Chương : 25
“A... a... a...” Nữ nhân cơ thể hằn lên từng vết roi da tàn nhẫn, đau đớn run rẩy. Tại sao cô lại rơi vào nông nỗi này... ba... mẹ... con rất đau đớn...
“Ha ha ha... ngươi là nô lệ của bổn thiếu gia. Cha mẹ ngươi mắc nợ, thì lấy thân thể chính bản thân mình trả đi!” Thiếu gia A cười cuồng tiếu, roi da vung lên tạo ra tiếng xé gió rít gào.
A gia là một gia tộc mới nổi trong hắc giới vài năm gần đây, chuyên buôn bán thuốc phiện, cho vay nặng lãi, giết người đoạt địa bàn, lũng đoạn cả một vùng phía Đông quốc gia.
Đây là hệ quả sau khi các đại gia tộc liên kết hủy diệt Cố gia, kẻ cầm cân biến mất, luật rừng bị ném cho chó ăn, hàng loạt các gia tộc mới nổi xuất hiện, không e dè làm việc ác táng tận lương tâm, cho dù là các đại gia tộc cũng bó tay với “lực lượng đông đảo” này.
Khi Cố gia còn cầm đao thiết định luật ngầm, các gia tộc lớn nhỏ, đại gia tộc đều như cọng bún thiu, muốn làm điều gì rục rịch cũng không dám làm lớn, chỉ có thể húp chút nước canh thừa, sống lay lắt đầy “khó khăn“. Nói đùa sao? Lỡ như vào đêm, đám ác quỷ đó gõ cửa, mở miệng nói:“Các ông hôm nay sẽ diệt tộc.”, bọn họ sẽ phản ứng thế nào bây giờ?
Giới hắc đạo sống lay lắc theo kiểu “nửa hắc nửa bạch” lâu như vậy cuối cùng cũng tìm ra lỗ hổng của Cố gia.
Một hòn đảo nhỏ với hơn 100 thành viên tâm lí bất ổn họ Cố.
Những người không thể vượt qua được sức mạnh khổng lồ, bị nó nuốt chửng, bị nó điều khiển đều sẽ trở thành như vậy. Thế nhưng Cố gia không đem họ trở thành rác rưởi mà vứt bỏ, giết hại, họ được mang đến nơi này, chăm sóc cho đến khi ra đi.
Hàng tháng, có một ngày toàn bộ người Cố gia sẽ quay về nơi này, chăm sóc cho ông, bà, cha mẹ, anh chị em, con cháu của chính mình.
Các đại gia tộc ngay khi nắm được thông tin đã lên kế hoạch suốt 10 năm, thâm nhập lên hòn đảo, dần dần tác động tâm lí lên những người điên loạn kia.
1 triệu người, bị Cố gia xử lí 960000 người trước khi tiến đảo, 35000 bị phát hiện trà trộn, 4900 người bị uy cho cá ăn sau khi bị dò ra là gián điệp, 100 người thành công kích động tâm lí người Cố gia bị giết ngay trong cuộc hỗn loạn.
May mắn, “đám đồ tể hắc đạo” đã hoàn toàn bị diệt vong trên hòn đảo của chúng, hắc đạo từ nay mới chân chính là hắc đạo!
Nhưng không ai biết, Cố gia chưa bị tận diệt.
Không ai biết, thực lực thực sự của Cố gia không phải chỉ là một gia tộc đồ tể, nó lớn hơn rất nhiều, bao trùm cả thế giới.
Chỉ cần một người họ Cố còn sống, thế lực ẩn tàng kia sẽ dễ dàng gây dựng lại Cố gia khủng bố kia.
Xui xẻo thay, vẫn còn một người họ Cố.
Bóng ma sau mười mấy năm biến mất nay đã quay trở về.
Ma mị.
Tàn nhẫn.
Nguy hiểm chết người.
“Soạt.” một tiếng vô cùng nhẹ nhàng. A thiếu hai mắt tối sầm, ngã xuống, bị lôi xềnh xệch bởi một bóng dáng cao lớn.
Cô gái ngỡ ngàng, cơ thể lạnh ngắt, mắt hoa lên, tối sầm.
“Bịch.” A thiếu bị vứt xuống như một cái giẻ rách, bên cạnh hắn là một cặp vợ chồng quần áo hỗn loạn, ôm nhau run lẩy bẩy.
“A!” Người phụ nữ nhìn đứa con trai, khóc nức nở ôm nó vào lòng. Đứa trẻ tội nghiệp lương thiện của bà ta, nó hẳn phải hoảng sợ lắm, hu hu hu...
“Ôi tình mẹ... thật vĩ đại... thật đẹp... và cũng rất tàn nhẫn.” Cô gái thoải mái nằm dài trên sô pha, mái tóc đen nhánh như nhung trải dài đầy mềm mại nữ tính, giọng nói trong trẻo mang theo âm hưởng bi hài kịch lại mặc nhiên khiến cho cả 3 người nổi da gà.
“Ngày x, tháng y, năm z, A thiếu cưỡng hiếp 6 đứa trẻ chưa đến 14 tuổi, bà mẹ hốt hoảng chạy đến dùng tiền bịt miệng thám tử, đem cả 6 đứa chôn xác ở vùng xa xôi. Ngày a, tháng b, năm c, A thiếu giết chết 2 người, bà mẹ đem toàn bộ chứng cứ chôn vùi, gia đình của hai người đó biến mất không có dấu vết. Ngày f, tháng g, ....”
“Câm... câm mồm!!!” Bà mẹ dường như cũng cảm thấy có chút hổ thẹn, chỉ thẳng vào mặt cô gái hét lên.
“A ha ha...” Cô gái che mặt, ngửa đầu lên cười vang dội.”Thế đấy, thế giới này bất công như thế đấy! Cái gọi là luật lệ, cái gọi là đạo đức đối với kẻ có tiền dường như chỉ là một con số không tròn trĩnh. Ha ha... chính nghĩa, ha ha ha...”
“Khoan đã nào, tôi quên mất rồi!” Cô gái đang cười đột nhiên dừng lại, ngón tay thon dài xoa xoa cằm.
“A phục!”
Một bóng đen bước ra, đặt vào tay cô gái một tờ giấy chi chít chữ.
“Đây rồi, đây rồi...” Cô gái mỉm cười, vuốt ve tờ giấy trong tay. “Ôi cha cha cha... bản báo cáo hàng năm của A gia, buôn bán thuốc phiện, vũ khí lời bao nhiêu là tiền, 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12... thật nhiều số không nha...”
“Mà, cho tôi hết đi, được không?” Cô gái cười đầy quyến rũ, bước đếm trước mặt tên đàn ông, nhẹ nhàng thả xuống một chiếc thẻ nhỏ nhắn.
“Cô điên rồi!” Người đàn ông bật cười, ném chiếc thẻ dẫm dưới chân.”Tiền của tôi, một đồng cô cũng đừng hòng!”
“Điên?” Cô gái dường như có chút suy tư, vẫy vẫy tay với một người áo đen. Hắn đặt một chiếc va li vào tay cô, kính cẩn và có chút run rẩy.
“Ông không biết sao, người họ Cố, không có một ai...” Cô gái mở ra chiếc va li, bên trong nó chứa đầy máu tươi diễm lệ. Cô nhẹ nhàng lấy ra một con dao bạc dính máu đỏ, khẽ hôn lên nó, môi đỏ mọng thỏa mãn thở ra.“... không phát điên!”
“Ôi ôi ôi... ôi ôi ôi... máu ngọt ngào, máu diêm dúa, máu, tanh!” Máu tươi, thật giống cô nha...
“Anh, anh thích cắt thứ nào trước?” Cô gái kéo lấy một người áo đen, nụ cười vô cùng ngọt ngào mang theo mật ngọt chết người.
Người áo đen ánh mắt lạnh băng, nhìn vào mặt người đàn ông.”Mõm chó!”
Nhục mạ thần của bọn họ, chính là cái mõm chó đó!
“Hi hi hi... anh thật tàn nhẫn...”
“Roẹt!”
“A!!!! Ô!!!!!!!!!!! Ooh!!!!!!!!!” Người đàn ông ôm mặt gào thét, từ tay ông ta, hai cánh môi mỏng dính rớt ra, rơi trên sàn nhà.
“Bố!!!!” Một nam nhân đá bay cửa phòng khách, chạy đến ôm lấy kẻ thảm hại đang lăn lộn.
“Con bitch kia! Mày là ai? Mày muốn gì?”
A... tên này... cô gái mỉm cười, thả ra một nụ hôn gió.”Xin chào, tôi là Cố Lam, đến từ Cố gia, gia tộc của Ác quỷ.”
“Ha ha ha... ngươi là nô lệ của bổn thiếu gia. Cha mẹ ngươi mắc nợ, thì lấy thân thể chính bản thân mình trả đi!” Thiếu gia A cười cuồng tiếu, roi da vung lên tạo ra tiếng xé gió rít gào.
A gia là một gia tộc mới nổi trong hắc giới vài năm gần đây, chuyên buôn bán thuốc phiện, cho vay nặng lãi, giết người đoạt địa bàn, lũng đoạn cả một vùng phía Đông quốc gia.
Đây là hệ quả sau khi các đại gia tộc liên kết hủy diệt Cố gia, kẻ cầm cân biến mất, luật rừng bị ném cho chó ăn, hàng loạt các gia tộc mới nổi xuất hiện, không e dè làm việc ác táng tận lương tâm, cho dù là các đại gia tộc cũng bó tay với “lực lượng đông đảo” này.
Khi Cố gia còn cầm đao thiết định luật ngầm, các gia tộc lớn nhỏ, đại gia tộc đều như cọng bún thiu, muốn làm điều gì rục rịch cũng không dám làm lớn, chỉ có thể húp chút nước canh thừa, sống lay lắt đầy “khó khăn“. Nói đùa sao? Lỡ như vào đêm, đám ác quỷ đó gõ cửa, mở miệng nói:“Các ông hôm nay sẽ diệt tộc.”, bọn họ sẽ phản ứng thế nào bây giờ?
Giới hắc đạo sống lay lắc theo kiểu “nửa hắc nửa bạch” lâu như vậy cuối cùng cũng tìm ra lỗ hổng của Cố gia.
Một hòn đảo nhỏ với hơn 100 thành viên tâm lí bất ổn họ Cố.
Những người không thể vượt qua được sức mạnh khổng lồ, bị nó nuốt chửng, bị nó điều khiển đều sẽ trở thành như vậy. Thế nhưng Cố gia không đem họ trở thành rác rưởi mà vứt bỏ, giết hại, họ được mang đến nơi này, chăm sóc cho đến khi ra đi.
Hàng tháng, có một ngày toàn bộ người Cố gia sẽ quay về nơi này, chăm sóc cho ông, bà, cha mẹ, anh chị em, con cháu của chính mình.
Các đại gia tộc ngay khi nắm được thông tin đã lên kế hoạch suốt 10 năm, thâm nhập lên hòn đảo, dần dần tác động tâm lí lên những người điên loạn kia.
1 triệu người, bị Cố gia xử lí 960000 người trước khi tiến đảo, 35000 bị phát hiện trà trộn, 4900 người bị uy cho cá ăn sau khi bị dò ra là gián điệp, 100 người thành công kích động tâm lí người Cố gia bị giết ngay trong cuộc hỗn loạn.
May mắn, “đám đồ tể hắc đạo” đã hoàn toàn bị diệt vong trên hòn đảo của chúng, hắc đạo từ nay mới chân chính là hắc đạo!
Nhưng không ai biết, Cố gia chưa bị tận diệt.
Không ai biết, thực lực thực sự của Cố gia không phải chỉ là một gia tộc đồ tể, nó lớn hơn rất nhiều, bao trùm cả thế giới.
Chỉ cần một người họ Cố còn sống, thế lực ẩn tàng kia sẽ dễ dàng gây dựng lại Cố gia khủng bố kia.
Xui xẻo thay, vẫn còn một người họ Cố.
Bóng ma sau mười mấy năm biến mất nay đã quay trở về.
Ma mị.
Tàn nhẫn.
Nguy hiểm chết người.
“Soạt.” một tiếng vô cùng nhẹ nhàng. A thiếu hai mắt tối sầm, ngã xuống, bị lôi xềnh xệch bởi một bóng dáng cao lớn.
Cô gái ngỡ ngàng, cơ thể lạnh ngắt, mắt hoa lên, tối sầm.
“Bịch.” A thiếu bị vứt xuống như một cái giẻ rách, bên cạnh hắn là một cặp vợ chồng quần áo hỗn loạn, ôm nhau run lẩy bẩy.
“A!” Người phụ nữ nhìn đứa con trai, khóc nức nở ôm nó vào lòng. Đứa trẻ tội nghiệp lương thiện của bà ta, nó hẳn phải hoảng sợ lắm, hu hu hu...
“Ôi tình mẹ... thật vĩ đại... thật đẹp... và cũng rất tàn nhẫn.” Cô gái thoải mái nằm dài trên sô pha, mái tóc đen nhánh như nhung trải dài đầy mềm mại nữ tính, giọng nói trong trẻo mang theo âm hưởng bi hài kịch lại mặc nhiên khiến cho cả 3 người nổi da gà.
“Ngày x, tháng y, năm z, A thiếu cưỡng hiếp 6 đứa trẻ chưa đến 14 tuổi, bà mẹ hốt hoảng chạy đến dùng tiền bịt miệng thám tử, đem cả 6 đứa chôn xác ở vùng xa xôi. Ngày a, tháng b, năm c, A thiếu giết chết 2 người, bà mẹ đem toàn bộ chứng cứ chôn vùi, gia đình của hai người đó biến mất không có dấu vết. Ngày f, tháng g, ....”
“Câm... câm mồm!!!” Bà mẹ dường như cũng cảm thấy có chút hổ thẹn, chỉ thẳng vào mặt cô gái hét lên.
“A ha ha...” Cô gái che mặt, ngửa đầu lên cười vang dội.”Thế đấy, thế giới này bất công như thế đấy! Cái gọi là luật lệ, cái gọi là đạo đức đối với kẻ có tiền dường như chỉ là một con số không tròn trĩnh. Ha ha... chính nghĩa, ha ha ha...”
“Khoan đã nào, tôi quên mất rồi!” Cô gái đang cười đột nhiên dừng lại, ngón tay thon dài xoa xoa cằm.
“A phục!”
Một bóng đen bước ra, đặt vào tay cô gái một tờ giấy chi chít chữ.
“Đây rồi, đây rồi...” Cô gái mỉm cười, vuốt ve tờ giấy trong tay. “Ôi cha cha cha... bản báo cáo hàng năm của A gia, buôn bán thuốc phiện, vũ khí lời bao nhiêu là tiền, 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12... thật nhiều số không nha...”
“Mà, cho tôi hết đi, được không?” Cô gái cười đầy quyến rũ, bước đếm trước mặt tên đàn ông, nhẹ nhàng thả xuống một chiếc thẻ nhỏ nhắn.
“Cô điên rồi!” Người đàn ông bật cười, ném chiếc thẻ dẫm dưới chân.”Tiền của tôi, một đồng cô cũng đừng hòng!”
“Điên?” Cô gái dường như có chút suy tư, vẫy vẫy tay với một người áo đen. Hắn đặt một chiếc va li vào tay cô, kính cẩn và có chút run rẩy.
“Ông không biết sao, người họ Cố, không có một ai...” Cô gái mở ra chiếc va li, bên trong nó chứa đầy máu tươi diễm lệ. Cô nhẹ nhàng lấy ra một con dao bạc dính máu đỏ, khẽ hôn lên nó, môi đỏ mọng thỏa mãn thở ra.“... không phát điên!”
“Ôi ôi ôi... ôi ôi ôi... máu ngọt ngào, máu diêm dúa, máu, tanh!” Máu tươi, thật giống cô nha...
“Anh, anh thích cắt thứ nào trước?” Cô gái kéo lấy một người áo đen, nụ cười vô cùng ngọt ngào mang theo mật ngọt chết người.
Người áo đen ánh mắt lạnh băng, nhìn vào mặt người đàn ông.”Mõm chó!”
Nhục mạ thần của bọn họ, chính là cái mõm chó đó!
“Hi hi hi... anh thật tàn nhẫn...”
“Roẹt!”
“A!!!! Ô!!!!!!!!!!! Ooh!!!!!!!!!” Người đàn ông ôm mặt gào thét, từ tay ông ta, hai cánh môi mỏng dính rớt ra, rơi trên sàn nhà.
“Bố!!!!” Một nam nhân đá bay cửa phòng khách, chạy đến ôm lấy kẻ thảm hại đang lăn lộn.
“Con bitch kia! Mày là ai? Mày muốn gì?”
A... tên này... cô gái mỉm cười, thả ra một nụ hôn gió.”Xin chào, tôi là Cố Lam, đến từ Cố gia, gia tộc của Ác quỷ.”