Chương : 264
Bạc Thị, xét về quy mô, về lượng tiền lưu thông mỗi ngày đều không kém Đổ Thạch Thị. Số lượng sòng bạc lên tới hàng ngàn tiệm lớn nhỏ.
Dân gian có câu, nếu có 10 canh giờ để đốn cây, nên dành 7 canh giờ để mài rìu. Trần Lương dành tới 7 ngày để dò xét hết các sòng bạc để tính toán làm một vố chớp nhoáng.
Thể loại chơi bạc đầu tiên hắn lựa chọn có tên là Vạn Tài Quy Nhất. Quy tắc trò chơi rất đơn giản. Những người tham gia sẽ bỏ Tinh thạch cấp 1 vào khí cụ tên là Vạn Tài Quy Nhất. Khi nào khí cụ này chứa đầy 10 vạn Tinh thạch thì toàn bộ Tinh thạch trong khí cụ sẽ rơi ra ngoài, thuộc về người vừa chơi.
Nói một cách đơn giản, Vạn Tài Quy Nhất là gom tiền của hàng ngàn người vào cho 1 người. Luật lệ dành cho Vạn Tài Quy Nhất chỉ có một, là mỗi lượt chơi, người tham gia chỉ được bỏ tối đa 100 viên tinh thạch cấp 1. Nếu có người đứng chờ, ngươi sẽ phải xếp xuống cuối hàng, còn nếu không có ai, ngươi có thể tiếp tục bỏ Tinh thạch vào.
Nhờ có Lục Nhĩ Hầu, Trần Lương trở nên vô địch trong món này. Hắn chỉ cần bỏ vào đó 1 viên Tinh thạch, Hầu Gia thông qua âm thanh Tinh thạch va vào nhau, nó sẽ biết được bên trong Vạn Tài Quy Nhất đã có bao nhiêu viên Tinh thạch, và cần bao nhiêu để đạt tới điểm rơi. Có thể không chính xác tới từng viên một, nhưng chỉ là thêm bớt một hai chục viên.
Tiếp cận hàng ngàn Vạn Tài Quy Nhất, Trần Lương đã xác định được 32 khí cụ Vạn Tài Quy Nhất gần đạt trăm ngàn viên Tinh thạch. Hôm nay chính là ngày hắn thu hoạch.
Điểm đến đầu tiên là sòng bài Phú Gia, có 3 Vạn Tài Quy Nhất mục tiêu ở đây.
Vạn Tài Quy Nhất đầu tiên còn thiếu 777 Tinh thạch, Trần Lương tiến đến, bỏ vào 100 Tinh thạch đầu tiên. Sau 100 Tinh thạch, hắn phải chờ 1 phút mới có thể tiếp tục.
Mất 8 phút, hắn đã đặt được vào 700 Tinh thạch thì biến cố bất ngờ xảy ra. Có một thiếu nữ xinh xắn đang xếp hàng chờ tới lượt chơi.
Trần Lương nuốt nước bọt, đành phải bước ra nhường chỗ cho thiếu nữ. Nàng tiến lên, bỏ từng Tinh thạch vào Vạn Tài Quy Nhất. Đến viên thứ 70, nàng ngán ngẩm muốn rời đi, chợt nhìn thấy tên nam tử bên cạnh rất khao khát được thế chỗ. Vì vậy nàng tiếp tục bỏ nốt chỗ Tinh thạch còn lại.
May mắn cho nàng, sau 77 viên Tinh thạch bỏ vào, Vạn Tài Quy Nhất bất chợt mở tung, rơi xuống ào ào Tinh thạch. Số lượng không cần đếm cũng biết là 10 vạn tả hữu.
Trần Lương lắc đầu bỏ đi, lẩm bẩm:
“Miếng ăn đến miệng còn tuột mất. Chốn thị phi này đúng là hay không bằng hên”
Miệng tuy nói vậy, nhưng hay thì vẫn hơn. Trần Lương dễ dàng thu được 20 vạn Tinh thạch tại 2 Vạn Tài Quy Nhất tiếp theo, sau khi bỏ vào lần lượt 550 và 1200 Tinh thạch.
Không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục đi tới các sòng bài khác, Vạn Bảo, Tiểu Lâu, Phúc Đông Hải… Chỉ thoáng chốc đã gặt được 29 Vạn Tài Quy Nhất, thu về 270 củ, bị lỡ mất 3 lần để kẻ khác vợt mất.
3 Vạn Tài Quy Nhất còn lại đều nằm trong Vượng Tài Quán. Trần Lương thong dong đi tới khí cụ như ngựa quen đường cũ, không có gì phải suy nghĩ.
Hắn vừa thả vào viên Tinh thạch thứ 99, liền có 8 người khác tiến vào xếp hàng, trong đó có 1 gương mặt quen thuộc, là 1 người từng hẫng tay trên của hắn, cướp được 10 củ từ Vạn Tài Quy Nhất thứ 22.
Vạn Tài Quy Nhất thứ 30 này cần khoảng 1120 Tinh thạch để đạt tới 10 vạn. Vì vậy Trần Lương quyết định đi ra sau xếp hàng.
Có điều 8 người kia không đặt vào 800 Tinh thạch, mà mỗi người chỉ đặt 50 viên rồi rời đi. Không còn ai xếp hàng, Trần Lương yên tâm đút Tinh thạch vào Vạn Tài Quy Nhất.
Bất ngờ xảy ra, 8 kẻ kia một lần nữa xếp hàng chờ đến phiên ngay sau Trần Lương. Lần này bọn hắn bỏ hẳn 100 Tinh thạch mỗi người. Nhờ vậy, người thứ bảy đã giành chiến thắng, thu được toàn bộ Tinh thạch bên trong Vạn Tài Quy Nhất.
Đây chắc chắn không phải là tình cờ. Nghi vấn của Trần Lương rất nhanh được giải đáp, khi mà hắn lựa chọn ngẫn nhiên 1 Vạn Tài Quy Nhất, liền có 7 người khi nãy xếp hàng sau hắn, chỉ vắng mặt kẻ đang làm thủ tục nhận Tinh thạch từ Vượng Tài Quán.
Trần Lương bỏ xong 100 Tinh thạch, tiếp tục đi ra sau xếp hàng. Kịch bản lặp lại, 7 người kia bỏ 700 Tinh thạch vào nhưng không thu được phần thưởng, tiếp tục xếp hàng.
Trần Lương bỏ xong 100 Tinh thạch, tiếp tục đi ra sau xếp hàng. 7 người kia lại một lần nữa bỏ 700 Tinh thạch vào nhưng không thu được phần thưởng, tiếp tục xếp hàng.
Lần thứ 3 vô ích, bọn hắn đã có chút sốt ruột, nhưng thấy Trần Lương kiên trì, bọn hắn cũng không thể bỏ ngang. Dù sao mới ăn được 10 vạn, bỏ ra vài ngàn để ăn thêm 10 vạn nữa thì không có lí do gì từ bỏ.
Lần thứ 4, thứ 5 vẫn chưa thấy Tinh thạch đổ xuống, 7 người bắt đầu bàn tán với nhau, thì thầm nghi vấn.
Lần thứ 6, bọn hắn không còn bỏ 700 Tinh thạch, mà mỗi người giảm còn 10 Tinh thạch.
Cuộc chơi kết thúc, Trần Lương nhàm chán bỏ đi, để lại nỗi uất ức trong lòng cả 7 người.
Bị phá đám, Trần Lương đành bỏ qua 2 Vạn Tài Quy Nhất cuối cùng. Chỉ trong 1 ngày đã thu về tay 270 củ, mà lại không gặp rắc rối nào đáng kể, đây hoàn toàn là một kết quả đáng hài lòng.
Cho dù là ở Đổ Thạch Thị hay Bạc Thị hay bất cứ nơi nào tại Đổ Thạch Phường, luôn có những người nhanh tay nhanh mắt, đầu óc nhanh lẹ, biết nắm bắt thời cơ.
Không chỉ có mấy kẻ ăn hôi kia nhìn ra được Trần Lương có vấn đề, mà cả những chủ sòng bài cũng đều đã chú ý tới hắn. Có điều Vạn Tài Quy Nhất không liên quan đến bọn hắn nên bọn hắn bỏ qua.
Trần Lương rời khỏi Vượng Tài Quán liền có người bám theo. Mặc kệ kẻ này có ý đồ gì, Trần Lương mặc kệ cho theo dõi.
Hắn nghỉ ngơi liền 1 tuần, chỉ đi dạo phố, thưởng thức các món ăn, tham gia các dịch vụ giải trí, thỉnh thoảng chơi vài trò cờ bạc giá trị thấp mà kết cục thường là hắn thua lỗ ra về.
Không thể không nói đám người theo dõi Trần Lương có tính kiên trì cao. Cả 1 tuần không có thu hoạch gì, bọn hắn vẫn cắt cử người bám theo mục tiêu. Hoạt động theo dõi cũng rất tinh vi, đổi người liên tục theo từng khu vực, từng thời điểm để tránh bị nghi ngờ.
Tiếc thay cho bọn hắn, dù đã theo dõi rất sát, nhưng con mồi vẫn không cánh mà bay. Trần Lương có Hầu Gia không khác gì 1 con tiểu hầu phổ thông, có Tiểu Cửu Giới để trốn vào trong, có Ẩn Nặc Thuật tránh né tinh thần lực, có Hình Mây Thân Gió cho tốc độ mắt thường khó thấy. Hắn muốn thoát khỏi tầm mắt của người khác là phi thường dễ dàng.
Vui chơi, thăm quan Đổ Thạch Phường đã đầy đủ, bảo vật cũng đã cầm về mấy món giá trị, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng Trần Lương ở Đổ Thạch Phường. Trước khi đi, hắn muốn gỡ lại ít vốn sau khi đã mất hơn 40 ngàn Củ trong đấu giá hội. 270 củ tuần trước chỉ là món khai vị, hôm nay mới là món chính.
Cơ hội chỉ có một, vì khi đã thắng quá lớn, hắn chắc chắn sẽ bị giám sát nghiêm ngặt, thậm chí bị ngăn cấm tại các sòng bài. Trò chơi hắn lựa chọn là poker. Hắn đã luyện tập cả tuần nay, Lục Nhĩ Hầu cũng đã thu thập đủ thông tin.
Về cơ bản, Trần Lương cùng Lục Nhĩ Hầu không thể tác động vào bộ bài, thắng thua một nửa nhờ may rủi. Nhưng Poker có 2 đặc điểm để hắn lựa chọn.
Thứ nhất, giá trị đặt cược không giới hạn. Đây là yếu tố cần thiết để làm một vố to trước khi rời đi.
Thứ hai, Trần Lương có được lợi thế vượt trội so với các đối thủ. Các lá bài đều đã được phủ một lớp vật chất để ngăn chặn các trò gian lận. Cơ bản nhất là tinh thần lực hoàn toàn bị ngăn chặn bên ngoài. Các lá bài giống nhau từ kích thước, trọng lực, nhiệt độ, năng lượng. Ngay cả mắt thường cũng không nhìn ra được nội dung các lá bài.
Người chơi và khán giả chỉ có thể nhìn được các lá bài thông qua 1 loại mắt kính đặc biệt. Tay cũng không được chạm trực tiếp vào lá bài mà phải thông qua 1 cây kẹp dài vừa gang tay.
Đặc biệt là người chơi và khán giả không được vận chuyển nguyên linh khí hay rộng hơn là tất cả mọi người trong sòng bài đều bị nghiêm cấm điều động nguyên linh khí.
Cửu Giới có đủ loại người với đủ loại năng lực thiên biến vạn hóa. Đưa ra những phương pháp an toàn như trên không hề thừa. Nhưng tất cả những điều đó đều vô dụng trước lục nhĩ của Hầu Gia.
Hai con ruồi cách xa trăm dặm, nó còn phân biệt được con nào đực, con nào cái, thì đám lá bài ngay trước mặt, nó lại chả nắm rõ như lòng bàn tay.
Nói cách khác, Hầu Gia là kẻ duy nhất biết được toàn bộ lá bài của các đối thủ. Vậy thì quá vô địch của vô địch. Có thể nói là ngẩng mặt nhìn trời, hận đời vô đối trò Poker.
Trần Lương bước vào một trong những sòng bài lớn nhất Bạc Thị, tiến tới quầy đổi tiền.
“Chào mừng quý khách đến với Hoa Vân Quán, quý khách muốn đổi bao nhiêu?” Thiếu nữ xinh đẹp ở quầy cất giọng thánh thót
“1000 củ đi” Trần Lương nhàn nhạt nói, lấy ra 1000 viên tinh thạch cấp 3 khiến cho thiếu nữ xinh đẹp không khỏi ngỡ ngàng trong giây lát.
“Chúc quý khách may mắn” Thiếu nữ quy đổi 1000 củ ra 10000 thẻ các loại đưa cho thanh niên bên cạnh. Người này giúp khách quý mang thẻ tới chỗ ngồi của hắn.
Trần Lương trực tiếp đi tới cuối, nơi có các đại gia với lượng đặt cược cao đến dọa người, nhưng không vội ngồi vào ngay. Hắn cần phải làm khán giả để Hầu Gia nghe được hết các quân bài mới có thể chiến vô bất thắng.
Sau 7 lượt chờ đợi, cuối cùng Trần Lương đã có thể lấy cho mình một ghế, làm đối thủ của các cao thủ trong làng poker.
“Khoan đã!” Một âm thanh vang lên khi mà Trần Lương còn chưa ngồi ấm chỗ. Người nói là 1 lão mặt béo, râu rậm, mồm ngậm xì gà “Chàng trai trẻ, ở đây cấm tất cả các loại yêu thú”
“Đây chỉ là 1 con tiểu hầu động vật phổ thông, không phải yêu thú” Trần Lương nói
“Động vật cũng không được. Một là ngươi cút, hai là nó cút” Lão mặt béo nói
Trần Lương ngước nhìn nữ tử chia bài, nhận được cái gật đầu của nàng, hắn liền đưa Hầu Gia vào Tiểu Cửu Giới.
Dân gian có câu, nếu có 10 canh giờ để đốn cây, nên dành 7 canh giờ để mài rìu. Trần Lương dành tới 7 ngày để dò xét hết các sòng bạc để tính toán làm một vố chớp nhoáng.
Thể loại chơi bạc đầu tiên hắn lựa chọn có tên là Vạn Tài Quy Nhất. Quy tắc trò chơi rất đơn giản. Những người tham gia sẽ bỏ Tinh thạch cấp 1 vào khí cụ tên là Vạn Tài Quy Nhất. Khi nào khí cụ này chứa đầy 10 vạn Tinh thạch thì toàn bộ Tinh thạch trong khí cụ sẽ rơi ra ngoài, thuộc về người vừa chơi.
Nói một cách đơn giản, Vạn Tài Quy Nhất là gom tiền của hàng ngàn người vào cho 1 người. Luật lệ dành cho Vạn Tài Quy Nhất chỉ có một, là mỗi lượt chơi, người tham gia chỉ được bỏ tối đa 100 viên tinh thạch cấp 1. Nếu có người đứng chờ, ngươi sẽ phải xếp xuống cuối hàng, còn nếu không có ai, ngươi có thể tiếp tục bỏ Tinh thạch vào.
Nhờ có Lục Nhĩ Hầu, Trần Lương trở nên vô địch trong món này. Hắn chỉ cần bỏ vào đó 1 viên Tinh thạch, Hầu Gia thông qua âm thanh Tinh thạch va vào nhau, nó sẽ biết được bên trong Vạn Tài Quy Nhất đã có bao nhiêu viên Tinh thạch, và cần bao nhiêu để đạt tới điểm rơi. Có thể không chính xác tới từng viên một, nhưng chỉ là thêm bớt một hai chục viên.
Tiếp cận hàng ngàn Vạn Tài Quy Nhất, Trần Lương đã xác định được 32 khí cụ Vạn Tài Quy Nhất gần đạt trăm ngàn viên Tinh thạch. Hôm nay chính là ngày hắn thu hoạch.
Điểm đến đầu tiên là sòng bài Phú Gia, có 3 Vạn Tài Quy Nhất mục tiêu ở đây.
Vạn Tài Quy Nhất đầu tiên còn thiếu 777 Tinh thạch, Trần Lương tiến đến, bỏ vào 100 Tinh thạch đầu tiên. Sau 100 Tinh thạch, hắn phải chờ 1 phút mới có thể tiếp tục.
Mất 8 phút, hắn đã đặt được vào 700 Tinh thạch thì biến cố bất ngờ xảy ra. Có một thiếu nữ xinh xắn đang xếp hàng chờ tới lượt chơi.
Trần Lương nuốt nước bọt, đành phải bước ra nhường chỗ cho thiếu nữ. Nàng tiến lên, bỏ từng Tinh thạch vào Vạn Tài Quy Nhất. Đến viên thứ 70, nàng ngán ngẩm muốn rời đi, chợt nhìn thấy tên nam tử bên cạnh rất khao khát được thế chỗ. Vì vậy nàng tiếp tục bỏ nốt chỗ Tinh thạch còn lại.
May mắn cho nàng, sau 77 viên Tinh thạch bỏ vào, Vạn Tài Quy Nhất bất chợt mở tung, rơi xuống ào ào Tinh thạch. Số lượng không cần đếm cũng biết là 10 vạn tả hữu.
Trần Lương lắc đầu bỏ đi, lẩm bẩm:
“Miếng ăn đến miệng còn tuột mất. Chốn thị phi này đúng là hay không bằng hên”
Miệng tuy nói vậy, nhưng hay thì vẫn hơn. Trần Lương dễ dàng thu được 20 vạn Tinh thạch tại 2 Vạn Tài Quy Nhất tiếp theo, sau khi bỏ vào lần lượt 550 và 1200 Tinh thạch.
Không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục đi tới các sòng bài khác, Vạn Bảo, Tiểu Lâu, Phúc Đông Hải… Chỉ thoáng chốc đã gặt được 29 Vạn Tài Quy Nhất, thu về 270 củ, bị lỡ mất 3 lần để kẻ khác vợt mất.
3 Vạn Tài Quy Nhất còn lại đều nằm trong Vượng Tài Quán. Trần Lương thong dong đi tới khí cụ như ngựa quen đường cũ, không có gì phải suy nghĩ.
Hắn vừa thả vào viên Tinh thạch thứ 99, liền có 8 người khác tiến vào xếp hàng, trong đó có 1 gương mặt quen thuộc, là 1 người từng hẫng tay trên của hắn, cướp được 10 củ từ Vạn Tài Quy Nhất thứ 22.
Vạn Tài Quy Nhất thứ 30 này cần khoảng 1120 Tinh thạch để đạt tới 10 vạn. Vì vậy Trần Lương quyết định đi ra sau xếp hàng.
Có điều 8 người kia không đặt vào 800 Tinh thạch, mà mỗi người chỉ đặt 50 viên rồi rời đi. Không còn ai xếp hàng, Trần Lương yên tâm đút Tinh thạch vào Vạn Tài Quy Nhất.
Bất ngờ xảy ra, 8 kẻ kia một lần nữa xếp hàng chờ đến phiên ngay sau Trần Lương. Lần này bọn hắn bỏ hẳn 100 Tinh thạch mỗi người. Nhờ vậy, người thứ bảy đã giành chiến thắng, thu được toàn bộ Tinh thạch bên trong Vạn Tài Quy Nhất.
Đây chắc chắn không phải là tình cờ. Nghi vấn của Trần Lương rất nhanh được giải đáp, khi mà hắn lựa chọn ngẫn nhiên 1 Vạn Tài Quy Nhất, liền có 7 người khi nãy xếp hàng sau hắn, chỉ vắng mặt kẻ đang làm thủ tục nhận Tinh thạch từ Vượng Tài Quán.
Trần Lương bỏ xong 100 Tinh thạch, tiếp tục đi ra sau xếp hàng. Kịch bản lặp lại, 7 người kia bỏ 700 Tinh thạch vào nhưng không thu được phần thưởng, tiếp tục xếp hàng.
Trần Lương bỏ xong 100 Tinh thạch, tiếp tục đi ra sau xếp hàng. 7 người kia lại một lần nữa bỏ 700 Tinh thạch vào nhưng không thu được phần thưởng, tiếp tục xếp hàng.
Lần thứ 3 vô ích, bọn hắn đã có chút sốt ruột, nhưng thấy Trần Lương kiên trì, bọn hắn cũng không thể bỏ ngang. Dù sao mới ăn được 10 vạn, bỏ ra vài ngàn để ăn thêm 10 vạn nữa thì không có lí do gì từ bỏ.
Lần thứ 4, thứ 5 vẫn chưa thấy Tinh thạch đổ xuống, 7 người bắt đầu bàn tán với nhau, thì thầm nghi vấn.
Lần thứ 6, bọn hắn không còn bỏ 700 Tinh thạch, mà mỗi người giảm còn 10 Tinh thạch.
Cuộc chơi kết thúc, Trần Lương nhàm chán bỏ đi, để lại nỗi uất ức trong lòng cả 7 người.
Bị phá đám, Trần Lương đành bỏ qua 2 Vạn Tài Quy Nhất cuối cùng. Chỉ trong 1 ngày đã thu về tay 270 củ, mà lại không gặp rắc rối nào đáng kể, đây hoàn toàn là một kết quả đáng hài lòng.
Cho dù là ở Đổ Thạch Thị hay Bạc Thị hay bất cứ nơi nào tại Đổ Thạch Phường, luôn có những người nhanh tay nhanh mắt, đầu óc nhanh lẹ, biết nắm bắt thời cơ.
Không chỉ có mấy kẻ ăn hôi kia nhìn ra được Trần Lương có vấn đề, mà cả những chủ sòng bài cũng đều đã chú ý tới hắn. Có điều Vạn Tài Quy Nhất không liên quan đến bọn hắn nên bọn hắn bỏ qua.
Trần Lương rời khỏi Vượng Tài Quán liền có người bám theo. Mặc kệ kẻ này có ý đồ gì, Trần Lương mặc kệ cho theo dõi.
Hắn nghỉ ngơi liền 1 tuần, chỉ đi dạo phố, thưởng thức các món ăn, tham gia các dịch vụ giải trí, thỉnh thoảng chơi vài trò cờ bạc giá trị thấp mà kết cục thường là hắn thua lỗ ra về.
Không thể không nói đám người theo dõi Trần Lương có tính kiên trì cao. Cả 1 tuần không có thu hoạch gì, bọn hắn vẫn cắt cử người bám theo mục tiêu. Hoạt động theo dõi cũng rất tinh vi, đổi người liên tục theo từng khu vực, từng thời điểm để tránh bị nghi ngờ.
Tiếc thay cho bọn hắn, dù đã theo dõi rất sát, nhưng con mồi vẫn không cánh mà bay. Trần Lương có Hầu Gia không khác gì 1 con tiểu hầu phổ thông, có Tiểu Cửu Giới để trốn vào trong, có Ẩn Nặc Thuật tránh né tinh thần lực, có Hình Mây Thân Gió cho tốc độ mắt thường khó thấy. Hắn muốn thoát khỏi tầm mắt của người khác là phi thường dễ dàng.
Vui chơi, thăm quan Đổ Thạch Phường đã đầy đủ, bảo vật cũng đã cầm về mấy món giá trị, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng Trần Lương ở Đổ Thạch Phường. Trước khi đi, hắn muốn gỡ lại ít vốn sau khi đã mất hơn 40 ngàn Củ trong đấu giá hội. 270 củ tuần trước chỉ là món khai vị, hôm nay mới là món chính.
Cơ hội chỉ có một, vì khi đã thắng quá lớn, hắn chắc chắn sẽ bị giám sát nghiêm ngặt, thậm chí bị ngăn cấm tại các sòng bài. Trò chơi hắn lựa chọn là poker. Hắn đã luyện tập cả tuần nay, Lục Nhĩ Hầu cũng đã thu thập đủ thông tin.
Về cơ bản, Trần Lương cùng Lục Nhĩ Hầu không thể tác động vào bộ bài, thắng thua một nửa nhờ may rủi. Nhưng Poker có 2 đặc điểm để hắn lựa chọn.
Thứ nhất, giá trị đặt cược không giới hạn. Đây là yếu tố cần thiết để làm một vố to trước khi rời đi.
Thứ hai, Trần Lương có được lợi thế vượt trội so với các đối thủ. Các lá bài đều đã được phủ một lớp vật chất để ngăn chặn các trò gian lận. Cơ bản nhất là tinh thần lực hoàn toàn bị ngăn chặn bên ngoài. Các lá bài giống nhau từ kích thước, trọng lực, nhiệt độ, năng lượng. Ngay cả mắt thường cũng không nhìn ra được nội dung các lá bài.
Người chơi và khán giả chỉ có thể nhìn được các lá bài thông qua 1 loại mắt kính đặc biệt. Tay cũng không được chạm trực tiếp vào lá bài mà phải thông qua 1 cây kẹp dài vừa gang tay.
Đặc biệt là người chơi và khán giả không được vận chuyển nguyên linh khí hay rộng hơn là tất cả mọi người trong sòng bài đều bị nghiêm cấm điều động nguyên linh khí.
Cửu Giới có đủ loại người với đủ loại năng lực thiên biến vạn hóa. Đưa ra những phương pháp an toàn như trên không hề thừa. Nhưng tất cả những điều đó đều vô dụng trước lục nhĩ của Hầu Gia.
Hai con ruồi cách xa trăm dặm, nó còn phân biệt được con nào đực, con nào cái, thì đám lá bài ngay trước mặt, nó lại chả nắm rõ như lòng bàn tay.
Nói cách khác, Hầu Gia là kẻ duy nhất biết được toàn bộ lá bài của các đối thủ. Vậy thì quá vô địch của vô địch. Có thể nói là ngẩng mặt nhìn trời, hận đời vô đối trò Poker.
Trần Lương bước vào một trong những sòng bài lớn nhất Bạc Thị, tiến tới quầy đổi tiền.
“Chào mừng quý khách đến với Hoa Vân Quán, quý khách muốn đổi bao nhiêu?” Thiếu nữ xinh đẹp ở quầy cất giọng thánh thót
“1000 củ đi” Trần Lương nhàn nhạt nói, lấy ra 1000 viên tinh thạch cấp 3 khiến cho thiếu nữ xinh đẹp không khỏi ngỡ ngàng trong giây lát.
“Chúc quý khách may mắn” Thiếu nữ quy đổi 1000 củ ra 10000 thẻ các loại đưa cho thanh niên bên cạnh. Người này giúp khách quý mang thẻ tới chỗ ngồi của hắn.
Trần Lương trực tiếp đi tới cuối, nơi có các đại gia với lượng đặt cược cao đến dọa người, nhưng không vội ngồi vào ngay. Hắn cần phải làm khán giả để Hầu Gia nghe được hết các quân bài mới có thể chiến vô bất thắng.
Sau 7 lượt chờ đợi, cuối cùng Trần Lương đã có thể lấy cho mình một ghế, làm đối thủ của các cao thủ trong làng poker.
“Khoan đã!” Một âm thanh vang lên khi mà Trần Lương còn chưa ngồi ấm chỗ. Người nói là 1 lão mặt béo, râu rậm, mồm ngậm xì gà “Chàng trai trẻ, ở đây cấm tất cả các loại yêu thú”
“Đây chỉ là 1 con tiểu hầu động vật phổ thông, không phải yêu thú” Trần Lương nói
“Động vật cũng không được. Một là ngươi cút, hai là nó cút” Lão mặt béo nói
Trần Lương ngước nhìn nữ tử chia bài, nhận được cái gật đầu của nàng, hắn liền đưa Hầu Gia vào Tiểu Cửu Giới.