Chương : 42
CHƯƠNG 42: ĐẨY CÔ VÀO NƠI DẦU SÔI LỬA BỎNG
Sau khi bị Đường Ngọc Sở phản kích
mạnh mẽ, Cố Ngọc Lam cuối cùng cũng
an phận ít nhiều, mấy ngày trôi qua, sự
thóa mạ trên mạng cũng lắng dần, chỉ còn
lại có lẻ tẻ đôi câu vài lời.
Tuy nhiên Đường Ngọc Sở cũng nhờ
đó mà thu về không ít sự chú ý, rất nhiều
fan kêu gọi cô debut.
Liên tục mấy ngày nay các thương
hiệu quảng cáo không ngừng gọi điện
thoại tới, hỏi cô có nhận làm đại diện
thương hiệu không. Thậm chí còn có cả
công ty quản lý trực tiếp hỏi công ty cô
muốn giật cô về tay và còn nói rằng sẽ tận
lực lăng xê cô.
Đối với chuyện lần này, Đường Ngọc
Sở cảm thấy không biết nên khóc hay
cười.
Tống An Kỳ liền trêu chọc cô: “Cơ hội
tốt như vậy, sao cậu không thể xem sao?
Cậu xinh đẹp như vậy lại còn có có thần
thái, hoàn toàn đủ điều kiện để lấn sân
vào giới showbiz, hơn nữa cơ hội để cho
mấy cô diễn viên ấy hít khói như vậy quả
thực rất khó có được đó nha”
Nhưng Đường Ngọc Sở lại kiên quyết
lắc đầu: “Không được, giới showbiz rắc rối
lắm, tớ làm phóng viên tuy rằng khổ cực,
nhưng không cần ngày nào cũng như
bước đi trên băng mỏng, lại còn có quyền
giữ sự riêng tư của mình. Với tớ mà nói,
cuộc sống của một ngôi sao chính là
sống không bằng chết.”
“Vậy cũng được, tớ cũng không thích
loại cuộc sống đó. Có điều, cậu nghĩ vậy
nhưng chưa chắc Cố Ngọc Lam sẽ nghĩ
như vậy. Tớ nghe nói, gần đây cô ta đang
chuẩn bị quay lại showbiz, hơn nữa Bùi
Hằng Phúc còn chi ra một số tiền rất lớn,
tự mình vận dụng các mối quan hệ sẵn có
xây dựng bệ phóng cho Cố Ngọc Lam.”
Ánh mắt của Tống An Kỳ vô cùng lạnh
lẽo, giọn điệu hơi có chút tức giận nói:
‘Một gã phụ tình, một ả trà xanh, đến bây
giờ vẫn còn phí hết tâm tư vì không muốn
cậu được sống tốt. Cậu đợi mà xem, sau
này Cố Ngọc Lam thật sự quay lại
showbiz rồi thì cô ta nhất định sẽ dùng tất
cả thủ đoạn, tiếp tục chèn ép cậu.”
“Sợ cái gì? Loại người không có ai dạy
dỗ như cô ta thì phải dạy cho tới khi nào
cô ta hiểu chuyện mới thôi ”
Đường Ngọc Sở khinh thường nói,
nghiễm nhiên là không hề sợ chút nào.
Tống An Kỳ cũng gật đầu: “Cũng đúng,
có điều, tớ chỉ sợ cô ta giở trò xảo quyệt
mà thôi, một người phụ nữ có thể tàn
nhãn với chính mình như vậy thì tuyệt đói
có thể làm ra những chuyện điên rồi hơn
nữa.”
“Ha ha, cậu đúng là xem thường cô ta
rồi, mấy ngày nay, Lại Tiểu Lan chẳng phải
vẫn thường tới tìm tớ gây phiền phức sao?
Nếu như không phải Cố Ngọc Lam ở sau
lưng sai sử thì sao cô ta lại đối với tớ như
vậy chứ?”
Dường như muốn chứng thực cho lời
nói cúa Đường Ngọc Sở, chỉ chốc lát sau,
Lại Tiếu Lan quả nhiên đã đến: “Đường
Ngọc Sớ, tối nay có một buổi họp mặt
phóng viên, tôi bận việc khác rồi, cô đi
thay tôi nhé. Lần này người mời tôi là đạo
diễn mới nổi Lâm Thành, cho nên cô
không được phá hỏng đâu đấy”
Lại Tiểu Lan nghênh ngang giao việc
xong liền không cho Đường Ngọc Sở cơ
hội phản ứng, trực tiếp xoay người rời đi.
“Người phụ nữ này quả nhiên là chẳng
tốt lành gì, cô ta làm vậy là cố ý đẩy cậu
vào chỗ dầu sôi lửa bóng đấy!”
Tống An Kỳ nghiến răng nghiến lợi
nhìn bóng lưng Lại Tiểu Lan, cả giận nói.
Đường Ngọc Sở cũng nhíu mày.
Đạo diễn Lâm Thành nổi danh là háo
sắc, thấy phụ nữ xinh đẹp liền muốn đưa
lên giường, trong giới có không ít ngôi sao
nữ dính líu đến anh ta, tác phong vô cùng
tôi tệ.
Hành động lần này của Lại Tiểu Lan
hiến nhiên là không có ý tốt.
Trong lòng Đường Ngọc Sở có dự cảm
không tốt, trực giác nói cho cô biết, đêm
nay nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Tống An Kỳ cũng hơi bất an: “Ngọc Sở,
hay là tìm Lại Tiểu Lan từ chối đi.”
Đường Ngọc Sở lắc đầu: “Không cần,
ai bảo cô ta là cấp trên chứ, tớ đi cũng
được.”
‘Không được, theo tớ được biết, cô
nàng Lại Tiểu Lan rất thân với Lâm Thành,
chỉ sợ cô ta đã đánh tiếng trước với Lâm
Thành chuẩn bị giở trò với cậu. Tối nay tớ
sẽ đi cùng cậu, nếu có chuyện gì thì cũng
có người giúp cậu.”
Thái độ của Tống An Kỳ vô cùng kiên
quyết, Đường Ngọc Sở suy nghĩ một chút
rồi cũng không từ chối,
Có thêm người thì cũng đỡ lo hơn, nếu
như xảy ra chuyện gì, cũng có thể hỗ trợ
lẫn nhau.
Tối hôm đó, Đường Ngọc Sở và Tống
An Kỳ đến một quán bar theo địa chỉ mà
Lại Tiếu Lan đã cho.
Nơi hợp mặt nằm trong một phòng
bao lớn của quán bả, hai người vừa vào
trong liền phát hiện bên trong ngoại trừ
đạo diễn Lâm Thành và một vài phóng
viên ra còn có một vài ngôi sao có chút
danh tiếng của showbiz cũng như một vài
nhà đầu tư.
Cảnh tượng hào nhoáng như vậy quả
thật khiến Đường Ngọc Sở và Tống An Kỳ
có cảm giác bất ngờ.
Hai người chào hỏi mọi người xong
liền tìm một nơi ngồi xuống, kết quả ngồi
chưa ấm ghế thì đạo diễn Lâm Thành liền
nhìn sang, cười nói: “Hai cô là phóng viên
của Thời Thụy à? Tới muộn nên phải phạt
rượu nha.”
Những vị khách gần đó lập tức lên
tiếng ủng hộ, yêu cầu tự phạt ba ly.
Đường Ngọc Sở chau mày.
Tửu lượng của cô không tốt, hơn nữa
rượu mà bọn họ uống đều là rượu trắng,
nếu như uống liền tù tì ba ly thì sợ là sẽ
say mất.
Tửu lượng của Tống An Kỳ tương đối
khá nên cô ấy liền cười nói: “Đạo diễn
Lâm, Ngọc Sở của chúng tôi uống kém
lắm nên phần của cô ấy, tôi sẽ uống tha.”
“Như vậy sao được, lúc nãy ai cũng tự
mình uống hết trơn, có ba ly thôi mà, sẽ
không say đâu.”
Lâm Thành rõ ràng là không buông tha
Đường Ngọc Sở, anh ta nhìn chòng chọc
thân hình của cô với ánh mắt vô cùng
Suồng sã.
Đêm nay, Đường Ngọc Sở cố ý ăn mặc
rất kín đáo, áo T-shirt đơn giản cùng quần
jean, trang phục vô cùng bình thường
nhưng trang phục bình thường lại không
che nổi dáng người tuyệt đẹp của cô.
Thấy ánh mắt ghê tởm của gã đàn ông
ấy, tự đáy lòng Đường Ngọc Sở liền dâng
lên sự khó chịu.
“Tên khốn nạn này.”
Tống An Kỳ ở bên cạnh thấy vậy thì
nghiến răng nghiến lợi, hận không thể
chửi gã ta.