Chương 42: Lê Nhị đến khu tránh nạn
Bên này, sau khi Thanh Tú đã bình tĩnh lại, cô nhớ lại những gì mà mình đã nói với Thiên Minh thì không tự giác trở nên xấu hổ, vốn chuyện tình cảm của Thiên Minh cô cũng không có quyền xen vào, việc cậu ta quyết định như thế nào cũng là quyền của cậu ta, cô cũng không nên có ý kiến, vì vậy cô đã làm những chuyện đó ở trong mắt cô chính là xen vào chuyện người khác, tò mò riêng tư của người ta, là việc mà cô ghét làm nhất.
Thanh Tú vô cùng ảo não, không biết tại sao mình lại làm như vậy với Thiên Minh, cô muốn đi xin lỗi nhưng mà, khi nhớ đến cách cậu ta trả lời thì cô lại tức giận không muốn đi xin lỗi nữa
Thanh Tú xem đồng hồ thì phát hiện đã gần 12 h đêm, cô quyết định trở về phòng đi ngủ, không muốn quan tâm nữa. Khi Cô trở về phòng thì phát hiện 2 mẹ con Thanh Vân đã dọn dẹp xong đang ở trong phòng nằm ngủ, cô bước nhẹ nhàng vào trong phòng tắm, đóng cửa lại và bắt đầu vệ sinh
Bên ngoài Thanh Vân đang nhắm mắt ngủ thì mở mắt ra, cô liếc mắt về phía phòng tắm không biết suy nghĩ gì rồi lại nhắm mắt lại ngủ tiếp, khoé mắt của cô có nước mắt chảy xuống, Thanh Tú sau khi tắm xong thì bước nhẹ nhàng về giường của mình rồi leo lên ngủ.
Sáng hôm sau, Thiên Minh thức dậy rất sớm, cậu chuẩn bị cho hôm nay tiếp tục lên đường, cậu đã ở khách sạn này gần 4 ngày, nếu còn không đi sẽ làm trễ thời gian cậu đến khu tránh nạn
Mà theo dự tính thì ngày hôm qua Lê Nhị cũng đã hộ tống Lý Mai Quyên trở về khu tránh nạn rồi.
Thiên Minh sau khi sút miệng rửa mặt xong, liền liên hệ Lê Nhị hỏi thăm tình hình.
Bên ngoài khu tránh nạn, Lê Nhị đang bị người của quân đội dò xét và kiểm tra, hiện tại bọn họ đã đến được khu tránh nạn Hồ Minh, do sợ Mai Quyên tiết lộ thông tin của mình gây trở ngại trong việc thực hiện nhiệm vụ mà Thiên Minh đã giao, nên Lê nhị ra lệnh cho thuộc hạ trông giữ cô ta ở bên ngoài, còn hắn thì đi vào khu tránh nạn để xem xét.
Sau khi Lê Nhị được quân đội dò xét xong, phát hiện không có vấn đề gì, một tên đội trưởng có dáng người mập mạp đi đến trước mặt Lê nhị, hắn liếc ngang liếc dọc Lê nhị rồi mở miệng nói:
“hiện tại khu tránh nạn đã đủ người rồi, không thể chứa thêm người nữa, ngươi hãy đi trú ẩn ở nơi khác đi, đừng làm phiền tụi ta canh gác”
Lê Nhị thấy cử chỉ và là nói của hắn ta liền biết hắn muốn gì, Lê Thị tiền mốc trong túi ra một chai nước suối đưa đến cho hắn, liền cười làm lành nói:
" chúc lòng thành này xem như tôi biếu tặng những anh em chiến sĩ bị tôi làm phiền, mong mọi người thông cảm"
Tên đội trưởng thấy Lê Nhị đưa chai nước cho mình, thì liền lập tức cầm lấy mở ra nếm thử một ngụm, một ngụm nước có hương vị ngọt ngào chảy qua đầu lưỡi tiến vào cổ họng làm hắn say mê, đã lâu rồi hắn không được uống một loại nước tinh khiết như vậy.
Hắn vui vẻ liền gật đầu cho binh lính để Lê Nhị đi vào.
Vừa vào trong Lê Nhị liền bất ngờ, trước mặt hắn là hình ảnh một khu phố với hai bên đường tràn đầy rác thải, những người sống sót ăn mặc quần áo rách rưới dơ bẩn, đi lại một cách vô hồn lang thang xung quanh khu phố.
Sự xuất hiện của Lê Nhị làm cho mọi người trong khu phố chú ý, hắn ta ăn mặc quá gọn gàng sạch sẽ so với mọi người xung quanh,cho nên không chú ý cũng không được.
Lê Nhị cũng không quan tâm, hắn nhìn quét khu phố 1 vòng, hệ thống nhận dạng không phát hiện bất kỳ thứ gì có liên quan đến mục tiêu mà Thiên Minh tìm kiếm, Hắn cũng không gấp, bắt đầu đi xung quanh dò xét tình huống quanh khu phố.
Đang đi đến một con hẻm vắng vẻ thì bất ngờ có 2 thanh niên một cao một thấp thân hình gầy còm xong ra, liền khống chế lại Lê Nhị, bọn họ kéo hắn vào sâu trong hẻm, rồi trói chân tay của hắn lại bắt đầu lục soát toàn thân hắn, họ phát hiện 1 chai nước suối và 2 cái bánh quy ở trong túi của hắn, bọn họ liền mừng rỡ.
Khi bọn họ muốn lấy chúng ra, thì Lê nhị dùng giọng bình tĩnh lên tiếng:" hai người các ngươi muốn lấy bọn chúng cũng được, nhưng phải giúp ta làm một chuyện"
Hai tên ăn cướp liền sững sờ, bọn họ dùng ánh mắt nhìn đồ ngốc nhìn hắn, tên lùn liền mở miệng nhắc nhở:
“chúng ta đến cướp không phải đến xin, không cần sự cho phép của người, với lại nếu ngươi không cho lại có thể như thế nào? Cả người đều bị trói như vậy ngươi có thể làm được gì?”, bọn họ nói xong còn cười khẩy bình thường
" nếu các người không giúp ta thì các người cũng không thể ra khỏi đây"
Lê nhị vừa nói vừa từ từ đứng dậy, sợi dây trói xuyên qua tay chân của hắn rơi xuống đất.
Hai người họ còn không biết chuyện gì xảy ra thì đã bị Lê Nhị di chuyển đến trước mặt, sau đó hai bàn tay hắn khóa chặt cổ họng của hai người rồi nhấc lên.
Đôi tay hắn cứng như sắt thép, làm hai tên ăn cướp ra sức vùng vẫy cũng không thể thoát ra được, bọn họ muốn xin tha cũng không có khả năng mở miệng được.
Đang lúc hai người sắp chết ngạt, thì Lê Nhị buôn lỏng tay ra làm hai người rơi xuống đất, bọn họ bắt đầu thở hổn hển, tham lam hút lấy không khí xung quanh.
Lúc này Lê nhị lại tiếp tục mở miệng, hắn quăn ra 2 chai nước suối rồi nói:" thứ này sẽ là của các ngươi nếu các ngươi có thể cung cấp cho ta thông tin về người này"
Một hình chiếu lập thể 3D của 1 người thanh niên xuất hiện trước mặt hai người, hai người bọn họ liền sững sờ, Không thể tin vào mắt mình, thứ khoa học viễn tưởng như thế làm sao có thể xuất hiện ở đây.
Hai người đang tính chạm vào hình chiếu thì Lê Nhị lại hỏi:" Các ngươi có thông tin về người này hay không "
Hai người lập tức nhớ lại tình cảnh của mình liền bình tĩnh lại bắt đầu suy tư, tên lùn mở miệng nói:
" Người này chúng tôi chưa từng gặp, nhưng mà có thể đại ca của chúng tôi biết.
Đại ca của chúng tôi là ‘Chó Điên’ trùm của xung quanh đây, nên có chuyện gì xảy ra anh ta cũng biết "
Lê Nhị nghe vậy thì gật đầu, ra hiệu cho hai người dẫn hắn đi gặp đại ca của mình. Hai người cũng ngoan ngoãn dẫn hắn đi gặp Chó Điên, trong lòng thì nghĩ:" Chỉ cần hắn đến địa bàn của mình, thì đừng mong lành lặn mà trở ra".
Nơi ở của Chó Điên cũng không cách nơi này bao xa, bọn họ đi khoảng 15 phút liền đến nơi, vừa đi đến cửa nhà, tên cao và tên lùn liền lập tức la lớn xong vào trong nhà:
" Đại ca cứu mạng bọn em, có người muốn đến phá địa bàn"
Nghe vậy thì hơn 30 tên côn đồ xung quanh đây đều xong ra bao vây Lê nhị ở giữa, mỗi người đều cầm mã tấu hoặc côn bỏng, khuôn mặt hung thần ác sát nhìn chằm chằm hắn.
Lúc này, phía bên trong nhà đi ra một người trung niên trên mặt có vết sẹo kéo dài từ mắt phải đến miệng, trong vô cùng dữ tợn, hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn về Lê Nhị, giọng nói khàn khàn hét lớn:" Thằng chó một mình Mày dám đến đây phá rối địa bàn của tao hả?
ĐM Mày có biết tao là ai không?
Người đâu đánh gãy tay chân thẳng chó này cho tao"
Còn chưa kịp Lê Nhị mở miệng nói chuyện, ‘Chó điên’ liền hạ lệnh đàn em xong đi lên tấn công, hắn không cần biết Lê Nhị đến đây làm gì, chỉ cần dám đến phá rối thì sẽ không có kết quả tốt, đây là cách làm việc của hắn, là cách hắn trở thành trùm ở khu này, nhưng mà lần này hắn gặp phải xương cứng rồi.
Một tên không đồ xong đến Định chém vào vai của Lê Nhị, hắn cũng không né tránh mà mặc cho tên côn đồ chém trúng Mình.
Chen…
Một thanh âm của sắt thép giao nhau phát ra từ chỗ va chạm giữa mã tấu và vai của Lê Nhị, làm những tên côn đồ ở đây đều sửng sốt, dừng lại tại chỗ, Không thể tin vào mắt mình mà xem mã tấu chém vào vai của Lê Nhị liền bị vai của hắn chặn lại không thể tiến thêm.
‘Chó điên’ cũng trợn mắt kinh ngạc khi thấy cảnh này, hắn liền hồi thần lại tiếp tục quát lớn cho đám đàn em tỉnh lại, sau đó bọn họ tiếp tục tiến lên sử dụng các loại vũ khí chém vào người của Lê Nhị, nhưng mà tất cả đều không thể nào gây tổn thương cho hắn.
Mấy tên côn đồ ở đây càng đánh càng khủng hoảng, càng đánh càng hoang mang, trong lòng tuyệt vọng gào thét: “rốt cuộc chúng ta gặp quái vật gì? Tại sao vũ khí của chúng ta tấn công vào hắn lại bị mẻ mà hắn, không bị xi nhê gì? cho dù có luyện thiết bố sam đi nữa, cũng không thể cứng như thế này chứ”.
Lê nhị nhìn xem bọn họ tuyệt vọng, liền cười khẩy ánh mắt xem thường:" nhân loại chính là quá yếu không đáng được sống trên viên tinh cầu này, nếu không phải chúa tể có lệnh, không thể giết người tùy tiện, thì các người đã sớm chết hết rồi"
Nghĩ như vậy hắn không muốn bị động nữa, Lê Nhị liền bắt lại tay của một tên côn đồ sau đó cướp lấy vũ khí của hắn, trở tay chém đứt một bàn tay của tên kia, Lê Nhị di chuyển nhanh chóng, quỷ mị, lúc thì xuất hiện bên đây, lúc thì xuất hiện bên kia làm cho những tên côn đồ không thể bắt kịp, ra đòn thì dứt khoát, tàn nhẫn, chuẩn xác, không đến 10 giây, hơn 30 tên côn đồ đều nằm dưới đất ôm một tay đã bị chặt đứt đau đớn lăn qua lộn lại, máu tươi dính khắp nơi, kêu rên không thôi
Thấy tình cảnh thê lương Như vậy, ‘Chó điên’ điều không bình tĩnh, hắn từ từ lùi về sau chuẩn bị trốn chạy thì phát hiện chẳng biết lúc nào Lê Nhị đã đến sau lưng hắn, hắn quay người lại mở miệng đe dọa:" Mày tưởng người của tao chỉ có bao nhiêu đây sao
Có tin hay không chỉ cần một tiếng của tao thì có hơn trăm người đến đây xử lý mày. Tốt nhất nhân lúc tao còn chưa muốn làm lớn chuyện hãy biến mất trước mặt của tao đi ".
Lê Nhị Không quan Tâm hắn đang nói thật hay chỉ là lời đe dọa, Lê nhị mở tay ra,hình chiếu hologram của Bùi Ca liền xuất hiện trước mặt ‘chó điên’, làm hắn sững sờ, kinh ngạc Không nói lên lời, Hắn không ngờ người đàn ông trước mặt này còn sở hữu công nghệ chiếu hình tiên tiến như thế. Phải biết trước khi tận thế, công nghệ của nhân loại còn chưa tiên tiến đến mức có thể tạo ra hình chiếu hologram mà không cần màn chiếu.
" Ngươi có biết người này hay không, nếu biết thì vật này sẽ thuộc về ngươi"
Đang lúc ’ Chó điên ’ thất thần suy nghĩ, thì giọng nói bình tĩnh của Lê Nhị vang lên, trong tay hắn còn cầm 2 chai nước suối đưa đến.
‘chó điên’ nhìn thấy nước suối thì liền tỉnh táo lại ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào nó, không do dự hắn ta liền cầm lấy hai chai nước suối, mở nắp một chai ra liền uống.
Thanh Tú vô cùng ảo não, không biết tại sao mình lại làm như vậy với Thiên Minh, cô muốn đi xin lỗi nhưng mà, khi nhớ đến cách cậu ta trả lời thì cô lại tức giận không muốn đi xin lỗi nữa
Thanh Tú xem đồng hồ thì phát hiện đã gần 12 h đêm, cô quyết định trở về phòng đi ngủ, không muốn quan tâm nữa. Khi Cô trở về phòng thì phát hiện 2 mẹ con Thanh Vân đã dọn dẹp xong đang ở trong phòng nằm ngủ, cô bước nhẹ nhàng vào trong phòng tắm, đóng cửa lại và bắt đầu vệ sinh
Bên ngoài Thanh Vân đang nhắm mắt ngủ thì mở mắt ra, cô liếc mắt về phía phòng tắm không biết suy nghĩ gì rồi lại nhắm mắt lại ngủ tiếp, khoé mắt của cô có nước mắt chảy xuống, Thanh Tú sau khi tắm xong thì bước nhẹ nhàng về giường của mình rồi leo lên ngủ.
Sáng hôm sau, Thiên Minh thức dậy rất sớm, cậu chuẩn bị cho hôm nay tiếp tục lên đường, cậu đã ở khách sạn này gần 4 ngày, nếu còn không đi sẽ làm trễ thời gian cậu đến khu tránh nạn
Mà theo dự tính thì ngày hôm qua Lê Nhị cũng đã hộ tống Lý Mai Quyên trở về khu tránh nạn rồi.
Thiên Minh sau khi sút miệng rửa mặt xong, liền liên hệ Lê Nhị hỏi thăm tình hình.
Bên ngoài khu tránh nạn, Lê Nhị đang bị người của quân đội dò xét và kiểm tra, hiện tại bọn họ đã đến được khu tránh nạn Hồ Minh, do sợ Mai Quyên tiết lộ thông tin của mình gây trở ngại trong việc thực hiện nhiệm vụ mà Thiên Minh đã giao, nên Lê nhị ra lệnh cho thuộc hạ trông giữ cô ta ở bên ngoài, còn hắn thì đi vào khu tránh nạn để xem xét.
Sau khi Lê Nhị được quân đội dò xét xong, phát hiện không có vấn đề gì, một tên đội trưởng có dáng người mập mạp đi đến trước mặt Lê nhị, hắn liếc ngang liếc dọc Lê nhị rồi mở miệng nói:
“hiện tại khu tránh nạn đã đủ người rồi, không thể chứa thêm người nữa, ngươi hãy đi trú ẩn ở nơi khác đi, đừng làm phiền tụi ta canh gác”
Lê Nhị thấy cử chỉ và là nói của hắn ta liền biết hắn muốn gì, Lê Thị tiền mốc trong túi ra một chai nước suối đưa đến cho hắn, liền cười làm lành nói:
" chúc lòng thành này xem như tôi biếu tặng những anh em chiến sĩ bị tôi làm phiền, mong mọi người thông cảm"
Tên đội trưởng thấy Lê Nhị đưa chai nước cho mình, thì liền lập tức cầm lấy mở ra nếm thử một ngụm, một ngụm nước có hương vị ngọt ngào chảy qua đầu lưỡi tiến vào cổ họng làm hắn say mê, đã lâu rồi hắn không được uống một loại nước tinh khiết như vậy.
Hắn vui vẻ liền gật đầu cho binh lính để Lê Nhị đi vào.
Vừa vào trong Lê Nhị liền bất ngờ, trước mặt hắn là hình ảnh một khu phố với hai bên đường tràn đầy rác thải, những người sống sót ăn mặc quần áo rách rưới dơ bẩn, đi lại một cách vô hồn lang thang xung quanh khu phố.
Sự xuất hiện của Lê Nhị làm cho mọi người trong khu phố chú ý, hắn ta ăn mặc quá gọn gàng sạch sẽ so với mọi người xung quanh,cho nên không chú ý cũng không được.
Lê Nhị cũng không quan tâm, hắn nhìn quét khu phố 1 vòng, hệ thống nhận dạng không phát hiện bất kỳ thứ gì có liên quan đến mục tiêu mà Thiên Minh tìm kiếm, Hắn cũng không gấp, bắt đầu đi xung quanh dò xét tình huống quanh khu phố.
Đang đi đến một con hẻm vắng vẻ thì bất ngờ có 2 thanh niên một cao một thấp thân hình gầy còm xong ra, liền khống chế lại Lê Nhị, bọn họ kéo hắn vào sâu trong hẻm, rồi trói chân tay của hắn lại bắt đầu lục soát toàn thân hắn, họ phát hiện 1 chai nước suối và 2 cái bánh quy ở trong túi của hắn, bọn họ liền mừng rỡ.
Khi bọn họ muốn lấy chúng ra, thì Lê nhị dùng giọng bình tĩnh lên tiếng:" hai người các ngươi muốn lấy bọn chúng cũng được, nhưng phải giúp ta làm một chuyện"
Hai tên ăn cướp liền sững sờ, bọn họ dùng ánh mắt nhìn đồ ngốc nhìn hắn, tên lùn liền mở miệng nhắc nhở:
“chúng ta đến cướp không phải đến xin, không cần sự cho phép của người, với lại nếu ngươi không cho lại có thể như thế nào? Cả người đều bị trói như vậy ngươi có thể làm được gì?”, bọn họ nói xong còn cười khẩy bình thường
" nếu các người không giúp ta thì các người cũng không thể ra khỏi đây"
Lê nhị vừa nói vừa từ từ đứng dậy, sợi dây trói xuyên qua tay chân của hắn rơi xuống đất.
Hai người họ còn không biết chuyện gì xảy ra thì đã bị Lê Nhị di chuyển đến trước mặt, sau đó hai bàn tay hắn khóa chặt cổ họng của hai người rồi nhấc lên.
Đôi tay hắn cứng như sắt thép, làm hai tên ăn cướp ra sức vùng vẫy cũng không thể thoát ra được, bọn họ muốn xin tha cũng không có khả năng mở miệng được.
Đang lúc hai người sắp chết ngạt, thì Lê Nhị buôn lỏng tay ra làm hai người rơi xuống đất, bọn họ bắt đầu thở hổn hển, tham lam hút lấy không khí xung quanh.
Lúc này Lê nhị lại tiếp tục mở miệng, hắn quăn ra 2 chai nước suối rồi nói:" thứ này sẽ là của các ngươi nếu các ngươi có thể cung cấp cho ta thông tin về người này"
Một hình chiếu lập thể 3D của 1 người thanh niên xuất hiện trước mặt hai người, hai người bọn họ liền sững sờ, Không thể tin vào mắt mình, thứ khoa học viễn tưởng như thế làm sao có thể xuất hiện ở đây.
Hai người đang tính chạm vào hình chiếu thì Lê Nhị lại hỏi:" Các ngươi có thông tin về người này hay không "
Hai người lập tức nhớ lại tình cảnh của mình liền bình tĩnh lại bắt đầu suy tư, tên lùn mở miệng nói:
" Người này chúng tôi chưa từng gặp, nhưng mà có thể đại ca của chúng tôi biết.
Đại ca của chúng tôi là ‘Chó Điên’ trùm của xung quanh đây, nên có chuyện gì xảy ra anh ta cũng biết "
Lê Nhị nghe vậy thì gật đầu, ra hiệu cho hai người dẫn hắn đi gặp đại ca của mình. Hai người cũng ngoan ngoãn dẫn hắn đi gặp Chó Điên, trong lòng thì nghĩ:" Chỉ cần hắn đến địa bàn của mình, thì đừng mong lành lặn mà trở ra".
Nơi ở của Chó Điên cũng không cách nơi này bao xa, bọn họ đi khoảng 15 phút liền đến nơi, vừa đi đến cửa nhà, tên cao và tên lùn liền lập tức la lớn xong vào trong nhà:
" Đại ca cứu mạng bọn em, có người muốn đến phá địa bàn"
Nghe vậy thì hơn 30 tên côn đồ xung quanh đây đều xong ra bao vây Lê nhị ở giữa, mỗi người đều cầm mã tấu hoặc côn bỏng, khuôn mặt hung thần ác sát nhìn chằm chằm hắn.
Lúc này, phía bên trong nhà đi ra một người trung niên trên mặt có vết sẹo kéo dài từ mắt phải đến miệng, trong vô cùng dữ tợn, hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn về Lê Nhị, giọng nói khàn khàn hét lớn:" Thằng chó một mình Mày dám đến đây phá rối địa bàn của tao hả?
ĐM Mày có biết tao là ai không?
Người đâu đánh gãy tay chân thẳng chó này cho tao"
Còn chưa kịp Lê Nhị mở miệng nói chuyện, ‘Chó điên’ liền hạ lệnh đàn em xong đi lên tấn công, hắn không cần biết Lê Nhị đến đây làm gì, chỉ cần dám đến phá rối thì sẽ không có kết quả tốt, đây là cách làm việc của hắn, là cách hắn trở thành trùm ở khu này, nhưng mà lần này hắn gặp phải xương cứng rồi.
Một tên không đồ xong đến Định chém vào vai của Lê Nhị, hắn cũng không né tránh mà mặc cho tên côn đồ chém trúng Mình.
Chen…
Một thanh âm của sắt thép giao nhau phát ra từ chỗ va chạm giữa mã tấu và vai của Lê Nhị, làm những tên côn đồ ở đây đều sửng sốt, dừng lại tại chỗ, Không thể tin vào mắt mình mà xem mã tấu chém vào vai của Lê Nhị liền bị vai của hắn chặn lại không thể tiến thêm.
‘Chó điên’ cũng trợn mắt kinh ngạc khi thấy cảnh này, hắn liền hồi thần lại tiếp tục quát lớn cho đám đàn em tỉnh lại, sau đó bọn họ tiếp tục tiến lên sử dụng các loại vũ khí chém vào người của Lê Nhị, nhưng mà tất cả đều không thể nào gây tổn thương cho hắn.
Mấy tên côn đồ ở đây càng đánh càng khủng hoảng, càng đánh càng hoang mang, trong lòng tuyệt vọng gào thét: “rốt cuộc chúng ta gặp quái vật gì? Tại sao vũ khí của chúng ta tấn công vào hắn lại bị mẻ mà hắn, không bị xi nhê gì? cho dù có luyện thiết bố sam đi nữa, cũng không thể cứng như thế này chứ”.
Lê nhị nhìn xem bọn họ tuyệt vọng, liền cười khẩy ánh mắt xem thường:" nhân loại chính là quá yếu không đáng được sống trên viên tinh cầu này, nếu không phải chúa tể có lệnh, không thể giết người tùy tiện, thì các người đã sớm chết hết rồi"
Nghĩ như vậy hắn không muốn bị động nữa, Lê Nhị liền bắt lại tay của một tên côn đồ sau đó cướp lấy vũ khí của hắn, trở tay chém đứt một bàn tay của tên kia, Lê Nhị di chuyển nhanh chóng, quỷ mị, lúc thì xuất hiện bên đây, lúc thì xuất hiện bên kia làm cho những tên côn đồ không thể bắt kịp, ra đòn thì dứt khoát, tàn nhẫn, chuẩn xác, không đến 10 giây, hơn 30 tên côn đồ đều nằm dưới đất ôm một tay đã bị chặt đứt đau đớn lăn qua lộn lại, máu tươi dính khắp nơi, kêu rên không thôi
Thấy tình cảnh thê lương Như vậy, ‘Chó điên’ điều không bình tĩnh, hắn từ từ lùi về sau chuẩn bị trốn chạy thì phát hiện chẳng biết lúc nào Lê Nhị đã đến sau lưng hắn, hắn quay người lại mở miệng đe dọa:" Mày tưởng người của tao chỉ có bao nhiêu đây sao
Có tin hay không chỉ cần một tiếng của tao thì có hơn trăm người đến đây xử lý mày. Tốt nhất nhân lúc tao còn chưa muốn làm lớn chuyện hãy biến mất trước mặt của tao đi ".
Lê Nhị Không quan Tâm hắn đang nói thật hay chỉ là lời đe dọa, Lê nhị mở tay ra,hình chiếu hologram của Bùi Ca liền xuất hiện trước mặt ‘chó điên’, làm hắn sững sờ, kinh ngạc Không nói lên lời, Hắn không ngờ người đàn ông trước mặt này còn sở hữu công nghệ chiếu hình tiên tiến như thế. Phải biết trước khi tận thế, công nghệ của nhân loại còn chưa tiên tiến đến mức có thể tạo ra hình chiếu hologram mà không cần màn chiếu.
" Ngươi có biết người này hay không, nếu biết thì vật này sẽ thuộc về ngươi"
Đang lúc ’ Chó điên ’ thất thần suy nghĩ, thì giọng nói bình tĩnh của Lê Nhị vang lên, trong tay hắn còn cầm 2 chai nước suối đưa đến.
‘chó điên’ nhìn thấy nước suối thì liền tỉnh táo lại ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào nó, không do dự hắn ta liền cầm lấy hai chai nước suối, mở nắp một chai ra liền uống.