Chương : 44
Lý Học Tuấn đem quyết định của mình nói cho Ngô Tô Nhi cùngVương Nhị, Ngô Tô Nhi thì thực tán thành Lý Học Tuấn đi thi lấycông danh, nhưng là đối vói chuyện mang Miêu Nhi đi theo thìcó chút lo lắng.
“Con cũng không phải đi chơi, mang Miêu Nhi đi sẽ không vướngbận chứ?” Ngô Tô Nhi cau mày hỏi.
“Sẽ không, A sao, Miêu Nhi biết ghi chép sổ sách, còn có thể giúpcon xem hàng hóa, vừa lúc làm cho con có thể thanh nhàn một chút,thừa dịp đó con sẽ xem thư” Lý Học Tuấn giải thích nói.
“Nói cho A saonha, nếu lấy được công danh thì lúc đi ra ngoài có thểnhập được hàng hóa tốt nhất, như vậy nên chuẩn bị nhiều mộtchút”
“Không có việc gì đâu, A sao, cũng còn mấy tháng nữa mà”
Ngô Tô Nhi nghĩ nghĩ, bọn nhỏ đều lớn, cũng nên tự mình quyếtđịnh, cũng không cần mình nói thêm điều gì, chỉ cần giúp Miêu Nhi chuẩn bị đồ đạc để đi ra ngoài là được.
***
Năm ngày sau, Lý Học Tuấn sẽ trở về trấn Tảng Đá để chuẩn bị choviệc khai trương cửa hàng, Miêu Nhi mang theo bao lớn baonhỏ cùng ngàn dặn dò vạn dặn căn dặn của Ngô Tô Nhi đi theo.
“Miêu Nhi, chờ an bài hảo chuyện khai trương cửa hàng, chúng taliền xuất môn” Lý Học Tuấn đang chuẩn bị tiền hàng hóa cho mộtnăm đối Miêu Nhi nói.
“Ân, mau đi kiếm thêm chút hàng hóa nữa trở về, mấy thứ này bánkhông được bao lâu nữa đâu” Miêu Nhi đang kiểm kê số vảivóc trong tiệm, tiếp lời nói.
Sáng sớm mười ngày sau, Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi sửa sanglại hành lý rồi xuất phát. Hôm nay, Lý Giai Nhi cũng đồng dạng rời giường sớm, vừa mở cửa liền nghênh đón vài vị khách không mờimà đến.
“Ngươi là ai? Nơi này không phải nhà của Vương Nhị sao?” Mộtthanh âm chói tai vang lên.
“Ngài là? Ta là vợ của Vương Đại Trụ” Lý Giai Nhi bất động thanhsắc đánh giá bốn người lớn bé đang đứng ở ngoài cửa.
“Yêu, nguyên lai là vợ của cháu ta, ta là cữu sao sao của Đại Trụnha” Thanh âm chói tai của một sao sao trung niên lại vang lên, cóchút hưng phấn nói.
“Cữu sao sao vào đây ngồi một lát, mới sáng sớm còn chưa có ănđiểm tâm, để ta đi nhóm bếp” Lý Giai Nhi cười đem mấy người đódẫn vào sân.
“Giai Nhi, đang nói chuyện với ai vậy?” Ngô Tô Nhi khoác áođi ra.
“Tô Nhi, Tô Nhi, là ta nha, tẩu sao sao của ngươi, Đại Cẩu Tử, Nhị Cẩu Tử, Tam Cẩu Tử, lại đây kêu di sao sao” Sao sao trung niêntrên người bẩn hề hề, đem ba đứa trẻ bẩn đến không thấy rõ mặtmũi kéo lên phía trước.
Ngô Tô Nhi hồ nghi đánh giá bốn người vài lần, sau đó mớihỏi: “Đại tẩu, các ngươi như thế nào biến thành như vậy? Đại cađâu? Lúc trước ta đi chúc tết không phải vẫn còn hảo hảo sao?”
“Ô Ô, Đại ca ngươi thật đáng thương, hắn vẫn còn đang nằm trongngôi nhà đã bị phá hủy, đều tại đám giết người đó a….” Sao saotrung niên đột nhiên phát ra một trận âm thanh gào thét đến chóitai, đang ngồi dưới đất liền đứng lên hét.
“Có chuyện gì thì cứ từ từ nói, sáng sớm khóc cái gì, Giai Nhi, nấumột thùng nước ấm lại đây đưa cho Đại Cẩu Tử, Nhị Cẩu Tử, Tam Cẩu Tử rửa mặt, Đại ca sinh bệnh là sao vậy?” Ngô Tô Nhi nhíu màynhìn sao sao trung niên trên người nhếch nhác đang ngồi dưới đấtnói.
Lý Giai Nhi ở trù phòng lên tiếng, đi ra dẫn ba đứa nhỏ hướngphòng bếp đi đến.
***
Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi vừa đi ra khỏi trấn Tảng Đá, Lý HọcTuấn liền lấy đi hành lý trong tay của Miêu Nhi, đối Miêu Nhi nói: “Miêu Nhi, có mệt hay không, đợi trong thành lớn hơn mộtchút, chúng ta sẽ thuê một chiếc xe ngựa, không cần phải đi đườngvất vả như vậy nữa”
“Không cần coi khinh ta như vậy, đi từng ấy thì tính làm cái gì,trước kia muốn lên trấn trên chúng ta đều đi như vậy” Miêu Nhi một phen đoạt lại hành lý của mình, nói: “Đi nhanh đi, chúngta phải tiết kiệm thời gian”
Lý Học Tuấn thấy thế cười lắc lắc đầu “Đến lúc đó ngươi lại kêumệt, không cần gấp như vậy đâu”
“Dong dài, đi mau” Miêu Nhi bất mãn nói thầm.
……….
Vương Nhị cùng Vương Đại Trụ nghe được tiếng khóc la ở trongviện, từ trong phòng chạy ra ngoài.
“Làm sao vậy, A Tô?” Vương Nhị đứng ở trước cửa phòng hỏi.
“A Nhị, A Nhị, ngươi phải làm chủ giúp bọn ta nha…..” Sao saotrung niên đang ngồi dưới đất lập tức vọt tới trước mặt VươngNhị, kích động nói.
“Ân, a, là tẩu sao sao, làm sao vậy” Vương Nhị sợ tới mức lui vềsau mấy bước, qua hồi lâu mới nhận ra người đang đứng trướcmặtmình.
Giữa những tiếng gào thét của tẩu sao sao, cả nhà Vương Nhị đạikhái hiểu được chuyện tình đã xảy ra. Hoàng Hà thôn ở chỗ VươngNhị, công cuộc xây dựng lại thôn có vẻ nhanh chóng, trước phânchia nhà cửa cùng ruộng đất, các gia đình sẽ tự xây dựng lại nhà ởcủa mình, cách ba ngày sẽ triệu tập thanh niên có sức lao động,xây dựng lại các nơi quan trọng trong thôn, tế viện thiện chính làở thời điểm đó được dựng lên, còn có mấy con đường chủ yếutrong thôn, các loại mương máng.
Nhà mẹ đẻ của Ngô Tô Nhi là ở Thôn Thượng Hà, cách hai cái thônnữa mới đến Hoàng Hà thôn, còn có mấy thôn sinh sống ở thượngdu của con sông, thời điểm lưu dân gây rối, Đại ca của Ngô Tô Nhilà Ngô Đại Sơn nghe theo đề nghị của tẩu sao sao mang cả nhàtrốn khỏi làng Lý, đi vào trong thành ở nhờ nhà thân thích.
Nhưnglúc đó rối ren, làm sao tìm được địa phương, cả nhà lưu lạc ở bênngoài nửa năm, còn làm mất một đứa nhỏ, năm trước mới trở vềThôn Thượng Hà, hiện tại Thôn Thượng Hà đã không còn như lúctrước, nguyên lai mấy gian nhà lúc trước của Ngô Đại Sơn đã bịthiêu hủy, hơn nữa khi trùng kiến lại thôn, khối đất kia đã bị phâncho người khác.
Bọn họ sau khi trở về, Thôn Thượng Hà đã tuyểnngười khác làm trưởng thôn, người dân làng Lý giúp bọn họ dựngvài căn nhà tranh, bởi vì hiện tại qua phủ đã không còn cấp miễnphí gạch ngói cho người dân nữa, cả nhà Ngô Đại Sơn lại không cótiền để mua. Tẩu sao sao nhận định người ở nơi khác đến khôngphải là dân của Thôn Thượng Hà khi dễ mình, thường xuyên đếnnhà cũ của mình, bây giờ đã được xây thành nhà mới, ở trước sânkhóc nháo.
Hiện tại nhiều nơi quan trọng trong Thôn Thượng Hàcòn chưa được xây dựng hảo, nên qua bảy ngày, đã bắt đầu triệutập người có sức lao động trong nhà đi xây dựng lại. Ngô Đại Sơnlà thời điểm đi làm không cẩn thận làm vỡ mương, nên bị ngã gãychân, tẩu sao sao ở làng Lý lại càng nháo đến động trời.
“Bọn người bên ngoài lòng dạ hiểm độc, cũng không nghĩ xem bọnhắn là từ đâu chui ra, còn muốn đuổi cả nhà của ta đi” Tẩu sao saokhóc đến trời rung đất lở tru lên.
Ngô Tô Nhi nghe thấy Đại ca của mình bị ngã gãy chân, người dâncủa Thôn Thượng Hà còn khi dễ cả nhà của Đại ca, sắc mặt trở nênkhó coi đứng lên, vừa mới chuẩn bị nói cái gì thì đã bị Lý Giai Nhikhông biết khi nào đã đứng bên cạnh mình nhanh tay lẹ mắt kéolại
“Cữu sao sao cùng mấy đệ đệ còn chưa có ăn điểm tâm, A sao,chúng ta đi chuẩn bị đi”Lý Giai Nhi một bên lôi kéo Ngô Tô Nhi đi, một bên dùng ánh mắt ýbảo chính mình có điều muốn nói, Ngô Tô Nhi chần chờ một lúc,sau đó cũng đi theo Lý Giai Nhi đi ra ngoài.
“A sao, chuyện của Cữu sao sao cũng không phải đơn giản như vậy,vừa rồi con đã hỏi qua mấy đệ đệ, cậu bị thương nằm ở nhà mộtmình, sợ là đã muốn chịu khổ, hơn nữa Thôn Thượng Hà đã chiếmnhà ở nguyên lai là của họ, cũng đã bù lại vài mẫu đất tốt, lần nàycậu bị thương, trong thôn cũng sẽ không có người muốn đuổi cảnhà của họ đi” Lý Giai Nhi nói khẽ với Ngô Tô Nhi.
Ngô Tô Nhi suy nghĩ một lát, tẩu sao sao kia cũng không phải làthứ gì tốt, Đại ca bị thương, mấy đứa nhỏ của hắn đều biến thànhngười không ra người, lại càng không nói không đả động gì đến Đại ca, cũng biết hắn là người không tốt để sống chung, làng Lý có lờira tiếng vào, hắn nghe được, nên muốn kéo luôn A Nhị xuốngnước.
“Ân, A sao hiểu được, chuyện này chờ A sao đi Thôn Thượng Hàxem xét kỹ lưỡng rồi nói sau” Ngô Tô Nhi vỗ vỗ tay Lý Giai Nhi,bình tĩnh nói.
……..
Miêu Nhi là lần đầu tiên đi xa nhà, trong lòng có chút hưngphấn, chân bước còn nhanh hơn Lý Học Tuấn, miệng lẩm nhẩm hátđiệu dân ca. Lý Học Tuấn đi theo phía sau Miêu Nhi, nhìn bộdáng sôi nổi của Miêu Nhi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
“Con cũng không phải đi chơi, mang Miêu Nhi đi sẽ không vướngbận chứ?” Ngô Tô Nhi cau mày hỏi.
“Sẽ không, A sao, Miêu Nhi biết ghi chép sổ sách, còn có thể giúpcon xem hàng hóa, vừa lúc làm cho con có thể thanh nhàn một chút,thừa dịp đó con sẽ xem thư” Lý Học Tuấn giải thích nói.
“Nói cho A saonha, nếu lấy được công danh thì lúc đi ra ngoài có thểnhập được hàng hóa tốt nhất, như vậy nên chuẩn bị nhiều mộtchút”
“Không có việc gì đâu, A sao, cũng còn mấy tháng nữa mà”
Ngô Tô Nhi nghĩ nghĩ, bọn nhỏ đều lớn, cũng nên tự mình quyếtđịnh, cũng không cần mình nói thêm điều gì, chỉ cần giúp Miêu Nhi chuẩn bị đồ đạc để đi ra ngoài là được.
***
Năm ngày sau, Lý Học Tuấn sẽ trở về trấn Tảng Đá để chuẩn bị choviệc khai trương cửa hàng, Miêu Nhi mang theo bao lớn baonhỏ cùng ngàn dặn dò vạn dặn căn dặn của Ngô Tô Nhi đi theo.
“Miêu Nhi, chờ an bài hảo chuyện khai trương cửa hàng, chúng taliền xuất môn” Lý Học Tuấn đang chuẩn bị tiền hàng hóa cho mộtnăm đối Miêu Nhi nói.
“Ân, mau đi kiếm thêm chút hàng hóa nữa trở về, mấy thứ này bánkhông được bao lâu nữa đâu” Miêu Nhi đang kiểm kê số vảivóc trong tiệm, tiếp lời nói.
Sáng sớm mười ngày sau, Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi sửa sanglại hành lý rồi xuất phát. Hôm nay, Lý Giai Nhi cũng đồng dạng rời giường sớm, vừa mở cửa liền nghênh đón vài vị khách không mờimà đến.
“Ngươi là ai? Nơi này không phải nhà của Vương Nhị sao?” Mộtthanh âm chói tai vang lên.
“Ngài là? Ta là vợ của Vương Đại Trụ” Lý Giai Nhi bất động thanhsắc đánh giá bốn người lớn bé đang đứng ở ngoài cửa.
“Yêu, nguyên lai là vợ của cháu ta, ta là cữu sao sao của Đại Trụnha” Thanh âm chói tai của một sao sao trung niên lại vang lên, cóchút hưng phấn nói.
“Cữu sao sao vào đây ngồi một lát, mới sáng sớm còn chưa có ănđiểm tâm, để ta đi nhóm bếp” Lý Giai Nhi cười đem mấy người đódẫn vào sân.
“Giai Nhi, đang nói chuyện với ai vậy?” Ngô Tô Nhi khoác áođi ra.
“Tô Nhi, Tô Nhi, là ta nha, tẩu sao sao của ngươi, Đại Cẩu Tử, Nhị Cẩu Tử, Tam Cẩu Tử, lại đây kêu di sao sao” Sao sao trung niêntrên người bẩn hề hề, đem ba đứa trẻ bẩn đến không thấy rõ mặtmũi kéo lên phía trước.
Ngô Tô Nhi hồ nghi đánh giá bốn người vài lần, sau đó mớihỏi: “Đại tẩu, các ngươi như thế nào biến thành như vậy? Đại cađâu? Lúc trước ta đi chúc tết không phải vẫn còn hảo hảo sao?”
“Ô Ô, Đại ca ngươi thật đáng thương, hắn vẫn còn đang nằm trongngôi nhà đã bị phá hủy, đều tại đám giết người đó a….” Sao saotrung niên đột nhiên phát ra một trận âm thanh gào thét đến chóitai, đang ngồi dưới đất liền đứng lên hét.
“Có chuyện gì thì cứ từ từ nói, sáng sớm khóc cái gì, Giai Nhi, nấumột thùng nước ấm lại đây đưa cho Đại Cẩu Tử, Nhị Cẩu Tử, Tam Cẩu Tử rửa mặt, Đại ca sinh bệnh là sao vậy?” Ngô Tô Nhi nhíu màynhìn sao sao trung niên trên người nhếch nhác đang ngồi dưới đấtnói.
Lý Giai Nhi ở trù phòng lên tiếng, đi ra dẫn ba đứa nhỏ hướngphòng bếp đi đến.
***
Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi vừa đi ra khỏi trấn Tảng Đá, Lý HọcTuấn liền lấy đi hành lý trong tay của Miêu Nhi, đối Miêu Nhi nói: “Miêu Nhi, có mệt hay không, đợi trong thành lớn hơn mộtchút, chúng ta sẽ thuê một chiếc xe ngựa, không cần phải đi đườngvất vả như vậy nữa”
“Không cần coi khinh ta như vậy, đi từng ấy thì tính làm cái gì,trước kia muốn lên trấn trên chúng ta đều đi như vậy” Miêu Nhi một phen đoạt lại hành lý của mình, nói: “Đi nhanh đi, chúngta phải tiết kiệm thời gian”
Lý Học Tuấn thấy thế cười lắc lắc đầu “Đến lúc đó ngươi lại kêumệt, không cần gấp như vậy đâu”
“Dong dài, đi mau” Miêu Nhi bất mãn nói thầm.
……….
Vương Nhị cùng Vương Đại Trụ nghe được tiếng khóc la ở trongviện, từ trong phòng chạy ra ngoài.
“Làm sao vậy, A Tô?” Vương Nhị đứng ở trước cửa phòng hỏi.
“A Nhị, A Nhị, ngươi phải làm chủ giúp bọn ta nha…..” Sao saotrung niên đang ngồi dưới đất lập tức vọt tới trước mặt VươngNhị, kích động nói.
“Ân, a, là tẩu sao sao, làm sao vậy” Vương Nhị sợ tới mức lui vềsau mấy bước, qua hồi lâu mới nhận ra người đang đứng trướcmặtmình.
Giữa những tiếng gào thét của tẩu sao sao, cả nhà Vương Nhị đạikhái hiểu được chuyện tình đã xảy ra. Hoàng Hà thôn ở chỗ VươngNhị, công cuộc xây dựng lại thôn có vẻ nhanh chóng, trước phânchia nhà cửa cùng ruộng đất, các gia đình sẽ tự xây dựng lại nhà ởcủa mình, cách ba ngày sẽ triệu tập thanh niên có sức lao động,xây dựng lại các nơi quan trọng trong thôn, tế viện thiện chính làở thời điểm đó được dựng lên, còn có mấy con đường chủ yếutrong thôn, các loại mương máng.
Nhà mẹ đẻ của Ngô Tô Nhi là ở Thôn Thượng Hà, cách hai cái thônnữa mới đến Hoàng Hà thôn, còn có mấy thôn sinh sống ở thượngdu của con sông, thời điểm lưu dân gây rối, Đại ca của Ngô Tô Nhilà Ngô Đại Sơn nghe theo đề nghị của tẩu sao sao mang cả nhàtrốn khỏi làng Lý, đi vào trong thành ở nhờ nhà thân thích.
Nhưnglúc đó rối ren, làm sao tìm được địa phương, cả nhà lưu lạc ở bênngoài nửa năm, còn làm mất một đứa nhỏ, năm trước mới trở vềThôn Thượng Hà, hiện tại Thôn Thượng Hà đã không còn như lúctrước, nguyên lai mấy gian nhà lúc trước của Ngô Đại Sơn đã bịthiêu hủy, hơn nữa khi trùng kiến lại thôn, khối đất kia đã bị phâncho người khác.
Bọn họ sau khi trở về, Thôn Thượng Hà đã tuyểnngười khác làm trưởng thôn, người dân làng Lý giúp bọn họ dựngvài căn nhà tranh, bởi vì hiện tại qua phủ đã không còn cấp miễnphí gạch ngói cho người dân nữa, cả nhà Ngô Đại Sơn lại không cótiền để mua. Tẩu sao sao nhận định người ở nơi khác đến khôngphải là dân của Thôn Thượng Hà khi dễ mình, thường xuyên đếnnhà cũ của mình, bây giờ đã được xây thành nhà mới, ở trước sânkhóc nháo.
Hiện tại nhiều nơi quan trọng trong Thôn Thượng Hàcòn chưa được xây dựng hảo, nên qua bảy ngày, đã bắt đầu triệutập người có sức lao động trong nhà đi xây dựng lại. Ngô Đại Sơnlà thời điểm đi làm không cẩn thận làm vỡ mương, nên bị ngã gãychân, tẩu sao sao ở làng Lý lại càng nháo đến động trời.
“Bọn người bên ngoài lòng dạ hiểm độc, cũng không nghĩ xem bọnhắn là từ đâu chui ra, còn muốn đuổi cả nhà của ta đi” Tẩu sao saokhóc đến trời rung đất lở tru lên.
Ngô Tô Nhi nghe thấy Đại ca của mình bị ngã gãy chân, người dâncủa Thôn Thượng Hà còn khi dễ cả nhà của Đại ca, sắc mặt trở nênkhó coi đứng lên, vừa mới chuẩn bị nói cái gì thì đã bị Lý Giai Nhikhông biết khi nào đã đứng bên cạnh mình nhanh tay lẹ mắt kéolại
“Cữu sao sao cùng mấy đệ đệ còn chưa có ăn điểm tâm, A sao,chúng ta đi chuẩn bị đi”Lý Giai Nhi một bên lôi kéo Ngô Tô Nhi đi, một bên dùng ánh mắt ýbảo chính mình có điều muốn nói, Ngô Tô Nhi chần chờ một lúc,sau đó cũng đi theo Lý Giai Nhi đi ra ngoài.
“A sao, chuyện của Cữu sao sao cũng không phải đơn giản như vậy,vừa rồi con đã hỏi qua mấy đệ đệ, cậu bị thương nằm ở nhà mộtmình, sợ là đã muốn chịu khổ, hơn nữa Thôn Thượng Hà đã chiếmnhà ở nguyên lai là của họ, cũng đã bù lại vài mẫu đất tốt, lần nàycậu bị thương, trong thôn cũng sẽ không có người muốn đuổi cảnhà của họ đi” Lý Giai Nhi nói khẽ với Ngô Tô Nhi.
Ngô Tô Nhi suy nghĩ một lát, tẩu sao sao kia cũng không phải làthứ gì tốt, Đại ca bị thương, mấy đứa nhỏ của hắn đều biến thànhngười không ra người, lại càng không nói không đả động gì đến Đại ca, cũng biết hắn là người không tốt để sống chung, làng Lý có lờira tiếng vào, hắn nghe được, nên muốn kéo luôn A Nhị xuốngnước.
“Ân, A sao hiểu được, chuyện này chờ A sao đi Thôn Thượng Hàxem xét kỹ lưỡng rồi nói sau” Ngô Tô Nhi vỗ vỗ tay Lý Giai Nhi,bình tĩnh nói.
……..
Miêu Nhi là lần đầu tiên đi xa nhà, trong lòng có chút hưngphấn, chân bước còn nhanh hơn Lý Học Tuấn, miệng lẩm nhẩm hátđiệu dân ca. Lý Học Tuấn đi theo phía sau Miêu Nhi, nhìn bộdáng sôi nổi của Miêu Nhi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.