Chương : 147
Kino đối Đường Phong có một loại tín nhiệm khó có thể lý giải, giống như khi lần đầu tiên hắn thấy chàng trai này liền có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu, cùng đối phương diễn cảnh hôn lần đầu cũng làm cho hắn âm thầm hưng phấn khẩn trương suốt một tuần, có rất nhiều chuyện hắn không có nói cho Đường Phong, này tính là một chuyện trong đó.
Hắn không có nói cho Đường Phong, hắn ở trước cảnh hôn đã đánh răng ba bốn lần, nhai hết một hộp kẹo cao su vì sợ lúc hôn môi sẽ làm cho đối phương khó chịu.
Còn có, lúc quay cảnh hôn ở giáo đường hắn đã động tình phân nửa, ngay lúc chạm vào bờ môi ấm áp của đối phương hắn phảng phất như trở lại năm có mối tình đầu lúc mười bảy mười tám tuổi, tim đập gia tốc, nhiệt huyết trong thân thể không ngừng xông lên đầu khiến hắn không khống chế tốt lực đạo kết quả khiến môi Đường Phong bị thương.
Này so với lần đầu tiên hắn phát sinh quan hệ thân mật còn muốn khân trương kích thích lại dư vị vô cùng.
“Cho nên đây là đáp án của anh? Michael Kino, anh quả là tên khốn kiếp độc ác không gì sánh được! Tôi hận anh!” Trong phòng, Lilith hướng Kino rống to, cô tiện tay vung lên hướng về phía người đàn ông.
Kino nghiêng đầu tách ra, hắn đã nghĩ kĩ rồi, Đường Phong nói đúng, hắn không thực sự yêu Lilith, chỉ là sau khi Fiennes rời đi khiến trái tim là một khoảng trống cho nên cấp thiết muốn tìm một người đến cạnh lấp đầy nó.
“Chúng ta chia tay đi.” Hắn bình tĩnh nói.
Đau dài không bằng đau ngắn, hắn không muốn tiếp tục mơ hồ nữa.
“Anh không thể ích kỉ như vậy, Kino, em yêu anh…” Lilith đầu tiên sửng sốt hết vài giây, đến lúc phản ứng kịp những gì Kino nói liền giống như thụ thương mà ngã ngồi xuống ghế sô pha thấp giọng khóc nức nở lên.
“Lilith, chúng ta ở cùng một chỗ sẽ không có kết quả, bất quá em yên tâm, chuyện chia tay này là do anh nói ra, nếu như truyền thông có đưa tin, cũng sẽ là vấn đề cùng trách nhiệm của anh.”
Lúc bắt đầu hắn cùng Lilith bởi vì chính sách của công ty mới đến với nhau, bọn họ cần đối phương tới nâng hiệu ứng cho phim, đối ngoại thả một quả bom yêu đương liền thắng được sự quan tâm của truyền thông, sau đó bọn họ thật sự đi cùng nhau, rốt cục là diễn kịch hay là thật, đến bây giờ Kino cũng không rõ ràng lắm.
“Anh không sợ em sẽ nói cho những người khác, anh thầm mến Fiennes Đường, một người đàn ông lớn hơn anh mười tuổi, một người đàn ông đã chết sao?”
Kino nở nụ cười, thờ ơ nói: “Lilith, em biết anh từ trước đến nay không phải loại người e ngại hấp thụ ánh sáng, anh cũng sẽ không ngại cho toàn bộ thế giwois biết tình yêu của anh đối với Fiennes, còn có, Fiennes không có chết, anh ấy sống trong tim của anh, cả đời đều như vậy.”
“Anh quả thực là một người điên, bệnh tâm thần.” Nhỏ giọng nói mấy câu, Lilith lui trên ghế salon lấy tay xoa xoa nước mắt trên mặt, mu bàn tay dính một mảng đen tuyền.
Kino đi qua đưa ra khăn tay, cô nàng cầm lấy cố sức xoa mặt mình, sau đó từ trong túi xách màu đen lấy ra dụng cụ trang điểm bắt đầu trang điểm lại, cái cô nàng nghiệp dư này mặc kệ lúc nào cũng không quên làm cho mình trở nên hấp dẫn hơn một chút.
Lilith còn trẻ, Kino biết cô nàng sẽ không vì một lần yêu đương không quá nghiêm túc hay sâu nặng mà té ngã, cô thế nhưng là cô gái của Hollywood a.
“Mặc kệ anh đi, dù sao đến cuối cùng em cũng sẽ gả cho một người đàn ông anh tuấn hơn anh, mà anh chỉ có thể ôm hồi ức thống khổ đến già,” Căm giận mắng một câu, Lilith xuất ra cây son môi hiệu Channel thoa môi, “Chia tay thì chia tay, đến cuối cùng anh nhất định sẽ phải hối hận.”
“Anh nhất định sẽ hối hận.” Kino nở nụ cười phán một câu, mở ra hai tay nhún nhún nhún vai, “Cám ơn lời chúc phúc của em.”
Lilith bổ trang hoàn hảo thu lại đồ trang điểm ngẩng đầu liếc mắt trừng chàng trai tóc vàng anh tuấn trước mặt, cô muốn nói gì đó nhưng sau đó lại thoáng mím môi, một bên cúi đầu cất kỹ đồ trang điểm một bên thấp giọng nói: “Thay em cám ơn chàng trai kia, tóc đen mắt đen ấy.”
Mặc dù đêm đó ở bữa tiệc cô say đến rối tinh rối mù, nhưng cô vẫn nhớ kỹ ai là người đầu tiên chiếu cố cô.
“Anh sẽ, cậu ấy là một người tốt.” Kino lập tức hiểu được người Lilith nói là ai.
“Không sai, anh ấy là một người tốt, cũng giống như em là một cô gái tốt, người giống như chúng tôi đều gặp loại người tra như anh.” Lilith sảng khoái đứng lên, “Nghe kỹ đây, chúng ta chia tay cũng phải tìm một lý do, em không muốn nói cho mọi người biết em bại bởi một người đàn ông đã qua đời, chuyện này em sẽ để người đại diện liên hệ anh, sau đó không có việc gì thì không cần tìm em!”
Lilith xoay người đi nhanh, bóng lưng thật tiêu sái, chỉ là viền mắt đột nhiên lại bắt đầu phiếm hồng, cô xuất ra kính râm mang vào.
Cảm tình của thanh niên ai mà không oanh oanh liệt liệt đây?
Đã khóc cười qua, ngày mai cũng sẽ như vậy mà trôi qua.
…
…
Đường Phong trở lại Mỹ việc cậu muốn làm nhất không phải là đi gặp những người quen trước đây của cậu, mà là muốn đi đến những nơi cậu đã từng đi qua, nhìn một chút, trong đó bao gồm cả mộ của cậu.
Đời trước đột nhiên ra đi, cũng không biết là ai giúp cậu lo liệu hậu sự.
Là người đại diện ra mặt?
Hay là một ít bạn thân của cậu, như là Lan Đạt hoặc là lão sư của cậu, Lai Thụy ?
Mặc kệ là ai, bọn họ một phen công phu bảo thủ đã làm được trong phạm vi gia đình, không có văn thương tiếc lê thê, cũng không có ký giả tiến hành phỏng vấn, một đám người cậu từng quen biết tụ cùng một chỗ thay cậu làm một lễ tang bí mật, toàn bộ quá trình điệu thấp lại giản đơn, nhưng cũng rất phù hợp tính cách của cậu, tuy rằng không biết là ai giúp cậu, nhưng cũng may mộ của cậu cũng được giữ bí mật.
Vô luận như thế nào, hiện tại cậu muốn làm nhất chính là muốn đi tảo mộ của người từng là chính mình – Fiennes Đường.
May mắn là ngay lúc này bọn họ đã dùng hai ngày cuối tuần quay xong cảnh giường chiếu đầu tiên của hai người, phân cảnh tình cảm mãnh liệt kỳ thực cũng không có bao nhiêu lỏa lồ, tuy rằng Đường Phong bị cởi quần nhưng phía dưới của cậu vẫn còn một cái, chớ nói chi trên người còn một bộ áo tu đen ngòm dài ngoằn chướng mắt.
Trong toàn bộ quá trình chính là Kino đè nặng Đường Phong rồi cố sức nhún vài cái, bất quá bởi vì đạo diễn đối nghệ thuật có sự theo đuổi hoàn mỹ, Đường Phong cùng Kino phải lần lượt biến hóa một ít tư thế mờ ám nho nhỏ, tỷ như đầu xoay nhìn sang hướng khác, có hướng màn ảnh hay không, là ai đối màn ảnh.
Dù sao chỉ cần đạo diễn muốn thay đổi thì bọn họ phải tìm cách diễn lại, cho tới cuối cùng Kino lại nổi lên phản ứng xấu hổ, phía dưới đã phình lên, may là áo tu đủ rộng mới che giấu được « phản ứng bản năng » của hắn, bất quá người khác nhìn không thấy không có nghĩa Đường Phong cũng không cảm giác được, cái thứ cứng rắn của tên này thế nhưng một mực cọ sát tới lui trên người cậu, nếu không thấy Kino đối cậu tỏ ra áy náy cùng xấu hổ, cậu nhất định sẽ cho rằng đối phương cố ý chiếm tiện nghi của cậu.
Trận quay này hai người đàn ông cái gì cần lộ cũng đã lộ, nhiều lắm cũng chỉ tới gần chút vị trí **.
Đạo diễn không dự định đem phim quay thành phim phiến tình, trình độ bại lộ cũng chỉ áp dụng có hạn chủ yếu dần dần nặng về thủ pháp, lần đầu tiên hai thân thể tiếp xúc có tính cưỡng chế, sau đó cũng chỉ là có va chạm vài bộ phận cần thiết.
« Anh không sao chứ ? » Sau khi kết thúc công việc Đường Phong liền chạy đến cạnh Kino nhỏ giọng hỏi han, ý hỏi chỗ kia cũng đã có vấn đề một hồi lâu, sẽ không nghẹn đến sinh bệnh đi ?
« Cậu cảm thấy tôi giống như không có việc gì sao ? Cho tôi một thân cây đi, trời ơi, tôi khẳng định sẽ ôm nó. » Mở một câu vui đùa hạ lưu, Kino cùng Đường Phong tùy tiện nói hai câu sau đó bỏ chạy về xe của mình, mỹ danh viết thay quần áo.
Rốt cuộc làm chuyện gì, ai biết được ?
Đường Phong âm thầm cười Kino, nếu như bọn họ chân chính đóng kịch có cả giọng hát cùng điệu bộ rất nặng, tên kia nên làm cái gì bây giờ a ?
Vì tránh cho việc phải va chạm khiến cho Kino thêm xấu hổ, Đường Phong đi đầu rời đi, hôm nay người tới đón cậu vẫn là Lục Thiên Thần thoạt nhìn rất rảnh rỗi.
Hôm nay sắc mặt của Lục tổng không tốt lắm, thấy Đường Phong cũng không có « Nhiệt tình » của ngày xưa, « Nhiệt tình » ở đây chính là chủ động mở cửa xe cho Đường Phong, hay tri kỷ hỏi một câu « Về nhà trước hay muốn đi đâu. »
« lên xe. » Ngày hôm nay Lục tổng không có mở cửa xe cho Đường Phong, lúc Đường Phong ngồi vào xe cũng không có chủ động hỏi cậu muốn đi đâu, cứ theo ý bản thân lái xe đi.
Là kẻ ngu si mới không phát hiện Lục Thiên Thần tức giận, nhưng Đường Phong không nhớ rõ mình có làm gì chọc người đàn ông này, chẳng lẽ bởi vì chuyện mấy ngày hôm trước cậu cấp Lục Thiên Thần một bữa sáng khó ăn, kết quả làm hại Lục Thiên Thần tiêu chảy ?
« Thân thể anh không có việc gì đi ? lần trước là lần đầu tiên tôi làm bữa sáng, không chuẩn bị tốt lắm. » Xuất phát từ lễ phép, Đường Phong cảm thấy cậu vẫn nên quan tâm người đàn ông anh dũng dám ăn sạch bữa sáng do cậu làm ra.
Lục Thiên Thần không lên tiếng, trực tiếp không để ý đến Đường Phong.
« Anh là đang giận tôi, phải không ? » Cậu tiếp tục hỏi.
Lục Thiên Thần vẫn không trả lời cậu, Đường Phong có chút mất hứng rồi, cậu khi nào thoái nhượng qua như vậy a ? Ở trước mặt Lục Thiên Thần cùng Charles nghìn vạn lần không thể biểu hiện mềm yếu, bằng không bọn họ sẽ đem ngươi ăn sạch đến xương.
Đường Phong cười cười : « Sinh hờn dỗi sẽ đem mình sầu muộn, tôi trước chúc ngài khỏe mạnh, Lục tổng. »
« Tôi không có sinh hờn dỗi, tôi chỉ là ghen tị. » Quả đúng là phong cách của Lục Thiên Thần, trực tiếp lại đương nhiên,lãnh tĩnh lại lý trí cho ra một cái kết luận.
Hắn không có nói cho Đường Phong, hắn ở trước cảnh hôn đã đánh răng ba bốn lần, nhai hết một hộp kẹo cao su vì sợ lúc hôn môi sẽ làm cho đối phương khó chịu.
Còn có, lúc quay cảnh hôn ở giáo đường hắn đã động tình phân nửa, ngay lúc chạm vào bờ môi ấm áp của đối phương hắn phảng phất như trở lại năm có mối tình đầu lúc mười bảy mười tám tuổi, tim đập gia tốc, nhiệt huyết trong thân thể không ngừng xông lên đầu khiến hắn không khống chế tốt lực đạo kết quả khiến môi Đường Phong bị thương.
Này so với lần đầu tiên hắn phát sinh quan hệ thân mật còn muốn khân trương kích thích lại dư vị vô cùng.
“Cho nên đây là đáp án của anh? Michael Kino, anh quả là tên khốn kiếp độc ác không gì sánh được! Tôi hận anh!” Trong phòng, Lilith hướng Kino rống to, cô tiện tay vung lên hướng về phía người đàn ông.
Kino nghiêng đầu tách ra, hắn đã nghĩ kĩ rồi, Đường Phong nói đúng, hắn không thực sự yêu Lilith, chỉ là sau khi Fiennes rời đi khiến trái tim là một khoảng trống cho nên cấp thiết muốn tìm một người đến cạnh lấp đầy nó.
“Chúng ta chia tay đi.” Hắn bình tĩnh nói.
Đau dài không bằng đau ngắn, hắn không muốn tiếp tục mơ hồ nữa.
“Anh không thể ích kỉ như vậy, Kino, em yêu anh…” Lilith đầu tiên sửng sốt hết vài giây, đến lúc phản ứng kịp những gì Kino nói liền giống như thụ thương mà ngã ngồi xuống ghế sô pha thấp giọng khóc nức nở lên.
“Lilith, chúng ta ở cùng một chỗ sẽ không có kết quả, bất quá em yên tâm, chuyện chia tay này là do anh nói ra, nếu như truyền thông có đưa tin, cũng sẽ là vấn đề cùng trách nhiệm của anh.”
Lúc bắt đầu hắn cùng Lilith bởi vì chính sách của công ty mới đến với nhau, bọn họ cần đối phương tới nâng hiệu ứng cho phim, đối ngoại thả một quả bom yêu đương liền thắng được sự quan tâm của truyền thông, sau đó bọn họ thật sự đi cùng nhau, rốt cục là diễn kịch hay là thật, đến bây giờ Kino cũng không rõ ràng lắm.
“Anh không sợ em sẽ nói cho những người khác, anh thầm mến Fiennes Đường, một người đàn ông lớn hơn anh mười tuổi, một người đàn ông đã chết sao?”
Kino nở nụ cười, thờ ơ nói: “Lilith, em biết anh từ trước đến nay không phải loại người e ngại hấp thụ ánh sáng, anh cũng sẽ không ngại cho toàn bộ thế giwois biết tình yêu của anh đối với Fiennes, còn có, Fiennes không có chết, anh ấy sống trong tim của anh, cả đời đều như vậy.”
“Anh quả thực là một người điên, bệnh tâm thần.” Nhỏ giọng nói mấy câu, Lilith lui trên ghế salon lấy tay xoa xoa nước mắt trên mặt, mu bàn tay dính một mảng đen tuyền.
Kino đi qua đưa ra khăn tay, cô nàng cầm lấy cố sức xoa mặt mình, sau đó từ trong túi xách màu đen lấy ra dụng cụ trang điểm bắt đầu trang điểm lại, cái cô nàng nghiệp dư này mặc kệ lúc nào cũng không quên làm cho mình trở nên hấp dẫn hơn một chút.
Lilith còn trẻ, Kino biết cô nàng sẽ không vì một lần yêu đương không quá nghiêm túc hay sâu nặng mà té ngã, cô thế nhưng là cô gái của Hollywood a.
“Mặc kệ anh đi, dù sao đến cuối cùng em cũng sẽ gả cho một người đàn ông anh tuấn hơn anh, mà anh chỉ có thể ôm hồi ức thống khổ đến già,” Căm giận mắng một câu, Lilith xuất ra cây son môi hiệu Channel thoa môi, “Chia tay thì chia tay, đến cuối cùng anh nhất định sẽ phải hối hận.”
“Anh nhất định sẽ hối hận.” Kino nở nụ cười phán một câu, mở ra hai tay nhún nhún nhún vai, “Cám ơn lời chúc phúc của em.”
Lilith bổ trang hoàn hảo thu lại đồ trang điểm ngẩng đầu liếc mắt trừng chàng trai tóc vàng anh tuấn trước mặt, cô muốn nói gì đó nhưng sau đó lại thoáng mím môi, một bên cúi đầu cất kỹ đồ trang điểm một bên thấp giọng nói: “Thay em cám ơn chàng trai kia, tóc đen mắt đen ấy.”
Mặc dù đêm đó ở bữa tiệc cô say đến rối tinh rối mù, nhưng cô vẫn nhớ kỹ ai là người đầu tiên chiếu cố cô.
“Anh sẽ, cậu ấy là một người tốt.” Kino lập tức hiểu được người Lilith nói là ai.
“Không sai, anh ấy là một người tốt, cũng giống như em là một cô gái tốt, người giống như chúng tôi đều gặp loại người tra như anh.” Lilith sảng khoái đứng lên, “Nghe kỹ đây, chúng ta chia tay cũng phải tìm một lý do, em không muốn nói cho mọi người biết em bại bởi một người đàn ông đã qua đời, chuyện này em sẽ để người đại diện liên hệ anh, sau đó không có việc gì thì không cần tìm em!”
Lilith xoay người đi nhanh, bóng lưng thật tiêu sái, chỉ là viền mắt đột nhiên lại bắt đầu phiếm hồng, cô xuất ra kính râm mang vào.
Cảm tình của thanh niên ai mà không oanh oanh liệt liệt đây?
Đã khóc cười qua, ngày mai cũng sẽ như vậy mà trôi qua.
…
…
Đường Phong trở lại Mỹ việc cậu muốn làm nhất không phải là đi gặp những người quen trước đây của cậu, mà là muốn đi đến những nơi cậu đã từng đi qua, nhìn một chút, trong đó bao gồm cả mộ của cậu.
Đời trước đột nhiên ra đi, cũng không biết là ai giúp cậu lo liệu hậu sự.
Là người đại diện ra mặt?
Hay là một ít bạn thân của cậu, như là Lan Đạt hoặc là lão sư của cậu, Lai Thụy ?
Mặc kệ là ai, bọn họ một phen công phu bảo thủ đã làm được trong phạm vi gia đình, không có văn thương tiếc lê thê, cũng không có ký giả tiến hành phỏng vấn, một đám người cậu từng quen biết tụ cùng một chỗ thay cậu làm một lễ tang bí mật, toàn bộ quá trình điệu thấp lại giản đơn, nhưng cũng rất phù hợp tính cách của cậu, tuy rằng không biết là ai giúp cậu, nhưng cũng may mộ của cậu cũng được giữ bí mật.
Vô luận như thế nào, hiện tại cậu muốn làm nhất chính là muốn đi tảo mộ của người từng là chính mình – Fiennes Đường.
May mắn là ngay lúc này bọn họ đã dùng hai ngày cuối tuần quay xong cảnh giường chiếu đầu tiên của hai người, phân cảnh tình cảm mãnh liệt kỳ thực cũng không có bao nhiêu lỏa lồ, tuy rằng Đường Phong bị cởi quần nhưng phía dưới của cậu vẫn còn một cái, chớ nói chi trên người còn một bộ áo tu đen ngòm dài ngoằn chướng mắt.
Trong toàn bộ quá trình chính là Kino đè nặng Đường Phong rồi cố sức nhún vài cái, bất quá bởi vì đạo diễn đối nghệ thuật có sự theo đuổi hoàn mỹ, Đường Phong cùng Kino phải lần lượt biến hóa một ít tư thế mờ ám nho nhỏ, tỷ như đầu xoay nhìn sang hướng khác, có hướng màn ảnh hay không, là ai đối màn ảnh.
Dù sao chỉ cần đạo diễn muốn thay đổi thì bọn họ phải tìm cách diễn lại, cho tới cuối cùng Kino lại nổi lên phản ứng xấu hổ, phía dưới đã phình lên, may là áo tu đủ rộng mới che giấu được « phản ứng bản năng » của hắn, bất quá người khác nhìn không thấy không có nghĩa Đường Phong cũng không cảm giác được, cái thứ cứng rắn của tên này thế nhưng một mực cọ sát tới lui trên người cậu, nếu không thấy Kino đối cậu tỏ ra áy náy cùng xấu hổ, cậu nhất định sẽ cho rằng đối phương cố ý chiếm tiện nghi của cậu.
Trận quay này hai người đàn ông cái gì cần lộ cũng đã lộ, nhiều lắm cũng chỉ tới gần chút vị trí **.
Đạo diễn không dự định đem phim quay thành phim phiến tình, trình độ bại lộ cũng chỉ áp dụng có hạn chủ yếu dần dần nặng về thủ pháp, lần đầu tiên hai thân thể tiếp xúc có tính cưỡng chế, sau đó cũng chỉ là có va chạm vài bộ phận cần thiết.
« Anh không sao chứ ? » Sau khi kết thúc công việc Đường Phong liền chạy đến cạnh Kino nhỏ giọng hỏi han, ý hỏi chỗ kia cũng đã có vấn đề một hồi lâu, sẽ không nghẹn đến sinh bệnh đi ?
« Cậu cảm thấy tôi giống như không có việc gì sao ? Cho tôi một thân cây đi, trời ơi, tôi khẳng định sẽ ôm nó. » Mở một câu vui đùa hạ lưu, Kino cùng Đường Phong tùy tiện nói hai câu sau đó bỏ chạy về xe của mình, mỹ danh viết thay quần áo.
Rốt cuộc làm chuyện gì, ai biết được ?
Đường Phong âm thầm cười Kino, nếu như bọn họ chân chính đóng kịch có cả giọng hát cùng điệu bộ rất nặng, tên kia nên làm cái gì bây giờ a ?
Vì tránh cho việc phải va chạm khiến cho Kino thêm xấu hổ, Đường Phong đi đầu rời đi, hôm nay người tới đón cậu vẫn là Lục Thiên Thần thoạt nhìn rất rảnh rỗi.
Hôm nay sắc mặt của Lục tổng không tốt lắm, thấy Đường Phong cũng không có « Nhiệt tình » của ngày xưa, « Nhiệt tình » ở đây chính là chủ động mở cửa xe cho Đường Phong, hay tri kỷ hỏi một câu « Về nhà trước hay muốn đi đâu. »
« lên xe. » Ngày hôm nay Lục tổng không có mở cửa xe cho Đường Phong, lúc Đường Phong ngồi vào xe cũng không có chủ động hỏi cậu muốn đi đâu, cứ theo ý bản thân lái xe đi.
Là kẻ ngu si mới không phát hiện Lục Thiên Thần tức giận, nhưng Đường Phong không nhớ rõ mình có làm gì chọc người đàn ông này, chẳng lẽ bởi vì chuyện mấy ngày hôm trước cậu cấp Lục Thiên Thần một bữa sáng khó ăn, kết quả làm hại Lục Thiên Thần tiêu chảy ?
« Thân thể anh không có việc gì đi ? lần trước là lần đầu tiên tôi làm bữa sáng, không chuẩn bị tốt lắm. » Xuất phát từ lễ phép, Đường Phong cảm thấy cậu vẫn nên quan tâm người đàn ông anh dũng dám ăn sạch bữa sáng do cậu làm ra.
Lục Thiên Thần không lên tiếng, trực tiếp không để ý đến Đường Phong.
« Anh là đang giận tôi, phải không ? » Cậu tiếp tục hỏi.
Lục Thiên Thần vẫn không trả lời cậu, Đường Phong có chút mất hứng rồi, cậu khi nào thoái nhượng qua như vậy a ? Ở trước mặt Lục Thiên Thần cùng Charles nghìn vạn lần không thể biểu hiện mềm yếu, bằng không bọn họ sẽ đem ngươi ăn sạch đến xương.
Đường Phong cười cười : « Sinh hờn dỗi sẽ đem mình sầu muộn, tôi trước chúc ngài khỏe mạnh, Lục tổng. »
« Tôi không có sinh hờn dỗi, tôi chỉ là ghen tị. » Quả đúng là phong cách của Lục Thiên Thần, trực tiếp lại đương nhiên,lãnh tĩnh lại lý trí cho ra một cái kết luận.