Chương 5: Đã chết rồi?
"Bá thần cậu có thể hay không từ giờ trở đi đừng bám lấy hiểu hiểu nữa không!!",vân ca nghiêm túc nhìn bá thần nói.
"thằng ôn này ngươi biết mình đang nói gì không hả".
"đừng tưởng gia thế của ngươi trực thuộc thủy gia thì có thể lên mặt với ta!!".
Hắn cười lạnh nhìn cái này vân ca nói.
Mẹ nó có thể nhanh lên không chứ ta đếch quen giả vờ như này chính là suy nghĩ lúc này của hắn.
Vân ca nghe vậy sắc mặt cũng là hơi tức giận.
"bá gia cùng thủy gia giao hữu rất tốt ngàn năm qua sẽ không vì chút chuyện vặt của đồng bối mà nhúng tay vào!!",vân ca lên tiếng nói lớn.
"hở~~!".
"vậy sao thế ta cứ theo đuổi hiểu hiểu đó ngươi làm gì ta!!".
Hắn cười cười nói.
"ngươi!".Vân ca tức giận.
"Bá thần thiếu chủ ngươi có thể làm ơn làm phước tha cho ta được không".
"những năm này ngươi làm phiền ta khiến cho cuộc sống của ta đảo lộn vô cùng sống không yên".
"ta có tội tình gì với ngươi sao,làm ơn hãy buông bỏ ta đi!!!".
Lý hiểu hiểu hét lên giận dữ phát rơi nước mắt,khuôn mặt tràn đầy thống khổ.
Một màn này làm bá thần cũng cảm thấy chính mình lúc trước thực mẹ nó tồi a.
"hiểu hiểu sao nàng có thể như thế nói với ta nặng lờ...!!"
"ngươi im đii!!!!".
Hắn vừa nói thì bị hiểu hiểu hét ngang cắt lời.
Mọi người xung quanh bốn phía thấy một màn này chính là bàn tán không ngớt cái này vô sỉ hạng người thiếu gia.
"bá thần, ngươi thân là thiếu chủ của bá gia quyền thế ngập trời thế mà như vậy mất mặt vô sỉ hạng người đến cả một người con gái cũng vậy bị ngươi dày vò".
"ngươi không có yêu cô ấy mà chỉ muốn chiếm đoạt cô ấy làm đồ chơi thôi".
"thế giới này luôn dùng thực lực để nói chuyện ngươi có dám chiến ta một trận hay không,nếu thua rồi thì đừng có làm phiền cô ấy nữa!!".
Vân ca lên tiếng nói lớn bộ dáng rất là trang nghiêm muốn quyết đấu.
Bá thần nghe vậy hớn hở trong lòng vui sướng khôn xiết không uổng công nãy giờ mất mặt chịu lời rèm pha để đạt tới tình huống này hắn đã viết xong kịch bản giả vờ thằng ngu si tình rồi.
"được nếu hôm nay ta thắng thì đừng có mà cản ta theo đuổi cô ấy!!!".hắn hét lớn.
"một lời đã định mong bá thiếu chủ nói lời giữ lấy lời!!".vân ca nghiêm túc nói.
Và thế là cả đám người cùng nhau đi tới khu đấu trường rộng lớn xung quanh là khán đài bao phủ hàng triệu cái ghế.
Đám người lý hiểu hiểu ngồi trên hàng ghế đầu lúc này cũng là hồi hộp quan sát.
Mà phía dưới sân quyết đấu rộng lớn này hai người đã đứng đối với nhau.
"bá thiếu chủ ta có tổng cộng ngũ hành căn và có ba cái cực phẩm hai cái trung phẩm chưa thức tỉnh siêu năng nhưng gần rồi lượng linh lực cũng là khổng lồ!!".vân ca lên tiếng giới thiệu.
Mọi người trên khán đài lúc này cũng là cực kỳ phấn khích.
Vân ca chính là người sở hữu ngũ hành căn nên được cả học viện các cao tầng chú ý tương lai sáng lạn thiên phú càng là khủng bố.
"ta thì chỉ có linh căn hệ phong sơ cấp linh lực cũng là hơi hạn chế bắt đầu thôi!!".hắn cười cười nói.
Mọi người trên khán đài tụ tập đông đúc mẹ nó muốn phụt cười cái này công tử bột biết rõ nhưng khi chính mồm hắn nói thì hài hước vô cùng.
"bá thiếu chủ đắc tội rồi!!".Vân ca khẽ nói.
Thế rồi hắn lao tới với tốc độ cực kỳ khủng bố đá văng đi cái này bá thần đi xa rất xa.
"lão đạiiiiii!!!!".bọn trục lộc hét lớn.
Uỳnh!!!!
Bá thần thân thể va mạnh vào tường bên dưới khán đài miệng không ngừng ho ra máu nằm bên dưới đống đổ nát từ từ bò dậy.
Đám người lý hiểu hiểu vui mừng vô cùng khi nhìn cái này tên liếm cẩu vô sỉ bị đánh như cái mền rách.
"bá thiếu chủ ngươi tài không bằng người nhưng vẫn quyết đấu với ta thì nên biết rõ kết cục của mình thì hơn".
"giờ bỏ cuộc thì vẫn hơn đấy!!".vân ca nghiêm túc nói.
Bá thần cười cười.
Thằng lỏi này mức độ vận dụng linh lực rất tốt nhưng vẫn là cách tiêu hao cũng không hiệu quả lắm nhở,hắn nghĩ thầm.
"hừ,thằng khốn!!".bá thần hét lớn nhưng thâm tâm mẹ nó muốn đi hưởng thụ đồ ăn thức uống ngoài kia a.
Hắn lao vào vân ca tung ra quyền ấn nhưng vẫn là bị tên này né được và bị thúc cho một cùi chỏ vào bụng sau đó là một cú móc hàm khiến hắn lại văng đi rất xa.
"lão đạiiii!!!!",đám trục lộc ôm nhau hét lớn.
Bá thần miệng ho ra đầy máu không đứng dậy được,nằm sấp ở đó.
"Bá thiếu chủ mong ngươi nói lời giữ lấy lời!!".vân ca nói lớn sau đó rời đi.
Thắng thua đã rõ.
Bọn người trục lộc nhanh chóng chạy xuống đỡ bá thần ngồi dậy máu me của hắn chảy thòng lõng.
"lão đại anh không sao chứ!!?",nguyên khôn lên tiếng.
Bá thần khuôn mặt tràn đầy vẻ đau đớn nhưng thực chất chả đau chút nào.
Bãi máu này là do hắn dùng linh lực tạo ra từ việc sáng tạo hệ kim cùng hệ thủy phối hợp.
Ngay sau đó hắn được đám người trục lộc đưa tới phòng y tế và rồi nằm ở đó.
Mãi đến tối thì mới chữa cho đi lại được và hắn tính tình kiêu ngạo nhanh chóng rời khỏi nơi này cùng đám trục lộc.
"lão đại anh nghỉ thêm chút đi!!",tư lợi lên tiếng lo lắng nói.
Thế là bá thần gõ vô đầu hắn một cái cứ thế đi tới khu sảnh tiệc.
Ở đây mọi người cùng khối sớm đã tụ hội đông đủ ăn uống trò chuyện vui vẻ.
Khi thấy bá thần bước vào thì bọn họ mặc dù không nói gì nhưng vẫn là cười thầm sau lưng.
Chuyện hắn hôm nay bị vân ca đánh cho ra bã đã lan truyền đến tai của mọi người và giờ đây suy nghĩ của bọn họ chỉ là đáng đời cái này liếm cẩu.
Bá thần cười cười nhìn phía đám người lý hiểu hiểu còn đang mở tiệc chúc mừng như năm mới nữa,mẹ nó thực là khác biệt mà và tên vân ca kia cũng ngồi đó cười nói vui vẻ.
Hắn lúc này ngồi xuống một bàn trống và bắt đầu mở thần thức quan sát.
Thần thức của hắn bao trùm hết thảy phạm vi vòng tròn đường kính ba trăm dặm xung quanh và hắn lúc này mỉm cười.
"sắp bắt đầu rồi ha!!",bá thần nghĩ thầm.
Ở một phía khu vực trong phòng quản gia,
Lúc này đã là bảy giờ tối,
U nhi đứa bé gái kia lúc này đang ngồi trên giường dáng vẻ hững hờ không động.
Mà tiếng mở cửa phòng vang lên và quản lão đi vào.
"u nhi ra ăn cơm thôi!!".
Xoẹt-----!!!
Cứ thế trong căn phòng tối om quản lão người từng chinh chiến bát phương vang dội thiên hạ cứ thế bị rơi đầu chết ngay tại chỗ.
Lão đã quá già yếu rồi.
Trở lại phía sảnh tiệc,
Lúc này yên nhã lão sư đi tới ngồi cùng bàn với bá thần.
Bọn trục lộc thấy thế nhanh chóng rời đi tránh gặp rắc rối với bà giáo viên ác nghiệt này.
"sao rồi!!",hắn cười cười hỏi.
"chuẩn bị xong hết theo lời trò bảo rồi!!".yên nhã hớp một ngụm trà nói.
Bá thần thì hớp một ngụm rượu rất là phong thái mỉm cười.
"hôm nay sao lại bị trò vân ca đánh cho thế!!",yên nhã tò mò hỏi.
"ta chỉ là không muốn mất mặt hơn nữa,ba năm qua thực đủ lắm rồi!!",hắn khẽ nói.
Nghe vậy thì yên nhã cũng là gật đầu mỉm cười đã hiểu cách giải quyết cái này tình huống của hắn.
Mọi người xung quanh cũng vẫn là cực kỳ vui vẻ nói chuyện với nhau không có vẻ gì là sắp xảy ra chuyện cả.
Hắn lúc này chú ý tới cô gái mạn ly kia.
"xem ra sát vận đã tới bắt buộc thời điểm rồi,cái kia hộ mệnh phù có vẻ đã bị ức trấn ngược lại rồi,không hổ là thiên sát cô tinh bản vận!!".hắn mỉm cười nghĩ thầm.
Yên nhã một bên cũng là chú ý tới người được hắn để ý chính là mạn ly cô gái kia.
Phía đám người lý hiểu hiểu lúc này,
Mạn ly thần trí có chút mơ hồ,
"hôm nay chơi mệt thật đó!!",mạn ly nói với mọi người xung quanh bàn.
"sao thế cậu khó chịu ở đâu á hả!!",mộ uyển lo lắng hỏi.
Nghe vậy mạn ly mỉm cười lắc đầu tỏ ra không sao cả tiếp tục ăn uống thoải mái.
Ahhhhhhh!!!!
Đúng lúc này một tiếng hét thất thanh vang vọng lại sảnh tiệc này khiến các học viên ở đây bất ngờ.
Yên nhã nhìn bá thần sau đó cả hai nhanh chóng chạy về phương hướng thanh âm vọng tới.
Mọi người phía sau cũng là nhanh chóng chạy theo muốn biết rốt cuộc đã xảy chuyện gì.
Bá thần lúc này sau một hồi rốt cuộc đã chạy tới khu phòng có cánh cửa lớn và phía trước cửa đã có rất nhiều hầu nữ tụ tập vẻ mặt rất hoảng sợ.
Bên trong còn có tiếng khóc nỉ non truyền ra.
Bá thần cùng yên nhã mau chóng chạy vào bên trong phòng quản gia và bật điện lên.
"cha ơi,hức!!!",một bé gái đang nằm trên thi thể của quản lão khóc nức nở.
Cả hai cực kỳ chấn động nhìn cảnh xảy ra trước mắt.
Phía sau đám người vân ca cũng đã chạy tới.
"quản lão chết rồi!!??",một vị giáo viên kinh hoàng thốt lên.
"thằng ôn này ngươi biết mình đang nói gì không hả".
"đừng tưởng gia thế của ngươi trực thuộc thủy gia thì có thể lên mặt với ta!!".
Hắn cười lạnh nhìn cái này vân ca nói.
Mẹ nó có thể nhanh lên không chứ ta đếch quen giả vờ như này chính là suy nghĩ lúc này của hắn.
Vân ca nghe vậy sắc mặt cũng là hơi tức giận.
"bá gia cùng thủy gia giao hữu rất tốt ngàn năm qua sẽ không vì chút chuyện vặt của đồng bối mà nhúng tay vào!!",vân ca lên tiếng nói lớn.
"hở~~!".
"vậy sao thế ta cứ theo đuổi hiểu hiểu đó ngươi làm gì ta!!".
Hắn cười cười nói.
"ngươi!".Vân ca tức giận.
"Bá thần thiếu chủ ngươi có thể làm ơn làm phước tha cho ta được không".
"những năm này ngươi làm phiền ta khiến cho cuộc sống của ta đảo lộn vô cùng sống không yên".
"ta có tội tình gì với ngươi sao,làm ơn hãy buông bỏ ta đi!!!".
Lý hiểu hiểu hét lên giận dữ phát rơi nước mắt,khuôn mặt tràn đầy thống khổ.
Một màn này làm bá thần cũng cảm thấy chính mình lúc trước thực mẹ nó tồi a.
"hiểu hiểu sao nàng có thể như thế nói với ta nặng lờ...!!"
"ngươi im đii!!!!".
Hắn vừa nói thì bị hiểu hiểu hét ngang cắt lời.
Mọi người xung quanh bốn phía thấy một màn này chính là bàn tán không ngớt cái này vô sỉ hạng người thiếu gia.
"bá thần, ngươi thân là thiếu chủ của bá gia quyền thế ngập trời thế mà như vậy mất mặt vô sỉ hạng người đến cả một người con gái cũng vậy bị ngươi dày vò".
"ngươi không có yêu cô ấy mà chỉ muốn chiếm đoạt cô ấy làm đồ chơi thôi".
"thế giới này luôn dùng thực lực để nói chuyện ngươi có dám chiến ta một trận hay không,nếu thua rồi thì đừng có làm phiền cô ấy nữa!!".
Vân ca lên tiếng nói lớn bộ dáng rất là trang nghiêm muốn quyết đấu.
Bá thần nghe vậy hớn hở trong lòng vui sướng khôn xiết không uổng công nãy giờ mất mặt chịu lời rèm pha để đạt tới tình huống này hắn đã viết xong kịch bản giả vờ thằng ngu si tình rồi.
"được nếu hôm nay ta thắng thì đừng có mà cản ta theo đuổi cô ấy!!!".hắn hét lớn.
"một lời đã định mong bá thiếu chủ nói lời giữ lấy lời!!".vân ca nghiêm túc nói.
Và thế là cả đám người cùng nhau đi tới khu đấu trường rộng lớn xung quanh là khán đài bao phủ hàng triệu cái ghế.
Đám người lý hiểu hiểu ngồi trên hàng ghế đầu lúc này cũng là hồi hộp quan sát.
Mà phía dưới sân quyết đấu rộng lớn này hai người đã đứng đối với nhau.
"bá thiếu chủ ta có tổng cộng ngũ hành căn và có ba cái cực phẩm hai cái trung phẩm chưa thức tỉnh siêu năng nhưng gần rồi lượng linh lực cũng là khổng lồ!!".vân ca lên tiếng giới thiệu.
Mọi người trên khán đài lúc này cũng là cực kỳ phấn khích.
Vân ca chính là người sở hữu ngũ hành căn nên được cả học viện các cao tầng chú ý tương lai sáng lạn thiên phú càng là khủng bố.
"ta thì chỉ có linh căn hệ phong sơ cấp linh lực cũng là hơi hạn chế bắt đầu thôi!!".hắn cười cười nói.
Mọi người trên khán đài tụ tập đông đúc mẹ nó muốn phụt cười cái này công tử bột biết rõ nhưng khi chính mồm hắn nói thì hài hước vô cùng.
"bá thiếu chủ đắc tội rồi!!".Vân ca khẽ nói.
Thế rồi hắn lao tới với tốc độ cực kỳ khủng bố đá văng đi cái này bá thần đi xa rất xa.
"lão đạiiiiii!!!!".bọn trục lộc hét lớn.
Uỳnh!!!!
Bá thần thân thể va mạnh vào tường bên dưới khán đài miệng không ngừng ho ra máu nằm bên dưới đống đổ nát từ từ bò dậy.
Đám người lý hiểu hiểu vui mừng vô cùng khi nhìn cái này tên liếm cẩu vô sỉ bị đánh như cái mền rách.
"bá thiếu chủ ngươi tài không bằng người nhưng vẫn quyết đấu với ta thì nên biết rõ kết cục của mình thì hơn".
"giờ bỏ cuộc thì vẫn hơn đấy!!".vân ca nghiêm túc nói.
Bá thần cười cười.
Thằng lỏi này mức độ vận dụng linh lực rất tốt nhưng vẫn là cách tiêu hao cũng không hiệu quả lắm nhở,hắn nghĩ thầm.
"hừ,thằng khốn!!".bá thần hét lớn nhưng thâm tâm mẹ nó muốn đi hưởng thụ đồ ăn thức uống ngoài kia a.
Hắn lao vào vân ca tung ra quyền ấn nhưng vẫn là bị tên này né được và bị thúc cho một cùi chỏ vào bụng sau đó là một cú móc hàm khiến hắn lại văng đi rất xa.
"lão đạiiii!!!!",đám trục lộc ôm nhau hét lớn.
Bá thần miệng ho ra đầy máu không đứng dậy được,nằm sấp ở đó.
"Bá thiếu chủ mong ngươi nói lời giữ lấy lời!!".vân ca nói lớn sau đó rời đi.
Thắng thua đã rõ.
Bọn người trục lộc nhanh chóng chạy xuống đỡ bá thần ngồi dậy máu me của hắn chảy thòng lõng.
"lão đại anh không sao chứ!!?",nguyên khôn lên tiếng.
Bá thần khuôn mặt tràn đầy vẻ đau đớn nhưng thực chất chả đau chút nào.
Bãi máu này là do hắn dùng linh lực tạo ra từ việc sáng tạo hệ kim cùng hệ thủy phối hợp.
Ngay sau đó hắn được đám người trục lộc đưa tới phòng y tế và rồi nằm ở đó.
Mãi đến tối thì mới chữa cho đi lại được và hắn tính tình kiêu ngạo nhanh chóng rời khỏi nơi này cùng đám trục lộc.
"lão đại anh nghỉ thêm chút đi!!",tư lợi lên tiếng lo lắng nói.
Thế là bá thần gõ vô đầu hắn một cái cứ thế đi tới khu sảnh tiệc.
Ở đây mọi người cùng khối sớm đã tụ hội đông đủ ăn uống trò chuyện vui vẻ.
Khi thấy bá thần bước vào thì bọn họ mặc dù không nói gì nhưng vẫn là cười thầm sau lưng.
Chuyện hắn hôm nay bị vân ca đánh cho ra bã đã lan truyền đến tai của mọi người và giờ đây suy nghĩ của bọn họ chỉ là đáng đời cái này liếm cẩu.
Bá thần cười cười nhìn phía đám người lý hiểu hiểu còn đang mở tiệc chúc mừng như năm mới nữa,mẹ nó thực là khác biệt mà và tên vân ca kia cũng ngồi đó cười nói vui vẻ.
Hắn lúc này ngồi xuống một bàn trống và bắt đầu mở thần thức quan sát.
Thần thức của hắn bao trùm hết thảy phạm vi vòng tròn đường kính ba trăm dặm xung quanh và hắn lúc này mỉm cười.
"sắp bắt đầu rồi ha!!",bá thần nghĩ thầm.
Ở một phía khu vực trong phòng quản gia,
Lúc này đã là bảy giờ tối,
U nhi đứa bé gái kia lúc này đang ngồi trên giường dáng vẻ hững hờ không động.
Mà tiếng mở cửa phòng vang lên và quản lão đi vào.
"u nhi ra ăn cơm thôi!!".
Xoẹt-----!!!
Cứ thế trong căn phòng tối om quản lão người từng chinh chiến bát phương vang dội thiên hạ cứ thế bị rơi đầu chết ngay tại chỗ.
Lão đã quá già yếu rồi.
Trở lại phía sảnh tiệc,
Lúc này yên nhã lão sư đi tới ngồi cùng bàn với bá thần.
Bọn trục lộc thấy thế nhanh chóng rời đi tránh gặp rắc rối với bà giáo viên ác nghiệt này.
"sao rồi!!",hắn cười cười hỏi.
"chuẩn bị xong hết theo lời trò bảo rồi!!".yên nhã hớp một ngụm trà nói.
Bá thần thì hớp một ngụm rượu rất là phong thái mỉm cười.
"hôm nay sao lại bị trò vân ca đánh cho thế!!",yên nhã tò mò hỏi.
"ta chỉ là không muốn mất mặt hơn nữa,ba năm qua thực đủ lắm rồi!!",hắn khẽ nói.
Nghe vậy thì yên nhã cũng là gật đầu mỉm cười đã hiểu cách giải quyết cái này tình huống của hắn.
Mọi người xung quanh cũng vẫn là cực kỳ vui vẻ nói chuyện với nhau không có vẻ gì là sắp xảy ra chuyện cả.
Hắn lúc này chú ý tới cô gái mạn ly kia.
"xem ra sát vận đã tới bắt buộc thời điểm rồi,cái kia hộ mệnh phù có vẻ đã bị ức trấn ngược lại rồi,không hổ là thiên sát cô tinh bản vận!!".hắn mỉm cười nghĩ thầm.
Yên nhã một bên cũng là chú ý tới người được hắn để ý chính là mạn ly cô gái kia.
Phía đám người lý hiểu hiểu lúc này,
Mạn ly thần trí có chút mơ hồ,
"hôm nay chơi mệt thật đó!!",mạn ly nói với mọi người xung quanh bàn.
"sao thế cậu khó chịu ở đâu á hả!!",mộ uyển lo lắng hỏi.
Nghe vậy mạn ly mỉm cười lắc đầu tỏ ra không sao cả tiếp tục ăn uống thoải mái.
Ahhhhhhh!!!!
Đúng lúc này một tiếng hét thất thanh vang vọng lại sảnh tiệc này khiến các học viên ở đây bất ngờ.
Yên nhã nhìn bá thần sau đó cả hai nhanh chóng chạy về phương hướng thanh âm vọng tới.
Mọi người phía sau cũng là nhanh chóng chạy theo muốn biết rốt cuộc đã xảy chuyện gì.
Bá thần lúc này sau một hồi rốt cuộc đã chạy tới khu phòng có cánh cửa lớn và phía trước cửa đã có rất nhiều hầu nữ tụ tập vẻ mặt rất hoảng sợ.
Bên trong còn có tiếng khóc nỉ non truyền ra.
Bá thần cùng yên nhã mau chóng chạy vào bên trong phòng quản gia và bật điện lên.
"cha ơi,hức!!!",một bé gái đang nằm trên thi thể của quản lão khóc nức nở.
Cả hai cực kỳ chấn động nhìn cảnh xảy ra trước mắt.
Phía sau đám người vân ca cũng đã chạy tới.
"quản lão chết rồi!!??",một vị giáo viên kinh hoàng thốt lên.