Chương : 12
Edit – Beta:
Xích Liên Nhi
(Xích: Chương này tui beta sơ sài lắm, nhờ mọi người nhặt sạn tiếp:3)
Trong thời gian một tháng ngắn ngủn, Huyết Minh kỵ sĩ đoàn lợi dụng tốc độ phát triển trở thành một công hội.
Heathcliff làm hội trưởng, là linh hồn của công hội, nắm giữ tất cả tư tưởng phát triển công hội. Trong mắt Sayahaya là ra vương bát khí thích khoe khoang, nhưng trên thực tế luôn không ngừng tăng cấp bậc và năng lực của mình là những người có ý bất lương kinh sợ, đồng thời cũng thường xuyên chú ý cuộc sống và hằng ngày tiến đóng cửa các thành viên công hộ, nói ngắn gọn chính là tạo hình tượng trong ngoài công hội và uy vọng trong Huyết Minh.
Sayahaya thân là phó hội trưởng kiêm tham mưu trưởng, là kỳ thực trên danh nghĩa là làm việc nhà, nắm giữ an bày tiến đóng của Huyết Minh, chuyện phê duyệt sự vụ cùng với an trí hậu cần vật tư, nắm giữ rất nhiều quyền lực, tuy rằng rất nhiều chuyện sự vụ đều do một ít nhân viên các ngành cấp dưới bắt đầu xử lý, nhưng quản lý toàn bộ công hội vẫn chiếm một phần lớn thời gian của Sayahaya, thế cho nên có thể nói cấp bậc của Sayahaya thấp nhất trong các nguyên lão.
Ace, Shinsuke và Casian đều là đội trưởng ngành chiến đấu, cùng hai người khác hơi lớn tuổi và năng lực cũng tương đương nên được đề bạc trở thành thống lĩnh các binh chủng, tuy rằng người mỗi đội ngũ cũng không quá nhiều nhưng lại chỉnh thể, hơn nữa hợp thành hệ thống tạm của Huyết Minh kỵ sĩ đoàn.
Mà, Asuna, trở thành trợ lý của Sayahaya, hỗ trợ xử lý các việc lặt vặt trong công hộ, đồng thời, bởi vì cấp bậc và năng lực của Asuna cũng tương ứng mà trở thành phòng chấp hành ngành chiến đấu, có lúc nhiều sẽ luôn ở dã ngoại tự tôi luyện bản thân và rèn luyện kỹ năng, đề cao cấp bậc, lại được Heathcliff và Sayahaya chỉ dạy, sử dụng kiếm một ngày càng sắc bén xuất chúng, bề ngoại lại xinh đẹp, thanh danh hiển hách trong quần chúng
—–&—–
“Đại tỷ!” Bởi vì thức đêm xử lý các văn kiến lại đao giao cho Asuna một ít chi tiết, đột nhiên Sayahaya nghe thấy người nào đó lớn tiếng từ xa đến ở gần cửa, sau doi cùng lúc cánh cửa vang lên, một thân ảnh màu nâu nhanh chóng chạy vào đứng trước bàn cô.
Sayahaya nhìn chàng trai mi dài thân gầy trước mặt lại nhìn thấy ánh mắt tức giận của Asuna giơ xấp hồ sơ dày cộp lên chỉ còn nghe thấy tạp âm, yên lặng che hai mắt mình lại.
Phi lễ chớ nhìn! Là một người lãnh đạo đủ tư cách phải biết thông cảm cho cấp dưới!
“Bang!” Một tiếng vang lớn đi qua, Ace che lấy đầu của mình, rơi lệ đầy mặt kêu đau đau ngồi xổm trên đất, Asuna tao nhã đứng một bên, hai tay chắp sau lưng, nói:
“Dáng đứng của cậu đâu!”
“Phách” Nghỉ, nghiêm, tay phải nhẹ nắm để bên trái ngực hành lễ.
“Hình tượng của cậu đâu!”
“Loát” Lau bánh mì vụng (nước bọt đấy ==) bên khóe miệng, lau “nước mắt” trên mặt, nháy mắt biểu cảm nghiêm túc đứng lên.
“Còn có xưng hô!”
Hít sâu: “Báo cáo phó hội trưởng!”
Asuna vừa lòng gật gật đầu,”bá vương long” khôi phục bộ dáng đoan trang tao nhã trước kia, ôn lấy “hung khí” xấp hồ sơ, mỉm cười có chút hoạt bát nhìn Sayahaya.
Giống như chuẩn bị kỹ càng chờ trưởng quan kiểm duyệt… (Xích: tui thích khúc này!)
Trâu bò! Quá hay!
Làm mù mắt người ta mà!
Nhìn tiết mục trước mắt rốt cục cũng kết thúc theo thường lệ, ở trong đầu Sayahaya yên lặng cho một cái xem thường, sau khi khinh bỉ Ace bị “thê nô” vô số lần, mới ôn hòa nói:
“Cũng không phải chuyện quan trọng… Nói đi, đa xảy chuyện gì, Ace?”
Ace vốn đang rưng rưng chực khốc, bỗng nhiên ánh mắt phát sáng lòe lòe giống như chú chó, như thấy khúc xương, không nhìn ánh mắt phẫn nộ của Asuna đang một bên mà trực tiếp bổ nhào trên bàn Sayahaya.
“Đại tỷ! Hội trưởng đã trở lại rồi!”
Giống như người khác thấy một con chó đang quơ đuôi qua trái qua phải nịnh nọt!
Rất đáng yêu, rất đáng yêu, Ace là một con vật đáng yêu!! Oa, đúng là đang thiêu đốt tâm yêu thích chính thái mà!
Khụ khụ…
Thân là phó hội trưởng, thân là sanpai (tiền bối) phải duy trì nội tâm, phải làm gương mẫu.
Vì thế…
“Sau đó?” Biểu cảm của Sayahaya không thay đổi, một bộ dáng không chuyện gì.
“A… Đại tỷ phản ứng một chút cũng không có… Chẳng lẽ tuổi càng lớn thì phản ứng càng chậm Sao….? Ace buồn bực quỳ gối trước bàn, đặc biệt Ace hay lảm nhảm đã bùng nổ.
Sayahaya che giấu cái trán ở dưới mũ mặt đang nổi mấy gạch đen lên.
“Phách”
“Hung khí” lần nữa lưu loát hạ xuống.
Xứng đáng, cái đồ ngu ngốc nhà cậu! Lần này Sayahaya không có che mắt, nhìn thẳng cuộc sống thảm đạm của Ace.
“Nhanh chóng nói vào chuyện chính!” Asuna lại bùng nổ, cũng làm cho Sayahaya cảm khái về cảm nhận chân chính giá trị vũ lực cường đại của Asuna.
“Đã rất lâu hội trưởng không ở cùng chúng ta nên kêu tôi đi kêu nhóm nguyên lão, đại tỷ và Asuna chan cùng đi tổ đội tiến đóng!” Hai mắt Ace chứa đầy nước mắt khuất phục dưới dâm uy của Asuna, nói rõ mọi chuyện được giao.
“À???? Rồi sao????” Giọng nói chất vấn của Sayahaya làm cho Ace bắt đầu lo lắng đề phòng, hội trưởng thật vất vả mới trở về giao cho một nhiệm vụ thứ nhất, hình như mình không thể hoàn thành… Ô ô ô, mất đi tín nhiệm của hội trưởng, như vậy cậu có thể làm người chứ, chẳng phải hội trưởng càng không cho sắc mặt tốt sao..
“Hình như quả thật cả ngày đều ở bên trong nhà trọ… Vậy thì cùng đi!”
“Bang” Ace rơi lệ đầy mặt ngã xuống đất không dậy nổi.
Đại tỷ! Chị quá phúc hắc!
—–&—–
“Mau nhìn! Đó không phải Hội trưởng đại nhân sao!”
“Đúng vậy, còn có bọn Ace đại nhân! Đoàn nguyên lão xuất hành sao?”
“Còn có là nhất chi hoa Huyết Minh – Asuna nữa, người mặt áo đen là ai?
Chẳng lẽ là người yêu của Asuna sao?!”
“Hừ! Đồ ngu ngốc! Đó là phó hội trưởng duy nhất Huyết Minh! Nghe nói là một cô gái rất mạnh.”
“Hả?!! Tự nhiên là nữ?!!”
“Vô nghĩa, không thấy được trên người cô ấy lộ ra các trang bị của con gái sao!? Là ma thần cấp hộ giáp vực sâu, thật sự là hâm mộ ngưỡng mộ mà!”
…..
“Quả nhiên là rất lâu không ra cửa…” Sayahay không nói gì thở dài.
“Sanpai cả ngày luôn ở trong phòng xem văn kiện nên rất ít có thời gian đi ra ngoài.” Trên mặt Asuna mang theo mỉm cười ấm áp, hơn nữa lời nói rất rõ vừa khéo mỗi người bên cạnh (nói trắng ra là ai cũng nghe thấy ==) đều nghe rõ ràng.
“Hơi nữa, có thể nói Sayahaya là người hi sinh nhiều nhất vì công hội.” Heathcliff vẫn là vẻ mặt tràn đầy chính nghĩa, lộ ra khuôn mặt thần côn* đáng đánh đòn, dẫn tới những âm thanh cảm thán của nam lẫn nữ xung quanh.
*Kẻ bói toán chuyên đi lừa gạt, còn gọi là bán tiên, tui chỉ nhớ vậy thui.
“Tất cả vì mục tiêu vĩ đại.” Casian trầm thấp nói ra ngoài miệng, nháy mắt Sayahaya liên tưởng đến ba lão ong mật râu trắng* trên thế giới.
*Hình như kẻ chuyên nịnh nọt thì phải?
“……” Bộ dạng trầm mặc lạnh lùng này của Shinsuke cũng đưa tới những tiếng kinh hô xung quanh.
“Tôi nói này, các người đừng bị Heathcliff lây nhiễm được hay không? Công phu ngoài cười nhưng trong không cười này có ngày sẽ xảy ra chuyện!!!” Sayahaya nhìn bốn phía ở xung quanh với những khuôn mặt dối trá bên cạnh, trên khuôn mặt yên lặng xuất hiện hắc tuyến và châm chọc, mà duy nhất một ngoại lệ…
“Ha ha ha.. Vẫn là mị lực của bổn đại gia xuất chúng nhất…” Ace vung trường thương trong tay lên vô cùng vui vẻ đi lên phía trước, đột nhiên vẫy tay bốn phía chào hỏi.
Một đám quạ đen bay trên đầu Sayahaya.
Cùng với âm thanh loáng thoáng nghị luận chung quanh, một đội nhân mã kiêu ngạo khó có được mà an toàn đi ra ngoài, đi đến địa điểm giết quái đã chiếm trước.
“Ha ha… Mị lực Ace đại nhân tôi vẫn kinh người như trước…” Thẳng cho đến khi tới giai đoạn giữa tiến đóng BOSS, Ace vẫn đắm chìm trong ngưỡng mộ của mọi người, Ace hưng phấn vạn phần dứt khoát đánh vào một cái, nói:
“Đến đến đến, ăn một đao của Ace ta đi ha ha ha…”
“Thật tốt, Ace kun vẫn hoạt bát như vậy.” Heathcliff lộ ra tươi cười nhưng trong mắt Sayahaya lại nhìn thấy dối trá, không chỉ thế còn có biểu cảm thoải mái nhìn về phía khác.
“Thành tựu kích thích bằng lời nói.” Đột nhiên Casian nói một câu, còn Sayahaya bắt đầu tự suy nghĩ.
“Nếu cậu ta có thể đem phần nhiệt tình này để một nữa trên công tác, Casian kun cũng sẽ không vất vả như vậy.” Asuna nhanh chóng qua một vòng công kích, khuôn mặt suy sụt ghét bỏ nói.
“Không, có cậu ta mới càng mệt.” Shinsuke mặt than châm chọc nói, mọi người té.
Một đám người cười cười nói nói giết quái, yên tĩnh vây quanh mọi người đã lâu, tâm tình sung sướng hòa tan trong bận rộn nhiều ngày cho tới bây giờ.
Mà Sayahaya ở một bên chiến đấu cùng với mọi người chậm rãi nói chuyện với nhau, tâm tình cũng dần dần trầm trọng lên.
Không phải không có tâm tư riêng, nhưng mà cùng ở một trong đội ngũ, thanh mọi người trên bảng tổ đội thì hai phần ba người khác đã ổn định ở phía ngoài*, mà Sayahaya đã gần chạm đến khu vực màu vàng.
*Ổn định thanh máu không cho ở mức nguy hiểm luôn ở khu vực màu xanh. Tui nhớ không lầm là thanh máu đầy có màu lục, tiếp là màu vàng là nữa thanh máu, và màu đỏ ở dưới mức hai phần ba thanh máu.
Thân từng là nguyên lão thứ hai đứng ngang hàng với Heathcliff, tâm tình Sayahaya hơi trầm xuống, chẳng lẽ trong một tháng này, mình đã thật sự lui đến phía sau trở thành tình trạng này sao?
“Cẩn thận! BOSS sắp cuồng hóa.” Heathcliff thấp giọng nhắc nhở mọi người.
“Cái gì cơ, tôi còn nghĩ chỉ có BOSS mê cung mới cuồng hoa, lần này thật sự hội trưởng tìm được thứ tốt rồi.” Ace hưng phấn đánh tiếp, lại bị BOSS đánh bay ra ngoài, xoay người một cái liền hoàn toàn ở phía trước Sayahaya.
Theo đạo lý mà nói, Sayahaya cũng là người có mẫn cao (là mẫn cảm hay cân bằng?) thì cô phải cùng Ace đánh gãy công kích của BOSS, nhanh chóng chặn công kích lại, nhưng một giây trước Sayahaya còn chưa hoàn hồn thì không kịp ngăn chặn thiết trảm của BOSS xuống phía trước vị trí dự định.
Không ổn, như vậy theo lời của Ace sẽ…
“Xoẹt” Giống như một luồng gió thổi qua, một bỗng người màu đỏ xoẹt qua bên người Sayahaya, nhằm đánh úp phía trước BOSS và với kỹ năng năng màu đỏ rực rỡ, một vùng ánh sáng chói mắt nổi tung trên người BOSS, Asuna chặn trọng kích của đối phương.
Thật nhanh!
Sayahaya ngơ ngác nhìn Asuna, cơ hồ làm cho người ta không nhìn thấy rõ công kích hoàn mỹ kia, Ace nhanh chóng theo sau trợ giúp, ban đầu nắm chặt thanh kiếm trong giờ có chút run run.
Cả Asuna cũng trưởng thành đến trình độ như vậy sao, có thể vọt tới trước đội ngũ, thuần thục trợ giúp mọi người trong chiến đấu, có thể nhanh chóng cứu mọi người trong nguy hiểm…
Thật sự là rất có thiên phú* làm cho người ta hâm mộ mà.
*Ý nói là thiên phú về phương diện chiến đấu.
Mà chính mình..
Lại nhìn về thanh máu của mình chỉ còn lại một nữa, ánh mắt Sayahaya hơi trầm xuống.
“Chú ý đội hình!” Giọng nói Heathcliff truyền đến, rồi mới bắt đầu triển khai công kích luân phiên mới.
Sayahaya cũng không do dự xông lên phía trước, nhưng trong lòng lại hạ một tâm tư không rõ.
(Xích: Chương này tui beta sơ sài lắm, nhờ mọi người nhặt sạn tiếp:3)
Trong thời gian một tháng ngắn ngủn, Huyết Minh kỵ sĩ đoàn lợi dụng tốc độ phát triển trở thành một công hội.
Heathcliff làm hội trưởng, là linh hồn của công hội, nắm giữ tất cả tư tưởng phát triển công hội. Trong mắt Sayahaya là ra vương bát khí thích khoe khoang, nhưng trên thực tế luôn không ngừng tăng cấp bậc và năng lực của mình là những người có ý bất lương kinh sợ, đồng thời cũng thường xuyên chú ý cuộc sống và hằng ngày tiến đóng cửa các thành viên công hộ, nói ngắn gọn chính là tạo hình tượng trong ngoài công hội và uy vọng trong Huyết Minh.
Sayahaya thân là phó hội trưởng kiêm tham mưu trưởng, là kỳ thực trên danh nghĩa là làm việc nhà, nắm giữ an bày tiến đóng của Huyết Minh, chuyện phê duyệt sự vụ cùng với an trí hậu cần vật tư, nắm giữ rất nhiều quyền lực, tuy rằng rất nhiều chuyện sự vụ đều do một ít nhân viên các ngành cấp dưới bắt đầu xử lý, nhưng quản lý toàn bộ công hội vẫn chiếm một phần lớn thời gian của Sayahaya, thế cho nên có thể nói cấp bậc của Sayahaya thấp nhất trong các nguyên lão.
Ace, Shinsuke và Casian đều là đội trưởng ngành chiến đấu, cùng hai người khác hơi lớn tuổi và năng lực cũng tương đương nên được đề bạc trở thành thống lĩnh các binh chủng, tuy rằng người mỗi đội ngũ cũng không quá nhiều nhưng lại chỉnh thể, hơn nữa hợp thành hệ thống tạm của Huyết Minh kỵ sĩ đoàn.
Mà, Asuna, trở thành trợ lý của Sayahaya, hỗ trợ xử lý các việc lặt vặt trong công hộ, đồng thời, bởi vì cấp bậc và năng lực của Asuna cũng tương ứng mà trở thành phòng chấp hành ngành chiến đấu, có lúc nhiều sẽ luôn ở dã ngoại tự tôi luyện bản thân và rèn luyện kỹ năng, đề cao cấp bậc, lại được Heathcliff và Sayahaya chỉ dạy, sử dụng kiếm một ngày càng sắc bén xuất chúng, bề ngoại lại xinh đẹp, thanh danh hiển hách trong quần chúng
—–&—–
“Đại tỷ!” Bởi vì thức đêm xử lý các văn kiến lại đao giao cho Asuna một ít chi tiết, đột nhiên Sayahaya nghe thấy người nào đó lớn tiếng từ xa đến ở gần cửa, sau doi cùng lúc cánh cửa vang lên, một thân ảnh màu nâu nhanh chóng chạy vào đứng trước bàn cô.
Sayahaya nhìn chàng trai mi dài thân gầy trước mặt lại nhìn thấy ánh mắt tức giận của Asuna giơ xấp hồ sơ dày cộp lên chỉ còn nghe thấy tạp âm, yên lặng che hai mắt mình lại.
Phi lễ chớ nhìn! Là một người lãnh đạo đủ tư cách phải biết thông cảm cho cấp dưới!
“Bang!” Một tiếng vang lớn đi qua, Ace che lấy đầu của mình, rơi lệ đầy mặt kêu đau đau ngồi xổm trên đất, Asuna tao nhã đứng một bên, hai tay chắp sau lưng, nói:
“Dáng đứng của cậu đâu!”
“Phách” Nghỉ, nghiêm, tay phải nhẹ nắm để bên trái ngực hành lễ.
“Hình tượng của cậu đâu!”
“Loát” Lau bánh mì vụng (nước bọt đấy ==) bên khóe miệng, lau “nước mắt” trên mặt, nháy mắt biểu cảm nghiêm túc đứng lên.
“Còn có xưng hô!”
Hít sâu: “Báo cáo phó hội trưởng!”
Asuna vừa lòng gật gật đầu,”bá vương long” khôi phục bộ dáng đoan trang tao nhã trước kia, ôn lấy “hung khí” xấp hồ sơ, mỉm cười có chút hoạt bát nhìn Sayahaya.
Giống như chuẩn bị kỹ càng chờ trưởng quan kiểm duyệt… (Xích: tui thích khúc này!)
Trâu bò! Quá hay!
Làm mù mắt người ta mà!
Nhìn tiết mục trước mắt rốt cục cũng kết thúc theo thường lệ, ở trong đầu Sayahaya yên lặng cho một cái xem thường, sau khi khinh bỉ Ace bị “thê nô” vô số lần, mới ôn hòa nói:
“Cũng không phải chuyện quan trọng… Nói đi, đa xảy chuyện gì, Ace?”
Ace vốn đang rưng rưng chực khốc, bỗng nhiên ánh mắt phát sáng lòe lòe giống như chú chó, như thấy khúc xương, không nhìn ánh mắt phẫn nộ của Asuna đang một bên mà trực tiếp bổ nhào trên bàn Sayahaya.
“Đại tỷ! Hội trưởng đã trở lại rồi!”
Giống như người khác thấy một con chó đang quơ đuôi qua trái qua phải nịnh nọt!
Rất đáng yêu, rất đáng yêu, Ace là một con vật đáng yêu!! Oa, đúng là đang thiêu đốt tâm yêu thích chính thái mà!
Khụ khụ…
Thân là phó hội trưởng, thân là sanpai (tiền bối) phải duy trì nội tâm, phải làm gương mẫu.
Vì thế…
“Sau đó?” Biểu cảm của Sayahaya không thay đổi, một bộ dáng không chuyện gì.
“A… Đại tỷ phản ứng một chút cũng không có… Chẳng lẽ tuổi càng lớn thì phản ứng càng chậm Sao….? Ace buồn bực quỳ gối trước bàn, đặc biệt Ace hay lảm nhảm đã bùng nổ.
Sayahaya che giấu cái trán ở dưới mũ mặt đang nổi mấy gạch đen lên.
“Phách”
“Hung khí” lần nữa lưu loát hạ xuống.
Xứng đáng, cái đồ ngu ngốc nhà cậu! Lần này Sayahaya không có che mắt, nhìn thẳng cuộc sống thảm đạm của Ace.
“Nhanh chóng nói vào chuyện chính!” Asuna lại bùng nổ, cũng làm cho Sayahaya cảm khái về cảm nhận chân chính giá trị vũ lực cường đại của Asuna.
“Đã rất lâu hội trưởng không ở cùng chúng ta nên kêu tôi đi kêu nhóm nguyên lão, đại tỷ và Asuna chan cùng đi tổ đội tiến đóng!” Hai mắt Ace chứa đầy nước mắt khuất phục dưới dâm uy của Asuna, nói rõ mọi chuyện được giao.
“À???? Rồi sao????” Giọng nói chất vấn của Sayahaya làm cho Ace bắt đầu lo lắng đề phòng, hội trưởng thật vất vả mới trở về giao cho một nhiệm vụ thứ nhất, hình như mình không thể hoàn thành… Ô ô ô, mất đi tín nhiệm của hội trưởng, như vậy cậu có thể làm người chứ, chẳng phải hội trưởng càng không cho sắc mặt tốt sao..
“Hình như quả thật cả ngày đều ở bên trong nhà trọ… Vậy thì cùng đi!”
“Bang” Ace rơi lệ đầy mặt ngã xuống đất không dậy nổi.
Đại tỷ! Chị quá phúc hắc!
—–&—–
“Mau nhìn! Đó không phải Hội trưởng đại nhân sao!”
“Đúng vậy, còn có bọn Ace đại nhân! Đoàn nguyên lão xuất hành sao?”
“Còn có là nhất chi hoa Huyết Minh – Asuna nữa, người mặt áo đen là ai?
Chẳng lẽ là người yêu của Asuna sao?!”
“Hừ! Đồ ngu ngốc! Đó là phó hội trưởng duy nhất Huyết Minh! Nghe nói là một cô gái rất mạnh.”
“Hả?!! Tự nhiên là nữ?!!”
“Vô nghĩa, không thấy được trên người cô ấy lộ ra các trang bị của con gái sao!? Là ma thần cấp hộ giáp vực sâu, thật sự là hâm mộ ngưỡng mộ mà!”
…..
“Quả nhiên là rất lâu không ra cửa…” Sayahay không nói gì thở dài.
“Sanpai cả ngày luôn ở trong phòng xem văn kiện nên rất ít có thời gian đi ra ngoài.” Trên mặt Asuna mang theo mỉm cười ấm áp, hơn nữa lời nói rất rõ vừa khéo mỗi người bên cạnh (nói trắng ra là ai cũng nghe thấy ==) đều nghe rõ ràng.
“Hơi nữa, có thể nói Sayahaya là người hi sinh nhiều nhất vì công hội.” Heathcliff vẫn là vẻ mặt tràn đầy chính nghĩa, lộ ra khuôn mặt thần côn* đáng đánh đòn, dẫn tới những âm thanh cảm thán của nam lẫn nữ xung quanh.
*Kẻ bói toán chuyên đi lừa gạt, còn gọi là bán tiên, tui chỉ nhớ vậy thui.
“Tất cả vì mục tiêu vĩ đại.” Casian trầm thấp nói ra ngoài miệng, nháy mắt Sayahaya liên tưởng đến ba lão ong mật râu trắng* trên thế giới.
*Hình như kẻ chuyên nịnh nọt thì phải?
“……” Bộ dạng trầm mặc lạnh lùng này của Shinsuke cũng đưa tới những tiếng kinh hô xung quanh.
“Tôi nói này, các người đừng bị Heathcliff lây nhiễm được hay không? Công phu ngoài cười nhưng trong không cười này có ngày sẽ xảy ra chuyện!!!” Sayahaya nhìn bốn phía ở xung quanh với những khuôn mặt dối trá bên cạnh, trên khuôn mặt yên lặng xuất hiện hắc tuyến và châm chọc, mà duy nhất một ngoại lệ…
“Ha ha ha.. Vẫn là mị lực của bổn đại gia xuất chúng nhất…” Ace vung trường thương trong tay lên vô cùng vui vẻ đi lên phía trước, đột nhiên vẫy tay bốn phía chào hỏi.
Một đám quạ đen bay trên đầu Sayahaya.
Cùng với âm thanh loáng thoáng nghị luận chung quanh, một đội nhân mã kiêu ngạo khó có được mà an toàn đi ra ngoài, đi đến địa điểm giết quái đã chiếm trước.
“Ha ha… Mị lực Ace đại nhân tôi vẫn kinh người như trước…” Thẳng cho đến khi tới giai đoạn giữa tiến đóng BOSS, Ace vẫn đắm chìm trong ngưỡng mộ của mọi người, Ace hưng phấn vạn phần dứt khoát đánh vào một cái, nói:
“Đến đến đến, ăn một đao của Ace ta đi ha ha ha…”
“Thật tốt, Ace kun vẫn hoạt bát như vậy.” Heathcliff lộ ra tươi cười nhưng trong mắt Sayahaya lại nhìn thấy dối trá, không chỉ thế còn có biểu cảm thoải mái nhìn về phía khác.
“Thành tựu kích thích bằng lời nói.” Đột nhiên Casian nói một câu, còn Sayahaya bắt đầu tự suy nghĩ.
“Nếu cậu ta có thể đem phần nhiệt tình này để một nữa trên công tác, Casian kun cũng sẽ không vất vả như vậy.” Asuna nhanh chóng qua một vòng công kích, khuôn mặt suy sụt ghét bỏ nói.
“Không, có cậu ta mới càng mệt.” Shinsuke mặt than châm chọc nói, mọi người té.
Một đám người cười cười nói nói giết quái, yên tĩnh vây quanh mọi người đã lâu, tâm tình sung sướng hòa tan trong bận rộn nhiều ngày cho tới bây giờ.
Mà Sayahaya ở một bên chiến đấu cùng với mọi người chậm rãi nói chuyện với nhau, tâm tình cũng dần dần trầm trọng lên.
Không phải không có tâm tư riêng, nhưng mà cùng ở một trong đội ngũ, thanh mọi người trên bảng tổ đội thì hai phần ba người khác đã ổn định ở phía ngoài*, mà Sayahaya đã gần chạm đến khu vực màu vàng.
*Ổn định thanh máu không cho ở mức nguy hiểm luôn ở khu vực màu xanh. Tui nhớ không lầm là thanh máu đầy có màu lục, tiếp là màu vàng là nữa thanh máu, và màu đỏ ở dưới mức hai phần ba thanh máu.
Thân từng là nguyên lão thứ hai đứng ngang hàng với Heathcliff, tâm tình Sayahaya hơi trầm xuống, chẳng lẽ trong một tháng này, mình đã thật sự lui đến phía sau trở thành tình trạng này sao?
“Cẩn thận! BOSS sắp cuồng hóa.” Heathcliff thấp giọng nhắc nhở mọi người.
“Cái gì cơ, tôi còn nghĩ chỉ có BOSS mê cung mới cuồng hoa, lần này thật sự hội trưởng tìm được thứ tốt rồi.” Ace hưng phấn đánh tiếp, lại bị BOSS đánh bay ra ngoài, xoay người một cái liền hoàn toàn ở phía trước Sayahaya.
Theo đạo lý mà nói, Sayahaya cũng là người có mẫn cao (là mẫn cảm hay cân bằng?) thì cô phải cùng Ace đánh gãy công kích của BOSS, nhanh chóng chặn công kích lại, nhưng một giây trước Sayahaya còn chưa hoàn hồn thì không kịp ngăn chặn thiết trảm của BOSS xuống phía trước vị trí dự định.
Không ổn, như vậy theo lời của Ace sẽ…
“Xoẹt” Giống như một luồng gió thổi qua, một bỗng người màu đỏ xoẹt qua bên người Sayahaya, nhằm đánh úp phía trước BOSS và với kỹ năng năng màu đỏ rực rỡ, một vùng ánh sáng chói mắt nổi tung trên người BOSS, Asuna chặn trọng kích của đối phương.
Thật nhanh!
Sayahaya ngơ ngác nhìn Asuna, cơ hồ làm cho người ta không nhìn thấy rõ công kích hoàn mỹ kia, Ace nhanh chóng theo sau trợ giúp, ban đầu nắm chặt thanh kiếm trong giờ có chút run run.
Cả Asuna cũng trưởng thành đến trình độ như vậy sao, có thể vọt tới trước đội ngũ, thuần thục trợ giúp mọi người trong chiến đấu, có thể nhanh chóng cứu mọi người trong nguy hiểm…
Thật sự là rất có thiên phú* làm cho người ta hâm mộ mà.
*Ý nói là thiên phú về phương diện chiến đấu.
Mà chính mình..
Lại nhìn về thanh máu của mình chỉ còn lại một nữa, ánh mắt Sayahaya hơi trầm xuống.
“Chú ý đội hình!” Giọng nói Heathcliff truyền đến, rồi mới bắt đầu triển khai công kích luân phiên mới.
Sayahaya cũng không do dự xông lên phía trước, nhưng trong lòng lại hạ một tâm tư không rõ.