Chương : 68
Lam Ngân sát khí đằng đằng bước vào phủ thành chủ. Hạ nhân Lam gia nhìn thấy dáng dấp người này quen quen liền nhớ ra, là thiếu chủ Lam Ngân.
_ Tránh ra.- Lam Ngân đứng trước mặt hai thị vệ âm trầm nói.
_ Thiếu chủ, ngươi này là làm khó chúng ta.- Hai thị vệ gác cổng nói.
_ Còn biết ta là thiếu chủ thì mau mở cửa.- Lam Ngân nói xong nhận ra ý nghĩ của bọn họ liền một chưởng đánh bay bọn họ trực tiếp xông vào Lam phủ.
Lam Ngân vừa xông tới đã thấy ở đại sảnh là tất cả trưởng lão cùng gia chủ đang ngồi ở đấy, tựa hồ đang nói cái gì.
_ Luyện dược sư đại nhân không biết có yêu cầu gì?- Lam gia gia chủ Lam Tường tính theo nhân loại năm nay 60 tuổi nhưng trông vẫn còn rất khỏe.
_ Lam Tường, giao cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân xông đến chỗ bọn họ ngồi phẫn nộ nói.
_ Lam Ngân, không ngờ ngươi vẫn còn dám về, không sợ chúng ta giết ngươi?- Lam Dật ngồi cạnh Lam Tường lên tiếng, đây chính là tam trưởng lão Lam gia.
_ Hừ, đừng nhiều lời giao cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân không kiên nhẫn nói.
_ To gan, người đâu lên bắt hắn lại.- Lam Tường tức giận nói.
Một đám thị vệ Lam gia xông lên hòng bắt giữ Lam Ngân nhưng bị Lam Ngân một chưởng đánh bay.
_ Tên tiểu tử này vậy mà là ma thần đỉnh. Mau đi gọi tiền lão gia chủ.- Lam Tường vội vàng phân phó với thị vệ bên cạnh. Ông từng này mới đạt đến ma thần trung cấp, duy nhất chỉ có tiền lão gia chủ có thực lực quân vương trung cấp.
_ Lam Tường, mang cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân sát khí đằng đằng tiến về phía Lam Tường, dưới áp lực của ma thần đỉnh bọn họ đồng loạt lui về sau. Lam Ngân ngưng tụ chưởng lực đánh về phía Lam Tường khiến ông ta cường ngạnh chống lại bay về đằng sau phun ra một ngụm máu. Lam Ngân lại xông về phía mấy vị trưởng lão kia tập kích khiến mấy lão cũng không thể trở tay. Sau đó hắn tiến về phía Lam Tường ngưng tụ chưởng lực đang định đánh xuống thì một đạo sức mạnh quét qua ngăn lại chưởng lực của Lam Ngân làm hắn bay ra xa phun ra một búng máu.
_ Tiểu tử to gan, dám đả thương Lam gia nhân.- Tiền lão gia chủ Lam Hiên áo bào trắng cao ngất đỡ Lam Tường dậy.
_ Hừ, gia chủ? Cha ta mới là gia chủ, các người hợp lực hãm hại ông ấy còn không biết xấu hổ hô to gọi nhỏ gia chủ cái rắm.- Lam Ngân tức giận đưa tay quệt vết máu trên miệng nói.
_ Ngông cuồng, ta đã tha cho ngươi một lần hiện tại liền giết ngươi để diệt trừ hậu họa.- Lam Hiên xông tới chỗ Lam Ngân ngưng tụ ma lực hướng về hắn đánh qua, mấy vị trưởng lão cùng Lam Tường vẻ mặt đắc ý đứng bên nhìn. Bỗng chưởng lực của Lam Hiên đến trước mặt Lam Ngân liền bị biến mất.
_ Aizzz, các ngươi nhiều người lại đi bắt nạt một thiếu niên còn là trưởng bối không.- Bỗng một bóng trắng xuất hiện trên nóc nhà, hắn nằm trên nóc nhà tay cầm chiết phiến nhàn nhạt cười lại phong tao vô hạn mê hoặc nhân tâm. Tức Mặc Bích Ca nhận được tín hiệu từ nhẫn liền dùng bí thuật không gian đến đây. Nàng từ trên nhảy xuống dưới khiến mấy trưởng lão cùng Lam Hiên kinh ngạc. Nhất là Lam Hiên đang không hiểu tại sao chưởng lực kia của mình lại biến mất.
_ Các hạ là ai, lại đến Lam gia chúng ta có mục đích gì?- Vừa nhìn nhân loại này không phải chỉ đi ngang. Hơn nữa thực lực người này ông dĩ nhiên không nhìn thấu.
_ Các ngươi ức hiếp nhân của ta ta đương nhiên phải ra mặt.- Tức Mặc Bích Ca nhàn nhạt gập chiết phiến nói.
_ Ta ở nơi nào ức hiếp các hạ nhân?- Lam Hiên nhíu mày gắt gao hỏi, chẳng lẽ muốn gây sự.
_ Thì đó, Lam Ngân là ta thuộc hạ.- Tức Mặc Bích Ca vẻ mặt đương nhiên chỉ vào Lam Ngân đang mở mắt nằm dưới đất.
_ Hừ, này nhân ta bắt buộc phải giết, ta khuyên người trẻ tuổi nên tránh xa.- Lam Hiên có hơi ngạc nhiên vì Lam Ngân làm thuộc hạ cho người khác nhưng rất nhanh khôi phục nói. Mặc dù người trước mắt khiến ông cảm thấy nguy hiểm nhưng bọn họ đều hợp lực chưa chắc không thể địch lại.
_ Vậy sao? Nhưng ta nhân ngươi không có tư cách đụng.- Tức Mặc Bích Ca cười lạnh liền phóng tới chỗ Lam Hiên bóp cổ ông ta.
_ Giao Lam Phong cùng Hứa Oản Linh ra đây.- Tức Mặc Bích Ca băng lãnh nói.
_ Dẫn, dẫn ra.- Lam Hiên sợ sắp đái ra quần phân phó.
Một lúc sau thị vệ quay về mang theo hai người, hiển nhiên là cha mẹ Lam Ngân.
_ Cha mẹ.- Lam Ngân kích động gọi.
_ Ngân nhi.- Lam Phong cùng Hứa Oản Linh nhìn con trai ngày nhớ đêm mong xúc động gọi.
_ Tốt.- Tức Mặc Bích Ca thả bọn họ ra.
_ Hahaha, cho dù ngươi có bản lãnh lấy người đi cũng không có bản lãnh giải độc trong người bọn họ.- Đột nhiên vị vừa nãy được gọi là luyện dược sư cười nói. Lam gia nhân đứng một bên cũng âm thầm cười đắc ý.
_ Ngươi cho họ độc gì?- Lam Ngân sát khí lại dâng trào.
_ Ngân nhi đừng lo lắng, kệ bọn ta.- Hai người nắm tay Lam Ngân nghẹn ngào nói.
_ Phải không?- Tức Mặc Bích Ca từ trong áo lấy ra hai viên đan dược thánh phẩm đưa cho hai người.
_ Đây là?- Hai người nghi hoặc hỏi, bên kia luyện dược sư Hải Lãn mở to mắt nhìn chằm chằm đan dược trên tay nàng. Kia, chẳng phải là đan dược thánh phẩm sao, chẳng lẽ...
_ Thuốc giải.- Tức Mặc Bích Ca nhàn nhạt nói. Lam Ngân cảm động sắp rơi nước mắt nhìn nàng, chủ nhân thật tốt.
_ Đại nhân, thứ lỗi cho kẻ tiểu nhân ta, ta có mắt không tròng.- Hải Lãn đột nhiên quỳ gối trước mặt nàng khiến Lam gia nhân khiếp sợ há hốc mồm. Đùa a, luyện được đan dược thánh phẩm thì phẩm cấp không thấp, ít nhất phải là...phải là đan thánh. Hắn đã trêu chọc phải ai thế này, nếu biết trước có cho hắn 100 cái cổ, 100 lá gan cùng 100 quả tim hắn cũng không dám đắc tội.
_ A? Ta có làm gì ngươi đâu, gấp cái gì.- Tức Mặc Bích Ca cười đến "vô tội" nói.
_ Đa...đa tạ đại nhân.- Nhìn ánh sáng chợt lóe qua trong mắt nàng Hải Lãn run run gập đầu như đại thánh đang đứng trước hắn. Cung kính không thôi.
_ Còn Lam gia nhân, các ngươi động vào người của bổn công tử là phải trả giá đắt a.- Tức Mặc Bích Ca làm bộ bẻ tay, tập thể dục, khởi động từng khớp xương khiến Lam gia nhân khiếp sợ, có người còn trực tiếp té ngã.
Bỗng nhiên bóng dáng nàng biến mất không thấy với tốc độ nhanh hơn cả chớp chỉ dùng một đạp đạp vào đan điền mỗi người làm bọn họ đan điền lập tức vỡ nát, từ nay đồng nghĩa với 2 từ phế vật.
Bọn họ căm phẫn trực tiếp ngất tại chỗ. Lam Phong cùng Hứa Oản Linh ngơ ngác tại chỗ, Lam Ngân chỉ là hơi kinh ngạc, hắn biết chủ nhân thực lực đại.
_ Đa tạ công tử cứu giúp.- Hai người lập tức chắp tay nói.
_ Chủ nhân...- Lam Ngân đang định nói liền bị nàng ra dấu ngừng lại.
_ Các người hiện tại cấp bậc gì rồi?- Nàng trực tiếp quay đầu hỏi bọn họ.
_ Là ma thần sơ cấp.- Hai người đồng loạt trả lời.
_ Thử tu luyện đi, mau lắm sẽ tăng cấp. Lam Ngân là ta nhân, các ngươi không cần cảm tạ. Còn nữa...- Nàng quay đầu sang chỗ Lam Ngân đứng.
_ Ngươi ở lại đi, Lam gia cần ngươi.- Vừa nãy Lam Ngân muốn nói gì nàng biết.
_ Chủ nhân thứ lỗi cho thuộc hạ không thể làm tròn trách nhiệm.- Lam Ngân cúi đầu quỳ gối nói.
_ Ân.- Nàng không phải hạng tính toán chi ly.
Sau khi ra khỏi Lam gia nàng liền chuẩn bị đi Minh Nguyệt điện. Thời gian cách đại hôn là 10 ngày nữa.
_ Tránh ra.- Lam Ngân đứng trước mặt hai thị vệ âm trầm nói.
_ Thiếu chủ, ngươi này là làm khó chúng ta.- Hai thị vệ gác cổng nói.
_ Còn biết ta là thiếu chủ thì mau mở cửa.- Lam Ngân nói xong nhận ra ý nghĩ của bọn họ liền một chưởng đánh bay bọn họ trực tiếp xông vào Lam phủ.
Lam Ngân vừa xông tới đã thấy ở đại sảnh là tất cả trưởng lão cùng gia chủ đang ngồi ở đấy, tựa hồ đang nói cái gì.
_ Luyện dược sư đại nhân không biết có yêu cầu gì?- Lam gia gia chủ Lam Tường tính theo nhân loại năm nay 60 tuổi nhưng trông vẫn còn rất khỏe.
_ Lam Tường, giao cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân xông đến chỗ bọn họ ngồi phẫn nộ nói.
_ Lam Ngân, không ngờ ngươi vẫn còn dám về, không sợ chúng ta giết ngươi?- Lam Dật ngồi cạnh Lam Tường lên tiếng, đây chính là tam trưởng lão Lam gia.
_ Hừ, đừng nhiều lời giao cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân không kiên nhẫn nói.
_ To gan, người đâu lên bắt hắn lại.- Lam Tường tức giận nói.
Một đám thị vệ Lam gia xông lên hòng bắt giữ Lam Ngân nhưng bị Lam Ngân một chưởng đánh bay.
_ Tên tiểu tử này vậy mà là ma thần đỉnh. Mau đi gọi tiền lão gia chủ.- Lam Tường vội vàng phân phó với thị vệ bên cạnh. Ông từng này mới đạt đến ma thần trung cấp, duy nhất chỉ có tiền lão gia chủ có thực lực quân vương trung cấp.
_ Lam Tường, mang cha mẹ ta ra đây.- Lam Ngân sát khí đằng đằng tiến về phía Lam Tường, dưới áp lực của ma thần đỉnh bọn họ đồng loạt lui về sau. Lam Ngân ngưng tụ chưởng lực đánh về phía Lam Tường khiến ông ta cường ngạnh chống lại bay về đằng sau phun ra một ngụm máu. Lam Ngân lại xông về phía mấy vị trưởng lão kia tập kích khiến mấy lão cũng không thể trở tay. Sau đó hắn tiến về phía Lam Tường ngưng tụ chưởng lực đang định đánh xuống thì một đạo sức mạnh quét qua ngăn lại chưởng lực của Lam Ngân làm hắn bay ra xa phun ra một búng máu.
_ Tiểu tử to gan, dám đả thương Lam gia nhân.- Tiền lão gia chủ Lam Hiên áo bào trắng cao ngất đỡ Lam Tường dậy.
_ Hừ, gia chủ? Cha ta mới là gia chủ, các người hợp lực hãm hại ông ấy còn không biết xấu hổ hô to gọi nhỏ gia chủ cái rắm.- Lam Ngân tức giận đưa tay quệt vết máu trên miệng nói.
_ Ngông cuồng, ta đã tha cho ngươi một lần hiện tại liền giết ngươi để diệt trừ hậu họa.- Lam Hiên xông tới chỗ Lam Ngân ngưng tụ ma lực hướng về hắn đánh qua, mấy vị trưởng lão cùng Lam Tường vẻ mặt đắc ý đứng bên nhìn. Bỗng chưởng lực của Lam Hiên đến trước mặt Lam Ngân liền bị biến mất.
_ Aizzz, các ngươi nhiều người lại đi bắt nạt một thiếu niên còn là trưởng bối không.- Bỗng một bóng trắng xuất hiện trên nóc nhà, hắn nằm trên nóc nhà tay cầm chiết phiến nhàn nhạt cười lại phong tao vô hạn mê hoặc nhân tâm. Tức Mặc Bích Ca nhận được tín hiệu từ nhẫn liền dùng bí thuật không gian đến đây. Nàng từ trên nhảy xuống dưới khiến mấy trưởng lão cùng Lam Hiên kinh ngạc. Nhất là Lam Hiên đang không hiểu tại sao chưởng lực kia của mình lại biến mất.
_ Các hạ là ai, lại đến Lam gia chúng ta có mục đích gì?- Vừa nhìn nhân loại này không phải chỉ đi ngang. Hơn nữa thực lực người này ông dĩ nhiên không nhìn thấu.
_ Các ngươi ức hiếp nhân của ta ta đương nhiên phải ra mặt.- Tức Mặc Bích Ca nhàn nhạt gập chiết phiến nói.
_ Ta ở nơi nào ức hiếp các hạ nhân?- Lam Hiên nhíu mày gắt gao hỏi, chẳng lẽ muốn gây sự.
_ Thì đó, Lam Ngân là ta thuộc hạ.- Tức Mặc Bích Ca vẻ mặt đương nhiên chỉ vào Lam Ngân đang mở mắt nằm dưới đất.
_ Hừ, này nhân ta bắt buộc phải giết, ta khuyên người trẻ tuổi nên tránh xa.- Lam Hiên có hơi ngạc nhiên vì Lam Ngân làm thuộc hạ cho người khác nhưng rất nhanh khôi phục nói. Mặc dù người trước mắt khiến ông cảm thấy nguy hiểm nhưng bọn họ đều hợp lực chưa chắc không thể địch lại.
_ Vậy sao? Nhưng ta nhân ngươi không có tư cách đụng.- Tức Mặc Bích Ca cười lạnh liền phóng tới chỗ Lam Hiên bóp cổ ông ta.
_ Giao Lam Phong cùng Hứa Oản Linh ra đây.- Tức Mặc Bích Ca băng lãnh nói.
_ Dẫn, dẫn ra.- Lam Hiên sợ sắp đái ra quần phân phó.
Một lúc sau thị vệ quay về mang theo hai người, hiển nhiên là cha mẹ Lam Ngân.
_ Cha mẹ.- Lam Ngân kích động gọi.
_ Ngân nhi.- Lam Phong cùng Hứa Oản Linh nhìn con trai ngày nhớ đêm mong xúc động gọi.
_ Tốt.- Tức Mặc Bích Ca thả bọn họ ra.
_ Hahaha, cho dù ngươi có bản lãnh lấy người đi cũng không có bản lãnh giải độc trong người bọn họ.- Đột nhiên vị vừa nãy được gọi là luyện dược sư cười nói. Lam gia nhân đứng một bên cũng âm thầm cười đắc ý.
_ Ngươi cho họ độc gì?- Lam Ngân sát khí lại dâng trào.
_ Ngân nhi đừng lo lắng, kệ bọn ta.- Hai người nắm tay Lam Ngân nghẹn ngào nói.
_ Phải không?- Tức Mặc Bích Ca từ trong áo lấy ra hai viên đan dược thánh phẩm đưa cho hai người.
_ Đây là?- Hai người nghi hoặc hỏi, bên kia luyện dược sư Hải Lãn mở to mắt nhìn chằm chằm đan dược trên tay nàng. Kia, chẳng phải là đan dược thánh phẩm sao, chẳng lẽ...
_ Thuốc giải.- Tức Mặc Bích Ca nhàn nhạt nói. Lam Ngân cảm động sắp rơi nước mắt nhìn nàng, chủ nhân thật tốt.
_ Đại nhân, thứ lỗi cho kẻ tiểu nhân ta, ta có mắt không tròng.- Hải Lãn đột nhiên quỳ gối trước mặt nàng khiến Lam gia nhân khiếp sợ há hốc mồm. Đùa a, luyện được đan dược thánh phẩm thì phẩm cấp không thấp, ít nhất phải là...phải là đan thánh. Hắn đã trêu chọc phải ai thế này, nếu biết trước có cho hắn 100 cái cổ, 100 lá gan cùng 100 quả tim hắn cũng không dám đắc tội.
_ A? Ta có làm gì ngươi đâu, gấp cái gì.- Tức Mặc Bích Ca cười đến "vô tội" nói.
_ Đa...đa tạ đại nhân.- Nhìn ánh sáng chợt lóe qua trong mắt nàng Hải Lãn run run gập đầu như đại thánh đang đứng trước hắn. Cung kính không thôi.
_ Còn Lam gia nhân, các ngươi động vào người của bổn công tử là phải trả giá đắt a.- Tức Mặc Bích Ca làm bộ bẻ tay, tập thể dục, khởi động từng khớp xương khiến Lam gia nhân khiếp sợ, có người còn trực tiếp té ngã.
Bỗng nhiên bóng dáng nàng biến mất không thấy với tốc độ nhanh hơn cả chớp chỉ dùng một đạp đạp vào đan điền mỗi người làm bọn họ đan điền lập tức vỡ nát, từ nay đồng nghĩa với 2 từ phế vật.
Bọn họ căm phẫn trực tiếp ngất tại chỗ. Lam Phong cùng Hứa Oản Linh ngơ ngác tại chỗ, Lam Ngân chỉ là hơi kinh ngạc, hắn biết chủ nhân thực lực đại.
_ Đa tạ công tử cứu giúp.- Hai người lập tức chắp tay nói.
_ Chủ nhân...- Lam Ngân đang định nói liền bị nàng ra dấu ngừng lại.
_ Các người hiện tại cấp bậc gì rồi?- Nàng trực tiếp quay đầu hỏi bọn họ.
_ Là ma thần sơ cấp.- Hai người đồng loạt trả lời.
_ Thử tu luyện đi, mau lắm sẽ tăng cấp. Lam Ngân là ta nhân, các ngươi không cần cảm tạ. Còn nữa...- Nàng quay đầu sang chỗ Lam Ngân đứng.
_ Ngươi ở lại đi, Lam gia cần ngươi.- Vừa nãy Lam Ngân muốn nói gì nàng biết.
_ Chủ nhân thứ lỗi cho thuộc hạ không thể làm tròn trách nhiệm.- Lam Ngân cúi đầu quỳ gối nói.
_ Ân.- Nàng không phải hạng tính toán chi ly.
Sau khi ra khỏi Lam gia nàng liền chuẩn bị đi Minh Nguyệt điện. Thời gian cách đại hôn là 10 ngày nữa.