Chương 9
28.
Chẳng mấy chốc, camera đã khôi phục lại toàn bộ quá trình "xung đột" giữa tôi và con điên kia.
Tôi không hề chạm vào cô ta, nhưng cô ta lại cứ làm ầm ĩ lên, nhất quyết đòi báo cảnh sát, điều này làm lãng phí nhân lực và gây ra hỗn loạn ở khu vực công cộng.
Cuối cùng, cô ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải xin lỗi tôi và hứa sẽ không quấy rầy tôi nữa.
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, trời đã tối hẳn.
Tôi đi theo sau Tề Mục, muốn hỏi anh ấy rất nhiều thứ, nhưng lại không nói được lời nào.
Tề Mục đột nhiên dừng lại: "Đồng nghiệp của em nói với tôi là em bị cảnh sát đưa đi, tôi lo lắng nên đã tới đây."
Tôi nhìn điện thoại, thấy tin nhắn của Tiểu Thất...
Tiểu Thất: Chu Chu, tôi nghe đồng nghiệp khác nói cô bị cảnh sát đưa đi hả? Có chuyện gì thế?
Tiểu Thất: Tôi đã nói với bạn trai cô rồi đó, không biết là anh ấy đã qua chỗ cô chưa?
Tôi ngước nhìn "bạn trai" trước mặt, không hiểu sao muốn bật cười.
Tôi: "Anh quen cậu cảnh sát ban nãy hả?"
Tề Mục: "À, bạn cùng trường ở học viện cảnh sát."
Tôi: "Ngay cả cậu ta cũng biết anh là cây vạn tuế không biết nở hoa sao?"
Tề Mục đột nhiên dừng lại, sau đó nghiêm túc trả lời: "Có lẽ là sắp nở hoa rồi."
Tôi sửng sốt.
Tề Mục nói tiếp: "Lần sau gặp chuyện như vậy thì nhất định phải gọi điện cho tôi."
Tôi: "Chú cảnh sát à, chú muốn giúp cháu bắt bọn họ hả?"
Tề Mục lắc đầu.
Tôi bĩu môi: "Vậy sao tôi phải gọi cho anh chứ?"
Tề Mục: "Tôi có thể lái xe cảnh sát qua dọa bọn họ."
Tôi bật cười thành tiếng.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, bầu không khí dường như đang dần dần nóng lên.
Tôi cụp mi mắt, không dám nhìn thẳng vào mắt Tề Mục, lại nghe thấy tiếng anh ấy nói: "Tôi muốn bảo vệ em, không phải với tư cách là một cảnh sát nhân dân."
Tim tôi đập lỡ một nhịp.
Tề Mục đặt tay lên vai tôi, xuyên qua lớp quần áo mùa hè mỏng manh, tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của anh ấy.
Tôi vô thức ngẩng đầu lên, không biết có phải là do khẩn trương hay không, lông mi Tề Mục khẽ run, anh liếm liếm môi dưới, sau đó chậm rãi nói: "Chu Chu, anh muốn làm bạn trai của em."
29.
Đầu óc tôi đột nhiên trống rỗng, anh ấy đang tỏ tình với tôi sao?
Anh ấy đang tỏ tình với tôi?!
Người đàn ông thẳng như sắt thép chưa từng yêu đương này nói thích tôi?!
Trong bầu không khí mập mờ yên tĩnh, tôi thậm chí còn có thể nghe thấy nhịp tim của Tề Mục đang nảy lên.
Có lẽ là im lặng quá lâu, Tề Mục khẽ đặt ngón tay lên vai tôi, lại hỏi: "Em có sao không?"
Hai má tôi đó lên.
Tôi cắn môi, gật đầu, giả vờ dè dặt.
"Được..."
"A~"
Chữ "ạ" còn chưa nói hết, tôi đã bị Tề Mục nhấc bổng lên, sợ tới mức hét lên một tiếng, ôm chặt lấy đầu anh ấy.
Tôi: "Anh làm gì thế?!"
Tề Mục: "Anh vui lắm."
Khuôn mặt già của tôi đỏ bừng: "Vui đến thế sao?"
Tề Mục thả tôi ra, anh ấy nghiêm túc nhìn tôi, ánh mắt vô cùng trìu mến, rồi anh ấy cười, đẹp trai tới mức tôi suýt nữa thất thần tại chỗ.
Ngay khi tôi nghĩ là anh ấy sắp nói mấy lời thâm tình với tôi thì anh ấy lại vỗ vai tôi: "Tất nhiên là vui chứ, sau này sẽ có người cùng xem bóng với anh mà."
Tôi:...
Ha ha.
30.
Ngày hôm sau, tôi bơ Tề Mục cả ngày.
Cuối cùng anh ấy cũng nhận ra vấn đề.
Vì vậy, chú cảnh sát lần đầu biết yêu này đã gửi cho tôi một tin WeChat như sau...
Tề Mục: Sao em lại bơ anh?
Tề Mục: Giận sao?
Mười phút sau.
Tề Mục: Anh sai rồi!
Tề Mục: [Nhãn dán]
Tề Mục: Mặc dù anh không biết là có chuyện gì, nhưng đều là lỗi của anh!!
Mười phút sau.
Tề Mục: Anh hát cho em nghe nhé, em muốn nghe cái gì cũng được!
Tề Mục: Đồ ăn anh nấu rất ngon, anh nấu cho em nha, có được không?
Mười phút sau.
Tề Mục: Chu Chu, em nói chuyện với anh đi có được không...
Tề Mục: [Nhãn dán]
Chết tiệt!!
Tề Mục đang làm nũng với tôi đó hả!?
Mặc dù tôi thực sự tức giận về chuyện hôm qua, nhưng...
Tôi: Tề Mục.
Tề Mục: Dạ!
Tôi: Anh đang tìm một cô bạn gái hay đang tìm một người xem bóng đá cùng anh?
Tề Mục: Đương nhiên là không phải!
Tề Mục: Em không thích xem bóng đá, vậy sau này anh không xem nữa, anh cùng em làm chuyện khác.
Tôi bật cười thành tiếng.
Đúng là tên ngốc mà.
Quên đi, trẻ con biết mình có lỗi là được rồi, không cần đánh.
Tôi sẽ từ từ dạy anh ấy sau.
Tôi: Em có thể xem bóng đá với anh.
Tề Mục: Thật sao?
Tôi: Ai bảo em là bạn gái anh chứ.
Tề Mục: [Nhãn dán]
Tôi: Anh lấy đâu ra nhiều sticker thế?
Tề Mục: Một đồng nghiệp gửi cho anh đó, nói là nó rất đáng yêu.
Tôi: Em không nghĩ bạn trai mình lại dễ thương đến vậy đấy.
Đột nhiên vài phút sau không thấy anh nhắn lại.
Sau đó, Tề Mục gửi cho tôi một tin.
Tề Mục: Anh rất nhớ em.
Tề Mục: Tối nay sang nhà anh nhé.
Tim tôi đập như sấm.
Điều này có nghĩa gì!?
Chàng thanh niên ngây thơ chưa từng yêu đương đâu rồi!?
Tại sao anh ấy lại rủ tôi về nhà ngay sau khi xác nhận quan hệ thế này?!
Đây chẳng phải là tín hiệu tình yêu sao...
Tề Mục: Lần trước anh đã hứa hát bài [Nhiệt tâm 105 độ C] cho em nghe, nhưng vẫn chưa thực hiện được.
Tôi:...
Chết tiệt!!
Tại sao tôi lại cảm thấy thất vọng thế nhỉ?
31.
Tề Mục thực sự là một anh chàng ngây thơ chưa từng yêu đương bao giờ.
Buổi tối tôi tới nhà anh ấy, và tôi thực sự đã ngồi nghe anh ấy hát cả tiếng đồng hồ liền.
Sau này, tôi cũng đi sang đó hết lần này tới lần khác, nhưng cả hai còn không hề nắm tay nhau.
Trông có khác gì học sinh tiểu học yêu đương không chứ?
Bây giờ tôi thực sự nghi ngờ về sức rù quến của mình đấy.
Nếu không phải lời nói và hành động của Tề Mục thể hiện anh ấy chính là một tên sắt thép thẳng nam thì tôi gần như sẽ nghi ngờ về xu hướng giới tính của anh ấy đấy.
Cuối cùng, vào một ngày chủ nhật, Tề Mục mời tôi tới nhà anh ấy ăn tối.
Tôi mặc quần áo xinh đẹp, xịt nước hoa nữ tính nhất, cố gắng không để chảy nước mắt hay liếm son môi, xác nhận hoàn toàn không có vấn đề gì xong, tôi tự tin đi ra khỏi cửa.
Lúc Tề Mục mở cửa ra, rõ ràng anh ấy hơi sửng sốt, trầm mặc mất mấy giây.
Tôi chợt bực mình, tự hỏi có phải anh ấy lại tìm thấy góc chết nào của tôi rồi phàn nàn về nó hay không?
Cuối cùng, Tề Mục cũng nói: "Hôm nay em xinh thật đấy."
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó có chút xấu hổ nói: "Cảm ơn anh."
Tề Mục: "Em dùng bột giặt gì vậy, mùi thơm ghê."
Tôi:...
Chẳng mấy chốc, camera đã khôi phục lại toàn bộ quá trình "xung đột" giữa tôi và con điên kia.
Tôi không hề chạm vào cô ta, nhưng cô ta lại cứ làm ầm ĩ lên, nhất quyết đòi báo cảnh sát, điều này làm lãng phí nhân lực và gây ra hỗn loạn ở khu vực công cộng.
Cuối cùng, cô ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải xin lỗi tôi và hứa sẽ không quấy rầy tôi nữa.
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, trời đã tối hẳn.
Tôi đi theo sau Tề Mục, muốn hỏi anh ấy rất nhiều thứ, nhưng lại không nói được lời nào.
Tề Mục đột nhiên dừng lại: "Đồng nghiệp của em nói với tôi là em bị cảnh sát đưa đi, tôi lo lắng nên đã tới đây."
Tôi nhìn điện thoại, thấy tin nhắn của Tiểu Thất...
Tiểu Thất: Chu Chu, tôi nghe đồng nghiệp khác nói cô bị cảnh sát đưa đi hả? Có chuyện gì thế?
Tiểu Thất: Tôi đã nói với bạn trai cô rồi đó, không biết là anh ấy đã qua chỗ cô chưa?
Tôi ngước nhìn "bạn trai" trước mặt, không hiểu sao muốn bật cười.
Tôi: "Anh quen cậu cảnh sát ban nãy hả?"
Tề Mục: "À, bạn cùng trường ở học viện cảnh sát."
Tôi: "Ngay cả cậu ta cũng biết anh là cây vạn tuế không biết nở hoa sao?"
Tề Mục đột nhiên dừng lại, sau đó nghiêm túc trả lời: "Có lẽ là sắp nở hoa rồi."
Tôi sửng sốt.
Tề Mục nói tiếp: "Lần sau gặp chuyện như vậy thì nhất định phải gọi điện cho tôi."
Tôi: "Chú cảnh sát à, chú muốn giúp cháu bắt bọn họ hả?"
Tề Mục lắc đầu.
Tôi bĩu môi: "Vậy sao tôi phải gọi cho anh chứ?"
Tề Mục: "Tôi có thể lái xe cảnh sát qua dọa bọn họ."
Tôi bật cười thành tiếng.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, bầu không khí dường như đang dần dần nóng lên.
Tôi cụp mi mắt, không dám nhìn thẳng vào mắt Tề Mục, lại nghe thấy tiếng anh ấy nói: "Tôi muốn bảo vệ em, không phải với tư cách là một cảnh sát nhân dân."
Tim tôi đập lỡ một nhịp.
Tề Mục đặt tay lên vai tôi, xuyên qua lớp quần áo mùa hè mỏng manh, tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của anh ấy.
Tôi vô thức ngẩng đầu lên, không biết có phải là do khẩn trương hay không, lông mi Tề Mục khẽ run, anh liếm liếm môi dưới, sau đó chậm rãi nói: "Chu Chu, anh muốn làm bạn trai của em."
29.
Đầu óc tôi đột nhiên trống rỗng, anh ấy đang tỏ tình với tôi sao?
Anh ấy đang tỏ tình với tôi?!
Người đàn ông thẳng như sắt thép chưa từng yêu đương này nói thích tôi?!
Trong bầu không khí mập mờ yên tĩnh, tôi thậm chí còn có thể nghe thấy nhịp tim của Tề Mục đang nảy lên.
Có lẽ là im lặng quá lâu, Tề Mục khẽ đặt ngón tay lên vai tôi, lại hỏi: "Em có sao không?"
Hai má tôi đó lên.
Tôi cắn môi, gật đầu, giả vờ dè dặt.
"Được..."
"A~"
Chữ "ạ" còn chưa nói hết, tôi đã bị Tề Mục nhấc bổng lên, sợ tới mức hét lên một tiếng, ôm chặt lấy đầu anh ấy.
Tôi: "Anh làm gì thế?!"
Tề Mục: "Anh vui lắm."
Khuôn mặt già của tôi đỏ bừng: "Vui đến thế sao?"
Tề Mục thả tôi ra, anh ấy nghiêm túc nhìn tôi, ánh mắt vô cùng trìu mến, rồi anh ấy cười, đẹp trai tới mức tôi suýt nữa thất thần tại chỗ.
Ngay khi tôi nghĩ là anh ấy sắp nói mấy lời thâm tình với tôi thì anh ấy lại vỗ vai tôi: "Tất nhiên là vui chứ, sau này sẽ có người cùng xem bóng với anh mà."
Tôi:...
Ha ha.
30.
Ngày hôm sau, tôi bơ Tề Mục cả ngày.
Cuối cùng anh ấy cũng nhận ra vấn đề.
Vì vậy, chú cảnh sát lần đầu biết yêu này đã gửi cho tôi một tin WeChat như sau...
Tề Mục: Sao em lại bơ anh?
Tề Mục: Giận sao?
Mười phút sau.
Tề Mục: Anh sai rồi!
Tề Mục: [Nhãn dán]
Tề Mục: Mặc dù anh không biết là có chuyện gì, nhưng đều là lỗi của anh!!
Mười phút sau.
Tề Mục: Anh hát cho em nghe nhé, em muốn nghe cái gì cũng được!
Tề Mục: Đồ ăn anh nấu rất ngon, anh nấu cho em nha, có được không?
Mười phút sau.
Tề Mục: Chu Chu, em nói chuyện với anh đi có được không...
Tề Mục: [Nhãn dán]
Chết tiệt!!
Tề Mục đang làm nũng với tôi đó hả!?
Mặc dù tôi thực sự tức giận về chuyện hôm qua, nhưng...
Tôi: Tề Mục.
Tề Mục: Dạ!
Tôi: Anh đang tìm một cô bạn gái hay đang tìm một người xem bóng đá cùng anh?
Tề Mục: Đương nhiên là không phải!
Tề Mục: Em không thích xem bóng đá, vậy sau này anh không xem nữa, anh cùng em làm chuyện khác.
Tôi bật cười thành tiếng.
Đúng là tên ngốc mà.
Quên đi, trẻ con biết mình có lỗi là được rồi, không cần đánh.
Tôi sẽ từ từ dạy anh ấy sau.
Tôi: Em có thể xem bóng đá với anh.
Tề Mục: Thật sao?
Tôi: Ai bảo em là bạn gái anh chứ.
Tề Mục: [Nhãn dán]
Tôi: Anh lấy đâu ra nhiều sticker thế?
Tề Mục: Một đồng nghiệp gửi cho anh đó, nói là nó rất đáng yêu.
Tôi: Em không nghĩ bạn trai mình lại dễ thương đến vậy đấy.
Đột nhiên vài phút sau không thấy anh nhắn lại.
Sau đó, Tề Mục gửi cho tôi một tin.
Tề Mục: Anh rất nhớ em.
Tề Mục: Tối nay sang nhà anh nhé.
Tim tôi đập như sấm.
Điều này có nghĩa gì!?
Chàng thanh niên ngây thơ chưa từng yêu đương đâu rồi!?
Tại sao anh ấy lại rủ tôi về nhà ngay sau khi xác nhận quan hệ thế này?!
Đây chẳng phải là tín hiệu tình yêu sao...
Tề Mục: Lần trước anh đã hứa hát bài [Nhiệt tâm 105 độ C] cho em nghe, nhưng vẫn chưa thực hiện được.
Tôi:...
Chết tiệt!!
Tại sao tôi lại cảm thấy thất vọng thế nhỉ?
31.
Tề Mục thực sự là một anh chàng ngây thơ chưa từng yêu đương bao giờ.
Buổi tối tôi tới nhà anh ấy, và tôi thực sự đã ngồi nghe anh ấy hát cả tiếng đồng hồ liền.
Sau này, tôi cũng đi sang đó hết lần này tới lần khác, nhưng cả hai còn không hề nắm tay nhau.
Trông có khác gì học sinh tiểu học yêu đương không chứ?
Bây giờ tôi thực sự nghi ngờ về sức rù quến của mình đấy.
Nếu không phải lời nói và hành động của Tề Mục thể hiện anh ấy chính là một tên sắt thép thẳng nam thì tôi gần như sẽ nghi ngờ về xu hướng giới tính của anh ấy đấy.
Cuối cùng, vào một ngày chủ nhật, Tề Mục mời tôi tới nhà anh ấy ăn tối.
Tôi mặc quần áo xinh đẹp, xịt nước hoa nữ tính nhất, cố gắng không để chảy nước mắt hay liếm son môi, xác nhận hoàn toàn không có vấn đề gì xong, tôi tự tin đi ra khỏi cửa.
Lúc Tề Mục mở cửa ra, rõ ràng anh ấy hơi sửng sốt, trầm mặc mất mấy giây.
Tôi chợt bực mình, tự hỏi có phải anh ấy lại tìm thấy góc chết nào của tôi rồi phàn nàn về nó hay không?
Cuối cùng, Tề Mục cũng nói: "Hôm nay em xinh thật đấy."
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó có chút xấu hổ nói: "Cảm ơn anh."
Tề Mục: "Em dùng bột giặt gì vậy, mùi thơm ghê."
Tôi:...