Chương : 25
Thẩm Sở Sở ngồi trên hành lang dài, nhìn chằm chằm vào nữ minh tinh.
Nữ minh tinh này tên là Trần Tiêu, sở trường trong giới giải trí là phía lĩnh vực phim truyền hình, thỉnh thoảng mới diễn một vài vai trong điện ảnh. Nếu như là phim truyền hình, Trần Tiêu khẳng định chính là nữ chính không có gì nghi ngờ, nhưng trong điện ảnh của Mã đạo diễn cô ấy chẳng qua là một nữ thứ ba xuất hiện không được mấy lần.
Cô ây năm nay hơn ba mươi tuổi, đã kết hôn với chồng mười lăm năm rồi. Chồng cô ấy là một ca sĩ, không nổi tiếng bằng cô ấy, nhưng cũng có thể coi là lực lượng tương đương. Trần Tiêu hình như mỗi ngày đều sẽ trên Weibo khoe chồng và con trai mình. Hai người họ là hình mẫu đôi vợ chồng ân ái có tiếng của giới giải trí.
Thẩm Sở Sở cảm thấy tam quan của mình có chút sụp đổ. Lúc học cấp ba cô còn khá thích đôi vợ chồng này, nghe nói hai người đó là bạn học đại học, yêu đương bốn năm sau đó liền kết hôn. Thật khiến người ta hâm mộ biết bao. Đã từng có thời cô còn cảm thấy lúc đại học mình không yêu đương với mục đích tiến tới kết hôn một lần nào mà tiếc nuối.
Nhìn chằm chằm vào Trần Tiêu một lúc lâu, trái tim hồng trên đầu cô ấy cũng không biến thành màu đỏ. Sau khi thở dài một hơi, Thẩm Sở Sở cuối cùng nhận mệnh mà mở ra hệ thống nhân duyên của Trần Tiêu.
Trạng thái 2: Chưa kết hôn
Đối tượng kết hôn: Vương Chí Kỳ [hình ảnh]
Ngày kết hôn: Ngày 10 tháng 1 năm 2019
Chỉ số hôn nhân: Bốn sao (tình đầu ý hợp)
Quá trình tơ hồng: [Có thể mở]
Mở ảnh của Vương Chí Kỳ ra xem, Thẩm Sở Sở khẳng định mình chưa từng nghe tên của người này, cũng chưa thấy qua người này. Đây chắc là người chồng thứ hai của Trần Tiêu, hơn nữa còn là loại bạch đầu giai lão. Xem ra dường như là người ngoài giới.
Lại xem tiếp trạng thái 1 bên dưới đã biến thành màu xám, Thẩm Sở Sở kinh ngạc phát hiện Trần Tiêu và chồng cô Dương Khải đã ly hôn hơn nửa năm rồi. Ly hôn được nửa năm còn ngày ngày lên Weibo show ân ái...
Đống thao tác này thật sự khiến người ta phải say.
Thẩm Sở Sở nhịn xuống tâm tình phức tạp, đi mở ra Weibo của Trần Tiêu. Ngày Trần Tiêu ly hôn là 23 tháng 12 năm 2017, kết quả hôm đó Trần Tiêu còn phát lên một bài Weibo thế này:
{Trần Tiêu V}: Hôm nay thời tiết thật tốt, mang bảo bảo ra ngoài phơi nắng một chút. Người nào đó sáng dậy muộn quá, hại bảo bảo của chúng ta phải ra ngoài ít đi một chút. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Thẩm Sở Sở xem xong bài Weibo này, ngẩng đầu lên nhìn xem Trần Tiêu đang quay phim, trong đầu chỉ còn bốn chữ: Diễn kỹ thật tốt.
Chờ đến khi Trần Tiêu quay xong, đi đến hành lang nơi các nghệ sĩ nghỉ ngơi. Thẩm Sở Sở thấy Trần Tiêu đang hướng về phía cô đi tới, đứng thẳng dậy đến chào cô ấy một tiếng.
Kết quả, Trần Tiêu giống như không nhìn thấy Thẩm Sở Sở, trực tiếp nói với người phía sau: "Ây da, Thần ca hôm nay ăn bận một thân soái khí nha, trách không được bao nhiêu tiểu cô nương đuổi theo gọi anh là chồng!"
Hạ Thần cười nói: "So làm sao được với chị Tiêu Tiêu." Nói xong, Hạ Thần liền muốn đi quay.
Khi đi qua Thẩm Sở Sở, nghe thấy Thẩm Sở Sở chào anh, anh cười nói: "Em là diễn viên hôm nay mới vào tổ à?"
Thẩm Sở Sở nhìn nụ cười rạng rỡ của Hạ Thần, cung kính nói: "Vâng ạ, Thần ca."
"Ồ? Là một người mới? Công ty nào vậy?"
"Bit Media."
Hạ Thần kinh ngạc nhướn mày nói: "Không tồi nha, hóa ra là Bit Media."
Lúc này, Trần Tiêu cũng đi đến, cười nói: "Bit Media à? Bọn họ bây giờ vẫn tuyển người mới sao? Cô là tốt nghiệp Học viện Điện ảnh hay là Học viện Hí kịch thế? Là người biểu hiện ưu tú nhất trong kỳ này của các cô sao?"
Mấy câu của Trần Tiêu nói rất lớn, hơn nữa nhìn như là một bộ dáng vô tâm vô phế, nhưng Thẩm Sở Sở lại cảm thấy khó chịu theo bản năng.
"Không phải, em không phải là xuất thân căn bản." Tuy rằng trường đại học của cô là trường đại học danh tiếng trọng điểm đứng số một số hai trong nước, nhưng thời gian đại học đối với cô mà nói thật không quá vui vẻ, vì thế cô không hề thích nói cho người khác biết trường mình tốt nghiệp.
Hạ Thần nghe được lời này, cười một chút, sau đó nói: "Các cô từ từ nói chuyện, tôi đi quay phim đã. Còn không đi Mã đạo diễn sẽ muốn phát hỏa."
Sau khi Hạ Thần đi mất, Trần Tiêu ngược lại càng thêm nhiệt tình đối với Thẩm Sở Sở, thay đổi ngay thái độ lạnh lùng hay khinh người lúc trước. Âm thanh cũng so với vừa rồi nhỏ hơn một chút.
"Không phải là xuất thân căn bản vẫn có thể được Bit Media tuyển vào, xem ra bản thân cô vốn rất là ưu tú." Trần Tiêu cười nói, sau đó mang một bộ dạng chị lớn thân thiện, nói: "Đúng rồi, quê em ở đâu thế, ở đế đô sao? Mọi người làm gì? Em ưu tú như vậy, chắc là người nhà cũng rất xuất chúng nhỉ?"
Thẩm Sở Sở có chút bối rối đáp: "Không phải, nhà em ở Nam thành, thành phố nhỏ. Cha mẹ đều là người bình thường."
Trên mặt Trần Tiêu lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, nói: "Ừ ừ, chị biết rồi, chúng ta trong vòng này cả mà, không thể đem tất cả mọi chuyện của mình đều nói ra. Chẳng qua là em nếu như không nói ra, có một số người sẽ bắt nạt em đó."
Thẩm Sở Sở cảm thấy chuyện này cô không nói tiếp được nữa, nói: "Chị Trần, em đến mà chưa chào Mã đạo diễn nữa, em trước qua đó xem sao ạ."
Nói xong, Thẩm Sở Sở rời đi trong nụ nghiền ngẫm của Trần Tiêu.
Vào giới này cẫn có một điểm không tốt, hủy thần tượng! Thật không biết tại sao năm đó cô lại thích minh tinh như vậy.
******
Sau khi ngốc ở tổ kịch hai ngày, liền đến cảnh của Thẩm Sở Sở. Mới sáng ra, Thẩm Sở Sở liền phải đi hóa trang rồi. Lúc ở phòng hóa trang gặp được Trần Tiêu, Trần Tiêu đã thay đổi thái độ nhiệt tình trước đó, hiện ra vẻ lạnh lùng thờ ơ. Không quan tâm gì đến Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, chẳng lẽ là nghe ngóng được là cô chẳng có bối cảnh gì, hay là cảm thấy cô không có giá trị lợi dụng gì?
Người hóa trang sau khi trang điểm xong cho Thẩm Sở Sở, thấy xung quanh không có ai, nói nhỏ: "Sở Sở, cô đừng buồn, cô ấy chính là như vậy, đối với cô như thế vẫn có thể coi là tốt rồi. Với nhân viên như chúng tôi, thái độ của cô ấy càng kém."
Một thợ trang điểm đứng bên cạnh cũng phàn nàn: "Ai thì không nói chứ, thật chưa từng thấy minh tinh nào như cô ta. Anh Hạ Thần là ảnh đế vẫn khách khách khí khí với chúng ta. Đến Mã đạo diễn cũng vậy, tuy là thái độ làm việc vô cùng nghiêm khắc, nhưng lúc riêng tư cũng khá ôn hòa."
Thẩm Sở Sở nghe mấy thợ trang điểm này nói, một chữ cũng không dám tiếp. Những người này nói vậy cũng thôi đi, nếu như cô cũng nói thì sau này truyền ra còn không biết là phiên bản nào.
Vì vậy, lúc trang điểm xong, Thẩm Sở Sở vội vàng thoát ly hiện trường này.
Nhìn vào Vương Thiến luôn yên lặng đi theo cô không nói một lời, Thẩm Sở Sở nói: "Những lời vừa rồi nghìn vạn lần đừng nói ra ngoài, chị cũng là không ngờ được mấy vị thợ trang điểm này trong lúc riêng tư sẽ nói những lời như vậy."
Không nghĩ tới Vương Thiến nghe thế liền cười một lúc, nói: "Thực ra cũng khá bình thường, bọn họ đều là theo tổ. Ngôi sao gặp được cũng nhiều, lúc nói chuyện riêng cũng sẽ phàn nàn vài câu thôi. Chẳng qua, nói ra ngoài lại chẳng có mấy người."
Thẩm Sở Sở có chút khó tin nói: "Thật sao."
Vương Thiến gật đầu, nói: "Tất nhiên là thật rồi, em trước đây cũng từng nghe không ít. Bởi vì những người này địa điểm làm việc đều là ở bên trong giới, bất cứ ai muốn nói ra ngoài, vừa tra liền tra được ngay. Sau này tự nhiên cũng không có ai dám dùng hắn nữa. Do đó, mọi người đều chỉ nói chơi thôi."
Thẩm Sở Sở nghe xong liền gật đầu, có chút hiểu được ý của Vương Thiến. Không cần biết là nói thế nào, thợ trang điểm, stylist, dịch vụ vân vân đều là người trong giới. Giới giải trí chỉ lớn có như vậy, cơ bản là mọi người đều biết nhau.
Lời nào có thể nói, lời nào không thể nói, mọi người đều hiểu.
Vì vậy, cũng bởi hiểu rõ được điểm này, có một vài minh tinh vào thời điểm riêng tư mới dám ra dáng đại bài đi? Dù sao mọi người cũng không phải phóng viên, còn muốn tiếp tục tồn tại trong giới, vì vậy cũng không có người dám bộc lộ ra.
Đi tới phim trường, nghe được tiếng hô của Mã đạo diễn, Thẩm Sở Sở bất giác trở nên càng căng thẳng hơn. Chờ phía trước quay xong, cuối cũng cũng đến lượt cô.
"Hoán y nữ đâu? Mau vào vị trí!"
Thẩm Sở Sở vừa nghe vậy, căng thẳng đến mức nói cũng có chút lắp bắp: "Ở, ở đây."
Mã đạo diễn lần này trừng mắt nhìn Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở cho rằng cô sắp bị mắng rồi, kết quả Mã đạo diễn lại khó có được nhẹ nhàng nói: "Tiểu cô nương lần đầu quay phim hả? Đừng căng thẳng, lát nữa phó đạo diễn sẽ nói về cảnh diễn cho cô, cô nghe cho kỹ. Quay phim không khó đâu, dùng tâm là được."
Thẩm Sở Sở nghe được lời này, cảm thấy bản thân giống như được tiêm một mũi máu gà vậy, tâm tình lập tức từ u ám chuyển thành trong xanh.
"Cảm ơn Mã đạo diễn đã cổ vũ."
Sau khi phó đạo diễn nói xong lời kịch, mọi người liền đi đến đứng ở vị trí của mình. Trên tay Thẩm Sở Sở cầm y phục, bắt đầu nghiêm túc giặt... kết quả còn chưa chờ được nam chính xuất hiện, Mã đạo diễn liền hô cắt.
"Nhìn vào ánh sáng, đừng chỉ cúi đầu giặt quần áo, nhớ nhìn ánh sáng!"
Thẩm Sở Sở sau khi nghe câu này, biết là bản thân vì quá căng thẳng nên đã phạm phải sai lầm ngớ ngẩn.
"Lần đầu tiên quay phim đều như vậy, không có cảm giác với ống kính, tìm không được ánh sáng. Được rồi, tiếp theo lại quay lần nữa!"
Lần thứ hai, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng không phạm cùng một lỗi lầm, cũng nhìn thấy nam chính đi đến.
Không ngờ, Mã đạo diễn lại một lần hô cắt. Hạ Thần đối mặt với Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở nhìn thấy Hạ Thần tuy rằng trên mặt cười cười, lại mang theo biểu cảm đau răng, tay hình như cũng muốn giơ lên bịt tai lại.
Thẩm Sở Sở có chút không hiểu vì sao, lúc này, cô liền nghe thấy tiếng gầm gừ của Mã đạo diễn.
"Hạ Thần, cậu vừa rồi làm gì thế, ống kính đều bị cậu che mất. Cậu đến một người mới cũng không bằng à! Tôi thấy cậu nên quay lại công ty học lại từ đầu đi."
Lần thứ ba, cảnh này cuối cùng cũng thuận lợi quay xong. Tay của Thẩm Sở Sở đều có chút không còn tri giác. Lúc cô đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi, trước mắt xuất hiện một cốc nước nóng.
"Này, cho cô, đây là tôi tìm người mượn một cái cốc, làm ấm tay. Cũng tại tôi, phạm lỗi, liên lụy cô rồi."
Thẩm Sở Sở nhìn thấy biểu tình tội lỗi trên mặt Hạ Thần, giơ tay nhận lấy chiếc cốc, cảm kích nói: "Cảm ơn Thần ca."
Bởi vì lần này là ngoại cảnh, vì vậy mọi người đều nghỉ ngơi ở một khu, Trần Tiêu nhìn thấy sự tương tác của hai người bên này, biểu hiện ra nhìn có vẻ rất thoải mái, nhưng nghe lại có chút âm dương quái khí mà nói: "Ai dô, Thần ca của chúng ta thật là tri kỷ. Sở Sở, cô vừa ra mắt đã có thể diễn phim với Thần ca, thật sự là may mắn."
Hạ Thần hơi cau mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nói: "Ồ, đây không phải trách anh sao, thế mà lại mắc lỗi, liên lụy người mới."
Mấy người đang nói chuyện này, đột nhiên bên ngoài có vài phóng viên đi tới, chỉ tên gọi họ muốn phỏng vấn Trần Tiêu.
"Trần Tiêu, xin hỏi cô có biết chồng cô Dương Khải ngoại tình với Phùng Tử Thanh không?"
Nữ minh tinh này tên là Trần Tiêu, sở trường trong giới giải trí là phía lĩnh vực phim truyền hình, thỉnh thoảng mới diễn một vài vai trong điện ảnh. Nếu như là phim truyền hình, Trần Tiêu khẳng định chính là nữ chính không có gì nghi ngờ, nhưng trong điện ảnh của Mã đạo diễn cô ấy chẳng qua là một nữ thứ ba xuất hiện không được mấy lần.
Cô ây năm nay hơn ba mươi tuổi, đã kết hôn với chồng mười lăm năm rồi. Chồng cô ấy là một ca sĩ, không nổi tiếng bằng cô ấy, nhưng cũng có thể coi là lực lượng tương đương. Trần Tiêu hình như mỗi ngày đều sẽ trên Weibo khoe chồng và con trai mình. Hai người họ là hình mẫu đôi vợ chồng ân ái có tiếng của giới giải trí.
Thẩm Sở Sở cảm thấy tam quan của mình có chút sụp đổ. Lúc học cấp ba cô còn khá thích đôi vợ chồng này, nghe nói hai người đó là bạn học đại học, yêu đương bốn năm sau đó liền kết hôn. Thật khiến người ta hâm mộ biết bao. Đã từng có thời cô còn cảm thấy lúc đại học mình không yêu đương với mục đích tiến tới kết hôn một lần nào mà tiếc nuối.
Nhìn chằm chằm vào Trần Tiêu một lúc lâu, trái tim hồng trên đầu cô ấy cũng không biến thành màu đỏ. Sau khi thở dài một hơi, Thẩm Sở Sở cuối cùng nhận mệnh mà mở ra hệ thống nhân duyên của Trần Tiêu.
Trạng thái 2: Chưa kết hôn
Đối tượng kết hôn: Vương Chí Kỳ [hình ảnh]
Ngày kết hôn: Ngày 10 tháng 1 năm 2019
Chỉ số hôn nhân: Bốn sao (tình đầu ý hợp)
Quá trình tơ hồng: [Có thể mở]
Mở ảnh của Vương Chí Kỳ ra xem, Thẩm Sở Sở khẳng định mình chưa từng nghe tên của người này, cũng chưa thấy qua người này. Đây chắc là người chồng thứ hai của Trần Tiêu, hơn nữa còn là loại bạch đầu giai lão. Xem ra dường như là người ngoài giới.
Lại xem tiếp trạng thái 1 bên dưới đã biến thành màu xám, Thẩm Sở Sở kinh ngạc phát hiện Trần Tiêu và chồng cô Dương Khải đã ly hôn hơn nửa năm rồi. Ly hôn được nửa năm còn ngày ngày lên Weibo show ân ái...
Đống thao tác này thật sự khiến người ta phải say.
Thẩm Sở Sở nhịn xuống tâm tình phức tạp, đi mở ra Weibo của Trần Tiêu. Ngày Trần Tiêu ly hôn là 23 tháng 12 năm 2017, kết quả hôm đó Trần Tiêu còn phát lên một bài Weibo thế này:
{Trần Tiêu V}: Hôm nay thời tiết thật tốt, mang bảo bảo ra ngoài phơi nắng một chút. Người nào đó sáng dậy muộn quá, hại bảo bảo của chúng ta phải ra ngoài ít đi một chút. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Thẩm Sở Sở xem xong bài Weibo này, ngẩng đầu lên nhìn xem Trần Tiêu đang quay phim, trong đầu chỉ còn bốn chữ: Diễn kỹ thật tốt.
Chờ đến khi Trần Tiêu quay xong, đi đến hành lang nơi các nghệ sĩ nghỉ ngơi. Thẩm Sở Sở thấy Trần Tiêu đang hướng về phía cô đi tới, đứng thẳng dậy đến chào cô ấy một tiếng.
Kết quả, Trần Tiêu giống như không nhìn thấy Thẩm Sở Sở, trực tiếp nói với người phía sau: "Ây da, Thần ca hôm nay ăn bận một thân soái khí nha, trách không được bao nhiêu tiểu cô nương đuổi theo gọi anh là chồng!"
Hạ Thần cười nói: "So làm sao được với chị Tiêu Tiêu." Nói xong, Hạ Thần liền muốn đi quay.
Khi đi qua Thẩm Sở Sở, nghe thấy Thẩm Sở Sở chào anh, anh cười nói: "Em là diễn viên hôm nay mới vào tổ à?"
Thẩm Sở Sở nhìn nụ cười rạng rỡ của Hạ Thần, cung kính nói: "Vâng ạ, Thần ca."
"Ồ? Là một người mới? Công ty nào vậy?"
"Bit Media."
Hạ Thần kinh ngạc nhướn mày nói: "Không tồi nha, hóa ra là Bit Media."
Lúc này, Trần Tiêu cũng đi đến, cười nói: "Bit Media à? Bọn họ bây giờ vẫn tuyển người mới sao? Cô là tốt nghiệp Học viện Điện ảnh hay là Học viện Hí kịch thế? Là người biểu hiện ưu tú nhất trong kỳ này của các cô sao?"
Mấy câu của Trần Tiêu nói rất lớn, hơn nữa nhìn như là một bộ dáng vô tâm vô phế, nhưng Thẩm Sở Sở lại cảm thấy khó chịu theo bản năng.
"Không phải, em không phải là xuất thân căn bản." Tuy rằng trường đại học của cô là trường đại học danh tiếng trọng điểm đứng số một số hai trong nước, nhưng thời gian đại học đối với cô mà nói thật không quá vui vẻ, vì thế cô không hề thích nói cho người khác biết trường mình tốt nghiệp.
Hạ Thần nghe được lời này, cười một chút, sau đó nói: "Các cô từ từ nói chuyện, tôi đi quay phim đã. Còn không đi Mã đạo diễn sẽ muốn phát hỏa."
Sau khi Hạ Thần đi mất, Trần Tiêu ngược lại càng thêm nhiệt tình đối với Thẩm Sở Sở, thay đổi ngay thái độ lạnh lùng hay khinh người lúc trước. Âm thanh cũng so với vừa rồi nhỏ hơn một chút.
"Không phải là xuất thân căn bản vẫn có thể được Bit Media tuyển vào, xem ra bản thân cô vốn rất là ưu tú." Trần Tiêu cười nói, sau đó mang một bộ dạng chị lớn thân thiện, nói: "Đúng rồi, quê em ở đâu thế, ở đế đô sao? Mọi người làm gì? Em ưu tú như vậy, chắc là người nhà cũng rất xuất chúng nhỉ?"
Thẩm Sở Sở có chút bối rối đáp: "Không phải, nhà em ở Nam thành, thành phố nhỏ. Cha mẹ đều là người bình thường."
Trên mặt Trần Tiêu lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, nói: "Ừ ừ, chị biết rồi, chúng ta trong vòng này cả mà, không thể đem tất cả mọi chuyện của mình đều nói ra. Chẳng qua là em nếu như không nói ra, có một số người sẽ bắt nạt em đó."
Thẩm Sở Sở cảm thấy chuyện này cô không nói tiếp được nữa, nói: "Chị Trần, em đến mà chưa chào Mã đạo diễn nữa, em trước qua đó xem sao ạ."
Nói xong, Thẩm Sở Sở rời đi trong nụ nghiền ngẫm của Trần Tiêu.
Vào giới này cẫn có một điểm không tốt, hủy thần tượng! Thật không biết tại sao năm đó cô lại thích minh tinh như vậy.
******
Sau khi ngốc ở tổ kịch hai ngày, liền đến cảnh của Thẩm Sở Sở. Mới sáng ra, Thẩm Sở Sở liền phải đi hóa trang rồi. Lúc ở phòng hóa trang gặp được Trần Tiêu, Trần Tiêu đã thay đổi thái độ nhiệt tình trước đó, hiện ra vẻ lạnh lùng thờ ơ. Không quan tâm gì đến Thẩm Sở Sở.
Thẩm Sở Sở nghĩ thầm, chẳng lẽ là nghe ngóng được là cô chẳng có bối cảnh gì, hay là cảm thấy cô không có giá trị lợi dụng gì?
Người hóa trang sau khi trang điểm xong cho Thẩm Sở Sở, thấy xung quanh không có ai, nói nhỏ: "Sở Sở, cô đừng buồn, cô ấy chính là như vậy, đối với cô như thế vẫn có thể coi là tốt rồi. Với nhân viên như chúng tôi, thái độ của cô ấy càng kém."
Một thợ trang điểm đứng bên cạnh cũng phàn nàn: "Ai thì không nói chứ, thật chưa từng thấy minh tinh nào như cô ta. Anh Hạ Thần là ảnh đế vẫn khách khách khí khí với chúng ta. Đến Mã đạo diễn cũng vậy, tuy là thái độ làm việc vô cùng nghiêm khắc, nhưng lúc riêng tư cũng khá ôn hòa."
Thẩm Sở Sở nghe mấy thợ trang điểm này nói, một chữ cũng không dám tiếp. Những người này nói vậy cũng thôi đi, nếu như cô cũng nói thì sau này truyền ra còn không biết là phiên bản nào.
Vì vậy, lúc trang điểm xong, Thẩm Sở Sở vội vàng thoát ly hiện trường này.
Nhìn vào Vương Thiến luôn yên lặng đi theo cô không nói một lời, Thẩm Sở Sở nói: "Những lời vừa rồi nghìn vạn lần đừng nói ra ngoài, chị cũng là không ngờ được mấy vị thợ trang điểm này trong lúc riêng tư sẽ nói những lời như vậy."
Không nghĩ tới Vương Thiến nghe thế liền cười một lúc, nói: "Thực ra cũng khá bình thường, bọn họ đều là theo tổ. Ngôi sao gặp được cũng nhiều, lúc nói chuyện riêng cũng sẽ phàn nàn vài câu thôi. Chẳng qua, nói ra ngoài lại chẳng có mấy người."
Thẩm Sở Sở có chút khó tin nói: "Thật sao."
Vương Thiến gật đầu, nói: "Tất nhiên là thật rồi, em trước đây cũng từng nghe không ít. Bởi vì những người này địa điểm làm việc đều là ở bên trong giới, bất cứ ai muốn nói ra ngoài, vừa tra liền tra được ngay. Sau này tự nhiên cũng không có ai dám dùng hắn nữa. Do đó, mọi người đều chỉ nói chơi thôi."
Thẩm Sở Sở nghe xong liền gật đầu, có chút hiểu được ý của Vương Thiến. Không cần biết là nói thế nào, thợ trang điểm, stylist, dịch vụ vân vân đều là người trong giới. Giới giải trí chỉ lớn có như vậy, cơ bản là mọi người đều biết nhau.
Lời nào có thể nói, lời nào không thể nói, mọi người đều hiểu.
Vì vậy, cũng bởi hiểu rõ được điểm này, có một vài minh tinh vào thời điểm riêng tư mới dám ra dáng đại bài đi? Dù sao mọi người cũng không phải phóng viên, còn muốn tiếp tục tồn tại trong giới, vì vậy cũng không có người dám bộc lộ ra.
Đi tới phim trường, nghe được tiếng hô của Mã đạo diễn, Thẩm Sở Sở bất giác trở nên càng căng thẳng hơn. Chờ phía trước quay xong, cuối cũng cũng đến lượt cô.
"Hoán y nữ đâu? Mau vào vị trí!"
Thẩm Sở Sở vừa nghe vậy, căng thẳng đến mức nói cũng có chút lắp bắp: "Ở, ở đây."
Mã đạo diễn lần này trừng mắt nhìn Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở cho rằng cô sắp bị mắng rồi, kết quả Mã đạo diễn lại khó có được nhẹ nhàng nói: "Tiểu cô nương lần đầu quay phim hả? Đừng căng thẳng, lát nữa phó đạo diễn sẽ nói về cảnh diễn cho cô, cô nghe cho kỹ. Quay phim không khó đâu, dùng tâm là được."
Thẩm Sở Sở nghe được lời này, cảm thấy bản thân giống như được tiêm một mũi máu gà vậy, tâm tình lập tức từ u ám chuyển thành trong xanh.
"Cảm ơn Mã đạo diễn đã cổ vũ."
Sau khi phó đạo diễn nói xong lời kịch, mọi người liền đi đến đứng ở vị trí của mình. Trên tay Thẩm Sở Sở cầm y phục, bắt đầu nghiêm túc giặt... kết quả còn chưa chờ được nam chính xuất hiện, Mã đạo diễn liền hô cắt.
"Nhìn vào ánh sáng, đừng chỉ cúi đầu giặt quần áo, nhớ nhìn ánh sáng!"
Thẩm Sở Sở sau khi nghe câu này, biết là bản thân vì quá căng thẳng nên đã phạm phải sai lầm ngớ ngẩn.
"Lần đầu tiên quay phim đều như vậy, không có cảm giác với ống kính, tìm không được ánh sáng. Được rồi, tiếp theo lại quay lần nữa!"
Lần thứ hai, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng không phạm cùng một lỗi lầm, cũng nhìn thấy nam chính đi đến.
Không ngờ, Mã đạo diễn lại một lần hô cắt. Hạ Thần đối mặt với Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở nhìn thấy Hạ Thần tuy rằng trên mặt cười cười, lại mang theo biểu cảm đau răng, tay hình như cũng muốn giơ lên bịt tai lại.
Thẩm Sở Sở có chút không hiểu vì sao, lúc này, cô liền nghe thấy tiếng gầm gừ của Mã đạo diễn.
"Hạ Thần, cậu vừa rồi làm gì thế, ống kính đều bị cậu che mất. Cậu đến một người mới cũng không bằng à! Tôi thấy cậu nên quay lại công ty học lại từ đầu đi."
Lần thứ ba, cảnh này cuối cùng cũng thuận lợi quay xong. Tay của Thẩm Sở Sở đều có chút không còn tri giác. Lúc cô đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi, trước mắt xuất hiện một cốc nước nóng.
"Này, cho cô, đây là tôi tìm người mượn một cái cốc, làm ấm tay. Cũng tại tôi, phạm lỗi, liên lụy cô rồi."
Thẩm Sở Sở nhìn thấy biểu tình tội lỗi trên mặt Hạ Thần, giơ tay nhận lấy chiếc cốc, cảm kích nói: "Cảm ơn Thần ca."
Bởi vì lần này là ngoại cảnh, vì vậy mọi người đều nghỉ ngơi ở một khu, Trần Tiêu nhìn thấy sự tương tác của hai người bên này, biểu hiện ra nhìn có vẻ rất thoải mái, nhưng nghe lại có chút âm dương quái khí mà nói: "Ai dô, Thần ca của chúng ta thật là tri kỷ. Sở Sở, cô vừa ra mắt đã có thể diễn phim với Thần ca, thật sự là may mắn."
Hạ Thần hơi cau mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nói: "Ồ, đây không phải trách anh sao, thế mà lại mắc lỗi, liên lụy người mới."
Mấy người đang nói chuyện này, đột nhiên bên ngoài có vài phóng viên đi tới, chỉ tên gọi họ muốn phỏng vấn Trần Tiêu.
"Trần Tiêu, xin hỏi cô có biết chồng cô Dương Khải ngoại tình với Phùng Tử Thanh không?"