Chương 37: Sắc Đẹp Của Cô
Tuy Vũ Hoàng Long biết mình không nên nói ra những lời nói đó xúc phạm cô, nhưng anh không thể chịu nổi khi nghĩ đến sẽ có một ngày nào đó cô sẽ rời xa anh.Có thể ngày đó sẽ không bao giờ xảy ra, vì anh đã rất chắc chắn như vậy……Nhưng đối với trong lòng của anh thì vẫn luôn mang theo một tâm trạng đầy bất an đó.Anh biết cô thuộc về anh, cô sẽ là vợ của anh.....Nhưng trái tim của anh vẫn đau đớn vẫn sợ hãi là sẽ mất đi cô......Mất đi người con gái anh yêu.Cho dù Đường Cố Phong hay là Trịnh Nhược Thiên thì không một ai có thể chia rẽ anh và cô.Trước đây cô là người của nhà họ Đường nên anh có chút đắng đo rất nhiều, nhưng sau khi cô ra tù....Thì mọi thứ của cô đã đều thuộc về nhà họ Vũ này.Cô chính là người phụ nữ duy nhất nắm giữ tất cả chìa khóa của gia đình của anh.Vũ Hoàng Long nhìn đôi môi của cô đã bị cô cắn đến nỗi tái nhợt đó,anh nhìn đến trong lòng quặn đau.Sự xót xa khiến anh rướn người lên hôn chặt đôi môi của cô, giọng nói anh có phần run run."Đừng....Em đừng tự hành hạ bản thân của mình....Anh xót lắm!"Cuối cùng anh cũng không thể nào đối xử tàn nhẫn với cô được.Dung Âm nghe tiếng nói của anh, liền giựt mình mở mắt ra.Ánh mắt hai người chạm vào nhau, cô cảm nhận cơ thể của anh có chút gì đó run rẩy.Bàn tay Vũ Hoàng Long đang để ở hoa viên của cô chợt rút ra, cơn khoái cảm mất đi khiến cô có chút khó chịu khẽ chau mày lại.Vũ Hoàng Long mỉm cười,anh hiểu cô đang khó chịu.Anh cắn nhẹ môi cô,rồi đầu của anh từ từ trượt xuống.Lần này anh lại dịu dàng đến mức khiến cô cho chút không biết người đàn ông này có phải là người đàn ông hung dữ ức hiếp cô khi nãy nữa không?Anh làm cho cô cảm thấy rất mơ hồ, không biết đâu là con người thật của anh.Ánh mắt của Vũ Hoàng Long ngập tràn yêu thương đối với cô, anh hôn khắp nơi trên lớp da thịt mềm mại của cô,da thịt trắng nõn của Dung Âm như là một liều thuốc luôn khiến anh chìm đắm không bao giờ muốn buông ra.Bàn tay của anh luồn ra sau lưng tháo ra chiếc áo ngực cuối cùng trên người của cô ra.Dưới ánh mắt tựa như quái thú hoang dã của anh là một cơ thể mang đầy sự gợi cảm của một người con gái rất xinh đẹp, cô lại sở hữu vòng một và vòng ba căng đầy không quá to mà cũng không quá nhỏ nhưng lại khiến anh u mê không có lối thoát, trái lại vòng hai của cô lại bé đến nỗi chỉ bằng một bàn tay của anh cũng có thể nắm được.Dung Âm lại không phải là diễn viên hay người mẫu như Sa Sa, nên cô lại không thể nào phải giữ một cái dáng như thế......Nhưng anh cũng không hiểu tại sao cô lại có một thân hình đẹp như thế này.Để rồi bây giờ những người đàn ông xung quanh cô đều nhìn cô bằng ánh mắt đói khát, thèm thuồng như muốn ăn thịt của cô vậy! Đó càng làm cho anh cứ thấp thỏm lo lắng suốt ngày phải đi theo rình mò cô,xem có ai có đang dòm ngó người yêu của anh không?Yết hầu của anh lên xuống khi nhìn thấy hai ngọn đồi bốc lửa của cô.Nó thật sự rất tuyệt đẹp, người cô lại thơm đến mức khó cưỡng.Anh phải làm sao với người con gái này đây.Dung Âm không ngừng run rẩy dưới thân của anh,bờ môi mấp máy."Lỡ như có ai nhìn thấy thì sao?" Dù cho có thế nào thì lý trí trong đầu của cô cũng luôn nhắc nhở cô ở đây là ngoài đường.Nghe xong, Vũ Hoàng Long ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt của anh ba phần cưng chiều ôm cô vào lòng khẽ lắc đầu."Sẽ không có người nào nhìn thấy đâu, tôi đã cho người canh giữ rồi,em yên tâm đi""Hả...!"Dung Âm còn tưởng mình nghe lầm nữa!Có người đi theo sau...Nghĩ rồi, cô đưa mắt nhìn xung quanh xem có ai ở đây không?Vũ Hoàng Long lại xoay đầu cô lại, hôn nhẹ lên chớp mũi của cô liền khẽ răng đe."Em tập trung đi,đừng làm ồn".Dứt lời anh tiếp tục công việc yêu thương chăm sóc cô.Bàn anh không ngừng vuốt ve những nơi nhạy cảm trên thân thể của người con gái anh yêu.Từng ngón tay dài của anh đi qua đều khiến cho lớp da của cô trở nên ửng hồng lên.Dưới sự kích thích đó, thân thể Dung Âm đều run lên dữ dội.Bờ môi của cô không ngừng phát ra tiếng thở dốc, cô nhìn anh với ánh mắt đầy sự ma mị có phần lôi cuốn khẽ nhã tên của anh ra "Hoàng Long....!"Vũ Hoàng Long ngước mắt lên nhìn dáng vẻ yêu kiều của cô,anh nhìn không được phải rướn người lên hôn chặt đôi môi của cô.Bàn tay anh xoa nhẹ một bên ngực của cô, anh cảm nhận được gò ngực no đủ của cô đang dần run rẩy lên,dưới đầu ngón tay của anh cứ liên tục mân mê đỉnh hồng đang dựng đứng đón chào anh từ nãy giờ."Ưmmm....A..."Dung Âm không chịu nổi, cô đã không thể làm chủ bản thân mình được nữa rồi.Cảm nhận của cô bây giờ là đang cỗ vũ cho anh rất nhiều.Hai tay của cô đã được anh thả ra từ lâu, bây giờ đã bất lực đưa lên ôm cổ của anh.Cô chủ động nghênh đón nụ hôn của anh.Vũ Hoàng Long khẽ cười kéo cô ngồi dậy.Cũng may chiếc xe này của anh cũng rất là rộng rãi đủ để hai người có thể chơi trò chơi mà không có sự rào cản nào khác.Anh ôm cô vào lòng, vẫn cắn mút chiếc môi của cô đến điên dại.Một nụ hôn mở màng cho một cuộc chiến sắp sửa sẽ xảy ra.Vũ Hoàng Long cầm lấy bàn tay của cô di chuyển xuống chiếc áo của anh, giọng nói khàn khàn dụ dỗ cô."Cởi quần áo cho anh đi!"Dung Âm đã hoàn toàn mất hết lý trí của chính mình, cô nghe lời anh.Từng cút áo dưới sự bàn tay của cô cũng nhanh chóng được cởi ra.Vòm ngực của anh nóng bỏng áp sát vào người của cô, như có một nguồn điện liền sẹt qua, khiến cô cảm thấy có chút hơi bỏng rát nhẹ.Một chiếc áo sơ mi của anh được nhanh chóng cởi ra.Với tư thế như thế này anh không thể nào cho cô cởi quần cho mình được.Hơn hết cơn dục vọng đang không ngừng bừng bừng hối thúc anh mau lên.Anh lại đặt nhẹ cô xuống ghế.Bàn tay anh đi chuyển đến khóa kéo quần chỉ trong vòng hai giây anh đã cởi ra chiếc quần dài của mình quăn đại trên vô lăng và chỉ còn một chiếc quần nhỏ đang bảo vệ con quái thú đã thức tỉnh từ rất lâu đang muốn xông ra ngoài và chuẩn bị đi săn một con mồi đầy yếu ớt.Dung Âm đã nhìn thấy được thứ to lớn đó, cô hơi giựt mình kinh hãi quay đầu sang chỗ khác.Nó lại to quá, cảm giác đau đớn bữa trước liền xuất hiện trong đầu của cô.Thấy dáng vẻ sợ hãi của cô càng khiến anh cảm thấy mình dũng mãnh rất nhiều.Anh thật sự yêu thích nét mặt của cô hơn bao giờ hết."Em vẫn còn sợ nó sao?" Một câu hỏi của anh như nhìn thấu tâm tư của cô.Bây giờ Vũ Hoàng Long mới kịp chợt nhận ra khi anh từ trên cao nhìn xuống cô như một nàng tiên cá mới vừa đánh đổi chiếc đuôi của mình để lấy đôi chân nuột nà và để đi tìm một tình yêu đích thực của cuộc đời cô.Mái tóc cô dài như thác nước được xoã nhẹ phấp phới càng khiến cô xinh đẹp đến nhường nào.Có thể cô không phải là người đẹp nhất trên thế giới nhưng đối với anh cô là người chiếm lấy trái tim từ khi hai người biết được sự tồn tại của nhau.Dung Âm thẹn thùng, ánh mắt mông lung nhìn anh khẽ nói."Nhưng nó sẽ làm cho tôi đau" Giọng nói đầy nũng nịu của cô càng làm cho anh đắm chìm muốn lao vào tới ăn thịt cô ngay mà thôi.Nghe xong, Vũ Hoàng Long chỉ biết phì cười với lời nói của cô.Anh vươn tay vuốt ve gương mặt của cô, một mùi hương được lan tỏa vào từng ngón tay của anh.Dung Âm có gì đó khiến anh cảm thấy cô vừa có sự yếu đuối vừa có một khí chất lạnh lùng.Nhưng vẻ đẹp của cô thì anh không thể phủ nhận được.Nếu nói trên đời này có một người có thể ngang tầm với sắc đẹp của cô trong mắt của anh thì có lẽ chỉ một mình Hướng Vãn.Con bé đó là em sinh đôi của cô và đương nhiên cũng có sự khác nhau.Nhưng bây giờ Hướng Vãn đã chết.... Mà cho dù em ấy còn sống thì đối với anh cũng không thể sánh bằng với người con gái anh yêu.Nét đẹp của cô đúng là cần phải bảo tồn....Vũ Hoàng Long nằm xuống đè lên cơ thể nhỏ bé của cô, đầu của anh chui vào hõm cổ của cô in rất nhiều những dấu hôn chủ quyền lên đó,bàn tay của anh lại ôm trọn gò ngực của cô.Nó thật sự rất mềm mại,căng tròn.Miệng của anh từ từ di xuống,hai đỉnh hồng từ rất lâu đã đứng sừng sững lên.Có vẻ nó đang hối thúc muốn được anh cưng chiều trong lòng bàn tay.Ánh mắt của Vũ Hoàng Long ngập tràn dục vọng,cứ như thế anh hả miệng ra ngậm một bên còn bên kia anh vẫn kích thích xoa bóp bằng bàn tay của mình."Ưmmm...." Một cơn khoái cảm trực tiếp xông lên não của cô.Bàn tay của Dung Âm không nhịn được liền ôm lấy đầu của anh, phía dưới con quái thú của anh không ngừng chạm vào nơi đầm lầy đã ướt đẫm từ lâu của cô.Một sự kích thích khiến cô cảm thấy hơi ngưa ngứa Anh hôn ngực của cô xong,đôi môi của anh liền di chuyển xuống.Ánh mắt chợt tối nhìn vào hai cánh hoa đầy mê người đang cố tình lẫn trốn.Vũ Hoàng Long ngồi thẳng xuống,hai tay tách hai chân của cô rộng ra.Dung Âm rùng mình, một cảm giác kích thích mấy hôm trước đang ùa về trong ký ức của cô.Cơ thể của cô mỗi khi thay đổi cô luôn cảm thấy như có một nguồn điện tê dại đang áp chế hạ thân của cô vậy.Dung Âm hiểu anh đang muốn làm gì? Nhưng cô không thể nào ngăn cản anh được vào giờ này.Vì cô đã không thể nào không chế được chính mình nữa rồi.Cô muốn anh tiếp tục, cô muốn anh đừng dừng lại.Cô không ngừng bật ra tiếng rên để cỗ vũ cho anh.Vũ Hoàng Long nhìn hành động của cô mà trong lòng thầm khoái chí,hai chân của cô đang được thả lỏng ở dưới anh liền lấy tay cầm lên để trên hai vai của anh.Bàn chân của cô thật sự quá nhỏ bé để trên vai của anh,anh còn tưởng chân của cô là chân của một đứa trẻ nữa đấy.Đôi mắt đục ngầu đầy thâm thúy của anh nhìn thẳng vào nơi hoa viên, có hai lớp thịt đang dần ửng đỏ dưới ánh mắt của anh.Hơi thở nóng hổi của anh thả vào khiến cô liền bất giác rùng mình uốn cong cơ thể của mình lên.Cô biết nơi đây là nơi nhạy cảm nhất của mình, cô cảm nhận những giọt nước mẫn cảm ấy không ngừng tràn ra rất nhiều.Dưới cơ thể không ngừng bị kích thích đó, cô liên tục bật ra nhiều tiếng rên khiến cô cũng phải xấu hổ không muốn nghe thấy.Cô cũng không ngờ,khi cô làm những chuyện này cô lại có thể phong tình đến như vậy! Vậy là hôm nay là lần thứ hai cô và anh làm chuyện này với nhau.Mà còn là trên một chiếc xe ở một đất nước xa xôi.Cô không thể nào tin nổi chuyện này đã xảy ra với cô