Chương : 13
“Lam Tịch, tỉnh rồi thì ăn chút gì đi!”
“Phụ thân thế nào?”
“Em yên tâm đi, ngày hôm qua sau khi em hôn mê thì cha liền tỉnh, hiện tại đã không có việc gì!”
“Nga, vậy là tốt rồi!” Lam Tịch lúc này mới an tâm ăn như hổ đói cả một bàn ăn thịnh soạn! Buổi tối, Lam Tịch muốn đi bệnh viện thăm cha, hai vị ca ca chết sống không đồng ý, cha ban ngày gọi điện thoại bảo, để Lam Tịch ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt, không được chạy loạn! Lam Tịch bất đắc dĩ chỉ có thể ngoan ngoãn trở về phòng, vừa về tới phòng liền vội thay quần áo nhảy từ tầng ba xuống, tránh thoát vệ sĩ tuần tra trèo tường ra ngoài!
Hàn Vân Long nghe xong thư ký hội báo cáo, xử lý xong chuyện của công ty, chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lam Tịch vào phòng! Hàn Vân Long sửng sốt, vừa rồi gọi điện thoại đứa con trai cả còn nói Lam Tịch đã ngủ rồi, như thế nào đột nhiên chạy tới đây? Hàn Vân Long đuổi hết người trong phòng ra ngoài!
“Bảo bối, lại đây!”
“Nga!” Lam Tịch thấy phụ thân mặt không hề vui, đứng ở một bên không dám nói lung tung, nghe cha gọi, nhnah nhanh đến bên giường! Hàn Vân Long thở dài một hơi, kéo Lam Tịch vào trong lòng mình!
“Lam Tịch, con thật không ngoan, không phải bảo con ở nhà nghỉ ngơi sao?”
“Cha đừng nóng giận, ta chính là lo lắng cho cha mà!” Lam Tịch dụi dụi vào ngực của cha, thấy băng gạc quấn một lớp dày lại đau lòng! Hàn Vân Long xoa xoa tóc con trai nói:
“Là con cứu cha khỏi hôn mê sao?”
“. . . Ân! Cha, miệng vết thương còn đau không?”
“Không đau, Lam Tịch như thế nào cứu cha?”
“Này, sau này nói cho cha biết được không?”
“Ai, con không muốn nói cha sẽ không hỏi!”
Lam Tịch tựa vào trong lòng ngực của cha một cái ngón tay ở trên người Hàn Vân Long chạy loạn, thầm nói, ta không phải không muốn nói cho cha biết, chính là bây giờ còn không phải lúc! Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt phụ thân có chút gầy yếu, qua cuộc phẫu thuật lớn như vậy chắc chắn là mệt lắm, lại sờ sờ mặt phụ thân mà nói:
“Cha, cha gầy đi nhiều quá!” Hàn Vân Long bắt lấy tay con trai đặt ở bên miệng cắn nhẹ một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tịch nháy mặt đỏ hồng lên, khiến Hàn Vân Long lòng vừa động, cảm giác khác thường dâng loeen, nhẹ buông tay, mắt thấy cái tay nhỏ bé đang dần hạ xuống, lại một lần bắt lấy gắt gao nắm chặt!
Lam Tịch bị cha cầm tay có chút đau, chính là trong lòng lại tràn đầy căng căng, cứ như vậy tựa vào trong lòng ngực của cha mãi cũng không muốn rời đi, bởi vì thực an tâm! Hai người cứ như vậy trầm mặc, bốn phía yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở! Hàn Vân Long âm thầm cắn môi an ổn tâm thần, rất không tự nhiên dời ánh mắt khỏi Lam Tịch cất giọng:
“Bảo bối mệt nhọc rồi, về nhà ngủ đi thôi!”
“Chính là ta muốn ngủ cùng cha!”
“Lam Tịch nghe lời, ngày mai phải đi học, tan học rồi đến được không?”
“Cha. . . . .”
“Lam Tịch! ! !” Hàn Vân Long giọng đầy nghiêm khắc, thanh âm cũng trầm thấp không ít, Lam Tịch đành phải chậm rãi ngồi dậy!
“Ta đã biết, ngày mai ta đến!”
“Ừ, Vương bí thư!” Vương bí thư đứng ngoài cửa nghe thấy gọi vội vàng mở cửa vào.
“Tổng giám đốc Hàn có gì phân phó?”
Bạn đang �
“Phái hai cái vệ sĩ đưa Lam Tịch trở về!”
“Vâng, tôi đã biết!”
Lam Tịch cẩn thận mà do dự đi khỏi phòng cũng mất đến nửa ngày! Hàn Vân Long thấy con như vậy cũng đau long nhưng vẫn kiên trì không nói gì, đưa mắt nhìn Lam Tịch ra khỏi phòng! Hàn Vân Long thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi tắt đèn, trong bóng đêm mới dám đưa tay vươn hướng dục vọng của mình. Nơi đó không ngờ phản ứng hồi lâu mà nửa ngày đều không đi xuống, Hàn Vân Long không có biện pháp chỉ đành tự an ủi! Một mặt nhớ đến tình nhân, chính là luôn có một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhảy ra, đuổi đều đuổi không đi, càng ngày cảm giác càng mãnh liệt, dần dần khống chế không nổi tư tưởng của mình, hình ảnh trong đầu biến đổi không ngừng, từ đem thiếu niên áp dưới thân đến hôn mỗi một tấc da thịt hắn, hung hăng xỏ xuyên thân thể thiếu niên, điên cuồng giữ lấy hắn, khiến thiếu niên khóc lóc không ngừng, để cho hắn cầu xin cha tha thứ!
“A! !” Hàn Vân Long gầm nhẹ một tiếng, đại lượng chất lỏng trào ra, cảm giác sảng khoái làm cho Hàn Vân Long thất thần! Đến khi tỉnh táo lại thì trong long bối rối vô cùng, vừa rồi là làm sao vậy? Mình sao có thể tưởng tượng như vậy, đừng nói Lam Tịch là con trai, quan trọng là … Lam Tịch còn là con của mình, mình như thế nào có thể đối với đứa nhỏ có cái loại này lòng dạ! Mình không phải cầm thú a!
Lam Tịch bị vệ sĩ hộ tống về nhà! Nằm trên giường thật lâu vẫn không thể ngủ, vừa rồi trên đường đã biết từ miệng vệ sĩ, mảnh đất kia quả nhiên vào trong tay Hồng Vũ tập đoàn, phụ thân lần này chẳng những không mua được mảnh đất kia mà còn bị thương nặng! Tất cả chuyện này đều do tổng giám đốc Mục của tập đoàn Hồng Vũ! Kiếp trước giáo chủ từng nói qua người phạm ta một thước, ta chiếm người mười trượng! Dám đả thương cha ta, ta sẽ khiến cho ngươi trả giá thật nhiều!
Lam Tịch lén ra nhà kính của mình mở tủ sắt, từ bên trong lấy ra một bình thuốc nho nhỏ, đội một chiếc mũ đen che đi hồng chí trên trán, trong bóng đêm hai mắt dần dần nổi lên tơ máu!
Buổi sáng ngày hôm sau, Lam Tịch một mình ngồi ở bờ biển, quay sỗ điện thoại công cộng!
“A lô!”
“Tổng giám đốc Mục, đã làm phiền, nghe nói con của ngươi sinh bệnh sao?”
“Làm sao cậu biết, cậu là ai?”
“Ha ha, con của ngươi trúng độc của ta mà!”
“Cái gì? Cậu rốt cuộc là ai, vì sao phải hạ độc?”
“Ta là ai không trọng yếu, con của ngươi trúng độc tên là 〈 Lạc Nhật tán 〉 tên như ý nghĩa đến lúc mặt trời lặn con của ngươi liền hết thuốc chữa, người trúng loại độc này sắc mặt màu đỏ, tim đập nhanh hơn, cả người đau đớn không dứt! Giải dược chỉ có ta mới có, nghe nói ngươi là kẻ thương con vô cùng, đứa con trai này có thể là tâm can bảo bối của ngươi đi?”
“Cậu muốn tiền sao, muốn bao nhiêu tôi đều đáp ứng, xin cậu không nên thương tổn con ta!”
“Muốn cứu con của ngươi? Có thể nha, nhưng ta không cần tiền!”
“Vậy cậu muốn cái gì?”
“Mảnh đất mới giải phóng mà ngươi mua trong hội đấu giá!”
“Cái gì? Mảnh đất kia giá trị ngoài triệu!”
“Mạng của con của ngươi chẳng lẽ không đáng giá trị vài tỷ sao? Nghe, cho ngươi hai giờ đem giấy tờ đất đưa cho tập đoàn Thánh Kai, thủ tục chuyển giao xong xuôi ta tự nhiên sẽ đem giải dược cho ngươi! Nếu quá hai giờ ngươi làm không xong, vậy thì chuẩn bị quan tài cho con trai ngươi đi! Nga, đúng rồi, độc kia dù là bác sĩ cũng giải không được, đừng phí sức!”
“Cậu, này, này!”
Tổng giám đốc Mục lúc này mới hiểu mình bị người khác ra tay, để điện thoại xuống giận dữ không thôi, mảnh đất trên thị trường giá trị rất cao, bởi vì thuê người cản đường Tổng giám đốc Hàn để cho Hàn Vân Long không có biện pháp tham dự đấu giá, âm thầm sử dụng chút thủ đoạn nên có thể mua được với giá rất thấp, giảm được một đống tiền, thế nào biết hôm nay lại phát hiện con của mình trúng độc, bác sĩ tư của gia đình mãi không đều tra được độc gì, hóa ra toàn bộ là vì mảnh đất kia, con trai trên phòng đau đến chết đi sống lại, kêu một tiếng là lòng lại đau từng khúc ruột! Chẳng lẽ phải nhìn con trai mất mạng sao? Tiền, con trai, mình sáu mươi tuổi mới có môt đứa con trai, tiền còn có thể kiếm, hừ, vài tỉ kia ta còn không tiếc!
Phụ ái tình độc Lam Tịch
“Phụ thân thế nào?”
“Em yên tâm đi, ngày hôm qua sau khi em hôn mê thì cha liền tỉnh, hiện tại đã không có việc gì!”
“Nga, vậy là tốt rồi!” Lam Tịch lúc này mới an tâm ăn như hổ đói cả một bàn ăn thịnh soạn! Buổi tối, Lam Tịch muốn đi bệnh viện thăm cha, hai vị ca ca chết sống không đồng ý, cha ban ngày gọi điện thoại bảo, để Lam Tịch ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt, không được chạy loạn! Lam Tịch bất đắc dĩ chỉ có thể ngoan ngoãn trở về phòng, vừa về tới phòng liền vội thay quần áo nhảy từ tầng ba xuống, tránh thoát vệ sĩ tuần tra trèo tường ra ngoài!
Hàn Vân Long nghe xong thư ký hội báo cáo, xử lý xong chuyện của công ty, chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lam Tịch vào phòng! Hàn Vân Long sửng sốt, vừa rồi gọi điện thoại đứa con trai cả còn nói Lam Tịch đã ngủ rồi, như thế nào đột nhiên chạy tới đây? Hàn Vân Long đuổi hết người trong phòng ra ngoài!
“Bảo bối, lại đây!”
“Nga!” Lam Tịch thấy phụ thân mặt không hề vui, đứng ở một bên không dám nói lung tung, nghe cha gọi, nhnah nhanh đến bên giường! Hàn Vân Long thở dài một hơi, kéo Lam Tịch vào trong lòng mình!
“Lam Tịch, con thật không ngoan, không phải bảo con ở nhà nghỉ ngơi sao?”
“Cha đừng nóng giận, ta chính là lo lắng cho cha mà!” Lam Tịch dụi dụi vào ngực của cha, thấy băng gạc quấn một lớp dày lại đau lòng! Hàn Vân Long xoa xoa tóc con trai nói:
“Là con cứu cha khỏi hôn mê sao?”
“. . . Ân! Cha, miệng vết thương còn đau không?”
“Không đau, Lam Tịch như thế nào cứu cha?”
“Này, sau này nói cho cha biết được không?”
“Ai, con không muốn nói cha sẽ không hỏi!”
Lam Tịch tựa vào trong lòng ngực của cha một cái ngón tay ở trên người Hàn Vân Long chạy loạn, thầm nói, ta không phải không muốn nói cho cha biết, chính là bây giờ còn không phải lúc! Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt phụ thân có chút gầy yếu, qua cuộc phẫu thuật lớn như vậy chắc chắn là mệt lắm, lại sờ sờ mặt phụ thân mà nói:
“Cha, cha gầy đi nhiều quá!” Hàn Vân Long bắt lấy tay con trai đặt ở bên miệng cắn nhẹ một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tịch nháy mặt đỏ hồng lên, khiến Hàn Vân Long lòng vừa động, cảm giác khác thường dâng loeen, nhẹ buông tay, mắt thấy cái tay nhỏ bé đang dần hạ xuống, lại một lần bắt lấy gắt gao nắm chặt!
Lam Tịch bị cha cầm tay có chút đau, chính là trong lòng lại tràn đầy căng căng, cứ như vậy tựa vào trong lòng ngực của cha mãi cũng không muốn rời đi, bởi vì thực an tâm! Hai người cứ như vậy trầm mặc, bốn phía yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở! Hàn Vân Long âm thầm cắn môi an ổn tâm thần, rất không tự nhiên dời ánh mắt khỏi Lam Tịch cất giọng:
“Bảo bối mệt nhọc rồi, về nhà ngủ đi thôi!”
“Chính là ta muốn ngủ cùng cha!”
“Lam Tịch nghe lời, ngày mai phải đi học, tan học rồi đến được không?”
“Cha. . . . .”
“Lam Tịch! ! !” Hàn Vân Long giọng đầy nghiêm khắc, thanh âm cũng trầm thấp không ít, Lam Tịch đành phải chậm rãi ngồi dậy!
“Ta đã biết, ngày mai ta đến!”
“Ừ, Vương bí thư!” Vương bí thư đứng ngoài cửa nghe thấy gọi vội vàng mở cửa vào.
“Tổng giám đốc Hàn có gì phân phó?”
Bạn đang �
“Phái hai cái vệ sĩ đưa Lam Tịch trở về!”
“Vâng, tôi đã biết!”
Lam Tịch cẩn thận mà do dự đi khỏi phòng cũng mất đến nửa ngày! Hàn Vân Long thấy con như vậy cũng đau long nhưng vẫn kiên trì không nói gì, đưa mắt nhìn Lam Tịch ra khỏi phòng! Hàn Vân Long thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi tắt đèn, trong bóng đêm mới dám đưa tay vươn hướng dục vọng của mình. Nơi đó không ngờ phản ứng hồi lâu mà nửa ngày đều không đi xuống, Hàn Vân Long không có biện pháp chỉ đành tự an ủi! Một mặt nhớ đến tình nhân, chính là luôn có một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhảy ra, đuổi đều đuổi không đi, càng ngày cảm giác càng mãnh liệt, dần dần khống chế không nổi tư tưởng của mình, hình ảnh trong đầu biến đổi không ngừng, từ đem thiếu niên áp dưới thân đến hôn mỗi một tấc da thịt hắn, hung hăng xỏ xuyên thân thể thiếu niên, điên cuồng giữ lấy hắn, khiến thiếu niên khóc lóc không ngừng, để cho hắn cầu xin cha tha thứ!
“A! !” Hàn Vân Long gầm nhẹ một tiếng, đại lượng chất lỏng trào ra, cảm giác sảng khoái làm cho Hàn Vân Long thất thần! Đến khi tỉnh táo lại thì trong long bối rối vô cùng, vừa rồi là làm sao vậy? Mình sao có thể tưởng tượng như vậy, đừng nói Lam Tịch là con trai, quan trọng là … Lam Tịch còn là con của mình, mình như thế nào có thể đối với đứa nhỏ có cái loại này lòng dạ! Mình không phải cầm thú a!
Lam Tịch bị vệ sĩ hộ tống về nhà! Nằm trên giường thật lâu vẫn không thể ngủ, vừa rồi trên đường đã biết từ miệng vệ sĩ, mảnh đất kia quả nhiên vào trong tay Hồng Vũ tập đoàn, phụ thân lần này chẳng những không mua được mảnh đất kia mà còn bị thương nặng! Tất cả chuyện này đều do tổng giám đốc Mục của tập đoàn Hồng Vũ! Kiếp trước giáo chủ từng nói qua người phạm ta một thước, ta chiếm người mười trượng! Dám đả thương cha ta, ta sẽ khiến cho ngươi trả giá thật nhiều!
Lam Tịch lén ra nhà kính của mình mở tủ sắt, từ bên trong lấy ra một bình thuốc nho nhỏ, đội một chiếc mũ đen che đi hồng chí trên trán, trong bóng đêm hai mắt dần dần nổi lên tơ máu!
Buổi sáng ngày hôm sau, Lam Tịch một mình ngồi ở bờ biển, quay sỗ điện thoại công cộng!
“A lô!”
“Tổng giám đốc Mục, đã làm phiền, nghe nói con của ngươi sinh bệnh sao?”
“Làm sao cậu biết, cậu là ai?”
“Ha ha, con của ngươi trúng độc của ta mà!”
“Cái gì? Cậu rốt cuộc là ai, vì sao phải hạ độc?”
“Ta là ai không trọng yếu, con của ngươi trúng độc tên là 〈 Lạc Nhật tán 〉 tên như ý nghĩa đến lúc mặt trời lặn con của ngươi liền hết thuốc chữa, người trúng loại độc này sắc mặt màu đỏ, tim đập nhanh hơn, cả người đau đớn không dứt! Giải dược chỉ có ta mới có, nghe nói ngươi là kẻ thương con vô cùng, đứa con trai này có thể là tâm can bảo bối của ngươi đi?”
“Cậu muốn tiền sao, muốn bao nhiêu tôi đều đáp ứng, xin cậu không nên thương tổn con ta!”
“Muốn cứu con của ngươi? Có thể nha, nhưng ta không cần tiền!”
“Vậy cậu muốn cái gì?”
“Mảnh đất mới giải phóng mà ngươi mua trong hội đấu giá!”
“Cái gì? Mảnh đất kia giá trị ngoài triệu!”
“Mạng của con của ngươi chẳng lẽ không đáng giá trị vài tỷ sao? Nghe, cho ngươi hai giờ đem giấy tờ đất đưa cho tập đoàn Thánh Kai, thủ tục chuyển giao xong xuôi ta tự nhiên sẽ đem giải dược cho ngươi! Nếu quá hai giờ ngươi làm không xong, vậy thì chuẩn bị quan tài cho con trai ngươi đi! Nga, đúng rồi, độc kia dù là bác sĩ cũng giải không được, đừng phí sức!”
“Cậu, này, này!”
Tổng giám đốc Mục lúc này mới hiểu mình bị người khác ra tay, để điện thoại xuống giận dữ không thôi, mảnh đất trên thị trường giá trị rất cao, bởi vì thuê người cản đường Tổng giám đốc Hàn để cho Hàn Vân Long không có biện pháp tham dự đấu giá, âm thầm sử dụng chút thủ đoạn nên có thể mua được với giá rất thấp, giảm được một đống tiền, thế nào biết hôm nay lại phát hiện con của mình trúng độc, bác sĩ tư của gia đình mãi không đều tra được độc gì, hóa ra toàn bộ là vì mảnh đất kia, con trai trên phòng đau đến chết đi sống lại, kêu một tiếng là lòng lại đau từng khúc ruột! Chẳng lẽ phải nhìn con trai mất mạng sao? Tiền, con trai, mình sáu mươi tuổi mới có môt đứa con trai, tiền còn có thể kiếm, hừ, vài tỉ kia ta còn không tiếc!
Phụ ái tình độc Lam Tịch