Chương 17
Bạch Tiểu Nhung cùng Thuần Vu Yến cười cười nói nói trao đổi qua lại với nhau. Cả hai đều có ấn tượng tốt về đối phương, về mặt ngoài xem như là vậy, nhưng trong lòng thì mỗi người một ý.
Thuần Vu Yến cảm thấy mình đã nói đủ lời với Bạch Tiểu Nhung rồi. Nói thẳng ra là hắn lười nói chuyện với cậu nữa, hắn muốn ngủ, hôm qua hắn chơi game tới khuya chưa chợp mắt được nhiều.
Bạch Tiểu Nhung vẫy tay nhìn hắn về phòng nghỉ ngơi, cười tủm tỉm nhìn bóng lưng của hắn. A, dù là ở thế giới bên kia hay ở đây, cậu cũng không thể lại được cái tật nhan khống này, thấy ai đẹp liền có hảo cảm với người ta, giờ thì cậu cảm thấy mình còn rất hợp với hắn nữa, đúng là ảo giác mà.
Bạch Tiểu Nhung nhìn thời gian, chuẩn bị bật phát sóng trực tiếp nhưng cậu chưa nghĩ ra được content mới nữa, có chút sầu à.
Cậu liếc nhìn quản gia, trầm ngâm rồi mới như là tùy tiện hỏi cho có.
"Bác có biết gần đây ở thành phố chúng ta, có vụ gì hot không ạ?"
Bà tám thì đâu đâu cũng có, người xem càng là nơi tụ tập của bà tám nói nhảm với nhau. Chỉ cần ở đâu có drama thì ở đó lên thịnh hành ngay.
Bạch Tiểu Nhung đã nghĩ kĩ rồi, nếu cứ nhàn nhàn hoài thì rắc rối không tự tìm tới cửa đâu, phải đi nơi nào có lưu lượng thì mới có thể hút fan được. Nên cậu hi sinh bản thân vì fan á, nếu mà có đánh ghen hay ngược tra nam, đuổi trà xanh chủ đề hot hòn họt này thì ngon, số fan không cần lo tích góp nữa, ai mà không thích hóng chuyện đâu?
Quản gia sững sờ một chút mới vò đầu, khó hiểu nói.
"Ý của thiếu gia là?
Quản gia cũng lú, thiếu gia từ khi trở về từ bệnh viện thì trở nên không giống bình thường. Ăn ăn uống uống như hổ đói thì không nói, thái độ đối với mấy người làm cũng tốt hơn lúc trước nhiều, còn biết cảm ơn bác ta nữa. Thiếu gia không còn thâm trầm nữa thì thật tốt quá nhưng tốt quá thì hóa lốp, thiếu gia lại muốn trở thành công tử nhà giàu ăn chơi trác táng à? hay muốn tìm chuyện báo Bạch gia đây?
Bạch Tiểu Nhung nào có nghĩ nhiều như vậy, thuần túy là cậu muốn hỏi thăm coi có nơi nào gần đây có drama không để đi tới đó phát sóng trực tiếp để hút fan. Tuy còn 3 năm nữa mạt thế, lỡ như cậu tích không đủ tiền mua không gian thì đúng tuyệt vời ông mặt trời, chỉ có thể đau khổ trốn chạy trong mạt thế thôi, vất vả gấp đôi.
Bạch Tiểu Nhung vừa ăn trái cây vừa nói.
"Cháu muốn nghe ngóng tình hình gần đây của thành phố thôi ạ. Chỉ là có chút hiếu kì, cháu không chuyện gì phạm pháp đâu, bác đừng lo."
Bạch Tiểu Nhung thái độ thành khẩn, mắt to long lanh nhìn quản gia như chú cún con, không giống như giả bộ. Quản gia cũng có chút an tâm.
Chú ta suy nghĩ một chút rồi nói.
"Có là có, thiếu gia muốn hỏi chuyện lớn hay chuyện nhỏ vậy ạ? Gần đây đúng là có rất nhiều chuyện xảy ra."
Bạch Tiểu Nhung hai mắt sáng rỡ, đây đúng là tin tức tốt mà. Nhiều chuyện xảy ra đồng nghĩa với việc có một đống tích phân đang chờ cậu hốt, tuy nghĩ vậy có chút thiếu đạo đức, nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi, cũng đâu phải tại cậu làm đâu.
Cậu xoa tay hầm hè, vểnh lên tai chuẩn bị nghe bát quái. Hóng chuyện thì phải hóng chuyện lớn mới vui.
"Chuyện lớn là gì vậy ạ?"
Quản gia suy nghĩ một chút rồi nói.
"Đây cũng là do người khác nói lại cho bác biết. Nghe nói là có người nhìn thấy phượng hoàng xuất hiện ở mảnh đất phía đông tiền trang của Nam Cung gia. Không biết có thật hay không nữa nhưng tiền trang đó bây giờ đang được cải tạo thành khu nghỉ dưỡng, nghe nói lịch đặt đã xếp đến năm sau, chỉ để xem phượng hoàng thôi ạ."
Bạch Tiểu Nhung ồ lên. Phượng hoàng ư? loài chim trong truyền thuyết đó sao. Cậu có chút không tin tưởng mà dựa ngồi vào sofa. Fan cậu đến Thỏ tinh còn có, một con chim trong truyền thuyết không biết có thật không mà cũng đi xem thì hơi phí lực.
Quản gia thấy Bạch Tiểu Nhung không có hứng thú với chuyện này nhưng cũng nói thêm.
"Thiếu gia không biết, lão gia đã đặt lịch tại khu nghỉ dưỡng đó rồi ạ, đầu tháng sau sẽ đến đó ở chơi vài ngày. Tất nhiên là cả nhà, tính cả thiếu gia nữa đó ạ."
Quản gia sợ Bạch Tiểu Nhung không thèm đi chơi như mấy lần trước nên nhắc nhẹ cho cậu nghe.Mỗi lần cả gia đình đi chơi, thiếu gia đều ru rú trong nhà không rời khỏi phòng một bước, như sống tách biệt với bọn họ vậy, nên quản gia không khỏi lo lắng lên. Thiếu gia vừa mới mở lòng với mọi người thôi, bác ta không hi vọng cậu lại như lúc trước nữa.
Bạch Tiểu Nhung nghe quản gia là đi chơi thì không nghĩ nhiều mà gật gật đầu. Tính tính, bây giờ là giữa tháng rồi, vậy là khoảng hai tuần nữa mới đi du lịch, tới khi đó chỉ có thể đi loanh quanh đó phát sóng trực tiếp thôi.
Bạch Tiểu Nhung chép miệng, nếu chuyện lớn đã không có gì hay ho thì tạm chấp nhận chuyện nhỏ vậy.
"Thế chuyện nhỏ phát sinh gần đây là gì vậy bác?"
Thuần Vu Yến cảm thấy mình đã nói đủ lời với Bạch Tiểu Nhung rồi. Nói thẳng ra là hắn lười nói chuyện với cậu nữa, hắn muốn ngủ, hôm qua hắn chơi game tới khuya chưa chợp mắt được nhiều.
Bạch Tiểu Nhung vẫy tay nhìn hắn về phòng nghỉ ngơi, cười tủm tỉm nhìn bóng lưng của hắn. A, dù là ở thế giới bên kia hay ở đây, cậu cũng không thể lại được cái tật nhan khống này, thấy ai đẹp liền có hảo cảm với người ta, giờ thì cậu cảm thấy mình còn rất hợp với hắn nữa, đúng là ảo giác mà.
Bạch Tiểu Nhung nhìn thời gian, chuẩn bị bật phát sóng trực tiếp nhưng cậu chưa nghĩ ra được content mới nữa, có chút sầu à.
Cậu liếc nhìn quản gia, trầm ngâm rồi mới như là tùy tiện hỏi cho có.
"Bác có biết gần đây ở thành phố chúng ta, có vụ gì hot không ạ?"
Bà tám thì đâu đâu cũng có, người xem càng là nơi tụ tập của bà tám nói nhảm với nhau. Chỉ cần ở đâu có drama thì ở đó lên thịnh hành ngay.
Bạch Tiểu Nhung đã nghĩ kĩ rồi, nếu cứ nhàn nhàn hoài thì rắc rối không tự tìm tới cửa đâu, phải đi nơi nào có lưu lượng thì mới có thể hút fan được. Nên cậu hi sinh bản thân vì fan á, nếu mà có đánh ghen hay ngược tra nam, đuổi trà xanh chủ đề hot hòn họt này thì ngon, số fan không cần lo tích góp nữa, ai mà không thích hóng chuyện đâu?
Quản gia sững sờ một chút mới vò đầu, khó hiểu nói.
"Ý của thiếu gia là?
Quản gia cũng lú, thiếu gia từ khi trở về từ bệnh viện thì trở nên không giống bình thường. Ăn ăn uống uống như hổ đói thì không nói, thái độ đối với mấy người làm cũng tốt hơn lúc trước nhiều, còn biết cảm ơn bác ta nữa. Thiếu gia không còn thâm trầm nữa thì thật tốt quá nhưng tốt quá thì hóa lốp, thiếu gia lại muốn trở thành công tử nhà giàu ăn chơi trác táng à? hay muốn tìm chuyện báo Bạch gia đây?
Bạch Tiểu Nhung nào có nghĩ nhiều như vậy, thuần túy là cậu muốn hỏi thăm coi có nơi nào gần đây có drama không để đi tới đó phát sóng trực tiếp để hút fan. Tuy còn 3 năm nữa mạt thế, lỡ như cậu tích không đủ tiền mua không gian thì đúng tuyệt vời ông mặt trời, chỉ có thể đau khổ trốn chạy trong mạt thế thôi, vất vả gấp đôi.
Bạch Tiểu Nhung vừa ăn trái cây vừa nói.
"Cháu muốn nghe ngóng tình hình gần đây của thành phố thôi ạ. Chỉ là có chút hiếu kì, cháu không chuyện gì phạm pháp đâu, bác đừng lo."
Bạch Tiểu Nhung thái độ thành khẩn, mắt to long lanh nhìn quản gia như chú cún con, không giống như giả bộ. Quản gia cũng có chút an tâm.
Chú ta suy nghĩ một chút rồi nói.
"Có là có, thiếu gia muốn hỏi chuyện lớn hay chuyện nhỏ vậy ạ? Gần đây đúng là có rất nhiều chuyện xảy ra."
Bạch Tiểu Nhung hai mắt sáng rỡ, đây đúng là tin tức tốt mà. Nhiều chuyện xảy ra đồng nghĩa với việc có một đống tích phân đang chờ cậu hốt, tuy nghĩ vậy có chút thiếu đạo đức, nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi, cũng đâu phải tại cậu làm đâu.
Cậu xoa tay hầm hè, vểnh lên tai chuẩn bị nghe bát quái. Hóng chuyện thì phải hóng chuyện lớn mới vui.
"Chuyện lớn là gì vậy ạ?"
Quản gia suy nghĩ một chút rồi nói.
"Đây cũng là do người khác nói lại cho bác biết. Nghe nói là có người nhìn thấy phượng hoàng xuất hiện ở mảnh đất phía đông tiền trang của Nam Cung gia. Không biết có thật hay không nữa nhưng tiền trang đó bây giờ đang được cải tạo thành khu nghỉ dưỡng, nghe nói lịch đặt đã xếp đến năm sau, chỉ để xem phượng hoàng thôi ạ."
Bạch Tiểu Nhung ồ lên. Phượng hoàng ư? loài chim trong truyền thuyết đó sao. Cậu có chút không tin tưởng mà dựa ngồi vào sofa. Fan cậu đến Thỏ tinh còn có, một con chim trong truyền thuyết không biết có thật không mà cũng đi xem thì hơi phí lực.
Quản gia thấy Bạch Tiểu Nhung không có hứng thú với chuyện này nhưng cũng nói thêm.
"Thiếu gia không biết, lão gia đã đặt lịch tại khu nghỉ dưỡng đó rồi ạ, đầu tháng sau sẽ đến đó ở chơi vài ngày. Tất nhiên là cả nhà, tính cả thiếu gia nữa đó ạ."
Quản gia sợ Bạch Tiểu Nhung không thèm đi chơi như mấy lần trước nên nhắc nhẹ cho cậu nghe.Mỗi lần cả gia đình đi chơi, thiếu gia đều ru rú trong nhà không rời khỏi phòng một bước, như sống tách biệt với bọn họ vậy, nên quản gia không khỏi lo lắng lên. Thiếu gia vừa mới mở lòng với mọi người thôi, bác ta không hi vọng cậu lại như lúc trước nữa.
Bạch Tiểu Nhung nghe quản gia là đi chơi thì không nghĩ nhiều mà gật gật đầu. Tính tính, bây giờ là giữa tháng rồi, vậy là khoảng hai tuần nữa mới đi du lịch, tới khi đó chỉ có thể đi loanh quanh đó phát sóng trực tiếp thôi.
Bạch Tiểu Nhung chép miệng, nếu chuyện lớn đã không có gì hay ho thì tạm chấp nhận chuyện nhỏ vậy.
"Thế chuyện nhỏ phát sinh gần đây là gì vậy bác?"