Chương : 128
Ngày hôm sau của ngày kết thúc ban huấn luyện siêu sao cũng là buổi thu cuối cùng của tiết mục “tình nhân trong mộng”, kì cuối cùng là chọn lữa giữa hai nam ngôi sao, sự chọn lựa của Charles không có bất luận cái gì lo lắng, Đường Phong vẫn sẽ là lựa chọn số một của vị lão đại này. Nhưng đối với khán giả trước màn hình TV vẫn có một chút kinh ngạc.
Bọn họ lo lắng chính là ở phần cuối đột nhiên tình thế lại xoay ngược, không ai đoán được tâm tư của kẻ có tiền, ai biết Charles có thể hay không ở ngay phút cuối lại chọn người không phải Đường Phong, thẳng đến khi thấy Charles như cũ đem hoa tươi tặng cho Đường Phong, khản giả xem TV mới thở dài một hơi.
Mà ngày hôm nay, sẽ là lần bày tỏ cuối cùng của Charles.
Địa điểm bày tỏ không còn là S thị nữa, toàn bộ tổ ekip đều được ngồi máy bay đến thành phố Xi-e-tô nằm ở Tây Bắc của nước Mỹ, ngày hôm nay Charles sẽ ở trong biệt thự bên hồ Oa-sinh-tơn của Xi-e-to hướng Đường Phong biểu lộ.
Ban ngày, Tổ ekip của đài truyền hình vội vàng đi thu lại hình ảnh khu nhà cao cấp bên hồ Oa-sinh-tơn, thỉnh thoảng thảo luận biệt thự này là của vị CEO kia, thuộc công ty mỗ mỗ mỗ, bọn họ cũng gặp được những nhân vật cấp cao chỉ xuất hiện vài lần trên tạp chí tài phú ra vào nơi xinh đẹp này.
Mặc dù nơi này là nhà của Charles, mặc dù buổi chiều bọn họ đã cử hành nghi thức bày tỏ rồi, thế nhưng hiện tại Charles vẫn không thể đơn độc gặp mặt Đường Phong nói chuyện phiếm.
Trước sau như một, bọn họ đơn độc nhận phỏng vấn của MC thuộc đài truyền hình.
Bây giờ là ba giờ hai mươi ba phút ở nước Mỹ, Đường Phong cùng MC ngồi trong một căn phòng gần mặt hồ trong nhà Charles, hai mặt tường của phòng đếu là thủy tinh trong suốt, trong đó một mặt thủy tinh có thể mở ra, bên ngoài là một sàn gỗ kéo dài thành boong tàu, bên cạnh boong tàu có đậu một chiếc du thuyền.
Ngồi trên ghế salon ngươi có thể cảm nhận được gió mát thổi tới từ mặt hồ, thỉnh thoảng nghiêng đầu liền nhìn thấy hồ Oa-sinh-tơn mỹ lệ, mặt hồ màu lam dưới ánh nắng mặt trời như một viên bảo thạch sáng bóng.
“Đường Phong, chúng tôi cũng không biết nguyên lai cậu và Charles có quen biết trước, trước khi tham gia tiết mục cậu biết Charles sẽ là bạch mã vương tử sao?” Khán giả bình thường sẽ chú ý đến một số vấn đề, ngày hôm nay MC đặt biệt lấy một ít vấn đề được khán giả cùng dân mạng chú ý nhiều nhất hướng Đường Phong tìm đáp án.
“Đầu tiên, tôi cảm thấy bốn chữ “bạch mã vương tử” thực sự không có chút thích hợp với Charles, hắn càng giống… sư tử, bình thường thoạt nhìn uy phong bát diện lại cao ngạo tự phụ,” Đường Phong cười cười, tiện tay đem mấy sợi tóc lòa xòa vuốt ra sau, “Có thể có rất nhiều người sẽ không tin, nhưng trên thực tế tôi cũng không biết Charles cũng tới tổ ekip làm tiết mục, tôi và hắn trước kia không tính là thân thiết, gần đây bởi vì Charles là bạn tốt của Lục tổng nên có gặp qua vài lần.”
Rốt cuộc nửa thật nửa giả đi, cho dù cậu cùng Charles ở chung một tháng, đối với Đường Phong mà nói hai người lúc đó có quan hệ không xa hơn hai chữ “bạn bè”.
“Sau đó Charles vẫn luôn chọn cậu, chúng ta cùng khán giả đều rất ngạc nhiên, hắn có gặp riêng cậu hay cho cậu các loại ám chỉ các loại?”
Đường Phong cúi đầu nở nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng nhu nhu môi, dưới tầm mắt ái muội của MC mở miệng: “Chúng tôi có gặp mặt riêng.”
“Giờ khắc này phỏng chừng có rất nhiều người ở trước màn hình mà kích động hoan hô rồi.” MC lập tức nở nụ cười.
“Chúng tôi bây giờ là bạn bè,” Đường Phong nghiêm túc nhìn màn ảnh, “Giống như khởi xướng trong tiết mục, thuộc về hữu nghị giữa hai người đàn ông, nếu như trong đầu óc của ngươi có cái gì không thuần khiết, mau khiến chúng nó bay ra hết đi!”
Toàn bộ quá trình phỏng vấn đều rất thong thả, sự hài hước của Đường Phong làm cho MC cùng nhân viên công tác bình thường ở một bên cười rộ lên, thỉnh thoảng chàng trai này cũng đem mình ra tự giễu.
Đại khái đến chạng vạng, Đường Phong bước ra lan can lầu hai nhìn xuống, Charles đang một mình trên bong thuyền đặt nến. Từ trước đến giờ các tiết mục đều thích biểu diễn “kinh hỉ”, nam chính lén gạt nữ chính chuẩn bị lễ vật tặng đối phương, sau đó đưa lên khiến cho đối phương vui vẻ.
Rõ ràng, tổ ekip không thích đi con đường bình thường, ngay từ đầu Đường Phong đã biết hôm nay Charles sẽ hướng cậu biểu lộ, cũng có thể thấy rõ ràng động tác bố trí của Charles, như là hiện tại Charles đang ở bong thuyền cắm một ít nến cùng hoa, thỉnh thảng còn có thể ngẩng đầu lên cùng Đường Phong chào hỏi.
“Hắc, cậu thực sự không muốn xuống giúp đỡ cứ như thế ở trên đó nhìn tôi vội vội vàng vàng sao?” Ngửa đầu, Charles hướng Đường Phong la lớn.
“Hoa tươi cùng nến không đủ, trên mặt nước nên thêm vài thứ.” Không chỉ không giúp đỡ, Đường Phong lại còn tăng thêm nhiệm vụ cho Charles.
Charles hướng về phía chàng trai làm một lễ nghi tiêu chuẩn của quý tộc: “Nghe ngài, quý cô.”
Thực sự rất nhanh miệng.
Đường Phong cười hướng Charles làm ra động tác đưa ra ngón tay cái hướng xuống, mặt trời ở Xi-e-to dần chìm xuống, giống như một dãy lửa xinh đẹp phiêu du trên mặt nước hồ Oa-sinh-ton, lửa đỏ thiêu đốt mặt nước lam sắc, xa xa không biết là du thuyền của ai, lưu lại một quang ảnh màu đen không rõ, như một bức tranh, mà bọn họ lại là nhân vật trong bức tranh này.
Đem địa điểm của buổi quay cuối cùng dời tới Mỹ, Charles có ý tứ của mình, cũng có đề nghị của Lục Thiên Thần về chuyện đóng phim ở Mỹ, không bằng cứ đến thẳng khỏi phải có hành trình đi qua đi lại.
Mặt hướng mặt hồ cùng mặt trời buổi chiều, chàng trai dùng hai tay đỡ lan can hít một hơi thật sâu, đây là tư vị sống, luồng gió từ hồ nhiễm sự ấm áp từ mặt trời nhẹ nhàng tiến nhập vào lồng ngực của cậu, ngọn gió xoáy tí hon không ngừng xoay tròn, có hồ nước, có tiên cá, Pearl cùng vị đạo của ánh mặt trời, loáng thoáng còn có chút khí tức của rượu ngon xì gà tốt.
Vị đạo hỗn hợp cùng một chỗ tạo nên mùi vị của cuộc sống.
Mở mắt, ánh mặt trời vừa vặn tiến sâu vào trong mắt của cậu, thế cho nên lông mi cùng mắt đều nhiểm một tầng nhan sắc lửa đỏ yêu mị, cậu nheo mắt lại, ánh mặt trời gây trở ngại để nhìn ra xa trên mặt hồ có thêm một chiếc du thuyền, trên du thuyền có đứng một người hình như cậu có quen biết.
Lục Thiên Thần?
“Đường Phong!” Dưới lầu bỗng truyền đến tiếng la của Charles.
Cậu cúi đầu nhìn xuống dưới, người đàn ông kia đã đem tất cả nến đốt lên, tay áo cùng ống quần đếu được cuộn lên, thoạt nhìn như công nhân của thuyền đánh cá vừa vớt cá từ dưới hồ lên, chỉ có đôi con ngươi màu rám nắng vẫn tràn ngập màu sắc quý tộc như cũ, đẹp đẽ quý giá như một viên bảo thạch quý.
Đường Phong cho tới bây giờ cũng không biết mắt của Charles kỳ thực đẹp như vậy, giống như cho tới bây giờ cậu cũng không có chân chính nhận thức cũng lý giải người đàn ông này.
“Tôi thích cậu.” Bày tỏ vô cùng trực tiếp.
“Anh nói cái gì, tôi không có nghe được.” Khóe miệng của chàng trai giương lên, ánh mặt trời chói mắt khiên cậu ngẩng đầu che trán.
Trên người Charles phản quang nhiễm một tầng ánh sáng nhu hòa, tên kia mở ra hai tay hướng Đường Phong nở nụ cười, lộ ra hàm răng chính tề trứng noãn giống như vỏ sò.
“Tôi nói, nhảy xuống!” Charles la lớn.
« Cái gì nhảy xuống, anh điên rồi sao ? » Từ trên sân thượng nhảy xuống sẽ rơi vào hồ.
Charles liên tục ngoắc lại hét to : « Tới a tới a, nhanh nhanh, nếu như cậu là một người đàn ông thì hãy nhảy xuống, hay là nói cậu chỉ là con vịt cạn không biết bơi. Thế nhưng cái này không quan hệ, bởi vì nếu như cậu nhảy xuống tôi sẽ đem cậu vớt lên, cậu không cảm thấy nóng sao ? Nhanh, nhảy xuống ! »
« Phép khích tướng đối tôi vô dụng. »
Môi nâng lên cười khẽ, Đường Phong xoay người đi vào trong phòng, Charles càng phát ra tiếng la hét kêu gào sau lưng cậu, chỉ là những tiếng la này truyền đến tai cậu chỉ như những lời nói không rõ.
Cậu đi về trước ba bước, ngay lúc mọi người cho rằng Đường Phong sẽ đi vào phòng, chàng trai này đột nhiên xoay người chạy lại.
Nhẹ nhàng lướt qua tay vịn.
Thật lâu trước đây, cậu rất ao ước được như thanh niên trẻ tuổi không chút cố kỵ nhảy từ trên cao vào hồ bơi hoặc là biển rộng, cậu ở đời trước không hề có cơ hội nếm thử.
Hình ảnh dừng lại dưới ánh sáng của hồ vào chạng vạng, một chàng trai nhảy từ sân thượng rơi vào trong mặt trời buổi chiều ở Xi-e-to.
« Phác thông » một tiếng, Charles cũng nhảy vào theo, vậy đại khái đây là lúc họ bày tỏ rồi, cùng với sự tưởng tượng của khán giả hoàn toàn khác biệt, bởi vì tới cuối cùng cũng không biết đây có tính là bày tỏ hay không, cùng với việc Đường Phong nhảy xuống rốt cuộc là đáp ứng, hay vẫn là không đáp ứng ?
Trên mặt hồ cách đó không xa, người đàn ông vẫn đứng trên du thuyền nhàn nhạt nở nụ cười, nhẹ hít vào một hơi rồi xoay người đi vào buồng nhỏ trên thuyền.
Nến cùng hoa tươi, lẳng lặng trôi nổi dưới hoàng hôn cho đến khi ánh trăng mọc lên.
…
…
Tiết mục đã kết thúc ?
« Tôi nghĩ sau khi tung ra bản kết thúc này chúng ta sẽ nhận được nhiều thư của khán giả. » Kết cục không có kết thúc, người chế tác Vương Nam có chút đau đầu xoa xoa cái trán, vốn tiết mục sẽ dựa theo trình tự định sẵn mà phát triển xuống, Charles hướng Đường Phong bày tỏ, sau đó Đường Phong có thể chấp nhận cũng có thể cự tuyệt.
Không phải giống như bây giờ, hoàn toàn không biết cái này tính là cùng một chỗ vẫn là không cùng một chỗ.
Khải nhún vai, cười nói : « Không có biện pháp, Charles cho tới bây giờ đều không phải là người sẽ nghe theo mệnh lệnh, cũng có thể là… chính hắn cũng không có dũng khí đi hỏi để nhận được đáp án. »
« Hắn không có dũng khí ? Tôi cảm thấy hắn thuộc loại phần tử khủng bố rồi ! »
« Người cường đại cũng có nơi mềm mại, thậm chí là một mặt yếu đuối »
Mỗi người chúng ta, đều có một mặt như vậy.
********** HOÀN QUYỂN 1/************
Bọn họ lo lắng chính là ở phần cuối đột nhiên tình thế lại xoay ngược, không ai đoán được tâm tư của kẻ có tiền, ai biết Charles có thể hay không ở ngay phút cuối lại chọn người không phải Đường Phong, thẳng đến khi thấy Charles như cũ đem hoa tươi tặng cho Đường Phong, khản giả xem TV mới thở dài một hơi.
Mà ngày hôm nay, sẽ là lần bày tỏ cuối cùng của Charles.
Địa điểm bày tỏ không còn là S thị nữa, toàn bộ tổ ekip đều được ngồi máy bay đến thành phố Xi-e-tô nằm ở Tây Bắc của nước Mỹ, ngày hôm nay Charles sẽ ở trong biệt thự bên hồ Oa-sinh-tơn của Xi-e-to hướng Đường Phong biểu lộ.
Ban ngày, Tổ ekip của đài truyền hình vội vàng đi thu lại hình ảnh khu nhà cao cấp bên hồ Oa-sinh-tơn, thỉnh thoảng thảo luận biệt thự này là của vị CEO kia, thuộc công ty mỗ mỗ mỗ, bọn họ cũng gặp được những nhân vật cấp cao chỉ xuất hiện vài lần trên tạp chí tài phú ra vào nơi xinh đẹp này.
Mặc dù nơi này là nhà của Charles, mặc dù buổi chiều bọn họ đã cử hành nghi thức bày tỏ rồi, thế nhưng hiện tại Charles vẫn không thể đơn độc gặp mặt Đường Phong nói chuyện phiếm.
Trước sau như một, bọn họ đơn độc nhận phỏng vấn của MC thuộc đài truyền hình.
Bây giờ là ba giờ hai mươi ba phút ở nước Mỹ, Đường Phong cùng MC ngồi trong một căn phòng gần mặt hồ trong nhà Charles, hai mặt tường của phòng đếu là thủy tinh trong suốt, trong đó một mặt thủy tinh có thể mở ra, bên ngoài là một sàn gỗ kéo dài thành boong tàu, bên cạnh boong tàu có đậu một chiếc du thuyền.
Ngồi trên ghế salon ngươi có thể cảm nhận được gió mát thổi tới từ mặt hồ, thỉnh thoảng nghiêng đầu liền nhìn thấy hồ Oa-sinh-tơn mỹ lệ, mặt hồ màu lam dưới ánh nắng mặt trời như một viên bảo thạch sáng bóng.
“Đường Phong, chúng tôi cũng không biết nguyên lai cậu và Charles có quen biết trước, trước khi tham gia tiết mục cậu biết Charles sẽ là bạch mã vương tử sao?” Khán giả bình thường sẽ chú ý đến một số vấn đề, ngày hôm nay MC đặt biệt lấy một ít vấn đề được khán giả cùng dân mạng chú ý nhiều nhất hướng Đường Phong tìm đáp án.
“Đầu tiên, tôi cảm thấy bốn chữ “bạch mã vương tử” thực sự không có chút thích hợp với Charles, hắn càng giống… sư tử, bình thường thoạt nhìn uy phong bát diện lại cao ngạo tự phụ,” Đường Phong cười cười, tiện tay đem mấy sợi tóc lòa xòa vuốt ra sau, “Có thể có rất nhiều người sẽ không tin, nhưng trên thực tế tôi cũng không biết Charles cũng tới tổ ekip làm tiết mục, tôi và hắn trước kia không tính là thân thiết, gần đây bởi vì Charles là bạn tốt của Lục tổng nên có gặp qua vài lần.”
Rốt cuộc nửa thật nửa giả đi, cho dù cậu cùng Charles ở chung một tháng, đối với Đường Phong mà nói hai người lúc đó có quan hệ không xa hơn hai chữ “bạn bè”.
“Sau đó Charles vẫn luôn chọn cậu, chúng ta cùng khán giả đều rất ngạc nhiên, hắn có gặp riêng cậu hay cho cậu các loại ám chỉ các loại?”
Đường Phong cúi đầu nở nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng nhu nhu môi, dưới tầm mắt ái muội của MC mở miệng: “Chúng tôi có gặp mặt riêng.”
“Giờ khắc này phỏng chừng có rất nhiều người ở trước màn hình mà kích động hoan hô rồi.” MC lập tức nở nụ cười.
“Chúng tôi bây giờ là bạn bè,” Đường Phong nghiêm túc nhìn màn ảnh, “Giống như khởi xướng trong tiết mục, thuộc về hữu nghị giữa hai người đàn ông, nếu như trong đầu óc của ngươi có cái gì không thuần khiết, mau khiến chúng nó bay ra hết đi!”
Toàn bộ quá trình phỏng vấn đều rất thong thả, sự hài hước của Đường Phong làm cho MC cùng nhân viên công tác bình thường ở một bên cười rộ lên, thỉnh thoảng chàng trai này cũng đem mình ra tự giễu.
Đại khái đến chạng vạng, Đường Phong bước ra lan can lầu hai nhìn xuống, Charles đang một mình trên bong thuyền đặt nến. Từ trước đến giờ các tiết mục đều thích biểu diễn “kinh hỉ”, nam chính lén gạt nữ chính chuẩn bị lễ vật tặng đối phương, sau đó đưa lên khiến cho đối phương vui vẻ.
Rõ ràng, tổ ekip không thích đi con đường bình thường, ngay từ đầu Đường Phong đã biết hôm nay Charles sẽ hướng cậu biểu lộ, cũng có thể thấy rõ ràng động tác bố trí của Charles, như là hiện tại Charles đang ở bong thuyền cắm một ít nến cùng hoa, thỉnh thảng còn có thể ngẩng đầu lên cùng Đường Phong chào hỏi.
“Hắc, cậu thực sự không muốn xuống giúp đỡ cứ như thế ở trên đó nhìn tôi vội vội vàng vàng sao?” Ngửa đầu, Charles hướng Đường Phong la lớn.
“Hoa tươi cùng nến không đủ, trên mặt nước nên thêm vài thứ.” Không chỉ không giúp đỡ, Đường Phong lại còn tăng thêm nhiệm vụ cho Charles.
Charles hướng về phía chàng trai làm một lễ nghi tiêu chuẩn của quý tộc: “Nghe ngài, quý cô.”
Thực sự rất nhanh miệng.
Đường Phong cười hướng Charles làm ra động tác đưa ra ngón tay cái hướng xuống, mặt trời ở Xi-e-to dần chìm xuống, giống như một dãy lửa xinh đẹp phiêu du trên mặt nước hồ Oa-sinh-ton, lửa đỏ thiêu đốt mặt nước lam sắc, xa xa không biết là du thuyền của ai, lưu lại một quang ảnh màu đen không rõ, như một bức tranh, mà bọn họ lại là nhân vật trong bức tranh này.
Đem địa điểm của buổi quay cuối cùng dời tới Mỹ, Charles có ý tứ của mình, cũng có đề nghị của Lục Thiên Thần về chuyện đóng phim ở Mỹ, không bằng cứ đến thẳng khỏi phải có hành trình đi qua đi lại.
Mặt hướng mặt hồ cùng mặt trời buổi chiều, chàng trai dùng hai tay đỡ lan can hít một hơi thật sâu, đây là tư vị sống, luồng gió từ hồ nhiễm sự ấm áp từ mặt trời nhẹ nhàng tiến nhập vào lồng ngực của cậu, ngọn gió xoáy tí hon không ngừng xoay tròn, có hồ nước, có tiên cá, Pearl cùng vị đạo của ánh mặt trời, loáng thoáng còn có chút khí tức của rượu ngon xì gà tốt.
Vị đạo hỗn hợp cùng một chỗ tạo nên mùi vị của cuộc sống.
Mở mắt, ánh mặt trời vừa vặn tiến sâu vào trong mắt của cậu, thế cho nên lông mi cùng mắt đều nhiểm một tầng nhan sắc lửa đỏ yêu mị, cậu nheo mắt lại, ánh mặt trời gây trở ngại để nhìn ra xa trên mặt hồ có thêm một chiếc du thuyền, trên du thuyền có đứng một người hình như cậu có quen biết.
Lục Thiên Thần?
“Đường Phong!” Dưới lầu bỗng truyền đến tiếng la của Charles.
Cậu cúi đầu nhìn xuống dưới, người đàn ông kia đã đem tất cả nến đốt lên, tay áo cùng ống quần đếu được cuộn lên, thoạt nhìn như công nhân của thuyền đánh cá vừa vớt cá từ dưới hồ lên, chỉ có đôi con ngươi màu rám nắng vẫn tràn ngập màu sắc quý tộc như cũ, đẹp đẽ quý giá như một viên bảo thạch quý.
Đường Phong cho tới bây giờ cũng không biết mắt của Charles kỳ thực đẹp như vậy, giống như cho tới bây giờ cậu cũng không có chân chính nhận thức cũng lý giải người đàn ông này.
“Tôi thích cậu.” Bày tỏ vô cùng trực tiếp.
“Anh nói cái gì, tôi không có nghe được.” Khóe miệng của chàng trai giương lên, ánh mặt trời chói mắt khiên cậu ngẩng đầu che trán.
Trên người Charles phản quang nhiễm một tầng ánh sáng nhu hòa, tên kia mở ra hai tay hướng Đường Phong nở nụ cười, lộ ra hàm răng chính tề trứng noãn giống như vỏ sò.
“Tôi nói, nhảy xuống!” Charles la lớn.
« Cái gì nhảy xuống, anh điên rồi sao ? » Từ trên sân thượng nhảy xuống sẽ rơi vào hồ.
Charles liên tục ngoắc lại hét to : « Tới a tới a, nhanh nhanh, nếu như cậu là một người đàn ông thì hãy nhảy xuống, hay là nói cậu chỉ là con vịt cạn không biết bơi. Thế nhưng cái này không quan hệ, bởi vì nếu như cậu nhảy xuống tôi sẽ đem cậu vớt lên, cậu không cảm thấy nóng sao ? Nhanh, nhảy xuống ! »
« Phép khích tướng đối tôi vô dụng. »
Môi nâng lên cười khẽ, Đường Phong xoay người đi vào trong phòng, Charles càng phát ra tiếng la hét kêu gào sau lưng cậu, chỉ là những tiếng la này truyền đến tai cậu chỉ như những lời nói không rõ.
Cậu đi về trước ba bước, ngay lúc mọi người cho rằng Đường Phong sẽ đi vào phòng, chàng trai này đột nhiên xoay người chạy lại.
Nhẹ nhàng lướt qua tay vịn.
Thật lâu trước đây, cậu rất ao ước được như thanh niên trẻ tuổi không chút cố kỵ nhảy từ trên cao vào hồ bơi hoặc là biển rộng, cậu ở đời trước không hề có cơ hội nếm thử.
Hình ảnh dừng lại dưới ánh sáng của hồ vào chạng vạng, một chàng trai nhảy từ sân thượng rơi vào trong mặt trời buổi chiều ở Xi-e-to.
« Phác thông » một tiếng, Charles cũng nhảy vào theo, vậy đại khái đây là lúc họ bày tỏ rồi, cùng với sự tưởng tượng của khán giả hoàn toàn khác biệt, bởi vì tới cuối cùng cũng không biết đây có tính là bày tỏ hay không, cùng với việc Đường Phong nhảy xuống rốt cuộc là đáp ứng, hay vẫn là không đáp ứng ?
Trên mặt hồ cách đó không xa, người đàn ông vẫn đứng trên du thuyền nhàn nhạt nở nụ cười, nhẹ hít vào một hơi rồi xoay người đi vào buồng nhỏ trên thuyền.
Nến cùng hoa tươi, lẳng lặng trôi nổi dưới hoàng hôn cho đến khi ánh trăng mọc lên.
…
…
Tiết mục đã kết thúc ?
« Tôi nghĩ sau khi tung ra bản kết thúc này chúng ta sẽ nhận được nhiều thư của khán giả. » Kết cục không có kết thúc, người chế tác Vương Nam có chút đau đầu xoa xoa cái trán, vốn tiết mục sẽ dựa theo trình tự định sẵn mà phát triển xuống, Charles hướng Đường Phong bày tỏ, sau đó Đường Phong có thể chấp nhận cũng có thể cự tuyệt.
Không phải giống như bây giờ, hoàn toàn không biết cái này tính là cùng một chỗ vẫn là không cùng một chỗ.
Khải nhún vai, cười nói : « Không có biện pháp, Charles cho tới bây giờ đều không phải là người sẽ nghe theo mệnh lệnh, cũng có thể là… chính hắn cũng không có dũng khí đi hỏi để nhận được đáp án. »
« Hắn không có dũng khí ? Tôi cảm thấy hắn thuộc loại phần tử khủng bố rồi ! »
« Người cường đại cũng có nơi mềm mại, thậm chí là một mặt yếu đuối »
Mỗi người chúng ta, đều có một mặt như vậy.
********** HOÀN QUYỂN 1/************