Chương : 146
Chân của mẹ Lê đóng đinh tại chỗ nửa ngày không dịch được bước nào.
Này sẽ không là thật chớ.
Sẽ không là…….Thật……Chớ.
Ban đêm thật sự là lúc dễ dàng động tình cảm nhất, Lê Chanh đã tại trên lầu lui ra đứng đằng sau cửa phòng rồi, đôi mắt chuyển hướng mẹ Lê, khóe miệng lộ ra một đạo mỉm cười nhạt, đầy tình cảm kêu một tiếng: “Mẹ”.
Mẹ Lê tựa ở cửa, nửa ngày mới mở miệng, trong nhất thời tâm tình phức tạp khó có thể nói nên lời, “…..Ài”.
Tựa hồ chú ý tới ánh mắt của mẹ Lê lưu chuyển ở trên người hai người, Lê Chanh kéo xuống cánh tay của Trầm Du, cười tủm tỉm nói” Đây là con……
“Bạn”. Nói còn chưa nói xong, mẹ Lê đã âm thanh run rẩy theo sát nói tiếp một câu.
Lê Chanh sửng sốt một chút: “A, phải”.
“Mẹ từng gặp cậu ta rồi”. Mẹ Lê bảo trì trấn định, kỳ thật đối với loại chuyện hai người đàn ông cùng một chỗ, tuy rằng mẹ Lê sẽ không ủng hộ, nhưng mà sẽ không kỳ thị. Chủ yếu cảm thấy là người ta sống cuộc sống của người ta, thích thế nào thì thế đó, này không liên quan cùng chính mình, lại có không phải nói cố một số người đồng tính đó là trời sinh, này cũng là chuyện không có biện pháp, chính là hiện tại đổi thành con trai mình liền khác rồi! Ai hy vọng con trai mình tương lai sống cùng đàn ông chứ? Hơn nữa con trai rõ ràng là loại hình ngốc dễ thương yếu thế, mẹ Lê nhịn không được thở dài: “Con à, các con……”.
Bà nói tới đây dừng một chút, bên kia tràm Du đã lễ phép chào hỏi: “Bác khỏe ạ, đêm khuya tới chơi, quấy rầy bác”.
“Không, không sao”. Mẹ Lê đặt hai tô mì xuống, ở một bên ngậm một túi nước mắt, yên lặng nhìn con trai và người bạn vẻ mặt tự nhiên ăn xong mì, sau đó cực kỳ ăn ý đi tới cùng một căn phòng, khi cả căn nhà khôi phục yên tĩnh, mẹ Lê nhìn chằm chằm cửa phòng đóng chặt, cảm thấy muốn đi chết quá di.
Có đôi khi hạt giống hoài nghi một khi gieo xuống, trong khoảnh khắc liền dễ dàng trưởng thành cây lớn che trời, mẹ Lê trở lại trong phòng liền ngủ không được, lòng nghĩ nếu không phải thật sự hết cách, nhà ai hai người đàn ông có thể nằm cùng một cái giường chứ? Cho dù là trong nhà không thường có khách tới chơi, phòng cho khách dọn dẹp chút cũng là có thể ở rồi.
Nếu đổi là Đường Hà, mẹ Lê một chút đều không cần lo lắng, nhưng hiển nhiên trầm Du người bạn của con trai, cậu ta lớn lên rất đẹp trai, khiến mẹ Lê tràn ngập cảm giác nguy cơ.
Bà mở Tieba tìm topic CP, nhìn chằm chằm hỗ động của chú Ba và Trần Sinh trong [Ảnh Sát] của lâu chủ, rốt cuộc không vui nổi, nếu như là giả cũng coi như thôi, nhưng hiện tại là có 80% có thể là thật nha!
Mẹ Lê đọc bình luận có thể nhìn ra hoa nở luôn, thở dài thật sâu, nhà ai cũng có bản kinh khó niệm, ai nói không phải chứ.
Sáng hôm sau, lúc người một nhà ăn bữa sáng, mẹ Lê đột nhiên nói ra đề nghị bảo Lê Chanh đi gặp con gái của bạn chơi bài, bởi vì cách nói của mẹ Lê khá uyển chuyển, Lê Chanh và Trầm Du còn chưa phản ứng lại, ngược lại Phương Đức Minh và vợ kinh hãi thiếu chút nữa một ngụm cơm phun ra trước.
Lê Thúy Phương mất bình tĩnh nói: “Mẹ, mẹ nói mê sảng gì vậy, lúc này Chanh tử mới bao tuổi chứ? Liền bố trí xem mắt, hiện tại đều coi trọng tự do yêu đương, đừng làm tới như không gả đi được vậy”.
Nếu như tự do yêu đương cũng không có gì, nó ngược lại tự do yêu đương thật tốt cho mẹ, mẹ Lê trừng mắt liếc mắt nhìn Lê Thúy Phương một cái: “Gả không được cái gì, em trai con đó là cưới vợ”.
“……. Dù sao con cảm thấy có hơi sớm, ngay cả hai mươi tuổi còn chưa tới, giấy dăng ký hết hôn cũng không làm được đâu”. Lê Thúy Phương ngượng ngùng nói.
“Mẹ, con cũng cảm thấy vậy, có phải mẹ hơi gấp chút hay không?”. Phương Đức minh liếc mắt một cái nhìn Lê Chanh, thấy cậu nhỏ mới vừa phản ứng lại đang rất ngốc, không khỏi cười cười: “Vẫn còn trẻ con mà”.
Tối hôm qua mẹ Lê cực kỳ phiền lòng, làm sao còn quản con trai có phải còn rất trẻ hay không, trực tiếp giải quyết dứt khoát: “Nghe mẹ không sai, cũng không phải lập tức kết hôn, liền xem xem tính cách hợp hay không hợp, tình cảm có thể có thể chậm rãi bồi dưỡng mà”.
Lê Chanh: “…….”.
Trầm Du: “…..”
Bạn chơi bài của mẹ Lê cơ bản đều là nhóm bác gái của biệt thự chung quanh, bất đồng từ ba mươi tuổi tới năm mươi tuổi, cũng có mấy người sinh con gái, bất đồng từ mười sáu tới hai mươi hai tuổi.
Lê Chanh trên đầu đội cái nón che hơn nửa khuôn mặt, xấu hổ đi theo mẹ Lê ngồi trong tiệm trà, tại trong một phút sống một ngày bằng một năm này, cậu thậm chí định trực tiếp ngả bài cùng mẹ Lê, nhưng nói không ra lời, ngoài cửa bước vào một cặp mẹ con, cô gái ước chừng khoảng mười tám tuổi, thoạt nhìn rất là thanh xuân sáng sủa, ngược lại đôi mắt dừng tại trên người Lê Chanh hơi lâu chút, bỗng nhiên che miệng.
Cô gái: “A!”.
Lê Chanh: “…..”.
“…… Thật là Chanh tử!”. Cô gái kích động hai tay vòng ở sau người, trên khuôn mặt non nớt mang theo vài phần khẩn trương, lắp bắp thấp thỏm nói: “Chanh tử, tôi là fan trung thành của cậu, mỗi một bộ phim của cậu tôi đều xem qua, tôi đặc biệt thích cậu có thể hay không, có thể hay không ký tên một cái lên logo tiểu đội fan của bọn tôi?”.
Chỉ thấy cô gái từ trong túi xách lấy ra một cái logo tinh xảo, cùng cây viết màu đen có cùng tính chất, mẹ Lê biết logo này, chính là logo của đội ngũ người trẻ tuổi nửa năm trước thành lập trong Tieba.
Mẹ Lê: “……”
Mẹ của cô gái ngồi ở đối diện mẹ Lê, cười tủm tỉm nhìn con gái vui vẻ xin chữ ký của thần tượng, “Xem ra con gái tôi thật sự rất thích con trai bà, tại trước Chanh tử, nó chính là chưa bao giờ theo đuổi thần tượng, hiện tại xem ra sao lớn cũng thực bình dị gần gũi mà, vui vẻ ở cùng fan”.
“Ha ha, đúng nha”. Mẹ Lê sắc mặt có điểm cứng ngắc, quả thực không biết nên nói cái gì mới tốt, quả nhiên con trai rất nổi tiếng khó tìm vợ sao, người có thể trở thành vợ thành fan của Chanh tử, chỉ còn lại có đàn ông có thể chọn lựa, còn để người mẹ sống hay không đây?
Gặp fan cũng không có mệt như trong tưởng tượng vậy.
“Chanh tử, cậu thích ăn cái gì nha?”.
“Chanh tử, tôi cảm thấy lúc cậu đóng phim cổ trang đặc biệt đẹp, khi nào cậu quay lại đóng phim cổ trang vậy? Bọn tôi đều cực chờ mong nha!”.
“Chanh tử, cậu học piano mấy năm rồi?”.
Con gái của bạn chơi bài cảm thấy mỹ mãn mang theo một đống lớn bí văn (điều bí mật) độc nhất vô nhị đi rồi, mẹ Lê cảm thấy tâm cực mệt mỏi, cũng không chuẩn bị ở lâu quá tại bê ngoài, liền trực tiếp đi về nhà, lúc này đối diện đường cái đột nhiên một người nước ngoài chạy xuống từ trên xe, trai đẹp nước ngoài tóc ngắn màu vàng, người này cùng Lê Chanh lôi kéo nói một thôi một hồi, phần lớn đều là tiếng Anh. Mẹ Lê nghe không hiểu cũng vốn không để ý lắm, không nghĩ tới một lát sau, lại thình lình nghe tới trong miệng người nước ngoài tên Sean phun ra một câu không chuẩn mực lắm, tựa hồ mới vừa học nói: “Tâm ý của tôi đối em còn tại”.
Lê Chanh: “Rất xin lỗi, Sean”.
“Không sao”. Trai đẹp tóc vàng nhếch khóe miệng cười cười, gã chỉ chỉ trái tim: “Kỳ thật tôi đã có chút đoán được, trong lòng em có một người, là người đàn ông biết võ công…….trước đó tôi gặp qua?”. Gã co rút khóe miệng, nhớ tới cái tay của chính mình bị ngược tới sưng phù kia, thật sự là trải nghiệm không thoải mái.
“Sao anh lại ở đây?”. Lê Chanh nhớ rõ người này lúc ở sân bay cũng không có ý định đi Trung Quốc.
“Tới bàn một mối làm ăn”. Sean đầy đắc ý nói, sau đó gã vỗ vỗ bả vai của Lê Chanh, đi vào tiệm trà trước đó Lê Chanh đã vào, tựa hồ cũng muốn nhấm nháp một chút đồ uống truyền thống màu xanh biếc tốt cho sức khỏe nhất của Trung Quốc.
Lê Chanh tiêu hóa vài giây lời của Sean, mắt nhìn tới Lê Quế Hoa bị đả kích, Sean đột nhiên xuất hiện, này chính là trùng hợp sao?
Mẹ Lê thất hồn lạc phách trở về nhà, Lê Chanh đi tới cửa phòng của chính mình, nhìn người đàn ông thần sắc bình tĩnh bên trong, nhướn mày: “Sean là anh tìm tới?”.
“Là anh”.
Lê Chanh cạn lời: “……Tôi biết ngay mà”.
“Em càng ngày càng thông minh”.
“Mẹ tôi giống như bị kích thích rồi”. Lê Chanh trầm lặng hai giây: “Tôi cảm thấy chờ lúc tiếp theo mẹ đi ra khỏi cửa, có thể thế giới quan liền phải đổi mới một chút, dù sao nhiều năm trước đó như vậy cũng chưa thấy qua đàn ông tỏ tình trên đường, đối tượng còn là con trai của chính mình”.
“Em nghĩ nhiều quá rồi, bác sớm biết rồi”. Trầm Du khẽ cười một tiếng, cảm thấy cậu nhóc càng ngày càng ngốc rồi, y đứng lên đi tới cửa, nhìn thiếu niên đứng ngay ngắn như cọc gỗ chắn ở trước đường, giơ tây ôm cậu, cúi thấp người chạm chạm chóp mũi cùng cậu. Sau đó một tay đè người lên trên vách tường ngoài cửa, môi hôn lên, đầu lưỡi đẩy ra khớp hàm của đối phương, thuần thục mút vào, một tay khác còn xoa tóc ngắn của cậu nhóc.
Lê Chanh: “……”.
“Anh nói cái gì?”. Cậu ngẩn ngơ.
“Không thì tại sao em phải đi xem mắt?”.
Lê Chanh: “!!!”.
Đậu má.
Tại sao bỗng nhiên có loại cảm giác hổ thẹn yêu đương vụng trộm bị tóm.
Lê Chanh: “………hèn chi”.
Trầm Du nhân cơ hội chiếm hai cái tiện nghi, giống như ôm búp bê vải, ở trên mặt tuyên thệ chủ quyền, đi xem mắt? Mặc kệ là nam hay là nữ, y đều ghen tị và nổi điên như nhau.
Nhưng mà tốt rồi.
Toàn bộ đều giải quyết hết rồi.
Phương Đức Minh và Lê Thúy Phương đi vào từ cửa chính, hơi có chút linh cảm ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, sau đó nhìn vài giây, phát hiện một đôi trên lầu đang hôn tới cuồng nhiệt mà thâm tình, yên lặng đi qua từ dưới lầu, hai người rốt cục biết nguyên nhân tại sao mẹ cấp bách như vậy.
Nói thật, chân chính bị đổi mới thế giới quan, ước chừng cũng liền hai người kia.
Năng lực tiếp nhận của mẹ Lê khá mạnh, sau khi suy xét một phen tại sao người theo đuổi Chanh tử đều là đàn ông, cùng với trai dẹp nước ngoài và trai đẹp Trung Quốc một lúc, mẹ Lê đột nhiên cảm thấy con trai bà là không kéo thẳng lại được nữa rồi, kỳ thật bà có chút không hiểu tại sao xem mắt sẽ thất bại, nhóm con gái trong Tieba và Weibo không phải đều la hét muốn gả cho Chanh tử sao, hoặc là sinh con cho Chanh tử sao, làm sao tới hiện thực lại bắt đầu biến thành fan đơn thuần vậy?
Các cô gái tràn ngập nhiệt tình ơi!
Đều đi đâu rồi!
Thế giới a thế giới.
Lúc Phương Đức Minh lại bê ly nước đi ngang qua dưới lầu, không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, người của lầu hai đã biến mất không thấy, nhưng thật ra cửa phòng đóng chặt.
Này sẽ không là thật chớ.
Sẽ không là…….Thật……Chớ.
Ban đêm thật sự là lúc dễ dàng động tình cảm nhất, Lê Chanh đã tại trên lầu lui ra đứng đằng sau cửa phòng rồi, đôi mắt chuyển hướng mẹ Lê, khóe miệng lộ ra một đạo mỉm cười nhạt, đầy tình cảm kêu một tiếng: “Mẹ”.
Mẹ Lê tựa ở cửa, nửa ngày mới mở miệng, trong nhất thời tâm tình phức tạp khó có thể nói nên lời, “…..Ài”.
Tựa hồ chú ý tới ánh mắt của mẹ Lê lưu chuyển ở trên người hai người, Lê Chanh kéo xuống cánh tay của Trầm Du, cười tủm tỉm nói” Đây là con……
“Bạn”. Nói còn chưa nói xong, mẹ Lê đã âm thanh run rẩy theo sát nói tiếp một câu.
Lê Chanh sửng sốt một chút: “A, phải”.
“Mẹ từng gặp cậu ta rồi”. Mẹ Lê bảo trì trấn định, kỳ thật đối với loại chuyện hai người đàn ông cùng một chỗ, tuy rằng mẹ Lê sẽ không ủng hộ, nhưng mà sẽ không kỳ thị. Chủ yếu cảm thấy là người ta sống cuộc sống của người ta, thích thế nào thì thế đó, này không liên quan cùng chính mình, lại có không phải nói cố một số người đồng tính đó là trời sinh, này cũng là chuyện không có biện pháp, chính là hiện tại đổi thành con trai mình liền khác rồi! Ai hy vọng con trai mình tương lai sống cùng đàn ông chứ? Hơn nữa con trai rõ ràng là loại hình ngốc dễ thương yếu thế, mẹ Lê nhịn không được thở dài: “Con à, các con……”.
Bà nói tới đây dừng một chút, bên kia tràm Du đã lễ phép chào hỏi: “Bác khỏe ạ, đêm khuya tới chơi, quấy rầy bác”.
“Không, không sao”. Mẹ Lê đặt hai tô mì xuống, ở một bên ngậm một túi nước mắt, yên lặng nhìn con trai và người bạn vẻ mặt tự nhiên ăn xong mì, sau đó cực kỳ ăn ý đi tới cùng một căn phòng, khi cả căn nhà khôi phục yên tĩnh, mẹ Lê nhìn chằm chằm cửa phòng đóng chặt, cảm thấy muốn đi chết quá di.
Có đôi khi hạt giống hoài nghi một khi gieo xuống, trong khoảnh khắc liền dễ dàng trưởng thành cây lớn che trời, mẹ Lê trở lại trong phòng liền ngủ không được, lòng nghĩ nếu không phải thật sự hết cách, nhà ai hai người đàn ông có thể nằm cùng một cái giường chứ? Cho dù là trong nhà không thường có khách tới chơi, phòng cho khách dọn dẹp chút cũng là có thể ở rồi.
Nếu đổi là Đường Hà, mẹ Lê một chút đều không cần lo lắng, nhưng hiển nhiên trầm Du người bạn của con trai, cậu ta lớn lên rất đẹp trai, khiến mẹ Lê tràn ngập cảm giác nguy cơ.
Bà mở Tieba tìm topic CP, nhìn chằm chằm hỗ động của chú Ba và Trần Sinh trong [Ảnh Sát] của lâu chủ, rốt cuộc không vui nổi, nếu như là giả cũng coi như thôi, nhưng hiện tại là có 80% có thể là thật nha!
Mẹ Lê đọc bình luận có thể nhìn ra hoa nở luôn, thở dài thật sâu, nhà ai cũng có bản kinh khó niệm, ai nói không phải chứ.
Sáng hôm sau, lúc người một nhà ăn bữa sáng, mẹ Lê đột nhiên nói ra đề nghị bảo Lê Chanh đi gặp con gái của bạn chơi bài, bởi vì cách nói của mẹ Lê khá uyển chuyển, Lê Chanh và Trầm Du còn chưa phản ứng lại, ngược lại Phương Đức Minh và vợ kinh hãi thiếu chút nữa một ngụm cơm phun ra trước.
Lê Thúy Phương mất bình tĩnh nói: “Mẹ, mẹ nói mê sảng gì vậy, lúc này Chanh tử mới bao tuổi chứ? Liền bố trí xem mắt, hiện tại đều coi trọng tự do yêu đương, đừng làm tới như không gả đi được vậy”.
Nếu như tự do yêu đương cũng không có gì, nó ngược lại tự do yêu đương thật tốt cho mẹ, mẹ Lê trừng mắt liếc mắt nhìn Lê Thúy Phương một cái: “Gả không được cái gì, em trai con đó là cưới vợ”.
“……. Dù sao con cảm thấy có hơi sớm, ngay cả hai mươi tuổi còn chưa tới, giấy dăng ký hết hôn cũng không làm được đâu”. Lê Thúy Phương ngượng ngùng nói.
“Mẹ, con cũng cảm thấy vậy, có phải mẹ hơi gấp chút hay không?”. Phương Đức minh liếc mắt một cái nhìn Lê Chanh, thấy cậu nhỏ mới vừa phản ứng lại đang rất ngốc, không khỏi cười cười: “Vẫn còn trẻ con mà”.
Tối hôm qua mẹ Lê cực kỳ phiền lòng, làm sao còn quản con trai có phải còn rất trẻ hay không, trực tiếp giải quyết dứt khoát: “Nghe mẹ không sai, cũng không phải lập tức kết hôn, liền xem xem tính cách hợp hay không hợp, tình cảm có thể có thể chậm rãi bồi dưỡng mà”.
Lê Chanh: “…….”.
Trầm Du: “…..”
Bạn chơi bài của mẹ Lê cơ bản đều là nhóm bác gái của biệt thự chung quanh, bất đồng từ ba mươi tuổi tới năm mươi tuổi, cũng có mấy người sinh con gái, bất đồng từ mười sáu tới hai mươi hai tuổi.
Lê Chanh trên đầu đội cái nón che hơn nửa khuôn mặt, xấu hổ đi theo mẹ Lê ngồi trong tiệm trà, tại trong một phút sống một ngày bằng một năm này, cậu thậm chí định trực tiếp ngả bài cùng mẹ Lê, nhưng nói không ra lời, ngoài cửa bước vào một cặp mẹ con, cô gái ước chừng khoảng mười tám tuổi, thoạt nhìn rất là thanh xuân sáng sủa, ngược lại đôi mắt dừng tại trên người Lê Chanh hơi lâu chút, bỗng nhiên che miệng.
Cô gái: “A!”.
Lê Chanh: “…..”.
“…… Thật là Chanh tử!”. Cô gái kích động hai tay vòng ở sau người, trên khuôn mặt non nớt mang theo vài phần khẩn trương, lắp bắp thấp thỏm nói: “Chanh tử, tôi là fan trung thành của cậu, mỗi một bộ phim của cậu tôi đều xem qua, tôi đặc biệt thích cậu có thể hay không, có thể hay không ký tên một cái lên logo tiểu đội fan của bọn tôi?”.
Chỉ thấy cô gái từ trong túi xách lấy ra một cái logo tinh xảo, cùng cây viết màu đen có cùng tính chất, mẹ Lê biết logo này, chính là logo của đội ngũ người trẻ tuổi nửa năm trước thành lập trong Tieba.
Mẹ Lê: “……”
Mẹ của cô gái ngồi ở đối diện mẹ Lê, cười tủm tỉm nhìn con gái vui vẻ xin chữ ký của thần tượng, “Xem ra con gái tôi thật sự rất thích con trai bà, tại trước Chanh tử, nó chính là chưa bao giờ theo đuổi thần tượng, hiện tại xem ra sao lớn cũng thực bình dị gần gũi mà, vui vẻ ở cùng fan”.
“Ha ha, đúng nha”. Mẹ Lê sắc mặt có điểm cứng ngắc, quả thực không biết nên nói cái gì mới tốt, quả nhiên con trai rất nổi tiếng khó tìm vợ sao, người có thể trở thành vợ thành fan của Chanh tử, chỉ còn lại có đàn ông có thể chọn lựa, còn để người mẹ sống hay không đây?
Gặp fan cũng không có mệt như trong tưởng tượng vậy.
“Chanh tử, cậu thích ăn cái gì nha?”.
“Chanh tử, tôi cảm thấy lúc cậu đóng phim cổ trang đặc biệt đẹp, khi nào cậu quay lại đóng phim cổ trang vậy? Bọn tôi đều cực chờ mong nha!”.
“Chanh tử, cậu học piano mấy năm rồi?”.
Con gái của bạn chơi bài cảm thấy mỹ mãn mang theo một đống lớn bí văn (điều bí mật) độc nhất vô nhị đi rồi, mẹ Lê cảm thấy tâm cực mệt mỏi, cũng không chuẩn bị ở lâu quá tại bê ngoài, liền trực tiếp đi về nhà, lúc này đối diện đường cái đột nhiên một người nước ngoài chạy xuống từ trên xe, trai đẹp nước ngoài tóc ngắn màu vàng, người này cùng Lê Chanh lôi kéo nói một thôi một hồi, phần lớn đều là tiếng Anh. Mẹ Lê nghe không hiểu cũng vốn không để ý lắm, không nghĩ tới một lát sau, lại thình lình nghe tới trong miệng người nước ngoài tên Sean phun ra một câu không chuẩn mực lắm, tựa hồ mới vừa học nói: “Tâm ý của tôi đối em còn tại”.
Lê Chanh: “Rất xin lỗi, Sean”.
“Không sao”. Trai đẹp tóc vàng nhếch khóe miệng cười cười, gã chỉ chỉ trái tim: “Kỳ thật tôi đã có chút đoán được, trong lòng em có một người, là người đàn ông biết võ công…….trước đó tôi gặp qua?”. Gã co rút khóe miệng, nhớ tới cái tay của chính mình bị ngược tới sưng phù kia, thật sự là trải nghiệm không thoải mái.
“Sao anh lại ở đây?”. Lê Chanh nhớ rõ người này lúc ở sân bay cũng không có ý định đi Trung Quốc.
“Tới bàn một mối làm ăn”. Sean đầy đắc ý nói, sau đó gã vỗ vỗ bả vai của Lê Chanh, đi vào tiệm trà trước đó Lê Chanh đã vào, tựa hồ cũng muốn nhấm nháp một chút đồ uống truyền thống màu xanh biếc tốt cho sức khỏe nhất của Trung Quốc.
Lê Chanh tiêu hóa vài giây lời của Sean, mắt nhìn tới Lê Quế Hoa bị đả kích, Sean đột nhiên xuất hiện, này chính là trùng hợp sao?
Mẹ Lê thất hồn lạc phách trở về nhà, Lê Chanh đi tới cửa phòng của chính mình, nhìn người đàn ông thần sắc bình tĩnh bên trong, nhướn mày: “Sean là anh tìm tới?”.
“Là anh”.
Lê Chanh cạn lời: “……Tôi biết ngay mà”.
“Em càng ngày càng thông minh”.
“Mẹ tôi giống như bị kích thích rồi”. Lê Chanh trầm lặng hai giây: “Tôi cảm thấy chờ lúc tiếp theo mẹ đi ra khỏi cửa, có thể thế giới quan liền phải đổi mới một chút, dù sao nhiều năm trước đó như vậy cũng chưa thấy qua đàn ông tỏ tình trên đường, đối tượng còn là con trai của chính mình”.
“Em nghĩ nhiều quá rồi, bác sớm biết rồi”. Trầm Du khẽ cười một tiếng, cảm thấy cậu nhóc càng ngày càng ngốc rồi, y đứng lên đi tới cửa, nhìn thiếu niên đứng ngay ngắn như cọc gỗ chắn ở trước đường, giơ tây ôm cậu, cúi thấp người chạm chạm chóp mũi cùng cậu. Sau đó một tay đè người lên trên vách tường ngoài cửa, môi hôn lên, đầu lưỡi đẩy ra khớp hàm của đối phương, thuần thục mút vào, một tay khác còn xoa tóc ngắn của cậu nhóc.
Lê Chanh: “……”.
“Anh nói cái gì?”. Cậu ngẩn ngơ.
“Không thì tại sao em phải đi xem mắt?”.
Lê Chanh: “!!!”.
Đậu má.
Tại sao bỗng nhiên có loại cảm giác hổ thẹn yêu đương vụng trộm bị tóm.
Lê Chanh: “………hèn chi”.
Trầm Du nhân cơ hội chiếm hai cái tiện nghi, giống như ôm búp bê vải, ở trên mặt tuyên thệ chủ quyền, đi xem mắt? Mặc kệ là nam hay là nữ, y đều ghen tị và nổi điên như nhau.
Nhưng mà tốt rồi.
Toàn bộ đều giải quyết hết rồi.
Phương Đức Minh và Lê Thúy Phương đi vào từ cửa chính, hơi có chút linh cảm ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, sau đó nhìn vài giây, phát hiện một đôi trên lầu đang hôn tới cuồng nhiệt mà thâm tình, yên lặng đi qua từ dưới lầu, hai người rốt cục biết nguyên nhân tại sao mẹ cấp bách như vậy.
Nói thật, chân chính bị đổi mới thế giới quan, ước chừng cũng liền hai người kia.
Năng lực tiếp nhận của mẹ Lê khá mạnh, sau khi suy xét một phen tại sao người theo đuổi Chanh tử đều là đàn ông, cùng với trai dẹp nước ngoài và trai đẹp Trung Quốc một lúc, mẹ Lê đột nhiên cảm thấy con trai bà là không kéo thẳng lại được nữa rồi, kỳ thật bà có chút không hiểu tại sao xem mắt sẽ thất bại, nhóm con gái trong Tieba và Weibo không phải đều la hét muốn gả cho Chanh tử sao, hoặc là sinh con cho Chanh tử sao, làm sao tới hiện thực lại bắt đầu biến thành fan đơn thuần vậy?
Các cô gái tràn ngập nhiệt tình ơi!
Đều đi đâu rồi!
Thế giới a thế giới.
Lúc Phương Đức Minh lại bê ly nước đi ngang qua dưới lầu, không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, người của lầu hai đã biến mất không thấy, nhưng thật ra cửa phòng đóng chặt.