Chương 8: Máy móc Cẩu
Thiên Minh dừng lại trong tiệm quần áo cách chiến trường vừa nãy không xa, vừa vào tiệm,một hơi thở hôi thối xong vào mặt cùng với Tiếng gầm gừ,một zombie ăn mặc trang phục tiếp tân lao về phía cậu, Thiên Minh không chút hoang mang, cậu nâng chân lên đạp mạnh về phía trước, zombie liền bay ngược ra sao té xuống đất lăn vài vòng, nó còn chưa kịp đứng lên, thì một viên đạn đã xuyên đầu nó, nhìn quanh không phát hiện thêm có zombie khác, Thiên Minh tiến tới lấy tinh thạch của nó ra, sau đó tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống nghỉ ngơi rồi kiểm kê chiến lợi phẩm, hiện tại trong không gian có 7 viên tinh thạch màu xám trắng và 1 viên có màu sắc có chút bất đồng, viên tình thạch này là từ zombie nhanh nhẹn sản xuất, nó có hình thôi chỉ là màu sắc càng thêm đậm đặc, cậu nhìn 1 lúc rùi cho hết vào miệng, tinh tế cảm giác năng lượng nó cung cấp nhiều hơn gấp 3 lần những viên khác, vì vậy zombie nhanh nhẹn mạnh tối thiểu gấp 3 zombie bình thường,
"chắc nó là tinh anh trong zombie, lần sau gặp lại zombie phải càng thận trọng hơn mới được " Thiên Minh nghĩ trong lòng như vậy.
Ăn xong 8 viên tinh thạch, Thiên Minh cảm giác cơn đói trong cơ thể đã đỡ hơn rất nhiều, điều này làm cậu mừng rỡ, rốt cuộc cũng đã tìm ra được cách mau chóng bổ sung gien năng mà không cần đợi nó từ từ hồi phục, vì vậy rất nhiều kế hoạch mà cậu muốn thực hiện đều khả thi, lúc này cậu liền lập tức nảy sinh chủ ý mới:
" Ta không cần đích thân săn giết zombie chỉ cần kêu tiểu đệ đi săn sau đó đem tinh thạch về cho ta là được ", càng nghĩ cậu càng thấy khả thi
" không cần mạo hiểm tính mạng mà còn có thể sưu tập tinh thạch, sau đó tiếp tục tạo ra càng tiểu đệ rồi lại sưu tập càng nhiều tinh thạch cứ thế mãi ta liền có thể kết thúc tận thế, thực hiện ước mơ đi du lịch ngắm cảnh của ta rồi".
Nghĩ tới đây, Thiên Minh liền đứng lên, nhắm mắt lại bắt đầu ảo tưởng, sau đó bên chân cậu xuất hiện một con máy móc cẩu và một bộ theo dõi từ xa, mặc kệ cảm giác đói bụng đến phát điên đang bao trùm tâm trí, một nụ cười hiện ra trên gương mặt tái nhợt của cậu, trước mặt cậu là một một con máy móc cẩu có đôi mắt màu xanh, cao 1m5, chiều dài 2 m, toàn thân bao trùm kim loại màu bạc, tràn đầy khoa học viễn tưởng hơi thở, nếu có người ở thế giới trước của cậu thấy được, chắc chắn sẽ kinh hãi hét lên:" Đây là máy móc cẩu AXL"
Thiên Minh vỗ vỗ AXL nụ cười hài lòng, cậu liền gắn thiết bị theo dõi lên người nó, ra lệnh nó ra ngoài săn giết zombie và mang tinh thạch về, AXL lập tức lao ra ngoài tốc độ chạy còn rất nhanh.
Hai zombie đang vô mục đích đi lắc lư trên đường, đột nhiên bên phải xuất hiện một bóng đen tốc độ cực nhanh lướt qua một con trong đó, hàn quang lóe lên liền thấy một viên đầu bay lên, sau đó bóng đen chuyển hướng phát gục con còn lại, không đợi nó phản ứng một cự trảo màu bạc lập tức chụp nát đầu nó, nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, chiến đấu từ bắt đầu đến kết thúc mới có 5 s mà thôi.
Thiên Minh hết sức hài lòng chuyển ánh mắt ra khỏi màn hình theo dõi, không uổng công ta tốn nhiều như vậy gien năng và tinh thần lực để tạo ra.
Câu chờ một lát AXL liền quay về, bên miệng còn ngậm theo 10 viên tinh thạch, không chần chờ cậu liền đưa hết vào miệng, cảm giác đói bụng lập tức dịu đi.
Thiên Minh lập tức tạo ra hai thùng xăng thêm đầy nhiên liệu cho AXL, sau khi thêm xong nó lập tức lao ra ngoài tiếp tục săn giết zombie, Thiên Minh nhìn nó siêng năng như vậy cũng cảm khái "đúng là chó ngoan", nhìn hai thùng xăng bên chân cậu liền rãnh rỗi nghỉ:" công nghệ cao như vậy mà lại sử dụng xăng làm nhiên liệu bổ sung năng lượng, không biết nhà sản xuất nghĩ gì mà sử dụng nhiên liệu hiệu suất thấp như thế, làm giảm bức cách của AXL".
Thiên Minh cảm nhận số lượng gien năng trong cơ thể, ước lượng còn 10 viên nữa là tràn đầy, cậu liền an tâm, bắt đầu suy nghĩ lên nên như thế nào lợi dụng kỹ năng của mình để tạo ra một đội quân có thể chấm dứt tận thế nhanh chóng, tuy có thể liên tục chế tạo AXL đi sát zombie, dựa vào tinh thạch để bổ sung gien năng, nhưng mà tinh thần lực vẫn không có cách hồi phục nhanh chóng, dựa theo tốc độ hồi phục và tiêu hao, thì 1 con AXL tiêu hao gần 1/2 tinh thần lực dùng để ảo tưởng, nếu 1 ngày ảo tưởng 2 con thì ngày đó không thể ảo tưởng thiết kế thêm gì nữa được nữa, tinh thần lực hồi phục tốc độ cũng không mau nếu tiêu hao hết thì phải mất gần một ngày mới hồi phục, thật chẳng lẽ 1 ngày chỉ tạo 1 con, như vậy thì tạo đến lúc nào mới đủ.
Đang khi Thiên Minh phiền não về sự nghiệp giải cứu thế giới của mình, thì trong màn hình theo dõi xuất hiện một bé gái khoảng 13 tuổi đang bị một đám zombie rượt đuổi, bé gái chạy rất nhanh đến nỗi zombie phía sau bị bỏ lại chỉ biết gầm thét.
Minh thư thấy vậy liền thở một hơi nhẹ nhõm, em quan sát xung quanh phát hiện phía trước có một con hẻm nhỏ, lập tức tăng tốc quẹo vào hẻm nhỏ núp phía sau thùng rác, thấp thỏm nhìn ra ngoài đám zombie mất đi mục tiêu bắt đầu ngừng lại, tản ra xung quanh ngửi ngửi một hồi không tìm thấy được mùi vật sống nên bắt đầu lang thang đi ra nơi khác, Minh Thư thấy zombie đã đi hết nên cũng bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, đang lúc em quan sát phía trước zombie thì phía sau một cổ hơi thở hôi thối đập vào sau gáy, cảm giác tử vong từ trong nội tâm dân lên, Minh Thư xoay người lại đã thấy 1 con zombie lao về phía mình, khoảng cách ngày càng gần, nhưng em đã không thể cử động được, 2 chân rung rẩy không nghe sai bảo, em biết mình không thoát được, nhớ lại mẹ đang hôn mê ở nhà đợi mình, một cổ tuyệt vọng, bất lực, sợ hãi, ủy khuất bao phủ toàn thân,em liền nhắm mắt lại, liền ở giờ phút ngàn cân treo sợi tóc một bóng đen từ trên trời giáng xuống giẫm lên người zombie, rồi chụp nát đầu nó, Minh Thư nhắm mắt một lúc liền mở mắt ra, giờ này trước mắt em không phải đang lao đến zombie mà là một con máy móc cẩu có đôi mắt màu xanh đang nhìn mình
"chắc nó là tinh anh trong zombie, lần sau gặp lại zombie phải càng thận trọng hơn mới được " Thiên Minh nghĩ trong lòng như vậy.
Ăn xong 8 viên tinh thạch, Thiên Minh cảm giác cơn đói trong cơ thể đã đỡ hơn rất nhiều, điều này làm cậu mừng rỡ, rốt cuộc cũng đã tìm ra được cách mau chóng bổ sung gien năng mà không cần đợi nó từ từ hồi phục, vì vậy rất nhiều kế hoạch mà cậu muốn thực hiện đều khả thi, lúc này cậu liền lập tức nảy sinh chủ ý mới:
" Ta không cần đích thân săn giết zombie chỉ cần kêu tiểu đệ đi săn sau đó đem tinh thạch về cho ta là được ", càng nghĩ cậu càng thấy khả thi
" không cần mạo hiểm tính mạng mà còn có thể sưu tập tinh thạch, sau đó tiếp tục tạo ra càng tiểu đệ rồi lại sưu tập càng nhiều tinh thạch cứ thế mãi ta liền có thể kết thúc tận thế, thực hiện ước mơ đi du lịch ngắm cảnh của ta rồi".
Nghĩ tới đây, Thiên Minh liền đứng lên, nhắm mắt lại bắt đầu ảo tưởng, sau đó bên chân cậu xuất hiện một con máy móc cẩu và một bộ theo dõi từ xa, mặc kệ cảm giác đói bụng đến phát điên đang bao trùm tâm trí, một nụ cười hiện ra trên gương mặt tái nhợt của cậu, trước mặt cậu là một một con máy móc cẩu có đôi mắt màu xanh, cao 1m5, chiều dài 2 m, toàn thân bao trùm kim loại màu bạc, tràn đầy khoa học viễn tưởng hơi thở, nếu có người ở thế giới trước của cậu thấy được, chắc chắn sẽ kinh hãi hét lên:" Đây là máy móc cẩu AXL"
Thiên Minh vỗ vỗ AXL nụ cười hài lòng, cậu liền gắn thiết bị theo dõi lên người nó, ra lệnh nó ra ngoài săn giết zombie và mang tinh thạch về, AXL lập tức lao ra ngoài tốc độ chạy còn rất nhanh.
Hai zombie đang vô mục đích đi lắc lư trên đường, đột nhiên bên phải xuất hiện một bóng đen tốc độ cực nhanh lướt qua một con trong đó, hàn quang lóe lên liền thấy một viên đầu bay lên, sau đó bóng đen chuyển hướng phát gục con còn lại, không đợi nó phản ứng một cự trảo màu bạc lập tức chụp nát đầu nó, nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, chiến đấu từ bắt đầu đến kết thúc mới có 5 s mà thôi.
Thiên Minh hết sức hài lòng chuyển ánh mắt ra khỏi màn hình theo dõi, không uổng công ta tốn nhiều như vậy gien năng và tinh thần lực để tạo ra.
Câu chờ một lát AXL liền quay về, bên miệng còn ngậm theo 10 viên tinh thạch, không chần chờ cậu liền đưa hết vào miệng, cảm giác đói bụng lập tức dịu đi.
Thiên Minh lập tức tạo ra hai thùng xăng thêm đầy nhiên liệu cho AXL, sau khi thêm xong nó lập tức lao ra ngoài tiếp tục săn giết zombie, Thiên Minh nhìn nó siêng năng như vậy cũng cảm khái "đúng là chó ngoan", nhìn hai thùng xăng bên chân cậu liền rãnh rỗi nghỉ:" công nghệ cao như vậy mà lại sử dụng xăng làm nhiên liệu bổ sung năng lượng, không biết nhà sản xuất nghĩ gì mà sử dụng nhiên liệu hiệu suất thấp như thế, làm giảm bức cách của AXL".
Thiên Minh cảm nhận số lượng gien năng trong cơ thể, ước lượng còn 10 viên nữa là tràn đầy, cậu liền an tâm, bắt đầu suy nghĩ lên nên như thế nào lợi dụng kỹ năng của mình để tạo ra một đội quân có thể chấm dứt tận thế nhanh chóng, tuy có thể liên tục chế tạo AXL đi sát zombie, dựa vào tinh thạch để bổ sung gien năng, nhưng mà tinh thần lực vẫn không có cách hồi phục nhanh chóng, dựa theo tốc độ hồi phục và tiêu hao, thì 1 con AXL tiêu hao gần 1/2 tinh thần lực dùng để ảo tưởng, nếu 1 ngày ảo tưởng 2 con thì ngày đó không thể ảo tưởng thiết kế thêm gì nữa được nữa, tinh thần lực hồi phục tốc độ cũng không mau nếu tiêu hao hết thì phải mất gần một ngày mới hồi phục, thật chẳng lẽ 1 ngày chỉ tạo 1 con, như vậy thì tạo đến lúc nào mới đủ.
Đang khi Thiên Minh phiền não về sự nghiệp giải cứu thế giới của mình, thì trong màn hình theo dõi xuất hiện một bé gái khoảng 13 tuổi đang bị một đám zombie rượt đuổi, bé gái chạy rất nhanh đến nỗi zombie phía sau bị bỏ lại chỉ biết gầm thét.
Minh thư thấy vậy liền thở một hơi nhẹ nhõm, em quan sát xung quanh phát hiện phía trước có một con hẻm nhỏ, lập tức tăng tốc quẹo vào hẻm nhỏ núp phía sau thùng rác, thấp thỏm nhìn ra ngoài đám zombie mất đi mục tiêu bắt đầu ngừng lại, tản ra xung quanh ngửi ngửi một hồi không tìm thấy được mùi vật sống nên bắt đầu lang thang đi ra nơi khác, Minh Thư thấy zombie đã đi hết nên cũng bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, đang lúc em quan sát phía trước zombie thì phía sau một cổ hơi thở hôi thối đập vào sau gáy, cảm giác tử vong từ trong nội tâm dân lên, Minh Thư xoay người lại đã thấy 1 con zombie lao về phía mình, khoảng cách ngày càng gần, nhưng em đã không thể cử động được, 2 chân rung rẩy không nghe sai bảo, em biết mình không thoát được, nhớ lại mẹ đang hôn mê ở nhà đợi mình, một cổ tuyệt vọng, bất lực, sợ hãi, ủy khuất bao phủ toàn thân,em liền nhắm mắt lại, liền ở giờ phút ngàn cân treo sợi tóc một bóng đen từ trên trời giáng xuống giẫm lên người zombie, rồi chụp nát đầu nó, Minh Thư nhắm mắt một lúc liền mở mắt ra, giờ này trước mắt em không phải đang lao đến zombie mà là một con máy móc cẩu có đôi mắt màu xanh đang nhìn mình