên khiêu chiến Thiên Hoa
)))))quay lại bên chị nào ((((
Khán đài gồm 4 phía đông - tây-nam-bắc, Thiên Hoa đang ở khán đài phía Tây còn Tống Lạc Nhiên ở khán đài phía bắc, các trận đấu lần lượt đi qua ( tui ko tả phần này vì ở ngày một chả ai trong đội chị phải đấu cả) trận của Thiên Hoa và Tống Lạc Nhiên cũng đến,đứng trên đấu trường nàng ta nghênh mặt kiêu ngạo, Thiên Hoa vẫn nét mặt lạnh như băng tuyết, đến khi trọng tài hô:
" trận đấu mắt đầu!"- nàng ta lập tức lao đến chỗ Thiên Hoa hai bên tai tạo ra linh kỹ màu đen, đó tuy là tà công nhưng với nhữn ngừoi không biết chỉ nghĩ đơn giản nó là Ám hệ, nàng ta lao đến trước mặt Thiên Hoa, trong đầu luôn nghĩ rằng là nàng sẽ không bắt kịp tốc độ ai ngờ chuẩn bị xuất chiêu vào điểm hiểm thì bị Thiên Hoa tay không bắt lấy, rồi đổi qua nắm áo quật nàng ta bay ra khỏi đấu trường, đầu đập vào thành đấu rỉ máu, nàng ta thổ huyết từ từ khuỵ xuống không còn sức lực hai mắt đều trợn trắng
Lập tức có ngừoi Tống gia đến đưa Tống Lạc Nhiên về chữa trị, nàng cũng chẳng mấy quan tam bước xuống đấu trường về viện, dẫu gì hôm nay cũng đã hoàn thành, mấy ngày kế là những ngày của các học sinh ngoại bảng 10 người suất sắc, nàng đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên từ phía sao có một vòng tay ôm lấy nàng, nhẹ nhàng thủ thỉ vào tai:
" Hoa Nhi có nhớ ta không?~ "
" không...nhớ "- thân thể mềm nhũn vẫn cố gắng trả lời hắn, tuy thật sự có chút nhớ nhưng nạng cugnx không định mở lòng với hắn một chút nào cả, hắn bất giác cau mày, liếm lỗ tai bé nhỏ của nàng đến ướt, rồi mới nghiêm túc nói:
" ta thực sự chỉ mong nàng có ta trong lòng..."- khuôn mặt Lãnh Thần chợt có chút buồn bã, trong lòng nàng lúc này chợt có một cỗ ấm áp chảy vào, sao lại cảm giác như nàng thích hắn rồi nhỉ?
Hơi ngắn chương sau ta bù cho
-.-
Tặng: Nguyetnhi456
———————————————
Đại hội học viện đến gần, các lớp đều tấp nập chuẩn bị nhưng lớp nàng lại khác, sân tập luyện không bóng ngừoi các thành viên đều tự tập ở phòng, ai đi ngang qua cũng đều thấy lạ, nhưng các nàng chẳng quan tâm mấy, các nàng cũng luyện tập mà? Có gì sai sao? Càng đến gần đại hội, học viện càng tấp nập, nàng chẳng bước chân ra ngoài một ngày nào vậy mà Tống Lạc Nhiên nữ nhi Tống gia, tuy không phải một gia tộc lớn nhưng Tống gia vẫn là một trong gia tộc lâu đời trong những gia tộc tại Thanh Lam Quốc, Tống Lạc Nhiên cũng được xem là một thiên tài đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng học viên thiên tài nhưng trong lòng nàng ta chưa bao giờ phục Thiên Hoa! Luôn luôn nghĩ mình là nhất và nghĩ người khác chỉ là do may mắn và có tiền bạc, thay vì nghĩ họ làm bằng chính sức lực của họ
Mấy hôm nay, ai đi ngang qua nơi ở của nàng ta đều nghe thấy tiếng cười của nàng ta, cứ nghĩ nàng ta bệnh nhưng thật không phải vậy, nàng ta đã cố gắng tập luyện tà công chờ ngày này để hạ gục Thiên Hoa ( t/g: nếu hạ gục nữ chính dễ vậy thù cái danh nữ chính vứt đi là vừa), có hôm nàng ta vì tà công mà thổ huyết hôn mê mấy hôm liền làm Tống gia hoảng sợ, vậy mà mấy hôm nay còn cừoi như bệnh làm ai cũng sợ mà né nàng ta, sợ nàng ta lên cơn mà giết a. Thế là cho dù sớm hay không đại hội học viện đã đến, đúng như dự đoán ban đầu Tống Lạc Nhiên khiêu chiến Thiên Hoa
)))))quay lại bên chị nào ((((
Khán đài gồm 4 phía đông - tây-nam-bắc, Thiên Hoa đang ở khán đài phía Tây còn Tống Lạc Nhiên ở khán đài phía bắc, các trận đấu lần lượt đi qua ( tui ko tả phần này vì ở ngày một chả ai trong đội chị phải đấu cả) trận của Thiên Hoa và Tống Lạc Nhiên cũng đến,đứng trên đấu trường nàng ta nghênh mặt kiêu ngạo, Thiên Hoa vẫn nét mặt lạnh như băng tuyết, đến khi trọng tài hô:
" trận đấu mắt đầu!"- nàng ta lập tức lao đến chỗ Thiên Hoa hai bên tai tạo ra linh kỹ màu đen, đó tuy là tà công nhưng với nhữn ngừoi không biết chỉ nghĩ đơn giản nó là Ám hệ, nàng ta lao đến trước mặt Thiên Hoa, trong đầu luôn nghĩ rằng là nàng sẽ không bắt kịp tốc độ ai ngờ chuẩn bị xuất chiêu vào điểm hiểm thì bị Thiên Hoa tay không bắt lấy, rồi đổi qua nắm áo quật nàng ta bay ra khỏi đấu trường, đầu đập vào thành đấu rỉ máu, nàng ta thổ huyết từ từ khuỵ xuống không còn sức lực hai mắt đều trợn trắng
Lập tức có ngừoi Tống gia đến đưa Tống Lạc Nhiên về chữa trị, nàng cũng chẳng mấy quan tam bước xuống đấu trường về viện, dẫu gì hôm nay cũng đã hoàn thành, mấy ngày kế là những ngày của các học sinh ngoại bảng 10 người suất sắc, nàng đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên từ phía sao có một vòng tay ôm lấy nàng, nhẹ nhàng thủ thỉ vào tai:
" Hoa Nhi có nhớ ta không?~ "
" không...nhớ "- thân thể mềm nhũn vẫn cố gắng trả lời hắn, tuy thật sự có chút nhớ nhưng nạng cugnx không định mở lòng với hắn một chút nào cả, hắn bất giác cau mày, liếm lỗ tai bé nhỏ của nàng đến ướt, rồi mới nghiêm túc nói:
" ta thực sự chỉ mong nàng có ta trong lòng..."- khuôn mặt Lãnh Thần chợt có chút buồn bã, trong lòng nàng lúc này chợt có một cỗ ấm áp chảy vào, sao lại cảm giác như nàng thích hắn rồi nhỉ?
Hơi ngắn chương sau ta bù cho
-.-