Chương : 159
Trong lòng Trương Lãng thầm than một tiếng, không ngờ phản ứng của Trương Ninh lại lớn đến thế cực kỳ coi trọng chuyện của Lưu Tích và Cung Đô không biết nàng có đại cừu gì với hai người bọn chúng, ngẫm lại Trương Ninh thiết kế sơn trại ở Ngũ long sơn sau khi mình tiến vào Dương Châu cũng đánh khăn vàng đạo phỉ nàng cũng trốn về Nhữ Nam một thời gian ngắn, tuy nhiên không hiểu tại sao nàng lại trở mặt với Lưu Tích bọn chúng, không lâu sau rời về ngũ long sơn.
Hắn thong dong nói với Trương Ninh:
- Đầu tiên là ta muốn cô nương phái người bí mật huấn luyện giúp ta một đám khổ lâu quỷ binh.
Trương Ninh không hề nghĩ ngợi trầm mặt mà nói:
- Các hạ quả nhiên lợi hại khô lâu quỷ binh đúng là vũ khí độc môn của Thiên Nguyệt trại.
Trương Lãng nhún vai cười cười hắn vừa định mở miệng nói tiếp thì nhìn thấy bờ môi gợi cảm mê người của Trương Ninh, linh quang trong đầu lóe lên hắn nhớ lại tại sao nàng lại thống hận Lưu Tích và Cung Đô như vậy hẳn là liên quan đến vấn đề tiết hạnh của nữ hài tử ngẫm lại cũng có thể, nàng vũ mị xinh đẹp gợi cảm như vậy ngay cả mình cũng thiếu chút nữa kìm chế không được thì không bàn tới người khác, trong lòng hắn càng có ý niệm tru sát hai người kia.
Chưa đợi Trương Lãng tỉnh lại từ trong trầm tư, Trương Ninh đã cất tiếng rõ ràng:
- Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, còn điều kiện gì nữa không?
Trương Lãng thả lỏng tâm tình cởi mở nói:
- Điều kiện thứ hai là các vị tiềm ẩn ở trong Dự Châu phá được đại thù Lưu Tích Cung Đô xong ta muốn các vị chiếm lấy mấy dư bộ khăn vàng ở Nhữ Nam hơn nữa để cho bọn họ thỉnh thoảng gây rối ở địa bàn Tào Tháo và Tôn Sách, phá hư hệ thống bố trí quân đội cho đám người Tào Tháo Tôn Sách cố kỵ không dám thong dong phát triển lên, chuyện này có thể không?
Trương Ninh nghĩ nghĩ đôi mắt phượng nhìn vào Trương Lãng, cười nhạo nói:
- Kể từ đây Thiên Nguyệt trại đã trở thành tay sai của Giang Nam quân phiệt rồi.
Trương Lãng lắc đầu không đồng ý mà nói;
- Lời này sai rồi đầu tiên các vị cũng không hợp nhất, hơn nữa quân đội của tại hạ cũng không có quyền lực điều động các vị, mọi người chỉ cần không xung đột lợi ích thì chúng ta mãi là minh hữu, cùng cấu kết với nhau làm chuyện xấu.
Nói xong lời cuối cùng Trương Lãng nhịn không được nở ra nụ cười.
Trương Ninh không ngờ Trương Lãng nghiêm túc như vậy mà vẫn có tâm tư nói giỡn thì không khỏi phì cười một tiếng sau đó phát hiện ra mình thất thố nàng một tay che miệng khuôn mặt ửng đỏ mà nói;
- Thứ ba thì sao, còn có điều kiện gì cứ nói ra Trương Ninh nếu có thể thừa nhận thì nhất định sẽ đáp ứng.
Trương Lãng lắc đầu:
- Không có thứ ba chỉ có hai cái chẳng lẽ cô nương thấy quá ít, để ta suy nghĩ vậy...Nói xong hắn vuốt cằm nhìn Trương Ninh chằm chằm cười tà nói:
- Có rồi, ha ha điều kiện thứ ba chính là cô nương làm thê tử của ta, thế nào?
Lời này vừa nói ra khiến mọi người sững sờ, không ai ngờ rằng hắn lại lỗ mãng như thế, hơn nữa rõ ràng đã có chuẩn bị lại còn giả vờ trầm tư một phen.
Kiều nhan của Dương Dung hung dữ nhìn Trương Lãng, nhéo bắp đùi của hắn một cái.
Trương Lãng thiếu chút nữa thì hô to lên, tuy nhiên hắn vẫn khống chế được, trong lòng thầm than, Dung nhi hảo lão bà hảo thân thân, hạ thủ lưu tình, đau chết ta rồi mưu sát chồng ruột.
Trương Ninh sững sờ không ngờ đối phương lại càn rỡ như thế, mặc kệ phong thái quân tử đưa ra yêu cầu vô sỉ hạ lưu như vậy nhưng xem ra chỉ làm ra vẻ mà thôi, nàng cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Các hạ nói đùa rồi, Trương Ninh làm sao có thể lọt vào mắt các hạ, hai vị tỷ tỷ bên cạnh kia mỗi vị đều khuynh quốc khuynh thành chim sa cá lặn như hoa như ngọc, làm gì đến phiên tiểu nữ.
Vốn Trương Ninh xinh đẹp mỵ cốt khiến Dương Dung và Triệu Vũ phản cảm nhưng nghe thấy lời này của nàng xong bọn họ cải biến ấn tượng không ít.
Trương Lãng thấy Trương Ninh tiến thối có độ hắn sinh lòng cảm thán rồi đứng lên nói;"
- Được, chúng ta hiện tại lập hiệp ước.
Lúc này Trương Ninh quan sát Trương Lãng, lại thấy ánh mắt của đối phương tinh tế không cố kỵ mà liếc lên trên người của mình, trên miệng nở ra nụ cười tà thì trừng mắt nhìn hắn tức giận nói:
- Hiện tại huynh nên tin tưởng thành ý của Thiên Nguyệt trại vậy huynh cũng xuất ra thành ý đi, ít nhất cũng phải chứng minh huynh có năng lực để đàm luận điều kiện, chứ không phải tại chỗ nói suông.
Trương Lãng quan sát tả hữu, làm ra bộ dáng như muốn nói lại thôi, sau đó dùng mắt nhìn Trương Ninh.
Trương Ninh nếu như vậy cũng không rõ thì uổng cho nàng làm thủ lĩnh rồi, nàng liền nói với hai bên cạnh:
- Trương thúc, Vương khôn ba vị lui xuống trước đi.
Ba người nghe vậy thì nhìn nhau thần sắc bọn họ trở nên mê hoặc tuy nhiên vẫn nghe lệnh mà rời ra ngoài.
Trương Lãng nhìn chằm chằm vào Trương Ninh, hắn lóe lên nụ cười mà nói:
- Dung nhi tiểu Vũ Điển Vi, các ngươi cũng lui ra đi.
Dương Dung dở khóc dở cười giận dỗi nhìn Trương Lãng nàng biết rằng trong lòng hắn có quỷ, liền khoan thai kéo Triệu Vũ mà đi.
Ở trong đại sảnh chỉ còn lại Trương Lãng và Trương Ninh hai người trong nhất thời đại sảnh im ắng tràng diện xấu hổ, vô cùng ám muội.
Trương Lãng chính là muốn không khí như vậy, dưới ánh mắt sắc lăng của hắn Trương Ninh cảm thấy toàn thân không được tự nhiên tay chân bất an, khuôn mặt mê người của nàng cuối cùng cũng đỏ ửng tuy nhiên không biết nàng đang nghĩ gì.
Trương Lãng càng nhìn càng nóng đầu bỗng nhiên hắn tiến tới trước mấy bước, dùng sức hít một cái như cười mà không phải cười nhìn Trương Ninh.
Trương Ninh phản xạ có điều kiện lui về sau hai bước thần sắc phức tạp mà nói:
- Công tử muốn làm gì?
Lời này vừa thốt ra Trương Ninh cảm thấy ảo não không tưởng được mình cũng có lúc rối loạn, ngữ khí ấy mang theo tất cả các giọng điệu thất bại, nàng nhanh chóng hít thở bình tâm lại sau đó mắt phượng di chuyển phát ra thanh âm như chuông bạc nói:
- Công tử bây giờ có thể nói rồi.
Trương Lãng nóng đầu lên, trong lòng càng cảm thấy mãnh liệt, lúc này nghe thấy thanh âm mị hoặc của Trương ninh điềm đạm đáng yêu khiến cho hắn cảm thấy chấn động, hắn nhìn Trương Ninh không ngờ rằng nàng lại vũ mị đến thế nhất cử nhất động câu hồn đoạn phách với định lực sâu của mình vẫn dao động tâm trí, giả sử vừa rồi nàng muốn ám toán mình thì có thể dễ như trở bàn tay.
Hắn thong dong nói với Trương Ninh:
- Đầu tiên là ta muốn cô nương phái người bí mật huấn luyện giúp ta một đám khổ lâu quỷ binh.
Trương Ninh không hề nghĩ ngợi trầm mặt mà nói:
- Các hạ quả nhiên lợi hại khô lâu quỷ binh đúng là vũ khí độc môn của Thiên Nguyệt trại.
Trương Lãng nhún vai cười cười hắn vừa định mở miệng nói tiếp thì nhìn thấy bờ môi gợi cảm mê người của Trương Ninh, linh quang trong đầu lóe lên hắn nhớ lại tại sao nàng lại thống hận Lưu Tích và Cung Đô như vậy hẳn là liên quan đến vấn đề tiết hạnh của nữ hài tử ngẫm lại cũng có thể, nàng vũ mị xinh đẹp gợi cảm như vậy ngay cả mình cũng thiếu chút nữa kìm chế không được thì không bàn tới người khác, trong lòng hắn càng có ý niệm tru sát hai người kia.
Chưa đợi Trương Lãng tỉnh lại từ trong trầm tư, Trương Ninh đã cất tiếng rõ ràng:
- Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, còn điều kiện gì nữa không?
Trương Lãng thả lỏng tâm tình cởi mở nói:
- Điều kiện thứ hai là các vị tiềm ẩn ở trong Dự Châu phá được đại thù Lưu Tích Cung Đô xong ta muốn các vị chiếm lấy mấy dư bộ khăn vàng ở Nhữ Nam hơn nữa để cho bọn họ thỉnh thoảng gây rối ở địa bàn Tào Tháo và Tôn Sách, phá hư hệ thống bố trí quân đội cho đám người Tào Tháo Tôn Sách cố kỵ không dám thong dong phát triển lên, chuyện này có thể không?
Trương Ninh nghĩ nghĩ đôi mắt phượng nhìn vào Trương Lãng, cười nhạo nói:
- Kể từ đây Thiên Nguyệt trại đã trở thành tay sai của Giang Nam quân phiệt rồi.
Trương Lãng lắc đầu không đồng ý mà nói;
- Lời này sai rồi đầu tiên các vị cũng không hợp nhất, hơn nữa quân đội của tại hạ cũng không có quyền lực điều động các vị, mọi người chỉ cần không xung đột lợi ích thì chúng ta mãi là minh hữu, cùng cấu kết với nhau làm chuyện xấu.
Nói xong lời cuối cùng Trương Lãng nhịn không được nở ra nụ cười.
Trương Ninh không ngờ Trương Lãng nghiêm túc như vậy mà vẫn có tâm tư nói giỡn thì không khỏi phì cười một tiếng sau đó phát hiện ra mình thất thố nàng một tay che miệng khuôn mặt ửng đỏ mà nói;
- Thứ ba thì sao, còn có điều kiện gì cứ nói ra Trương Ninh nếu có thể thừa nhận thì nhất định sẽ đáp ứng.
Trương Lãng lắc đầu:
- Không có thứ ba chỉ có hai cái chẳng lẽ cô nương thấy quá ít, để ta suy nghĩ vậy...Nói xong hắn vuốt cằm nhìn Trương Ninh chằm chằm cười tà nói:
- Có rồi, ha ha điều kiện thứ ba chính là cô nương làm thê tử của ta, thế nào?
Lời này vừa nói ra khiến mọi người sững sờ, không ai ngờ rằng hắn lại lỗ mãng như thế, hơn nữa rõ ràng đã có chuẩn bị lại còn giả vờ trầm tư một phen.
Kiều nhan của Dương Dung hung dữ nhìn Trương Lãng, nhéo bắp đùi của hắn một cái.
Trương Lãng thiếu chút nữa thì hô to lên, tuy nhiên hắn vẫn khống chế được, trong lòng thầm than, Dung nhi hảo lão bà hảo thân thân, hạ thủ lưu tình, đau chết ta rồi mưu sát chồng ruột.
Trương Ninh sững sờ không ngờ đối phương lại càn rỡ như thế, mặc kệ phong thái quân tử đưa ra yêu cầu vô sỉ hạ lưu như vậy nhưng xem ra chỉ làm ra vẻ mà thôi, nàng cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Các hạ nói đùa rồi, Trương Ninh làm sao có thể lọt vào mắt các hạ, hai vị tỷ tỷ bên cạnh kia mỗi vị đều khuynh quốc khuynh thành chim sa cá lặn như hoa như ngọc, làm gì đến phiên tiểu nữ.
Vốn Trương Ninh xinh đẹp mỵ cốt khiến Dương Dung và Triệu Vũ phản cảm nhưng nghe thấy lời này của nàng xong bọn họ cải biến ấn tượng không ít.
Trương Lãng thấy Trương Ninh tiến thối có độ hắn sinh lòng cảm thán rồi đứng lên nói;"
- Được, chúng ta hiện tại lập hiệp ước.
Lúc này Trương Ninh quan sát Trương Lãng, lại thấy ánh mắt của đối phương tinh tế không cố kỵ mà liếc lên trên người của mình, trên miệng nở ra nụ cười tà thì trừng mắt nhìn hắn tức giận nói:
- Hiện tại huynh nên tin tưởng thành ý của Thiên Nguyệt trại vậy huynh cũng xuất ra thành ý đi, ít nhất cũng phải chứng minh huynh có năng lực để đàm luận điều kiện, chứ không phải tại chỗ nói suông.
Trương Lãng quan sát tả hữu, làm ra bộ dáng như muốn nói lại thôi, sau đó dùng mắt nhìn Trương Ninh.
Trương Ninh nếu như vậy cũng không rõ thì uổng cho nàng làm thủ lĩnh rồi, nàng liền nói với hai bên cạnh:
- Trương thúc, Vương khôn ba vị lui xuống trước đi.
Ba người nghe vậy thì nhìn nhau thần sắc bọn họ trở nên mê hoặc tuy nhiên vẫn nghe lệnh mà rời ra ngoài.
Trương Lãng nhìn chằm chằm vào Trương Ninh, hắn lóe lên nụ cười mà nói:
- Dung nhi tiểu Vũ Điển Vi, các ngươi cũng lui ra đi.
Dương Dung dở khóc dở cười giận dỗi nhìn Trương Lãng nàng biết rằng trong lòng hắn có quỷ, liền khoan thai kéo Triệu Vũ mà đi.
Ở trong đại sảnh chỉ còn lại Trương Lãng và Trương Ninh hai người trong nhất thời đại sảnh im ắng tràng diện xấu hổ, vô cùng ám muội.
Trương Lãng chính là muốn không khí như vậy, dưới ánh mắt sắc lăng của hắn Trương Ninh cảm thấy toàn thân không được tự nhiên tay chân bất an, khuôn mặt mê người của nàng cuối cùng cũng đỏ ửng tuy nhiên không biết nàng đang nghĩ gì.
Trương Lãng càng nhìn càng nóng đầu bỗng nhiên hắn tiến tới trước mấy bước, dùng sức hít một cái như cười mà không phải cười nhìn Trương Ninh.
Trương Ninh phản xạ có điều kiện lui về sau hai bước thần sắc phức tạp mà nói:
- Công tử muốn làm gì?
Lời này vừa thốt ra Trương Ninh cảm thấy ảo não không tưởng được mình cũng có lúc rối loạn, ngữ khí ấy mang theo tất cả các giọng điệu thất bại, nàng nhanh chóng hít thở bình tâm lại sau đó mắt phượng di chuyển phát ra thanh âm như chuông bạc nói:
- Công tử bây giờ có thể nói rồi.
Trương Lãng nóng đầu lên, trong lòng càng cảm thấy mãnh liệt, lúc này nghe thấy thanh âm mị hoặc của Trương ninh điềm đạm đáng yêu khiến cho hắn cảm thấy chấn động, hắn nhìn Trương Ninh không ngờ rằng nàng lại vũ mị đến thế nhất cử nhất động câu hồn đoạn phách với định lực sâu của mình vẫn dao động tâm trí, giả sử vừa rồi nàng muốn ám toán mình thì có thể dễ như trở bàn tay.