Chương 28
Đáng tiếc lời của hắn không nhận được bất kì đáp lại nào, tiểu hồ ly hiện tại học xấu, rõ ràng tự biết đuối lý nhưng cố tình giả ngu, dùng bất biến ứng vạn biến.
Ta là tiểu hồ ly ta nghe không hiểu tiếng người..
Tiểu hồ ly ôm đuôi tự mình chơi, một bộ dáng cái gì cũng không hiểu, Nicolas nói nửa ngày không ai trả lời, đã nín một bụng ấm ức tức giận, vừa nhìn qua liền thấy tiểu hồ ly chơi chơi lại đem chóp đuôi coi thành quà vặt mà bỏ vào trong miệng, nhớ tới người chăm trẻ từng nói qua nếu lông tơ vào khí quản anh nhi thì hậu quả nghiêm trọng, vội hô một tiếng: "Buông ra, không cho phép cắn đuôi!"
Tiểu hồ ly bị một tiếng rống này hù dọa.
Toàn thân run lên, hai cái lỗ tai cũng theo bản năng dựng đứng lên, ngẩng đầu lên sững sờ nhìn về phía hắn, trong đôi mắt tràn đầy kinh sợ.
Nhất thời Nicolas cảm thấy đau lòng cùng hối hận, không khỏi đưa tay ra định nỗ lực an ủi cậu. Tiểu hồ ly lập tức lùi về sau, sau đó không cẩn thận rơi từ ghế salon xuống.
Bịch một tiếng.
Tâm Nicolas run lên, vội vàng chạy tới kiểm tra tiểu tình huống hồ ly. Cái mông bị đau làm cho tiểu hồ ly oan ức không thôi, nghe tiếng bước chân đang tiến tới gần của nam nhân thì liền chạy đi trốn ở phía dưới cái tủ đứng.
Vì vậy người muốn cầu tha thứ trong nháy liền biến Thành điện hạ đại nhân: "Bảo Bảo đụng phải chỗ nào? Đi ra cho ta nhìn một chút có được hay không?"
Nicolas tận lực hạ thấp thân thể, mặt đều sắp chạm trên mặt đất, bởi vì hắn quá mức cao to, tư thế nằm úp sấp thoạt nhìn có một loại quái dị cùng buồn cười.
Tiểu hồ ly cuộn tròn phía dưới đáy tủ. Vừa ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt to của Nicola, thẳng thắn lùi vào chỗ sâu nhất không nhìn hắn.
Thế sự thường thường chính là như vậy, chỉ cần quan tâm, việc nhỏ trên người đối phương cũng sẽ trở thành đại sự, đặc biệt là đối với điện hạ lãnh huyết, người hắn không để ý cho dù chết trước mặt, hắn cũng không nháy mắt một cái. Giọng của nam nhân càng ngày càng lo lắng: "Bảo Bảo ngoan, đi ra có được hay không? Trên đất lạnh, đừng để ngã bệnh.."
Sau đó nghe tiếng hắc hơi nho nhỏ, chân mày Nicolas nhíu chặt hơn, cái tủ này lại là khảm trên tường không có cách nào di chuyển, liền chịu nhịn tâm hô vài tiếng vẫn là gọi không nên, rốt cục không nhịn được, bắt đầu động thủ phá tường.
Tiểu hồ ly đã bất tri bất giác ngủ rồi.
Bởi vì để bụng đói ngủ, cho nên mơ thấy một cái đùi gà thơm ngát, mơ mơ màng màng hé miệng liền cắn.
Cắn cắn bỗng nhiên tỉnh, mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt của Nicolas nhìn cậu đầy sủng nịch.
Răng hồ ly tất nhiên sắc nhọn hơn răng của anh nhi, Thẩm Đồng định thần nhìn lại, cánh tay của đối phương đều bị cậu cắn chảy máu, điện hạ nhìn dấu răng in sâu kia lại tán dương từ đáy lòng: "Bảo Bảo giỏi quá, khí lực càng lúc càng lớn."
Thẩm Đồng nhất thời vừa thẹn vừa bối rối, nhưng ngoại việc có thể rầm rì vài tiếng ra thì không thể nói chuyện được, không biết phải xin lỗi thế nào, liền duỗi ra đầu lưỡi phấn hồng liếm vết thương giúp Nicolas.
Đầu lưỡi của ấu tể phi thường mềm mại còn mọc ra mấu gai đặc biệt của họ nhà mèo, Nicolas bị liếm vừa tê vừa ngứa, khắp toàn thân mỗi cái lỗ chân lông đều theo đó mà ngứa ngáy. Tiểu hồ ly liếm xong vết thương, còn dùng cái đầu lông xù đầu cà cà tay hắn để bày tỏ áy náy.
Gào gào ngao thật vui vẻ! Tuy rằng trên mặt điện hạ đại nhân biểu hiện bình tĩnh, nhưng tâm lý lại nổi lên vô số bong bóng phấn hồng.
Đêm nay tâm tình của Thân Vương điện hạ phi thường tốt -- đây là kết luận thứ nhất của quản gia từ trước đến giờ biết nghe lời đoán ý, thứ hai chính là tiểu chủ nhân phi thường ngoan, dĩ nhiên không kiêng ăn.
Đáng tiếc quản gia không thể tận mắt nhìn thấy tiểu chủ nhân ăn cơm, bởi vì cơm tối trực tiếp đưa đến phòng ngủ, hơn nữa phân lượng gấp đôi so v ới bình thường.
Thẩm Đồng cũng không biết tại sao mình lại vô cùng đói bụng, vẫy đuôi gào gừ muốn ăn, làm cho điện hạ đại nhân quyết đoán biểu thị coi như hồ ly Bảo Bảo muốn ăn thịt của hắn, hắn đều nguyện ý cho. Trình độ nãi ba đã lên đến trung cấp, Nicolas thành thạo đút một bát ngũ cốc trái cây một bát thịt băm cùng một cái bánh gatô nhỏ mà đầu bếp đặc biệt chuẩn bị, tiểu hồ ly hiếm khi rất phối hợp mà uy một miếng liền ăn một miếng, phi thường nhu thuận.
Tiểu hồ ly vui vẻ bẹp bẹp miệng nhỏ rất đáng yêu, nhìn thế nào cũng không đủ, điện hạ đại nhân cảm thấy vui sướng trước nay chưa từng có.
Đáng tiếc rất nhanh liền rầm một tiếng toàn bộ rớt xuống.
Hôm nay trang đầu báo tinh tế, một tấm hình tiểu hồ ly cưỡi chó biến dị cơ hồ chiếm cứ toàn bộ trang in, chính là hình ảnh của người qua đường chụp được đăng lên mạng, số lượt chia sẻ đã sắp đuổi kịp đề tài khoe con của điện hạ đại nhân.
Thẩm Đồng nhìn tư thế oai hùng chọn mua cái này cái kia của mình trong bức ảnh hết sức hài lòng, Nicolas lại giăng đầy mây đen. Tiêu đề trên báo vừa lớn vừa đậm: "Phát hiện một con cáo nhỏ cuối cùng của tinh tế! -- Dân chúng cùng nhau biểu thị động vật quý trọng như vậy cần phải nộp lên cho quốc gia."
Nói chung tiểu hồ ly hồng (*) rồi, Tân Ân cũng theo đó mà nổi tiếng. Bất kì ai nhìn thấy bức ảnh đều dồn dập la hét tiểu hồ ly thực sự quá thông minh quá xinh đẹp, hận không thể nhìn thấy tận mắt, thậm chí có thể ôm, sờ một cái, hôn một cái.
(*) Nổi tiếng á
Thân phận của Tân Ân rất nhanh bị đào lên, thông tin về tiểu hồ ly cũng từ từ bại lộ, đầu mâu dồn dập chỉ về phía Tam hoàng tử. Bất quá bọn họ còn không biết Bảo Bảo mà hoàng tử điện hạ nói trên mạng xã hội lại chính là tiểu hồ ly kia, chỉ coi tiểu hồ ly là sủng vật điện hạ chuyên môn nuôi vì hài tử.
Quang não của Nicolas ngắn ngủi mấy phút đã muốn nổ tung, thậm chí còn có lời mời từ tòa soạn cùng đài truyền hình lớn nhất đế quốc. Bọn họ muốn chụp một bộ ảnh cho tiểu hồ ly, nha không, dù chỉ một tấm thôi cũng được!
Điện hạ đại nhân không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
- - Nghĩ hay lắm! Không cho chụp! Ai cũng không cho! Nói thêm một câu thì bản Vương trực tiếp đem tòa soạn cùng đài truyền hình của các ngươi đập bể!
Lúc ngủ Nicolas đem tiểu hồ ly ôm vào trong lòng. Cả người nằm nghiêng, tay khoát lên tấm lông mềm mại của tiểu hồ ly, như có như không mà vỗ nhẹ.
Vỗ vỗ một hồi liền ngủ. Sau đó lại mơ thấy giấc mơ kia, vẫn là trang viên giống như đã từng quen biết, nắm chặt tay hắn, nụ cười ấm áp, thậm chí còn có tiếng thở dốc ngọt ngào.
Điều này làm cho Nicolas cảm thấy nóng vô cùng, mơ mơ màng màng giơ tay xốc chăn lên, vén xong mới đột nhiên nghĩ đến tiểu hồ ly trong lồng ngực có thể bị lạnh hay không, lập tức từ trong mộng tỉnh lại, mở mắt ra.
Tiểu hồ ly đã không thấy, chỉ thấy được một thiếu niên nho nhỏ trần truồng nằm nhoài ở chỗ này. Dung mạo đẹp đẽ tinh xảo, thân hình cân xứng mà tinh tế, vẫn yêu thích ôm đuôi ngủ giống như thời kì anh nhi, đuôi to màu đỏ khiến da thịt trắng noãn hiện ra càng thêm long lanh như ngọc.
Ta là tiểu hồ ly ta nghe không hiểu tiếng người..
Tiểu hồ ly ôm đuôi tự mình chơi, một bộ dáng cái gì cũng không hiểu, Nicolas nói nửa ngày không ai trả lời, đã nín một bụng ấm ức tức giận, vừa nhìn qua liền thấy tiểu hồ ly chơi chơi lại đem chóp đuôi coi thành quà vặt mà bỏ vào trong miệng, nhớ tới người chăm trẻ từng nói qua nếu lông tơ vào khí quản anh nhi thì hậu quả nghiêm trọng, vội hô một tiếng: "Buông ra, không cho phép cắn đuôi!"
Tiểu hồ ly bị một tiếng rống này hù dọa.
Toàn thân run lên, hai cái lỗ tai cũng theo bản năng dựng đứng lên, ngẩng đầu lên sững sờ nhìn về phía hắn, trong đôi mắt tràn đầy kinh sợ.
Nhất thời Nicolas cảm thấy đau lòng cùng hối hận, không khỏi đưa tay ra định nỗ lực an ủi cậu. Tiểu hồ ly lập tức lùi về sau, sau đó không cẩn thận rơi từ ghế salon xuống.
Bịch một tiếng.
Tâm Nicolas run lên, vội vàng chạy tới kiểm tra tiểu tình huống hồ ly. Cái mông bị đau làm cho tiểu hồ ly oan ức không thôi, nghe tiếng bước chân đang tiến tới gần của nam nhân thì liền chạy đi trốn ở phía dưới cái tủ đứng.
Vì vậy người muốn cầu tha thứ trong nháy liền biến Thành điện hạ đại nhân: "Bảo Bảo đụng phải chỗ nào? Đi ra cho ta nhìn một chút có được hay không?"
Nicolas tận lực hạ thấp thân thể, mặt đều sắp chạm trên mặt đất, bởi vì hắn quá mức cao to, tư thế nằm úp sấp thoạt nhìn có một loại quái dị cùng buồn cười.
Tiểu hồ ly cuộn tròn phía dưới đáy tủ. Vừa ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt to của Nicola, thẳng thắn lùi vào chỗ sâu nhất không nhìn hắn.
Thế sự thường thường chính là như vậy, chỉ cần quan tâm, việc nhỏ trên người đối phương cũng sẽ trở thành đại sự, đặc biệt là đối với điện hạ lãnh huyết, người hắn không để ý cho dù chết trước mặt, hắn cũng không nháy mắt một cái. Giọng của nam nhân càng ngày càng lo lắng: "Bảo Bảo ngoan, đi ra có được hay không? Trên đất lạnh, đừng để ngã bệnh.."
Sau đó nghe tiếng hắc hơi nho nhỏ, chân mày Nicolas nhíu chặt hơn, cái tủ này lại là khảm trên tường không có cách nào di chuyển, liền chịu nhịn tâm hô vài tiếng vẫn là gọi không nên, rốt cục không nhịn được, bắt đầu động thủ phá tường.
Tiểu hồ ly đã bất tri bất giác ngủ rồi.
Bởi vì để bụng đói ngủ, cho nên mơ thấy một cái đùi gà thơm ngát, mơ mơ màng màng hé miệng liền cắn.
Cắn cắn bỗng nhiên tỉnh, mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt của Nicolas nhìn cậu đầy sủng nịch.
Răng hồ ly tất nhiên sắc nhọn hơn răng của anh nhi, Thẩm Đồng định thần nhìn lại, cánh tay của đối phương đều bị cậu cắn chảy máu, điện hạ nhìn dấu răng in sâu kia lại tán dương từ đáy lòng: "Bảo Bảo giỏi quá, khí lực càng lúc càng lớn."
Thẩm Đồng nhất thời vừa thẹn vừa bối rối, nhưng ngoại việc có thể rầm rì vài tiếng ra thì không thể nói chuyện được, không biết phải xin lỗi thế nào, liền duỗi ra đầu lưỡi phấn hồng liếm vết thương giúp Nicolas.
Đầu lưỡi của ấu tể phi thường mềm mại còn mọc ra mấu gai đặc biệt của họ nhà mèo, Nicolas bị liếm vừa tê vừa ngứa, khắp toàn thân mỗi cái lỗ chân lông đều theo đó mà ngứa ngáy. Tiểu hồ ly liếm xong vết thương, còn dùng cái đầu lông xù đầu cà cà tay hắn để bày tỏ áy náy.
Gào gào ngao thật vui vẻ! Tuy rằng trên mặt điện hạ đại nhân biểu hiện bình tĩnh, nhưng tâm lý lại nổi lên vô số bong bóng phấn hồng.
Đêm nay tâm tình của Thân Vương điện hạ phi thường tốt -- đây là kết luận thứ nhất của quản gia từ trước đến giờ biết nghe lời đoán ý, thứ hai chính là tiểu chủ nhân phi thường ngoan, dĩ nhiên không kiêng ăn.
Đáng tiếc quản gia không thể tận mắt nhìn thấy tiểu chủ nhân ăn cơm, bởi vì cơm tối trực tiếp đưa đến phòng ngủ, hơn nữa phân lượng gấp đôi so v ới bình thường.
Thẩm Đồng cũng không biết tại sao mình lại vô cùng đói bụng, vẫy đuôi gào gừ muốn ăn, làm cho điện hạ đại nhân quyết đoán biểu thị coi như hồ ly Bảo Bảo muốn ăn thịt của hắn, hắn đều nguyện ý cho. Trình độ nãi ba đã lên đến trung cấp, Nicolas thành thạo đút một bát ngũ cốc trái cây một bát thịt băm cùng một cái bánh gatô nhỏ mà đầu bếp đặc biệt chuẩn bị, tiểu hồ ly hiếm khi rất phối hợp mà uy một miếng liền ăn một miếng, phi thường nhu thuận.
Tiểu hồ ly vui vẻ bẹp bẹp miệng nhỏ rất đáng yêu, nhìn thế nào cũng không đủ, điện hạ đại nhân cảm thấy vui sướng trước nay chưa từng có.
Đáng tiếc rất nhanh liền rầm một tiếng toàn bộ rớt xuống.
Hôm nay trang đầu báo tinh tế, một tấm hình tiểu hồ ly cưỡi chó biến dị cơ hồ chiếm cứ toàn bộ trang in, chính là hình ảnh của người qua đường chụp được đăng lên mạng, số lượt chia sẻ đã sắp đuổi kịp đề tài khoe con của điện hạ đại nhân.
Thẩm Đồng nhìn tư thế oai hùng chọn mua cái này cái kia của mình trong bức ảnh hết sức hài lòng, Nicolas lại giăng đầy mây đen. Tiêu đề trên báo vừa lớn vừa đậm: "Phát hiện một con cáo nhỏ cuối cùng của tinh tế! -- Dân chúng cùng nhau biểu thị động vật quý trọng như vậy cần phải nộp lên cho quốc gia."
Nói chung tiểu hồ ly hồng (*) rồi, Tân Ân cũng theo đó mà nổi tiếng. Bất kì ai nhìn thấy bức ảnh đều dồn dập la hét tiểu hồ ly thực sự quá thông minh quá xinh đẹp, hận không thể nhìn thấy tận mắt, thậm chí có thể ôm, sờ một cái, hôn một cái.
(*) Nổi tiếng á
Thân phận của Tân Ân rất nhanh bị đào lên, thông tin về tiểu hồ ly cũng từ từ bại lộ, đầu mâu dồn dập chỉ về phía Tam hoàng tử. Bất quá bọn họ còn không biết Bảo Bảo mà hoàng tử điện hạ nói trên mạng xã hội lại chính là tiểu hồ ly kia, chỉ coi tiểu hồ ly là sủng vật điện hạ chuyên môn nuôi vì hài tử.
Quang não của Nicolas ngắn ngủi mấy phút đã muốn nổ tung, thậm chí còn có lời mời từ tòa soạn cùng đài truyền hình lớn nhất đế quốc. Bọn họ muốn chụp một bộ ảnh cho tiểu hồ ly, nha không, dù chỉ một tấm thôi cũng được!
Điện hạ đại nhân không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
- - Nghĩ hay lắm! Không cho chụp! Ai cũng không cho! Nói thêm một câu thì bản Vương trực tiếp đem tòa soạn cùng đài truyền hình của các ngươi đập bể!
Lúc ngủ Nicolas đem tiểu hồ ly ôm vào trong lòng. Cả người nằm nghiêng, tay khoát lên tấm lông mềm mại của tiểu hồ ly, như có như không mà vỗ nhẹ.
Vỗ vỗ một hồi liền ngủ. Sau đó lại mơ thấy giấc mơ kia, vẫn là trang viên giống như đã từng quen biết, nắm chặt tay hắn, nụ cười ấm áp, thậm chí còn có tiếng thở dốc ngọt ngào.
Điều này làm cho Nicolas cảm thấy nóng vô cùng, mơ mơ màng màng giơ tay xốc chăn lên, vén xong mới đột nhiên nghĩ đến tiểu hồ ly trong lồng ngực có thể bị lạnh hay không, lập tức từ trong mộng tỉnh lại, mở mắt ra.
Tiểu hồ ly đã không thấy, chỉ thấy được một thiếu niên nho nhỏ trần truồng nằm nhoài ở chỗ này. Dung mạo đẹp đẽ tinh xảo, thân hình cân xứng mà tinh tế, vẫn yêu thích ôm đuôi ngủ giống như thời kì anh nhi, đuôi to màu đỏ khiến da thịt trắng noãn hiện ra càng thêm long lanh như ngọc.