Chương : 59
.Bình thường người đàn ông dưới dạng khiêu khích này, không có khả năng không có phản ứng, nhưng Dung Thụy Thiên tình nguyện Tịch Nhạ Hoài trực tiếp tiến đến, đừng làm tiền diễn lâu như vậy, thế thì sẽ không bị mất mặt như thế, không biết giằng co bao lâu, ánh mắt Dung Thụy Thiên dần dần trở nên mê ly mà tan rã, thân thể bởi vì lây nhiễm *** mà ửng hồng, một đầu tóc đen tế nhuyễn xõa tung ẩm ướt, đôi môi cánh hoa đỏ mọng khêu gợi thỉnh thoảng hừ ra tiếng rên rỉ.
” Ân… Không cần…” không cần như vậy, nếu còn như vậy hắn sợ mình sẽ nhịn không được, Dung Thụy Thiên đã vài lần yêu cầu Tịch Nhạ Hoài dừng lại, nhưng lại càng bị áp chế chặt chẽ, hai chân bị đẩy ra đến càng rộng, cơ hồ muốn động đậy cũng khó khăn, đầu lưỡi đỏ tươi ướt át đang liếm lộng bộ vị yếu ớt của hắn càng trở nên *** loạn hơn. Trường hợp như vậy khiến Dung Thụy Thiên đỏ mặt, không tiếp tục trực tiếp chống cự y, mà yêu cầu Tịch Nhạ Hoài qua những hô hấp hỗn loạn.
” A… Có thể… Ân….”
Thân thể màu đồng cổ cao lớn bị bao phủ một tầng mồ hôi mỏng manh trong suốt, làn da mịn màng mà rắn chắc bởi vì *** bừng bừng phấn chấn mà thỉnh thoảng căng lại, hình thành đường cong xinh đẹp mê người, dục vọng đã sớm phấn khởi kia lại trở nên lửa nóng không thôi, trên đỉnh liên tục tràn ra chất lỏng nóng ướt. Tịch Nhạ Hoài nhẹ nhàng liếm qua, bạch dịch nóng rực theo đó mà phun vãi ra, toàn bộ bắn vào miệng Tịch Nhạ Hoài.
Sau khi ý thức được thì Dung Thụy Thiên bảo Tịch Nhạ Hoài nhổ ra, nhưng lại nhìn thấy y không do dự mà nuốt vào, thuận tiện liếm đi chất lỏng còn dính bên khóe môi, giống như dã thú đang dùng bữa vậy, nhìn hắn đầy đói khát.
Sự kinh hoảng phô thiên cái địa ập lên người Dung Thụy Thiên, hắn theo bản năng muốn chạy trốn, chỉ là ngay cả đứng dậy mà hắn cũng làm không được, càng miễn bàn đến động tác chống cự, hắn thở hào hển nhìn Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài cởi bỏ quần áo trên người, đặt vật cứng tượng trưng cho dục vọng lên chiếc đùi phát run của hắn:” Đừng sợ, anh sẽ không thương tổn em” nhiệt lượng toàn thân y phát ra bao trùm lấy Dung Thụy Thiên, giống như lốc xoáy cuồng bạo, không có bất cứ ngoại lực nào có thể ngăn trở sự điên cuồng của y.
Hai má Dung Thụy Thiên nóng lên. Tịch Nhạ Hoài hôn lên chiếc cổ duyên dáng của hắn, bàn tay thon dài len lỏi đến huyệt khẩu giữa mông hắn, nơi đó vẫn chặt chẽ đến khó có thể xâm phạm như trước, y nhịn không được ghìm chặt lấy thắt lưng hắn, kiên nhẫn đưa ngón tay lách vào.
” Ngô…” mồ hôi tinh mịn của Dung Thụy Thiên ứa ra, tuy rằng đã chuẩn bị tốt tâm lý tiếp nhận y, nhưng mỗi lần hai chân bị tùy ý tách ra để cho đối phương đùa bỡn hạ thân, mỗi lần tách chân ra làm lộ bộ vị bí ẩn mà ngay đến mình cũng chưa từng xem qua, nói sao cũng thông thể bình tĩnh đối mặt.
” Hãy thoải mái, nếu không sẽ bị thương” Tịch Nhạ Hoài ngẩng đầu, tóc đỏ diễm lệ phủ lên hai má trắng nõn, ***g ngực lõa lồ lại vạm vỡ, thân thể hùng tráng tản mát ra tính dục kịch liệt cùng khí phách.
Dung Thụy Thiên không nói gì, con ngươi màu hổ phách sóng nước loan loan, giống như ánh trăng trong hồ nước, ẩn ẩn có ánh sáng sợ hãi đang lưu động.
” Đừng sợ, anh sẽ không thương tổn em” Tịch Nhạ Hoài nhẹ nhàng dán vào hắn, tiếng nói thuần hậu đầy áp lực giống như muốn trêu chọc thần trí hắn, ngón tay xâm nhập thân thể hắn lại cường ngạnh gia tăng, không cho hắn trốn tránh.
Dung Thụy Thiên nén tiếng thở dốc, tận lực lờ đi động tác của Tịch Nhạ Hoài, trong lơ đãng nhìn thấy khuôn mặt Tịch Nhạ Hoài thấm đẫm mồ hôi, biết được y cũng đang nhẫn nhịn thật vất vả, thế là thả lỏng tứ chi, không hề ngăn cản y xâm nhập.
” Cởi ra… Cởi tay tôi ra” nửa nghiêng đầu, trong cổ họng Dung Thụy Thiên phát ra thanh âm mỏng manh, ngọn đèn sáng tỏ chiếu lên da thịt màu đồng cổ của hắn, lóe ra một tầng sáng bóng khêu gợi.
.Tịch Nhạ Hoài cố nén dục vọng đang cuồn cuộn điên cuồng cùng với ý niệm muốn thô bạo xâm phạm hắn trong đầu, y nhắm mắt lại, thở mạnh thật sâu, cởi bỏ đôi tay hắn ra, ngay sau đó đè hai chân Dung Thụy Thiên gập lại trước ngực, đem vật cứng thô nóng đang vận sức chờ phát động kia đặt trước huyệt khẩu buộc chặt của hắn.
Hai tay thuận lợi đạt được tư do như mong muốn, hạ thân lại bị dục vọng nóng bỏng tràn ngập tính uy hiếp chạm vào, Dung Thụy Thiên không không khỏi bắt đầu khẩn trương, nhưng chưa cho hắn cơ hội thở dốc, vật cực đại lại nóng hổi kia đã chen vào đũng đạo chật hẹp.
” Thụy Thiên, thả lỏng một chút ” Tịch Nhạ Hoài liếm lên mặt Dung Thụy Thiên, nghe được tiếng hừ nhẹ phát ra từ xoang mũi hắn, rốt cuộc không thể nhẫn nại mà xỏ xuyên qua hắn, nặng nề đẩy vào trong thân thể hắn, thâm nhập vào nơi cực nóng như lửa cháy ấy, dùng hết sức lực toàn thân ôm lấy hắn, răng nanh trắng nõn gặm lấy làn da hắn, phát ra tiếng thở gầm hừ giống như dã thú đang dùng bữa.
” Ô!” Dung Thụy Thiên đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, thất thần nhìn khuôn mặt tràn ngập sức hấp dẫn dã tính kia của Tịch Nhạ Hoài, nhẹ nhàng nâng tay lên, khi sắp chạm tới mặt y, bàn tay đã bị y cường ngạnh ép đặt lên bả vai.
” Anh không khống chế được, nếu đau quá thì hãy bấu chặt anh ” Tịch Nhạ Hoài ôn nhu hôn hắn, một đôi con ngươi sâu thẳm bởi vì lây nhiễm dục vọng mà trở nên đỏ như máu, phóng thích tình cảm mãnh liệt vô biên.
Ánh mắt Dung Thụy Thiên ẩm ướt, trong ***g ngực dâng lên hơi thở nóng bỏng chảy tràn qua tứ chi đang hư huyễn, bên tai nghe được tiếng tim đập cuồng loạn của Tịch Nhạ Hoài, ồ ồ thở dốc, còn có thanh âm xương cốt phát lực, hai tay của hắn không biết từ khi nào đã ôm lấy tấm lưng cường tráng của y, đôi chân thon dài quấn lấy thắt lưng đang chuyển động ấy, móng tay lung tung cào lên làn da dẻo dai kiên cường, thân thể rắn chắc không ngừng đón ý nói hùa y.
Tịch Nhạ Hoài hung hăng xỏ xuyên qua hắn, giống như muốn ôm hắn nhét vào thân thể, tựa hồ như vậy vẫn còn chưa đủ, bá đạo lôi kéo hắn, làm cho hắn ngồi mặt đối mặt, cuồng loạn hôn đôi môi khẽ nhếch của hắn.
“Ân… Ân… Không cần…” Dung Thụy Thiên thở hào hển, thân thể bị Tịch Nhạ Hoài đẩy lên cao, theo trọng lực hạ xuống, kịch liệt ma sát làm hắn vô lực lắc đầu, trong cổ họng phát ra thanh âm suy yếu.
Tịch Nhạ Hoài ngậm lấy đầu lưỡi nóng ướt của Dung Thụy Thiên mà mút, nhiệt tình triền miên, rồi mới cường ngạnh ghìm chặt vòng eo hắn, hung hăng thúc vào nơi mềm mại ấm áp, làm cho đũng đạo chật hẹp ấy phun ra nuốt vào dục vọng nóng bỏng của y.
” Ân… Ân…” Sắc mặt Dung Thụy Thiên đỏ bừng, toàn thân nóng lên, dục vọng giữa hai chân dưới sự khiêu khích của Tịch Nhạ Hoài mà càng cương lên, cho đến khi bàn tay trắng nõn của Tịch Nhạ Hoài bao trùm lên dục vọng ấy, cả người liền ngồi phịch trong ***g ngực rộng lớn của y.
Trong phòng khách ấm áp, tiếng rên rỉ nhỏ vụn pha lẫn tiếng thở dốc hòa quyện trong không khí, hai thân thể trần trụi triền miên trước quầy bar, ngoài cửa sổ bóng đêm đen thăm thẳm, mưa to bao phủ thành thị, tiếng mưa rơi tí tách đập lên cửa sổ thủy tinh, làm cho tiếng rên rỉ khiến người ta phải mặt đỏ tim đập kia biến mất trong hơi thở của nó.
Khi dục vọng Tịch Nhạ Hoài phóng thích trong thân thể hắn, Dung Thụy Thiên gắt gao ôm lấy Tịch Nhạ Hoài, hắn không thể lý giải được tại sao trong khi thế giới này mọi người đều tránh né hắn, nhưng Tịch Nhạ Hoài lại thích ôm hắn như vậy, vô cùng thân thiết hôn hắn, mang cho hắn độ ấm giống như ánh nắng mặt trời đầu hạ sau buổi ban trưa, nhiệt độ ấm áp kia mang theo sự bao dung đầy ắp mà bao bọc lấy hắn, khiến cho hắn an tâm đồng thời còn có một loại cảm giác hạnh phúc.
” Ân… Không cần…” không cần như vậy, nếu còn như vậy hắn sợ mình sẽ nhịn không được, Dung Thụy Thiên đã vài lần yêu cầu Tịch Nhạ Hoài dừng lại, nhưng lại càng bị áp chế chặt chẽ, hai chân bị đẩy ra đến càng rộng, cơ hồ muốn động đậy cũng khó khăn, đầu lưỡi đỏ tươi ướt át đang liếm lộng bộ vị yếu ớt của hắn càng trở nên *** loạn hơn. Trường hợp như vậy khiến Dung Thụy Thiên đỏ mặt, không tiếp tục trực tiếp chống cự y, mà yêu cầu Tịch Nhạ Hoài qua những hô hấp hỗn loạn.
” A… Có thể… Ân….”
Thân thể màu đồng cổ cao lớn bị bao phủ một tầng mồ hôi mỏng manh trong suốt, làn da mịn màng mà rắn chắc bởi vì *** bừng bừng phấn chấn mà thỉnh thoảng căng lại, hình thành đường cong xinh đẹp mê người, dục vọng đã sớm phấn khởi kia lại trở nên lửa nóng không thôi, trên đỉnh liên tục tràn ra chất lỏng nóng ướt. Tịch Nhạ Hoài nhẹ nhàng liếm qua, bạch dịch nóng rực theo đó mà phun vãi ra, toàn bộ bắn vào miệng Tịch Nhạ Hoài.
Sau khi ý thức được thì Dung Thụy Thiên bảo Tịch Nhạ Hoài nhổ ra, nhưng lại nhìn thấy y không do dự mà nuốt vào, thuận tiện liếm đi chất lỏng còn dính bên khóe môi, giống như dã thú đang dùng bữa vậy, nhìn hắn đầy đói khát.
Sự kinh hoảng phô thiên cái địa ập lên người Dung Thụy Thiên, hắn theo bản năng muốn chạy trốn, chỉ là ngay cả đứng dậy mà hắn cũng làm không được, càng miễn bàn đến động tác chống cự, hắn thở hào hển nhìn Tịch Nhạ Hoài.
Tịch Nhạ Hoài cởi bỏ quần áo trên người, đặt vật cứng tượng trưng cho dục vọng lên chiếc đùi phát run của hắn:” Đừng sợ, anh sẽ không thương tổn em” nhiệt lượng toàn thân y phát ra bao trùm lấy Dung Thụy Thiên, giống như lốc xoáy cuồng bạo, không có bất cứ ngoại lực nào có thể ngăn trở sự điên cuồng của y.
Hai má Dung Thụy Thiên nóng lên. Tịch Nhạ Hoài hôn lên chiếc cổ duyên dáng của hắn, bàn tay thon dài len lỏi đến huyệt khẩu giữa mông hắn, nơi đó vẫn chặt chẽ đến khó có thể xâm phạm như trước, y nhịn không được ghìm chặt lấy thắt lưng hắn, kiên nhẫn đưa ngón tay lách vào.
” Ngô…” mồ hôi tinh mịn của Dung Thụy Thiên ứa ra, tuy rằng đã chuẩn bị tốt tâm lý tiếp nhận y, nhưng mỗi lần hai chân bị tùy ý tách ra để cho đối phương đùa bỡn hạ thân, mỗi lần tách chân ra làm lộ bộ vị bí ẩn mà ngay đến mình cũng chưa từng xem qua, nói sao cũng thông thể bình tĩnh đối mặt.
” Hãy thoải mái, nếu không sẽ bị thương” Tịch Nhạ Hoài ngẩng đầu, tóc đỏ diễm lệ phủ lên hai má trắng nõn, ***g ngực lõa lồ lại vạm vỡ, thân thể hùng tráng tản mát ra tính dục kịch liệt cùng khí phách.
Dung Thụy Thiên không nói gì, con ngươi màu hổ phách sóng nước loan loan, giống như ánh trăng trong hồ nước, ẩn ẩn có ánh sáng sợ hãi đang lưu động.
” Đừng sợ, anh sẽ không thương tổn em” Tịch Nhạ Hoài nhẹ nhàng dán vào hắn, tiếng nói thuần hậu đầy áp lực giống như muốn trêu chọc thần trí hắn, ngón tay xâm nhập thân thể hắn lại cường ngạnh gia tăng, không cho hắn trốn tránh.
Dung Thụy Thiên nén tiếng thở dốc, tận lực lờ đi động tác của Tịch Nhạ Hoài, trong lơ đãng nhìn thấy khuôn mặt Tịch Nhạ Hoài thấm đẫm mồ hôi, biết được y cũng đang nhẫn nhịn thật vất vả, thế là thả lỏng tứ chi, không hề ngăn cản y xâm nhập.
” Cởi ra… Cởi tay tôi ra” nửa nghiêng đầu, trong cổ họng Dung Thụy Thiên phát ra thanh âm mỏng manh, ngọn đèn sáng tỏ chiếu lên da thịt màu đồng cổ của hắn, lóe ra một tầng sáng bóng khêu gợi.
.Tịch Nhạ Hoài cố nén dục vọng đang cuồn cuộn điên cuồng cùng với ý niệm muốn thô bạo xâm phạm hắn trong đầu, y nhắm mắt lại, thở mạnh thật sâu, cởi bỏ đôi tay hắn ra, ngay sau đó đè hai chân Dung Thụy Thiên gập lại trước ngực, đem vật cứng thô nóng đang vận sức chờ phát động kia đặt trước huyệt khẩu buộc chặt của hắn.
Hai tay thuận lợi đạt được tư do như mong muốn, hạ thân lại bị dục vọng nóng bỏng tràn ngập tính uy hiếp chạm vào, Dung Thụy Thiên không không khỏi bắt đầu khẩn trương, nhưng chưa cho hắn cơ hội thở dốc, vật cực đại lại nóng hổi kia đã chen vào đũng đạo chật hẹp.
” Thụy Thiên, thả lỏng một chút ” Tịch Nhạ Hoài liếm lên mặt Dung Thụy Thiên, nghe được tiếng hừ nhẹ phát ra từ xoang mũi hắn, rốt cuộc không thể nhẫn nại mà xỏ xuyên qua hắn, nặng nề đẩy vào trong thân thể hắn, thâm nhập vào nơi cực nóng như lửa cháy ấy, dùng hết sức lực toàn thân ôm lấy hắn, răng nanh trắng nõn gặm lấy làn da hắn, phát ra tiếng thở gầm hừ giống như dã thú đang dùng bữa.
” Ô!” Dung Thụy Thiên đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, thất thần nhìn khuôn mặt tràn ngập sức hấp dẫn dã tính kia của Tịch Nhạ Hoài, nhẹ nhàng nâng tay lên, khi sắp chạm tới mặt y, bàn tay đã bị y cường ngạnh ép đặt lên bả vai.
” Anh không khống chế được, nếu đau quá thì hãy bấu chặt anh ” Tịch Nhạ Hoài ôn nhu hôn hắn, một đôi con ngươi sâu thẳm bởi vì lây nhiễm dục vọng mà trở nên đỏ như máu, phóng thích tình cảm mãnh liệt vô biên.
Ánh mắt Dung Thụy Thiên ẩm ướt, trong ***g ngực dâng lên hơi thở nóng bỏng chảy tràn qua tứ chi đang hư huyễn, bên tai nghe được tiếng tim đập cuồng loạn của Tịch Nhạ Hoài, ồ ồ thở dốc, còn có thanh âm xương cốt phát lực, hai tay của hắn không biết từ khi nào đã ôm lấy tấm lưng cường tráng của y, đôi chân thon dài quấn lấy thắt lưng đang chuyển động ấy, móng tay lung tung cào lên làn da dẻo dai kiên cường, thân thể rắn chắc không ngừng đón ý nói hùa y.
Tịch Nhạ Hoài hung hăng xỏ xuyên qua hắn, giống như muốn ôm hắn nhét vào thân thể, tựa hồ như vậy vẫn còn chưa đủ, bá đạo lôi kéo hắn, làm cho hắn ngồi mặt đối mặt, cuồng loạn hôn đôi môi khẽ nhếch của hắn.
“Ân… Ân… Không cần…” Dung Thụy Thiên thở hào hển, thân thể bị Tịch Nhạ Hoài đẩy lên cao, theo trọng lực hạ xuống, kịch liệt ma sát làm hắn vô lực lắc đầu, trong cổ họng phát ra thanh âm suy yếu.
Tịch Nhạ Hoài ngậm lấy đầu lưỡi nóng ướt của Dung Thụy Thiên mà mút, nhiệt tình triền miên, rồi mới cường ngạnh ghìm chặt vòng eo hắn, hung hăng thúc vào nơi mềm mại ấm áp, làm cho đũng đạo chật hẹp ấy phun ra nuốt vào dục vọng nóng bỏng của y.
” Ân… Ân…” Sắc mặt Dung Thụy Thiên đỏ bừng, toàn thân nóng lên, dục vọng giữa hai chân dưới sự khiêu khích của Tịch Nhạ Hoài mà càng cương lên, cho đến khi bàn tay trắng nõn của Tịch Nhạ Hoài bao trùm lên dục vọng ấy, cả người liền ngồi phịch trong ***g ngực rộng lớn của y.
Trong phòng khách ấm áp, tiếng rên rỉ nhỏ vụn pha lẫn tiếng thở dốc hòa quyện trong không khí, hai thân thể trần trụi triền miên trước quầy bar, ngoài cửa sổ bóng đêm đen thăm thẳm, mưa to bao phủ thành thị, tiếng mưa rơi tí tách đập lên cửa sổ thủy tinh, làm cho tiếng rên rỉ khiến người ta phải mặt đỏ tim đập kia biến mất trong hơi thở của nó.
Khi dục vọng Tịch Nhạ Hoài phóng thích trong thân thể hắn, Dung Thụy Thiên gắt gao ôm lấy Tịch Nhạ Hoài, hắn không thể lý giải được tại sao trong khi thế giới này mọi người đều tránh né hắn, nhưng Tịch Nhạ Hoài lại thích ôm hắn như vậy, vô cùng thân thiết hôn hắn, mang cho hắn độ ấm giống như ánh nắng mặt trời đầu hạ sau buổi ban trưa, nhiệt độ ấm áp kia mang theo sự bao dung đầy ắp mà bao bọc lấy hắn, khiến cho hắn an tâm đồng thời còn có một loại cảm giác hạnh phúc.