Chương 6: Mặt ta làm sao?
Nàng ta không ngờ chủ tử sẽ nói những lời này, thật ra trước kia bởi vì mặt của chủ tử nàng ta bị hủy dung, nên bên ngoài chủ tử rất tự ti sợ hãi, không dám gặp người nhưng bên trong lại rất điên cuồng nổi loạn.
Trước kia chủ tử đối xử rất dữ với nàng ta, chưa bao giờ quan tâm nàng ta, trong mắt nàng chỉ có Ly Vương, còn bởi vì ngu ngốc nên bị những tiểu thư nhà quyền quý khác bắt nạt.
Lần này chủ tử tỉnh lại, nàng ta cảm giác ánh mắt của chủ tử không giống trước kia, hình như trở nên tỉnh táo hơn, tính cách cũng tốt hơn rất nhiều.
Sáng hôm sau, Vân Cẩm Nguyệt đang ngủ ngon lành, lại bị âm thanh khua chiêng gõ trống đánh thức.
Vân Cẩm Nguyệt nhấc màn giường lên, nhíu mày nói: “Phượng Nhi, sao bên ngoài ồn thế?”
“Nương nương, người đã quên rồi sao, hôm nay là ngày vương gia cưới trắc phi.” Phượng Nhi cẩn thận nói.
Nàng ta biết vương phi rất yêu vương gia, lúc trước vương phi biết vương gia muốn cưới trắc phi đã làm loạn rất lâu, còn không tiếc bỏ thuốc vào rượu của vương gia, muốn có được vương gia.
Bây giờ tân nương tử đã vào cửa, vương phi nghe thấy âm thanh vui mừng bên ngoài, chắc chắn sẽ không chịu nổi.
Không ngờ Vân Cẩm Nguyệt chỉ mỉm cười: “Đi, bê chậu nước đến cho ta, ta muốn rửa mặt.”
Phượng Nhi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Phượng Nhi vừa đi, Vân Cẩm Nguyệt xuống giường xỏ tất giày, nàng phát hiện thân thể của mình vẫn rất suy yếu còn chưa hết cảm lạnh.
Cũng may tối qua trước khi ngủ, nàng đã dùng một viên thuốc hạ sốt từ trong hệ thống, cơn sốt mới giảm xuống.
Chỉ cần không phát sốt, tất cả đều sẽ ổn.
Rất nhanh, Phượng Nhi đã bê một chậu nước đến, Vân Cẩm Nguyệt ngồi trước gương trang điểm, nhẹ nhàng cởi bỏ khăn che mặt, lộ ra băng gạc trên mặt.
Nhìn băng gạc nhuốm đầy máu độc đen thui, Phượng Nhi thấy vậy rất khiếp sợ: “Nương nương, mặt người bị sao vậy?”
“Không sao, ta dùng chút thuốc trên mặt, đây là máu độc bị hút ra từ mặt, chỉ cần loại bỏ máu độc, mặt ta sẽ tốt lên.” Nói xong, Vân Cẩm Nguyệt nhẹ nhàng xé băng gạc.
Nàng phát hiện, trên mặt nàng còn dính rất nhiều máu đen.
Nhưng nàng biết, đây là máu bị hút ra dính trên mặt, chỉ cần rửa sạch mặt của nàng sẽ hoàn toàn khỏi.
Nàng nhanh chóng múc nước, nhẹ nhàng xoa mặt, dần dần máu độc kết vảy trên mặt bị nàng rửa trôi xuống, nàng lại múc nước rửa sạch sẽ khuôn mặt của mình, sau khi rửa sạch khoảng hai mươi mấy lần, đột nhiên Phượng Nhi há to miệng, kinh ngạc nhìn nàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Trước kia chủ tử đối xử rất dữ với nàng ta, chưa bao giờ quan tâm nàng ta, trong mắt nàng chỉ có Ly Vương, còn bởi vì ngu ngốc nên bị những tiểu thư nhà quyền quý khác bắt nạt.
Lần này chủ tử tỉnh lại, nàng ta cảm giác ánh mắt của chủ tử không giống trước kia, hình như trở nên tỉnh táo hơn, tính cách cũng tốt hơn rất nhiều.
Sáng hôm sau, Vân Cẩm Nguyệt đang ngủ ngon lành, lại bị âm thanh khua chiêng gõ trống đánh thức.
Vân Cẩm Nguyệt nhấc màn giường lên, nhíu mày nói: “Phượng Nhi, sao bên ngoài ồn thế?”
“Nương nương, người đã quên rồi sao, hôm nay là ngày vương gia cưới trắc phi.” Phượng Nhi cẩn thận nói.
Nàng ta biết vương phi rất yêu vương gia, lúc trước vương phi biết vương gia muốn cưới trắc phi đã làm loạn rất lâu, còn không tiếc bỏ thuốc vào rượu của vương gia, muốn có được vương gia.
Bây giờ tân nương tử đã vào cửa, vương phi nghe thấy âm thanh vui mừng bên ngoài, chắc chắn sẽ không chịu nổi.
Không ngờ Vân Cẩm Nguyệt chỉ mỉm cười: “Đi, bê chậu nước đến cho ta, ta muốn rửa mặt.”
Phượng Nhi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Phượng Nhi vừa đi, Vân Cẩm Nguyệt xuống giường xỏ tất giày, nàng phát hiện thân thể của mình vẫn rất suy yếu còn chưa hết cảm lạnh.
Cũng may tối qua trước khi ngủ, nàng đã dùng một viên thuốc hạ sốt từ trong hệ thống, cơn sốt mới giảm xuống.
Chỉ cần không phát sốt, tất cả đều sẽ ổn.
Rất nhanh, Phượng Nhi đã bê một chậu nước đến, Vân Cẩm Nguyệt ngồi trước gương trang điểm, nhẹ nhàng cởi bỏ khăn che mặt, lộ ra băng gạc trên mặt.
Nhìn băng gạc nhuốm đầy máu độc đen thui, Phượng Nhi thấy vậy rất khiếp sợ: “Nương nương, mặt người bị sao vậy?”
“Không sao, ta dùng chút thuốc trên mặt, đây là máu độc bị hút ra từ mặt, chỉ cần loại bỏ máu độc, mặt ta sẽ tốt lên.” Nói xong, Vân Cẩm Nguyệt nhẹ nhàng xé băng gạc.
Nàng phát hiện, trên mặt nàng còn dính rất nhiều máu đen.
Nhưng nàng biết, đây là máu bị hút ra dính trên mặt, chỉ cần rửa sạch mặt của nàng sẽ hoàn toàn khỏi.
Nàng nhanh chóng múc nước, nhẹ nhàng xoa mặt, dần dần máu độc kết vảy trên mặt bị nàng rửa trôi xuống, nàng lại múc nước rửa sạch sẽ khuôn mặt của mình, sau khi rửa sạch khoảng hai mươi mấy lần, đột nhiên Phượng Nhi há to miệng, kinh ngạc nhìn nàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!