Chương : 20
[ Đọc xong chap này thế nào cũng bảo Thằng Tác Giả chơi đồ ít thôi =)) ]
Phong Vũ Lôi Quạt!
Cầm Phong Vũ Lôi Quạt trong tay, Vũ Lôi Phong nhìn chằm chằm Thiên Hưng, đối với thực lực Tam Tú Nhất Trọng của hắn cũng vô cùng cố kỵ.
Đến bây giờ, Vũ Lôi Phong mới chợt nhớ ra một điều:
- Đại Lục Thúy Hằng không hề có khái niệm dùng quạt. Tại sao ông lão kia lại có Phong Vũ Lôi Quạt, lại còn tặng cho ta?
Thật vậy, Đại Lục Thúy Hằng không có khái niệm dùng quạt làm vũ khí. Đến cả Khu vực Đông Bắc của Đại Lục Thúy Hằng là Phong Vân Sơn, nơi này chủ tu thuộc tính Phong những cũng không ai dùng quạt làm vũ khí. Chỉ có để làm mát mà thôi.
Hầu hết đấu sĩ trong Đại Lục Thúy Hằng đều dùng đao, kiếm, gươm giáo …. Quạt chỉ là thứ mềm yếu không thể sử dụng khi giao thủ.
Nhưng ở Trái Đất lại không như vậy. Quạt có thể dùng để làm mát, dùng để múa, và hơn hết nó là một loại Vũ Khí.
Mềm mại, uyển chuyển nhưng đầy sắc bén và mạnh mẽ. Đây chính là điểm mạnh của Quạt. Đây là một vũ khí vô cùng khó sử dụng. Có rất ít người dùng Quạt, đa số dùng đao và kiếm.
Đối với người dùng quạt, lại vô cùng thưa thớt, nhưng một khi bước lên thi đấu. Kỹ thuật dùng quạt tốt lại có thể bắt bài đa số vũ khí khác. Quạt gọn nhẹ nên rất linh hoạt.
Phong Vũ Lôi Quạt, đây lại là cây quạt không bình thường. Ngoài Vũ Lôi Phong ra, chưa từng có ai nhấc nó lên được. Một lần Vũ Lôi Phong thử chém nhẹ lên cây, cái cây kia liền bị chém đôi. Một quạt tung ra, lá cây bị thổi bay không còn một chiếc. Linh Nhi lúc đó còn vừa mắng vừa quét sân.
Tóm lại, dùng Quạt làm vũ khí là khái niệm chưa từng có ở Đại Lục Thúy Hằng.
…
Hiện tại, nhìn thấy Vũ Lôi Phong không ngờ dùng cây quạt màu trắng mà hắn hay mang theo phe phẩy kia làm vũ khí, không ít người cảm thấy nghi hoặc. Vũ Lôi Phong hết lần này đến lần khác làm bọn họ không thể nhìn thấu.
- Kỳ quái, rõ ràng thế giới này đúng là không có dùng quạt, ông già kia là ai, chẳng lẽ hắn có liên quan đến Trái Đất.
Ánh mắt Vũ Lôi Phong chợt chấn động. Trái Đất, phát hiện này khiến đầu hắn như muốn nổ tung. Sau chuyện này hắn phải nhanh chóng tìm cho ra ông lão đó.
- Khỏi hỏi cho tốn công
Tiểu Na trong đầu lại nói. Giọng nói đầy vui vẻ, tâm tình Tiểu Na hôm nay không tệ.
- Mải ngủ quên không nói cho ngươi biết. Ông lão kia không phải người Đại Lục Thúy Hằng, ông ta là do hệ thống KOF tạo ra thôi.
Tiểu Na mỉm cười
- Vậy còn Phong Vũ Lôi Quạt?
- Đó là quà Tân Thủ mà thôi, chẳng lẽ quà Tân Thủ mà hệ thống KOF ta cũng không có?
Vũ Lôi Phong chấn kinh, thì ra đó chính là bí mật của Phong Vũ Lôi Quạt.
…
Thiên Hưng nhìn thấy Vũ Lôi Phong cầm quạt thủ thế, ánh mắt hắn biến đổi đầy khó hiểu. Nhưng với tu vi Tam Tú Nhất Trọng, hắn cũng không sợ Vũ Lôi Phong một chút nào.
- Kết thúc đi, Tử Vong Phong Bạo!
Thiên Hưng gầm lên một tiếng, gió lốc quanh người rít gào, gió xoáy thổi mạnh đến cực điểm. Thuộc tính Phong trong thiên địa không ngừng hội tụ trên người Thiên Hưng. Gió càng ngày càng mạnh. Quanh người Thiên Hưng bây giờ là bốn cơn lốc xoáy xoay tròn quanh hắn.
Đây chính là điểm mạnh mẽ của Đấu Sĩ Tam Tú, có thể thật sự khống chế thuộc tính trong người mà công kích chứ không phải chỉ mơ hồ nắm giữ như đấu sĩ Nhị Tú.
- Đi!
Thiên Hưng đẩy tay một cái về hướng Vũ Lôi Phong đang đứng. Bốn cơn lốc xoáy nhập lại thành một cơn lốc khổng lồ lao thẳng về phía Vũ Lôi Phong. Hắn có muốn tránh cũng khó, Tử Vong Phong Bạo vô cùng to lớn, có tránh cũng không kịp.
- Để ta thử xem, Phong Vũ Lôi Quạt ngươi có gì bất phàm.
Ánh mắt Vũ Lôi Phong bắn ra chiến ý, không hề sợ hãi. Phong Vũ Lôi Quạt mở rộng. Cánh tay phải cầm quạt vẽ ra một đường cong từ vai phải đến chân trái Vũ Lôi Phong, hắn quạt thật mạnh một cái. Dùng hết sức bình sinh tung ra một quạt.
Lúc trước, một cú quạt của Phong Vũ Lôi Quạt đã có thể quạt bay toàn bộ lá cây trong sân rộng, nhưng lúc đó hắn đang đeo tạ.
Hiện tại tạ đã tháo, lực lại dùng hết sức, không thể nghi ngờ là mạnh hơn gấp mười lần.
Vù Vù!
Một quạt được phất ra, Tử Vong Phong Bạo lại vô cùng quỷ dị mà biến mất không thấy. Một cơn gió cực mạnh lao thẳng đến Thiên Hưng.
- Từ ngày hôm nay, Phong Vũ Lôi Quạt xuất thế. Ta sẽ gọi chiêu này là….
Dừng lại một chút, Vũ Lôi Phong nói tiếp. Âm thanh tuy nhỏ nhưng ai ai cũng nghe rõ ràng.
- Phong Vũ Lôi Bạo!
…
Tả thì rất chậm, nhưng trong nháy mắt, cơn gió cực mạnh kia đã ập thẳng lên người Thiên Hưng, Nguyên Lực trên người hắn tuôn ra dữ dội chống lại.
Cầm cự không được bao lâu, bỗng dưng, hai chân của Thiên Hưng rời khỏi mặt đất. Mất đi điểm tựa cuối cùng, Thiên Hưng lập tức bị thổi bay. Gió rít cắt qua người làm hắn cảm thấy đau đớn như da thịt bị dày xéo.
Ầm Ầm
Gió lốc trong không khí như bị Phong Vũ Lôi Quạt vận chuyển, liền theo hướng Phong Vũ Lôi Bạo được phát động mà lại ập đến, cơn gió do Phong Vũ Lôi Bạo tạo ra không hề giảm đi khí thế mà lại còn mạnh mẽ hơn, gió gào thét, trời cũng phẫn nộ.
Thiên Hưng bị thổi bay, người hắn cảm thấy nhẹ bẫng, cơn đau do gió tạo ra đã làm một vài chỗ trên người hắn có chút máu nhàn nhạt.
Đến khi Thiên Hưng tiếp đất. Cả quảng trường, à không, cả Phong Lôi Môn chìm trong yên lặng.
Không chỉ có Thiên Hưng, toàn bộ đệ tử Phong Lôi Môn đứng sau hắn đều bị vạ lây.
Theo cơn gió dần dần yếu đi, lộ ra một khoảng trống vô cùng lớn. Chỗ đó là một phần khán đài chật kín người. Hiện tại đã không còn ai, cả Thiên Hưng cũng không thấy đâu nữa.
Vì.
Tất cả, đều bị cơn gió do Phong Vũ Lôi Bạo thổi bay ra hai bên, không ai bị thương quá nặng vì Thiên Hưng đã cản lại hầu hết lực đạo.
Một đám lớn đệ tử bò dậy, có một trên kinh hoảng khi thấy hắn đang ngồi trên mặt của Thiên Hưng.
Đúng! Ngồi trên mặt Thiên Hưng
Tên đệ tử kia liền nhảy ra, quỳ gối xin lỗi Thiên Hưng mãi không thôi.
Tiếng hít khí lạnh vang lên không ngừng, tất cả ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía Vũ Lôi Phong.
Một quạt, cơn gió kia đã thổi bay Thiên Hưng đi thật xa, đệ tử xung quanh cũng không thoát, nơi cơn gió đi qua, sạch sẽ đến vô hạn.
- T… Tứ … Tứ Tú. Sức mạnh này là của Tứ Tú mới có thể phát động
Một Trưởng Lão Phong Lôi Môn đứng dậy, ánh mắt khiếp sợ.
- Cây quạt đó là thứ gì, Một Phàm Nhân sao lại có thể phát động gió mạnh như vậy, không hề có chút thuộc tích Phong ba động, nhưng Tử Vong Phong Bạo của Thiên Hưng cứ như vậy bị phá đi?
Không ít Chấp Sự, Hộ Pháp, Trưởng lão Phong Lôi Môn ánh mắt khiếp sợ nhìn nhau. Chúng đệ tử đã sớm há hốc mồm không ai nói được câu nào.
Ánh mắt Linh Nhi khiếp sợ, nàng biết rõ, mới hôm qua Vũ Lôi Phong đi chợ với nàng ngoài Phong Lôi Thành được người ta tặng cho a.
Ánh mắt Vũ Lôi Đình chớp động.
- Không thể nhìn ra cấp sao của nó, đây rốt cuộc là bảo vật từ đâu?
Lưu Thiên Kim nhìn chằm chằm vào Vũ Lôi Phong, không hiểu sao một tay nàng lại đang đặt lên ngực trái. Đúng vậy, Tim nàng đang đập vô cùng nhanh. Cái thân ảnh Áo đỏ đen kia sao trông cao lớn quá, sao mà lãng tử tiêu sái đến vậy.
Vũ Lôi Vân còn chưa hết bàng hoàng, ở vị trí Trọng tài, hắn cảm nhận được rõ ràng hơn ai hết, lực gió ban nãy, Tứ Tú Nhất Trọng cũng không thể đỡ nổi.
Mãi một lúc sau, Vũ Lôi Vân mới đi đến, ánh mắt ngạc nhiên lẫn tự hào nhìn vào Vũ Lôi Phong, hắn nắm cổ tay Vũ Lôi Phong giơ lên, tuyên bố.
- Rơi Đài, Vũ Lôi Phong chiến thắng, trở thành Tân đệ tử mạnh nhất trong ba năm vừa qua. Nhận được một Nguyên Linh Khí 4 sao
- Thiên Hưng. Dù thua nhưng ngươi không được nản chí, sau này bớt kiêu ngạo lại. Núi cao còn có núi cao hơn. Ngày mai đến gặp ta nhận Nguyên Linh Khí 3 sao.
Nghe Vũ Lôi Vân tuyên bố, cả Phong Lôi Môn sôi trào. Đệ tử cũ, đệ tử mới. Tất cả bọn họ đều hò hét không ngừng.
- Vũ Lôi Phong vô địch
- Tam thiếu gia Tất thắng
Mà lúc này, không ít nữ đệ tử con tim thắt lại, khắc sâu hình bóng Vũ Lôi Phong trong tim.
Thiên Hưng bò dậy, im lặng không nói gì. Người hắn xuất hiện không ít máu. Nhìn Vũ Lôi Phong, sự kiêu ngạo của bị cơn gió kia đánh tan tác. Trong mắt nhìn Vũ Lôi Phong chỉ còn sự sợ hãi lẫn kính sợ.
Một người không có Nguyên Lực, lại có thể bón hành cho hắn như vậy.
…
Vũ Lôi Phong thở ra một hơi, áp lực trong người được giải trừ, may mắn hắn không bị hóa thành Trần Đức Bo.
Tiểu Na trong đầu tươi cười, nàng nói với Vũ Lôi Phong
- Thế nào? quà Tân Thủ không tệ đúng không, còn rất nhiều vũ khí xịn trong Cửa Hàng nha.
Vũ Lôi Phong mỉm cười. Phong Vũ Lôi Quạt đúng là vô cùng mạnh mẽ.
Hết chương 20...
Phong Vũ Lôi Quạt!
Cầm Phong Vũ Lôi Quạt trong tay, Vũ Lôi Phong nhìn chằm chằm Thiên Hưng, đối với thực lực Tam Tú Nhất Trọng của hắn cũng vô cùng cố kỵ.
Đến bây giờ, Vũ Lôi Phong mới chợt nhớ ra một điều:
- Đại Lục Thúy Hằng không hề có khái niệm dùng quạt. Tại sao ông lão kia lại có Phong Vũ Lôi Quạt, lại còn tặng cho ta?
Thật vậy, Đại Lục Thúy Hằng không có khái niệm dùng quạt làm vũ khí. Đến cả Khu vực Đông Bắc của Đại Lục Thúy Hằng là Phong Vân Sơn, nơi này chủ tu thuộc tính Phong những cũng không ai dùng quạt làm vũ khí. Chỉ có để làm mát mà thôi.
Hầu hết đấu sĩ trong Đại Lục Thúy Hằng đều dùng đao, kiếm, gươm giáo …. Quạt chỉ là thứ mềm yếu không thể sử dụng khi giao thủ.
Nhưng ở Trái Đất lại không như vậy. Quạt có thể dùng để làm mát, dùng để múa, và hơn hết nó là một loại Vũ Khí.
Mềm mại, uyển chuyển nhưng đầy sắc bén và mạnh mẽ. Đây chính là điểm mạnh của Quạt. Đây là một vũ khí vô cùng khó sử dụng. Có rất ít người dùng Quạt, đa số dùng đao và kiếm.
Đối với người dùng quạt, lại vô cùng thưa thớt, nhưng một khi bước lên thi đấu. Kỹ thuật dùng quạt tốt lại có thể bắt bài đa số vũ khí khác. Quạt gọn nhẹ nên rất linh hoạt.
Phong Vũ Lôi Quạt, đây lại là cây quạt không bình thường. Ngoài Vũ Lôi Phong ra, chưa từng có ai nhấc nó lên được. Một lần Vũ Lôi Phong thử chém nhẹ lên cây, cái cây kia liền bị chém đôi. Một quạt tung ra, lá cây bị thổi bay không còn một chiếc. Linh Nhi lúc đó còn vừa mắng vừa quét sân.
Tóm lại, dùng Quạt làm vũ khí là khái niệm chưa từng có ở Đại Lục Thúy Hằng.
…
Hiện tại, nhìn thấy Vũ Lôi Phong không ngờ dùng cây quạt màu trắng mà hắn hay mang theo phe phẩy kia làm vũ khí, không ít người cảm thấy nghi hoặc. Vũ Lôi Phong hết lần này đến lần khác làm bọn họ không thể nhìn thấu.
- Kỳ quái, rõ ràng thế giới này đúng là không có dùng quạt, ông già kia là ai, chẳng lẽ hắn có liên quan đến Trái Đất.
Ánh mắt Vũ Lôi Phong chợt chấn động. Trái Đất, phát hiện này khiến đầu hắn như muốn nổ tung. Sau chuyện này hắn phải nhanh chóng tìm cho ra ông lão đó.
- Khỏi hỏi cho tốn công
Tiểu Na trong đầu lại nói. Giọng nói đầy vui vẻ, tâm tình Tiểu Na hôm nay không tệ.
- Mải ngủ quên không nói cho ngươi biết. Ông lão kia không phải người Đại Lục Thúy Hằng, ông ta là do hệ thống KOF tạo ra thôi.
Tiểu Na mỉm cười
- Vậy còn Phong Vũ Lôi Quạt?
- Đó là quà Tân Thủ mà thôi, chẳng lẽ quà Tân Thủ mà hệ thống KOF ta cũng không có?
Vũ Lôi Phong chấn kinh, thì ra đó chính là bí mật của Phong Vũ Lôi Quạt.
…
Thiên Hưng nhìn thấy Vũ Lôi Phong cầm quạt thủ thế, ánh mắt hắn biến đổi đầy khó hiểu. Nhưng với tu vi Tam Tú Nhất Trọng, hắn cũng không sợ Vũ Lôi Phong một chút nào.
- Kết thúc đi, Tử Vong Phong Bạo!
Thiên Hưng gầm lên một tiếng, gió lốc quanh người rít gào, gió xoáy thổi mạnh đến cực điểm. Thuộc tính Phong trong thiên địa không ngừng hội tụ trên người Thiên Hưng. Gió càng ngày càng mạnh. Quanh người Thiên Hưng bây giờ là bốn cơn lốc xoáy xoay tròn quanh hắn.
Đây chính là điểm mạnh mẽ của Đấu Sĩ Tam Tú, có thể thật sự khống chế thuộc tính trong người mà công kích chứ không phải chỉ mơ hồ nắm giữ như đấu sĩ Nhị Tú.
- Đi!
Thiên Hưng đẩy tay một cái về hướng Vũ Lôi Phong đang đứng. Bốn cơn lốc xoáy nhập lại thành một cơn lốc khổng lồ lao thẳng về phía Vũ Lôi Phong. Hắn có muốn tránh cũng khó, Tử Vong Phong Bạo vô cùng to lớn, có tránh cũng không kịp.
- Để ta thử xem, Phong Vũ Lôi Quạt ngươi có gì bất phàm.
Ánh mắt Vũ Lôi Phong bắn ra chiến ý, không hề sợ hãi. Phong Vũ Lôi Quạt mở rộng. Cánh tay phải cầm quạt vẽ ra một đường cong từ vai phải đến chân trái Vũ Lôi Phong, hắn quạt thật mạnh một cái. Dùng hết sức bình sinh tung ra một quạt.
Lúc trước, một cú quạt của Phong Vũ Lôi Quạt đã có thể quạt bay toàn bộ lá cây trong sân rộng, nhưng lúc đó hắn đang đeo tạ.
Hiện tại tạ đã tháo, lực lại dùng hết sức, không thể nghi ngờ là mạnh hơn gấp mười lần.
Vù Vù!
Một quạt được phất ra, Tử Vong Phong Bạo lại vô cùng quỷ dị mà biến mất không thấy. Một cơn gió cực mạnh lao thẳng đến Thiên Hưng.
- Từ ngày hôm nay, Phong Vũ Lôi Quạt xuất thế. Ta sẽ gọi chiêu này là….
Dừng lại một chút, Vũ Lôi Phong nói tiếp. Âm thanh tuy nhỏ nhưng ai ai cũng nghe rõ ràng.
- Phong Vũ Lôi Bạo!
…
Tả thì rất chậm, nhưng trong nháy mắt, cơn gió cực mạnh kia đã ập thẳng lên người Thiên Hưng, Nguyên Lực trên người hắn tuôn ra dữ dội chống lại.
Cầm cự không được bao lâu, bỗng dưng, hai chân của Thiên Hưng rời khỏi mặt đất. Mất đi điểm tựa cuối cùng, Thiên Hưng lập tức bị thổi bay. Gió rít cắt qua người làm hắn cảm thấy đau đớn như da thịt bị dày xéo.
Ầm Ầm
Gió lốc trong không khí như bị Phong Vũ Lôi Quạt vận chuyển, liền theo hướng Phong Vũ Lôi Bạo được phát động mà lại ập đến, cơn gió do Phong Vũ Lôi Bạo tạo ra không hề giảm đi khí thế mà lại còn mạnh mẽ hơn, gió gào thét, trời cũng phẫn nộ.
Thiên Hưng bị thổi bay, người hắn cảm thấy nhẹ bẫng, cơn đau do gió tạo ra đã làm một vài chỗ trên người hắn có chút máu nhàn nhạt.
Đến khi Thiên Hưng tiếp đất. Cả quảng trường, à không, cả Phong Lôi Môn chìm trong yên lặng.
Không chỉ có Thiên Hưng, toàn bộ đệ tử Phong Lôi Môn đứng sau hắn đều bị vạ lây.
Theo cơn gió dần dần yếu đi, lộ ra một khoảng trống vô cùng lớn. Chỗ đó là một phần khán đài chật kín người. Hiện tại đã không còn ai, cả Thiên Hưng cũng không thấy đâu nữa.
Vì.
Tất cả, đều bị cơn gió do Phong Vũ Lôi Bạo thổi bay ra hai bên, không ai bị thương quá nặng vì Thiên Hưng đã cản lại hầu hết lực đạo.
Một đám lớn đệ tử bò dậy, có một trên kinh hoảng khi thấy hắn đang ngồi trên mặt của Thiên Hưng.
Đúng! Ngồi trên mặt Thiên Hưng
Tên đệ tử kia liền nhảy ra, quỳ gối xin lỗi Thiên Hưng mãi không thôi.
Tiếng hít khí lạnh vang lên không ngừng, tất cả ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía Vũ Lôi Phong.
Một quạt, cơn gió kia đã thổi bay Thiên Hưng đi thật xa, đệ tử xung quanh cũng không thoát, nơi cơn gió đi qua, sạch sẽ đến vô hạn.
- T… Tứ … Tứ Tú. Sức mạnh này là của Tứ Tú mới có thể phát động
Một Trưởng Lão Phong Lôi Môn đứng dậy, ánh mắt khiếp sợ.
- Cây quạt đó là thứ gì, Một Phàm Nhân sao lại có thể phát động gió mạnh như vậy, không hề có chút thuộc tích Phong ba động, nhưng Tử Vong Phong Bạo của Thiên Hưng cứ như vậy bị phá đi?
Không ít Chấp Sự, Hộ Pháp, Trưởng lão Phong Lôi Môn ánh mắt khiếp sợ nhìn nhau. Chúng đệ tử đã sớm há hốc mồm không ai nói được câu nào.
Ánh mắt Linh Nhi khiếp sợ, nàng biết rõ, mới hôm qua Vũ Lôi Phong đi chợ với nàng ngoài Phong Lôi Thành được người ta tặng cho a.
Ánh mắt Vũ Lôi Đình chớp động.
- Không thể nhìn ra cấp sao của nó, đây rốt cuộc là bảo vật từ đâu?
Lưu Thiên Kim nhìn chằm chằm vào Vũ Lôi Phong, không hiểu sao một tay nàng lại đang đặt lên ngực trái. Đúng vậy, Tim nàng đang đập vô cùng nhanh. Cái thân ảnh Áo đỏ đen kia sao trông cao lớn quá, sao mà lãng tử tiêu sái đến vậy.
Vũ Lôi Vân còn chưa hết bàng hoàng, ở vị trí Trọng tài, hắn cảm nhận được rõ ràng hơn ai hết, lực gió ban nãy, Tứ Tú Nhất Trọng cũng không thể đỡ nổi.
Mãi một lúc sau, Vũ Lôi Vân mới đi đến, ánh mắt ngạc nhiên lẫn tự hào nhìn vào Vũ Lôi Phong, hắn nắm cổ tay Vũ Lôi Phong giơ lên, tuyên bố.
- Rơi Đài, Vũ Lôi Phong chiến thắng, trở thành Tân đệ tử mạnh nhất trong ba năm vừa qua. Nhận được một Nguyên Linh Khí 4 sao
- Thiên Hưng. Dù thua nhưng ngươi không được nản chí, sau này bớt kiêu ngạo lại. Núi cao còn có núi cao hơn. Ngày mai đến gặp ta nhận Nguyên Linh Khí 3 sao.
Nghe Vũ Lôi Vân tuyên bố, cả Phong Lôi Môn sôi trào. Đệ tử cũ, đệ tử mới. Tất cả bọn họ đều hò hét không ngừng.
- Vũ Lôi Phong vô địch
- Tam thiếu gia Tất thắng
Mà lúc này, không ít nữ đệ tử con tim thắt lại, khắc sâu hình bóng Vũ Lôi Phong trong tim.
Thiên Hưng bò dậy, im lặng không nói gì. Người hắn xuất hiện không ít máu. Nhìn Vũ Lôi Phong, sự kiêu ngạo của bị cơn gió kia đánh tan tác. Trong mắt nhìn Vũ Lôi Phong chỉ còn sự sợ hãi lẫn kính sợ.
Một người không có Nguyên Lực, lại có thể bón hành cho hắn như vậy.
…
Vũ Lôi Phong thở ra một hơi, áp lực trong người được giải trừ, may mắn hắn không bị hóa thành Trần Đức Bo.
Tiểu Na trong đầu tươi cười, nàng nói với Vũ Lôi Phong
- Thế nào? quà Tân Thủ không tệ đúng không, còn rất nhiều vũ khí xịn trong Cửa Hàng nha.
Vũ Lôi Phong mỉm cười. Phong Vũ Lôi Quạt đúng là vô cùng mạnh mẽ.
Hết chương 20...