Chương : 3
Tuy rằng PVP đại lão tao lãng tiện trong đấu trường, không sợ bất kỳ ai, thế nhưng với PVE hắn có ám ảnh tâm lý.
Khi còn là tiểu bạch, lúc đó vẫn trong niên đại 80, hắn vừa mới mãn cấp, cùng tiểu đồng bọn làm nhiệm vụ tiến vào phó bản 25 người của niên đại 70, boss một còn chưa được gặp mặt, thì bị kẹt cứng đến chết ở cổng, rồi sau đó giải tán cả đoàn.
Sau này mới nghe PVE đoàn trưởng nói với hắn, cửa chỉ cần mở cơ quan là có thể vượt qua, nếu đánh sẽ đánh không chết, tới gần năm thước sẽ mở quái, còn có thể bị phản sát thương.
Sau đó đại lão hỏi kênh thế giới chơi PVE cần gì.
Có người trả lời hắn: Học dùng sáp kiện
(*) Sáp kiện là các plugin hỗ trợ cho việc theo dõi buff và debuff trên người, thời gian xuất chiêu của boss, đánh dấu và hướng mặt, v…v… Nói chung giúp việc thao tác trong game dễ dàng hơn một ít.
Đại lão đi tra baidu ra một đống sáp kiện, không biết sáp kiện PVE làm sao lại nhiều như vậy, mẹ nó mỗi cái còn không giống nhau, xanh xanh đỏ đỏ muốn mù cả mắt.
Đại lão đánh bậy đánh bạ dùng một sáp kiện PVP, từ đây mở ra thế giới mới.
Qua một tháng, game liền mở level 90, PVP đại lão nghĩ đại khái mọi người đều mù mờ như nhau, có thể nhân dịp thử đi PVE một lần.
Kết quả bước chân vào Thiên Khải Môn, bí cảnh ngày năm người hành nhất lúc đó.
Qúa trình đại lão không muốn nhớ lại, hắn chỉ biết mình luôn bị đám quái trên tường thành bắn chết không hiểu vì sao, đồng đội còn chế nhạo hắn không xem hướng dẫn.
Hắn vô cùng bực mình: Mới vừa mở 90, hướng dẫn ở đâu ra
Đồng đội: Bị ngu hả cha? Không lên diễn đàn coi? Qua Qua sáp kiện đều đã update hướng dẫn hơn cả tám trăm năm!
Đại lão: … Qua Qua sáp kiện là cái gì? Đây chỉ biết U U sáp kiện
Đồng đội: Đis! Hoá ra là dân PVP
Đại lão tổn thương nặng nề, PVP thì làm sao? PVP thì không thể đánh bí cảnh à?
Sau đó, hắn gia nhập bang hội PVP hiện tại, hỏi mấy người kỳ cựu mới biết PVP và PVE hoàn toàn là hai thế giới khác nhau, ngoại trừ Thiên Khải Môn, phụ bản nhỏ hằng ngày PVP vẫn có thể chơi một chút. Cái khác hắn đừng có mơ.
Đại lão: Vậy tại sao bí cảnh nhỏ bình thường bọn họ cũng không chịu mang tôi?
Nhóm PVP trong bang: Thím không có trang bị, ghét bỏ thím chứ còn gì nữa.
Đại lão: Làm sao kiếm trang bị?
Nhóm PVP trong bang: Cần tiền, đến đến đến tụi tui mang thím chơi PVP, trang bị không cần tiền, đi đấu trường cũng rất vui vẻ
Đại lão đi vào đấu trường, phát hiện thật sự rất vui vẻ.
Đánh đối diện như thái rau rất vui vẻ.
Cùng đồng đội mang acc nhỏ xếp hàng vào bắt nạt mấy con gà cũng rất vui vẻ.
Quãng thời gian vui sướng luôn khiến người ta hãm sâu trong đó, PVP đại lão nhanh chóng quên hết chuyện hắn muốn đánh PVE.
Mãi đến tận hai tuần lễ trước, hắn bị đánh ngã sấp mặt tại dã ngoại nhưng không có sức đánh trả, kiếm trang bị thì phát hiện cần vũ khí phó bản.
Giải quyết xong cửa chính, dọn sạch toàn bộ tiểu quái, thuận lợi đi đến trước mặt boss một.
Bao đoàn một lần là 30 ngàn vàng, ra một cái thẻ đổi trang bị hoặc vũ khí bình thường là 15 ngàn, ra hai cái thẻ trở lên thì 30 ngàn, không ra hoàn lại tiền.
Đại lão tự sát nằm trên đất hỏi: Các cậu đỏ chứ? Hai đoàn trước đen chết tôi rồi, không ra cái gì.
Đoàn trưởng: “Đoàn tụi tui chuyên đỏ lão bản lần đầu đánh bí cảnh như bác đây, bác 4500 điểm trang bị đi vào, tốt nghiệp 7000 điểm trang bị đi ra.”
Boss một rớt ba cái thẻ đổi trang bị Nghê Thường.
Đoàn trưởng: “Uầy! Quá thơm! Một cái giặt một cái đổi còn một cái có thể làm quần lót mặc!”
Đại lão: Có phải cậu gạt tôi không, nếu như boss sau cái gì cũng không rớt thì chẳng phải tôi mất trắng 30 ngàn này sao?
Đoàn trưởng: “Boss một, ba cái thẻ! Boss sau sẽ không rớt chắc? Rớt cái gì ông cũng đều có lời!”
Đại lão mơ hồ có chút nghi ngờ.
Đánh boss hai, đại lão mở màn nằm chết trên đất xem người ta đánh.
Giai đoạn sau của boss cần nhảy lên đài cao đốt đèn, người nhảy đài bị rớt mạng, đoàn trưởng đang T boss, bèn la trên YY: “Những ai biết đốt thì đều nhảy hết đi.”
Đại lão nằm trên sàn nhà nhìn một đám người nhảy lạch bạch như châu chấu bị mù, qua hai phút không ai nhảy được.
Đại lão không nhịn được nói: Có phải nhảy lên đốt đèn là được? Kéo tôi dậy tôi nhảy thử xem
Đoàn viên: Mau hồi sinh lão bản kia dậy, PVP ấy, ông đó làm được đấy!
Đại lão sau khi đứng dậy quả nhiên thành công nhảy lên đốt đèn trong một nốt nhạc.
Đại lão: Đơn giản như vậy? Mấy người bị si đa sao?
Đoàn trưởng dịu dàng bảo: “Lão bản, vừa nãy vất vả cho ông rồi, bây giờ ông đến trước mặt boss đừng nhúc nhích, chờ boss vả ông một cái là ông có thể nằm tiếp.”
Đại lão: Ô kê.
Đứng trước mặt boss, đại lão chờ chết.
Hắn kéo góc nhìn, nhìn thấy bên cạnh có một NPC xanh lá sắp bị quái do boss gọi ra đánh chết, hắn tiện tay buff cho NPC kia một cái.
Cừu hận của tiểu quái ngay lập tức lộn xộn, tiểu quái mang theo buff hỗn loạn xông vào đoàn người.
Diệt đoàn.
Khi còn là tiểu bạch, lúc đó vẫn trong niên đại 80, hắn vừa mới mãn cấp, cùng tiểu đồng bọn làm nhiệm vụ tiến vào phó bản 25 người của niên đại 70, boss một còn chưa được gặp mặt, thì bị kẹt cứng đến chết ở cổng, rồi sau đó giải tán cả đoàn.
Sau này mới nghe PVE đoàn trưởng nói với hắn, cửa chỉ cần mở cơ quan là có thể vượt qua, nếu đánh sẽ đánh không chết, tới gần năm thước sẽ mở quái, còn có thể bị phản sát thương.
Sau đó đại lão hỏi kênh thế giới chơi PVE cần gì.
Có người trả lời hắn: Học dùng sáp kiện
(*) Sáp kiện là các plugin hỗ trợ cho việc theo dõi buff và debuff trên người, thời gian xuất chiêu của boss, đánh dấu và hướng mặt, v…v… Nói chung giúp việc thao tác trong game dễ dàng hơn một ít.
Đại lão đi tra baidu ra một đống sáp kiện, không biết sáp kiện PVE làm sao lại nhiều như vậy, mẹ nó mỗi cái còn không giống nhau, xanh xanh đỏ đỏ muốn mù cả mắt.
Đại lão đánh bậy đánh bạ dùng một sáp kiện PVP, từ đây mở ra thế giới mới.
Qua một tháng, game liền mở level 90, PVP đại lão nghĩ đại khái mọi người đều mù mờ như nhau, có thể nhân dịp thử đi PVE một lần.
Kết quả bước chân vào Thiên Khải Môn, bí cảnh ngày năm người hành nhất lúc đó.
Qúa trình đại lão không muốn nhớ lại, hắn chỉ biết mình luôn bị đám quái trên tường thành bắn chết không hiểu vì sao, đồng đội còn chế nhạo hắn không xem hướng dẫn.
Hắn vô cùng bực mình: Mới vừa mở 90, hướng dẫn ở đâu ra
Đồng đội: Bị ngu hả cha? Không lên diễn đàn coi? Qua Qua sáp kiện đều đã update hướng dẫn hơn cả tám trăm năm!
Đại lão: … Qua Qua sáp kiện là cái gì? Đây chỉ biết U U sáp kiện
Đồng đội: Đis! Hoá ra là dân PVP
Đại lão tổn thương nặng nề, PVP thì làm sao? PVP thì không thể đánh bí cảnh à?
Sau đó, hắn gia nhập bang hội PVP hiện tại, hỏi mấy người kỳ cựu mới biết PVP và PVE hoàn toàn là hai thế giới khác nhau, ngoại trừ Thiên Khải Môn, phụ bản nhỏ hằng ngày PVP vẫn có thể chơi một chút. Cái khác hắn đừng có mơ.
Đại lão: Vậy tại sao bí cảnh nhỏ bình thường bọn họ cũng không chịu mang tôi?
Nhóm PVP trong bang: Thím không có trang bị, ghét bỏ thím chứ còn gì nữa.
Đại lão: Làm sao kiếm trang bị?
Nhóm PVP trong bang: Cần tiền, đến đến đến tụi tui mang thím chơi PVP, trang bị không cần tiền, đi đấu trường cũng rất vui vẻ
Đại lão đi vào đấu trường, phát hiện thật sự rất vui vẻ.
Đánh đối diện như thái rau rất vui vẻ.
Cùng đồng đội mang acc nhỏ xếp hàng vào bắt nạt mấy con gà cũng rất vui vẻ.
Quãng thời gian vui sướng luôn khiến người ta hãm sâu trong đó, PVP đại lão nhanh chóng quên hết chuyện hắn muốn đánh PVE.
Mãi đến tận hai tuần lễ trước, hắn bị đánh ngã sấp mặt tại dã ngoại nhưng không có sức đánh trả, kiếm trang bị thì phát hiện cần vũ khí phó bản.
Giải quyết xong cửa chính, dọn sạch toàn bộ tiểu quái, thuận lợi đi đến trước mặt boss một.
Bao đoàn một lần là 30 ngàn vàng, ra một cái thẻ đổi trang bị hoặc vũ khí bình thường là 15 ngàn, ra hai cái thẻ trở lên thì 30 ngàn, không ra hoàn lại tiền.
Đại lão tự sát nằm trên đất hỏi: Các cậu đỏ chứ? Hai đoàn trước đen chết tôi rồi, không ra cái gì.
Đoàn trưởng: “Đoàn tụi tui chuyên đỏ lão bản lần đầu đánh bí cảnh như bác đây, bác 4500 điểm trang bị đi vào, tốt nghiệp 7000 điểm trang bị đi ra.”
Boss một rớt ba cái thẻ đổi trang bị Nghê Thường.
Đoàn trưởng: “Uầy! Quá thơm! Một cái giặt một cái đổi còn một cái có thể làm quần lót mặc!”
Đại lão: Có phải cậu gạt tôi không, nếu như boss sau cái gì cũng không rớt thì chẳng phải tôi mất trắng 30 ngàn này sao?
Đoàn trưởng: “Boss một, ba cái thẻ! Boss sau sẽ không rớt chắc? Rớt cái gì ông cũng đều có lời!”
Đại lão mơ hồ có chút nghi ngờ.
Đánh boss hai, đại lão mở màn nằm chết trên đất xem người ta đánh.
Giai đoạn sau của boss cần nhảy lên đài cao đốt đèn, người nhảy đài bị rớt mạng, đoàn trưởng đang T boss, bèn la trên YY: “Những ai biết đốt thì đều nhảy hết đi.”
Đại lão nằm trên sàn nhà nhìn một đám người nhảy lạch bạch như châu chấu bị mù, qua hai phút không ai nhảy được.
Đại lão không nhịn được nói: Có phải nhảy lên đốt đèn là được? Kéo tôi dậy tôi nhảy thử xem
Đoàn viên: Mau hồi sinh lão bản kia dậy, PVP ấy, ông đó làm được đấy!
Đại lão sau khi đứng dậy quả nhiên thành công nhảy lên đốt đèn trong một nốt nhạc.
Đại lão: Đơn giản như vậy? Mấy người bị si đa sao?
Đoàn trưởng dịu dàng bảo: “Lão bản, vừa nãy vất vả cho ông rồi, bây giờ ông đến trước mặt boss đừng nhúc nhích, chờ boss vả ông một cái là ông có thể nằm tiếp.”
Đại lão: Ô kê.
Đứng trước mặt boss, đại lão chờ chết.
Hắn kéo góc nhìn, nhìn thấy bên cạnh có một NPC xanh lá sắp bị quái do boss gọi ra đánh chết, hắn tiện tay buff cho NPC kia một cái.
Cừu hận của tiểu quái ngay lập tức lộn xộn, tiểu quái mang theo buff hỗn loạn xông vào đoàn người.
Diệt đoàn.