Chương : 3
Phải chăng vô phận,
Dẫu rằng hữu duyên?
Đắng lòng thanh niên,
Câu chuyện tình ái,
Hai lần thất bại,
Ta lại tiếp tục,
Năng lực thức tỉnh,
Có “nhỉnh” hơn không?
***
Trước khi vũ trụ hình thành, chỉ tồn tại duy nhất một chất điểm kì dị, mọi thứ khác đều là hư vô, bóng tối thống trị toàn bộ. Rồi…
“UỲNH...”
Vụ nổ khủng khiếp chẳng thể đo đếm được đã phá tan sự im lặng của thời không. Ánh sáng đầu tiên được sinh ra khi tất cả còn là hỗn độn. Và ngay tại nơi bắt đầu kia xuất hiện vùng sáng vĩ đại...
Vũ trụ rộng lớn và mênh mông chứa biết bao nhiêu bí ẩn mà con người chưa thể khám phá. Trong số đó, điều khiến các nhà khoa học luôn đau đầu là: Liệu có tồn tại sự sống trên các hành tinh khác? Câu hỏi này đã trải qua rất nhiều năm tháng nhưng chưa thể tìm ra lời giải đáp...
Từ xa xưa, có một truyền thuyết kể rằng: Nụ Hôn Chân tình (True Love Kiss) sẽ xóa tan đi những sức mạnh hắc ám nhất, mang lại sự sống cho người mình thương yêu… Tuy nhiên, ở hiện tại thì điều này chỉ được kiểm chứng trong truyện cổ tích!
Nam đang mơ, một giấc mộng thật đẹp. Đó là cậu cùng người yêu trong trang phục chú rể, cô dâu ở ngày cưới. Địa điểm là nơi có thảm cỏ xanh mướt, nắng nhẹ, gió thổi dìu dịu, đầy đủ người thân, họ hàng, bạn bè…
“Úm ba la, xì là bùa…”, một người đàn ông bất ngờ hiện ra sau làn khói trắng, ăn mặc giống cha sứ, làm cậu ngạc nhiên vì bản thân có theo đạo đâu?
Ông nhìn hai người, hắng giọng nói:
- Xuyên suốt từ ngụ ngôn cho tới thần thoại, từ hiện đại trở về xa xưa, từ trời mưa hết toi buổi tối, từ… E hèm… Nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi… Anh Nam! Anh có thề rằng sau này sẽ: Đưa hết tiền lương hàng tháng cho vợ? Vợ nói là phải nghe, vợ đe là phải sợ? Thứ 7 đưa vợ đi shopping? Chủ nhật là gia đình đi chơi…
Đúng lúc này, một quầng sáng vàng rực, chói mắt, thu hút mọi người rồi nhanh chóng bao trùm tất cả.
- Ôi, đau đầu quá!
Nam tỉnh dậy, hai tay xoa thái dương, mặt nhăn nhó. Sực nhớ ra tai nạn, cậu giật mình, hoảng hồn nhảy bắn lên, xem xét lại mọi thứ xung quanh. Trừ tim còn hơi đau, ngoài ra bản thân không việc gì, bèn thở phào nhẹ nhõm, thầm kêu may mắn, chỉ trừ mấy điều: tóc tai bù xù, quần áo rách bươm xơ mướp, hình như có vết máu và cái điện thoại mới mua đã trở thành phế liệu.
Nam mếu máo:
- Hic, trời phạt tội ngu mà, cũng may là chỉ hỏng mỗi cái này, không thì bị ăn mắng. Mà giấc mơ kia, sao lại kì lạ đến như vậy?
Nhìn đồng hồ, thấy đã gần 1h chiều, cậu liền mau chóng dọn dẹp, “phi tang” hai vật chứng và đi nấu mì tôm ăn.
Trong lúc thưởng thức, anh chàng liền cho ra ngay “tác phẩm”:
NOODLE
Buồn buồn nấu gói mì tôm,
Cho ba quả trứng cũng thơm ngon rồi,
Hành, tiêu, tỏi, ớt, rau mùi,
Thêm mắm, tí muối là xơi được liền…
- Ha ha, mình có tài làm thơ mà, tí post Facebook bài này... Tính ra thì mình bị ngất gần 2 tiếng, không biết dòng điện ấy có ảnh hưởng gì nghiêm trọng không? Hi vọng là chẳng sao cả. - Nam lẩm bẩm.
Chiều tối hôm đó, mọi người đến nhà cậu, bữa cơm diễn ra trong không khí vô cùng thân mật và vui vẻ. Source: Bachngocsach.com
***
[“Theo wikipedia”]…
Rừng mưa Amazon (tiếng Bồ Đào Nha, Brasil: Floresta Amazônica hay Amazônia; tiếng Tây Ban Nha: Selva Amazónica hay Amazonía) hay Rừng nhiệt đới Amazon, gọi tắt là Rừng Amazon, là một khu rừng lá rộng đất ẩm ở lưu vực Amazon của Nam Mỹ. Khu vực này, được gọi là Amazonia hoặc Lưu vực Amazon bao gồm một diện tích 7 triệu km² (1,7 tỷ mẫu Anh), trong đó rừng mưa chiếm 5,5 triệu km² (1,4 tỷ mẫu Anh). Khu vực này nằm trong lãnh thổ của 9 quốc gia: chủ yếu là Brasil (với 60% rừng mưa), Peru (13%), và phần còn lại thuộc Colombia, Venezuela, Ecuador, Bolivia, Guyana, Surinam cùng Guyana thuộc Pháp. Các bang hoặc tỉnh của 4 quốc gia được đặt tên Amazonas theo tên khu rừng này. Rừng mưa Amazon chiếm hơn 50% rừng mưa còn lại của Trái Đất và bao gồm một dải rừng mưa nhiệt đới lớn nhất và phong phú nhất về loài trên thế giới.
Rừng mưa Amazon là một khu bảo tồn thiên nhiên trên thế giới. Đó là khu dự trữ sinh quyển cho loài người. Chính vì vậy sự bảo tồn các loài động vật quý hiếm và các loại tài nguyên, nhất là nguồn tài nguyên sinh vật tại khu vực này nhằm bảo vệ sự tồn tại và phát triển của thế giới loài người.
Trên bầu trời khu rừng ngay lúc này, một thiên thạch đang rừng rực bốc cháy, lao xuống với vận tốc rất nhanh, âm thanh xé gió muốn rách cả màng nhĩ. Nếu quan sát gần, đó là một quả cầu với đường kính khoảng 5m.
“UỲNH…”
Tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mù mịt, mảng rừng tương đối lớn bị phá hủy, chim chóc bay tán loạn, thú vật chạy tứ tung. Vụ nổ tạo ra cái hố sâu cả chục mét, diện tích vài trăm mét vuông.
“Xì, xì…”
Những làn khói trắng từ thân quả cầu tỏa ra, khẽ bốc lên cao rồi tan biến đi. Nhiệt độ của nó dần hạ thấp xuống.
Sau khi “nguội”, một lỗ hổng hình chữ nhật hiện lên trên đó. Bên trong, bàn tay trắng trẻo bám vào thành cửa, theo đó là một cô gái trong trang phục áo váy màu trắng bước ra. Mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt nâu sáng ngời, khuôn dung xinh xắn, nụ cười thánh thiện, mang tới cảm giác gần gũi, thân thiết. Tóm lại, có thể nói sắc đẹp “hoa nhường, nguyệt thẹn”.
Một chùm sáng từ trong quả cầu bay tới, cô đưa tay, nó liền biến thành chiếc vòng tay ngọc lục bảo đẹp đẽ, và trên đó còn khắc những kĩ tự nổi rất nhỏ, giống với “dòng chữ” trên cánh cửa đá!
Cô gái ngước nhìn trời cao, ngữ điệu lo lắng, tự nói:
- Bọn chúng sẽ sớm tìm ra mình. Chắc chỉ còn vài năm nữa thôi. Hi vọng mình có đủ thời gian.
Quan sát xung quanh, thấy thiệt hại do “cú hạ cánh” vừa rồi, cô liền cúi xuống, chạm bàn tay nhỏ nhắn vào mặt đất. Tức thì một vàng hào quang xanh lục từ cô tỏa ra. Như có phép màu, cỏ cây bắt dầu mọc lên, chồi non nhanh chóng phát triển, chẳng mấy chốc, mảnh rừng đã phục hồi nguyên trạng. Những loài vật bị thương cũng dần khỏi hẳn. Đặc biệt là có vài con thú mất một bộ phận cơ thể cũng được tái sinh lại!
- Cũng nên thay đổi trang phục cho phù hợp với hành tinh này.
Nói rồi, trên người cô liền xuất hiện bộ thời trang “hàng hiệu” hiện đại, phong cách và cá tính. Đó là do chiếc váy hóa thành! Không biết nó làm bằng loại chất liệu gì nữa.
[“Nói đùa, mình có “đồ xịn” thì cũng thế!”].
Sau đó, cô liền biến mất, quả cầu kia cũng không thấy đâu nữa. Khu rừng lại trở nên yên tĩnh như xưa.
***
Mấy hôm nay, cứ đến tối là trời lại mưa nên thời tiết buổi sớm luôn ở mức nhiệt độ dễ chịu. Sáng chủ nhật, bầu không khí trong lành, mát dịu, cộng thêm cây cối xanh tươi luôn đem đến sự thư thái, thoải mái cho bất kì ai.
Từng giọt sương đêm long lanh còn đọng trên lá đang khoe mình dưới ánh mặt trời, càng lúc càng trở nên rực rỡ. Dù chỉ là giây phút mỏng manh nhưng chúng cũng muốn cống hiến chút sắc đẹp của mình để tô điểm cho cuộc đời thêm phần xán lạn.
Nam thức dậy sớm, cậu không ngủ nướng nữa vì sẽ bắt tay thực hiện “kế hoạch lớn” của mình: Tỏ tình. Đây là lần thứ 3 của Nam và đối tượng… chỉ là một cô gái.
[“Ôi! Thằng này chung tình ”].
“Đẹp người, tốt nết” là câu đơn giản nhất để hình dung về cô: Hiền dịu, dễ tính, luôn đối xử tốt với tất cả xung quanh. Vẻ đẹp duyên dáng, yêu kiều theo năm tháng càng thêm thánh khiết, cao quý như một đóa sen mới nở, làm cho người khác không dám không tôn trọng.
Nam quen cô hồi lớp 5. Học chung từ khi đó tới lớp 9. Lên cấp 3, cứ tưởng khác trường, không ngờ lại cùng luôn, có điều là “chàng lớp A, nàng lớp B”.
Mới đầu, cũng bình thường thôi, chỉ coi như bạn bè, hơn nữa, còn có nhiều người khác theo đuổi. Nhưng ai biết được, tình cảm của cậu về cô cứ lớn dần lên. Đặc biệt, vào sinh nhật 18 tuổi, chỉ có cô nhớ tới và đã đến nhà tặng Nam!
[“Oa! Quá tuyệt vời ^O^”].
Đó là buổi sáng đẹp trời, gió thổi, mây bay, chim ca, cá nhảy.
[“Nhầm chút, nhà hắn lấp ao rồi, cũng không nuôi cá cảnh, he he”].
Món quà tuy là chiếc cốc sứ nhưng cậu cảm thấy rất hạnh phúc.
[“Được người mình thích tặng quà là ngon rồi ^_^”].
Round 1 start, Nam quyết định tỏ tình bằng cách viết thư tay.
[“Thằng đệ lãng mạn đấy, có bạn nữ nào thích thế không?”].
Nhưng chẳng hiểu sao, thư viết rồi mà không gửi, lại biến thành “copy and paste” vào Yahoo!
[“Thôi xong, thằng này nhát gái rồi, kiểu đó thì ai “xiêu” được”].
Hiển nhiên là lần này FAILED. Cô gái trả lời, đại ý rằng “do đang áp lực học tập nên chưa nghĩ đến chuyện tình cảm”. Cậu cũng cho là thế và chờ thời cơ khác.
[“Được! Quân tử tỏ tình, mười năm chưa muộn”].
Lần 2 là vào đúng 14/2, Nam hẹn cô ở sân trường sau buổi học, nhưng cô đã không tới. Round 2 lại feed -_-.
Thế rồi cậu dần phát hiện ra, cô đã có người yêu từ trước, còn bản thân chỉ là kẻ đến sau. Source: Bachngocsach.com
[“Ôi! Chua lòng thanh niên -_-”].
Tốt nghiệp, vào đại học, Nam cũng không gặp lại cô. Tuy nhiên, đố ai quên được mối tình đầu. Những “vần thơ tình” cứ thế ra đời. Mạn phép chép tạm một bài của cậu ta:
NGÀY GIÓ
Nỗi buồn gửi vào bài thơ,
Để gió cuốn đến hư vô biển trời,
Tình yêu đâu phải tuyệt vời,
Cũng nhiều cay đắng, khiến người khổ tâm,
Đôi chân lạc bước âm thầm,
Tìm điều gì đó rất gần lại xa,
Từng ngày lặng lẽ trôi qua,
Mà bao suy nghĩ trong ta vẫn còn,
Tận sâu thẳm ở tâm hồn,
Sao quá yếu đuối, cứ tuôn lệ dòng?
Yêu trăng bằng cả tấm lòng,
Nhưng vầng nguyệt hững hờ không nói gì,
Duyên tới rồi chợt vụt đi,
Bỏ nỗi nhớ cùng sầu bi một đường,
Sợi tơ hồng buộc vấn vương,
Sao chưa đến với người thương của mình?
Tim này giữ mãi bóng hình,
Chờ mong nắng chiếu cho tình ấm yên,
Ngày gió thổi hết muộn phiền,
Nụ cười rộng mở, thắm bền, thủy chung...
Tưởng rằng thời gian sẽ xóa nhòa tất cả kí ức buồn, mà định mệnh khiến ta gặp nhau… trên Facebook!
Tình cờ tìm được nick “mặt sách” của cô, đọc những dòng tâm sự cảm xúc, Nam thấy hình như cô đã chia tay người yêu. Anh chàng bèn hỏi thăm, ngỏ lời muốn “tư vấn tình cảm, hàn gắn yêu thương” nhưng bị khước từ sự giúp đỡ.
Vậy là Nam chỉ còn biết lặng lẽ, âm thầm quan sát, quan tâm phía sau cô gái. Nhiều lần, lệ đổ lúc nào chẳng rõ, đành gửi gắm suy nghĩ vào mấy bài thơ “gà vịt”. Một “tác phẩm” điển hình như sau:
GIỌT NƯỚC MẮT LĂN QUA GIẤC MƠ
Chuyện tình cảm chẳng thể ép buộc,
Như Trăng vàng - Mặt nước: hai nơi,
Tim tôi đã yêu một người,
Thầm mong được thấy nắng cười sớm mai,
Muốn qua nhanh Đông dài giá lạnh,
Vì đêm về hiu quạnh, lẻ loi,
Bao nhiêu cảm xúc không lời,
Từng ngày, từng tháng trong người lớn lên,
Có đau khổ, hờn ghen, giận dỗi,
Nhưng nín lặng, không nói với em,
Thời gian trôi quá êm đềm,
Vụt qua giây phút bình yên nhẹ nhàng,
Anh lo lắng, hoang mang, sợ hãi,
Nếu mai này, đành phải buông tay,
Bởi là kẻ đến thứ hai,
Làm sao hơn được những ngày xa xưa?
Dẫu hiện tại, em chưa chấp nhận,
Nhưng hãy thử một lần yêu anh,
Chặng đường nào cũng gian nan,
Bên nhau ta sẽ vượt dần khó khăn,
Mắc lỗi lầm, mới cần tha thứ,
Và cuộc sống cần sự yêu thương,
Nắm tay cùng ngắm ánh dương,
Hạnh phúc chờ đón trên đường Tình Yêu…
[“Thật là sướt mướt và cảm động o_O. Thực sự thì chẳng biết phân tích thế nào nữa. Văn tốt nghiệp của mình được có 6,5 điểm -_-. Nỗi niềm của anh bạn này có ai hiểu được hết không đây? o_o”].
Mà cũng chẳng rõ thằng em làm thêm cái gì nữa, Facebook bị cô gái kia chặn lại, đổi mấy lần cũng thế, đến cả điện thoại cũng vào Blacklist!
[“Ôi! Những lúc con gái yếu lòng thì đến “cưa” là dễ “đổ” nhất. Ngồi một chỗ thì “cạp đất mà ăn” em à! -_-”].
***
Lững thững bước tới bình nóng lạnh, rót cốc nước uống, bất chợt, Nam tuột tay. Nhưng kì lạ, cậu thấy cái cốc như rơi chậm lại, với tay là đỡ được.
Cậu khẽ lẩm bẩm:
- Ồ, sáng sớm nên hoa mắt hay phản xạ nhanh nhỉ? Nước không bị đổ ra…
Đi ăn cơm, anh chàng lại làm rơi bát. Tình huống cũ vẫn xảy ra.
[“Thằng này tính hậu đậu, anh em ạ”].
“Meo…”,
Con mèo nhà hàng xóm đuổi theo chuột từ ngoài nhảy bổ vào Nam. Tuy nhiên, trong mắt cậu, tốc độ của nó chậm đi trông thấy, dễ dàng tránh thoát “cú vồ hiểm”. Nam chau mày nghĩ ngợi. Như nhớ ra điều gì, cậu cầm dép ném thẳng ra ngoài.
“Vù”, cái dép kia đang ở trên tay!
- Ha ha ha! Thật… chẳng thể… tin... được… Chuyện này…chuyện này… chuyện này quá… tuyệt vời!
Nam mở to mắt, há hốc mồm kinh hãi không thôi, biểu hiện từ ngạc nhiên dần trở thành sung sướng tột tộ giống thằng điên chính hiệu. Anh chàng cười to, nhảy cẫng lên, kết quả là chân đá bay cái ghế, rõ là đau! -_-.
Tràng cảnh vừa rồi làm Nam liên tưởng tới bộ phim “The Flash”. Nhân vật chính là Barry Allen, do “tình cờ” bị sét đánh nên đã trở thành meta - human, có được siêu tốc độ, là người nhanh nhất hành tinh. Source: Bachngocsach.com
Vô cùng hâm mộ Flash, từ tính cách cho đến siêu năng lực, cậu cũng từng ước rằng bản thân có thể trở thành một siêu anh hùng như vậy. Bây giờ được như ý, tâm trạng Nam kích động vô cùng, không giấu nổi niềm hạnh phúc:
- Thế giới này thật kì diệu!.
- Khả năng của Flash nhiều đến thế, không biết mình có được những gì?
- Thử xem có Healing Factor không nào?.
(HF = năng lực hồi phục).
“Vù”, trên tay Nam là con dao gọt hoa quả. Cậu run run đưa lại gần ngón trỏ trái.
- A, đau…
Một giọt máu đỏ tươi chảy ra, nhưng chớp mắt, miệng vết thương đã khép lại và biến mất.
- Hô hô, vậy là cũng có HF rồi!
- Còn cái khả năng rung cao tần để đi xuyên vật thể thì sao nhỉ?
Nam xoay khớp cổ cộng chân tay cho “dẻo” người và bắt đầu.
Lần 1, thất bại, đập đầu đau điếng.
Lần 2, tương tự, chỉ khác là cái tay bị kẹt @@. Mãi mới bỏ ra được -_-.
Lần 3, Nam hít sâu vài hơi, tập trung tinh thần cao độ.
Cả cơ thể anh chàng nhòe đi, từng bước tiến tới bức tường…
Phía nên kia, Nam dần hiện ra.
- Awesome!
- Thay đổi giọng nói nè, so cool!…
- Quên mất, không biết tốc độ đối đa mà mình đạt được là bao nhiêu? Các Flash có thể nhanh hơn cả ánh sáng, du hành thời gian… Liệu mình có làm được?
Hàng loạt các câu hỏi cứ tuôn ra trong đầu, thật là mệt!
***
Nhà Thành, cậu ta đang ngồi trước máy vi tính, trên mặt là nụ cười đắc ý. Bên cạnh, chiếc Iphastory 6 tự động nhắn tin mà không cần động tay. Màn hình computer là các trang tin tức cứ lần lượt hiện ra trong khi chẳng có chương trình auto nào chạy. Đặc biệt ở chỗ, wifi tắt, Iphastory không có tín hiệu sóng, biểu tượng Internet ở máy tính đang dấu x đỏ!
Nhà “người yêu tương lai” của Nam, tại căn phòng tương đối rộng, cô gái có dung mạo thập phần xinh đẹp đang nằm trên giường. Mái tóc đen để xõa, dài quá vai, hàng mi thanh tú, bờ môi thắm hồng, làn da trắng như tuyết ngọc và kì lạ, cô… giống y hệt người trong ngôi đền tại Nhật!
Đôi mắt cô mơ màng, khuôn mặt đủ mọi cảm xúc: kinh ngạc, vui mừng, sợ hãi, lo lắng… Theo cánh tay, những đồ vật như tranh, ảnh, sách… bay lên, di chuyển gần xa, quay vòng… như có ai đó đang sử dụng vậy!
***
Trên con phố tấp nập người mua kẻ bán, một thân ảnh thiếu nữ ăn mặc thời thượng bước ra từ nhà hàng sang trọng, chính là người trong quả cầu. Cô nở nụ cười:
- Đất nước thật yên bình và tươi đẹp, đồ ăn cũng rất ngon nữa, tuy nhiên, giao thông hơi tệ… Tạm thời dừng chân ở quốc gia này, nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng tìm kiếm.
Nghĩ xong, cô liền hòa mình vào dòng người đông đúc trên đường. Source: Bachngocsach.com
Ngày hôm đó, chính phủ các nước hay chính xác hơn là Liên Hợp Quốc đã nhận được những dữ liệu không tưởng về lĩnh vực phát triển vũ khí quân sự từ một tin tặc vô danh. Nếu lọt ra ngoài, nó sẽ gây sóng gió khủng khiếp bởi tất cả thế lực ngầm sẵn sàng làm mọi cách có thể để sở hữu. Mọi việc được giữ kín như chưa có gì xảy ra. Tất nhiên, gián điệp thì ở khắp mọi nơi. Tin tức sớm muộn cũng rơi vào tay những tổ chức đó.
***
Lãng mạn, sến súa chuyện tình,
Chữ Yêu có thể chuyển mình hay chăng?
May mắn, “trời tặng” siêu năng,
Lần này tán tỉnh, liệu rằng được không?
Vũ trụ rộng lớn mênh mông,
Trái Đất nhỏ bé giữa dòng thời gian,
Đem theo lo lắng vô vàn,
Cô gái bí ẩn bất an chuyện gì?
Dẫu rằng hữu duyên?
Đắng lòng thanh niên,
Câu chuyện tình ái,
Hai lần thất bại,
Ta lại tiếp tục,
Năng lực thức tỉnh,
Có “nhỉnh” hơn không?
***
Trước khi vũ trụ hình thành, chỉ tồn tại duy nhất một chất điểm kì dị, mọi thứ khác đều là hư vô, bóng tối thống trị toàn bộ. Rồi…
“UỲNH...”
Vụ nổ khủng khiếp chẳng thể đo đếm được đã phá tan sự im lặng của thời không. Ánh sáng đầu tiên được sinh ra khi tất cả còn là hỗn độn. Và ngay tại nơi bắt đầu kia xuất hiện vùng sáng vĩ đại...
Vũ trụ rộng lớn và mênh mông chứa biết bao nhiêu bí ẩn mà con người chưa thể khám phá. Trong số đó, điều khiến các nhà khoa học luôn đau đầu là: Liệu có tồn tại sự sống trên các hành tinh khác? Câu hỏi này đã trải qua rất nhiều năm tháng nhưng chưa thể tìm ra lời giải đáp...
Từ xa xưa, có một truyền thuyết kể rằng: Nụ Hôn Chân tình (True Love Kiss) sẽ xóa tan đi những sức mạnh hắc ám nhất, mang lại sự sống cho người mình thương yêu… Tuy nhiên, ở hiện tại thì điều này chỉ được kiểm chứng trong truyện cổ tích!
Nam đang mơ, một giấc mộng thật đẹp. Đó là cậu cùng người yêu trong trang phục chú rể, cô dâu ở ngày cưới. Địa điểm là nơi có thảm cỏ xanh mướt, nắng nhẹ, gió thổi dìu dịu, đầy đủ người thân, họ hàng, bạn bè…
“Úm ba la, xì là bùa…”, một người đàn ông bất ngờ hiện ra sau làn khói trắng, ăn mặc giống cha sứ, làm cậu ngạc nhiên vì bản thân có theo đạo đâu?
Ông nhìn hai người, hắng giọng nói:
- Xuyên suốt từ ngụ ngôn cho tới thần thoại, từ hiện đại trở về xa xưa, từ trời mưa hết toi buổi tối, từ… E hèm… Nói nhiều chỉ khiến câu chuyện dài hơn thôi… Anh Nam! Anh có thề rằng sau này sẽ: Đưa hết tiền lương hàng tháng cho vợ? Vợ nói là phải nghe, vợ đe là phải sợ? Thứ 7 đưa vợ đi shopping? Chủ nhật là gia đình đi chơi…
Đúng lúc này, một quầng sáng vàng rực, chói mắt, thu hút mọi người rồi nhanh chóng bao trùm tất cả.
- Ôi, đau đầu quá!
Nam tỉnh dậy, hai tay xoa thái dương, mặt nhăn nhó. Sực nhớ ra tai nạn, cậu giật mình, hoảng hồn nhảy bắn lên, xem xét lại mọi thứ xung quanh. Trừ tim còn hơi đau, ngoài ra bản thân không việc gì, bèn thở phào nhẹ nhõm, thầm kêu may mắn, chỉ trừ mấy điều: tóc tai bù xù, quần áo rách bươm xơ mướp, hình như có vết máu và cái điện thoại mới mua đã trở thành phế liệu.
Nam mếu máo:
- Hic, trời phạt tội ngu mà, cũng may là chỉ hỏng mỗi cái này, không thì bị ăn mắng. Mà giấc mơ kia, sao lại kì lạ đến như vậy?
Nhìn đồng hồ, thấy đã gần 1h chiều, cậu liền mau chóng dọn dẹp, “phi tang” hai vật chứng và đi nấu mì tôm ăn.
Trong lúc thưởng thức, anh chàng liền cho ra ngay “tác phẩm”:
NOODLE
Buồn buồn nấu gói mì tôm,
Cho ba quả trứng cũng thơm ngon rồi,
Hành, tiêu, tỏi, ớt, rau mùi,
Thêm mắm, tí muối là xơi được liền…
- Ha ha, mình có tài làm thơ mà, tí post Facebook bài này... Tính ra thì mình bị ngất gần 2 tiếng, không biết dòng điện ấy có ảnh hưởng gì nghiêm trọng không? Hi vọng là chẳng sao cả. - Nam lẩm bẩm.
Chiều tối hôm đó, mọi người đến nhà cậu, bữa cơm diễn ra trong không khí vô cùng thân mật và vui vẻ. Source: Bachngocsach.com
***
[“Theo wikipedia”]…
Rừng mưa Amazon (tiếng Bồ Đào Nha, Brasil: Floresta Amazônica hay Amazônia; tiếng Tây Ban Nha: Selva Amazónica hay Amazonía) hay Rừng nhiệt đới Amazon, gọi tắt là Rừng Amazon, là một khu rừng lá rộng đất ẩm ở lưu vực Amazon của Nam Mỹ. Khu vực này, được gọi là Amazonia hoặc Lưu vực Amazon bao gồm một diện tích 7 triệu km² (1,7 tỷ mẫu Anh), trong đó rừng mưa chiếm 5,5 triệu km² (1,4 tỷ mẫu Anh). Khu vực này nằm trong lãnh thổ của 9 quốc gia: chủ yếu là Brasil (với 60% rừng mưa), Peru (13%), và phần còn lại thuộc Colombia, Venezuela, Ecuador, Bolivia, Guyana, Surinam cùng Guyana thuộc Pháp. Các bang hoặc tỉnh của 4 quốc gia được đặt tên Amazonas theo tên khu rừng này. Rừng mưa Amazon chiếm hơn 50% rừng mưa còn lại của Trái Đất và bao gồm một dải rừng mưa nhiệt đới lớn nhất và phong phú nhất về loài trên thế giới.
Rừng mưa Amazon là một khu bảo tồn thiên nhiên trên thế giới. Đó là khu dự trữ sinh quyển cho loài người. Chính vì vậy sự bảo tồn các loài động vật quý hiếm và các loại tài nguyên, nhất là nguồn tài nguyên sinh vật tại khu vực này nhằm bảo vệ sự tồn tại và phát triển của thế giới loài người.
Trên bầu trời khu rừng ngay lúc này, một thiên thạch đang rừng rực bốc cháy, lao xuống với vận tốc rất nhanh, âm thanh xé gió muốn rách cả màng nhĩ. Nếu quan sát gần, đó là một quả cầu với đường kính khoảng 5m.
“UỲNH…”
Tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mù mịt, mảng rừng tương đối lớn bị phá hủy, chim chóc bay tán loạn, thú vật chạy tứ tung. Vụ nổ tạo ra cái hố sâu cả chục mét, diện tích vài trăm mét vuông.
“Xì, xì…”
Những làn khói trắng từ thân quả cầu tỏa ra, khẽ bốc lên cao rồi tan biến đi. Nhiệt độ của nó dần hạ thấp xuống.
Sau khi “nguội”, một lỗ hổng hình chữ nhật hiện lên trên đó. Bên trong, bàn tay trắng trẻo bám vào thành cửa, theo đó là một cô gái trong trang phục áo váy màu trắng bước ra. Mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt nâu sáng ngời, khuôn dung xinh xắn, nụ cười thánh thiện, mang tới cảm giác gần gũi, thân thiết. Tóm lại, có thể nói sắc đẹp “hoa nhường, nguyệt thẹn”.
Một chùm sáng từ trong quả cầu bay tới, cô đưa tay, nó liền biến thành chiếc vòng tay ngọc lục bảo đẹp đẽ, và trên đó còn khắc những kĩ tự nổi rất nhỏ, giống với “dòng chữ” trên cánh cửa đá!
Cô gái ngước nhìn trời cao, ngữ điệu lo lắng, tự nói:
- Bọn chúng sẽ sớm tìm ra mình. Chắc chỉ còn vài năm nữa thôi. Hi vọng mình có đủ thời gian.
Quan sát xung quanh, thấy thiệt hại do “cú hạ cánh” vừa rồi, cô liền cúi xuống, chạm bàn tay nhỏ nhắn vào mặt đất. Tức thì một vàng hào quang xanh lục từ cô tỏa ra. Như có phép màu, cỏ cây bắt dầu mọc lên, chồi non nhanh chóng phát triển, chẳng mấy chốc, mảnh rừng đã phục hồi nguyên trạng. Những loài vật bị thương cũng dần khỏi hẳn. Đặc biệt là có vài con thú mất một bộ phận cơ thể cũng được tái sinh lại!
- Cũng nên thay đổi trang phục cho phù hợp với hành tinh này.
Nói rồi, trên người cô liền xuất hiện bộ thời trang “hàng hiệu” hiện đại, phong cách và cá tính. Đó là do chiếc váy hóa thành! Không biết nó làm bằng loại chất liệu gì nữa.
[“Nói đùa, mình có “đồ xịn” thì cũng thế!”].
Sau đó, cô liền biến mất, quả cầu kia cũng không thấy đâu nữa. Khu rừng lại trở nên yên tĩnh như xưa.
***
Mấy hôm nay, cứ đến tối là trời lại mưa nên thời tiết buổi sớm luôn ở mức nhiệt độ dễ chịu. Sáng chủ nhật, bầu không khí trong lành, mát dịu, cộng thêm cây cối xanh tươi luôn đem đến sự thư thái, thoải mái cho bất kì ai.
Từng giọt sương đêm long lanh còn đọng trên lá đang khoe mình dưới ánh mặt trời, càng lúc càng trở nên rực rỡ. Dù chỉ là giây phút mỏng manh nhưng chúng cũng muốn cống hiến chút sắc đẹp của mình để tô điểm cho cuộc đời thêm phần xán lạn.
Nam thức dậy sớm, cậu không ngủ nướng nữa vì sẽ bắt tay thực hiện “kế hoạch lớn” của mình: Tỏ tình. Đây là lần thứ 3 của Nam và đối tượng… chỉ là một cô gái.
[“Ôi! Thằng này chung tình ”].
“Đẹp người, tốt nết” là câu đơn giản nhất để hình dung về cô: Hiền dịu, dễ tính, luôn đối xử tốt với tất cả xung quanh. Vẻ đẹp duyên dáng, yêu kiều theo năm tháng càng thêm thánh khiết, cao quý như một đóa sen mới nở, làm cho người khác không dám không tôn trọng.
Nam quen cô hồi lớp 5. Học chung từ khi đó tới lớp 9. Lên cấp 3, cứ tưởng khác trường, không ngờ lại cùng luôn, có điều là “chàng lớp A, nàng lớp B”.
Mới đầu, cũng bình thường thôi, chỉ coi như bạn bè, hơn nữa, còn có nhiều người khác theo đuổi. Nhưng ai biết được, tình cảm của cậu về cô cứ lớn dần lên. Đặc biệt, vào sinh nhật 18 tuổi, chỉ có cô nhớ tới và đã đến nhà tặng Nam!
[“Oa! Quá tuyệt vời ^O^”].
Đó là buổi sáng đẹp trời, gió thổi, mây bay, chim ca, cá nhảy.
[“Nhầm chút, nhà hắn lấp ao rồi, cũng không nuôi cá cảnh, he he”].
Món quà tuy là chiếc cốc sứ nhưng cậu cảm thấy rất hạnh phúc.
[“Được người mình thích tặng quà là ngon rồi ^_^”].
Round 1 start, Nam quyết định tỏ tình bằng cách viết thư tay.
[“Thằng đệ lãng mạn đấy, có bạn nữ nào thích thế không?”].
Nhưng chẳng hiểu sao, thư viết rồi mà không gửi, lại biến thành “copy and paste” vào Yahoo!
[“Thôi xong, thằng này nhát gái rồi, kiểu đó thì ai “xiêu” được”].
Hiển nhiên là lần này FAILED. Cô gái trả lời, đại ý rằng “do đang áp lực học tập nên chưa nghĩ đến chuyện tình cảm”. Cậu cũng cho là thế và chờ thời cơ khác.
[“Được! Quân tử tỏ tình, mười năm chưa muộn”].
Lần 2 là vào đúng 14/2, Nam hẹn cô ở sân trường sau buổi học, nhưng cô đã không tới. Round 2 lại feed -_-.
Thế rồi cậu dần phát hiện ra, cô đã có người yêu từ trước, còn bản thân chỉ là kẻ đến sau. Source: Bachngocsach.com
[“Ôi! Chua lòng thanh niên -_-”].
Tốt nghiệp, vào đại học, Nam cũng không gặp lại cô. Tuy nhiên, đố ai quên được mối tình đầu. Những “vần thơ tình” cứ thế ra đời. Mạn phép chép tạm một bài của cậu ta:
NGÀY GIÓ
Nỗi buồn gửi vào bài thơ,
Để gió cuốn đến hư vô biển trời,
Tình yêu đâu phải tuyệt vời,
Cũng nhiều cay đắng, khiến người khổ tâm,
Đôi chân lạc bước âm thầm,
Tìm điều gì đó rất gần lại xa,
Từng ngày lặng lẽ trôi qua,
Mà bao suy nghĩ trong ta vẫn còn,
Tận sâu thẳm ở tâm hồn,
Sao quá yếu đuối, cứ tuôn lệ dòng?
Yêu trăng bằng cả tấm lòng,
Nhưng vầng nguyệt hững hờ không nói gì,
Duyên tới rồi chợt vụt đi,
Bỏ nỗi nhớ cùng sầu bi một đường,
Sợi tơ hồng buộc vấn vương,
Sao chưa đến với người thương của mình?
Tim này giữ mãi bóng hình,
Chờ mong nắng chiếu cho tình ấm yên,
Ngày gió thổi hết muộn phiền,
Nụ cười rộng mở, thắm bền, thủy chung...
Tưởng rằng thời gian sẽ xóa nhòa tất cả kí ức buồn, mà định mệnh khiến ta gặp nhau… trên Facebook!
Tình cờ tìm được nick “mặt sách” của cô, đọc những dòng tâm sự cảm xúc, Nam thấy hình như cô đã chia tay người yêu. Anh chàng bèn hỏi thăm, ngỏ lời muốn “tư vấn tình cảm, hàn gắn yêu thương” nhưng bị khước từ sự giúp đỡ.
Vậy là Nam chỉ còn biết lặng lẽ, âm thầm quan sát, quan tâm phía sau cô gái. Nhiều lần, lệ đổ lúc nào chẳng rõ, đành gửi gắm suy nghĩ vào mấy bài thơ “gà vịt”. Một “tác phẩm” điển hình như sau:
GIỌT NƯỚC MẮT LĂN QUA GIẤC MƠ
Chuyện tình cảm chẳng thể ép buộc,
Như Trăng vàng - Mặt nước: hai nơi,
Tim tôi đã yêu một người,
Thầm mong được thấy nắng cười sớm mai,
Muốn qua nhanh Đông dài giá lạnh,
Vì đêm về hiu quạnh, lẻ loi,
Bao nhiêu cảm xúc không lời,
Từng ngày, từng tháng trong người lớn lên,
Có đau khổ, hờn ghen, giận dỗi,
Nhưng nín lặng, không nói với em,
Thời gian trôi quá êm đềm,
Vụt qua giây phút bình yên nhẹ nhàng,
Anh lo lắng, hoang mang, sợ hãi,
Nếu mai này, đành phải buông tay,
Bởi là kẻ đến thứ hai,
Làm sao hơn được những ngày xa xưa?
Dẫu hiện tại, em chưa chấp nhận,
Nhưng hãy thử một lần yêu anh,
Chặng đường nào cũng gian nan,
Bên nhau ta sẽ vượt dần khó khăn,
Mắc lỗi lầm, mới cần tha thứ,
Và cuộc sống cần sự yêu thương,
Nắm tay cùng ngắm ánh dương,
Hạnh phúc chờ đón trên đường Tình Yêu…
[“Thật là sướt mướt và cảm động o_O. Thực sự thì chẳng biết phân tích thế nào nữa. Văn tốt nghiệp của mình được có 6,5 điểm -_-. Nỗi niềm của anh bạn này có ai hiểu được hết không đây? o_o”].
Mà cũng chẳng rõ thằng em làm thêm cái gì nữa, Facebook bị cô gái kia chặn lại, đổi mấy lần cũng thế, đến cả điện thoại cũng vào Blacklist!
[“Ôi! Những lúc con gái yếu lòng thì đến “cưa” là dễ “đổ” nhất. Ngồi một chỗ thì “cạp đất mà ăn” em à! -_-”].
***
Lững thững bước tới bình nóng lạnh, rót cốc nước uống, bất chợt, Nam tuột tay. Nhưng kì lạ, cậu thấy cái cốc như rơi chậm lại, với tay là đỡ được.
Cậu khẽ lẩm bẩm:
- Ồ, sáng sớm nên hoa mắt hay phản xạ nhanh nhỉ? Nước không bị đổ ra…
Đi ăn cơm, anh chàng lại làm rơi bát. Tình huống cũ vẫn xảy ra.
[“Thằng này tính hậu đậu, anh em ạ”].
“Meo…”,
Con mèo nhà hàng xóm đuổi theo chuột từ ngoài nhảy bổ vào Nam. Tuy nhiên, trong mắt cậu, tốc độ của nó chậm đi trông thấy, dễ dàng tránh thoát “cú vồ hiểm”. Nam chau mày nghĩ ngợi. Như nhớ ra điều gì, cậu cầm dép ném thẳng ra ngoài.
“Vù”, cái dép kia đang ở trên tay!
- Ha ha ha! Thật… chẳng thể… tin... được… Chuyện này…chuyện này… chuyện này quá… tuyệt vời!
Nam mở to mắt, há hốc mồm kinh hãi không thôi, biểu hiện từ ngạc nhiên dần trở thành sung sướng tột tộ giống thằng điên chính hiệu. Anh chàng cười to, nhảy cẫng lên, kết quả là chân đá bay cái ghế, rõ là đau! -_-.
Tràng cảnh vừa rồi làm Nam liên tưởng tới bộ phim “The Flash”. Nhân vật chính là Barry Allen, do “tình cờ” bị sét đánh nên đã trở thành meta - human, có được siêu tốc độ, là người nhanh nhất hành tinh. Source: Bachngocsach.com
Vô cùng hâm mộ Flash, từ tính cách cho đến siêu năng lực, cậu cũng từng ước rằng bản thân có thể trở thành một siêu anh hùng như vậy. Bây giờ được như ý, tâm trạng Nam kích động vô cùng, không giấu nổi niềm hạnh phúc:
- Thế giới này thật kì diệu!.
- Khả năng của Flash nhiều đến thế, không biết mình có được những gì?
- Thử xem có Healing Factor không nào?.
(HF = năng lực hồi phục).
“Vù”, trên tay Nam là con dao gọt hoa quả. Cậu run run đưa lại gần ngón trỏ trái.
- A, đau…
Một giọt máu đỏ tươi chảy ra, nhưng chớp mắt, miệng vết thương đã khép lại và biến mất.
- Hô hô, vậy là cũng có HF rồi!
- Còn cái khả năng rung cao tần để đi xuyên vật thể thì sao nhỉ?
Nam xoay khớp cổ cộng chân tay cho “dẻo” người và bắt đầu.
Lần 1, thất bại, đập đầu đau điếng.
Lần 2, tương tự, chỉ khác là cái tay bị kẹt @@. Mãi mới bỏ ra được -_-.
Lần 3, Nam hít sâu vài hơi, tập trung tinh thần cao độ.
Cả cơ thể anh chàng nhòe đi, từng bước tiến tới bức tường…
Phía nên kia, Nam dần hiện ra.
- Awesome!
- Thay đổi giọng nói nè, so cool!…
- Quên mất, không biết tốc độ đối đa mà mình đạt được là bao nhiêu? Các Flash có thể nhanh hơn cả ánh sáng, du hành thời gian… Liệu mình có làm được?
Hàng loạt các câu hỏi cứ tuôn ra trong đầu, thật là mệt!
***
Nhà Thành, cậu ta đang ngồi trước máy vi tính, trên mặt là nụ cười đắc ý. Bên cạnh, chiếc Iphastory 6 tự động nhắn tin mà không cần động tay. Màn hình computer là các trang tin tức cứ lần lượt hiện ra trong khi chẳng có chương trình auto nào chạy. Đặc biệt ở chỗ, wifi tắt, Iphastory không có tín hiệu sóng, biểu tượng Internet ở máy tính đang dấu x đỏ!
Nhà “người yêu tương lai” của Nam, tại căn phòng tương đối rộng, cô gái có dung mạo thập phần xinh đẹp đang nằm trên giường. Mái tóc đen để xõa, dài quá vai, hàng mi thanh tú, bờ môi thắm hồng, làn da trắng như tuyết ngọc và kì lạ, cô… giống y hệt người trong ngôi đền tại Nhật!
Đôi mắt cô mơ màng, khuôn mặt đủ mọi cảm xúc: kinh ngạc, vui mừng, sợ hãi, lo lắng… Theo cánh tay, những đồ vật như tranh, ảnh, sách… bay lên, di chuyển gần xa, quay vòng… như có ai đó đang sử dụng vậy!
***
Trên con phố tấp nập người mua kẻ bán, một thân ảnh thiếu nữ ăn mặc thời thượng bước ra từ nhà hàng sang trọng, chính là người trong quả cầu. Cô nở nụ cười:
- Đất nước thật yên bình và tươi đẹp, đồ ăn cũng rất ngon nữa, tuy nhiên, giao thông hơi tệ… Tạm thời dừng chân ở quốc gia này, nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng tìm kiếm.
Nghĩ xong, cô liền hòa mình vào dòng người đông đúc trên đường. Source: Bachngocsach.com
Ngày hôm đó, chính phủ các nước hay chính xác hơn là Liên Hợp Quốc đã nhận được những dữ liệu không tưởng về lĩnh vực phát triển vũ khí quân sự từ một tin tặc vô danh. Nếu lọt ra ngoài, nó sẽ gây sóng gió khủng khiếp bởi tất cả thế lực ngầm sẵn sàng làm mọi cách có thể để sở hữu. Mọi việc được giữ kín như chưa có gì xảy ra. Tất nhiên, gián điệp thì ở khắp mọi nơi. Tin tức sớm muộn cũng rơi vào tay những tổ chức đó.
***
Lãng mạn, sến súa chuyện tình,
Chữ Yêu có thể chuyển mình hay chăng?
May mắn, “trời tặng” siêu năng,
Lần này tán tỉnh, liệu rằng được không?
Vũ trụ rộng lớn mênh mông,
Trái Đất nhỏ bé giữa dòng thời gian,
Đem theo lo lắng vô vàn,
Cô gái bí ẩn bất an chuyện gì?