Chương : 46
Tức Mặc Bích Ca muốn đến hỏi xem Phượng Khuynh Nhan về Đoan Mộc Trần ra sao, chắc chắn đoạn tình này cô phải ra mặt. Đi trên xe ngựa đến Phượng phủ, trong xe cô ngồi nhấm nháp ly trà nhìn ra cửa sổ xem đường phố.
_ Là ai?- thị vệ giữ cổng Phượng gia nhìn cô hỏi cũng không mang cảm giác kinh diễm gì vì cô dịch dung. Hắn ở đây 3 năm cũng chưa thấy cô, vì là lần đầu cô đến a.
_ Ta là Tức Mặc Bích Ca, đến tìm Phượng Khuynh Nhan.- cô lạnh giọng nói khiến tên thị vệ run người.
_ Tức, Tức mặc tiểu thư thất lễ. Ta mang tiểu thư đi tìm tiểu thư nhà ta.- hắn sợ hãi nói, thái độ không còn mạnh bạo như nãy nữa.
Cô theo thị vệ đi Phượng khuynh nhan chỗ ở tiện thể ghi nhớ đường đi.
_ Ai?- Phượng khuynh nhan thấp giọng hỏi.
_ Tiểu thư, Tức Mặc tiểu thư tìm người.- thị vệ cung kính nói.
_ Vào a.- Phượng khuynh nhan cao giọng nói.
_ Bích ca, có chuyện gì?- Phượng khuynh nhan đang thêu gì đấy cười nói.
_ Ta hỏi, ngươi có thích Đoan mộc trần?- cô nghiêm nghị hỏi.
_ Có đâu, hắn và ta chỉ là thanh mai chúc mã.- miệng nói thế nhưng ánh mắt nháy lên một tia mê luyến.
_ Thật không? Vậy à,hoàng thượng đang định tứ hôn cho hắn.- cô thở phào nói nhưng đáy mắt xẹt qua tia giảo hoạt.
_ Cái gì?- Phượng khuynh nhan không còn dáng vẻ tiểu thư khuê các hét ầm lên.
_ Mau, ta đi tìm hắn. Cái tên chết tiệt dám bỏ ta.- Phượng khuynh nhan hừng hực chạy nhanh.
_ Đi cùng xe ngựa của ta luôn.- cô giảo hoạt cười. Tựa hồ làm bà mối không tồi.
Phượng khuynh nhan và cô cấp tốc vào cung đi tìm Đoan mộc trần. Đến nơi, Phượng Khuynh Nhan chạy nhanh đến cung của Đoan mộc trần. Xông vào thì thấy hắn đang chăm chú nhìn nhạc phổ.
_ Tên chết tiệt, ngươi dám bỏ ta đi lấy phi tử?- Phượng khuynh nhan tức giận nói.
_ Gì cơ?- Đoan mộc trần kinh ngạc hỏi, vậy là nàng đang ghen.
_ Ngươi, tên hỗn đản uổng công ta lo lắng ngươi bị ruồng bỏ thương tâm. Tên chết tiệt, ta thương ngươi vậy mà lại đi lấy kẻ khác, từ sau đừng nhìn mặt ta nữa.- Phượng khuynh nhan nói.
_ Nàng, nàng nói thích ta?- Đoan mộc trần kinh ngạc cùng vui mừng nói. Nàng nói nàng thích hắn.
_ Hỏi nhiều làm gì? Ngươi cũng đi lấy kẻ khác rồi.- Phượng khuynh nhan tức giận đỏ mặt.
_ Nhan nhi.- Đoan mộc trần đặt nhạc phổ xuống đứng dậy chạy lại ôm lấy Phượng khuynh nhan.
_ Ngươi làm gì?- Phượng khuynh nhan kinh ngạc hỏi.
_ Ta thật ra thích nàng a, cũng đâu có đi lấy người khác.- Đoan mộc trần vui vẻ nói.
_ Ngươi, ngươi thích ta?- cô kinh ngạc nói.
_ Ân, thật sự a.- hắn ôn nhu nói.
_ Bích ca, ngươi lừa ta.- Phượng khuynh nhan giờ mới để ý cô.
_ Ta không làm vậy thì các ngươi chịu nói chắc.- cô vẻ mặt như không có gì.
_ Sư phụ, người làm tốt lắm.- Đoan mộc trần nhìn cô cảm tạ.
_ Tên khốn, ngươi không đối tốt với ta, cũng chả đi tìm ta chơi.- Phượng khuynh nhan lại nhìn hắn.
_ Nhan nhi, vậy về sau ta hứa tốt với nàng nhất trên đời a. Sẽ làm nàng đi chơi.- hắn ôn nhu nói.
_ Ân, hứa đấy.- Phượng khuynh nhan dịu giọng.
_ Ta hứa.- hắn nói.
Cô về trước còn việc. Phượng khuynh nhan được Đoan mộc Trần mang đi chơi để giải tỏa.
_ Là ai?- thị vệ giữ cổng Phượng gia nhìn cô hỏi cũng không mang cảm giác kinh diễm gì vì cô dịch dung. Hắn ở đây 3 năm cũng chưa thấy cô, vì là lần đầu cô đến a.
_ Ta là Tức Mặc Bích Ca, đến tìm Phượng Khuynh Nhan.- cô lạnh giọng nói khiến tên thị vệ run người.
_ Tức, Tức mặc tiểu thư thất lễ. Ta mang tiểu thư đi tìm tiểu thư nhà ta.- hắn sợ hãi nói, thái độ không còn mạnh bạo như nãy nữa.
Cô theo thị vệ đi Phượng khuynh nhan chỗ ở tiện thể ghi nhớ đường đi.
_ Ai?- Phượng khuynh nhan thấp giọng hỏi.
_ Tiểu thư, Tức Mặc tiểu thư tìm người.- thị vệ cung kính nói.
_ Vào a.- Phượng khuynh nhan cao giọng nói.
_ Bích ca, có chuyện gì?- Phượng khuynh nhan đang thêu gì đấy cười nói.
_ Ta hỏi, ngươi có thích Đoan mộc trần?- cô nghiêm nghị hỏi.
_ Có đâu, hắn và ta chỉ là thanh mai chúc mã.- miệng nói thế nhưng ánh mắt nháy lên một tia mê luyến.
_ Thật không? Vậy à,hoàng thượng đang định tứ hôn cho hắn.- cô thở phào nói nhưng đáy mắt xẹt qua tia giảo hoạt.
_ Cái gì?- Phượng khuynh nhan không còn dáng vẻ tiểu thư khuê các hét ầm lên.
_ Mau, ta đi tìm hắn. Cái tên chết tiệt dám bỏ ta.- Phượng khuynh nhan hừng hực chạy nhanh.
_ Đi cùng xe ngựa của ta luôn.- cô giảo hoạt cười. Tựa hồ làm bà mối không tồi.
Phượng khuynh nhan và cô cấp tốc vào cung đi tìm Đoan mộc trần. Đến nơi, Phượng Khuynh Nhan chạy nhanh đến cung của Đoan mộc trần. Xông vào thì thấy hắn đang chăm chú nhìn nhạc phổ.
_ Tên chết tiệt, ngươi dám bỏ ta đi lấy phi tử?- Phượng khuynh nhan tức giận nói.
_ Gì cơ?- Đoan mộc trần kinh ngạc hỏi, vậy là nàng đang ghen.
_ Ngươi, tên hỗn đản uổng công ta lo lắng ngươi bị ruồng bỏ thương tâm. Tên chết tiệt, ta thương ngươi vậy mà lại đi lấy kẻ khác, từ sau đừng nhìn mặt ta nữa.- Phượng khuynh nhan nói.
_ Nàng, nàng nói thích ta?- Đoan mộc trần kinh ngạc cùng vui mừng nói. Nàng nói nàng thích hắn.
_ Hỏi nhiều làm gì? Ngươi cũng đi lấy kẻ khác rồi.- Phượng khuynh nhan tức giận đỏ mặt.
_ Nhan nhi.- Đoan mộc trần đặt nhạc phổ xuống đứng dậy chạy lại ôm lấy Phượng khuynh nhan.
_ Ngươi làm gì?- Phượng khuynh nhan kinh ngạc hỏi.
_ Ta thật ra thích nàng a, cũng đâu có đi lấy người khác.- Đoan mộc trần vui vẻ nói.
_ Ngươi, ngươi thích ta?- cô kinh ngạc nói.
_ Ân, thật sự a.- hắn ôn nhu nói.
_ Bích ca, ngươi lừa ta.- Phượng khuynh nhan giờ mới để ý cô.
_ Ta không làm vậy thì các ngươi chịu nói chắc.- cô vẻ mặt như không có gì.
_ Sư phụ, người làm tốt lắm.- Đoan mộc trần nhìn cô cảm tạ.
_ Tên khốn, ngươi không đối tốt với ta, cũng chả đi tìm ta chơi.- Phượng khuynh nhan lại nhìn hắn.
_ Nhan nhi, vậy về sau ta hứa tốt với nàng nhất trên đời a. Sẽ làm nàng đi chơi.- hắn ôn nhu nói.
_ Ân, hứa đấy.- Phượng khuynh nhan dịu giọng.
_ Ta hứa.- hắn nói.
Cô về trước còn việc. Phượng khuynh nhan được Đoan mộc Trần mang đi chơi để giải tỏa.