Chương 1: Nam Chính Truyện Vô Hạn Lưu Đến (1)
Edit: LithromanticBẢN EDIT PHI THƯƠNG MẠI CHƯA ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP.KHÔNG REUP/KHÔNG CHUYỂN VER.----------- Kỷ Ninh yên lặng ngồi bên cửa sổ phi hành khí, một tay chống cằm quan sát đoàn làm phim đang chuẩn bị công tác cho bộ phim sắp tới ở bên ngoài. Hiệu suất làm việc của bọn họ rất cao, chẳng mấy chốc đã khiến khu đất hoang này đã trở nên ma quái, ngay cả căn nhà cũ kỹ nằm giữa khu đất hoang nhìn lại càng thêm nguy hiểm và âm u. Trên phi hành khí còn có những người khác, họ đều là những diễn viên sẽ tham gia bộ phim này giống Kỷ Ninh. Khuôn mặt của Kỷ Ninh thanh tú đẹp đẽ, khoé miệng tự nhiên hơi cong lên, giống như lúc nào cũng đang mỉm cười. Làn da cậu trắng nõn, con ngươi màu nâu nhạt cực kỳ xinh đẹp, cả người luôn toát ra khí chất dịu dàng khó tả. Nhưng bây giờ trên mặt Kỷ Ninh không có biểu cảm, cũng không nói lời nào, bởi vì cậu muốn duy trì tính cách trái ngược với dáng vẻ của mình giống như thiết lập gốc trong tiểu thuyết. Cậu là một thiên tài lạnh lùng và kiêu ngạo, cho nên cậu sẽ không bao giờ chủ động trò chuyện với người khác. Là một người xuyên không có kinh nghiệm phong phú, Kỷ Ninh không bao giờ cho phép mình mắc phải những sai lầm nhỏ nhất, cho dù đó là các thiết lập cơ bản. Kỷ Ninh vẫn luôn im lặng nhìn hình ảnh phản chiếu bóng dáng của một thanh niên đẹp trai trẻ tuổi trên cửa kính. Người thanh niên này là nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết - Cố Sâm. Cuốn tiểu thuyết này có tên là "Trọng sinh tinh tế ảnh đế", bối cảnh ở thời đại các hành tinh chơi với nhau trong tương lai, nội dung chính là câu chuyện kể về quá trình ảnh đế Cố Sâm lần nữa leo lên đỉnh cao và vượt qua những thành tựu ở kiếp trước sau khi hắn sống lại ở thời điểm một trăm năm sau. (*) Xin lỗi, tui không nghĩ ra được từ nào nên để là chơi với nhau nhé =)) Hiện tại cốt truyện trong nguyên tác vừa mới bắt đầu, thân phận mới của Cố Sâm là một ngôi sao tuyến mười tám bị toàn bộ cư dân mạng tẩy chay. Bộ phim sắp quay là bộ phim đầu tiên hắn tham gia sau khi sống lại, nhân vật hắn đóng là vai phụ, còn Kỷ Ninh đóng vai chính. Trong nguyên tác, bối cảnh của Kỷ Ninh đối lập với Cố Sâm, cậu là một ngôi sao điện ảnh thiên tài mới vào nghề, che giấu thân phận là thái tử gia của một công ty giải trí nổi tiếng. Cậu luôn đối đầu với Cố Sâm, mặc dù không phải là nhân vật phản diện gì quan trọng, nhưng hai người họ không bao giờ gần gũi hay thân thiện nói chuyện với nhau. Với thân phận như vậy, nhiệm vụ chính của Kỷ Ninh ở thế giới này là công lược Cố Sâm và khiến hắn yêu cậu. Cũng may bây giờ nguyên tác mới bắt đầu, cậu và Cố Sâm chỉ là hai người xa lạ. Nhưng đối với Kỷ Ninh, ngay cả khi Cố Sâm có chán ghét cậu thì điều đó cũng không thành vấn đề. Trước khi bước vào thế giới này, cậu đã trải qua mười thế giới. Nhiệm vụ chính của mỗi thế giới là công lược nam chính và khiến bọn họ yêu cậu. Từ lâu cậu đã quen với nhưng việc như vậy rồi. Hơn nữa, so với nhóm nam chính biến thái, thì tính cách của Cố Sâm đáng yêu hơn nhiều. Nhớ lại một số chuyện trong quá khứ, vẻ mặt của Kỷ Ninh thoáng qua một tia mờ mịt, nhưng cậu đã nhanh chóng che giấu nó đi. Một lúc sau, có tiếng gõ cửa từ bên ngoài phi hành khí, nhân viên đến thông báo địa điểm đã được sắp đặt xong xuôi, hiện giờ có thể đến để chuẩn bị quay phim. Kỷ Ninh dẫn đầu nhóm người đi ra ngoài, vừa ra khỏi phi hành khí ấm áp, tóc cậu đã bị gió thổi rối tung, ngay cả phần da thịt lộ ra bên ngoài cũng cảm thấy ớn lạnh. Bầu trời u ám được bao phủ bởi những đám mây đen dày đặc, chúng cuộn xuống, nhìn có vẻ nặng nề và tĩnh mịch, nhưng tất cả đều được tạo ra bởi các dụng cụ tạo ảnh ba chiều. Bộ phim bọn họ sắp quay là một bộ phim ma, có tên "Bóng ma trong căn nhà hoang". Hiện nay đề tài siêu nhiên đang rất được yêu thích, nếu quay tốt thì sẽ rất ăn khách, kinh phí làm loại phim này cũng không cao, rất phù hợp để sử dụng diễn viên mới. Việc đầu tư của "Bóng ma trong căn nhà hoang" được đánh giá vô cùng cao, kịch bản xuất sắc, đạo diễn tương đối có tiếng. Trên thực tế, trừ Kỷ Ninh ra thì những diễn viên còn lại đều không có bối cảnh gì nổi bật. Ban đầu người mới cũng không có cơ hội đóng vai chính, nhưng bộ phim này lại không được nhiều người quan tâm. Bởi vì căn nhà cổ được sử dụng để quay phim này là một căn nhà ma có thật. Nhiều năm về trước, có một vụ án giết người kinh hoàng đã xảy ra ngay tại căn nhà này. Một gia đình sáu người đều bị giết ở đây, xác chết phân tán khắp nơi, kẻ giết người sau đó đã tự sát tại chỗ. Về sau người ta còn tìm được máu và thịt của nạn nhân trong dạ dày của hắn. Không ai biết động cơ giết người và ăn máu thịt xác chết của kẻ giết người là gì, phần lớn mọi người đều đoán rằng kẻ giết người có mối thù sâu đậm với gia đình nạn nhân, hoặc bên trong đó có một bóng đen khủng khiếp của một nghi lễ ác độc nào đó đã gây nên vụ thảm sát này. Chính vì vậy nên Cố Sâm mới có cơ hội tham gia bộ phim và bắt đầu tỏa sáng. Về phần Kỷ Ninh, nhân vật của cậu trong tiểu thuyết là một thiên tài kiêu ngạo và lạnh lùng, mặc dù cậu ở đây để đóng phim ma nhưng cậu lại không tin có ma chút nào, mà cho dù có bản thân Kỷ Ninh cũng không sợ. Vì cậu từng ở trong thế giới tiểu thuyết vô hạn lưu, ngay cả thân phận lúc đó của Kỷ Ninh cũng là một con ma, nên cậu đã sớm quen từ lâu. "Đây là căn nhà ma nổi tiếng..." Kỷ Ninh và các nhân viên đi đến khu vực gần căn nhà, đột nhiên có một cơn gió lạnh thổi xung quanh, khiến cho chiếc chuông gió cũ kỹ treo dưới mái hiên vang lên những tiếng "Leng keng", những người khác thấy vậy mặt mũi lập tức tái mét, thì thầm nói chuyện với nhau. "Các bạn có thể đến khu vực bên cạnh để làm quen trước. Chúng tôi sẽ bắt đầu việc quay chụp sau đúng mười lăm phút nữa. Xin hãy nhanh chóng chuẩn bị ngay khi đồng hồ bắt đầu đếm ngược. Cảm ơn các bạn." Nhân viên công tác mỉm cười với họ rồi lui ra bên ngoài. Khu vực gần căn nhà chỉ còn lại đám người Kỷ Ninh. Vài người mới đang thấp giọng bàn luận về vụ án mạng năm đó, Kỷ Ninh khoanh tay không nói gì, Cố Sâm vì nguyên thân không được chào đón nên cũng đứng lẻ loi một mình. Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua Cố Sâm, mặc dù bị xa lánh nhưng biểu tình của Cố Sâm vẫn rất bình tĩnh, không hề để ý đến thái độ của người khác, chuyên tâm đánh giá căn nhà cũ. Sau một lúc, Cố Sâm gọi lên một bảng trong suốt từ thiết bị đầu cuối thu nhỏ gắn trên cổ tay, hiển thị cấu trúc bên trong căn nhà cổ. Những ngón tay thon dài của hắn lướt qua bảng hình ảnh, thỉnh thoảng lại phóng to một số phòng trong đó, giống như đang đối chiếu với nội dung kịch bản. Là một diễn viên, thái độ của Cố Sâm đối với việc quay phim cực kỳ nghiêm túc, Kỷ Ninh cũng vậy. Vì thế, tất nhiên Kỷ Ninh cũng mở kịch bản riêng của mình từ thiết bị đầu cuối ra và lợi dụng điều này để nói những lời đầu tiên với Cố Sâm. "Cậu không tệ." Kỷ Ninh đến gần Cố Sâm và nói một cách thờ ơ, đến khi Cố Sâm nhìn lên, cậu lại cố ý thể hiện ánh mắt hơi mỉa mai, liếc nhìn những diễn viên khác đang trò chuyện, rồi nói: "Ít nhất thì tốt hơn những người nghiệp dư bình thường đó." Những người khác nghe thấy lời này đều thay đổi sắc mặt. Tất nhiên trước khi đến đây bọn họ đã chăm chỉ nghiên cứu kịch bản của mình, nhưng chỉ vì vài cuộc nói chuyện nhỏ, họ lại bị Kỷ Ninh gắn cho cái mác "thái độ không tập trung", làm sao khiến bọn họ chấp nhận được. Nhưng vì Kỷ Ninh là tiền bối nên danh tiếng nổi hơn bọn họ rất nhiều, cho dù họ có giận cũng không dám nói gì nên đành phải cười cười cúi xuống đọc kịch bản. Kỷ Ninh thầm nói xin lỗi họ trong lòng, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ thờ ơ, rốt cuộc cậu không thể để mình bị OOC được. Cố Sâm không trả lời, chỉ mỉm cười với Kỷ Ninh. Khuôn mặt hắn tuấn tú, con ngươi màu đen sâu thăm thẳm như màn đêm, mái tóc màu đen buông xõa, ánh mắt lạnh nhạt. Thời điểm không cười thì thâm thúy tĩnh lặng, khi cười lên lại vô cùng dịu dàng, lộ ra khí chất riêng biệt. Kỷ Ninh không nói tiếp, khẽ gật đầu với hắn rồi nhìn xuống kịch bản. Quá trình công lược là một chặng đường dài, bây giờ cậu chỉ cần thể hiện thái độ khinh thường với những người xa lánh Cố Sâm là đủ rồi. Không cần phải làm gì thêm. Mười lăm phút trôi qua nhanh chóng, quá trình đếm ngược để quay phim bắt đầu. Mọi người tắt hết thiết bị đầu cuối và điều chỉnh lại biểu cảm cùng trạng thái của mình. Các hình ảnh ba chiều xung quanh bắt đầu thay đổi, cảnh rừng mô phỏng hiện ra, một vài con quạ bay xuyên qua rừng khiến lá cây rơi "xào xạc", một vài chiếc lông đen lặng lẽ rơi xuống từ không trung. Tổng thể cốt truyện của "Bóng ma trong căn nhà hoang" rất tốt, nhưng phần mở đầu của kịch bản lại cũ rích: Một nhóm nhà thám hiểm bị lạc đường trong rừng. Nghe thấy có tiếng người ở một hướng nào đó, bọn họ nhanh chóng vội vàng chạy tới, cuối cùng rơi vào một nơi muôn đời muôn kiếp không trở lại được. Tất nhiên, bởi vì thời đại này có quang não cùng thiết bị đầu cuối, nên căn bản không thể xảy ra tình huống lạc đường. Chính vì vậy, "Bóng ma trong căn nhà hoang" được xây dựng ở nhiều năm về trước, thời điểm trước khi quang não ra đời. Trong thời đại quang não ngày nay, mặc dù quay phim vẫn sẽ có kịch bản cố định nhưng diễn viên lại có thể phát huy tự do trong quá trình quay phim thực tế, họ hoàn toàn có thể không diễn theo kịch bản, đôi khi đạo diễn cũng sẽ thay đổi kịch bản giữa chừng mà không nói với diễn viên, mục đích là để cho các diễn viên thể hiện được những cảm xúc và phản ứng chân thật nhất. Trong trường hợp này, đạo diễn sẽ dẫn dắt họ nhờ vào tai nghe thu nhỏ được đeo trên tai diễn viên. Ngoài ra còn có rất nhiều camera giấu kín được lắp đặt xung quanh, để chắc chắn không bỏ sót bất kỳ cảnh quay nào. Đạo diễn ra lệnh một tiếng, đám người Kỷ Ninh đã nhanh chóng tiến vào trạng thái và chuẩn bị diễn xuất. Theo tình tiết ở đầu kịch bản, mọi người đang lạc đường, nữ chính nghe thấy tiếng động liền lôi kéo nhóm người đi cùng mình xuyên qua rừng cây đi về phía căn nhà cũ. Căn nhà cũ trông cực kỳ âm u. Mọi người đều có ý kiến khác nhau về việc có nên vào bên trong tìm người hay không. Tuy nhiên, vì thời tiết có vẻ chuyển biến xấu, trời bắt đầu mưa to, những người không muốn chỉ có thể đồng ý đi theo mọi người vào bên trong. "Ào..." Ngoài trời mưa rất to, Kỷ Ninh đóng vai nam chính đẩy cửa ra, trục cửa chuyển động phát ra tiếng động khô khốc. "Không có ai sống ở đây, là một căn nhà hoang." Sau khi nhìn thấy đồ đạc trong nhà, Cố Sâm lên tiếng. Nơi nào cũng có lớp bụi dày đặc, ngay cả tấm kính trong suốt cũng bẩn đến mức không nhìn thấy ánh sáng, trời quá tối khiến họ phải bật đèn pin lên để chiếu sáng. "Có lẽ chúng phải qua đêm ở đây. Nên dọn dẹp một chút. Ít nhất phải quét dọn được một chỗ tương đối sạch sẽ." Kỷ Ninh nói. Những người khác đều không phản đối, nhanh chóng chia nhau ra dọn dẹp, nhưng giữa chừng lại nghe thấy nữ chính lên tiếng. "Có chuyện gì vậy?" Kỷ Ninh hỏi. "Nhìn xem, vết bẩn trên mặt đất..." Diễn viên đóng vai nữ chính tỏ ra khó chịu chỉ xuống sàn nhà dưới chân, cho dù lớp bụi rất dày nhưng cũng không thể che được dấu vết đen kịt dưới ánh đèn pin. Màu nâu sẫm. Nó trông giống vết máu. "..." Động tác dọn dẹp của mọi người dừng lại, ánh mắt đều tập trung vào dấu vết kia. Kỷ Ninh ngưng trọng bước tới, cúi người dùng ngón tay sờ lên dấu vết trên mặt đất. Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm xuống, rõ ràng không có gió nhưng lớp bụi đó lại giống như bị gió thổi bay, dần dần lộ ra nhiều hơn, cuối cùng lộ rõ toàn bộ dấu vết này. Đây là một bức ảnh của ai đó. Xung quanh còn kéo theo những vết máu, từng vệt máu nhỏ giọt và cả những mảng máu bẩn. Khi những vết máu kinh khủng đó hiện ra trên mặt đất, biểu cảm cả nhóm đều thay đổi. Tuy rằng bọn họ không biết trong căn nhà này từng xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng bọn họ không được ở đây lâu! "Đi mau!" Kỷ Ninh cầm lấy đồ, đứng dậy chạy về phía cửa, lúc vào bọn họ không đóng cửa lại hoàn toàn, nhưng bây giờ cho dù Kỷ Ninh có kéo nắm cửa thế nào, cánh cửa vẫn không nhúc nhích. "Cửa sổ cũng không mở được..." Có người chạy tới thử đẩy mở cửa sổ nhưng cũng không được, cả nhóm hốt hoảng, bắt đầu tìm những vật cứng có thể dùng được để đập vào kính, nhưng đột nhiên lại nghe thấy một tiếng cười khẽ truyền đến. Tiếng cười xuất hiện mà không hề báo trước, mơ mơ hồ hồ, nhẹ nhàng rơi vào tai, khiến cho trái tim mọi người "lộp bộp" nhảy dựng lên. Bọn họ quả thật đều bị kinh hãi, trong kịch bản đúng là sẽ xuất hiện tiếng cười vào lúc này, nhưng bên trong rõ ràng nói đó là giọng nữ, bóng ma đầu tiên xuất hiện là của nữ chủ nhân căn nhà này, nhưng bây giờ.....nghe thế nào cũng thấy giống như tiếng cười của một người đàn ông? Đạo diễn thay đổi kịch bản đột xuất? Kỷ Ninh cũng có nghi vấn như vậy trong lòng, điều này không có trong kịch bản gốc, nhưng tai nghe vẫn im lặng, cũng không thấy có hướng dẫn mới, vì vậy mọi người vẫn tiếp tục diễn theo nội dung ban đầu. "Xoạt..." Ngay khi họ tỏ ra hoảng sợ vì không thể ra khỏi căn nhà, một tờ báo cũ bất ngờ bay từ trên cao xuống, sau đó tình cờ rơi vào tay Kỷ Ninh. Kỷ Ninh hơi ngạc nhiên cầm tờ báo trên tay, tờ báo đã ố vàng, dính rất nhiều máu, nét chữ đã nhòe đi, chỉ còn lại bản cáo phó ở giữa. *Cáo phó: Báo tin về việc có người vừa chết. Bức ảnh đen trắng trên cáo phó là của một chàng trai có đôi mắt rất đẹp. Hắn nhìn thẳng về phía trước, khoé mắt cong cong như đang mỉm cười, giống như hắn trời sinh đã có vẻ dịu dàng và đa tình. Nhưng nếu bạn nhìn kỹ vào mắt hắn, bạn sẽ kinh hoàng mà nhận ra rằng hắn không phải đang nhìn vào máy ảnh, mà là đang nhìn người cầm tờ báo. Hắn đang nhìn Kỷ Ninh. Đồng tử của Kỷ Ninh đột nhiên co lại. ... Không thể nào, ảnh của người này sao lại xuất hiện ở đây? "Bộp." Giọt máu đỏ tươi rơi xuống bức ảnh đen trắng trên cáo phó, ngay trước ngực người chàng trai, nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi trắng của hắn. Người chàng trai trong bức ảnh được máu tươi thấm ướt đẫm, giống như đang sống lại từng chút một, biểu cảm của hắn dần trở nên sống động, hắn nhếch môi nhìn Kỷ Ninh, lộ ra ý cười dịu dàng. Hắn nói. "Ninh Ninh, cuối cùng tôi cũng tìm được em." Dòng chữ trên cáo phó chuyển sang màu đỏ tươi như máu, mơ hồ hiện ra tên một người.Hoắc Vô Linh.