Chương 12
Sở Hoài Cẩn nghe tiểu trợ lí như quỷ khóc sói gào, gương mặt luôn không nhìn ra cảm xúc rốt cuộc xuất hiện một tia cảm xúc khiếp sợ.
Nghệ sĩ nhà mình khó có được cảm xúc khác trên mặt, tiểu trợ lí đang bị sắc đẹp hun đến đầu óc hôn mê hoàn toàn chưa phát hiện ra.
"A xin lỗi Hoài cẩn ca, quấy rầy anh làm việc" Tiểu trợ lí ngượng ngùng cười cười với Sở Hoài Cẩn "Em vừa rồi.....xem hơi chú tâm"
"Em sẽ nói nhỏ hơn xíu"
Nói xong, tiếp tục cúi đầu xem di động.
Sở Hoài Cẩn:?
Phương Tầm Du.
Lại là Phương Tầm Du.
Nhìn trợ lí mặt đỏ tai hồng, trong đầu Sở Hoài Cẩn hiện lên một đầu tóc hồng ánh kim phong cách đôn-chề, yên lặng ở trong lòng hít sâu một hơi.
Anh sửng sốt một chút, cũng không nói cái gì, giả vờ bình tĩnh tiếp tục đọc tài liệu.
Sở Hoài cẩn ngày thường làm việc quên luôn cả thời gian, không quan tâm trợ lí làm cái gì, nhịn không được muốn nghe hắn ngỏ giọng thầm thì cái gì.
"Cậu ấy đẹp trai quá đi, ô ô ô ô trên đời này tại sao có người lại đẹp như vậy chứ..."
"Vốn dĩ cho rằng mỗi ngày nhìn Hoài Cẩn ca, tui có thể miễn dịch với trai đẹp, không nghĩ tới vô pháp khống chế.."
Trợ lí xem một lần, kích động một lần nhỏ giọng nói với điện thoại, cũng không biết là đang nói chuyện với ai.
Trên mạng hiện cũng đã điên rồi.
Đêm nay không biết bao nhiêu người kêu ra tiếng cún như trợ lí kia nữa.
Theo thống của tổ tiết mục《 cùng bạn đồng hành 》, trong vài phút lượng người truy cập, số lượt xem tăng gấp 4 lần.
Đoạn Phương Tầm Du lộ mặt được cắt nối biên tập ra, các blogger truyền phát ra, lưu lượng người xem vô cùng lớn.
【 Cứu mạng, tui không thoát được, cậu ấy thật là quá đẹp trai, đáng tiếc màn ảnh quá ít rồi.】
【 Tui xem đoạn này hết lần này đến lần khác thậm chí kéo xuống tốc độ 0.5, phát hiện thanh âm cậu ấy rất dễ nghe, đặc biệt thoải mái. 】
【 Tui ghép lại tất cả màn ảnh của cậu ấy, tổng chưa đến 2 phút, ô ô ô tổ chương trình thật độc ác】
【Sự thật chứng minh, soái ca chân chính, dù có lên hình ít cũng không giấu được, góc chết cũng đẹp như vậy, tui thật sự lọt hố rồi, thật sự không nghĩ tới con cún trầm mê nhan sắc là chính tui.】
......
Không ít người gào thét, cùng ngày số lượng người tham gia siêu thoại Phương Tầm Du tăng rõ rệt.
@Tập đoàn nhan cẩu V: Không thổi phồng, không xé bức, không khống bình, chỉ đơn thuần liếm nhan, các chị em cùng nhau thưởng thức thịnh thế mỹ nhan, nếu đài Dưa Hấu có mở cửa bầu phiếu thuận tay bầu là được, không thì đơn giản ngắm nhan sắc cũng okela.
Fans tuyển thủ nào đó:???
Này là thao tác phật hệ trong truyền thuyết???
*Nhan cẩu / nhan khống: "cuồng" trai xinh gái đẹp, tương tự "thủ khống" là thích ngắm bàn tay, "thanh khống" là thích nghe giọng nói của người khác
*Khống bình: kiểm soát các bình luận trong một bài viết.
*Xé bức: tức fanwar, fan dùng lời lẽ nặng nề để bóc phốt, công kích, "dìm" idol người khác xuống.
*Phật hệ: có tấm lòng Bồ Tát, hiền lành lương thiện, không tâm cơ, không tranh đoạt với ai.
Phương Tầm Du dựa vào hai bức ảnh cắt ra từ show mà truyền bá rộng khắp mọi nơi
Trong phòng làm việc của Sở Hoài Cẩn, trợ lí điên cuồng mà nhấn vào màn hình không ngừng lưu ảnh.
Còn phát ra tiếng rầm rì cảm khái.
"Đang xem cái gì" Sở Hoài Cẩn nhanh chóng xem xong một chồng tài liệu, rốt cuộc nhịn không được, làm bộ lơ đãng lên tiếng hỏi "Vui vẻ như vậy."
"Tôi cũng muốn nhìn xem"
Tiểu trợ lý:??
Nghĩ đến mấy ngày trước ông chủ cũng chia sẻ 'ảnh chụp soái ca', tiểu trợ lí hoàn toàn không nhận ra đó là lịch sử đen của Phương Tầm Du còn cảm khái khẩu vị thẩm mỹ độc đáo Sở Hoài Cẩn, lớn mật quyết định bổ cập một ít thẩm mỹ giới trẻ đương thời cho hắn.
"Hoài Cẩn ca, anh xem" Trợ lí click mở một cái video cắt sắn, hứng thú bừng bừng giới thiệu cho Sở Hoài Cẩn "anh xem nhan sắc của Phương Tầm Du"
"Đúng đỉnh"
Sở Hoài Cẩn ghé sát vào màn hình, nhìn đến mà giật mình.
Phương Tầm Du trên ảnh khác với Phương Tầm Du trước đó hắn tìm được.
Cả người thanh tân thoải mái, mái tóc đen ngoãn ngoan nhỏ vụn trên trán, tôn lên khuôn mặt nhỏ xinh tinh tế.
Con người màu hổ phách như biết nói, sáng lấp la lấp lánh.
Sở Hoài Cẩn có cảm giác xuyên thấu qua màn hình, trực tiếp đối diện với đối phương.
Không biết tại sao, anh như đã gặp qua đôi mắt này ở nơi nào, nhưng lúc muốn nhớ đến, kí ức kia xa xôi lại mơ hồ.
Anh rũ rũ mắt, tiếp tục không chớp nhìn màn hình.
Trái tim mất khống chế chạy tốc độ hơi nhanh.
Nhẹ nhàng thở một hơi, mặt không đổi sắc mở cổ áo sơ mi.
30 giây thật mau
Nhưng Phương Tầm Du trong màn ảnh đơn giản nhìn ống kính, nhẹ nhàng rũ mắt, âm nhạc kết thúc vi deo biến thành màu đen.
"Hết rồi?" Sở Hoài Cẩn nhíu nhíu mày.
"Vâng ạ, chỉ có chừng đó thôi" trợ lí mồm năm miệng mười giải thích "Tiết mục không biết trúng gió phương nào, cho Phương tầm Du lên hình nhiêu đó..."
"Có thể là dự phòng bạo một lần đi, rốt cuộc giá trị nhan sắc này cũng quá cao" trợ lý nghiêm nhiên trở thành một bộ dáng fans, bắt đầu xúi giục Sở Hoài Cẩn, đôi mắt toả sáng hỏi "Đúng rồi, Hoài Cẩn ca, anh thấy Du Du nhà chúng em có đẹp không?"
"Anh không phải khách vip của đài Dưa Hấu sao? Có thể bầu một phiếu cho sân khấu của cậu ấy không?" trợ lý nghĩ nghĩ, hưng phấn nói không ngừng.
Sở Hoài Cẩn:......
Nhìn khuôn mặt không cảm xúc của ông chủ nhà mình, trợ lí nháy mắt bình tĩnh lại, yếu ớt mà run rẫy vài cái.
Hắn không phải điên rồi đi.
Đu idol quấy rầy ông chủ làm việc, còn to gan lớn mật cho ông chủ xem.
Hắn còn có ý đồ....nhờ cựu đại tuyển tú thực lực nhan sắc song cường sớm chuyển mình thành nhân vật cấp đại tổ tông, đánh bảng cho tân nhân tuyển tú.
Nếu hắn nhớ không lầm..
Ông chủ nhà hắn trước đó còn khinh thường cự tuyệt lời mời Ngưu đạo kệ phí trả mê người.
Còn nói qua tuyển tú hiện nay một năm lại không bằng một năm, không có gì đáng để xem.
Trợ lí hít hà một hơi, run bần bật chuẩn bị nói gì đó thì thấy bàn tay thon dài kia đưa lại đây, ngón tay ở trên màn hình bấm vào 'xem lại'
Trợ lí:???
Trợ lí còn đang mù mờ, liền nghe ông chủ mình vừa xem xong, hầu kết lăn lăn mất tự nhiên mà bình tĩnh nói
"Được"
"Lúc nào bầu phiếu, nhớ nhắc nhở tôi."
Tiểu trợ lí:???
Hắn quả nhiên điên thật rồi.
Chưa già mà bắt đầu xuất hiện ảo giác rồi.
*******
Náo nhiệt trên mạng cũng không có ảnh hưởng tới các tuyển thủ nỗ lực chuẩn bị đêm công diễn đầu tiên.
Phòng luyện tập 《 cùng bạn đồng hành 》
"Du Du, tớ có thể nghỉ chút không, con trai cậu mệt quá trời luôn, không được nữa rồi......"
Lâm Tinh Vũ hữu khí vô lực cầu xin Phương Tầm Du.
"Tớ sai rồi, tớ không nên cảm thấy cậu không nhảy được" Lâm Tinh Vũ biết vậy chẳng làm "Ô ô ô, tớ nên sớm nghĩ đến, đại thần vocal, thì nhảy cũng không thể kém được..."
"Trước kia mỗi lần thi xong đều bị các học thần lừa, bọn họ đều nói thi không được" Lâm tinh Vũ hối hận "Bị lừa mười mấy năm rồi, hiện tại còn dễ dàng tin tưởng lời nói của đại thần"
Quý Hải Phong làm học thần từ nhỏ đến lớn:....
Hắn không phải, hắn không có.
Học thần bọn họ cũng không khiêm tốn
Lúc nói thi không được...thật sự cảm thấy mình không được.
(Editor: uối dồi ôi, chắc tôi tin)
Nghe Lâm tinh Vũ thần kì so sánh, Quý Hải Phong quỷ dị lí giải tâm tình Phương Tầm Du.
Nhìn gương mặt xinh đẹp Phương Tầm Du tràn ngập hận rèn sắt không thành thép, đột nhiên hiểu được tiếng lòng của nhóm học tra năm đó.
*Hận thiết bất thành cương: Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép - yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn
"Được rồi" Phương Tầm Du nhìn hai người mồ hôi chảy ròng ròng, nghĩ nghĩ, lại gật gật đầu, cầm nước đưa lại đây "Khoan hẵng ngồi, vận động nhẹ một chút."
Tuy Phương Tầm Du cảm thấy thể lực cùng sức chịu đựng của hai người không quá tốt, mới vận động đơn giản mà đã thở hồng hộc, nhưng suy xét họ từ con số 0 luyện tập nửa ngày, lực độ tương đối đúng chỗ, các chi tiết cũng không sai nhiều lắm, xem như tiến bộ khá lớn.
Cậu nhắc nhở mình không cần quá nóng vội.
"Chúng ta đã tập xong mấy động tác cơ bản" Phương tầm Du nghiêm túc nhắc nhở "Lúc nghỉ ngơi có thể nhớ lại trình tự động tác một chút."
Quý Hải Phong gật đầu vừa lòng với tiết tấu thích ứng tốt đẹp này
Lâm tinh Vũ bị luyện đến tê liệt kêu rên một tiếng nhưng vẫn nghe lời một bên uống nước một bên dùng biên độ nho nhỏ khoa tay múa chân ôn lại động tác.
"Tôi học xong vũ đạo tới chỉ các cậu một chút, các cậu tập đến đâu rồi?" Nhìn hai người nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Phương tầm Du chuẩn bị gọi hai người luyện tập, liền nghe thanh âm An Giai Ly phòng bên cạnh truyền đến
Hoàn toàn đối lập cảnh tượng An Giai Ly nghĩ mọi người sẽ hoan hô chào đón hắn dạy bài nhảy, hai người ngồi dưới đất nghe xong, chỉ ngẩng đầu lên, mệt bở hơi tai nói không thành tiếng gật đầu với hắn tỏ vẻ hoan ngênh.
Ánh mắt đăm đăm, tràn ngập mệt mỏi cùng hoài nghi nhân sinh, hoàn toàn không nhìn ra bất luận sự vui sướng chờ mong nào.
An Giai Ly:???
"Tiến độ còn được, còn cần sửa lại một số chi tiết từng động tác, nhưng cơ bản không sai biệt lắm" Phương Tầm Du là người duy nhất tiếp lời An Giai Ly, cậu nghiêm túc nói ra tình huống của nhóm mình rồi giao lưu nhóm bạn "Các cậu luyện thế nào?"
An Giai Ly:??
Luyện xong rồi?
Bọn họ mới tập xong không bao lâu, đối với điệu nhảy này không thể nói đã thuần thục, ba người họ không chỉ luyện xong mà bắt đầu chỉnh sửa chi tiết?
An giai ly ngây ngẩn cả người.
Hai thực tập sinh công ty giải trí Thiên Tinh chấn động nhìn nhau.
Lý Gia Chu đứng sau mấy người, ôm hai tay, khinh thường liếc ba người một cái.
Lạnh mắt nhìn đôi môi Phương Tầm Du lúc đóng lúc mở, trong lòng cười nhạo.
Cái gì cũng không biết, chỉ biết xạo lá.
Phương Tầm Du thật sự rất biết khoe khoang khoác lác, nói giống đúng rồi.hừ..
"Các cậu...đều học xong rồi?" An Giai Ly phục hồi tâm thần, tâm tình phức tạp không tin vào tai mình, hỏi lại
Phương Tầm Du gật gật đầu.
Nhìn đối phương chưa nói tiến độ của mình, Phương Tầm Du nghĩ một chút, quyết định vì mười lăm vạn mà chủ động xuất kích.
"Chúng tôi nhảy trước một lần đi" Phương Tầm Du khiêm tốn nói "Các cậu nhìn giúp xem nơi nào cần cải thiện thêm"
Nói xong, gật gật đầu cùng Lâm Tinh Vũ và Quý Hải Phong
Động tác ba người rất nhanh, trải qua ba giờ khoá huấn luyện ma quỷ dưới tay Phương Tầm Du, Quý Hải Phong cùng lâm Tinh Vũ hình thành được trí nhớ cơ bắp, tứ chi không tự giác đến đúng vị trí.
Những người khác càng xem càng khiếp sợ.
Phức tạp nhìn những người bọn họ tưởng 'gà què', hoàn toàn không có sai sót, lưu loát đem《vampire》 toàn bộ đều nhảy ra.
Hơn nữa......
Lực độ so với họ cũng đúng chỗ
Cũng chi tiết hơn.
Thậm chí cả quản lí biểu cảm.
An Giai Ly:......
Lý Gia Chu:???
Đặc biệt là Phương Tầm Du đồn đãi là 'phế vật' kia, ở giữa ba người nhảy đặc biệt đặc biết tốt.
Động tác tiêu chuẩn như phục chế nguyên bản từ trong video ra, xử lí các tiểu tiết còn sạch sẽ lưu loát hơn trong video.
Cho dù ý thức muốn dời tầm mắt đi, nhưng vẫn sẽ bị Phương Tầm Du một lần nữa hấp dẫn.
Không tạo hình, không ánh đèn, không sân khấu hoàn chỉnh, chỉ âm nhạc ở một góc cứng nhắc mà phát ra, tại nơi điều kiện kém như phòng tập, Phương Tầm Du như cũ không mất đi ánh sáng của riêng mình.
Nhảy được hơn nửa, biểu tình cậu không bị ảnh hưởng, chưa thở dốc lấy một cái.
Nhóm luyện tập sinh trầm mặc.
"Cậu..các cậu..nhóm các cậu" giọng Lý Gia Chu có chút run rẩy "Sao có thể...nhảy được?"
"Cậu nhảy..." Lý Gia Chu biểu tình phức tạp, lời nói đến trong miệng, quay một vòng lại chuyển đề tài "Cậu mới luyện được một tuần, tại sao có thể nhảy được như thế?"
"Đại khái chính là có một số chi tiết xử lí chưa...."
Phương Tầm Du nói một nửa, nghe được Lý Gia Chu như quả pháo liên thanh dò hỏi, hơi hơi sửng sốt một chút, nhướng mày.
"Tôi...... cũng không biết." Phương Tầm Du cũng không nhớ rõ chính mình học được cái kỹ năng này như thế nào, cậu cũng không biết bắt đầu từ khi nào, đối với vũ đạo nhìn qua là nhớ.
Nhìn mọi người như thắc mắc, Phương Tầm Du nghĩ nghĩ, giải thích nói ——
"Chính là, giống như......"
"Rất đơn giản, xem một lần liền biết?"
Mọi người:???
____________________
Tác giả có lời muốn nói:
Lý Gia Chu ( bị bạo kích):?? Tôi không thể tiếp thu
Thực tập sinh khác: Đệt...
——————
Sở Hoài Cẩn nhìn đoạn cắt Ngư Ngư: Xong rồi, tâm động ánh mắt trốn không xong
Tiểu trợ lý: Tôi quả nhiên điên rồi, vô dục vô cầu đoạn tình tuyệt ái một lòng một dạ vì sự nghiệp -ông chủ - sao có thể tâm động.
Mưu toan tình yêu sự nghiệp đều thu hoạch Sở Hoài Cẩn:???
Nghệ sĩ nhà mình khó có được cảm xúc khác trên mặt, tiểu trợ lí đang bị sắc đẹp hun đến đầu óc hôn mê hoàn toàn chưa phát hiện ra.
"A xin lỗi Hoài cẩn ca, quấy rầy anh làm việc" Tiểu trợ lí ngượng ngùng cười cười với Sở Hoài Cẩn "Em vừa rồi.....xem hơi chú tâm"
"Em sẽ nói nhỏ hơn xíu"
Nói xong, tiếp tục cúi đầu xem di động.
Sở Hoài Cẩn:?
Phương Tầm Du.
Lại là Phương Tầm Du.
Nhìn trợ lí mặt đỏ tai hồng, trong đầu Sở Hoài Cẩn hiện lên một đầu tóc hồng ánh kim phong cách đôn-chề, yên lặng ở trong lòng hít sâu một hơi.
Anh sửng sốt một chút, cũng không nói cái gì, giả vờ bình tĩnh tiếp tục đọc tài liệu.
Sở Hoài cẩn ngày thường làm việc quên luôn cả thời gian, không quan tâm trợ lí làm cái gì, nhịn không được muốn nghe hắn ngỏ giọng thầm thì cái gì.
"Cậu ấy đẹp trai quá đi, ô ô ô ô trên đời này tại sao có người lại đẹp như vậy chứ..."
"Vốn dĩ cho rằng mỗi ngày nhìn Hoài Cẩn ca, tui có thể miễn dịch với trai đẹp, không nghĩ tới vô pháp khống chế.."
Trợ lí xem một lần, kích động một lần nhỏ giọng nói với điện thoại, cũng không biết là đang nói chuyện với ai.
Trên mạng hiện cũng đã điên rồi.
Đêm nay không biết bao nhiêu người kêu ra tiếng cún như trợ lí kia nữa.
Theo thống của tổ tiết mục《 cùng bạn đồng hành 》, trong vài phút lượng người truy cập, số lượt xem tăng gấp 4 lần.
Đoạn Phương Tầm Du lộ mặt được cắt nối biên tập ra, các blogger truyền phát ra, lưu lượng người xem vô cùng lớn.
【 Cứu mạng, tui không thoát được, cậu ấy thật là quá đẹp trai, đáng tiếc màn ảnh quá ít rồi.】
【 Tui xem đoạn này hết lần này đến lần khác thậm chí kéo xuống tốc độ 0.5, phát hiện thanh âm cậu ấy rất dễ nghe, đặc biệt thoải mái. 】
【 Tui ghép lại tất cả màn ảnh của cậu ấy, tổng chưa đến 2 phút, ô ô ô tổ chương trình thật độc ác】
【Sự thật chứng minh, soái ca chân chính, dù có lên hình ít cũng không giấu được, góc chết cũng đẹp như vậy, tui thật sự lọt hố rồi, thật sự không nghĩ tới con cún trầm mê nhan sắc là chính tui.】
......
Không ít người gào thét, cùng ngày số lượng người tham gia siêu thoại Phương Tầm Du tăng rõ rệt.
@Tập đoàn nhan cẩu V: Không thổi phồng, không xé bức, không khống bình, chỉ đơn thuần liếm nhan, các chị em cùng nhau thưởng thức thịnh thế mỹ nhan, nếu đài Dưa Hấu có mở cửa bầu phiếu thuận tay bầu là được, không thì đơn giản ngắm nhan sắc cũng okela.
Fans tuyển thủ nào đó:???
Này là thao tác phật hệ trong truyền thuyết???
*Nhan cẩu / nhan khống: "cuồng" trai xinh gái đẹp, tương tự "thủ khống" là thích ngắm bàn tay, "thanh khống" là thích nghe giọng nói của người khác
*Khống bình: kiểm soát các bình luận trong một bài viết.
*Xé bức: tức fanwar, fan dùng lời lẽ nặng nề để bóc phốt, công kích, "dìm" idol người khác xuống.
*Phật hệ: có tấm lòng Bồ Tát, hiền lành lương thiện, không tâm cơ, không tranh đoạt với ai.
Phương Tầm Du dựa vào hai bức ảnh cắt ra từ show mà truyền bá rộng khắp mọi nơi
Trong phòng làm việc của Sở Hoài Cẩn, trợ lí điên cuồng mà nhấn vào màn hình không ngừng lưu ảnh.
Còn phát ra tiếng rầm rì cảm khái.
"Đang xem cái gì" Sở Hoài Cẩn nhanh chóng xem xong một chồng tài liệu, rốt cuộc nhịn không được, làm bộ lơ đãng lên tiếng hỏi "Vui vẻ như vậy."
"Tôi cũng muốn nhìn xem"
Tiểu trợ lý:??
Nghĩ đến mấy ngày trước ông chủ cũng chia sẻ 'ảnh chụp soái ca', tiểu trợ lí hoàn toàn không nhận ra đó là lịch sử đen của Phương Tầm Du còn cảm khái khẩu vị thẩm mỹ độc đáo Sở Hoài Cẩn, lớn mật quyết định bổ cập một ít thẩm mỹ giới trẻ đương thời cho hắn.
"Hoài Cẩn ca, anh xem" Trợ lí click mở một cái video cắt sắn, hứng thú bừng bừng giới thiệu cho Sở Hoài Cẩn "anh xem nhan sắc của Phương Tầm Du"
"Đúng đỉnh"
Sở Hoài Cẩn ghé sát vào màn hình, nhìn đến mà giật mình.
Phương Tầm Du trên ảnh khác với Phương Tầm Du trước đó hắn tìm được.
Cả người thanh tân thoải mái, mái tóc đen ngoãn ngoan nhỏ vụn trên trán, tôn lên khuôn mặt nhỏ xinh tinh tế.
Con người màu hổ phách như biết nói, sáng lấp la lấp lánh.
Sở Hoài Cẩn có cảm giác xuyên thấu qua màn hình, trực tiếp đối diện với đối phương.
Không biết tại sao, anh như đã gặp qua đôi mắt này ở nơi nào, nhưng lúc muốn nhớ đến, kí ức kia xa xôi lại mơ hồ.
Anh rũ rũ mắt, tiếp tục không chớp nhìn màn hình.
Trái tim mất khống chế chạy tốc độ hơi nhanh.
Nhẹ nhàng thở một hơi, mặt không đổi sắc mở cổ áo sơ mi.
30 giây thật mau
Nhưng Phương Tầm Du trong màn ảnh đơn giản nhìn ống kính, nhẹ nhàng rũ mắt, âm nhạc kết thúc vi deo biến thành màu đen.
"Hết rồi?" Sở Hoài Cẩn nhíu nhíu mày.
"Vâng ạ, chỉ có chừng đó thôi" trợ lí mồm năm miệng mười giải thích "Tiết mục không biết trúng gió phương nào, cho Phương tầm Du lên hình nhiêu đó..."
"Có thể là dự phòng bạo một lần đi, rốt cuộc giá trị nhan sắc này cũng quá cao" trợ lý nghiêm nhiên trở thành một bộ dáng fans, bắt đầu xúi giục Sở Hoài Cẩn, đôi mắt toả sáng hỏi "Đúng rồi, Hoài Cẩn ca, anh thấy Du Du nhà chúng em có đẹp không?"
"Anh không phải khách vip của đài Dưa Hấu sao? Có thể bầu một phiếu cho sân khấu của cậu ấy không?" trợ lý nghĩ nghĩ, hưng phấn nói không ngừng.
Sở Hoài Cẩn:......
Nhìn khuôn mặt không cảm xúc của ông chủ nhà mình, trợ lí nháy mắt bình tĩnh lại, yếu ớt mà run rẫy vài cái.
Hắn không phải điên rồi đi.
Đu idol quấy rầy ông chủ làm việc, còn to gan lớn mật cho ông chủ xem.
Hắn còn có ý đồ....nhờ cựu đại tuyển tú thực lực nhan sắc song cường sớm chuyển mình thành nhân vật cấp đại tổ tông, đánh bảng cho tân nhân tuyển tú.
Nếu hắn nhớ không lầm..
Ông chủ nhà hắn trước đó còn khinh thường cự tuyệt lời mời Ngưu đạo kệ phí trả mê người.
Còn nói qua tuyển tú hiện nay một năm lại không bằng một năm, không có gì đáng để xem.
Trợ lí hít hà một hơi, run bần bật chuẩn bị nói gì đó thì thấy bàn tay thon dài kia đưa lại đây, ngón tay ở trên màn hình bấm vào 'xem lại'
Trợ lí:???
Trợ lí còn đang mù mờ, liền nghe ông chủ mình vừa xem xong, hầu kết lăn lăn mất tự nhiên mà bình tĩnh nói
"Được"
"Lúc nào bầu phiếu, nhớ nhắc nhở tôi."
Tiểu trợ lí:???
Hắn quả nhiên điên thật rồi.
Chưa già mà bắt đầu xuất hiện ảo giác rồi.
*******
Náo nhiệt trên mạng cũng không có ảnh hưởng tới các tuyển thủ nỗ lực chuẩn bị đêm công diễn đầu tiên.
Phòng luyện tập 《 cùng bạn đồng hành 》
"Du Du, tớ có thể nghỉ chút không, con trai cậu mệt quá trời luôn, không được nữa rồi......"
Lâm Tinh Vũ hữu khí vô lực cầu xin Phương Tầm Du.
"Tớ sai rồi, tớ không nên cảm thấy cậu không nhảy được" Lâm Tinh Vũ biết vậy chẳng làm "Ô ô ô, tớ nên sớm nghĩ đến, đại thần vocal, thì nhảy cũng không thể kém được..."
"Trước kia mỗi lần thi xong đều bị các học thần lừa, bọn họ đều nói thi không được" Lâm tinh Vũ hối hận "Bị lừa mười mấy năm rồi, hiện tại còn dễ dàng tin tưởng lời nói của đại thần"
Quý Hải Phong làm học thần từ nhỏ đến lớn:....
Hắn không phải, hắn không có.
Học thần bọn họ cũng không khiêm tốn
Lúc nói thi không được...thật sự cảm thấy mình không được.
(Editor: uối dồi ôi, chắc tôi tin)
Nghe Lâm tinh Vũ thần kì so sánh, Quý Hải Phong quỷ dị lí giải tâm tình Phương Tầm Du.
Nhìn gương mặt xinh đẹp Phương Tầm Du tràn ngập hận rèn sắt không thành thép, đột nhiên hiểu được tiếng lòng của nhóm học tra năm đó.
*Hận thiết bất thành cương: Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép - yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn
"Được rồi" Phương Tầm Du nhìn hai người mồ hôi chảy ròng ròng, nghĩ nghĩ, lại gật gật đầu, cầm nước đưa lại đây "Khoan hẵng ngồi, vận động nhẹ một chút."
Tuy Phương Tầm Du cảm thấy thể lực cùng sức chịu đựng của hai người không quá tốt, mới vận động đơn giản mà đã thở hồng hộc, nhưng suy xét họ từ con số 0 luyện tập nửa ngày, lực độ tương đối đúng chỗ, các chi tiết cũng không sai nhiều lắm, xem như tiến bộ khá lớn.
Cậu nhắc nhở mình không cần quá nóng vội.
"Chúng ta đã tập xong mấy động tác cơ bản" Phương tầm Du nghiêm túc nhắc nhở "Lúc nghỉ ngơi có thể nhớ lại trình tự động tác một chút."
Quý Hải Phong gật đầu vừa lòng với tiết tấu thích ứng tốt đẹp này
Lâm tinh Vũ bị luyện đến tê liệt kêu rên một tiếng nhưng vẫn nghe lời một bên uống nước một bên dùng biên độ nho nhỏ khoa tay múa chân ôn lại động tác.
"Tôi học xong vũ đạo tới chỉ các cậu một chút, các cậu tập đến đâu rồi?" Nhìn hai người nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Phương tầm Du chuẩn bị gọi hai người luyện tập, liền nghe thanh âm An Giai Ly phòng bên cạnh truyền đến
Hoàn toàn đối lập cảnh tượng An Giai Ly nghĩ mọi người sẽ hoan hô chào đón hắn dạy bài nhảy, hai người ngồi dưới đất nghe xong, chỉ ngẩng đầu lên, mệt bở hơi tai nói không thành tiếng gật đầu với hắn tỏ vẻ hoan ngênh.
Ánh mắt đăm đăm, tràn ngập mệt mỏi cùng hoài nghi nhân sinh, hoàn toàn không nhìn ra bất luận sự vui sướng chờ mong nào.
An Giai Ly:???
"Tiến độ còn được, còn cần sửa lại một số chi tiết từng động tác, nhưng cơ bản không sai biệt lắm" Phương Tầm Du là người duy nhất tiếp lời An Giai Ly, cậu nghiêm túc nói ra tình huống của nhóm mình rồi giao lưu nhóm bạn "Các cậu luyện thế nào?"
An Giai Ly:??
Luyện xong rồi?
Bọn họ mới tập xong không bao lâu, đối với điệu nhảy này không thể nói đã thuần thục, ba người họ không chỉ luyện xong mà bắt đầu chỉnh sửa chi tiết?
An giai ly ngây ngẩn cả người.
Hai thực tập sinh công ty giải trí Thiên Tinh chấn động nhìn nhau.
Lý Gia Chu đứng sau mấy người, ôm hai tay, khinh thường liếc ba người một cái.
Lạnh mắt nhìn đôi môi Phương Tầm Du lúc đóng lúc mở, trong lòng cười nhạo.
Cái gì cũng không biết, chỉ biết xạo lá.
Phương Tầm Du thật sự rất biết khoe khoang khoác lác, nói giống đúng rồi.hừ..
"Các cậu...đều học xong rồi?" An Giai Ly phục hồi tâm thần, tâm tình phức tạp không tin vào tai mình, hỏi lại
Phương Tầm Du gật gật đầu.
Nhìn đối phương chưa nói tiến độ của mình, Phương Tầm Du nghĩ một chút, quyết định vì mười lăm vạn mà chủ động xuất kích.
"Chúng tôi nhảy trước một lần đi" Phương Tầm Du khiêm tốn nói "Các cậu nhìn giúp xem nơi nào cần cải thiện thêm"
Nói xong, gật gật đầu cùng Lâm Tinh Vũ và Quý Hải Phong
Động tác ba người rất nhanh, trải qua ba giờ khoá huấn luyện ma quỷ dưới tay Phương Tầm Du, Quý Hải Phong cùng lâm Tinh Vũ hình thành được trí nhớ cơ bắp, tứ chi không tự giác đến đúng vị trí.
Những người khác càng xem càng khiếp sợ.
Phức tạp nhìn những người bọn họ tưởng 'gà què', hoàn toàn không có sai sót, lưu loát đem《vampire》 toàn bộ đều nhảy ra.
Hơn nữa......
Lực độ so với họ cũng đúng chỗ
Cũng chi tiết hơn.
Thậm chí cả quản lí biểu cảm.
An Giai Ly:......
Lý Gia Chu:???
Đặc biệt là Phương Tầm Du đồn đãi là 'phế vật' kia, ở giữa ba người nhảy đặc biệt đặc biết tốt.
Động tác tiêu chuẩn như phục chế nguyên bản từ trong video ra, xử lí các tiểu tiết còn sạch sẽ lưu loát hơn trong video.
Cho dù ý thức muốn dời tầm mắt đi, nhưng vẫn sẽ bị Phương Tầm Du một lần nữa hấp dẫn.
Không tạo hình, không ánh đèn, không sân khấu hoàn chỉnh, chỉ âm nhạc ở một góc cứng nhắc mà phát ra, tại nơi điều kiện kém như phòng tập, Phương Tầm Du như cũ không mất đi ánh sáng của riêng mình.
Nhảy được hơn nửa, biểu tình cậu không bị ảnh hưởng, chưa thở dốc lấy một cái.
Nhóm luyện tập sinh trầm mặc.
"Cậu..các cậu..nhóm các cậu" giọng Lý Gia Chu có chút run rẩy "Sao có thể...nhảy được?"
"Cậu nhảy..." Lý Gia Chu biểu tình phức tạp, lời nói đến trong miệng, quay một vòng lại chuyển đề tài "Cậu mới luyện được một tuần, tại sao có thể nhảy được như thế?"
"Đại khái chính là có một số chi tiết xử lí chưa...."
Phương Tầm Du nói một nửa, nghe được Lý Gia Chu như quả pháo liên thanh dò hỏi, hơi hơi sửng sốt một chút, nhướng mày.
"Tôi...... cũng không biết." Phương Tầm Du cũng không nhớ rõ chính mình học được cái kỹ năng này như thế nào, cậu cũng không biết bắt đầu từ khi nào, đối với vũ đạo nhìn qua là nhớ.
Nhìn mọi người như thắc mắc, Phương Tầm Du nghĩ nghĩ, giải thích nói ——
"Chính là, giống như......"
"Rất đơn giản, xem một lần liền biết?"
Mọi người:???
____________________
Tác giả có lời muốn nói:
Lý Gia Chu ( bị bạo kích):?? Tôi không thể tiếp thu
Thực tập sinh khác: Đệt...
——————
Sở Hoài Cẩn nhìn đoạn cắt Ngư Ngư: Xong rồi, tâm động ánh mắt trốn không xong
Tiểu trợ lý: Tôi quả nhiên điên rồi, vô dục vô cầu đoạn tình tuyệt ái một lòng một dạ vì sự nghiệp -ông chủ - sao có thể tâm động.
Mưu toan tình yêu sự nghiệp đều thu hoạch Sở Hoài Cẩn:???