Chương 42
"Chẳng lẽ là do máu trên mặt anh ta chưa đủ nhiều sao?Trong lúc còn đang tự hỏi, phía sau gáy nam quỷ phun ra một cột máu, máu tươi bán vào mặt kính, chảy xuống loang lổ, chảy dọc theo mặt gương xuống bồn rửa mặt, bề mặt gốm sứ trắng tinh lập tức loang lổ vết máu. Nam quỷ ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười cực dữ tợn, chợt thấy một bàn tay duỗi về phía anh ta, không kịp phản ứng, bàn tay mang theo độ ấy kia bóp chặt lấy cổ anh ta, động tác mau chuẩn tàn nhẫn, túm chặt lấy không chút do dự, trực tiếp lôi anh ta ra khỏi gương quăng ngã ra đất. "A- trở thành quỷ lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên bị người ta đánh, nam quỷ nằm dưới đất múa may hai cánh tay, thét chói tai nói: “Cứu mạng a! Có người đánh quỷ này - Thi Vưu Vưu cau mày quát nhẹ: “Ngậm miệng!” Nam quỷ bỗng nhiên trừng mắt ngừng khóc lóc, giơ tay chỉ về phía trước nói: “Đại ca, cứu em!” Nói xong, lại bị Thi Vưu Vưu vươn chân đạp một phát lên ngực, khiến anh ta suýt nữa thì hộc máu. Nam quỷ đau chảy nước mắt nói: “Cái này không khoa học chút nào, cô vì sao không quay đầu lại chớ?” Thi Vưu Vưu nhướng mày cười lạnh: “Nếu anh đã muốn có đại ca chống lưng như vậy, tôi cũng không ngại giới thiệu cho anh một người. Nam quỷ:?? Thi Vưu Vưu giơ tay kết ấn, gọi nam qủy trọc đầu đang được cô phái đi giám thị nhà họ Lê tới đây. Tiết Đại Kiên chóng mặt một chút, vừa mở mắt ra liền phát hiện bản thân xuất hiện tại một nơi cực xa la mơ hồ quay đầu lại liền thấy được vẻ mặt không cảm xúc của Thi Vưu Vưu, hai mắt lập tức tỏa sáng, bay tới trước mặt cô nịnh nọt nói: “Đại nhân, ngài tìm tiểu nhân tới là có gì muốn phân phó?” Thi Vưu Vưu chỉ nam quỷ nằm dưới đất nói: “Dạy cho anh ta biết quy củ là cái gì” Vài phút sau. Tiết Đại Kiên nghiêm mặt quát: “Hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống bên chân tường đi” Trác Viễn mặt mày máu me bị khí chất xã hội đen trên người Tiết Đại Kiên trấn trụ, kinh hãi không thôi, ôm chặt đầu, cuộn tròn thành một đống lăn tới bên chân tường khóc thút thít.