Chương : 14
Hà Nguyệt Tâm không có ngước đầu lên, sợ Hà Thúy Chi thấy mắt cô đang đỏ hoe.
Hà Thúy Chi thấy sắc mặt cô thay đổi, lúc này mới nhìn vào điện thoại của cô, sau khi nhìn thấy cô đang lướt Weibo thì lông mày nhíu chặt lại.
Anh lôi điện thoại ra, gọi một cú điện thoại, nói hai câu rồi im lặng đặt điện thoại bên tai, nghe bên kia báo cáo lại.
Anh vẫn luôn bận công việc, cũng không bao giờ dùng những ứng dụng mạng xã hội. Cho nên anh chưa từng nghe được những âm thanh đó.
Thì ra từ lúc Hà Nguyệt Tâm được đón về nhà họ Hà, liền bị nhiều người bôi nhọ gièm pha trên mạng như vậy?
Sự áy náy trong lòng như thủy triều dâng cao nhấn chìm anh. Là người anh như anh làm không đủ tốt.
Hà Nguyệt Tâm nghĩ đến cái gì đó, vội vàng gọi điện thoại cho Mẹ Hứa, nhưng đầu dây bên kia hiển thị là bị chiếm đường dây.
Cô gọi thêm mấy cuộc kết quả vẫn như vậy.
Có một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.
Cô lại gọi một cuộc điện thoại cho Ba Hứa. Đầu bên kia phải một lúc lâu sau mới bắt máy.
Giọng nói Ba Hứa nghe rõ được là có chút lo âu, ông cố gắng để cho giọng nói mình nhẹ nhàng một chút: "Tâm Tâm?"
Hà Nguyệt Tâm vội vàng nói: "Cô biết hết những chuyện trên mạng rồi, điện thoại của mẹ tại sao gọi không được vậy ba? Mẹ có đang ở bên cạnh ba không?"
Ba Hứa có chút khó xử nhìn Mẹ Hứa bên cạnh, Mẹ Hứa đang cầm điện thoại tựa như cầm khoai lang phỏng tay vậy, nhìn màn hình lại sáng lên, lại là một số điện thoại lạ nữa, bà vội vàng cúp máy rồi tắt máy điện thoại luôn, đợi đến khi chuông điện thoại không reo nữa, bà mới triệt để thở phào một hơi.
Bây giờ cả người đều có chút khờ dại.
Một buổi sáng mà điện thoại của bà ít nhật đã nhận được hơn mấy trăm cuộc thoại và tin nhắn đến từ số lạ.
Tin nhắn bà không dám mở ra xem, điện thoại càng không dám bắt máy.
Ba Hứa chỉ đành thành thật trả lời: "Điện thoại của bà ấy từ sáng tới giờ vẫn luôn reo không ngừng. Nhưng mà bây giờ thì tốt rồi, bà ấy tắt máy rồi."
"Hồi nãy còn có người đến gõ cửa nữa, ba với mẹ thông qua mắt mèo nhìn thì thấy là người lạ, người đó còn hỏi ba mẹ có phải là Hà Nguyệt Tâm không, ba mẹ không dám mở cửa. Nhưng mà con không cần lo đâu, người đó bị hàng xóm đuổi đi rồi. Bây giờ ba mẹ đang ở trong nhà, không dám ra khỏi cửa."
Ông cũng là sáng nay lướt Weibo mới biết được rằng điện thoại và địa chỉ nhà của bọn họ bị người khác đào ra rồi.
Cho nên mới có nhiều điện thoại tin nhắn của người lạ gọi tới như vậy, thậm chí còn có người đến tận cửa nhà nữa chứ.
Ông đè nén sự khủng hoảng lo sợ trong lòng xuống nói: "Con không cần lo cho ba mẹ đâu. Ba mẹ không sao."
Hà Nguyệt Tâm hít sâu một hơi, mắt càng đỏ hơn trước nữa, xảy ra chuyện như vậy làm sao có thể không sao được chứ.
Hai người tuổi đã lớn rồi, chưa bao giờ gặp tình trạng này bao giờ cả, trong thời gian ngắn nhận được mấy trăm cuộc điện và tin nhắn, cảm giác oanh tạc này khiến người ta bất an và lo âu. Đặc biệt còn có những inbox và ngôn luận che trời lấp biển trên mạng. Ngay cả địa chỉ nhà cũng bị phát hiện ra rồi, thậm chí còn có người đến tận nhà quấy rối nữa.
Hà Nguyệt Tâm cố gắng làm cho mình tâm bình khí hòa lại và nói: "Ba kêu mẹ đừng có mở máy trước, đi đổi luôn thẻ sim khác đi, đừng dùng thẻ đó nữa. Ba, hai người tạm thời hãy qua nhà hàng xóm lánh trước đi, đừng bao giờ về nhà. Việc này để con giải quyết."
Ba Hứa than nhẹ một hơi, cả con người đều có cảm giác già hẳn đi: "Được."
Hà Nguyệt Tâm cúp điện thoại.
Số điện thoại này Mẹ Hứa dùng mười mấy năm rồi, đối với người lớn tuổi mà nói, điều này đúng là họa từ trên trời ập xuống mà. Điều đáng sợ hơn là thế nhưng còn có người nhiều chuyện quấy rối tận cửa nữa chứ.
Ánh mắt Hà Nguyệt Tâm tối đi, nắm tay cũng không tự giác mà siết chặt lại, trong lòng tựa như có một ngọn lửa đang bừng cháy, nội tâm phẫn nộ đến tột cùng.
Hà Thúy Chi đánh mấy chữ trên điện thoại, kêu thư ký đi tra cho rõ chuyện này.
Xoay đầu nhìn Hà Nguyệt Tâm, anh có chút lo cho cô.
Nhưng Hà Nguyệt Tâm lại giống như không có chuyện gì xảy ra cả, rõ ràng là không có ý muốn tố khổ với người anh trai là anh đây.
Sau khi Hà Thúy Chi xuống xe, sắc mặt Hà Nguyệt Tâm liền lạnh đi ngay, nói với Lưu Vĩnh là không đi thư viện nữa, cô muốn đi nơi khác.
Nửa tiếng sau, xe ngừng trước cửa Văn phòng luật sư.
Việc này lúc đầu chỉ là phong ba được khơi dậy trên mạng mà thôi, nhưng bây giờ đã lan ra tới đời sống hiện thực rồi, mấy ngươi cầm đầu trong việc đi đào bới tư liệu cá nhân của người khác đúng là tội ác tày đình mà.
Bây giờ chỉ nói rõ thôi thì tác dụng không lớn, cô muốn mấy người đó phải nhận được sự chế tài của pháp luật.
Nơi này là Văn phòng luật sư lớn nhất Thành phố, Hà Nguyệt Tâm lấy tấm thẻ ngân hàng trong túi xách ra, trong tấm thẻ này là toàn bộ tiền tiết kiệm của cô, từ khi cô được đón về nhà họ Hà, tiền tiêu mỗi tháng cô đều có để dành lại.
Nhưng không biết là có đủ hay không nữa.
Đi một chuyến này, cộng thêm tiền tư vấn thì căn bản là tiêu hết toàn bộ gia tài của cô, nhưng cô không thấy tiếc của tí nào cả. Dù gì thì đây cũng là trút giận cho ba mẹ nuôi của cô, tiêu nhiều tiền hơn nữa cô cũng thấy đáng.
Luật sư giúp cô liệt kê rõ những yêu cầu tố tụng tốn hết thời gian nguyên buổi chiều, và rồi còn tìm ra tài khoản tiết lộ thông tin cá nhân đó ra.
Đó là tài khoản tên "Không Dư Hận 空余恨".
Lúc về nhà, Hà Nguyệt Tâm điều chỉnh cảm xúc lại, ngón tay bấm bấm trên màn hình điện thoại, bấm ra một khí thế thẳng tiến không lùi bước, cô đang đăng kí tài khoản Weibo.
Tên tài khoản muốn xài tên Hà Nguyệt Tâm, nhưng đã có người dùng tên này rồi, cô không còn cách nào khác, chỉ có thể thêm sinh nhật của mình sau tên mới có thể đăng kí thành công.
Ngay cả ảnh đại diện cũng không kịp làm liền soạn một trạng thái và đăng tải lên Weibo.
【@Hà Nguyệt Tâm 927: Tài khoản kia không phải của tôi, cái này mới là tài khoản của tôi, không cần liên lụy đến người khác, tiết lộ thông tin cá nhân là phạm pháp, mong mọi người biết.】
Ảnh kèm theo là hình thư luật sư, bên trong thư viết cô muốn truy tố trách nhiệm pháp lý của "Không Dư Hận", muốn tài khoản đó phải xóa ngay trạng thái tiết lộ thông tin cá nhân, và xin lỗi đương sự.
Nhưng tài khoản mới đăng kí không fan, cũng không có ảnh đại diện, một dòng trạng thái cũng không có, cũng không có người chú ý tới, vừa mới đăng tải liền bị nhấn chìm xuống đáy.
Qua mấy phút đồng hồ, mới có một người chia sẻ.
【Là Hà Nguyệt Tâm sao? Thật hay giả vậy?】
Sau khi được chia sẻ mới lần lượt có thêm người vào bình luận.
【Người thật xuất hiện rồi, còn muốn kiện người tiết lộ thông tin cá nhân kia nữa. Mẹ ơi, dưa này thật lớn mà.
【Bị tra ra thật sự là nick phụ nên nhảy dựng lên rồi phải không?】
【Thư luật sư này không phải là photoshop đấy chứ.】
【Hưởng ké nhiệt độ càng ngày càng có kỹ thuật rồi.】
Hà Nguyệt Tâm trong lòng lo âu, số lượng người chia sẻ không nhiều, đạt không tới mức độ thanh minh, thậm chí còn có người nghi ngờ thư luật sư là photoshop nữa.
Cô suy nghĩ rồi mò một tấm hình từ trong album ra đăng lên làm hình đại diện, chỉnh sửa lại dòng trạng thái đó, chèn thêm hagtag #nick phụ của Hà Nguyệt Tâm# vào.
Đăng tải lại lần nữa thì người chia sẻ mới tăng dần lên.
【Thật sự là Hà Nguyệt Tâm à? Hình đại diện là bản thân Hà Nguyệt Tâm không sai rồi!】
【Dưa này ăn tới tôi bận tối mặt tối mày.】
【Chơi nick phụ bị bại lộ, chỉ có thể hiện thân lên để tẩy trắng thôi, xswl】(XSWL: 笑死我了, xiao shi wo le, từ lóng trên mạng, cười chết người mà)
【Thật buồn nôn mà, nếu như mày đã muốn tự hiện thân để cầu chửi rồi thì tao đây không khách sáo nữa.】
Dòng trạng thái này dần chiếm nhiều nhiệt độ hơn trong hagtag #nick phụ của Hà Nguyệt Tâm#.
Bình luận bên dưới hai cực phân hóa, người ủng hộ rất ít, người nói cô bị lộ ra xài nick phụ nên nhảy đổng lên thì nhiều.
Hà Nguyệt Tâm cắn môi, rõ ràng đã đăng Weibo rồi, chỉ tại vì sức ảnh hưởng của tài khoản này không đủ lớn, thậm chí bên "Không Dư Hận" còn không thèm phản ứng gì, là do tia mặt hồ dậy sóng ít nên mọi người nhìn không thấy ư?
Trong lúc cô đang lo lắng thì đột nhiên người chia sẻ tăng lên mấy trăm, cô cảm thấy kinh ngạc nên bấm vào xem thử.
Một tài khoản có dấu tick xanh mấy phút trước đăng chia sẻ dòng trạng thái này của cô.
【@Hà thị Thực Nghiệp 何氏实业: Đối với hành vi tiết lộ thông tin cá nhân và tất cả những điều đặt điều bôi nhọ đối với Hà Nguyệt Tâm trên mạng, bên tôi sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật tới cùng】
Hà Thúy Chi thấy sắc mặt cô thay đổi, lúc này mới nhìn vào điện thoại của cô, sau khi nhìn thấy cô đang lướt Weibo thì lông mày nhíu chặt lại.
Anh lôi điện thoại ra, gọi một cú điện thoại, nói hai câu rồi im lặng đặt điện thoại bên tai, nghe bên kia báo cáo lại.
Anh vẫn luôn bận công việc, cũng không bao giờ dùng những ứng dụng mạng xã hội. Cho nên anh chưa từng nghe được những âm thanh đó.
Thì ra từ lúc Hà Nguyệt Tâm được đón về nhà họ Hà, liền bị nhiều người bôi nhọ gièm pha trên mạng như vậy?
Sự áy náy trong lòng như thủy triều dâng cao nhấn chìm anh. Là người anh như anh làm không đủ tốt.
Hà Nguyệt Tâm nghĩ đến cái gì đó, vội vàng gọi điện thoại cho Mẹ Hứa, nhưng đầu dây bên kia hiển thị là bị chiếm đường dây.
Cô gọi thêm mấy cuộc kết quả vẫn như vậy.
Có một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.
Cô lại gọi một cuộc điện thoại cho Ba Hứa. Đầu bên kia phải một lúc lâu sau mới bắt máy.
Giọng nói Ba Hứa nghe rõ được là có chút lo âu, ông cố gắng để cho giọng nói mình nhẹ nhàng một chút: "Tâm Tâm?"
Hà Nguyệt Tâm vội vàng nói: "Cô biết hết những chuyện trên mạng rồi, điện thoại của mẹ tại sao gọi không được vậy ba? Mẹ có đang ở bên cạnh ba không?"
Ba Hứa có chút khó xử nhìn Mẹ Hứa bên cạnh, Mẹ Hứa đang cầm điện thoại tựa như cầm khoai lang phỏng tay vậy, nhìn màn hình lại sáng lên, lại là một số điện thoại lạ nữa, bà vội vàng cúp máy rồi tắt máy điện thoại luôn, đợi đến khi chuông điện thoại không reo nữa, bà mới triệt để thở phào một hơi.
Bây giờ cả người đều có chút khờ dại.
Một buổi sáng mà điện thoại của bà ít nhật đã nhận được hơn mấy trăm cuộc thoại và tin nhắn đến từ số lạ.
Tin nhắn bà không dám mở ra xem, điện thoại càng không dám bắt máy.
Ba Hứa chỉ đành thành thật trả lời: "Điện thoại của bà ấy từ sáng tới giờ vẫn luôn reo không ngừng. Nhưng mà bây giờ thì tốt rồi, bà ấy tắt máy rồi."
"Hồi nãy còn có người đến gõ cửa nữa, ba với mẹ thông qua mắt mèo nhìn thì thấy là người lạ, người đó còn hỏi ba mẹ có phải là Hà Nguyệt Tâm không, ba mẹ không dám mở cửa. Nhưng mà con không cần lo đâu, người đó bị hàng xóm đuổi đi rồi. Bây giờ ba mẹ đang ở trong nhà, không dám ra khỏi cửa."
Ông cũng là sáng nay lướt Weibo mới biết được rằng điện thoại và địa chỉ nhà của bọn họ bị người khác đào ra rồi.
Cho nên mới có nhiều điện thoại tin nhắn của người lạ gọi tới như vậy, thậm chí còn có người đến tận cửa nhà nữa chứ.
Ông đè nén sự khủng hoảng lo sợ trong lòng xuống nói: "Con không cần lo cho ba mẹ đâu. Ba mẹ không sao."
Hà Nguyệt Tâm hít sâu một hơi, mắt càng đỏ hơn trước nữa, xảy ra chuyện như vậy làm sao có thể không sao được chứ.
Hai người tuổi đã lớn rồi, chưa bao giờ gặp tình trạng này bao giờ cả, trong thời gian ngắn nhận được mấy trăm cuộc điện và tin nhắn, cảm giác oanh tạc này khiến người ta bất an và lo âu. Đặc biệt còn có những inbox và ngôn luận che trời lấp biển trên mạng. Ngay cả địa chỉ nhà cũng bị phát hiện ra rồi, thậm chí còn có người đến tận nhà quấy rối nữa.
Hà Nguyệt Tâm cố gắng làm cho mình tâm bình khí hòa lại và nói: "Ba kêu mẹ đừng có mở máy trước, đi đổi luôn thẻ sim khác đi, đừng dùng thẻ đó nữa. Ba, hai người tạm thời hãy qua nhà hàng xóm lánh trước đi, đừng bao giờ về nhà. Việc này để con giải quyết."
Ba Hứa than nhẹ một hơi, cả con người đều có cảm giác già hẳn đi: "Được."
Hà Nguyệt Tâm cúp điện thoại.
Số điện thoại này Mẹ Hứa dùng mười mấy năm rồi, đối với người lớn tuổi mà nói, điều này đúng là họa từ trên trời ập xuống mà. Điều đáng sợ hơn là thế nhưng còn có người nhiều chuyện quấy rối tận cửa nữa chứ.
Ánh mắt Hà Nguyệt Tâm tối đi, nắm tay cũng không tự giác mà siết chặt lại, trong lòng tựa như có một ngọn lửa đang bừng cháy, nội tâm phẫn nộ đến tột cùng.
Hà Thúy Chi đánh mấy chữ trên điện thoại, kêu thư ký đi tra cho rõ chuyện này.
Xoay đầu nhìn Hà Nguyệt Tâm, anh có chút lo cho cô.
Nhưng Hà Nguyệt Tâm lại giống như không có chuyện gì xảy ra cả, rõ ràng là không có ý muốn tố khổ với người anh trai là anh đây.
Sau khi Hà Thúy Chi xuống xe, sắc mặt Hà Nguyệt Tâm liền lạnh đi ngay, nói với Lưu Vĩnh là không đi thư viện nữa, cô muốn đi nơi khác.
Nửa tiếng sau, xe ngừng trước cửa Văn phòng luật sư.
Việc này lúc đầu chỉ là phong ba được khơi dậy trên mạng mà thôi, nhưng bây giờ đã lan ra tới đời sống hiện thực rồi, mấy ngươi cầm đầu trong việc đi đào bới tư liệu cá nhân của người khác đúng là tội ác tày đình mà.
Bây giờ chỉ nói rõ thôi thì tác dụng không lớn, cô muốn mấy người đó phải nhận được sự chế tài của pháp luật.
Nơi này là Văn phòng luật sư lớn nhất Thành phố, Hà Nguyệt Tâm lấy tấm thẻ ngân hàng trong túi xách ra, trong tấm thẻ này là toàn bộ tiền tiết kiệm của cô, từ khi cô được đón về nhà họ Hà, tiền tiêu mỗi tháng cô đều có để dành lại.
Nhưng không biết là có đủ hay không nữa.
Đi một chuyến này, cộng thêm tiền tư vấn thì căn bản là tiêu hết toàn bộ gia tài của cô, nhưng cô không thấy tiếc của tí nào cả. Dù gì thì đây cũng là trút giận cho ba mẹ nuôi của cô, tiêu nhiều tiền hơn nữa cô cũng thấy đáng.
Luật sư giúp cô liệt kê rõ những yêu cầu tố tụng tốn hết thời gian nguyên buổi chiều, và rồi còn tìm ra tài khoản tiết lộ thông tin cá nhân đó ra.
Đó là tài khoản tên "Không Dư Hận 空余恨".
Lúc về nhà, Hà Nguyệt Tâm điều chỉnh cảm xúc lại, ngón tay bấm bấm trên màn hình điện thoại, bấm ra một khí thế thẳng tiến không lùi bước, cô đang đăng kí tài khoản Weibo.
Tên tài khoản muốn xài tên Hà Nguyệt Tâm, nhưng đã có người dùng tên này rồi, cô không còn cách nào khác, chỉ có thể thêm sinh nhật của mình sau tên mới có thể đăng kí thành công.
Ngay cả ảnh đại diện cũng không kịp làm liền soạn một trạng thái và đăng tải lên Weibo.
【@Hà Nguyệt Tâm 927: Tài khoản kia không phải của tôi, cái này mới là tài khoản của tôi, không cần liên lụy đến người khác, tiết lộ thông tin cá nhân là phạm pháp, mong mọi người biết.】
Ảnh kèm theo là hình thư luật sư, bên trong thư viết cô muốn truy tố trách nhiệm pháp lý của "Không Dư Hận", muốn tài khoản đó phải xóa ngay trạng thái tiết lộ thông tin cá nhân, và xin lỗi đương sự.
Nhưng tài khoản mới đăng kí không fan, cũng không có ảnh đại diện, một dòng trạng thái cũng không có, cũng không có người chú ý tới, vừa mới đăng tải liền bị nhấn chìm xuống đáy.
Qua mấy phút đồng hồ, mới có một người chia sẻ.
【Là Hà Nguyệt Tâm sao? Thật hay giả vậy?】
Sau khi được chia sẻ mới lần lượt có thêm người vào bình luận.
【Người thật xuất hiện rồi, còn muốn kiện người tiết lộ thông tin cá nhân kia nữa. Mẹ ơi, dưa này thật lớn mà.
【Bị tra ra thật sự là nick phụ nên nhảy dựng lên rồi phải không?】
【Thư luật sư này không phải là photoshop đấy chứ.】
【Hưởng ké nhiệt độ càng ngày càng có kỹ thuật rồi.】
Hà Nguyệt Tâm trong lòng lo âu, số lượng người chia sẻ không nhiều, đạt không tới mức độ thanh minh, thậm chí còn có người nghi ngờ thư luật sư là photoshop nữa.
Cô suy nghĩ rồi mò một tấm hình từ trong album ra đăng lên làm hình đại diện, chỉnh sửa lại dòng trạng thái đó, chèn thêm hagtag #nick phụ của Hà Nguyệt Tâm# vào.
Đăng tải lại lần nữa thì người chia sẻ mới tăng dần lên.
【Thật sự là Hà Nguyệt Tâm à? Hình đại diện là bản thân Hà Nguyệt Tâm không sai rồi!】
【Dưa này ăn tới tôi bận tối mặt tối mày.】
【Chơi nick phụ bị bại lộ, chỉ có thể hiện thân lên để tẩy trắng thôi, xswl】(XSWL: 笑死我了, xiao shi wo le, từ lóng trên mạng, cười chết người mà)
【Thật buồn nôn mà, nếu như mày đã muốn tự hiện thân để cầu chửi rồi thì tao đây không khách sáo nữa.】
Dòng trạng thái này dần chiếm nhiều nhiệt độ hơn trong hagtag #nick phụ của Hà Nguyệt Tâm#.
Bình luận bên dưới hai cực phân hóa, người ủng hộ rất ít, người nói cô bị lộ ra xài nick phụ nên nhảy đổng lên thì nhiều.
Hà Nguyệt Tâm cắn môi, rõ ràng đã đăng Weibo rồi, chỉ tại vì sức ảnh hưởng của tài khoản này không đủ lớn, thậm chí bên "Không Dư Hận" còn không thèm phản ứng gì, là do tia mặt hồ dậy sóng ít nên mọi người nhìn không thấy ư?
Trong lúc cô đang lo lắng thì đột nhiên người chia sẻ tăng lên mấy trăm, cô cảm thấy kinh ngạc nên bấm vào xem thử.
Một tài khoản có dấu tick xanh mấy phút trước đăng chia sẻ dòng trạng thái này của cô.
【@Hà thị Thực Nghiệp 何氏实业: Đối với hành vi tiết lộ thông tin cá nhân và tất cả những điều đặt điều bôi nhọ đối với Hà Nguyệt Tâm trên mạng, bên tôi sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật tới cùng】