Chương : 17
0o0——–0o0
Jack Dawson, y thuộc về hắn.
————–
Cal sớm nói qua hắn không cần biết Rose tiểu thư lên giường với ai, hắn cũng nhắm được thời điểm cô ta ngoại tình mà hủy bỏ hôn ước với cô ta ngay lập tức. Nhưng điều kiện tiên quyết là — không thể là cậu nhóc hắn coi trọng! Cal cảm thấy châm chọc với sự động tâm của mình nhưng hắn không thể tìm được từ nào để diễn tả cảm xúc lúc này của hắn.
Hít sâu một hơi, hắn cố gắng khống chế biểu tình trên mặt, quay sang cười với người mang thân phận ‘Jack’, kết quả hắn ‘kinh hỉ’ phát hiện y đang mang vẻ mặt tươi cười ngọt ngào liếc mắt đưa tình với Rose tiểu thư.
Trong lòng Cal ngập tràn lửa giận — chính xác hơn là đố kị — hừng hực bùng cháy. Nhưng cảm xúc trong Cal ngay lập tức bị dập tắt bởi cậu nhóc , Jack nhìn thấy một bàn đầy ắp thức ăn thì ngây ngẩn cả người, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Cal mỉm cười. Nụ cười của Jack nhắc nhở Cal mọi chuyện phát sinh lúc trước giữa bọn họ đều là chân thật.
Đúng vậy, có hắn tồn tại, đây vốn không là câu chuyện tình yêu đắm tàu nguyên bản nữa. Tâm tình Cal chậm rãi bình tĩnh trở lại, muốn nói gì đó điều tiết không khí, hoặc khích lệ Jack một câu. Cal hạ quyết tâm tiếp tục kế hoạch của hắn, dù cho Rose và Jack xày ra chuyện gì hắn sẽ không để nó có cơ hội xảy ra.
Jack Dawson, y thuộc về hắn.
Là Cal phát hiện ra y, phát sinh tình cảm với y trước, nhưng quan trọng nhất là : hắn có thể dễ dàng dùng tiền tài và quyền thế của mình khiến cho ‘Rose và Jack’ tách ra — Cal tính đến tình huống xấu nhất có thể xảy ra, bất quá xé rách da mặt đem mẹ con Bukater tống ra ngoài, hắn không phải là một kẻ yêu sỉ diện.
Nhưng so với Cal thì Dewitt phu nhân lại càng sợ hãi hơn nhiều, bà đã muốn thấy được tương lai của mình, đem bán hết sản nghiệp tổ tiên như cũ vẫn không lấp vào khoản nợ mà người chồng đã mất để lại, không thể có một cuộc sống sung sướng nữa!
Dewitt phu nhân quan sát sắc mặt trầm xuống của Cal, hoàn toàn hiểu lầm ý tứ của hắn. Khuôn mặt bà tươi cười cố ý làm khó Jack: “Cậu Dawson, hiện tại cậu đang ở đâu?”
Jack biểu hiện như thời điểm lần đầu y gặp Cal vậy, y chỉ mỉm cười bình tĩnh nói: “Hiện tại trên khoang tàu, còn về sau thì để Thượng đế an bài vậy.”
“Ồ? Như vậy à, vậy cậu Dawson, cậu lấy đâu ra tiền để đi du lịch vậy? ” Dewitt phu nhân từng bước ép sát hỏi.
Cal biết sắc mặt của hắn hiện tại rất kém, hắn càng muốn nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với Rose, mẹ của cô ta thật khiến người khác không thể chịu được.
“Tôi bình thường làm công đây đó, ngồi lên các thuyền hàng tới quốc gia này thành phố kia.” Jack nói xong có chút thô lỗ đưa tay xoa xoa cánh mũi của mình “Vé tàu Titanic là do tôi đánh bài thắng, rất may mắn.”
Jack nói xong thì cùng Rose tiểu thư thâm ý nhìn nhau cười. Cal nâng ly rượu lên uống một ngụm áp chế lại, hắn căn bản không có biện pháp tỉnh táo, Cal lúc nào cũng lo lắng Jack bị xấu mặt, hắn không có tâm tình tốt như Rose mắt đi mày lại với Jack. Tại đây đủ loại quý tộc, nói sai một câu có thể ảnh hưởng cả đời.
Cal có thêm một xác định, tình cảm của hắn đối với Jack so với vị hôn thê của mình sâu đậm hơn nhiều — Rose tiểu thư cảm nhận được là sự hưng phấn mạo hiểm mới lạ, còn cái Cal quan tâm là lòng tự trọng và tự tôn đàn ông của Jack.
Người luôn dựa vào vận khí để đầu tư, ngài Guggenheim lập tức nâng ly rượu nói: “Cuộc sống con người dựa vào vận may là chính.”
Cal liền nâng ly cười nói: “Đàn ông tự tạo ra vận may cho mình không phải tốt lắm sao?”
Nói xong Cal không quên nhìn thoáng qua Jack mang theo chút ẩn ý, Jack lập tức mở to mắt, rất vui vẻ tươi cười “Ừm” một tiếng. Cal hiện tại đã bình tĩnh lại, Jack so với suy nghĩ của hắn tài giỏi hơn nhiều, y kỳ thực rất ưu tú.
Dewitt phu nhân tuyệt đối không buông tha bất cứ cơ hội nào làm Jack bẽ mặt, bà không ngừng cố gắng nói: “Cậu thích cuộc sống lang thang mỗi ngày đúng không, cậu Dawson? ” Lời này vừa nói ra ngay cả người tính tình luôn luôn tốt như Brown phu nhân cũng trầm mặc, Jack hơi rũ đầu, trong mắt hiện lên mạt ảm đạm, hoàn toàn mất đi quang mang hy vọng, ngay cả tươi cười trên khóe miệng cũng trở nên nhợt nhạt vô lực, nhưng Jack rất nhanh trấn áp cảm xúc, lộ ra tươi cười: “Đúng vậy phu nhân, tôi rất thích lang thang đây đó khắp nơi. Ý tôi là toàn bộ gia sản tôi đều mang theo bên người, tôi có thân thể khỏe mạnh, có đầy đủ giấy vẽ. Mỗi ngày rời giường đều suy nghĩ xem hôm nay sẽ có điều gì tốt đến với mình, hoặc nghĩ có thể đến nơi nào để tìm linh cảm sáng tác. Tôi rất thích cảm giác này. Có đêm tôi còn qua đêm ở gầm cầu, hiện tại lại cùng các ngài đây, những người thành công ngồi uống champagne. Sinh mệnh là do thượng đế ban cho, tôi tuyệt đối không lãng phí nó! Thế sự khó mà đoán trước, tôi chỉ có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh, nắm chắc mỗi một cơ hội.”
Nghe xong những lời này, Cal mỉm cười, hắn là một thương nhân giàu có, nhưng tài sản phần nhiều đều do chính mình kiếm được. Hắn thích câu Jack nói, cuộc sống hoàn toàn do bản thân phấn đấu, hơn nữa cũng không quên tận hưởng lạc thú trước mắt.
Ánh mắt Rose thay đổi, nàng chuyên chú nhìn Jack nâng ly: “Kính cho nắm chắc mỗi một cơ hội.”
Cal tuy rằng nâng ly nhưng trong lòng lại cưỡng chế ngọn lửa một lần nữa bốc lên. Bữa tối rất nhanh kết thúc, Cal rút một điếu thuốc lá sau đó ném hộp thuốc cho Jack, mỉm cười, lại phát hiện chính mình tránh không khỏi vận mệnh, Jack thế nhưng lại đem hộp thuốc nhét vào túi.
Cal thở dài, Jack rõ ràng là một người hút thuốc, hắn quan sát ngón tay cậu, đầu ngón tay ngả vàng đặc trưng cho người hút thuốc. Nhưng hiện tại Jack chỉ vội muốn đối diện với Rose. Bữa tối kết thúc các quý tộc đều có hội họp khác, bọn họ rời khỏi vị trí của mình.
Cal khẽ liếc Rose tiểu thư, nàng vẫn dùng ánh mắt triền miên với Jack, Cal nhíu mày quay đầu nói với quản gia Lovejoy: “Lovejoy, giám sát bọn họ chặt chẽ, đừng làm lỗi chuyện của ta.”
Nói xong Cal đến đối diện Jack, hai tay đè lại bả vai cậu nhóc, tiến nhanh đến vành tai y nói khẽ: “Nếu buổi tối vẫn thấy phòng cậu tranh cãi ầm ĩ thì tới phòng tôi ngủ. Giường của tôi rất lớn, hơn nữa tướng ngủ của tôi tốt lắm.”
Nói rồi Cal ung dung rời khỏi hội trường, lưu lại Jack có điểm ngây người nhìn thân ảnh hắn rời đi.
Jack Dawson, y thuộc về hắn.
————–
Cal thấy có một tiếng sấm rền nổ vang bên tai mình, khiến đầu óc hắn ong ong đau. Nếu cậu nhóc trước mắt là ‘Jack’ kia vậy…hắn từ trước tới nay đang làm gì vậy chứ? A, không phải chứng tỏ hắn là người rất có mắt nhìn sao ? Người đầu tiên nhìn trúng lại là nhân vật nam chính trong tác phẩm điện ảnh lừng danh?
Cal sớm nói qua hắn không cần biết Rose tiểu thư lên giường với ai, hắn cũng nhắm được thời điểm cô ta ngoại tình mà hủy bỏ hôn ước với cô ta ngay lập tức. Nhưng điều kiện tiên quyết là — không thể là cậu nhóc hắn coi trọng! Cal cảm thấy châm chọc với sự động tâm của mình nhưng hắn không thể tìm được từ nào để diễn tả cảm xúc lúc này của hắn.
Hít sâu một hơi, hắn cố gắng khống chế biểu tình trên mặt, quay sang cười với người mang thân phận ‘Jack’, kết quả hắn ‘kinh hỉ’ phát hiện y đang mang vẻ mặt tươi cười ngọt ngào liếc mắt đưa tình với Rose tiểu thư.
Trong lòng Cal ngập tràn lửa giận — chính xác hơn là đố kị — hừng hực bùng cháy. Nhưng cảm xúc trong Cal ngay lập tức bị dập tắt bởi cậu nhóc , Jack nhìn thấy một bàn đầy ắp thức ăn thì ngây ngẩn cả người, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Cal mỉm cười. Nụ cười của Jack nhắc nhở Cal mọi chuyện phát sinh lúc trước giữa bọn họ đều là chân thật.
Đúng vậy, có hắn tồn tại, đây vốn không là câu chuyện tình yêu đắm tàu nguyên bản nữa. Tâm tình Cal chậm rãi bình tĩnh trở lại, muốn nói gì đó điều tiết không khí, hoặc khích lệ Jack một câu. Cal hạ quyết tâm tiếp tục kế hoạch của hắn, dù cho Rose và Jack xày ra chuyện gì hắn sẽ không để nó có cơ hội xảy ra.
Jack Dawson, y thuộc về hắn.
Là Cal phát hiện ra y, phát sinh tình cảm với y trước, nhưng quan trọng nhất là : hắn có thể dễ dàng dùng tiền tài và quyền thế của mình khiến cho ‘Rose và Jack’ tách ra — Cal tính đến tình huống xấu nhất có thể xảy ra, bất quá xé rách da mặt đem mẹ con Bukater tống ra ngoài, hắn không phải là một kẻ yêu sỉ diện.
Nhưng so với Cal thì Dewitt phu nhân lại càng sợ hãi hơn nhiều, bà đã muốn thấy được tương lai của mình, đem bán hết sản nghiệp tổ tiên như cũ vẫn không lấp vào khoản nợ mà người chồng đã mất để lại, không thể có một cuộc sống sung sướng nữa!
Dewitt phu nhân quan sát sắc mặt trầm xuống của Cal, hoàn toàn hiểu lầm ý tứ của hắn. Khuôn mặt bà tươi cười cố ý làm khó Jack: “Cậu Dawson, hiện tại cậu đang ở đâu?”
Jack biểu hiện như thời điểm lần đầu y gặp Cal vậy, y chỉ mỉm cười bình tĩnh nói: “Hiện tại trên khoang tàu, còn về sau thì để Thượng đế an bài vậy.”
“Ồ? Như vậy à, vậy cậu Dawson, cậu lấy đâu ra tiền để đi du lịch vậy? ” Dewitt phu nhân từng bước ép sát hỏi.
Cal biết sắc mặt của hắn hiện tại rất kém, hắn càng muốn nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với Rose, mẹ của cô ta thật khiến người khác không thể chịu được.
“Tôi bình thường làm công đây đó, ngồi lên các thuyền hàng tới quốc gia này thành phố kia.” Jack nói xong có chút thô lỗ đưa tay xoa xoa cánh mũi của mình “Vé tàu Titanic là do tôi đánh bài thắng, rất may mắn.”
Jack nói xong thì cùng Rose tiểu thư thâm ý nhìn nhau cười. Cal nâng ly rượu lên uống một ngụm áp chế lại, hắn căn bản không có biện pháp tỉnh táo, Cal lúc nào cũng lo lắng Jack bị xấu mặt, hắn không có tâm tình tốt như Rose mắt đi mày lại với Jack. Tại đây đủ loại quý tộc, nói sai một câu có thể ảnh hưởng cả đời.
Cal có thêm một xác định, tình cảm của hắn đối với Jack so với vị hôn thê của mình sâu đậm hơn nhiều — Rose tiểu thư cảm nhận được là sự hưng phấn mạo hiểm mới lạ, còn cái Cal quan tâm là lòng tự trọng và tự tôn đàn ông của Jack.
Người luôn dựa vào vận khí để đầu tư, ngài Guggenheim lập tức nâng ly rượu nói: “Cuộc sống con người dựa vào vận may là chính.”
Cal liền nâng ly cười nói: “Đàn ông tự tạo ra vận may cho mình không phải tốt lắm sao?”
Nói xong Cal không quên nhìn thoáng qua Jack mang theo chút ẩn ý, Jack lập tức mở to mắt, rất vui vẻ tươi cười “Ừm” một tiếng. Cal hiện tại đã bình tĩnh lại, Jack so với suy nghĩ của hắn tài giỏi hơn nhiều, y kỳ thực rất ưu tú.
Dewitt phu nhân tuyệt đối không buông tha bất cứ cơ hội nào làm Jack bẽ mặt, bà không ngừng cố gắng nói: “Cậu thích cuộc sống lang thang mỗi ngày đúng không, cậu Dawson? ” Lời này vừa nói ra ngay cả người tính tình luôn luôn tốt như Brown phu nhân cũng trầm mặc, Jack hơi rũ đầu, trong mắt hiện lên mạt ảm đạm, hoàn toàn mất đi quang mang hy vọng, ngay cả tươi cười trên khóe miệng cũng trở nên nhợt nhạt vô lực, nhưng Jack rất nhanh trấn áp cảm xúc, lộ ra tươi cười: “Đúng vậy phu nhân, tôi rất thích lang thang đây đó khắp nơi. Ý tôi là toàn bộ gia sản tôi đều mang theo bên người, tôi có thân thể khỏe mạnh, có đầy đủ giấy vẽ. Mỗi ngày rời giường đều suy nghĩ xem hôm nay sẽ có điều gì tốt đến với mình, hoặc nghĩ có thể đến nơi nào để tìm linh cảm sáng tác. Tôi rất thích cảm giác này. Có đêm tôi còn qua đêm ở gầm cầu, hiện tại lại cùng các ngài đây, những người thành công ngồi uống champagne. Sinh mệnh là do thượng đế ban cho, tôi tuyệt đối không lãng phí nó! Thế sự khó mà đoán trước, tôi chỉ có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh, nắm chắc mỗi một cơ hội.”
Nghe xong những lời này, Cal mỉm cười, hắn là một thương nhân giàu có, nhưng tài sản phần nhiều đều do chính mình kiếm được. Hắn thích câu Jack nói, cuộc sống hoàn toàn do bản thân phấn đấu, hơn nữa cũng không quên tận hưởng lạc thú trước mắt.
Ánh mắt Rose thay đổi, nàng chuyên chú nhìn Jack nâng ly: “Kính cho nắm chắc mỗi một cơ hội.”
Cal tuy rằng nâng ly nhưng trong lòng lại cưỡng chế ngọn lửa một lần nữa bốc lên. Bữa tối rất nhanh kết thúc, Cal rút một điếu thuốc lá sau đó ném hộp thuốc cho Jack, mỉm cười, lại phát hiện chính mình tránh không khỏi vận mệnh, Jack thế nhưng lại đem hộp thuốc nhét vào túi.
Cal thở dài, Jack rõ ràng là một người hút thuốc, hắn quan sát ngón tay cậu, đầu ngón tay ngả vàng đặc trưng cho người hút thuốc. Nhưng hiện tại Jack chỉ vội muốn đối diện với Rose. Bữa tối kết thúc các quý tộc đều có hội họp khác, bọn họ rời khỏi vị trí của mình.
Cal khẽ liếc Rose tiểu thư, nàng vẫn dùng ánh mắt triền miên với Jack, Cal nhíu mày quay đầu nói với quản gia Lovejoy: “Lovejoy, giám sát bọn họ chặt chẽ, đừng làm lỗi chuyện của ta.”
Nói xong Cal đến đối diện Jack, hai tay đè lại bả vai cậu nhóc, tiến nhanh đến vành tai y nói khẽ: “Nếu buổi tối vẫn thấy phòng cậu tranh cãi ầm ĩ thì tới phòng tôi ngủ. Giường của tôi rất lớn, hơn nữa tướng ngủ của tôi tốt lắm.”
Nói rồi Cal ung dung rời khỏi hội trường, lưu lại Jack có điểm ngây người nhìn thân ảnh hắn rời đi.