Chương 9: Kinh Doanh Thành Công
Sáng hôm sau, khi Mặt Trời vừa ló dạng cùng với tiếng chim ríu rít, ánh sáng Mặt Trời chíu rọi vào mặt Y Quân làm cô tỉnh giấc.
- Trời còn sớm mà tỷ tỷ đã dậy rồi sao? Sao không ngủ thêm chút nữa?.
- Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi mà em bảo còn sớm ư? Tỷ tỷ em đâu phải là heo chứ?
Cuộc trò chuyện đầy vui vẻ vào sáng buổi sớm làm tâm trạng của Y Quân hôm nay rất tốt.
Tiểu Thu đến đỡ Y Quân dạy, chải chuốt tóc cho nàng.
- Tỷ tỷ của em là đẹp nhất.
Lúc này Y Quân đang trầm ngâm suy nghĩ.
"Hiện tại mình không có quyền lực lẫn tiền bạc trong tay, số người có không thiện cảm lại nhiều vô số kể. Chỉ ên mình e là khó có thể làm được gì. Mẹ con Đào Hằng lại có thái tử chống lưng. Nếu sau này hắn mà được lên ngôi làm hoàng đế thì mình chỉ có con đường chết. Không được, tuyệt đối không được, mình sẽ không bao giờ cho chuyện này xảy ra. Theo như ký ức của nguyên chủ để lại, Hoàng đế có bảy người con trai. Nhất hoàng tử Lăng Hàn cũng là hoang thái tử đương nhiệm chẳng có tài cán gì nổi trội, thế nhưng hắn lại là con trai trưởng, lại là kế tử của hoàng hậu nên được ưu ái. Ngược lại tam hoàng tử Lăng Diệp Minh văn võ song toàn, lại có nhiều công lao to lớn thế nhưng mẹ chàng thân phận thấp kém nên hoàng đế cũng ghẻ lạnh với chàng. Khoan đã, nếu luận về ngôi vị thái tử thì tam hoàng tử chẳng phải hợp nhất sao? "
Nghĩ rồi Y Quân nở một nụ cười nhẹ.
- Được rồi tiểu Thu hôm nay ta sẽ đi khảo sát thị trường.
Tiểu Thu đáp với giọng điệu khó hiểu.
- khảo sát thị trường?
- Đúng thế, bước đầu tiên trên con đường làm giàu đó chính là khảo sát thị trường. Cứ xem như là đi dạo á mà.
Sau đó Y Quân và Tiểu Thu đi dạo quanh khắp kinh thành. Đến một cửa hàng phấn thơm Y Quân liền lên tiếng hỏi tiểu Thu
- Phụ nữ ở đây có vẻ rất thích phấn thơm nhỉ?
- Đúng vậy tỷ tỷ, đó là vật bất ly thân của những tiểu thư nhà quyền quý, còn với những người như tụi muội thì đó là một món đồ xa xỉ.
Y Quân suy nghĩ một hồi:
"Phấn thơm ở cổ đại chủ yếu lấy từ phấn hoa, mình không rõ quy trình làm lắm nhưng theo như sách cổ để lại thì nó có rất nhiều nhược điểm nhưng nhược điểm chí mạng của nó là không bám người và dễ bay mùi. Không bám người như những loại dầu thơm ở hiện đại. Được rồi mình quyết định sẽ bắt đầu làm giàu từ nó. Mục tiêu kiếm tiền của Nho/Diệp Y Quân bắt đầu."
Y Quân đưa tờ ngân phiếu một ngàn lượng cho Tiểu Thu rồi dặn:
- Ngươi đi lấy tiền này mua cho ta một chỗ đất đi.
Tiểu Thu nhận tờ ngân phiếu rồi nhanh chóng tìm mua được một mẫu đất lớn với giá ba trăm lượng.
Y Quân lấy thêm 50 lượng trồng một vườn hoa hồng. Còn lại cô mướn người xây thêm một cửa hàng son phấn lớn. Vấn đề là ngân lượng không đủ. Sau một lúc suy nghĩ, Y Quân quyết định bán trước mớ nước hoa kiếm vốn rồi sẽ xây một đạo quán sau. Nghĩ sao làm vậy, cô liền dùng kiến thức hiện đại của mình bào chế ra nước hoa cực thơm, bám mùi cực lâu. Chỉ trong năm ngày đã bào chế ra năm lọ nước đầu tiên. Y Quân vốn là một chuyên gia về mỹ phẩm, ở kiếp trước cô là chủ tịch của một doanh nghiệp mỹ phẩm lớn và rất nổi tiếng
***
Sáng sớm, Cô và tiểu Thu đã mở một bàn tiếp thị ở nơi sầm uất nhất của kinh thành.
- Nước hoa đây, nước hoa siêu thơm bám mùi siêu lâu. Nhân dịp khai trương sản phẩm mới hôm nay hoàn toàn miễn phí.
Nghe đến bám mùi lại còn miễn phí nên mọi người hết thảy tập chung.
- Nước hoa là gì mà nó thơm dữ vậy!
Y Quân nhẹ nhàng đáp:
- Cũng như phấn thơm nhưng ở thể lòng và có khà năng bám mùi cao, xử dụng lại rất đơn giản.
Sau đó cô lấy ra cho mọi người dùng thử. Mùi thơm phát ra từ nó quá dịu đi,mới chốc đã lấy được lòng của rất nhiều thiếu nữ.
- Ai muốn dùng tiếp thì hãy đặt hàng và để lại địa chỉ nhé, chúng tôi có dịch vụ giao tận nhà.
Chỉ một buổi sáng mà cô đã có rất nhiều người muốn đặt mua, giá thành tuy chỉ nhỉnh hơn phấn thơm một ít nhưng chất lượng lại cao hơn nhiều.
Và chỉ sao một thời gian ngắn,cô đã có trong mình một cửa tiệm nước hoa lớn ở kinh thành. Ngày nào cũng người ra kẻ vào tấp nập, cô còn bào chế ra loại nước thơm dành cho nam nhân nên trai lẫn gái đều rất ưa thích.
Một ngày nọ, Diệp Minh ra ngoài khảo sát thì phát hiện một cô gái với nhung mạo rất đẹp, nhìn là biết tiểu thư con nhà giàu. Đang đi chung với một nữ tử có lẽ là nô tỳ của cô ta. Điều khiến cho Diệp Minh chú Ý là Nô Tỳ bên cạnh dù vẫn mặt trang phục của hầu cận nhưng được may từ loại vải đắt ở kinh thành. Đã vậy cô tiểu thư kia ăn gì cũng điều chia cho ả hầu nữ bên cạnh. Chuyện mà trước giờ trong sử sách chưa bao giờ có.
- Trời còn sớm mà tỷ tỷ đã dậy rồi sao? Sao không ngủ thêm chút nữa?.
- Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi mà em bảo còn sớm ư? Tỷ tỷ em đâu phải là heo chứ?
Cuộc trò chuyện đầy vui vẻ vào sáng buổi sớm làm tâm trạng của Y Quân hôm nay rất tốt.
Tiểu Thu đến đỡ Y Quân dạy, chải chuốt tóc cho nàng.
- Tỷ tỷ của em là đẹp nhất.
Lúc này Y Quân đang trầm ngâm suy nghĩ.
"Hiện tại mình không có quyền lực lẫn tiền bạc trong tay, số người có không thiện cảm lại nhiều vô số kể. Chỉ ên mình e là khó có thể làm được gì. Mẹ con Đào Hằng lại có thái tử chống lưng. Nếu sau này hắn mà được lên ngôi làm hoàng đế thì mình chỉ có con đường chết. Không được, tuyệt đối không được, mình sẽ không bao giờ cho chuyện này xảy ra. Theo như ký ức của nguyên chủ để lại, Hoàng đế có bảy người con trai. Nhất hoàng tử Lăng Hàn cũng là hoang thái tử đương nhiệm chẳng có tài cán gì nổi trội, thế nhưng hắn lại là con trai trưởng, lại là kế tử của hoàng hậu nên được ưu ái. Ngược lại tam hoàng tử Lăng Diệp Minh văn võ song toàn, lại có nhiều công lao to lớn thế nhưng mẹ chàng thân phận thấp kém nên hoàng đế cũng ghẻ lạnh với chàng. Khoan đã, nếu luận về ngôi vị thái tử thì tam hoàng tử chẳng phải hợp nhất sao? "
Nghĩ rồi Y Quân nở một nụ cười nhẹ.
- Được rồi tiểu Thu hôm nay ta sẽ đi khảo sát thị trường.
Tiểu Thu đáp với giọng điệu khó hiểu.
- khảo sát thị trường?
- Đúng thế, bước đầu tiên trên con đường làm giàu đó chính là khảo sát thị trường. Cứ xem như là đi dạo á mà.
Sau đó Y Quân và Tiểu Thu đi dạo quanh khắp kinh thành. Đến một cửa hàng phấn thơm Y Quân liền lên tiếng hỏi tiểu Thu
- Phụ nữ ở đây có vẻ rất thích phấn thơm nhỉ?
- Đúng vậy tỷ tỷ, đó là vật bất ly thân của những tiểu thư nhà quyền quý, còn với những người như tụi muội thì đó là một món đồ xa xỉ.
Y Quân suy nghĩ một hồi:
"Phấn thơm ở cổ đại chủ yếu lấy từ phấn hoa, mình không rõ quy trình làm lắm nhưng theo như sách cổ để lại thì nó có rất nhiều nhược điểm nhưng nhược điểm chí mạng của nó là không bám người và dễ bay mùi. Không bám người như những loại dầu thơm ở hiện đại. Được rồi mình quyết định sẽ bắt đầu làm giàu từ nó. Mục tiêu kiếm tiền của Nho/Diệp Y Quân bắt đầu."
Y Quân đưa tờ ngân phiếu một ngàn lượng cho Tiểu Thu rồi dặn:
- Ngươi đi lấy tiền này mua cho ta một chỗ đất đi.
Tiểu Thu nhận tờ ngân phiếu rồi nhanh chóng tìm mua được một mẫu đất lớn với giá ba trăm lượng.
Y Quân lấy thêm 50 lượng trồng một vườn hoa hồng. Còn lại cô mướn người xây thêm một cửa hàng son phấn lớn. Vấn đề là ngân lượng không đủ. Sau một lúc suy nghĩ, Y Quân quyết định bán trước mớ nước hoa kiếm vốn rồi sẽ xây một đạo quán sau. Nghĩ sao làm vậy, cô liền dùng kiến thức hiện đại của mình bào chế ra nước hoa cực thơm, bám mùi cực lâu. Chỉ trong năm ngày đã bào chế ra năm lọ nước đầu tiên. Y Quân vốn là một chuyên gia về mỹ phẩm, ở kiếp trước cô là chủ tịch của một doanh nghiệp mỹ phẩm lớn và rất nổi tiếng
***
Sáng sớm, Cô và tiểu Thu đã mở một bàn tiếp thị ở nơi sầm uất nhất của kinh thành.
- Nước hoa đây, nước hoa siêu thơm bám mùi siêu lâu. Nhân dịp khai trương sản phẩm mới hôm nay hoàn toàn miễn phí.
Nghe đến bám mùi lại còn miễn phí nên mọi người hết thảy tập chung.
- Nước hoa là gì mà nó thơm dữ vậy!
Y Quân nhẹ nhàng đáp:
- Cũng như phấn thơm nhưng ở thể lòng và có khà năng bám mùi cao, xử dụng lại rất đơn giản.
Sau đó cô lấy ra cho mọi người dùng thử. Mùi thơm phát ra từ nó quá dịu đi,mới chốc đã lấy được lòng của rất nhiều thiếu nữ.
- Ai muốn dùng tiếp thì hãy đặt hàng và để lại địa chỉ nhé, chúng tôi có dịch vụ giao tận nhà.
Chỉ một buổi sáng mà cô đã có rất nhiều người muốn đặt mua, giá thành tuy chỉ nhỉnh hơn phấn thơm một ít nhưng chất lượng lại cao hơn nhiều.
Và chỉ sao một thời gian ngắn,cô đã có trong mình một cửa tiệm nước hoa lớn ở kinh thành. Ngày nào cũng người ra kẻ vào tấp nập, cô còn bào chế ra loại nước thơm dành cho nam nhân nên trai lẫn gái đều rất ưa thích.
Một ngày nọ, Diệp Minh ra ngoài khảo sát thì phát hiện một cô gái với nhung mạo rất đẹp, nhìn là biết tiểu thư con nhà giàu. Đang đi chung với một nữ tử có lẽ là nô tỳ của cô ta. Điều khiến cho Diệp Minh chú Ý là Nô Tỳ bên cạnh dù vẫn mặt trang phục của hầu cận nhưng được may từ loại vải đắt ở kinh thành. Đã vậy cô tiểu thư kia ăn gì cũng điều chia cho ả hầu nữ bên cạnh. Chuyện mà trước giờ trong sử sách chưa bao giờ có.