Chương 7: Ngoại truyện
Dịch: Puh
Buổi chiều hôm nào đó, lớp 11, thực ra Thẩm Diên Tri cãi nhau một trận với Tần Tử Khanh.
Tiếng côn trùng khiến con người ta thấy phiền, mà buổi chiều hôm đó, bởi vì hai người đều không chịu lùi bước, nên không cùng nhau về nhà.
Thẩm Diên Tri ở phòng học, cuối cùng cũng làm xong đề vật lý thứ hai.
Anh lôi điện thoại ra, gửi tin nhắn cho cô.
"Giỏi đó, mới nói có hai câu mà đã không thèm quan tâm người ta rồi."
"không trả lời tin nhắn phải không, được, sau này cũng đừng về nữa."
"....."
Đột nhiên có tiếng kêu gấp rút của chiếc xe cấp cứu.
Anh nhìn ánh mặt trời. Sau đó cất điện thoại, men theo đám người đông đúc xem có chuyện gì đã xảy ra.
Ở điện thoại, còn hiện rõ mấy dòng tin nhắn cuối mà anh gửi. 
"Xì, với cái tính này của em, thì ai mà chiều nổi chứ?"
"Ha ha ha, thì ra là do anh chiều mà ra."
"Gõ số 6 đi, anh đây dỗ em."
.....
Buổi chiều hôm nào đó, lớp 11, thực ra Thẩm Diên Tri cãi nhau một trận với Tần Tử Khanh.
Tiếng côn trùng khiến con người ta thấy phiền, mà buổi chiều hôm đó, bởi vì hai người đều không chịu lùi bước, nên không cùng nhau về nhà.
Thẩm Diên Tri ở phòng học, cuối cùng cũng làm xong đề vật lý thứ hai.
Anh lôi điện thoại ra, gửi tin nhắn cho cô.
"Giỏi đó, mới nói có hai câu mà đã không thèm quan tâm người ta rồi."
"không trả lời tin nhắn phải không, được, sau này cũng đừng về nữa."
"....."
Đột nhiên có tiếng kêu gấp rút của chiếc xe cấp cứu.
Anh nhìn ánh mặt trời. Sau đó cất điện thoại, men theo đám người đông đúc xem có chuyện gì đã xảy ra.
Ở điện thoại, còn hiện rõ mấy dòng tin nhắn cuối mà anh gửi. 
"Xì, với cái tính này của em, thì ai mà chiều nổi chứ?"
"Ha ha ha, thì ra là do anh chiều mà ra."
"Gõ số 6 đi, anh đây dỗ em."
.....