Chương 22: 22: Tối Nay Mười Một Giờ Đúng Giờ Khởi Hành
Vì vậy hắn đã xem xét mọi thứ có thể phù hợp trong nhà, nhưng luôn có cảm giác không phù hợp.Cuối cùng, hắn mở tủ lạnh ra và nhìn thấy đ ĩa thịt kho nằm trơ trọi bên trong.Chu Bạch nhớ tới lời dì Vương nói tối qua nên lấy thịt kho ra.Chu Bạch chắc chắn không kiếm được thịt chó, nhưng có lẽ thịt lợn cũng được.Hắn bưng đ ĩa thịt kho lên hâm nóng trong lò vi sóng, mùi thơm lập tức tràn ngập căn bếp.Khả năng nấu nướng của người mẹ vẫn rất tốt.Chu Bạch bưng đ ĩa thịt kho ra mở cửa.Cánh cửa vừa mở ra, cảm giác bị nhiều con mắt theo dõi trong bóng tối lại xuất hiện.Chu Bạch vội vàng gõ cửa dì Vương.Không lâu sau, cánh cửa trước mặt mở ra từ bên trong.Dì Vương có chút mập mạp nhìn Chu Bạch với vẻ mặt không thiện cảm."Có chuyện gì à?"Điều kỳ lạ là khi dì Vương xuất hiện, Chu Bạch cảm giác sau lưng bị nhìn chăm chú đột nhiên liền biến mất.Chu Bạch nhanh chóng lộ ra nụ cười.“Món thịt kho của mẹ cháu khá ngon nên mang một ít cho dì ăn thử.”Dì Vương liếc nhìn miếng thịt kho trong tay Chu Bạch rồi đưa tay nhận lấy.Lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu Chu Bạch.[Mức độ ưa thích của các nhân vật mấu chốt trong phó bản là +20.][Chúc mừng ký chủ đã có cơ hội nâng cao thể chất.][Lực lượng cánh tay của ngươi đã tăng 200%.]Vừa dứt lời, Chu Bạch liền cảm giác được cánh tay mình có chút nóng lên.Hắn vui vẻ chú ý đến những thay đổi trên cơ thể mình, đồng thời cũng khẳng định dì Vương là nhân vật mấu chốt trong phó bản này.Có vẻ như đ ĩa thịt kho này là sự lựa chọn đúng đắn.Đúng lúc Chu Bạch đang định hỏi về vùng an toàn.“Ba” một tiếng.Cánh cửa trước mặt hắn đóng sầm lại.Chu Bạch sững sờ tại chỗ.Không phải chứ?Không phải gia tăng độ thiện cảm sao?Tại sao lại đột ngột đóng cửa?Ngay khi cửa phòng dì Vương đóng lại, những ánh mắt đang theo dõi phía sau lại bắt đầu xuất hiện.Chu Bạch rụt vai, đang định tiếp tục gõ cửa.Cánh cửa trước mặt đột nhiên mở ra lần nữa.Chu Bạch nghi ngờ nhìn dì Vương."Mỗi người một lần, đều bình đẳng."Chu Bạch kinh ngạc giật giật khóe miệng.Đây là......!Trả thù mình tối hôm qua đem bà nhốt ở ngoài cửa?Đuối lý trước, Chu Bạch chỉ có thể haha cười hai tiếng."Dì Vương thật hài hước.”“Vào đi.”Chu Bạch theo dì Vương vào nhà.Bà đặt đ ĩa thịt kho lên bàn ăn, sau đó cầm đũa gắp một miếng cho vào miệng."Nói đi, tìm ta có chuyện gì?”Chu Bạch cân nhắc lời nói của hắn một lát, sau đó nói: "Cháu cảm thấy thành phố này có chút kỳ quái, lo lắng có thể nguy hiểm.Cháu muốn hỏi, có nơi nào an toàn để cháu có thể tránh được không?"Dì Vương lại nhét thêm mấy miếng thịt kho vào miệng trong khi Chu Bạch đang nói chuyện.Một đ ĩa lớn thịt kho tàu, rất nhanh liền bị ăn sạch hơn phân nửa."Vậy thì cậu đã hỏi đúng người rồi.Ta làm việc trong một lò mổ và tất cả nhân viên của chúng ta sắp được chuyển đến thành phố B.Chuyến xe tối nay."Vừa nói, bà vừa ngẩng đầu liếc nhìn Chu Bạch, trên môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.“Nếu cậu đủ can đảm, ta có thể đưa cậu đi cùng.”Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp Đại Hạ Quốc không khỏi rùng mình.—— "Có vấn đề! Dì Vương có vấn đề!"—— "Sao dì Vương lại quỷ dị như vậy?"——“Nếu như là đi khu vực an toàn, tại sao lá gan phải đủ lớn mới có thể đi?”——"Lò mổ đó cũng nguy hiểm à?"—— "Thật quá đáng sợ, Chu Bạch có thể vượt qua ải hay không?"Dì Vương chỉ mỉm cười nhìn Chu Bạch, tựa hồ rất có hứng thú với câu trả lời tiếp theo của hắn.Chu Bạch không chút do dự: "Vậy làm phiền dì Vương.Khi nào chúng ta xuất phát?"Dì Vương cười mấy tiếng, rất hài lòng với câu trả lời của Chu Bạch."11 giờ đêm nay, đúng giờ xe buýt sẽ xuất phát ở cổng tiểu khu!"Chu Bạch trở về nhà đóng gói những thứ định mang theo vào buổi chiều và kiểm tra lại.Sau đó ngồi trên ghế sofa đợi đến 11 giờ đêm.Tối nay, số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của Đại Hạ Quốc đã trực tiếp vượt quá mức cao nhất trước đó.Hầu như tất cả hàng tỷ người ở các quốc gia khác trên Lam Tinh đều ngồi trước TV để chờ xem đại kết cục của phó bản này.Nếu bây giờ có người ngoài hành tinh có thể nhìn thấy người của Lam Tinh đang làm gì, chắc chắn họ sẽ nghi ngờ chỉ số IQ của mình.Bởi vì hầu như tất cả đều bật TV và chăm chú theo dõi một người đàn ông đang ngơ ngác ngồi trong phòng khách.Người đàn ông ngơ ngác đó đương nhiên là Chu Bạch.Màn đêm bên ngoài càng ngày càng tối.Mèo meo, chó sủa, móng tay cào vào cửa sổ, tay nắm cửa xoay…Đủ loại âm thanh rùng rợn vang lên liên tục.Giống như có vô số quái vật đang thực sự thèm muốn những người trong căn phòng này.Khủng hoảng rình rập.Không biết đó là cuối cùng hắc ám chiến thắng hay dấu vết trước thất bại?Không đến cuối, không một ai biết.Đợi cho đến khi kim đồng hồ chỉ 10:55.Chu Bạch nhặt đồ đã chuẩn bị sẵn, từ trên sô pha đứng dậy.Cửa phòng mở ra.Bóng tối bên ngoài phòng phát ra một tiếng “bá”, như muốn lao vào Chu Bạch.Cũng may, cánh cửa bên cạnh cũng được mở vào lúc này."Đi nào."Dì Vương đi trước, Chu Bạch đi theo sau.Đôi mắt ẩn trong bóng tối đó không xa không gần theo dõi họ, nhưng lại không dám đến gần..