Chương : 10
" Haiz. Cô thích tự mình tắm hay để tôi tắm cho đây".
Hắn thở dài. Tay vẫn ôm chặt cô, không để cô thoát.
" Tôi tự có tay, có chân đương nhiên tôi tự tắm được rồi".
Vừa nói cô vừa cố nắm tay của hắn kéo ra, mắt trợn lên lộ ra hai con ngươi đầy phẫn nộ.
" Cô có chắc là mình tự tắm được không...nhìn cô bây giờ thân tàn ma dại thế kia thì".
Hắn hắng giọng, miệng khẽ nhếch lên tạo thành đường cong vĩ diệu.
"Anh..".
Cô chợt im ắng. Cơ thể cô đã bị một tên thụ làm thành không ra gì nữa rồi. Bờ môi cô không son không màu phấn nhưng vẫn đỏ chót, trong miệng cô vẫn còn lẫn quyện cái hương vị đặc biệt của hắn.
" Anh thả tôi ra...mau..".
Chờ cơ hội hắn buông lỏng tay, cô nhanh chóng giữ chăn, thoát khỏi người hắn.
Nhìn bộ ngực trắng muốt nõn nà của cô hắn thèm, rõ ràng hôm qua hắn thử qua rồi mà khoảng 60C là cùng
Đến hôm nay nó to hơn, chắc xũng có một phần là nhờ hắn
Hắn lại cười
" Bánh bao ngon hơn chuối nhiều".
Thấy hắn chăm chăm vào ngực mình cô cô kéo chăn lên che lại
" Chuối anh bé tí tôi không thèm".
" Thế à! Tô Mạc Hân của tôi ơi tối qua cô đòi ăn suốt đó".
" Anh tỉnh chưa, trời sáng rồi"
Rồi khập cô khiễng đi vào nhà tắm, miệng lẩm bẩm:
" Như thế có tốt hơn không".
Rầm...;:;!(-Cô đóng mạnh cánh cửa
Hắn khoanh tay đứng bên ngoài, trong lòng cười thầm.
" Cô gái này thật thú vị".
******
1 tiếng trôi qua, vội vã, êm đềm nhưng lại mang một nỗi cô đơn, vắng lặng trong tâm hồn cũng như thể xác của anh.
Hắn ngồi ngoài cánh cửa đó, chờ đợi canh chừng cô gái đã cướp đi nụ hôn đầu của anh.
Đằng sau cánh cửa kia, Cô chả có chút phản ứng gì, kể cả tiếng động cũng không có....không gian đặc biệt tĩnh lặng.
Anh nhíu mày, gõ cửa:
" Cộc...cộc....này hân hân...cô chết chưa".
"...". Bên trong vẫn không có bất cứ phản ứng gì.
" Này...........cô có mau trả lời tôi không thì bảo"
" Tô Mạc Hân". Hắn tức giận.
Cảm nhận được điều gì đó, hắn đạp mạnh cánh cửa, mở vào.
Cánh cửa sập xuống, phá vỡ sự yên ắng trong căn phòng.
Đang trong lúc căng thẳng đầu óc hỗn loạn thì anh bỗng cười thầm, môi mỏng khẽ nhếch lên.
Hắn khẽ lắc đầu nhìn cô gái đang nằm ngủ trên thành bồn tắm.
" Hân hân.....". Anh cúi người lay nhẹ cô.
Đang trong giấc mộng, cô giật mình tỉnh giấc.
" Cô tỉnh chưa".
" Hửm......tôi ngủ quên sao, xin lỗi..". Cô ngáp dài, dụi dụi mắt.
" Cô muốn ngủ thì lên giường tôi mà ngủ.....đừng để người nào đó bảo tôi thất lễ với cô".
Hắn thở dài. Tay vẫn ôm chặt cô, không để cô thoát.
" Tôi tự có tay, có chân đương nhiên tôi tự tắm được rồi".
Vừa nói cô vừa cố nắm tay của hắn kéo ra, mắt trợn lên lộ ra hai con ngươi đầy phẫn nộ.
" Cô có chắc là mình tự tắm được không...nhìn cô bây giờ thân tàn ma dại thế kia thì".
Hắn hắng giọng, miệng khẽ nhếch lên tạo thành đường cong vĩ diệu.
"Anh..".
Cô chợt im ắng. Cơ thể cô đã bị một tên thụ làm thành không ra gì nữa rồi. Bờ môi cô không son không màu phấn nhưng vẫn đỏ chót, trong miệng cô vẫn còn lẫn quyện cái hương vị đặc biệt của hắn.
" Anh thả tôi ra...mau..".
Chờ cơ hội hắn buông lỏng tay, cô nhanh chóng giữ chăn, thoát khỏi người hắn.
Nhìn bộ ngực trắng muốt nõn nà của cô hắn thèm, rõ ràng hôm qua hắn thử qua rồi mà khoảng 60C là cùng
Đến hôm nay nó to hơn, chắc xũng có một phần là nhờ hắn
Hắn lại cười
" Bánh bao ngon hơn chuối nhiều".
Thấy hắn chăm chăm vào ngực mình cô cô kéo chăn lên che lại
" Chuối anh bé tí tôi không thèm".
" Thế à! Tô Mạc Hân của tôi ơi tối qua cô đòi ăn suốt đó".
" Anh tỉnh chưa, trời sáng rồi"
Rồi khập cô khiễng đi vào nhà tắm, miệng lẩm bẩm:
" Như thế có tốt hơn không".
Rầm...;:;!(-Cô đóng mạnh cánh cửa
Hắn khoanh tay đứng bên ngoài, trong lòng cười thầm.
" Cô gái này thật thú vị".
******
1 tiếng trôi qua, vội vã, êm đềm nhưng lại mang một nỗi cô đơn, vắng lặng trong tâm hồn cũng như thể xác của anh.
Hắn ngồi ngoài cánh cửa đó, chờ đợi canh chừng cô gái đã cướp đi nụ hôn đầu của anh.
Đằng sau cánh cửa kia, Cô chả có chút phản ứng gì, kể cả tiếng động cũng không có....không gian đặc biệt tĩnh lặng.
Anh nhíu mày, gõ cửa:
" Cộc...cộc....này hân hân...cô chết chưa".
"...". Bên trong vẫn không có bất cứ phản ứng gì.
" Này...........cô có mau trả lời tôi không thì bảo"
" Tô Mạc Hân". Hắn tức giận.
Cảm nhận được điều gì đó, hắn đạp mạnh cánh cửa, mở vào.
Cánh cửa sập xuống, phá vỡ sự yên ắng trong căn phòng.
Đang trong lúc căng thẳng đầu óc hỗn loạn thì anh bỗng cười thầm, môi mỏng khẽ nhếch lên.
Hắn khẽ lắc đầu nhìn cô gái đang nằm ngủ trên thành bồn tắm.
" Hân hân.....". Anh cúi người lay nhẹ cô.
Đang trong giấc mộng, cô giật mình tỉnh giấc.
" Cô tỉnh chưa".
" Hửm......tôi ngủ quên sao, xin lỗi..". Cô ngáp dài, dụi dụi mắt.
" Cô muốn ngủ thì lên giường tôi mà ngủ.....đừng để người nào đó bảo tôi thất lễ với cô".