Chương : 1
Cho tới bây giờ, Tiểu Dương vẫn còn nhớ rõ tiết học đầu tiên mà thầy giáo Sói hoang dạy cô về "khóa giáo dục thể chất", lúc thầy Sói hoang dạy thì thầy ấy cực kì nghiêm túc. . .
Danh ngôn của thầy Sói hoang: "Kinh nghiệm là kiến thức tốt nhất để giảng dạy".
Ngày đó, sau khi ăn cơm tối xong, Tiểu Dương còn chưa thay đồng phục đã ôm lấy quyển sách giáo khoa ‘giáo dục thể chất’, định đi tới nhà anh Sói hoang sát vách. Cô vừa mang giày, vừa nói to về phía phòng bếp: "Mẹ ơi, con đến nhà anh Sói, nhờ anh ấy chỉ bài tập đây."
Mẹ của Tiểu Dương dùng khăn giấy lau đôi tay ướt nhẹp, đến cạnh Tiểu Dương: "Dương Dương à, đến tháng chín thì con phải gọi Vệ Vũ là thầy giáo, đừng gọi nó là anh Sói hoang như trước nữa, nhớ chưa?"
Sau khi Vệ Vũ trưởng thành thì có thói quen cưỡi xe moto địa hình, vì vậy Tiểu Dương gọi anh là anh Sói hoang.
Hai nhà Vệ - Dương là hàng xóm cũ, Vệ Vũ và Tiểu Dương hơn kém nhau mười tuổi, nhưng lúc Dương Dương còn nhỏ, Vệ Vũ đã luôn chăm sóc cô bé, nên Dương mẹ rất yên lòng khi để Dương Dương đến nhà họ Vệ chơi.
"Èo ơi, anh Sói mà làm thầy thì chỉ biết dạy hư học sinh thôi, anh ấy luôn liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đấy mẹ!" Đồ Sói hoang thối tha, tự nhiên lại chạy đến trường cấp 3 nữ sinh làm thầy giáo, Dương Dương không thích các nữ sinh vây quanh anh Sói của cô!
Con bé này lẩm bẩm cái quái gì vậy?
"Con đi đi, nhớ nha, nếu thằng bé đang soạn bài thì cấm con làm phiền nó đấy!"
"Con biết mà! Con hỏi xong sẽ về ngay. Con đi đây, bái bai."
.........
Vệ Vũ ngồi trong phòng khách, nhìn đồng hồ điện tử trên vách tường, đã tám giờ rồi mà con bé vẫn chưa tới, có chuyện gì chăng?
Anh vô tình nhìn thấy bảng điểm môn giáo dục thể chất của con bé cực kì tệ, nên đặc biệt kèm Tiểu Dương về môn này, chẳng lẽ con bé lười học nên không tới? Đột nhiên, chuông cửa vang lên "Leng keng!"
Vệ Vũ vội vàng ra mở cửa.
Lúc này, một cánh cửa mở rộng ra, Tiểu Dương lập tức nhào vào trong ngực Vệ Vũ. "Thầy Sói hoang, em tới học kèm rồi nè!" Thích thật, lồng ngực của anh Sói hoang vừa ấm lại vừa thơm.
Hương thơm của cơ thể thiếu nữ tạo nên một kích thích mạnh mẽ, ngay lập tức làm Vệ Vũ " dựng lều trại" lên! Rất tốt, đợi đấy, lát nữa mình phải trị con cừu hư này mới được!
Tiện tay đóng lại cánh cửa, anh vội vàng kéo Tiểu Dương ra khỏi ngực, cầm tay cô đi vào phòng."Đi thôi, chúng ta bắt đầu học nào."
"Giáo viên giới hạn phần nào để ôn thi vậy?" Vệ Vũ để Tiểu Dương ngồi vào bàn học bằng gỗ của mình, sau đó anh kéo một cái ghế khác, ngồi xuống bên cạnh cô.
"À . . . . . chương 14, cấu tạo của thân thể á! Hix, anh Sói à, em đọc hết cả chương mà không hiểu trên sách viết gì nữa, với lại thầy giáo cũng không nói kĩ, mấy đứa con trai trong lớp cứ cười hoài, rồi thầy bảo bọn em về nhà tự học." Vì học không hiểu nên bài thi của Tiểu Dương bị điểm kém.
Hừ, mọi người ai nhìn một phát cũng hiểu luôn, chỉ có cừu con ngốc nghếch anh nuôi là không hiểu, xem ra anh phải dạy nó tốt hơn mới được!
Anh quay ghế để Tiểu Dương đối diện với mình, Vệ Vũ nói: "Không sao, anh sẽ chỉ em từng bước! Đầu tiên là em dùng hai tay cầm lấy ghế, hít một hơi thật sâu."
Tiểu Dương ngoan ngoãn làm theo, hít một hơi thật sâu, bộ ngực xinh xắn cao vút lên. Vệ Vũ dùng hai bàn tay to nhẹ nhàng ấn nhẹ vào áo sơ mi trắng. Tiểu Dương lập tức túm lấy bàn tay của Vệ Vũ, hét ầm lên: "Anh Sói hoang kia, anh định làm gì thế hả?" Đây không phải hành động của những kẻ dâm dê đê tiện sao?
Vệ Vũ dụ dỗ "Anh đang dạy học mà, ngoan, tin thầy Sói hoang đi, thầy không hại Tiểu Dương đâu. Đây là phương pháp giảng dạy đặc biệt của anh, chỉ cần em ngoan ngoãn phối hợp là được, nhất định điểm của em sẽ cao. Bây giờ hai tay chống lên ghế nào."
Tiểu Dương nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn nghe lời.
"Ừ, Tiểu Dương thật ngoan, anh Sói thích Tiểu Dương nhất đấy!" Cách lớp áo sơ mi trắng, hai tay Vệ Vũ cầm lấy cặp ngực của Tiểu Dương, từ từ xoa nắn "Tiểu Dương, thứ anh đang động vào là bộ ngực của em, còn gọi là vú, đây là nơi sản sinh ra sữa tươi để ba¬by uống." Vệ Vũ thành thạo cởi đi ba cúc áo, nhìn thấy dưới chiếc áo ngực màu hồng là bộ ngực trắng như tuyết kia.
Sao anh Sói lại cởi áo mình ra thế nhỉ? Tiểu Dương vội vàng lên tiếng ngăn lại "Không được, a....a! A!" Vệ Vũ kéo một phần áo lót bên phải ra, cúi xuống, đầu lưỡi xoay vòng vòng trên núm vú, sự sung sướng xa lạ đột nhiên xuất hiện làm Tiểu Dương không khỏi kêu lên thành tiếng.
Tay trái Vệ Vũ đưa xuống, ngón tay giữa khẽ dùng sức, xoa nắn cặp vú đủ mọi hướng, sau đó lại xoay tròn núm. Vừa bóp vừa nói: "Tiểu Dương, lúc phái nữ vui sướng thì đầu v* sẽ sưng lên."
"Ừ, ưm, thật... kỳ quái. . . . . . Cảm giác. . . , a, đừng, đừng, đừng cắn..." Tiểu Dương lần đầu tiên trải nghiệm loại cảm giác thoải mái này, toàn thân nóng rực, bộ ngực to nặng, ý nghĩ choáng váng, hoàn toàn không biết gì, chỉ có thể thuận theo cảm giác mà rên rỉ.
Nghe giọng Tiểu Dương rên rỉ vì nhiễm tình dục, Vệ Vũ cảm thấy thật thoải mái, trước kia anh vẫn mơ mộng đến chuyện Tiểu Dương rên rỉ, quả nhiên vừa đáng yêu lại vừa êm tai. Khi thì anh bóp, khi thì cắn bộ ngực, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp. Hai tay với vào váy dài, vuốt ve cặp chân Tiểu Dương, còn đem đùi Tiểu Dương nâng lên.
Tròng mắt Vệ Vũ tràn đầy tình dục, anh nhìn chằm chằm vào quần lót màu trắng của Tiểu Dương
"Không được... Không. . . đừng xem..." Thật kỳ quái, nơi dùng để tiểu ấy tự nhiên lại tiết ra thứ dinh dính, thấm ướt cả đáy quần, đúng là mất mặt.
Không để ý tới việc Tiểu Dương phản đối, cách đáy quần đã ướt át của Tiểu Dương, ngón tay Vệ Vũ không ngừng xoa nắn âm huyệt, làm cho dịch nhờn tiết ra nhiều hơn.
"Đây là bộ phận sinh dục của nữ, còn gọi là âm đ*o, lúc phụ nữ vui sướng sẽ tiết ra dịch nhờn đặc biệt, chuyện này là chuyện thường. Còn đây là âm hạch, tuy nhỏ nhưng cực kì mẫn cảm, càng xoa càng cứng." Vì Vệ Vũ phải kìm chế người anh em phía dưới đang gào thét, nên giọng nói có chút trầm thấp. Theo động tác âu yếm của Vệ Vũ, âm hạch của Tiểu Dương bắt đầu tràn ngập sung sướng, Vệ Vũ thấy thế, đem ngón tay cái và ngón trỏ trêu chọc âm hạch, dùng sức xoay, day, kẹp, nắn, không ngừng làm khó dễ viên trân châu nhỏ ấy.
Tiểu Dương cảm giác dịch nhờn sắp làm cả cái quần lót ẩm ướt . Cô thật sự không thể không thừa nhận loại sung sướng này cực kì thoải mái, chỉ có thể rên rỉ."A...a, dừng tay. . . ư... ư, em. . . em. . . Chịu không. . . . . . ư...ư. . ." Thật sự không thể chịu đựng thêm nữa, Tiểu Dương đành phải khóc ra tiếng, loại sung sướng này khiến cô thật sự không chịu nỗi được, giống như sung sướng muốn chết luôn!
Nghe được tiếng khóc của Tiểu Dương, Vệ Vũ không đồng tình hay thương hại gì, ngược lại, đầu lưỡi gia tốc khiêu khích hai hạt đậu đỏ trước ngực, tay không ngừng kích thích viên trân châu kia, cách một lớp vải, ngón giữa của tay trái xâm nhập vào âm huyệt, nhẹ nhàng xoa nắn, dùng tay ma sát âm đ*o.
"A! Không. . . Không được. . . !" Tiểu Dương đã muốn đạt tới cực điểm, tiểu huyệt của cô không ngừng run run, cao trào đến khiến cho mông Tiểu Dương rung lắc, từ lỗ huyệt nho nhỏ trào ra dịch nhờn.
Liếm thứ dinh dính trên tay, Vệ Vũ tới gần bên tai Tiểu Dương, nói: "Đây là giai đoạn cao trào của người phụ nữ."
Danh ngôn của thầy Sói hoang: "Kinh nghiệm là kiến thức tốt nhất để giảng dạy".
Ngày đó, sau khi ăn cơm tối xong, Tiểu Dương còn chưa thay đồng phục đã ôm lấy quyển sách giáo khoa ‘giáo dục thể chất’, định đi tới nhà anh Sói hoang sát vách. Cô vừa mang giày, vừa nói to về phía phòng bếp: "Mẹ ơi, con đến nhà anh Sói, nhờ anh ấy chỉ bài tập đây."
Mẹ của Tiểu Dương dùng khăn giấy lau đôi tay ướt nhẹp, đến cạnh Tiểu Dương: "Dương Dương à, đến tháng chín thì con phải gọi Vệ Vũ là thầy giáo, đừng gọi nó là anh Sói hoang như trước nữa, nhớ chưa?"
Sau khi Vệ Vũ trưởng thành thì có thói quen cưỡi xe moto địa hình, vì vậy Tiểu Dương gọi anh là anh Sói hoang.
Hai nhà Vệ - Dương là hàng xóm cũ, Vệ Vũ và Tiểu Dương hơn kém nhau mười tuổi, nhưng lúc Dương Dương còn nhỏ, Vệ Vũ đã luôn chăm sóc cô bé, nên Dương mẹ rất yên lòng khi để Dương Dương đến nhà họ Vệ chơi.
"Èo ơi, anh Sói mà làm thầy thì chỉ biết dạy hư học sinh thôi, anh ấy luôn liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đấy mẹ!" Đồ Sói hoang thối tha, tự nhiên lại chạy đến trường cấp 3 nữ sinh làm thầy giáo, Dương Dương không thích các nữ sinh vây quanh anh Sói của cô!
Con bé này lẩm bẩm cái quái gì vậy?
"Con đi đi, nhớ nha, nếu thằng bé đang soạn bài thì cấm con làm phiền nó đấy!"
"Con biết mà! Con hỏi xong sẽ về ngay. Con đi đây, bái bai."
.........
Vệ Vũ ngồi trong phòng khách, nhìn đồng hồ điện tử trên vách tường, đã tám giờ rồi mà con bé vẫn chưa tới, có chuyện gì chăng?
Anh vô tình nhìn thấy bảng điểm môn giáo dục thể chất của con bé cực kì tệ, nên đặc biệt kèm Tiểu Dương về môn này, chẳng lẽ con bé lười học nên không tới? Đột nhiên, chuông cửa vang lên "Leng keng!"
Vệ Vũ vội vàng ra mở cửa.
Lúc này, một cánh cửa mở rộng ra, Tiểu Dương lập tức nhào vào trong ngực Vệ Vũ. "Thầy Sói hoang, em tới học kèm rồi nè!" Thích thật, lồng ngực của anh Sói hoang vừa ấm lại vừa thơm.
Hương thơm của cơ thể thiếu nữ tạo nên một kích thích mạnh mẽ, ngay lập tức làm Vệ Vũ " dựng lều trại" lên! Rất tốt, đợi đấy, lát nữa mình phải trị con cừu hư này mới được!
Tiện tay đóng lại cánh cửa, anh vội vàng kéo Tiểu Dương ra khỏi ngực, cầm tay cô đi vào phòng."Đi thôi, chúng ta bắt đầu học nào."
"Giáo viên giới hạn phần nào để ôn thi vậy?" Vệ Vũ để Tiểu Dương ngồi vào bàn học bằng gỗ của mình, sau đó anh kéo một cái ghế khác, ngồi xuống bên cạnh cô.
"À . . . . . chương 14, cấu tạo của thân thể á! Hix, anh Sói à, em đọc hết cả chương mà không hiểu trên sách viết gì nữa, với lại thầy giáo cũng không nói kĩ, mấy đứa con trai trong lớp cứ cười hoài, rồi thầy bảo bọn em về nhà tự học." Vì học không hiểu nên bài thi của Tiểu Dương bị điểm kém.
Hừ, mọi người ai nhìn một phát cũng hiểu luôn, chỉ có cừu con ngốc nghếch anh nuôi là không hiểu, xem ra anh phải dạy nó tốt hơn mới được!
Anh quay ghế để Tiểu Dương đối diện với mình, Vệ Vũ nói: "Không sao, anh sẽ chỉ em từng bước! Đầu tiên là em dùng hai tay cầm lấy ghế, hít một hơi thật sâu."
Tiểu Dương ngoan ngoãn làm theo, hít một hơi thật sâu, bộ ngực xinh xắn cao vút lên. Vệ Vũ dùng hai bàn tay to nhẹ nhàng ấn nhẹ vào áo sơ mi trắng. Tiểu Dương lập tức túm lấy bàn tay của Vệ Vũ, hét ầm lên: "Anh Sói hoang kia, anh định làm gì thế hả?" Đây không phải hành động của những kẻ dâm dê đê tiện sao?
Vệ Vũ dụ dỗ "Anh đang dạy học mà, ngoan, tin thầy Sói hoang đi, thầy không hại Tiểu Dương đâu. Đây là phương pháp giảng dạy đặc biệt của anh, chỉ cần em ngoan ngoãn phối hợp là được, nhất định điểm của em sẽ cao. Bây giờ hai tay chống lên ghế nào."
Tiểu Dương nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn nghe lời.
"Ừ, Tiểu Dương thật ngoan, anh Sói thích Tiểu Dương nhất đấy!" Cách lớp áo sơ mi trắng, hai tay Vệ Vũ cầm lấy cặp ngực của Tiểu Dương, từ từ xoa nắn "Tiểu Dương, thứ anh đang động vào là bộ ngực của em, còn gọi là vú, đây là nơi sản sinh ra sữa tươi để ba¬by uống." Vệ Vũ thành thạo cởi đi ba cúc áo, nhìn thấy dưới chiếc áo ngực màu hồng là bộ ngực trắng như tuyết kia.
Sao anh Sói lại cởi áo mình ra thế nhỉ? Tiểu Dương vội vàng lên tiếng ngăn lại "Không được, a....a! A!" Vệ Vũ kéo một phần áo lót bên phải ra, cúi xuống, đầu lưỡi xoay vòng vòng trên núm vú, sự sung sướng xa lạ đột nhiên xuất hiện làm Tiểu Dương không khỏi kêu lên thành tiếng.
Tay trái Vệ Vũ đưa xuống, ngón tay giữa khẽ dùng sức, xoa nắn cặp vú đủ mọi hướng, sau đó lại xoay tròn núm. Vừa bóp vừa nói: "Tiểu Dương, lúc phái nữ vui sướng thì đầu v* sẽ sưng lên."
"Ừ, ưm, thật... kỳ quái. . . . . . Cảm giác. . . , a, đừng, đừng, đừng cắn..." Tiểu Dương lần đầu tiên trải nghiệm loại cảm giác thoải mái này, toàn thân nóng rực, bộ ngực to nặng, ý nghĩ choáng váng, hoàn toàn không biết gì, chỉ có thể thuận theo cảm giác mà rên rỉ.
Nghe giọng Tiểu Dương rên rỉ vì nhiễm tình dục, Vệ Vũ cảm thấy thật thoải mái, trước kia anh vẫn mơ mộng đến chuyện Tiểu Dương rên rỉ, quả nhiên vừa đáng yêu lại vừa êm tai. Khi thì anh bóp, khi thì cắn bộ ngực, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp. Hai tay với vào váy dài, vuốt ve cặp chân Tiểu Dương, còn đem đùi Tiểu Dương nâng lên.
Tròng mắt Vệ Vũ tràn đầy tình dục, anh nhìn chằm chằm vào quần lót màu trắng của Tiểu Dương
"Không được... Không. . . đừng xem..." Thật kỳ quái, nơi dùng để tiểu ấy tự nhiên lại tiết ra thứ dinh dính, thấm ướt cả đáy quần, đúng là mất mặt.
Không để ý tới việc Tiểu Dương phản đối, cách đáy quần đã ướt át của Tiểu Dương, ngón tay Vệ Vũ không ngừng xoa nắn âm huyệt, làm cho dịch nhờn tiết ra nhiều hơn.
"Đây là bộ phận sinh dục của nữ, còn gọi là âm đ*o, lúc phụ nữ vui sướng sẽ tiết ra dịch nhờn đặc biệt, chuyện này là chuyện thường. Còn đây là âm hạch, tuy nhỏ nhưng cực kì mẫn cảm, càng xoa càng cứng." Vì Vệ Vũ phải kìm chế người anh em phía dưới đang gào thét, nên giọng nói có chút trầm thấp. Theo động tác âu yếm của Vệ Vũ, âm hạch của Tiểu Dương bắt đầu tràn ngập sung sướng, Vệ Vũ thấy thế, đem ngón tay cái và ngón trỏ trêu chọc âm hạch, dùng sức xoay, day, kẹp, nắn, không ngừng làm khó dễ viên trân châu nhỏ ấy.
Tiểu Dương cảm giác dịch nhờn sắp làm cả cái quần lót ẩm ướt . Cô thật sự không thể không thừa nhận loại sung sướng này cực kì thoải mái, chỉ có thể rên rỉ."A...a, dừng tay. . . ư... ư, em. . . em. . . Chịu không. . . . . . ư...ư. . ." Thật sự không thể chịu đựng thêm nữa, Tiểu Dương đành phải khóc ra tiếng, loại sung sướng này khiến cô thật sự không chịu nỗi được, giống như sung sướng muốn chết luôn!
Nghe được tiếng khóc của Tiểu Dương, Vệ Vũ không đồng tình hay thương hại gì, ngược lại, đầu lưỡi gia tốc khiêu khích hai hạt đậu đỏ trước ngực, tay không ngừng kích thích viên trân châu kia, cách một lớp vải, ngón giữa của tay trái xâm nhập vào âm huyệt, nhẹ nhàng xoa nắn, dùng tay ma sát âm đ*o.
"A! Không. . . Không được. . . !" Tiểu Dương đã muốn đạt tới cực điểm, tiểu huyệt của cô không ngừng run run, cao trào đến khiến cho mông Tiểu Dương rung lắc, từ lỗ huyệt nho nhỏ trào ra dịch nhờn.
Liếm thứ dinh dính trên tay, Vệ Vũ tới gần bên tai Tiểu Dương, nói: "Đây là giai đoạn cao trào của người phụ nữ."