Chương : 48
Hôm nay cô đúng là chán nản lắm rồi nên đã ra ngoài chơi dạo mà không cho ai đi cùng, còn Lý nam và Linh dao cô đẩy sang bên tổ chức làm việc. Bây giờ cô đã dịch dung, gương mặt chỉ thanh tú đáng yêu nhưng đôi mắt phượng hút hồn không thể che. Cô mặc bộ hồng y nhạt màu cánh sen đi trên đường phố kinh thành phồn hoa, náo nhiệt, bỗng từ sau một cánh tay ôm lấy cô.
_ Lăng cảnh thần.- cô quay lại kinh ngạc nhìn hắn. Hắn cũng dịch dung, khuôn mặt bất quá anh tuấn một chút.
_ Bảo bối, ta nhớ nàng. Đi, ta dẫn nàng đi tham quan thử chỗ ở của ta.- Lăng cảnh thần nói rồi không để cô trả lời thì cả 2 đã biến mất không tăm hơi và suy nghĩ của người đi đường "Chỗ này vừa mới có người phải không nhỉ?". Hắn bế cô bay nhanh xuyên qua rừng rậm rồi đến một nơi sâu trong rừng Linh Vật, khu rừng có đầy thánh thú cùng thần thú mà không ai dám tiến vào. Trước mắt cô giờ là một tòa lâu đài cổ trang vô cùng rộng lớn, nhìn còn lớn hơn 4,5 lần so với Tức Mặc phủ. Xung quanh vây toàn là dược liệu trân quý mà nhân ngoài kia điên cuồng tìm kiếm, phung phí của cải để có được 1 gốc. Vào trong mới thật sự khiến cô ngạc nhiên, nền đá được làm từ hắc thạch ngàn năm giá trị liên thành(vô giá), cái bàn cái ghế cũng là thần khí, cái thảm được dệt bằng thiên tàm ti( loại sợi chém không đứt), tường được làm bằng thạch lam xa xỉ. Không biết người này giàu có cỡ nào a, giàu cũng không cần phải khoe của như thế chứ. Hắn trực tiếp ôm cô đến một căn phòng...
_ Bảo bối, ta hảo nhớ nàng a.- Hắn nói rồi cúi sát mặt cắn vào vành tai cô khiến người cô mềm nhũn.
_ Lăng cảnh thần, ngươi đụng vào chỗ nhạy cảm của ta.- cô mặt đã đỏ lên nói. Chết tiệt! Chỗ này là chỗ mẫn cảm nhất của cô.
_ Ân, thì ra là điểm yếu của tiểu bảo bối.- hắn cười tà mị nói rồi tiếp tục hôn môi cô. Cảm giác ngọt ngào từ trong miệng cô khiến hắn dục hỏa nổi lên.
_ Lăng cảnh thần...- cô bị động vào chỗ mẫn cảm đã không còn sức động đậy nữa.
_ Ngoan, gọi ta Thần.- hắn cười nói.
_Đừng làm vậy...- cô giọng yếu mềm nói. Nói một câu giờ cũng khó.
_ Bảo bối, ta không chịu được nữa rồi. Có thể chứ? Ta hứa nàng sẽ không đau.- Hắn ôn nhu nói.
_ Ân, ta không biết.- cô vẫn khó khăn nói.
_ Chúng ta, làm thôi.- hắn cười mị hoặc.
Hắn bắt đầu cởi y phục ra, rồi đến y phục của cô. Đầu lưỡi tiến sâu vào miệng cô tham lam hút mật ngọt, miệng lại di chuyển đến xương quai xanh của cô hôn rồi chuyển đến hai bầu ngực căng tròn. Cắn mút hai bên nhũy hoa khiến nó cương cứng, hai tay lại xoa bóp hai bầu ngực đấy, rồi dần dần chuyển xuống phía dưới.
_ Ưm...- cô khẽ kêu lên một tiếng nhẹ nhưng âm thanh vô cùng mê hoặc.
Hắn không khống chế được nữa bắt đầu trêu đùa ở phía dưới, tiểu cậu nhỏ của hắn cũng đã dựng đứng rồi.
_ Ta vào đây, bảo bối.- Hắn giọng trầm đục nói, hiển nhiên đã bị dục hỏa chinh phục.
Hắn tiến thứ đó vào bên trong cô khiến cô khẽ rên một tiếng, dù gì cũng là lần đầu. Cả hai vật lộn mấy hiệp trên nhuyễn tháp, phải nói là hắn tinh lực rất dồi dào. Xuân cung đồ một bức tuyệt đẹp được diễn tả. Hắn làm cô ê ẩm hết cả người, giờ sức lực động đậy cũng không có.
_ Ngươi, làm ta mệt như vậy.- cô trách cứ nhìn hắn.
_ Xin lỗi, bảo bối. Ta không kiềm chế được.- Hắn áy náy nói rồi ôm cô nằm ngủ.
_ Lăng cảnh thần.- cô quay lại kinh ngạc nhìn hắn. Hắn cũng dịch dung, khuôn mặt bất quá anh tuấn một chút.
_ Bảo bối, ta nhớ nàng. Đi, ta dẫn nàng đi tham quan thử chỗ ở của ta.- Lăng cảnh thần nói rồi không để cô trả lời thì cả 2 đã biến mất không tăm hơi và suy nghĩ của người đi đường "Chỗ này vừa mới có người phải không nhỉ?". Hắn bế cô bay nhanh xuyên qua rừng rậm rồi đến một nơi sâu trong rừng Linh Vật, khu rừng có đầy thánh thú cùng thần thú mà không ai dám tiến vào. Trước mắt cô giờ là một tòa lâu đài cổ trang vô cùng rộng lớn, nhìn còn lớn hơn 4,5 lần so với Tức Mặc phủ. Xung quanh vây toàn là dược liệu trân quý mà nhân ngoài kia điên cuồng tìm kiếm, phung phí của cải để có được 1 gốc. Vào trong mới thật sự khiến cô ngạc nhiên, nền đá được làm từ hắc thạch ngàn năm giá trị liên thành(vô giá), cái bàn cái ghế cũng là thần khí, cái thảm được dệt bằng thiên tàm ti( loại sợi chém không đứt), tường được làm bằng thạch lam xa xỉ. Không biết người này giàu có cỡ nào a, giàu cũng không cần phải khoe của như thế chứ. Hắn trực tiếp ôm cô đến một căn phòng...
_ Bảo bối, ta hảo nhớ nàng a.- Hắn nói rồi cúi sát mặt cắn vào vành tai cô khiến người cô mềm nhũn.
_ Lăng cảnh thần, ngươi đụng vào chỗ nhạy cảm của ta.- cô mặt đã đỏ lên nói. Chết tiệt! Chỗ này là chỗ mẫn cảm nhất của cô.
_ Ân, thì ra là điểm yếu của tiểu bảo bối.- hắn cười tà mị nói rồi tiếp tục hôn môi cô. Cảm giác ngọt ngào từ trong miệng cô khiến hắn dục hỏa nổi lên.
_ Lăng cảnh thần...- cô bị động vào chỗ mẫn cảm đã không còn sức động đậy nữa.
_ Ngoan, gọi ta Thần.- hắn cười nói.
_Đừng làm vậy...- cô giọng yếu mềm nói. Nói một câu giờ cũng khó.
_ Bảo bối, ta không chịu được nữa rồi. Có thể chứ? Ta hứa nàng sẽ không đau.- Hắn ôn nhu nói.
_ Ân, ta không biết.- cô vẫn khó khăn nói.
_ Chúng ta, làm thôi.- hắn cười mị hoặc.
Hắn bắt đầu cởi y phục ra, rồi đến y phục của cô. Đầu lưỡi tiến sâu vào miệng cô tham lam hút mật ngọt, miệng lại di chuyển đến xương quai xanh của cô hôn rồi chuyển đến hai bầu ngực căng tròn. Cắn mút hai bên nhũy hoa khiến nó cương cứng, hai tay lại xoa bóp hai bầu ngực đấy, rồi dần dần chuyển xuống phía dưới.
_ Ưm...- cô khẽ kêu lên một tiếng nhẹ nhưng âm thanh vô cùng mê hoặc.
Hắn không khống chế được nữa bắt đầu trêu đùa ở phía dưới, tiểu cậu nhỏ của hắn cũng đã dựng đứng rồi.
_ Ta vào đây, bảo bối.- Hắn giọng trầm đục nói, hiển nhiên đã bị dục hỏa chinh phục.
Hắn tiến thứ đó vào bên trong cô khiến cô khẽ rên một tiếng, dù gì cũng là lần đầu. Cả hai vật lộn mấy hiệp trên nhuyễn tháp, phải nói là hắn tinh lực rất dồi dào. Xuân cung đồ một bức tuyệt đẹp được diễn tả. Hắn làm cô ê ẩm hết cả người, giờ sức lực động đậy cũng không có.
_ Ngươi, làm ta mệt như vậy.- cô trách cứ nhìn hắn.
_ Xin lỗi, bảo bối. Ta không kiềm chế được.- Hắn áy náy nói rồi ôm cô nằm ngủ.