Chương 6: Tương Lai Của Chúng Ta
Nếu mùa thu là mùa của gặp gỡ, thì ngay lúc này ngay khi tình yêu của đôi trẻ nảy nở. Thì có một cô gái nhỏ đang rất buồn lòng..
Cả ba con người thân thiết tràn đầy hơi thở thanh xuân đang đi trên hành lang dài, công việc giáo viên giao cho Cố Vấn Như là mang vở bài tập trả lại cho các bạn trong lớp.
Trên đường đi cặp bạn thân khác giới kia vẫn cười đùa trêu chọc nhau, cậu bạn trai Dạ Thiên Hoài vẫn hay dẫn đường cho cô bước vào câu chuyện, nên Cố Vấn Như càng không nhận ra sự khác lạ của cô bạn Lục Hi Hòa.
Lúc này ở trong lớp Vương Trí Khiêm ngồi sẵn trên bàn của Lục Hi Hòa, tay cậu ta đang nghịch cái móc khóa Shinobu Kocho, miệng thì vẫn nói cười không ngớt, đang nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với đám bạn cùng chí hướng.
Vừa mới bước vào lớp nhìn thấy cảnh tượng này Lục Hi Hòa giận dữ gầm to lên: "**** phiên bản giới hạn đó, chị Điệp mà bị trầy xước chỗ nào, tớ g*** cậu, bỏ xuống ngay chưa hả!"
Lại là một hồi ồn ào cái màn thanh xuân đuổi bắt không hồi kết, Cố Vấn Như đang đi từng bàn trả lại vở bài tập. Dạ Thiên Hoài nhìn theo hai con mèo trèo bàn chạy nhảy kia hỏi với theo: "Vương Trí Khiêm sao thế lại muốn gạ kèo AKM X6 với tôi sao?"
Cậu bạn Vương Trí Khiêm đang bị cô nàng sư tử Lục Hi Hòa nắm đầu tuy rất đau đớn nhưng vẫn cười tươi trả lời: "Chúng ta đi biển chơi đi, tớ mới mượn được máy ảnh của bố, ra đó chụp một vài bức ảnh làm kỉ niệm thời khắc huy hoàng."
Cố Vấn Như lúc đầu không muốn trốn tiết để đi chơi, nhưng mơ mơ hồ hồ thế nào lại bị Dạ Thiên Hoài kéo lên xe buýt rồi. Cả bọn nhìn thấy biển lớn thì hú hét thật to trên xe, nhưng khi xe dừng lại không ai chạy ra biển nghịch cả, bọn họ cả nam lẫn nữ chỉ quanh quẩn trên đường lớn đi vào những chỗ bán đồ lưu niệm điên cuồng chụp hình.
Lũ bạn học như những con thú bị nhốt lâu ngày, bọn nó đang hiếu kỳ quay quanh cái máy gấp thú định bụng sẽ quậy đục nước nơi đây, nhưng khi chơi hết cả tiền trong ví cũng chẳng ai gắp được con nào. Bọn họ ủ rủ lại chuyển hướng qua trò chơi nhảy au, rồi cuối cùng vẫn dừng lại ở trò bắn súng.
Nhìn cả bọn đang hò hét điên cuồng Dạ Thiên Hoài mới dám kéo Vương Trí Khiêm ra ngoài rồi nói gì đó vào tai cậu ta, thiếu niên kia nghe xong cười như được mùa rồi ra hiệu làm dấu OK nói: "Được được đi thôi tớ làm bóng đèn."
Dạ Thiên Hoài nhắn tin riêng với Cố Vấn Như bảo cô ra ngoài một xíu, cậu trước đứng ngay trên vạch ngăn cách vãy tay với cô, cậu bày tỏ ý muốn cùng cô chụp một bức ảnh riêng chỉ có hai người, rồi quay sang hỏi Vương Trí Khiêm: "Ở đây có thể lấy toàn cảnh biển không?"
Cố Vấn Như mặt đỏ bừng vì ngại ngùng, cô đã nhìn thấy vẻ mặt mờ ám của hai cậu bạn học, nhưng rồi khi Vương Trí Khiêm kêu chuẩn bị bấm máy, cô vẫn mạnh mẽ nắm lấy bàn tay không biết nên để ở vị trí nào của Dạ Thiên Hoài.
Vương Trí Khiêm rất hài lòng không quên chọc quê cái biểu hiện lóng ngóng của cậu bạn thân, lúc chuẩn bị hô 1 2 3 cười lên, thì nhìn thấy Lục Hi Hòa bất ngờ bước vào trong khung hình, cô nàng đứng ngay cạnh Dạ Thiên Hoài.
"Tớ chụp cùng với, phải chụp ba tình cảm mới bền lâu."
Ba người kia đều có vẻ sượng trân nhưng vẫn không thể nói gì. Thế là bức ảnh đó có thêm một Lục Hi Hòa không biết vô tình hay cố ý mà phá đám, nhưng trong ảnh Dạ Thiên Hoài vẫn đang cười rất tươi vì anh đang được nắm tay cô bạn gái của mình.
Năm tháng thanh xuân rực rỡ ấy chớp mắt cái là đi qua rất nhanh, ngày chụp ảnh kỉ yếu của lớp Lục Hi Hòa không có tới, cả đám bạn cùng lớp gọi điện mới biết cô nàng đang ở sân bay, nói rằng hôm nay sẽ sang Hàn Quốc du học.
Mọi người tỏ ra buồn bã tiếc nuối, nhiều bạn nam còn thở dài vì không được tỏ tình trước khi bước chân vào cửa đại học. Nhưng cũng không làm gì được đành chúc cô nàng công thành danh toại từ xa.
Lúc bấy giờ Lục Hi Hòa đã ngồi ở sân bay, cô nàng chờ đợi trông ngóng rất lâu, rất lâu, nhưng vẫn không đợi được người cô muốn gặp.
Ảnh chụp của cả lớp rất thú vị, mỗi đứa làm một dáng ngầu lòi khác nhau hy vọng sẽ gây ấn tượng với mọi người, lần này Dạ Thiên Hoài cùng Cố Vấn Như đều chủ động nắm tay đối phương rồi cùng cười thật tươi hướng về phía máy ảnh.
Niềm vui tốt nghiệp đang sôi sục dâng trào, rồi bất chợt lại ngập ngừng bất an.. Tương lai phía trước tựa như một câu đố của tất cả bọn họ, kể từ giây phút này hành trình thực sự của con người mới hoàn toàn bắt đầu..
* * *
Sau kỳ thi tốt nghiệp, cặp đôi gà bông vừa hay lại thi đậu cùng một trường, lúc đó ai cũng bảo là ông trời cố ý se tình cho đôi trai tài gái sắc, muôn vàn lời chúc phúc đến từ bạn bè xung quanh. Khiến ai cũng nghĩ đích đến của họ chắc chắn sẽ là bến bờ hạnh phúc.
Cố Vấn Như học chuyên ngành kỹ sư thiết kế. Dạ Thiên Hoài thì học Lập Trình viên, cả hai lúc đầu đều ở ký túc xá của trường, nhưng chưa ở được bao lâu Dạ Thiên Hoài chê bai cách sống của bạn cùng phòng, cảm thấy bọn họ không cùng đẳng cấp với mình, nên anh quyết định dọn ra ngoài.
Mấy tháng qua Dạ Thiên Hoài luôn cố thuyết phục Cố Vấn Như chuyển ra sống cùng anh, cô vẫn luôn trả lời là để mình suy nghĩ. Nhưng sau hơn một năm ở ký túc xá cô cuối cùng cũng quyết định dọn ra ở cùng bạn trai.
Cũng vào năm đó cô không ngần ngại nói rõ với bố mẹ về chuyện tình cảm của mình, tỏ ý sau khi học xong sẽ cùng anh kết hôn.
Lúc mà nghe được cô con gái ngoan hiền của nhà mình tuyên bố một câu như thế này lúc đó bố mẹ cô ôm tim mà thở dốc, nhưng nhìn con gái kiên quyết như vậy hai người vẫn cắn răng mà tin tưởng một lần.
Thế là cô được chuyển đến ở cùng Dạ Thiên Hoài rồi hai người bắt đầu cuộc sống hạnh phúc, kèm theo buộc thắt sợi dây giữa hình yêu và ước mơ.
Còn về phần Lục Hi Hòa cô ta cứ như hoàn toàn bốc hơi vậy, không một chút tin tức, mạng xã hội hay điện thoại đều không sử dụng. Nhưng rồi cũng chẳng ai lo lắng cho cô ta cả, vì Lục Hi Hòa là đại diện của sự kiên cường bất khuất dừ có sống ở đâu cô ta cũng chắc chắn sống tốt..
* * *
Quay lại hiện tại, Dạ Thiên Hoài tốt nghiệp xong đại học, với thành tích cao ngất ngưởng, anh được Tencent đích thân mời về làm việc trại trụ sở chính, trong bộ phận lập trình đồ họa, vì quá có tài mà sau một thời gian anh được cấp trên chuyển sang thiết kế sự kiện game.
* PUBG Corp đã hợp tác cùng Tencent Games để tạo ra phiên bản mobile dành riêng cho Trung Quốc với tên gọi Game for Peace. Thực tế, Tencent Games là nhà phát triển chứ không phải chủ sở hữu như nhiều người vẫn nghĩ. Đây cũng là lý do tại sao logo Tencent xuất hiện trên màn hình khởi động của PUBG Mobile.
Sau khi vào công ty không lâu anh một lòng muốn trèo cao, anh ta nghĩ mình có đủ bản lĩnh đi xa hơn nữa, Dạ Thiên Hoài luôn dồn hết sức vào công việc rồi làm vừa lòng cấp trên. Anh bận đến mức chẳng có thời gian về nhà ăn cơm.
Còn về phần Cố Vấn Như cô đã từ bỏ mơ ước làm kiến trúc sư giỏi giang giống như bố, cô buồn bã cất giấy bút vào tủ. Không còn nghĩ tới việc sẽ vẽ nhưng ngôi nhà xinh đẹp ấm áp như lúc bé nữa, cũng chỉ vì một câu nói của bạn trai.
"Nếu làm kiến trúc sư em sẽ rất cực khổ, phải chạy tới chạy lui đi khảo sát công trình, hay là em làm streamer lĩnh vực chúng ta chơi đi, em cũng đã quen vì chơi từ cao trung, nên anh chắc chắn em sẽ làm tốt hơn bất kỳ ai."
Anh ta nhìn qua cô, thấy vẻ mặt cô có phần khó tin, ngờ vực về câu nói của mình. Dạ Thiên Hoài vẫn không bỏ cuộc anh lại thuyết phục cô. Lần này anh nói bằng giọng chân thành hơn: "Anh thiết sẽ kế đồ họa, em thì live chơi game do chính tay anh làm, như vậy anh sẽ rất hạnh phúc, mỗi khi thiết kế bất kể thứ gì điều đầu tiên anh nghĩ đến chính là em."
Những lời ngọt ngào làm tim Cố Vấn Như mềm nhũn, nhưng khi đó cô vẫn do dự. Nhưng một thời gian sau cô vẫn đồng ý, vì bản thân cô đã quen với sự dẫn dắt, được vạch sẵn đường đi, không biết nói đến nửa lời từ chối.
Từ khoảnh khắc đồng ý làm streamer cô đã quên mất mơ ước của mình, chuyên tâm làm hài lòng người bạn trai cũng như những kẻ trên mạng. Trong mùa mưa hạnh phúc của tuổi hai mươi, Cố Vấn Như đã được anh ấy chống đỡ cả bầu trời rộng lớn.
Cả ba con người thân thiết tràn đầy hơi thở thanh xuân đang đi trên hành lang dài, công việc giáo viên giao cho Cố Vấn Như là mang vở bài tập trả lại cho các bạn trong lớp.
Trên đường đi cặp bạn thân khác giới kia vẫn cười đùa trêu chọc nhau, cậu bạn trai Dạ Thiên Hoài vẫn hay dẫn đường cho cô bước vào câu chuyện, nên Cố Vấn Như càng không nhận ra sự khác lạ của cô bạn Lục Hi Hòa.
Lúc này ở trong lớp Vương Trí Khiêm ngồi sẵn trên bàn của Lục Hi Hòa, tay cậu ta đang nghịch cái móc khóa Shinobu Kocho, miệng thì vẫn nói cười không ngớt, đang nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với đám bạn cùng chí hướng.
Vừa mới bước vào lớp nhìn thấy cảnh tượng này Lục Hi Hòa giận dữ gầm to lên: "**** phiên bản giới hạn đó, chị Điệp mà bị trầy xước chỗ nào, tớ g*** cậu, bỏ xuống ngay chưa hả!"
Lại là một hồi ồn ào cái màn thanh xuân đuổi bắt không hồi kết, Cố Vấn Như đang đi từng bàn trả lại vở bài tập. Dạ Thiên Hoài nhìn theo hai con mèo trèo bàn chạy nhảy kia hỏi với theo: "Vương Trí Khiêm sao thế lại muốn gạ kèo AKM X6 với tôi sao?"
Cậu bạn Vương Trí Khiêm đang bị cô nàng sư tử Lục Hi Hòa nắm đầu tuy rất đau đớn nhưng vẫn cười tươi trả lời: "Chúng ta đi biển chơi đi, tớ mới mượn được máy ảnh của bố, ra đó chụp một vài bức ảnh làm kỉ niệm thời khắc huy hoàng."
Cố Vấn Như lúc đầu không muốn trốn tiết để đi chơi, nhưng mơ mơ hồ hồ thế nào lại bị Dạ Thiên Hoài kéo lên xe buýt rồi. Cả bọn nhìn thấy biển lớn thì hú hét thật to trên xe, nhưng khi xe dừng lại không ai chạy ra biển nghịch cả, bọn họ cả nam lẫn nữ chỉ quanh quẩn trên đường lớn đi vào những chỗ bán đồ lưu niệm điên cuồng chụp hình.
Lũ bạn học như những con thú bị nhốt lâu ngày, bọn nó đang hiếu kỳ quay quanh cái máy gấp thú định bụng sẽ quậy đục nước nơi đây, nhưng khi chơi hết cả tiền trong ví cũng chẳng ai gắp được con nào. Bọn họ ủ rủ lại chuyển hướng qua trò chơi nhảy au, rồi cuối cùng vẫn dừng lại ở trò bắn súng.
Nhìn cả bọn đang hò hét điên cuồng Dạ Thiên Hoài mới dám kéo Vương Trí Khiêm ra ngoài rồi nói gì đó vào tai cậu ta, thiếu niên kia nghe xong cười như được mùa rồi ra hiệu làm dấu OK nói: "Được được đi thôi tớ làm bóng đèn."
Dạ Thiên Hoài nhắn tin riêng với Cố Vấn Như bảo cô ra ngoài một xíu, cậu trước đứng ngay trên vạch ngăn cách vãy tay với cô, cậu bày tỏ ý muốn cùng cô chụp một bức ảnh riêng chỉ có hai người, rồi quay sang hỏi Vương Trí Khiêm: "Ở đây có thể lấy toàn cảnh biển không?"
Cố Vấn Như mặt đỏ bừng vì ngại ngùng, cô đã nhìn thấy vẻ mặt mờ ám của hai cậu bạn học, nhưng rồi khi Vương Trí Khiêm kêu chuẩn bị bấm máy, cô vẫn mạnh mẽ nắm lấy bàn tay không biết nên để ở vị trí nào của Dạ Thiên Hoài.
Vương Trí Khiêm rất hài lòng không quên chọc quê cái biểu hiện lóng ngóng của cậu bạn thân, lúc chuẩn bị hô 1 2 3 cười lên, thì nhìn thấy Lục Hi Hòa bất ngờ bước vào trong khung hình, cô nàng đứng ngay cạnh Dạ Thiên Hoài.
"Tớ chụp cùng với, phải chụp ba tình cảm mới bền lâu."
Ba người kia đều có vẻ sượng trân nhưng vẫn không thể nói gì. Thế là bức ảnh đó có thêm một Lục Hi Hòa không biết vô tình hay cố ý mà phá đám, nhưng trong ảnh Dạ Thiên Hoài vẫn đang cười rất tươi vì anh đang được nắm tay cô bạn gái của mình.
Năm tháng thanh xuân rực rỡ ấy chớp mắt cái là đi qua rất nhanh, ngày chụp ảnh kỉ yếu của lớp Lục Hi Hòa không có tới, cả đám bạn cùng lớp gọi điện mới biết cô nàng đang ở sân bay, nói rằng hôm nay sẽ sang Hàn Quốc du học.
Mọi người tỏ ra buồn bã tiếc nuối, nhiều bạn nam còn thở dài vì không được tỏ tình trước khi bước chân vào cửa đại học. Nhưng cũng không làm gì được đành chúc cô nàng công thành danh toại từ xa.
Lúc bấy giờ Lục Hi Hòa đã ngồi ở sân bay, cô nàng chờ đợi trông ngóng rất lâu, rất lâu, nhưng vẫn không đợi được người cô muốn gặp.
Ảnh chụp của cả lớp rất thú vị, mỗi đứa làm một dáng ngầu lòi khác nhau hy vọng sẽ gây ấn tượng với mọi người, lần này Dạ Thiên Hoài cùng Cố Vấn Như đều chủ động nắm tay đối phương rồi cùng cười thật tươi hướng về phía máy ảnh.
Niềm vui tốt nghiệp đang sôi sục dâng trào, rồi bất chợt lại ngập ngừng bất an.. Tương lai phía trước tựa như một câu đố của tất cả bọn họ, kể từ giây phút này hành trình thực sự của con người mới hoàn toàn bắt đầu..
* * *
Sau kỳ thi tốt nghiệp, cặp đôi gà bông vừa hay lại thi đậu cùng một trường, lúc đó ai cũng bảo là ông trời cố ý se tình cho đôi trai tài gái sắc, muôn vàn lời chúc phúc đến từ bạn bè xung quanh. Khiến ai cũng nghĩ đích đến của họ chắc chắn sẽ là bến bờ hạnh phúc.
Cố Vấn Như học chuyên ngành kỹ sư thiết kế. Dạ Thiên Hoài thì học Lập Trình viên, cả hai lúc đầu đều ở ký túc xá của trường, nhưng chưa ở được bao lâu Dạ Thiên Hoài chê bai cách sống của bạn cùng phòng, cảm thấy bọn họ không cùng đẳng cấp với mình, nên anh quyết định dọn ra ngoài.
Mấy tháng qua Dạ Thiên Hoài luôn cố thuyết phục Cố Vấn Như chuyển ra sống cùng anh, cô vẫn luôn trả lời là để mình suy nghĩ. Nhưng sau hơn một năm ở ký túc xá cô cuối cùng cũng quyết định dọn ra ở cùng bạn trai.
Cũng vào năm đó cô không ngần ngại nói rõ với bố mẹ về chuyện tình cảm của mình, tỏ ý sau khi học xong sẽ cùng anh kết hôn.
Lúc mà nghe được cô con gái ngoan hiền của nhà mình tuyên bố một câu như thế này lúc đó bố mẹ cô ôm tim mà thở dốc, nhưng nhìn con gái kiên quyết như vậy hai người vẫn cắn răng mà tin tưởng một lần.
Thế là cô được chuyển đến ở cùng Dạ Thiên Hoài rồi hai người bắt đầu cuộc sống hạnh phúc, kèm theo buộc thắt sợi dây giữa hình yêu và ước mơ.
Còn về phần Lục Hi Hòa cô ta cứ như hoàn toàn bốc hơi vậy, không một chút tin tức, mạng xã hội hay điện thoại đều không sử dụng. Nhưng rồi cũng chẳng ai lo lắng cho cô ta cả, vì Lục Hi Hòa là đại diện của sự kiên cường bất khuất dừ có sống ở đâu cô ta cũng chắc chắn sống tốt..
* * *
Quay lại hiện tại, Dạ Thiên Hoài tốt nghiệp xong đại học, với thành tích cao ngất ngưởng, anh được Tencent đích thân mời về làm việc trại trụ sở chính, trong bộ phận lập trình đồ họa, vì quá có tài mà sau một thời gian anh được cấp trên chuyển sang thiết kế sự kiện game.
* PUBG Corp đã hợp tác cùng Tencent Games để tạo ra phiên bản mobile dành riêng cho Trung Quốc với tên gọi Game for Peace. Thực tế, Tencent Games là nhà phát triển chứ không phải chủ sở hữu như nhiều người vẫn nghĩ. Đây cũng là lý do tại sao logo Tencent xuất hiện trên màn hình khởi động của PUBG Mobile.
Sau khi vào công ty không lâu anh một lòng muốn trèo cao, anh ta nghĩ mình có đủ bản lĩnh đi xa hơn nữa, Dạ Thiên Hoài luôn dồn hết sức vào công việc rồi làm vừa lòng cấp trên. Anh bận đến mức chẳng có thời gian về nhà ăn cơm.
Còn về phần Cố Vấn Như cô đã từ bỏ mơ ước làm kiến trúc sư giỏi giang giống như bố, cô buồn bã cất giấy bút vào tủ. Không còn nghĩ tới việc sẽ vẽ nhưng ngôi nhà xinh đẹp ấm áp như lúc bé nữa, cũng chỉ vì một câu nói của bạn trai.
"Nếu làm kiến trúc sư em sẽ rất cực khổ, phải chạy tới chạy lui đi khảo sát công trình, hay là em làm streamer lĩnh vực chúng ta chơi đi, em cũng đã quen vì chơi từ cao trung, nên anh chắc chắn em sẽ làm tốt hơn bất kỳ ai."
Anh ta nhìn qua cô, thấy vẻ mặt cô có phần khó tin, ngờ vực về câu nói của mình. Dạ Thiên Hoài vẫn không bỏ cuộc anh lại thuyết phục cô. Lần này anh nói bằng giọng chân thành hơn: "Anh thiết sẽ kế đồ họa, em thì live chơi game do chính tay anh làm, như vậy anh sẽ rất hạnh phúc, mỗi khi thiết kế bất kể thứ gì điều đầu tiên anh nghĩ đến chính là em."
Những lời ngọt ngào làm tim Cố Vấn Như mềm nhũn, nhưng khi đó cô vẫn do dự. Nhưng một thời gian sau cô vẫn đồng ý, vì bản thân cô đã quen với sự dẫn dắt, được vạch sẵn đường đi, không biết nói đến nửa lời từ chối.
Từ khoảnh khắc đồng ý làm streamer cô đã quên mất mơ ước của mình, chuyên tâm làm hài lòng người bạn trai cũng như những kẻ trên mạng. Trong mùa mưa hạnh phúc của tuổi hai mươi, Cố Vấn Như đã được anh ấy chống đỡ cả bầu trời rộng lớn.