Chương : 9
Trần Lương dùng cánh leo lên dốc núi. Leo lên đến nơi, Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật rồi chạy ra khỏi Thiên Đãng Sơn Mạch. Chuyến đi này của hắn thành công ngoài mong đợi.
Trần Lương không trở lại thị trấn dưới chân núi Thiên Đãng Sơn Mạch mà đi vòng đến Chiêm La Thành. Toàn bộ thời gian di chuyển Trần Lương đều dùng đến cánh Viễn Chinh Ưng. Do Chiêm La Thành cách không xa Thiên Đãng Sơn Mạch, là nơi giao thương chính cho những thợ săn nhặt bảo từ Thiên Đãng Sơn Mạch. Đây là thành to nhất được quản lý bởi Thiên An Tông.
Hắn ôm Ngạo Thiên trong tay đi kiếm 1 phòng trọ. Hiện Ngạo Thiên không khác gì một con chó nhỏ lông tím đen. Ánh tím rất nhạt, hầu hết là màu đen. Khi lớn lên, màu đen sẽ chuyển dần sang tím. Phải đến khi trưởng thành nó mới có thể mở ra Thiên Nhãn, trở thành Tam Nhãn Lang chân chính.
Trần Lương dùng da Cự Lộc Xa để viết trận pháp đồ cấp 5. Hắn muốn bán trận pháp kiếm tiền mua Không Thú, pháp bảo không gian chứa được vật sống. Tuy hiện giờ không ai nhìn ra Ngạo Thiên là Tam Nhãn Lang, nhưng càng lớn nó sẽ càng rõ ràng hơn. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, khi chưa có thực lực thì hắn cần thu mình lại.
Trận pháp đồ cấp 5, vừa tấn công vừa phòng thủ lại gây nên một hồi oanh động tại Chiêm La Thành. Trần Lương phải đợi thêm 15 ngày để chờ đến buổi đấu giá mỗi quý một lần.
Trong thời gian chờ đợi, Trần Lương ngồi lì trong phòng, không gọi đồ ăn uống gì. Những ngày này, Trần Lương đều uống máu Ngưu Xà thay lương thực. Mỗi lần dùng, Trần Lương chỉ dám uống một ly máu rồi cả ngày hấp thu chuyển hóa mới hết, muốn ăn cơm cũng không nổi a.
Lần đấu giá này, Trần Lương thu về 1000 tinh thạch cấp 1 và 15 tinh thạch cấp 2.
Ngoài ra Trần Lương còn bán một vài bộ phận của các yêu thú thu hoạch từ Thiên Đãng Sơn Mạch. Số tài liệu này mang lại cho Trần Lương 5000 tinh thạch cấp 1.
Chỉ riêng sừng của Ngưu Xà cũng đã thu được 890 tinh thạch cấp 1 bởi chỉ cần một mảnh nhỏ của nó cũng có thể giúp chế tạo tuyệt thế bảo kiếm chứa lôi lực. Trần Lương cũng biết một trận pháp cấp 7 có sử dụng sừng của Ngưu Xà làm mắt trận. Trận pháp đó phóng ra lôi đình tấn công kẻ địch có sức công phá cực mạnh
Trần Lương bỏ ra 10 tinh thạch cấp 2, tương đương với 1000 tinh thạch cấp 1 để mua Không Thú. Để vào đó Ngạo Thiên cùng thịt và máu Ngưu Xà. Đối với Ngạo Thiên, ăn thịt uống máu Ngưu Xà là một cơ may hiếm có.
Bình thường một con Tam Nhãn Lang sinh ra chỉ có thịt yêu thú cấp 8, 9 để ăn. Vì dù chiến thắng dễ dàng, nhưng để tìm và giết yêu thú ngang cấp hoặc thấp hơn một cấp là rất khó. Những yêu thú thấy kẻ săn mồi đến là dùng hết sức bình sinh chạy trốn, bắt được không dễ a.
Ngoài ra, Trần Lương cũng bỏ ra 800 tinh thạch cấp 1 để mua nguyên liệu làm trận pháp, một số đồ vật cần thiết và 1 đôi cánh của yêu thú cấp 8, Khổng Chi Sáo. Vì cánh Viễn Chinh Ưng hắn đã dùng đến cạn kiệt
Nếu luyện đôi cánh thành bảo khí thì có thể có được vận tốc ngang Cự Linh sơ kỳ. Nhưng nếu dùng trận pháp của Trần Lương thì tốc độ sánh ngang Cự Linh hậu kỳ. Dù sao thì sử dụng theo phương pháp của Trần Lương là dạng vật phẩm tiêu hao, hiệu năng tất nhiên là cao hơn.
Lần này đôi cánh của Khổng Chi Sáo có mức độ tổn hại rất thấp nên thời gian sử dụng lên đến 145 canh giờ
Sau khi có được Không Thú, Trần Lương dành thời gian đi dạo trong thành. Giao thương tại Chiêm La Thành rất nhộn nhịp, hiện tại còn vừa có đấu giá nên càng thêm đông đúc người buôn kẻ bán.
Trên đường đi Trần Lương dừng lại trước 1 cái sạp. Chủ cửa hàng là một người đàn ông da ngăm, cởi trần. Trần Lương đang nhìn vào khu vực đặt bán Quang Thạch.
“Chàng trai mua về thắp sáng nhà cửa đi, chỉ 100 lượng vàng” Chủ cửa hàng mời chào
“Được, bán cho tại hạ tảng đá kia” Trần Lương chỉ tay vào một khối trong đó, trông sần sùi thủng lỗ chỗ hơn so với các viên còn lại
“Của ngươi đây” Người đàn ông cười tươi đưa đá cho Trần Lương rồi nhận tiền.
“Đại ca nhặt được hòn đá này ở đâu?” Trần Lương hỏi
“Ta nhặt được ở bờ suối nó trôi tới” Chủ cửa hàng nói
Trần Lương không hỏi nữa, trực tiếp bỏ đá vào túi mang đi. Hắn cần về nhà trọ kiểm nghiệm dự đoán của mình. Hắn đập vỡ Quang Thạch ra, bên trong lúc nhúc sâu nhỏ.
“Quả nhiên là Thổ Bảo Trùng”
Loài sâu này được coi là Thiên bảo để dưỡng đất nuôi Tiên Dược. Nó ăn đất đá rồi thải ra dưỡng chất cực kỳ nhiều dinh dưỡng đại bổ cho thực vật. Bất kỳ vùng đất nào có Thổ Bảo Trùng đều giúp thực vật phát triển nhanh, mạnh, khả năng kháng bệnh cao.
Thổ Bảo Trùng xuất hiện nhiều ở những dược viên trông Tiên Dược. Chỉ có hấp thu linh khí từ Tiên Dược chúng mới có thể sinh sản. Còn ở những dược viên bình thường thì chỉ sống đến già rồi chết. Tuổi thọ của Thổ Bảo Trùng thường là 100 năm. Cả đời chúng chỉ sinh sản được 3 lần.
Tiên dược là những loài thực vật vô cùng trân quý, có tác dụng phi thường cường đại, tỏa ra linh khí nồng đậm, Hắc Liên là một trong số đó, giúp linh hồn Trần Lương có được Ám thuộc tính chất lượng thượng đẳng.
“Về thôi, rời nhà cũng được năm rưỡi rồi a, không biết cha mẹ thế nào” Trần Lương thu Quang Thạch cùng Thổ Bảo Trùng vào Không thú rồi dùng Khổng Chi Sáo di chuyển cho nhanh. Nhà giàu chấp gì ba đồng cỏn con.
Sau 2 ngày, Trần Lương về tới Tiều Thôn. Hắn nhận ra thôn trang khác so với bình thường, tiêu điều hơn, ít tiếng cười nói hơn. Trần Lương vội chạy về nhà, hắn lo lắng khi nhìn thấy cửa nhà bị đập nát.
“Cha, mẹ Trần nhi về rồi” Trần Lương hét lớn
“Trần nhi” Giọng mẹ Trần Lương yếu ớt vang lên
Trần Lương lao vội đến nơi phát ra giọng nói. Cảnh tượng trước mắt của hắn là người mẹ đang ngồi cạnh cha hắn băng bó khắp người. Trần Lương vội vàng hỏi mẹ
“Cha bị làm sao?” Vừa hỏi, Trần Lương vừa sử dụng tinh thần lực dò xét khắp người cha hắn.
“Mấy ngày trước có một toán sơn tặc đến thôn, ra lệnh mỗi nhà nộp 500 lượng bạc. Riêng nhà ta phải nộp 10 lượng vàng. Cha đã đưa đủ 10 lượng vàng cho bọn hắn. Nhưng không biết vì sao bọn hắn phát hiện nhà ta giấu 1000 lượng vàng dưới đất nên đào lên lấy hết. Cha ngươi nổi nóng chửi tên cầm đầu nên bị bọn chúng đánh gãy xương toàn thân. Tất cả đồ đạc có giá trị đều bị lấy đi hết. Mẹ đã nhờ người đi gọi Tuyết Hoa về”
Trần Lương kiểm tra thấy vết thương do lực lượng thân thể gây ra, không có nguyên khí thuộc tính trong cơ thể cha hắn.
“Cha không sao mẹ, có con ở đây là yên tâm rồi” Trần Lương vừa nói vừa lấy ra đan dược cấp 2 cho cha nuốt “Đây là tiên dược do tiên nhân cho con. Cha ăn tiên dược rồi tĩnh dưỡng 1 tuần là khỏi hẳn, mẹ yên tâm”
Vết thương do nguyên khí càng mạnh lực phá hoại tiềm ẩn sẽ càng lớn, càng cần đan dược cấp cao. Võ giả từ Tam Tinh trở xuống nguyên khí vẫn còn ít, vết thương gây ra không nhiễm nguyên khí, hoặc nhiễm rất ít. Trừ khi có khả năng tập trung nguyên khí vào một chỗ như Trần Lương thì mới gây ra vết thương có năng lực phá hoại mạnh.
Vết thương của cha Trần Lương thì đan dược cấp 2 chữa trị là tốt nhất. Đan dược cấp 3 sẽ thừa dược lực, cơ thể không chịu được có thể bị thương.
Mẹ Trần Lương vì lo lắng cho cha nên chỉ mấy ngày mà tiều tụy hẳn. Tiền bạc trong nhà không còn một đồng nào, phải đi vay để ăn uống và chữa trị cho cha hắn.
Trần Lương hối hận trước khi đi đã không bày trận pháp bảo vệ. Sống ở Tiều Thôn hơn chục năm, hắn thấy nơi đây khá an toàn nên chủ quan. Trước tiên Trần Lương dọn dẹp lại nhà cửa, mua sắm lương thực tẩm bổ cha mẹ hắn. Hắn cũng trả nợ gấp 100 lần cho những người đã giúp đỡ, cho mẹ hắn vay tiền. Đồng thời hắn bố trí trận pháp cấp 3, có thể bảo vệ trước Giáp Linh võ giả, ở nơi hẻo lánh này thế là đủ rồi.
Sau 1 tuần, cha hắn đã bình phục, mẹ hắn cũng khỏe mạnh hồng hào trở lại. Cha mẹ hắn vui lắm. Được con cái khỏe mạnh, báo hiếu luôn là niềm vui lớn nhất của cha mẹ.
Tuyết Hoa cũng đã trở về. Nàng khóc lóc quỳ xuống xin lỗi cha mẹ đã không ở cạnh bảo vệ. Trần Lương cũng không trách nàng. Chính hắn bảo nàng đi ở hẳn tại Vân Thành để tiện bề học tập.
Sau khi điều tra, Trần Lương biết được nhóm sơn tặc đóng trại cách thôn 20 dặm. Triều đình cũng từng điều quân đến đánh nhưng toán sơn tặc có lợi thế về địa hình, đồng thời thủ lĩnh bọn hắn là Tiên Linh cảnh giới khiến quân triều đình thất bại trở về, ngoài ra còn có 5 tên trại phó Vạn Nhiên cảnh giới và 1 luyện đan sư cấp 3. Bọn hắn tự xưng là Hắc Lang trại, có tầm 50 tên, đa phần là tam tinh cảnh giới.
Biết được vị trí sơn trại, Trần Lương khởi hành lên đường trả thù cho cha mẹ hắn “Sau hôm nay, Hắc Lang trại sẽ hoàn toàn biến mất”.
Chờ đến đêm, Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật di chuyển không một tiếng động đến gần, tỏa ra tinh thần lực cường đại bao trùm toàn bộ sơn trại, nắm rõ tình hình trong đó.
Phía sau lưng trại là dốc dựng đứng nên không có người trông coi. Sơn trại không lo có người đột nhập từ phía sau vì dù có nhảy được xuống cũng sẽ gây tiếng động.
Trần Lương từ phía sau nhảy xuống, nhẹ nhàng lẻn vào lều dùng dao cắt cổ từng tên. Hắn vạn chuyển ám nguyên khí bao quanh dao. Ám linh khí của Trần Lương nồng độ cực cao, có khả năng ăn mòn. Ám nguyên khí vừa vào cơ thể liền lan ra quanh miệng vết thương trông như trúng độc.
Từng tên, từng tên sơn tặc tắt thở mạng vong. Còn lại 1 lều chính của trại chủ, 6 lều của 6 trại phó và 4 tên đứng canh cửa trại cùng 2 tên đứng canh lều chính. 6 lều chia làm 2 hàng đặt ở 2 bên lều chính nhìn thẳng ra cửa trại.
Bên trong lều chính, trại chủ cùng 1 nữ nhân trần như nhộng đang nằm cạnh nhau. Nữ nhân da trắng mịn, thân dưới ướt đẫm, tay còn đặt lên hạ thân của nam nhân nằm cạnh.
Trần Lương đừng ở bên hông lều chính, thi triển Thương Phá Sơn nhằm vào vị trí nằm của trại chủ. Phôi tinh linh hình thành, nguyên khí của Trần Lương đã có thể phóng ra mạnh mẽ. Trên đường đi của nguyên khí, mọi thứ đều bị tách làm đôi, bao gồm thân thể của trại chủ cùng nữ nhân kia.
“Ầm”
Tiếng động mạnh vang vọng cả sơn trại. 6 trại phó giật mình lao ra ngoài. Trước mắt bọn hắn là 1 thanh niên trẻ tuổi, tay cầm thương đứng cạnh trại chủ đã đứt đôi người, vết thương còn đang có dấu hiệu hủ hóa.
Trần Lương nhìn 1 tên ăn mặc có phần nho nhã hơn 5 tên còn lại. Tên này có tinh thần lực cấp 3, hẳn chính là tên đã dò xét được nhà hắn giấu 1000 lượng vàng
“Ngươi là ai” một tên trại phó hét lớn
“Người xóa sổ Hắc Lang trại” Trần Lương bình thản nói.
“Ngươi đi gọi tất cả ra đây” một tên trại phó nhìn quanh
“Không cần gọi, tất cả bị ta giết rồi” Trần Lương chầm chậm nói, hắn cũng không vội.
Tên kia không tin, vội chạy vào các trại kiểm tra.
“Tất cả bị cắt cổ chết” tên kia thông báo sau khi kiểm tra 3 trại
“Bọn ta có thù oán gì với ngươi?” 12 tên sơn tặc đều đang cực độ hoang mang. Trại chủ bị cắt ngang người, gần 50 người bị cắt cổ chết. Kẻ sát nhân chỉ là 1 tiểu tử chưa đến 20 tuổi.
“Chỉ trách các ngươi đánh sai người. Nếu chỉ cướp không thì ta có thể bỏ qua. Nhưng đánh cha ta thì tất cả đều phải chết” Trần Lương nói xong cầm thương tiến lên.
“Tất cả xông lên” 12 tên sơn tặc không vì đối phương là 1 đứa bé mà khinh thường. Tất cả đều triển khai võ kỹ tấn công Trần Lương.
Trần Lương dùng Thương Vô Thủy, cách không giết chết 1 tên trại phó. Thương Vô Thủy là tuyệt kỹ cực tốc đâm thương về phía trước đồng thời xoay tay tạo ra lực phá hoại mạnh mẽ dồn nén vào 1 điểm. Nguyên Khí từ thương phóng ra với tốc độ cao cùng lực xoáy lớn khiến tên trại phó không kịp phản ứng, chết tại chỗ.
11 tên còn lại cũng nhanh chóng bị tiêu diệt. Thực lực hiện tại của Trần Lương có thể diệt sát được cả Tiên Linh võ giả thì 11 tên sơn tặc chỉ là bữa tráng miệng.
Trần Lương tiến hành lục soát, thu hoạch chiến lợi phẩm. Hắn có công tiêu diệt sơn tặc, mang lại sự bình yên cho dân làng thì cũng cần có phần thưởng a.
Những thứ linh tinh Trần Lương bỏ qua, chỉ chọn lọc ra được 6 thứ để cất vào nhẫn không gian.
Thứ nhất là 335 tinh thạch cấp 1 cùng 1 vạn lạng vàng
Thứ hai là 30 đan dược chữa thương cấp 1 cùng 12 đan dược chữa thương cấp 2
Thứ ba là 40 viên hỏa pháo các loại
Thứ 4 là một chiếc áo giáp của tên trại chủ, chịu được lực tấn công của Tiên Linh cảnh giới. Cái này Trần Lương lấy cho cha
Thứ 5 là một đôi hài của một tên trại phó, Thập Lý Hài, tăng tốc độ di chuyển của người sử dụng. Phụ thuộc vào cảnh giới mà hiệu quả khác nhau. Cảnh giới người sử dụng càng cao thì hiệu quả càng thấp. Tăng tốc của Nhất Tinh lên 10 lần, Nhị Tinh là 9 lần, Tam Tinh là 7 lần, Vạn Nhiên là 4 lần, Tiên Linh tăng lên một chút còn Giáp Linh đeo hoàn toàn không có tác dụng.
Thứ 6 là một chiếc hộp rắn chắc được khắc trận pháp bảo vệ cấp 7. Bên trong chắc chắn là bảo vật cực kỳ quý hiếm. Có điều hiện giờ Trần Lương không có khả năng mở được trận pháp do thiếu nguyên liệu
Trần Lương cắt đầu trại chủ cùng 6 trại phó mang về vất giữa Tiều Thôn.
Sáng sớm tinh mơ, Tiểu Phúc rời nhà chạy tập thể dục buổi sáng
“Cả làng dậy mau, dậy mau, có chuyện lớn rồi” Tiểu Phúc chạy khắp thôn hét lớn.
Cả thôn lục tục kéo nhau ra xem cái thằng trời đánh thánh vật kia làm gì mà không cho ai ngủ. Mọi người đều dựng tóc gáy khi nhìn thấy 7 thủ cấp vất lung tung giữa thôn.
“Ta nhận ra thủ cấp có râu quai nón kia. Đó chính là tên cầm đầu đến cướp ở thôn chúng ta hơn 1 tuần trước” Một người la lớn.
“Đúng rồi, ta cũng nhận ra” Mọi người bắt đầu nhao nhao bàn tán.
Một người gác thôn phi ngựa gấp đến Trấn Thành báo quan.
Tin tức nhanh chóng lan ra các thôn làng xung quanh. Mọi người vừa mừng vừa lo. Mừng vì lũ cướp bị giết. Lo vì không biết có tai họa nào lớn hơn ập đến không.
Trần Lương bình thản như không có gì xảy ra. Hắn đang tính toán các bước hành động tiếp theo.
“7 thủ cấp kia là do công tử phải không?” Tuyết Hoa hỏi Trần Lương
“Ừ” Trần Lương ngắn gọn trả lời.
Tuy đã dự tính trước nhưng Tuyết Hoa vẫn không khỏi bàng hoàng. Một phần vì không ngờ thực lực Trần Lương mạnh thế, phần khác vì nàng nhìn biểu cảm của Trần Lương hoàn toàn bình thường. Giết 50 người mặt không đổi sắc, đây có còn là một tiểu tử kém tuổi nàng không hay là một lão quái mấy ngàn tuổi.
“Ngươi học tập tại Vân Thành thế nào rồi? Trần Lương hỏi. Giờ hắn mới có thời gian sắp xếp mọi thứ.
“Ta hiện là đan sư cấp 2, tinh thần lực cấp 2 đại viên mãn, Tam tinh cảnh giới” Tuyết Hoa trả lời
“Ồ, đan sư cấp 2. Ngươi rất có thiên phú về đan dược nha” Trần Lương ngạc nhiên. Luyện đan sư có cấp bậc nhỏ hơn tinh thần lực là chuyện bình thường. Đan sư cấp 2 tức là Tuyết Hoa đã luyện được đan dược cấp 2. Rất nhiều đan sư có cấp bậc thấp hơn tinh thần lực vì để luyện đan, ngoài yêu cầu kiến thức, còn cần khả năng dùng tinh thần lực khống hỏa, dược liệu, đan lô…
“Ngươi thi triển Ngọa Phượng ta xem” Trần Lương nói
Tuyết Hoa diễn luyện Ngọa Phượng võ kỹ. Tập trung vào luyện đan nhưng nàng vẫn không quên tập Ngọa Phượng hàng ngày. Trước khi rời đi Thiên Đãng Sơn Mạch, Trần Lương đã truyền đạt toàn bộ tinh túy của võ kỹ này cho Tuyết Hoa.
“Tốt lắm, Ngọa Phượng của ngươi đã đại thành. Hiện giờ ngươi hãy trở lại Vân Thành tiếp tục học luyện đan. Mười tám tháng nữa chúng ta sẽ rời đi, gia nhập Thiên Khung Phái. Đây là môn phái lớn nhất Tinh La Vực. Cố gắng tăng tinh thần lực lên cấp 3, nếu thành luyện đan sư cấp 3 thì càng tốt. Cần gì cứ bảo ta” Trần Lương phân phó.
“Ta sẽ bỏ qua võ đạo để tập trung vào đan đạo phải không?” Tuyết Hoa hỏi
“Không. Ngươi sẽ song tu cả hai. Khi nào đến Thiên Khung Phái ta sẽ tìm cách giúp ngươi tu luyện lên Vạn Nhiên. Tạm thời ngươi chủ tu đan đạo nhưng vẫn tập luyện võ kỹ” Trần Lương trả lời.
“Nếu được, mong công tử giúp ta tìm một đan lô” Tuyết Hoa nói nhẹ. Nàng dù sao cũng là người hầu, đan lô không phải là vật có giá trị thấp, nên đưa ra yêu cầu vẫn là có phần lo lắng Trần Lương nghĩ nàng đòi hỏi cao.
“Đúng rồi, ta quên. Ta đồng ý, nhưng trước mắt ngươi cứ thuê đan lô dùng tạm. Đợi đến khi xuất phát tới Thiên Khung Phái, chúng ta sẽ dừng chân tại Thiên Khung Thành chọn mua cho ngươi loại đan lô thật tốt. Xung quanh đây hẻo lánh khó có đồ tốt” Trần Lương bình thản nói.
“Ngươi cầm 200 tinh thạch cấp 1 này để dùng trong nửa năm tới, thuê đan lô tốt, mua thoải mái dược liệu mà luyện tập. Hết ta lại đưa” Trần Lương cung cấp rộng lượng tài nguyên cho Tuyết Hoa. Tiền nong là vật ngoài thân, chỉ có nâng cao thực lực mới là thiên đạo
“Nhiều quá, công tử” Tuyết Hoa sửng sốt. Khi còn là công chúa, nàng tiêu cả năm cũng không đến 100 tinh thạch a. Ngay cả phụ hoàng của nàng cũng khó có thể chu cấp rộng lượng tài nguyên thế này cho nàng.
“Cầm đi, ngươi lên được đan sư cấp 3 là báo đáp tuyệt vời nhất rồi” Trần Lương nói.
“Ngươi cầm thêm cái này” Trần Lương đưa cho Tuyết Hoa một hòn đá có khắc trận pháp “Đây là Truyền Tin Thạch, có nó chúng ta có thể trao đổi tin tức từ xa”.
Truyền Tin Thạch là Truyền Âm Thạch được bày thêm trận pháp phù hợp với mục đích sử dụng.
Truyền Âm Thạch được sinh ra do lỗ hổng không gian hút các hòn đá vào và đưa đến một nơi khác. Trong quá trình bị dịch chuyển, các hòn đá biến dị thành Truyền Âm Thạch. Khi 1 tảng Truyền Âm Thạch bị tách rời thành các mảnh thì các mảnh đó gọi là Truyền Âm Thạch Tử. Các mảnh Truyền Âm Thạch Tử của cùng một Truyền Âm Thạch gọi là Tử Thạch Âm. Tử Thạch Âm có thể truyền âm cho nhau, bất kể khoảng cách.
Trận pháp sư bố trí Truyền Tin Trận lên Tử Thạch Âm sẽ trở thành Truyền Tin Thạch. Những Truyền Tin Thạch kích hoạt trận pháp giống nhau sẽ có thể truyền thông tin riêng cho nhau.
Truyền Tin Thạch có kích thước càng lớn thì số lượng Truyền Tin Trận có thể khắc lên càng nhiều.
Hôm sau, Tuyết Hoa tiến tới Vân Thành học tập.
Hoàng Trí Cát thấy nàng vắng mặt lâu, còn định về quê nàng tìm kiếm. Nay gặp lại hắn vui lắm, mở tiệc mừng Tuyết Hoa trở về. Đáng tiếc là hắn lại không mời được nhân vật chính đến dự, đành hủy tiệc.
Nàng càng từ chối, Hoàng Trí Cát càng yêu thích nàng, yêu thích sự thủy chung của nàng. Hắn cũng càng muốn biết ý trung nhân của Tuyết Hoa là ai để còn tìm cách cướp Tuyết Hoa về bên mình.
Trần Lương không trở lại thị trấn dưới chân núi Thiên Đãng Sơn Mạch mà đi vòng đến Chiêm La Thành. Toàn bộ thời gian di chuyển Trần Lương đều dùng đến cánh Viễn Chinh Ưng. Do Chiêm La Thành cách không xa Thiên Đãng Sơn Mạch, là nơi giao thương chính cho những thợ săn nhặt bảo từ Thiên Đãng Sơn Mạch. Đây là thành to nhất được quản lý bởi Thiên An Tông.
Hắn ôm Ngạo Thiên trong tay đi kiếm 1 phòng trọ. Hiện Ngạo Thiên không khác gì một con chó nhỏ lông tím đen. Ánh tím rất nhạt, hầu hết là màu đen. Khi lớn lên, màu đen sẽ chuyển dần sang tím. Phải đến khi trưởng thành nó mới có thể mở ra Thiên Nhãn, trở thành Tam Nhãn Lang chân chính.
Trần Lương dùng da Cự Lộc Xa để viết trận pháp đồ cấp 5. Hắn muốn bán trận pháp kiếm tiền mua Không Thú, pháp bảo không gian chứa được vật sống. Tuy hiện giờ không ai nhìn ra Ngạo Thiên là Tam Nhãn Lang, nhưng càng lớn nó sẽ càng rõ ràng hơn. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, khi chưa có thực lực thì hắn cần thu mình lại.
Trận pháp đồ cấp 5, vừa tấn công vừa phòng thủ lại gây nên một hồi oanh động tại Chiêm La Thành. Trần Lương phải đợi thêm 15 ngày để chờ đến buổi đấu giá mỗi quý một lần.
Trong thời gian chờ đợi, Trần Lương ngồi lì trong phòng, không gọi đồ ăn uống gì. Những ngày này, Trần Lương đều uống máu Ngưu Xà thay lương thực. Mỗi lần dùng, Trần Lương chỉ dám uống một ly máu rồi cả ngày hấp thu chuyển hóa mới hết, muốn ăn cơm cũng không nổi a.
Lần đấu giá này, Trần Lương thu về 1000 tinh thạch cấp 1 và 15 tinh thạch cấp 2.
Ngoài ra Trần Lương còn bán một vài bộ phận của các yêu thú thu hoạch từ Thiên Đãng Sơn Mạch. Số tài liệu này mang lại cho Trần Lương 5000 tinh thạch cấp 1.
Chỉ riêng sừng của Ngưu Xà cũng đã thu được 890 tinh thạch cấp 1 bởi chỉ cần một mảnh nhỏ của nó cũng có thể giúp chế tạo tuyệt thế bảo kiếm chứa lôi lực. Trần Lương cũng biết một trận pháp cấp 7 có sử dụng sừng của Ngưu Xà làm mắt trận. Trận pháp đó phóng ra lôi đình tấn công kẻ địch có sức công phá cực mạnh
Trần Lương bỏ ra 10 tinh thạch cấp 2, tương đương với 1000 tinh thạch cấp 1 để mua Không Thú. Để vào đó Ngạo Thiên cùng thịt và máu Ngưu Xà. Đối với Ngạo Thiên, ăn thịt uống máu Ngưu Xà là một cơ may hiếm có.
Bình thường một con Tam Nhãn Lang sinh ra chỉ có thịt yêu thú cấp 8, 9 để ăn. Vì dù chiến thắng dễ dàng, nhưng để tìm và giết yêu thú ngang cấp hoặc thấp hơn một cấp là rất khó. Những yêu thú thấy kẻ săn mồi đến là dùng hết sức bình sinh chạy trốn, bắt được không dễ a.
Ngoài ra, Trần Lương cũng bỏ ra 800 tinh thạch cấp 1 để mua nguyên liệu làm trận pháp, một số đồ vật cần thiết và 1 đôi cánh của yêu thú cấp 8, Khổng Chi Sáo. Vì cánh Viễn Chinh Ưng hắn đã dùng đến cạn kiệt
Nếu luyện đôi cánh thành bảo khí thì có thể có được vận tốc ngang Cự Linh sơ kỳ. Nhưng nếu dùng trận pháp của Trần Lương thì tốc độ sánh ngang Cự Linh hậu kỳ. Dù sao thì sử dụng theo phương pháp của Trần Lương là dạng vật phẩm tiêu hao, hiệu năng tất nhiên là cao hơn.
Lần này đôi cánh của Khổng Chi Sáo có mức độ tổn hại rất thấp nên thời gian sử dụng lên đến 145 canh giờ
Sau khi có được Không Thú, Trần Lương dành thời gian đi dạo trong thành. Giao thương tại Chiêm La Thành rất nhộn nhịp, hiện tại còn vừa có đấu giá nên càng thêm đông đúc người buôn kẻ bán.
Trên đường đi Trần Lương dừng lại trước 1 cái sạp. Chủ cửa hàng là một người đàn ông da ngăm, cởi trần. Trần Lương đang nhìn vào khu vực đặt bán Quang Thạch.
“Chàng trai mua về thắp sáng nhà cửa đi, chỉ 100 lượng vàng” Chủ cửa hàng mời chào
“Được, bán cho tại hạ tảng đá kia” Trần Lương chỉ tay vào một khối trong đó, trông sần sùi thủng lỗ chỗ hơn so với các viên còn lại
“Của ngươi đây” Người đàn ông cười tươi đưa đá cho Trần Lương rồi nhận tiền.
“Đại ca nhặt được hòn đá này ở đâu?” Trần Lương hỏi
“Ta nhặt được ở bờ suối nó trôi tới” Chủ cửa hàng nói
Trần Lương không hỏi nữa, trực tiếp bỏ đá vào túi mang đi. Hắn cần về nhà trọ kiểm nghiệm dự đoán của mình. Hắn đập vỡ Quang Thạch ra, bên trong lúc nhúc sâu nhỏ.
“Quả nhiên là Thổ Bảo Trùng”
Loài sâu này được coi là Thiên bảo để dưỡng đất nuôi Tiên Dược. Nó ăn đất đá rồi thải ra dưỡng chất cực kỳ nhiều dinh dưỡng đại bổ cho thực vật. Bất kỳ vùng đất nào có Thổ Bảo Trùng đều giúp thực vật phát triển nhanh, mạnh, khả năng kháng bệnh cao.
Thổ Bảo Trùng xuất hiện nhiều ở những dược viên trông Tiên Dược. Chỉ có hấp thu linh khí từ Tiên Dược chúng mới có thể sinh sản. Còn ở những dược viên bình thường thì chỉ sống đến già rồi chết. Tuổi thọ của Thổ Bảo Trùng thường là 100 năm. Cả đời chúng chỉ sinh sản được 3 lần.
Tiên dược là những loài thực vật vô cùng trân quý, có tác dụng phi thường cường đại, tỏa ra linh khí nồng đậm, Hắc Liên là một trong số đó, giúp linh hồn Trần Lương có được Ám thuộc tính chất lượng thượng đẳng.
“Về thôi, rời nhà cũng được năm rưỡi rồi a, không biết cha mẹ thế nào” Trần Lương thu Quang Thạch cùng Thổ Bảo Trùng vào Không thú rồi dùng Khổng Chi Sáo di chuyển cho nhanh. Nhà giàu chấp gì ba đồng cỏn con.
Sau 2 ngày, Trần Lương về tới Tiều Thôn. Hắn nhận ra thôn trang khác so với bình thường, tiêu điều hơn, ít tiếng cười nói hơn. Trần Lương vội chạy về nhà, hắn lo lắng khi nhìn thấy cửa nhà bị đập nát.
“Cha, mẹ Trần nhi về rồi” Trần Lương hét lớn
“Trần nhi” Giọng mẹ Trần Lương yếu ớt vang lên
Trần Lương lao vội đến nơi phát ra giọng nói. Cảnh tượng trước mắt của hắn là người mẹ đang ngồi cạnh cha hắn băng bó khắp người. Trần Lương vội vàng hỏi mẹ
“Cha bị làm sao?” Vừa hỏi, Trần Lương vừa sử dụng tinh thần lực dò xét khắp người cha hắn.
“Mấy ngày trước có một toán sơn tặc đến thôn, ra lệnh mỗi nhà nộp 500 lượng bạc. Riêng nhà ta phải nộp 10 lượng vàng. Cha đã đưa đủ 10 lượng vàng cho bọn hắn. Nhưng không biết vì sao bọn hắn phát hiện nhà ta giấu 1000 lượng vàng dưới đất nên đào lên lấy hết. Cha ngươi nổi nóng chửi tên cầm đầu nên bị bọn chúng đánh gãy xương toàn thân. Tất cả đồ đạc có giá trị đều bị lấy đi hết. Mẹ đã nhờ người đi gọi Tuyết Hoa về”
Trần Lương kiểm tra thấy vết thương do lực lượng thân thể gây ra, không có nguyên khí thuộc tính trong cơ thể cha hắn.
“Cha không sao mẹ, có con ở đây là yên tâm rồi” Trần Lương vừa nói vừa lấy ra đan dược cấp 2 cho cha nuốt “Đây là tiên dược do tiên nhân cho con. Cha ăn tiên dược rồi tĩnh dưỡng 1 tuần là khỏi hẳn, mẹ yên tâm”
Vết thương do nguyên khí càng mạnh lực phá hoại tiềm ẩn sẽ càng lớn, càng cần đan dược cấp cao. Võ giả từ Tam Tinh trở xuống nguyên khí vẫn còn ít, vết thương gây ra không nhiễm nguyên khí, hoặc nhiễm rất ít. Trừ khi có khả năng tập trung nguyên khí vào một chỗ như Trần Lương thì mới gây ra vết thương có năng lực phá hoại mạnh.
Vết thương của cha Trần Lương thì đan dược cấp 2 chữa trị là tốt nhất. Đan dược cấp 3 sẽ thừa dược lực, cơ thể không chịu được có thể bị thương.
Mẹ Trần Lương vì lo lắng cho cha nên chỉ mấy ngày mà tiều tụy hẳn. Tiền bạc trong nhà không còn một đồng nào, phải đi vay để ăn uống và chữa trị cho cha hắn.
Trần Lương hối hận trước khi đi đã không bày trận pháp bảo vệ. Sống ở Tiều Thôn hơn chục năm, hắn thấy nơi đây khá an toàn nên chủ quan. Trước tiên Trần Lương dọn dẹp lại nhà cửa, mua sắm lương thực tẩm bổ cha mẹ hắn. Hắn cũng trả nợ gấp 100 lần cho những người đã giúp đỡ, cho mẹ hắn vay tiền. Đồng thời hắn bố trí trận pháp cấp 3, có thể bảo vệ trước Giáp Linh võ giả, ở nơi hẻo lánh này thế là đủ rồi.
Sau 1 tuần, cha hắn đã bình phục, mẹ hắn cũng khỏe mạnh hồng hào trở lại. Cha mẹ hắn vui lắm. Được con cái khỏe mạnh, báo hiếu luôn là niềm vui lớn nhất của cha mẹ.
Tuyết Hoa cũng đã trở về. Nàng khóc lóc quỳ xuống xin lỗi cha mẹ đã không ở cạnh bảo vệ. Trần Lương cũng không trách nàng. Chính hắn bảo nàng đi ở hẳn tại Vân Thành để tiện bề học tập.
Sau khi điều tra, Trần Lương biết được nhóm sơn tặc đóng trại cách thôn 20 dặm. Triều đình cũng từng điều quân đến đánh nhưng toán sơn tặc có lợi thế về địa hình, đồng thời thủ lĩnh bọn hắn là Tiên Linh cảnh giới khiến quân triều đình thất bại trở về, ngoài ra còn có 5 tên trại phó Vạn Nhiên cảnh giới và 1 luyện đan sư cấp 3. Bọn hắn tự xưng là Hắc Lang trại, có tầm 50 tên, đa phần là tam tinh cảnh giới.
Biết được vị trí sơn trại, Trần Lương khởi hành lên đường trả thù cho cha mẹ hắn “Sau hôm nay, Hắc Lang trại sẽ hoàn toàn biến mất”.
Chờ đến đêm, Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật di chuyển không một tiếng động đến gần, tỏa ra tinh thần lực cường đại bao trùm toàn bộ sơn trại, nắm rõ tình hình trong đó.
Phía sau lưng trại là dốc dựng đứng nên không có người trông coi. Sơn trại không lo có người đột nhập từ phía sau vì dù có nhảy được xuống cũng sẽ gây tiếng động.
Trần Lương từ phía sau nhảy xuống, nhẹ nhàng lẻn vào lều dùng dao cắt cổ từng tên. Hắn vạn chuyển ám nguyên khí bao quanh dao. Ám linh khí của Trần Lương nồng độ cực cao, có khả năng ăn mòn. Ám nguyên khí vừa vào cơ thể liền lan ra quanh miệng vết thương trông như trúng độc.
Từng tên, từng tên sơn tặc tắt thở mạng vong. Còn lại 1 lều chính của trại chủ, 6 lều của 6 trại phó và 4 tên đứng canh cửa trại cùng 2 tên đứng canh lều chính. 6 lều chia làm 2 hàng đặt ở 2 bên lều chính nhìn thẳng ra cửa trại.
Bên trong lều chính, trại chủ cùng 1 nữ nhân trần như nhộng đang nằm cạnh nhau. Nữ nhân da trắng mịn, thân dưới ướt đẫm, tay còn đặt lên hạ thân của nam nhân nằm cạnh.
Trần Lương đừng ở bên hông lều chính, thi triển Thương Phá Sơn nhằm vào vị trí nằm của trại chủ. Phôi tinh linh hình thành, nguyên khí của Trần Lương đã có thể phóng ra mạnh mẽ. Trên đường đi của nguyên khí, mọi thứ đều bị tách làm đôi, bao gồm thân thể của trại chủ cùng nữ nhân kia.
“Ầm”
Tiếng động mạnh vang vọng cả sơn trại. 6 trại phó giật mình lao ra ngoài. Trước mắt bọn hắn là 1 thanh niên trẻ tuổi, tay cầm thương đứng cạnh trại chủ đã đứt đôi người, vết thương còn đang có dấu hiệu hủ hóa.
Trần Lương nhìn 1 tên ăn mặc có phần nho nhã hơn 5 tên còn lại. Tên này có tinh thần lực cấp 3, hẳn chính là tên đã dò xét được nhà hắn giấu 1000 lượng vàng
“Ngươi là ai” một tên trại phó hét lớn
“Người xóa sổ Hắc Lang trại” Trần Lương bình thản nói.
“Ngươi đi gọi tất cả ra đây” một tên trại phó nhìn quanh
“Không cần gọi, tất cả bị ta giết rồi” Trần Lương chầm chậm nói, hắn cũng không vội.
Tên kia không tin, vội chạy vào các trại kiểm tra.
“Tất cả bị cắt cổ chết” tên kia thông báo sau khi kiểm tra 3 trại
“Bọn ta có thù oán gì với ngươi?” 12 tên sơn tặc đều đang cực độ hoang mang. Trại chủ bị cắt ngang người, gần 50 người bị cắt cổ chết. Kẻ sát nhân chỉ là 1 tiểu tử chưa đến 20 tuổi.
“Chỉ trách các ngươi đánh sai người. Nếu chỉ cướp không thì ta có thể bỏ qua. Nhưng đánh cha ta thì tất cả đều phải chết” Trần Lương nói xong cầm thương tiến lên.
“Tất cả xông lên” 12 tên sơn tặc không vì đối phương là 1 đứa bé mà khinh thường. Tất cả đều triển khai võ kỹ tấn công Trần Lương.
Trần Lương dùng Thương Vô Thủy, cách không giết chết 1 tên trại phó. Thương Vô Thủy là tuyệt kỹ cực tốc đâm thương về phía trước đồng thời xoay tay tạo ra lực phá hoại mạnh mẽ dồn nén vào 1 điểm. Nguyên Khí từ thương phóng ra với tốc độ cao cùng lực xoáy lớn khiến tên trại phó không kịp phản ứng, chết tại chỗ.
11 tên còn lại cũng nhanh chóng bị tiêu diệt. Thực lực hiện tại của Trần Lương có thể diệt sát được cả Tiên Linh võ giả thì 11 tên sơn tặc chỉ là bữa tráng miệng.
Trần Lương tiến hành lục soát, thu hoạch chiến lợi phẩm. Hắn có công tiêu diệt sơn tặc, mang lại sự bình yên cho dân làng thì cũng cần có phần thưởng a.
Những thứ linh tinh Trần Lương bỏ qua, chỉ chọn lọc ra được 6 thứ để cất vào nhẫn không gian.
Thứ nhất là 335 tinh thạch cấp 1 cùng 1 vạn lạng vàng
Thứ hai là 30 đan dược chữa thương cấp 1 cùng 12 đan dược chữa thương cấp 2
Thứ ba là 40 viên hỏa pháo các loại
Thứ 4 là một chiếc áo giáp của tên trại chủ, chịu được lực tấn công của Tiên Linh cảnh giới. Cái này Trần Lương lấy cho cha
Thứ 5 là một đôi hài của một tên trại phó, Thập Lý Hài, tăng tốc độ di chuyển của người sử dụng. Phụ thuộc vào cảnh giới mà hiệu quả khác nhau. Cảnh giới người sử dụng càng cao thì hiệu quả càng thấp. Tăng tốc của Nhất Tinh lên 10 lần, Nhị Tinh là 9 lần, Tam Tinh là 7 lần, Vạn Nhiên là 4 lần, Tiên Linh tăng lên một chút còn Giáp Linh đeo hoàn toàn không có tác dụng.
Thứ 6 là một chiếc hộp rắn chắc được khắc trận pháp bảo vệ cấp 7. Bên trong chắc chắn là bảo vật cực kỳ quý hiếm. Có điều hiện giờ Trần Lương không có khả năng mở được trận pháp do thiếu nguyên liệu
Trần Lương cắt đầu trại chủ cùng 6 trại phó mang về vất giữa Tiều Thôn.
Sáng sớm tinh mơ, Tiểu Phúc rời nhà chạy tập thể dục buổi sáng
“Cả làng dậy mau, dậy mau, có chuyện lớn rồi” Tiểu Phúc chạy khắp thôn hét lớn.
Cả thôn lục tục kéo nhau ra xem cái thằng trời đánh thánh vật kia làm gì mà không cho ai ngủ. Mọi người đều dựng tóc gáy khi nhìn thấy 7 thủ cấp vất lung tung giữa thôn.
“Ta nhận ra thủ cấp có râu quai nón kia. Đó chính là tên cầm đầu đến cướp ở thôn chúng ta hơn 1 tuần trước” Một người la lớn.
“Đúng rồi, ta cũng nhận ra” Mọi người bắt đầu nhao nhao bàn tán.
Một người gác thôn phi ngựa gấp đến Trấn Thành báo quan.
Tin tức nhanh chóng lan ra các thôn làng xung quanh. Mọi người vừa mừng vừa lo. Mừng vì lũ cướp bị giết. Lo vì không biết có tai họa nào lớn hơn ập đến không.
Trần Lương bình thản như không có gì xảy ra. Hắn đang tính toán các bước hành động tiếp theo.
“7 thủ cấp kia là do công tử phải không?” Tuyết Hoa hỏi Trần Lương
“Ừ” Trần Lương ngắn gọn trả lời.
Tuy đã dự tính trước nhưng Tuyết Hoa vẫn không khỏi bàng hoàng. Một phần vì không ngờ thực lực Trần Lương mạnh thế, phần khác vì nàng nhìn biểu cảm của Trần Lương hoàn toàn bình thường. Giết 50 người mặt không đổi sắc, đây có còn là một tiểu tử kém tuổi nàng không hay là một lão quái mấy ngàn tuổi.
“Ngươi học tập tại Vân Thành thế nào rồi? Trần Lương hỏi. Giờ hắn mới có thời gian sắp xếp mọi thứ.
“Ta hiện là đan sư cấp 2, tinh thần lực cấp 2 đại viên mãn, Tam tinh cảnh giới” Tuyết Hoa trả lời
“Ồ, đan sư cấp 2. Ngươi rất có thiên phú về đan dược nha” Trần Lương ngạc nhiên. Luyện đan sư có cấp bậc nhỏ hơn tinh thần lực là chuyện bình thường. Đan sư cấp 2 tức là Tuyết Hoa đã luyện được đan dược cấp 2. Rất nhiều đan sư có cấp bậc thấp hơn tinh thần lực vì để luyện đan, ngoài yêu cầu kiến thức, còn cần khả năng dùng tinh thần lực khống hỏa, dược liệu, đan lô…
“Ngươi thi triển Ngọa Phượng ta xem” Trần Lương nói
Tuyết Hoa diễn luyện Ngọa Phượng võ kỹ. Tập trung vào luyện đan nhưng nàng vẫn không quên tập Ngọa Phượng hàng ngày. Trước khi rời đi Thiên Đãng Sơn Mạch, Trần Lương đã truyền đạt toàn bộ tinh túy của võ kỹ này cho Tuyết Hoa.
“Tốt lắm, Ngọa Phượng của ngươi đã đại thành. Hiện giờ ngươi hãy trở lại Vân Thành tiếp tục học luyện đan. Mười tám tháng nữa chúng ta sẽ rời đi, gia nhập Thiên Khung Phái. Đây là môn phái lớn nhất Tinh La Vực. Cố gắng tăng tinh thần lực lên cấp 3, nếu thành luyện đan sư cấp 3 thì càng tốt. Cần gì cứ bảo ta” Trần Lương phân phó.
“Ta sẽ bỏ qua võ đạo để tập trung vào đan đạo phải không?” Tuyết Hoa hỏi
“Không. Ngươi sẽ song tu cả hai. Khi nào đến Thiên Khung Phái ta sẽ tìm cách giúp ngươi tu luyện lên Vạn Nhiên. Tạm thời ngươi chủ tu đan đạo nhưng vẫn tập luyện võ kỹ” Trần Lương trả lời.
“Nếu được, mong công tử giúp ta tìm một đan lô” Tuyết Hoa nói nhẹ. Nàng dù sao cũng là người hầu, đan lô không phải là vật có giá trị thấp, nên đưa ra yêu cầu vẫn là có phần lo lắng Trần Lương nghĩ nàng đòi hỏi cao.
“Đúng rồi, ta quên. Ta đồng ý, nhưng trước mắt ngươi cứ thuê đan lô dùng tạm. Đợi đến khi xuất phát tới Thiên Khung Phái, chúng ta sẽ dừng chân tại Thiên Khung Thành chọn mua cho ngươi loại đan lô thật tốt. Xung quanh đây hẻo lánh khó có đồ tốt” Trần Lương bình thản nói.
“Ngươi cầm 200 tinh thạch cấp 1 này để dùng trong nửa năm tới, thuê đan lô tốt, mua thoải mái dược liệu mà luyện tập. Hết ta lại đưa” Trần Lương cung cấp rộng lượng tài nguyên cho Tuyết Hoa. Tiền nong là vật ngoài thân, chỉ có nâng cao thực lực mới là thiên đạo
“Nhiều quá, công tử” Tuyết Hoa sửng sốt. Khi còn là công chúa, nàng tiêu cả năm cũng không đến 100 tinh thạch a. Ngay cả phụ hoàng của nàng cũng khó có thể chu cấp rộng lượng tài nguyên thế này cho nàng.
“Cầm đi, ngươi lên được đan sư cấp 3 là báo đáp tuyệt vời nhất rồi” Trần Lương nói.
“Ngươi cầm thêm cái này” Trần Lương đưa cho Tuyết Hoa một hòn đá có khắc trận pháp “Đây là Truyền Tin Thạch, có nó chúng ta có thể trao đổi tin tức từ xa”.
Truyền Tin Thạch là Truyền Âm Thạch được bày thêm trận pháp phù hợp với mục đích sử dụng.
Truyền Âm Thạch được sinh ra do lỗ hổng không gian hút các hòn đá vào và đưa đến một nơi khác. Trong quá trình bị dịch chuyển, các hòn đá biến dị thành Truyền Âm Thạch. Khi 1 tảng Truyền Âm Thạch bị tách rời thành các mảnh thì các mảnh đó gọi là Truyền Âm Thạch Tử. Các mảnh Truyền Âm Thạch Tử của cùng một Truyền Âm Thạch gọi là Tử Thạch Âm. Tử Thạch Âm có thể truyền âm cho nhau, bất kể khoảng cách.
Trận pháp sư bố trí Truyền Tin Trận lên Tử Thạch Âm sẽ trở thành Truyền Tin Thạch. Những Truyền Tin Thạch kích hoạt trận pháp giống nhau sẽ có thể truyền thông tin riêng cho nhau.
Truyền Tin Thạch có kích thước càng lớn thì số lượng Truyền Tin Trận có thể khắc lên càng nhiều.
Hôm sau, Tuyết Hoa tiến tới Vân Thành học tập.
Hoàng Trí Cát thấy nàng vắng mặt lâu, còn định về quê nàng tìm kiếm. Nay gặp lại hắn vui lắm, mở tiệc mừng Tuyết Hoa trở về. Đáng tiếc là hắn lại không mời được nhân vật chính đến dự, đành hủy tiệc.
Nàng càng từ chối, Hoàng Trí Cát càng yêu thích nàng, yêu thích sự thủy chung của nàng. Hắn cũng càng muốn biết ý trung nhân của Tuyết Hoa là ai để còn tìm cách cướp Tuyết Hoa về bên mình.