Chương 11: Anh muốn em kết hôn với anh!
Phía bên trong, Mạc Tử Thần đang đứng lặng người nhìn theo hướng mà cô chạy đi, anh thừa biết là cô nói dối nhưng không muốn vạch trần, như thế sẽ làm thỏ nhỏ chạy mất
“Thích người ta đến vậy sao?" Mộ Thừa Vũ huých nhẹ tay vào tay anh mà nói
“Đi thôi!"
“Thích sao không nói? Coi chừng mất đấy!" Mộ Thừa Vũ đi theo tiếp tục nói.
Chuyện anh bạn thân tưởng chừng sẽ ở độc thân cho đến già, người ngoài còn bàn tán nói không thích phụ nữ mà thích đàn ông, lúc đó Thừa Vũ còn phải nghi ngờ mà, nên mãi giờ mới thích một cô gái không thể để cơ hội này lọt đi mất.
Mạc Tử Thần không lên tiếng, nhưng trong lòng đang nhằm khẳng định, ngoài anh ra thì đừng hòng ai khác chạm đến vợ nhỏ của mình.
***
Đường Uyển Niệm nghĩ rằng trái đất có tròn đến mấy, thì cũng có thể chạm mặt nhau nhiều nhất là vài lần, không thể chạm mặt suốt được nhưng ngay ngày hôm sau cô đã được thư ký bên anh mời đến gặp mặt.
Đường Uyển Niệm được ngày nghỉ không phải bước chân xuống giường, không phải chạm mặt mấy tên nhìn mặt không ưa ở đoàn phim, đang muốn đánh một giấc đến tận trưa vậy mà lại bị cuộc gọi lạ đến phá đám.
Cô không hiểu vì sao người đứng đầu Mạc thị lại muốn gặp mình, cô mệt mỏi vác thân mình đứng dậy thay quần áo, không thích gặp mặt nhưng cũng phải ăn mặc xinh đẹp, dù gì cũng là người của công chúng không được ăn mặc cẩu thả.
Đường Uyển Niệm bắt xe đến công ty, cô đứng trước công ty nhìn lên, một tòa nhà chọc trời dựng đứng trước một khu sầm uất, như một con chim phượng hoàng giữa bầy chim nhỏ vậy.
Sao nó có thể to lớn đến như vậy?
Cô bước vào bên trong, vừa nói tên cho nhân viên ở sảnh thì đã được thư ký xuống đưa thẳng lên phòng anh.
Đường Uyển Niệm đẩy cửa bước vào nhìn thấy anh đang làm việc, cũng không muốn làm phiền muốn quay ra nhưng bị anh gọi lại.
“Đến rồi sao còn rời đi!" Anh dừng công việc lại đứng lên.
“Thấy Mạc tổng đang làm việc nên tôi không dám làm phiền!" Đường Uyển Niệm đâu có ngu muốn ở lại làm gì.
“Em đến sao có thể để em chờ!"
Nhìn Mạc Tử Thần khuôn mặt vui vẻ không giống như lời đồi, nhưng cô vẫn thắc mắc nếu có hận thù sâu cũng không đến nỗi gọi đến nơi mình làm việc để báo thù chứ.
Tên này không định dở trò xấu xa đấy chứ?
Nghĩ thôi cũng sợ!
Đường Uyển Niệm cứ nghĩ đến Mạc Tử Thần sẽ dở trò gì với mình, da gà của cô không ngừng nổi lên.
“Không biết Mạc tổng gọi một tiểu diễn viên như tôi đến để làm gì? Người không biết lại nghĩ tôi đến đây quyến rũ anh!"
“Em ngồi xuống đi chúng ta cùng nói chuyện!" Mạc Tử Thần đưa tay mời cô, Đường Uyển Niệm nhìn vẻ mặt anh cũng đáng tin, xem ra không phải là người biến thái nên đã ngồi xuống.
“Mời Mạc tổng vào vấn đề chính!"
Được ngày nghỉ lại bắt đến nơi khỉ ho cò gáy này để làm gì không biết?
Trong mắt của cô nơi sang trọng như vậy là một nơi không lý tưởng để mất một buổi nghỉ ngơi, ngủ đến chiều ở nhà vẫn là tốt.
“Có phải em đang cần tiền?"
Mạc Tử Thần vừa rót trà vừa nói ánh mắt thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn cô.
“Ý của Mạc tổng là gì?"
Cô nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mặt.
“Anh muốn em kết hôn với anh!" Mạc Tử Thần lên tiếng.
Đường Uyển Niệm đang chăm chú nghe anh nói lòng còn mong anh nói nhanh lên, nhưng khi nghe câu nói muốn kết hôn với cô, Đường Uyển Niệm đứng dậy nói lớn:
“Mạc tổng, có phải anh đang hiểu lầm gì về tôi không? Tôi không có ý bán thân?"
Kết hôn là chuyện đại sự của một đời người, nhất là đối với người phụ nữ sao có thể nói kết là kết được, còn là người đàn ông mình không biết nhiều?
“anh không hiểu lầm, Anh muốn kết hôn với em!"
Đường Uyển Niệm nhìn ánh mắt kiên định đó của anh nghĩ không phải là giả, cô liền tức giận:
“Anh bị điên sao? Tôi và anh quen nhau không quá năm lần, tôi còn không biết rõ về anh sao có thể nói kết hôn là kết hôn được!"
Mạc Tử Thần cũng đã đoán trước được phản ứng này của cô nên đã chuẩn bị trước được câu trả lời.
“Kết hôn với anh, anh sẽ giúp em chữa bệnh cho bà giúp em đoạt giải ảnh hậu!" Trước khi đưa ra lời đề nghị này anh cũng đã tìm hiểu mọi thứ về cô và gia đình.
Đường Uyển Niệm nghe anh nói sẽ chữa bệnh cho bà và giúp mình đạt được ước mơ ảnh hậu, cô có chút suy nghĩ.
Bệnh của bà cô hiện giờ rất cần đến sự giúp đỡ của bệnh viện lớn, nhưng một diễn viên tiền tuyến 18 như cô thì lấy đâu ra tiền giúp bà khoẻ bệnh? Nếu kết hôn với người đứng đầu Mạc thị thì bệnh của bà sẽ nhanh khỏi, nhưng cuộc sống của mình lại mất sự tự do, nên chọn thế nào?
“Thích người ta đến vậy sao?" Mộ Thừa Vũ huých nhẹ tay vào tay anh mà nói
“Đi thôi!"
“Thích sao không nói? Coi chừng mất đấy!" Mộ Thừa Vũ đi theo tiếp tục nói.
Chuyện anh bạn thân tưởng chừng sẽ ở độc thân cho đến già, người ngoài còn bàn tán nói không thích phụ nữ mà thích đàn ông, lúc đó Thừa Vũ còn phải nghi ngờ mà, nên mãi giờ mới thích một cô gái không thể để cơ hội này lọt đi mất.
Mạc Tử Thần không lên tiếng, nhưng trong lòng đang nhằm khẳng định, ngoài anh ra thì đừng hòng ai khác chạm đến vợ nhỏ của mình.
***
Đường Uyển Niệm nghĩ rằng trái đất có tròn đến mấy, thì cũng có thể chạm mặt nhau nhiều nhất là vài lần, không thể chạm mặt suốt được nhưng ngay ngày hôm sau cô đã được thư ký bên anh mời đến gặp mặt.
Đường Uyển Niệm được ngày nghỉ không phải bước chân xuống giường, không phải chạm mặt mấy tên nhìn mặt không ưa ở đoàn phim, đang muốn đánh một giấc đến tận trưa vậy mà lại bị cuộc gọi lạ đến phá đám.
Cô không hiểu vì sao người đứng đầu Mạc thị lại muốn gặp mình, cô mệt mỏi vác thân mình đứng dậy thay quần áo, không thích gặp mặt nhưng cũng phải ăn mặc xinh đẹp, dù gì cũng là người của công chúng không được ăn mặc cẩu thả.
Đường Uyển Niệm bắt xe đến công ty, cô đứng trước công ty nhìn lên, một tòa nhà chọc trời dựng đứng trước một khu sầm uất, như một con chim phượng hoàng giữa bầy chim nhỏ vậy.
Sao nó có thể to lớn đến như vậy?
Cô bước vào bên trong, vừa nói tên cho nhân viên ở sảnh thì đã được thư ký xuống đưa thẳng lên phòng anh.
Đường Uyển Niệm đẩy cửa bước vào nhìn thấy anh đang làm việc, cũng không muốn làm phiền muốn quay ra nhưng bị anh gọi lại.
“Đến rồi sao còn rời đi!" Anh dừng công việc lại đứng lên.
“Thấy Mạc tổng đang làm việc nên tôi không dám làm phiền!" Đường Uyển Niệm đâu có ngu muốn ở lại làm gì.
“Em đến sao có thể để em chờ!"
Nhìn Mạc Tử Thần khuôn mặt vui vẻ không giống như lời đồi, nhưng cô vẫn thắc mắc nếu có hận thù sâu cũng không đến nỗi gọi đến nơi mình làm việc để báo thù chứ.
Tên này không định dở trò xấu xa đấy chứ?
Nghĩ thôi cũng sợ!
Đường Uyển Niệm cứ nghĩ đến Mạc Tử Thần sẽ dở trò gì với mình, da gà của cô không ngừng nổi lên.
“Không biết Mạc tổng gọi một tiểu diễn viên như tôi đến để làm gì? Người không biết lại nghĩ tôi đến đây quyến rũ anh!"
“Em ngồi xuống đi chúng ta cùng nói chuyện!" Mạc Tử Thần đưa tay mời cô, Đường Uyển Niệm nhìn vẻ mặt anh cũng đáng tin, xem ra không phải là người biến thái nên đã ngồi xuống.
“Mời Mạc tổng vào vấn đề chính!"
Được ngày nghỉ lại bắt đến nơi khỉ ho cò gáy này để làm gì không biết?
Trong mắt của cô nơi sang trọng như vậy là một nơi không lý tưởng để mất một buổi nghỉ ngơi, ngủ đến chiều ở nhà vẫn là tốt.
“Có phải em đang cần tiền?"
Mạc Tử Thần vừa rót trà vừa nói ánh mắt thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn cô.
“Ý của Mạc tổng là gì?"
Cô nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mặt.
“Anh muốn em kết hôn với anh!" Mạc Tử Thần lên tiếng.
Đường Uyển Niệm đang chăm chú nghe anh nói lòng còn mong anh nói nhanh lên, nhưng khi nghe câu nói muốn kết hôn với cô, Đường Uyển Niệm đứng dậy nói lớn:
“Mạc tổng, có phải anh đang hiểu lầm gì về tôi không? Tôi không có ý bán thân?"
Kết hôn là chuyện đại sự của một đời người, nhất là đối với người phụ nữ sao có thể nói kết là kết được, còn là người đàn ông mình không biết nhiều?
“anh không hiểu lầm, Anh muốn kết hôn với em!"
Đường Uyển Niệm nhìn ánh mắt kiên định đó của anh nghĩ không phải là giả, cô liền tức giận:
“Anh bị điên sao? Tôi và anh quen nhau không quá năm lần, tôi còn không biết rõ về anh sao có thể nói kết hôn là kết hôn được!"
Mạc Tử Thần cũng đã đoán trước được phản ứng này của cô nên đã chuẩn bị trước được câu trả lời.
“Kết hôn với anh, anh sẽ giúp em chữa bệnh cho bà giúp em đoạt giải ảnh hậu!" Trước khi đưa ra lời đề nghị này anh cũng đã tìm hiểu mọi thứ về cô và gia đình.
Đường Uyển Niệm nghe anh nói sẽ chữa bệnh cho bà và giúp mình đạt được ước mơ ảnh hậu, cô có chút suy nghĩ.
Bệnh của bà cô hiện giờ rất cần đến sự giúp đỡ của bệnh viện lớn, nhưng một diễn viên tiền tuyến 18 như cô thì lấy đâu ra tiền giúp bà khoẻ bệnh? Nếu kết hôn với người đứng đầu Mạc thị thì bệnh của bà sẽ nhanh khỏi, nhưng cuộc sống của mình lại mất sự tự do, nên chọn thế nào?