Chương 3
Edit: Vincent
Beta: Hương
Hứa Phong là nhiếp ảnh gia hàng đầu của tạp chí GSTAR, lúc trước khi tiếp xúc tài nguyên này, Trâu Phàm đã hy vọng có thể hợp tác với Hứa Phong, chỉ là trong thời gian này Hứa Phong đang đi chụp ảnh ở các tuần lễ thời trang bên nước ngoài, không còn thời gian trống.
Thành thật mà nói, buổi chụp hình hôm nay không đáng để Hứa Phong cầm máy.
Bọn họ đã xác định rõ ràng với ekip từ sáng sớm, lúc này chị Kỳ bị Trâu Phàm bất thình lình hỏi như vậy, không khỏi bất ngờ.
Người trong phòng trang điểm phản ứng lại sau câu hỏi đấy đều nhìn về phía Hứa Nhất Nặc, lời này mặc dù không phải hỏi cô, nhưng vô hình mang theo sự khinh thường, chán ghét...
"Chu Hi, chào buổi sáng." Hứa Nhất Nặc vẻ mặt bình tĩnh lướt qua Trâu Phàm, trực tiếp bắt tay Chu Hi, cô nói: "Chủ đề hôm nay của chúng ta là một vị hoàng tử trong truyện cổ tích, bối cảnh cậu đã xem qua chưa? Cậu có thói quen nào khi chụp ảnh không, hoặc có ý tưởng gì cứ nói, chúng ta bàn bạc với nhau trước. "
Chị Kỳ: "??? "
Trong mắt Chu Hi hiện lên một tia kinh ngạc, liếc mắt nhìn Trâu Phàm từ trong gương, cười cười nói: "Xin chào, hôm nay xin hãy chiếu cố nhiều hơn. Tòa thành nhỏ được xây dựng kia......"
Sắc mặt Trâu Phàm trầm xuống, chị Kỳ liều mạng ức chế khóe môi đang giương lên, trong lòng không khỏi vui sướng.
Cô chướng mắt người đại diện Trâu Phàm này, nhưng cô không muốn mất đi cơ hội hợp tác với Chu Hi, ai biết mai sau Chu Hi có thể sẽ nổi tiếng khắp nước, cho nên đối đãi với đoàn đội Chu Hi cô tương đối mềm mỏng, không dám làm phật lòng ai.
Tất cả là vì mục đích chung, chuyện nào nên bỏ qua được đều bỏ qua nhưng trong lòng vẫn có chút lửa giận.
Cảnh người đại diện Trâu Phàm không hài lòng với nhiếp ảnh gia còn chưa bắt đầu thì Hứa Nhất Nặc dứt khoát đẩy người sang một bên, trực tiếp giao tiếp với nghệ sĩ, mấu chốt Chu Hi còn rất phối hợp.
Ha ha, ai không nể mặt ai chứ.
"Trâu Phàm, hôm nay tạo hình chủ đề tương đối tinh xảo rườm rà, chúng ta ngồi xuống vừa chờ vừa nói chuyện đi. Có một số chi tiết tôi muốn bàn bạc thêm với anh." Lòng tiểu nhân của chị Kỳ đã cười đủ rồi, lại khôi phục dáng vẻ thường ngày, không chê vào đâu được, đem đề tài chuyển sang vấn đề khác.
Trâu Phàm chỉ có thể tạm thời đè nén sự khó chịu trong lòng xuống, hắn không thể so đo với một người thợ chụp ảnh.
Hứa Nhất Nặc căn bản không quan tâm đến việc Trâu Phàm có ghét cô thêm hay không, lúc này ai cũng không thể ảnh hưởng đến cô. Lần đầu tiên, công việc xa lạ mà quen thuộc, cô đã chuẩn bị đầy đủ để hoàn thành công việc quan trọng này.
Tối hôm qua, từ trí nhớ của nguyên chủ cô đã thu thập một số vấn đề về thói quen cá nhân của nghệ sĩ, ví dụ như có nữ nghệ sĩ mặt bên trái đẹp hơn nên sẽ thường chụp bên trái, có nam diễn viên thích nâng cằm để thêm khí chất hơn, có minh tinh thì đặc biệt hài lòng với một bộ phận nào đó trên người, tập trung để ý những chuyện đó có thể khiến họ trở nên tự tin, thần thái hơn.
"Chà... Mắt. "Chu Hi chờ chị của Trâu Phàm và chị Kỳ rời đi, suy nghĩ một lát rồi nói, "Có lẽ là đôi mắt, đôi mắt là thứ dễ nhận biết nhất. "
Hứa Nhất Nặc nghiêng đầu cẩn thận quan sát nói: "Ừm, trong mắt cậu như có những vì sao đang tỏa sáng, điều đó vừa vặn phù hợp với chủ đề buổi chụp ngày hôm nay. Tuổi trẻ là tốt nhất. "
Chu Hi mỉm cười: "Vì trẻ nên không có nhiều kinh nghiệm. "
Hứa Nhất Nặc sửa lại: "Cậu còn trẻ, vì vậy có tiềm năng vô hạn và sự nổi tiếng sẽ đến nhanh thôi."
Trò chuyện một lát, Hứa Nhất Nặc liền trở về studio bắt đầu công tác chuẩn bị trước khi chụp, Chu Hi cúi đầu lướt Weibo, nghiêng mặt hỏi stylist phía sau anh.
"Người này nhìn tuổi còn rất nhỏ, là thực tập sinh của của GSTAR sao?"
"Nhất Nặc a, vừa mới tốt nghiệp không bao lâu nhưng đã làm việc ở đây lâu rồi." Stylist Lương ca cười ha hả nói, "Cậu yên tâm đi, năng lực nghiệp vụ tuyệt đối không thành vấn đề, nhất định chụp ra những bức ảnh hiệu quả khiến mọi người phải thán phục. "
Chu Hi có chút kinh ngạc, Hứa Nhất Nặc tự tin, sắc xảo, trầm ổn bình tĩnh, thật sự không giống cô gái vừa mới tốt nghiệp.
Mà Hứa Nhất Nặc được người ta đánh giá là bình tĩnh, lúc này trong lòng đang thấp thỏm lo lắng, cùng trợ lý Lâm Song Song điều chỉnh ánh sáng và máy móc.
Giới thời trang và giới giải trí xem như là ngành công nghiệp có sự chênh lệch giới tính tương đối nhỏ, nhưng nhiếp ảnh gia và trợ lý đa số là nam giới, Hứa Nhất Nặc và Lâm Song Song là một cặp rất hiếm thấy.
Hứa Nhất Nặc trước kia không hiểu vì sao, nhưng sau khi khám phá chiếc máy ảnh của chuyên chủ thì cô đã hiểu.
Nghị lực thực sự, máy ảnh thật sự quá nặng!
Cô rất khâm phục những fan chân chính, luôn đi theo bước chân của thần tượng, vác theo chiếc máy ảnh với những ống kính khổng lồ, phải là người có niềm đam mê và sự yêu thích tuyệt đối với thần tượng của mình mới làm được điều này
"Đèn bên trái cho sáng hơn một chút nữa, tổ đạo cụ đâu rồi? Lâm Song Song. "
Hứa Nhất Nặc vừa nói xong liền phát hiện phản ứng của Lâm Song Song có chút chậm chạp, ánh mắt có chút thất thần, trạng thái giống hệt đám nhân viên chạy dealine cả đêm không ngủ, liền cao cao giọng nhắc nhở cô.
"Hả? A, con chó đã chuẩn bị xong, nó đang ở phòng nghỉ bên cạnh, tớ lập tức ôm tới đây. "
Lâm Song Song xoay người định rời đi, Hứa Nhất Nặc nhíu mày, ngăn cản cô, trầm giọng hỏi: "Song Song, trạng thái của cậu không đúng lắm, làm sao vậy? "
Lâm Song Song bĩu môi, cẩn thận nhìn trái nhìn phải một vòng, xác nhận những người khác trong studio đều đang khẩn trương bận rộn làm công việc của mình, mới hạ giọng nói: "Nhất Nặc, hình như con trai* ngất xỉu ở sân bay, nghe nói xe cấp cứu phải đến đưa đi, tớ rất sốt ruột a, cậu có tin tức gì không. "
*Con trai ở đây ý chỉ thần tượng. Tình cảm của fan mẹ đối với idol như đối với con cái, xem idol như những em bé để bảo vệ và chăm lo với tình thương của một người mẹ. Giữ gìn thể xác tinh thần và mọi phương diện phát triển khác của idol. Có thể "mắng chửi" nhưng là kiểu "mắng yêu", thích dùng tiền đắp lên người idol.
Hứa Nhất Nặc: "......"
Vì quá tập trung vào công việc hoàn toàn mới này, cô cũng quên mất cô trợ lý này cũng là fan trung thành của nam chính, là một người bạn tốt của nguyên chủ, hợp tác trong công việc và có chung sở thích là đều là fan của nam chính, ngay cả xưng hô cũng đặc biệt khác nhau.
Nam chính kết thúc chuyến công tác để về nước, một tin tức lớn như vậy Lâm Song Song đương nhiên cũng chú ý tới, chẳng qua sao lại đồn có thêm cả sao cứu thương vậy?!
Ngất xỉu, xe cứu thương, nhập viện. Lần đầu tiên Hứa Nhất Nặc tự mình chứng kiến tin tức lan truyền trong giới giải trí không đáng tin cậy.
Hứa Nhất Nặc vỗ vỗ cánh tay cô an ủi: "Đừng nóng vội, vừa rồi tớ lướt Weibo xem bên kia không có động tĩnh gì, chị em hôm nay đi đón trong nhóm nói không nghiêm trọng như vậy. "
Lâm Song Song gật gật đầu, thương cảm nói: "Nghề này thật sự quá vất vả, thân thể con trai cường tráng như vậy cũng không chịu nổi. "
Hứa Nhất Nặc: "Vì vậy, cậu phải nghĩ tích cực lên, ít nhất là vẫn có nhân viên và đội cứu hộ ở sân bay hỗ trợ, ngay cả khi xuất huyết não cũng có thể ngay lập tức đưa đi cấp cứu, thư giãn đi." "
Lâm Song Song: "......"
Đột nhiên cô lại cảm thấy lo lắng hơn lúc đầu.
Beta: Hương
Hứa Phong là nhiếp ảnh gia hàng đầu của tạp chí GSTAR, lúc trước khi tiếp xúc tài nguyên này, Trâu Phàm đã hy vọng có thể hợp tác với Hứa Phong, chỉ là trong thời gian này Hứa Phong đang đi chụp ảnh ở các tuần lễ thời trang bên nước ngoài, không còn thời gian trống.
Thành thật mà nói, buổi chụp hình hôm nay không đáng để Hứa Phong cầm máy.
Bọn họ đã xác định rõ ràng với ekip từ sáng sớm, lúc này chị Kỳ bị Trâu Phàm bất thình lình hỏi như vậy, không khỏi bất ngờ.
Người trong phòng trang điểm phản ứng lại sau câu hỏi đấy đều nhìn về phía Hứa Nhất Nặc, lời này mặc dù không phải hỏi cô, nhưng vô hình mang theo sự khinh thường, chán ghét...
"Chu Hi, chào buổi sáng." Hứa Nhất Nặc vẻ mặt bình tĩnh lướt qua Trâu Phàm, trực tiếp bắt tay Chu Hi, cô nói: "Chủ đề hôm nay của chúng ta là một vị hoàng tử trong truyện cổ tích, bối cảnh cậu đã xem qua chưa? Cậu có thói quen nào khi chụp ảnh không, hoặc có ý tưởng gì cứ nói, chúng ta bàn bạc với nhau trước. "
Chị Kỳ: "??? "
Trong mắt Chu Hi hiện lên một tia kinh ngạc, liếc mắt nhìn Trâu Phàm từ trong gương, cười cười nói: "Xin chào, hôm nay xin hãy chiếu cố nhiều hơn. Tòa thành nhỏ được xây dựng kia......"
Sắc mặt Trâu Phàm trầm xuống, chị Kỳ liều mạng ức chế khóe môi đang giương lên, trong lòng không khỏi vui sướng.
Cô chướng mắt người đại diện Trâu Phàm này, nhưng cô không muốn mất đi cơ hội hợp tác với Chu Hi, ai biết mai sau Chu Hi có thể sẽ nổi tiếng khắp nước, cho nên đối đãi với đoàn đội Chu Hi cô tương đối mềm mỏng, không dám làm phật lòng ai.
Tất cả là vì mục đích chung, chuyện nào nên bỏ qua được đều bỏ qua nhưng trong lòng vẫn có chút lửa giận.
Cảnh người đại diện Trâu Phàm không hài lòng với nhiếp ảnh gia còn chưa bắt đầu thì Hứa Nhất Nặc dứt khoát đẩy người sang một bên, trực tiếp giao tiếp với nghệ sĩ, mấu chốt Chu Hi còn rất phối hợp.
Ha ha, ai không nể mặt ai chứ.
"Trâu Phàm, hôm nay tạo hình chủ đề tương đối tinh xảo rườm rà, chúng ta ngồi xuống vừa chờ vừa nói chuyện đi. Có một số chi tiết tôi muốn bàn bạc thêm với anh." Lòng tiểu nhân của chị Kỳ đã cười đủ rồi, lại khôi phục dáng vẻ thường ngày, không chê vào đâu được, đem đề tài chuyển sang vấn đề khác.
Trâu Phàm chỉ có thể tạm thời đè nén sự khó chịu trong lòng xuống, hắn không thể so đo với một người thợ chụp ảnh.
Hứa Nhất Nặc căn bản không quan tâm đến việc Trâu Phàm có ghét cô thêm hay không, lúc này ai cũng không thể ảnh hưởng đến cô. Lần đầu tiên, công việc xa lạ mà quen thuộc, cô đã chuẩn bị đầy đủ để hoàn thành công việc quan trọng này.
Tối hôm qua, từ trí nhớ của nguyên chủ cô đã thu thập một số vấn đề về thói quen cá nhân của nghệ sĩ, ví dụ như có nữ nghệ sĩ mặt bên trái đẹp hơn nên sẽ thường chụp bên trái, có nam diễn viên thích nâng cằm để thêm khí chất hơn, có minh tinh thì đặc biệt hài lòng với một bộ phận nào đó trên người, tập trung để ý những chuyện đó có thể khiến họ trở nên tự tin, thần thái hơn.
"Chà... Mắt. "Chu Hi chờ chị của Trâu Phàm và chị Kỳ rời đi, suy nghĩ một lát rồi nói, "Có lẽ là đôi mắt, đôi mắt là thứ dễ nhận biết nhất. "
Hứa Nhất Nặc nghiêng đầu cẩn thận quan sát nói: "Ừm, trong mắt cậu như có những vì sao đang tỏa sáng, điều đó vừa vặn phù hợp với chủ đề buổi chụp ngày hôm nay. Tuổi trẻ là tốt nhất. "
Chu Hi mỉm cười: "Vì trẻ nên không có nhiều kinh nghiệm. "
Hứa Nhất Nặc sửa lại: "Cậu còn trẻ, vì vậy có tiềm năng vô hạn và sự nổi tiếng sẽ đến nhanh thôi."
Trò chuyện một lát, Hứa Nhất Nặc liền trở về studio bắt đầu công tác chuẩn bị trước khi chụp, Chu Hi cúi đầu lướt Weibo, nghiêng mặt hỏi stylist phía sau anh.
"Người này nhìn tuổi còn rất nhỏ, là thực tập sinh của của GSTAR sao?"
"Nhất Nặc a, vừa mới tốt nghiệp không bao lâu nhưng đã làm việc ở đây lâu rồi." Stylist Lương ca cười ha hả nói, "Cậu yên tâm đi, năng lực nghiệp vụ tuyệt đối không thành vấn đề, nhất định chụp ra những bức ảnh hiệu quả khiến mọi người phải thán phục. "
Chu Hi có chút kinh ngạc, Hứa Nhất Nặc tự tin, sắc xảo, trầm ổn bình tĩnh, thật sự không giống cô gái vừa mới tốt nghiệp.
Mà Hứa Nhất Nặc được người ta đánh giá là bình tĩnh, lúc này trong lòng đang thấp thỏm lo lắng, cùng trợ lý Lâm Song Song điều chỉnh ánh sáng và máy móc.
Giới thời trang và giới giải trí xem như là ngành công nghiệp có sự chênh lệch giới tính tương đối nhỏ, nhưng nhiếp ảnh gia và trợ lý đa số là nam giới, Hứa Nhất Nặc và Lâm Song Song là một cặp rất hiếm thấy.
Hứa Nhất Nặc trước kia không hiểu vì sao, nhưng sau khi khám phá chiếc máy ảnh của chuyên chủ thì cô đã hiểu.
Nghị lực thực sự, máy ảnh thật sự quá nặng!
Cô rất khâm phục những fan chân chính, luôn đi theo bước chân của thần tượng, vác theo chiếc máy ảnh với những ống kính khổng lồ, phải là người có niềm đam mê và sự yêu thích tuyệt đối với thần tượng của mình mới làm được điều này
"Đèn bên trái cho sáng hơn một chút nữa, tổ đạo cụ đâu rồi? Lâm Song Song. "
Hứa Nhất Nặc vừa nói xong liền phát hiện phản ứng của Lâm Song Song có chút chậm chạp, ánh mắt có chút thất thần, trạng thái giống hệt đám nhân viên chạy dealine cả đêm không ngủ, liền cao cao giọng nhắc nhở cô.
"Hả? A, con chó đã chuẩn bị xong, nó đang ở phòng nghỉ bên cạnh, tớ lập tức ôm tới đây. "
Lâm Song Song xoay người định rời đi, Hứa Nhất Nặc nhíu mày, ngăn cản cô, trầm giọng hỏi: "Song Song, trạng thái của cậu không đúng lắm, làm sao vậy? "
Lâm Song Song bĩu môi, cẩn thận nhìn trái nhìn phải một vòng, xác nhận những người khác trong studio đều đang khẩn trương bận rộn làm công việc của mình, mới hạ giọng nói: "Nhất Nặc, hình như con trai* ngất xỉu ở sân bay, nghe nói xe cấp cứu phải đến đưa đi, tớ rất sốt ruột a, cậu có tin tức gì không. "
*Con trai ở đây ý chỉ thần tượng. Tình cảm của fan mẹ đối với idol như đối với con cái, xem idol như những em bé để bảo vệ và chăm lo với tình thương của một người mẹ. Giữ gìn thể xác tinh thần và mọi phương diện phát triển khác của idol. Có thể "mắng chửi" nhưng là kiểu "mắng yêu", thích dùng tiền đắp lên người idol.
Hứa Nhất Nặc: "......"
Vì quá tập trung vào công việc hoàn toàn mới này, cô cũng quên mất cô trợ lý này cũng là fan trung thành của nam chính, là một người bạn tốt của nguyên chủ, hợp tác trong công việc và có chung sở thích là đều là fan của nam chính, ngay cả xưng hô cũng đặc biệt khác nhau.
Nam chính kết thúc chuyến công tác để về nước, một tin tức lớn như vậy Lâm Song Song đương nhiên cũng chú ý tới, chẳng qua sao lại đồn có thêm cả sao cứu thương vậy?!
Ngất xỉu, xe cứu thương, nhập viện. Lần đầu tiên Hứa Nhất Nặc tự mình chứng kiến tin tức lan truyền trong giới giải trí không đáng tin cậy.
Hứa Nhất Nặc vỗ vỗ cánh tay cô an ủi: "Đừng nóng vội, vừa rồi tớ lướt Weibo xem bên kia không có động tĩnh gì, chị em hôm nay đi đón trong nhóm nói không nghiêm trọng như vậy. "
Lâm Song Song gật gật đầu, thương cảm nói: "Nghề này thật sự quá vất vả, thân thể con trai cường tráng như vậy cũng không chịu nổi. "
Hứa Nhất Nặc: "Vì vậy, cậu phải nghĩ tích cực lên, ít nhất là vẫn có nhân viên và đội cứu hộ ở sân bay hỗ trợ, ngay cả khi xuất huyết não cũng có thể ngay lập tức đưa đi cấp cứu, thư giãn đi." "
Lâm Song Song: "......"
Đột nhiên cô lại cảm thấy lo lắng hơn lúc đầu.